MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 4 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 4 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sat Jun 30, 2012 9:37 am
First topic message reminder :

Tên fic : Chúng tay sẽ vượt qua.

Tác giả : Carol Rido

Thể loại:Romance, Mystery, Action và một chút Humor ^^

Summary : là một câu truyện viễn tưởng về ngày tàn của thế giới và những vị thần hộ pháp bảo vệ Trái Đất này.

Chap 1 :

Có một câu truyện vào thời xa xưa tương truyền rằng… có một vị thần đã tạo ra tất cả : bầu trời, mặt đất, biển hồ, sông suối, cây cối, động vật,… bằng cây phép có đính 12 viên tinh thạch. Tất cả đã cùng tạo thành một hành tinh màu xanh xinh đẹp và ông đặt tên cho nó là Trái Đất. Ông ấy đã tạo ra mọi thứ theo cảm nhận của mình… nhưng ông có một chút đắng đo khi đã tạo ra một sinh linh được gọi là con người. Con người - một phát minh vĩ đại của ông – nhưng con người cũng có rất nhiều mặt… cả lợi lẫn hại. Con người có thể giúp ông phát triển một thứ vì… họ rất thông minh, nhưng con người cũng có thể sẽ phá hủy toàn bộ mọi cố gắng của ông khi đã tạo ra trái đất vì... con người có tư duy riêng, suy nghĩ riêng và… có tham vọng cực kì lớn…

Sau nhiều đêm thao thức, ông quyết định tạo ra một giống loài khác được gọi là… người máy để lỡ sau này con người tàn phá Trái Đất quá nhiều thì chính chúng sẽ thay ông trừng trị bọn họn.

Buổi đầu, những người máy ấy sẽ được đưa xuống lòng đất và ngủ yên trong đó… nhưng sẽ được đánh thức bởi tham vọng và tội ác của con người… Những chuyện xấu mà con người làm sẽ được ghi nhận và đến một mức độ nào đó sẽ tạo ra một luồng khí đánh thức người máy. Ông nghĩ : “nếu con người biết sống đúng theo chiều hướng tích cực thì người máy sẽ không thể thức giấc và giết hại họ được”.

Lúc ông sắp ra đi thì một luồng sét đánh thẳng vào khu rừng – nơi mà những người máy ngủ yên – lòng ông chợt nhói lên… một cảm giác bất an… ông khẽ thở dài một tiếng… cầm cây gậy phép và hô biến... 12 người mặc đồ trắng bỗng xuất hiện – họ là 12 vị tinh linh bảo hộ cho 12 viên thiên thạch – đại diện cho 6 thuộc tính Lửa, Nước, Gió, Ánh Sáng, Bóng Tối và Đất. Sứ mệnh của họ là bảo vệ trái đất khi bọn người máy kia giống con người… hoặc có thể là độc ác và tàn nhẫn hơn cả con người vì chúng không hề có tình cảm - 12 người sẽ được chuyển kiếp luân hồi từ thế kỉ này qua thế kỉ khác để dõi theo sự phát triển của Trái Đất cũng như con người. Tất nhiên là họ sẽ không nhớ gì về thân phận cũng như là không hề biết nhau… chỉ trừ 1 người… họ sẽ chỉ thức tỉnh kí ức khi trái đất gặp chuyện chẳng lành… khi đã xong hết mọi thứ, ông nhìn lại trái đất lần cuối và mỉm cười…



-Alice ! cháu có thể ra đây giúp ông một tay thay vì ngồi đó đọc sách không ? – một giọng nói khàn khàn vang lên.

- Vâng ạ. – một giọng nói trong trẻo khác đáp lại và ngay lập tức một bóng nhỏ mở chạy ra trước sân nhà.

Hai giọng nói ấy cứ vang lên trước sân một ngôi nhà nhỏ bên bìa rừng. Ngôi nhà nằm ngay bìa rừng, bên ngoài nhìn có vẻ bình thường như bao ngôi nhà khác nhưng nó lại là một tổ ấm không chọn vẹn… của cô gái tên là Alice. Nói là không chọn vẹn vì trong ngôi nhà chỉ còn cô và ông nội – một tiến sĩ già - sống cùng nhau… 8 năm trước… Vào một ngày định mệnh, ông trời đã mang ba mẹ và cả anh trai cô đi trong một vụ nổ phòng thí nghiệm tại ngôi nhà này…
- Alice à, tới giờ đi học rồi đấy.
- Không sao đâu ạ - Alice lắc đầu – để cháu phụ ông một lát rồi đi cũng không muộn.

Alice mỉm cười – một nụ cười trong sáng và hồn nhiên như một thiên thần. Ông tiến sĩ nhìn cháu gái mình mà lòng chợt quặng lên. Ông cảm thấy thương cho cô bé, cớ sao ông trời lại tàn nhẫn mà đưa những người cô bé yêu thương đi ngay trước mắt cô bé – một cú sốc không bao giờ phai trong lòng một đứa bé yếu đuối như thế…
- Ông ơi ! – tiếng Alice cắt ngang dòng suy nghĩ của ông tiến sĩ – cháu đi học nhé ! Ông ở nhà khỏe ông nhé, chiều cháu sẽ về.

Nói rồi, Alice đạp chiếc xe đạp nhỏ đi đến trường. Ông khẽ thở dài và tiếp tục công việc của mình.
- Sẽ không sao đâu Alice ạ. Ba mẹ con sẽ che chở cho con thôi… và cả người đó nữa.


Chiếc xe đạp nhỏ chạy băng băng trên con đường nhỏ, hai bên tuyết đã dần tan. Những tia nắng dần xuất hiện soi vào từng lọng tóc mượt mà của Alice. Dưới ánh nắng, cô hệt như một thiên thần của mặt trời – lộng lẫy, ủy mị và thướt tha…

- COI CHỪNG !!!

Một tiếng hét vang lên trong đầu cô, liền sau đó, là bóng một chiếc ô tô lao thẳng về phía cô… chưa kịp hoàn hồn thì chiếc ô tô đó đã bay tới… cái chết trong gan tấc. Đồng tử của cô giãn ra – kí ức ngày định mệnh lại ùa về - đau khổ và tàn khóc…
- Cẩn thận, Alice !!!

Giọng nói khi nảy lại vang lên trong đầu cô một lần nữa – đầu cô lại hiện lên một hình ảnh của cậu bé với ánh mắt đau đớn trong biển lửa… ánh mắt màu đỏ thắm tựa như máu… ánh mắt tiếc nuối hướng về cô như… không muốn rời xa… Trong phút chốc, cô như lột xác và tiếng thẳng tới chiếc xe, đôi tay nhỏ bé chợt mạnh mẽ đến lạ thường đã nâng chiếc xe lên cao và ném thẳng ra xa… với một sức mạnh phi thường… Một tiếng nổ vang lên liền ngay sau đó, khói bốc lên nghi ngút… từ trong xe, một người bước ra – mái tóc dài, khuôn mặt lạnh lùng như một sát thủ, đôi mắt hổ phách nhìn cô với cái nhìn sát lạnh đến thấu xương…
- Hãy đợi đấy, cô bé ! chúng ta sẽ còn gặp nhau lần nữa… và tôi hứa sẽ tự tay mình l-ấ-y- m-ạ-n-g cô.

Vừa dứt lời, người đó phóng đi như một ninja. Biến mất trong làn khói. Đôi tay nhỏ bé chợt run lên, khuôn mặt vào phút trước còn vui vẻ… giờ đây đã tái nhợt vì sợ. Nước mắt ứa ra nhanh chóng…
- Tại… tại sao… lại… lại muốn lấy mạng… mình…

Phải mất rất lâu Alice mới chấn tĩnh lại, cô dựng xe lên và đạp đến trường.
“ không thể để ông biết được, ông sẽ lo mất… nhưng mà, mình thật sự rất sợ. Người đó là ai ? Tại sao lại muốn lấy mạng mình ? tại sao lại là mình… ?”
Hàng chục câu hỏi cô tự đặt ra trên đường, cả khi đã vào lớp cô vẫn tự hỏi những câu hỏi ấy. Giữa những người bạn đang vui đùa rôn rã thì cô như một kẻ lập dị ngồi chôn chân một chỗ…
- Thầy vào kìa ! – một cô bé chạy vào thông báo – Mau vào chỗ đi mọi người.

Nghe thông báo, tất cả học sinh chạy ngay vào chỗ. Cùng lúc đó, một người đàn ông vẻ uy nghiêm bước vào lớp, ông ta hơi mập người một tí, cặp mắt kính dày làm ông thêm nổi bật trước những cô cậu học trò.
- Học sinh… nghiêm !!!

Lớp trưởng hô to và tất cả đứng lên chào thầy… à, không phải là tất cả, trừ Alice – cô vẫn ngồi đó và suy nghĩ.
- Alice – ông thầy nổi cáu khi cô không đứng lên – Alice, em có đứng hay không ?

Alice vẫn ngồi yên vì… cô hoàn toàn không chú ý gì đến ông ta. Ông ấy tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế lại, bước tới bàn của Alice, khẽ gõ nhẹ lên bàn cô. Lúc này, Alice mới hoàn hồn và cô chợt nhận ra, hàng chục đôi mắt đang hướng về cô khó chịu…
- Em… em… em xin lỗi thầy – Alice cúi mặt.
- Um… cả lớp ngồi đi. – ông ta quơ tay, một cậu bé bước vào, cười – thầy xin giới thiệu với các em, đây là bạn Shun kazami. Từ nay sẽ học cùng với các em, chúng ta hãy giúp đỡ bạn, các em đồng ý chứ ?
- Vâng ạ. – lớp đồng thanh.
- Em có thể tự chọn chỗ ngồi – ông thầy quay qua nhìn Shun – ngồi chỗ nào cũng được cả, cậu chủ nhà Kazami thân yêu.

Shun nhìn ông ta rồi bước thẳng xuống bàn của Alice, cậu khẽ mỉm cười và gõ nhẹ xuống bàn cô như muốn tạo sự chú ý. Alice từ lúc Shun bước vào đã không chú ý gì, khi Shun gõ nhẹ bàn cô mới nhìn kỹ cậu… Đồng tử của Alice lại giãn ra… mái tóc dài, khuôn mặt lạnh, ánh mắt hổ phách…
- Cậu… cậu là…
- Rất vui vì chúng ta lại được gặp nhau – Shun thì thầm và bước thẳng xuống ngồi sau lưng Alice.

Mặt Alice tái nhợt, người muốn giết cô lại đang ngồi phía sau lưng cô, cô có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Từng giây từng phút trôi qua mà lòng cô nặng trĩu. Không thể nào tập trung được, một lần Shun để bút xuống hay lật sách ra Alice đều cảm thấy tính mạng của mình đang bị đe dọa.
- Bình tĩnh đi nào, cô bé. – giọng nói của Shun khẽ vang lên bên tai Alice khi cậu bước lên bảng giải toán.

“ Làm sao có thể bình tĩnh được chứ” – Alice nghĩ.
Giờ ra chơi, khi thầy đã ra khỏi lớp, tất cả bọn con gái vây quay lấy Shun hỏi đủ thứ về cậu.
- Woa !!! Cậu là thiếu gia nhà Kazami thuộc dòng họ hoàng gia nổi tiếng đó sao – một cô bạn thét lên đầy ngưỡng mộ - lần sau có thể dẫn bọn mình đi thăm quan nhà cậu không ?
- Đúng đó – một cậu khác nhảy vào – nghe nói nhà Kazami đẹp và lớn lắm.
- Rồi – Shun nói – tớ rất sẵn lòng nếu… - Shun cố tình nói lớn để Alice nghe thấy – nếu Alice cùng đi.
- Sao lại … ?

Alice quay xuống và cô bắt gặp nụ cười nửa miệng và ánh mắt sắt lạnh như lưỡi dao hướng về cô – chỉ một mình cô mới có thể nhận thấy…
“ Mình phải làm sao đây ? cả năm phải học với người này sao…”


Tem là café sáng, phong bì là bánh ngọt.
Lâu lắm mới viết fic lại, mong mọi người ủng hộ cho cá ^^


Được sửa bởi Carol Rido ngày Wed Jul 11, 2012 8:39 pm; sửa lần 1.

Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Thu Jul 05, 2012 11:57 am
@bemeo:Hì hì... Nhưng mà lí do sẽ rất kì cục đấy bạn ạ ^^

@arisu :hở hở ? lí do của bạn còn... ục ... còn độc hơn mình nữa =)) nếu mà như thế thật chắc... fan của Shun và Alice rượt mình chết mất =))
@ Alisa :như đã hứa, chap này sẽ dành tặng cho em ^^ ( đừng giết chị nhé )
@ranka: thank bạn nhé ^^

....

Note : đọc chap này các mem sẽ rất sock nên yêu cầu những bạn yếu tim xin uống thuốc trước :red:


Chap 6 :

Tối hôm ấy, một bữa ăn thịnh soạn được dọn ra trước những đôi mắt tròn xoe. Cũng đúng, phải ngạc nhiên chứ, vì tất cả đều do một mình Runo nấu. Không nói không rằng, Dan nhảy lên bàn ăn :
- Itadakimasu !!! Mình ăn đây ! - Nói rồi, Dan cúi xuống ăn ngấu nghiến – N…ngon… ngon quá !!!
- Ăn từ từ thôi anh Dan ! - Julie hơi lo lắng – coi chừng bị…
- Ặc ặc… - Dan ôm cổ - N…Ng..Nghẹn…

Mọi người ùa tới khi Dan ngã từ trên ghế xuống sàn nhà, anh vẫn ôm cổ họng mà lăn lộn. Runo vội đẩy Dan ngồi dậy, cô vỗ thật mạnh vào lưng Dan mấy cái thật kêu. Julie òa khóc kéo tay Runo như không cho cô làm Dan đau, nhưng khi Runo vỗ mạnh vào lưng Dan lần thứ 3 thì… Dan nôn ra một đống cơm… Ace nhún vai nhìn Dan.
- Vậy là rõ. – Ace phán - Cậu ta ăn cả cả tô cơm mà không hề nhai. ( hic hic )
- Anh Dan ! – Julie ôm chằm lấy cổ anh – sao anh lại ăn vội vã đến nỗi mắc nghẹn như thế chứ ? nếu đói, em có thể làm những món ngon gấp mấy trăm lần thế này cho anh ăn mà.
- Nếu vậy thì mai cậu nấu nhé ! – Runo nở một nụ cười đầy ẩn ý – nhưng… đừng cho tụi này ăn mấy cái bánh khét nghẹt dễ sợ của cậu nhé !
- Um… tôi …. – Julie ngượng chính mặt khi Runo nói như thế - cậu thật quá đáng ! – Julia thét lên và chạy ùa vào phòng.
- Ơ…

Runo có vẻ ân hận khi đã làm Julie giận, cô chạy theo Julie xin lỗi. Dan mặc dù còn hơi khó thở nhưng cũng cố ngồi dậy và chạy theo hai cô gái. Alice vội đi lấy chổi và giẻ lau lại sàn nhà, Mira cũng phụ cô một tay. Shun vẫn bình thản ngồi ăn từ nãy tới giờ như không có chuyện gì.
- Cậu trông có vẻ bình thản quá nhỉ ? – Ace tỏ ra khó chịu khi thấy Shun như thế - Cậu không biết làm gì thì cũng nên nói vài lời an ủi họ chứ.
- Hừ - Shun ngừng ăn, cậu quay qua nhìn Ace bằng một ánh mắt lạnh như băng – Mặc kệ tôi.

Đồng tử của Ace giãn ra khi nhìn thấy Shun như trở thành một con người khác. Bỗng… tiếng Alice thét lên run sợ. Cô ngã xuống đất vì… vì cô đã bắt gặp ánh mắt ấy… ánh mắt lạnh lùng như một con quái thú muốn lấy mạng cô…
- Alice, Alice – Mira thấy thế liền đỡ lấy cô bạn của mình, Mira quay qua Shun – cậu có cần phải làm như thế không ? ánh mắt ấy là như thế nào ? cậu muốn dọa chết người à ?
- Hừ…

Shun nghiến răng và bỏ ra ngoài. Cánh cửa “được” đóng lại bằng một lực rất mạnh tạo thành một tiếng “RẦM” không được êm tai cho lắm…
- Tên điên này định làm gì đây ?

Mira bực tức với thái độ kì lạ của Shun nhưng… chợt… cô nhìn thấy khuôn mặt Alice đang dần biến sắc… tái nhợt không một giọt máu… đồng tử giãn ra tới cực điểm, đôi môi lấp bấp không nói nên lời.
- A.. Alice. – Mira lo lắng – Ace này, cậu mau giúp mình đưa Alice vào phòng nghỉ ngơi đi.
- Ừ, để mình đỡ cậu ấy.

Mira dìu Alice ngồi dậy, Ace nắm một tay của Alice và cúi xuống cõng cô và phòng. Mira chạy vào phòng trước, dọn lại chăn giường, Ace đặt Alice nằm lên gối rồi lén nhìn Mira một cái mới chịu đi ra ngoài. Xong, Mira nghe thấy tiếng thở dài của Ace khẽ vang lên đâu đó…
- Mira à ! – Alice cố ngồi dậy – mình… mình không sao đâu, cậu… cậu đi theo an ủi Ace đi… - Alice cười hiền với Mira.
- An… an ủi gì chứ ?
- Hì – Alice che miệng cười – nhìn thái độ thì mình có thể đoán rằng… Ace đang thích…
- Dừng lại, Alice !!!

Mira vội ngăn Alice nói tiếp, cô sợ phải nghe những từ sau đó. Má cô phao một chút màu hồng nhạt…
- Hì hì… mình không sao đâu mà – Alice nghiên đầu nhìn Mira – cậu dừng để vụt mất cơ hội nhé, Mira.
- C.. cơ… cơ hội gì chứ ?

Mira quay lưng lại, cô không muốn Alice nhìn thấy vẻ bối rối của mình… Mira chợt cảm thấy mặt mình nóng ran… không hiểu sao, cô lại nhớ tới những lần gặp nguy hiểm – chính Ace đã không ngại khó khăn luôn che chở, bảo vệ cho cô… Sao lại nhứ thế ? Cậu ấy cũng gặp nguy hiểm cơ mà… càng nghĩ cô lại càng rối…
- Mình… mình phải đi gặp cậu ta để hỏi cho ra lẽ…

Mira cố tỏ ra cứng rắn như thường ngày nhưng không thể giấu được vẻ bối rối. Cô xông thẳng ra ngoài… Cánh cửa phòng cũng vang lên một tiếng giống lúc Shun đi khỏi… Khi chỉ còn một mình Alice trong căn phòng vắng… Cô cúi mặt… những lọng tóc xõa xuống che cả khuôn mặt thanh tú…
- Tại sao… ? tại sao lại… lại muốn giết mình cơ chứ… - Alice ôm mặt khóc nức nở – mình có làm gì sai đâu… lúc trước mình thậm chí còn không hề biết cậu ta là ai cơ mà…
- Hum… - Một tiếng động vang lên, cửa sổ bật ra – cô không biết tôi nhưng tôi đã biết cô từ rất lâu rồi… cô bé ạ !
- A…anh…

Alice hoảng sợ khi nhìn thấy bóng Shun đang đứng dựa lưng vào khung cửa sổ… Ánh mắt ấy… khuôn mặt ấy… Chính là hình hài tên sát nhân đã muốn giết cô khi trước…
- Anh… Anh muốn gì… muốn gì ở tôi…. – Alice lấp bấp – anh…
- Nếu cô còn ngoan cố không thừa nhận thì tôi sẽ nói rõ luôn vậy ! – Shun ngắt lời cô, anh rút ra con dao mạ vàng – Hỡi quái vật kia, thầy ta là một bậc thầy ninja lừng lẫy thiên hạ, ông đã từng nói rằng: thế giới này có một ma nữ ẩn dưới vỏ bộc của một cô gái với mái tóc bồng bềnh, khuôn mặt xinh đẹp làm say mê lòng người… đôi mắt luôn tỏ ra thánh thiện nhưng chính nó sẽ lấy mạng bất kì ai làm tổn thương nó. Và… ma nữ ấy chính là… cô bé đấy. Chính thầy cũng đã bị tên lâu la của cô làm mù mắt trái.
- Hả ? – Alice ngạc nhiên vì cô không hiểu những gì Shun nói – mình… mình
- Hum… im đi, lại còn biện hộ nữa sao ? – Shun cười và cắt ngang lời cô – thầy đã nói rằng nếu không giết ma nữ đó thì thế giới này sẽ tràn ngập như con yêu làm hại loài người bọn ta. – bất chợt, Shun xông tới – nạp mạng đi.
- KHÔNG !!! AAAAA !!! – Alice thét lên kinh hãi.

Con dao sáng lóa của Shun chĩa mũi nhọn vào người con gái yếu đuối kia… Trong nháy mắt, anh đã đứng trước mặt cô, hai tay anh nắm chặt con dao và giơ cao.
- Tạm biệt nhé… – Shun thì thầm…

“ Bình tĩnh nào, Alice”

Lại là giọng nói ấy, nó cứ vang lên mỗi lúc cô gặp nguy hiểm, nó ấm áp và đáng tin cậy đến lạ lùng… Giọng nói ấy như đã tiếp thêm sức mạnh cho cô, Alice bất giác đẩy mạnh Shun ra, làm cậu phải lùi lại đôi bước…
- Hum… đúng là ngoan cố.

Vẫn không bỏ cuộc, Shun lao tới đâm thẳng con dao vào người Alice. Lần này… cơ hội thoát được của cô là 0%... Alice nhắm liền mắt lại như cam chịu trước số phận…

“Người đó ơi, anh là ai ? xin hãy cứu tôi…”

“TÁCH” – một tiếng động khẽ vang lên… Alice có thể cảm thấy hơi ấm từ một ai đó đang đứng phía trước của mình… tiếng động vừa rồi… là gì đây ? Alice từ từ hé mở mắt… Trước mặt cô bây giờ là một mái tóc vàng đựng đứng kì lạ cùng cái mặt nạ thủy tinh…
- Anh Masquerade… anh hai … là anh sao ?...

Alice ôm chặt lấy người đó, cô cảm thấy, người đó thật sự rất ấm áp… ấm lắm… cơ thể của người đó vững chắc như một bức tường không thể ngã đỗ trước giông bão… Cô tin mình đúng khi nghĩ đó là Masquerade – anh trai cô…
- Cô chủ ạ…. Đúng là tên tôi là Maquerade nhưng tôi không phải anh cô. - người đó thì thầm – đừng ôm tôi như vậy chứ. Ông Micheal sẽ không tha cho tôi đâu.

Câu nói ấy vang lên như một con dao đâm thẳng vào tim Alice… tan vỡ… cô buông tay ra… khuôn mặt đầy sự hụt hẫn… Cô cố nở một nụ cười hiền và ngước nhìn người thanh niên kia… chợt cô nhận ra rằng, anh đang… chảy máu vì… đỡ con dao của Shun. Lòng Alice chợt thắt lại…



- Tên này – Shun nghiến răng tức tối – Không lẽ… ngươi là đồng bọn của ma nữ này sao ? Hum… vậy thì ta sẽ giết cả hai ngươi để trừ hại cho nhân loại.
- Eyn~ Tên điên này … - người thanh niên tóc vàng mỉm cười – xem ra ngươi đã chán sống rồi mới dám đụng vào cô Alice đây.

Nói rồi, bằng vận tốc ánh sáng, anh ta đấm một cú vào bụng Shun làm Shun ngã xuống, con dao mạ vàng trên tay Shun văng ra xa… Mái tóc vàng ấy bước tới và đạp lên lưng Shun, người đó cúi xuống nói nhỏ vào tai anh:
-“Nếu còn dám giết em gái ta một lần nữa thì… ta nghĩ, cái mạng nhỏ của ngươi sẽ chẳng thể nào giữ được đâu, cậu bé ạ !”

Giọng nói của anh ta vang vang như ẩn giấu một ma lực khủng khiếp… Bỗng… ngực trái của Shun như muốn vỡ tung bởi sức đập của tim cậu, đôi tay run rẫy không thể cử động được, đôi mắt mở to như một bệnh nhân cao huyết áp.
- Ngươi…
- Eyn ~ tên sư phụ già của ngươi là một thầy phù thủy gia ác đấy – cười – nếu ngươi muốn trở thành một “anh hùng một mắt” như ông ta thì hãy đến gặp ta nhé ! Ta sẵn sàng tiếp ngươi bất cứ lúc nào ~
- Ngươi… -Shun cố quay lại nhìn người đang đạp lên lưng mình – Không lẽ… ngươi chính là người đã làm sư phụ ta…
- Eyn~ Cứ nhớ như thế là được rồi! – Người đó rút từ trong túi áo ra một chiếc nhẫn ngọc và ném vào tay Shun – ngươi tự hiểu nhé !
- Đây là… - anh cầm lấy chiếc nhẫn, mắt mở to vẻ kinh ngạc. – không lẽ…

Xong, người đó như tan biến vào trong không khí… để lại Shun và Alice trong căn phòng… Shun nắm chặt chiếc nhẫn và ngước nhìn Alice – cô đang rất sợ hãi khi Masquerade biến mất – Shun cố gắng đứng lên và bước về phía Alice.
- K… không… - Alice bật khóc – mình… mình không phải ma nữ đâu, Shun à…
- Anh biết… anh xin lỗi em…

Shun nhẹ cười với cô, Alice tròn xoe mắt nhìn Shun kinh ngạc… lần đầu tiên cô thấy Shun cười như thế. Nụ cười mới đẹp và kiêu hãnh làm sao… Nhưng… sao cậu lại gọi cô bằng… Nghĩ như thế, mặt Alice đỏ bừng…
- S… sao lại… ? – Alice vẫn không tin vào mắt mình, cô lùi lại và nhìn Shun vẻ nghi ngờ.
- …

Shun không nói gì, chỉ phì cười, cậu bước tới gần và khẽ… hôn lên môi cô… Anh đã làm cô hết đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác…



“ Mọi chuyện là thế nào vậy ? Mình… mình không hiểu…”

Alice thầm nghĩ khi Shun bước ra khỏi phòng. Trước đó, anh đã… bế cô lên giường nằm nghỉ và còn nhẹ nhàn đắp chăn cho cô nữa… Bên ngoài, một nụ cười xuất hiện và mái tóc vàng bí ẩn biến mất…

….

Tem là... nụ hôn của Shun ( tèn tén ten )
Phong bì là nụ cười của Shun ( hờ hờ )
Thư là... cái nhìn lạnh lùng đến chết người của anh ấy =))
ranka misaki
ranka misaki
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 598
BKGC BKGC : 4943
Điểm đóng góp : 6
Đến từ : A Dream...
Stt : Start all over again enter upon a new life

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Thu Jul 05, 2012 1:28 pm
Tem tem tem. =))
Anh Shun sến kinh khủng,lại còn cưỡng hôn và xưng anh em với chị Alice nữa chứ. Cái lý do vớ vẩn!
Sock nhưng không như anh Dan. :))
Chờ chap mới nhớ!
P/s : chap sau nếu được hãy lăng xê Dan x Runo nhớ :-D !
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4757
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Thu Jul 05, 2012 2:17 pm
Hu hu... Mất tem.
Thế thì ta xí phong bì.
Anh Shun sao mà thay đổi xoành xoạch 180 độ thế hả.
Trời ơi sao mà từ khi nào anh Shun bạo thế hở trời. Vừa hôn vừa bế vừa xung hô kỉu đấy nữa.
Đọc fic bạn lâu hơn nữa chắc mình đau tim quá
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Thu Jul 05, 2012 2:32 pm
@ ranka : mình tính lăng- xê cặp của Ace và Mira trước :-D lí do là vì cặp của Dan x Runo chưa hoàn chỉnh cho lắm nên chỉ có thể cho thêm một tí gia vị thui, chưa PR đc ^^ bạn thông cãm nhé !!!

@ Arisu : sao lại đau tim thế =]] nếu bạn đã nói thế thì mai mình sẽ không post chap nữa đâu... hì hì giỡn thôi ^^

Note : Mai cá rô có việc bận + đang lười + bí ý nên mốt mới có chap mới các bạn nhé ^^ thông cảm cho cá :lay:
Alisa_Kito
Alisa_Kito
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1620
BKGC BKGC : 8722
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : vương quốc gió

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Thu Jul 05, 2012 2:56 pm
- Um… tôi …. – Julie ngượng chính mặt khi Runo nói như thế - cậu thật quá đáng ! – Julia thét lên và chạy ùa vào phòng.
chín
Má cô phao một chút màu hồng nhạt…
phai
- Eyn ~ tên sư phụ già của ngươi là một thầy phù thủy gia ác đấy – cười – nếu ngươi muốn trở thành một “anh hùng một mắt” như ông ta thì hãy đến gặp ta nhé ! Ta sẵn sàng tiếp ngươi bất cứ lúc nào ~
gian
Alice thầm nghĩ khi Shun bước ra khỏi phòng. Trước đó, anh đã… bế cô lên giường nằm nghỉ và còn nhẹ nhàn đắp chăn cho cô nữa… Bên ngoài, một nụ cười xuất hiện và mái tóc vàng bí ẩn biến mất…
nhàng

omg anh Shun-kun thay đổi một cách quá trớn khiến chị Alice-chan của em ngỡ ngàng lun kìa *lắc đầu*
anh Mas-sama ơi rốt cuộc cái nhẫn anh đưa có ý nghĩa j vậy *chớp chớp*

ngày mốt sao vậy chị cứ post chap đi nha ~ nếu cn được về sớm thì em vô com liền ~ tại mốt em đi chơi vs gia đình ùi
Rodei Rido
Rodei Rido
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 24
BKGC BKGC : 4376
Điểm đóng góp : 2
Stt : thiên thần và ác quỉ chí khác nhau đôi cánh...

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Thu Jul 05, 2012 8:35 pm
Đọc xong rầu ~ * lết ra *

Sau bao nhiêu lâu thì fic của ngươi cũng hiền hiền như thế thôi sao, ta chán =)) đề nghị cho Masquerade độc ác lên, Shun tàn nhẫn lên nhé TG, mong chap mới =))

Đọc đau mắt quá O_O

* bò ra *
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sat Jul 07, 2012 10:40 am
@ Alisa : không sao đâu !!! khi nào em đọc rồi thì com cũng được, mà dù không com thì cũng có sao đấy =))
@ anh 3 : không làm thì sao nah ? :red:


Chap 7 :

Bầu trời đêm thật đẹp ! Những ngôi sao bé nhỏ trên bầu trời đang phản chiếu xuống thế gian này một thứ ánh sáng lấp lánh huyền ảo như những con đom đóm yếu ớt trong màn đêm im lắng… Màn đêm sao ? Lạnh lẽo… âm thầm… và cô đơn…. Trên mái nhà, một mái tóc xanh lá đang đung đưa theo những ngọn gió đêm lạnh buốt… Đôi mắt của người ấy đang nhìn về một nơi xa xăm nào đấy ở cuối tận đường chân trời… Một tiếng thở dài từ ai đó khẽ vang lên phá tan sự im lặng…
- Ngoài này khá lạnh đấy – giọng một cô gái vang lên – nếu cậu không muốn bị cảm thì mau vào nhà đi, Ace.
- Mình… uh huh… - Ace vẫn không thèm nhìn Mira dù chỉ một cái – Cậu vào trước đi, Mira.
- Hôm nay còn dám cãi lời lớp trưởng nữa sao ? – Mira bước tới, ngồi cạnh Ace, giọng chậm rãi và điềm tĩnh đến lạ kì – đừng xem thường lớp trưởng quá vậy chứ. Tôi sẽ ngồi đây cho tới khi nào cậu chịu vào nhà thì…

Bỗng… Mira lấp ba lấp bấp, khuôn mặt nóng ran khi… Ace ôm chằm lấy cô. Tay cậu siết chặt nhưng cô lại có cảm giác nó đang run rẩy. Không khó để Mira nhận ra rằng, Ace đang khoảng sợ - cô không nghĩ là cậu sẽ khóc vì Mira chưa bao giờ nhìn thấy Ace rơi một giọt nước mắt nào cả…
- Hôm nay cậu ăn gan báo à ? – Mira cố gắng bình tĩnh và phán – bỏ mình ra, mọi người nhìn thấy sẽ hiểu lầm đó.
- Mặc kệ họ. – giọng Ace run run – Mình không biết là có nên nói ra không nhưng mà… mình thật sự… thật sự…

Nói đoạn, Ace buông Mira ra và quay về hướng ngược lại. Đầu cậu hơi cúi về phía trước, đôi tay thả lỏng nhưng người bại liệt ( sr nhé, không tìm được từ nào thích hợp nên nói vậy hehe ).
- Mira nè – Ace đột nhiên cất lời.
- Huh ?
- Nếu… nếu cậu thầm yêu một người nhưng lại không biết người đó có thích mình hay không, thì… thì cậu sẽ làm như thế nào ?
- Có lẽ là sẽ hỏi rõ người đó để lòng không vướn bận nữa – Mira trả lời sau một vài phút suy nghĩ – có chuyện gì à ? Không lẽ… cậu… cậu thích ai trong nhóm mình sao ? – Mira bật cười.

Chợt… Ace quay lại nắm chặt đôi vai và đẩy nhẹ cô xuống mái nhà. Đôi mắt màu than ấy ánh lên như đang muốn nói một điều gì đó… Câu hít một hơi thật sâu để lấy can đảm, tay hơi thả lỏng rồi chống sang hai bên như không muốn Mira không bỏ chạy ( đúng là người có tật hay giật mình =]] )
- Mira – Ace nói thật chạm rãi như muốn cô gái trước mắt mình nghe thật rõ – Mình… mình thích cậu !!!

Nói đoạn, Ace bỏ chạy thật nhanh vào phòng, có thể cậu đang cố giấu đi cái mặt đỏ như ruột dưa hấu của mình mà bỏ lại cô gái vừa “được” cậu “đánh phấn” đỏ lên hai bờ má xinh xắn.
- Cậu… - Mira phì cười, cô vẫn nằm trên mái nhà không nhúc nhích – cậu ta đúng là ngốc thật !



…………o0o………..



- Alice, em phải ăn nhiều một chút chứ ! Mới có hai chén cơ mà ! – giọng Shun vang lên trong giờ ăn.
- Mình…
- Ăn nhiều vào.

Ngày hôm sau
- Ấy ấy, phải ăn thịt cá chứ, ăn rau mãi làm sao có sức được.
- Tại…
- Ăn như thế làm sao có sức khỏe được.

Ngày kế tiếp
- Đã nói rồi ! Phải chú ý một chút. Món này không nên ăn nhiều vào buổi tối.
- Nhưng mà…
- Không viện lí do này nọ, ăn món này đi !

Ngày tiếp theo
- Đã tối rồi, phải đi ngủ sớm thì sức khỏe mới tốt chứ ! Để anh đưa em vào phòng nghỉ nhé !
- Ơ…

-------o0o---------

Phải nói sao nhỉ ? Kể từ cái ngày Masquerade xuất hiện, thái độ của Shun thay đổ 180 độ. Cậu hết sức quan tâm Alice, từ chuyện ăn đến chuyện ngủ, cậu quan tâm cô từng chút một làm cho ai cũng phải ghen tỵ
- Này anh Dan – Runo kéo Dan lại và nói nhỏ vào tai cậu – sao Shun quan tâm Alice dữ vậy ?
- Không biết nữa – Dan nhậm ngón tay, mày nhíu lại suy nghĩ – A ! chắc chắn là Alice đã bỏ bùa Shun mất rồi – Dan phá lên cười vẻ đắc chí – Công nhận mình thông mình quá !
- Thông minh nè – Runo kí đầu Dan một cái rõ đau – Alice không bao giờ làm những chuyện đó… Có thể là… - Runo cười gian - Shun đã phải lòng Alice nhà ta mất rồi.
- Thật sao ? – Dan trố mắt nhìn Runo – Không thể tin được, tên khùng ấy mà cũng biết yêu sao ? phải đi phao tin mới được.

Nói rồi, bằng tốc độ sao xẹt, Dan chạy như bay vào nhà thông báo và cậu nhận được một tiếng “ HẢ” với level khủng khiếp đủ để phá nát cả căn nhà trong 0,001 giây . Runo khẽ thở dài nhìn Dan, cô lắc đầu vẻ chán nản.
- Đúng là tên ngốc có khác.
-

----------o0o----------


Quay lại với hai nhân vật chính của chúng ta nhé! Alice “bị” Shun… bế lên giường và đắp chăn cẩn thận. Xong, Shun quay ra ngoài và tất nhiên là không quên chúc mái tóc cam yêu quý của mình ngủ ngon.
- S… Shun. – Alice ngồi dậy, cô khẽ gọi.
- Sao ? – Shun quay lại nhìn Alice như một bề tôi chờ chủ mình ra lệnh. ( fan của Shun đừng giết mềnh =]] mềnh còn yêu đời lớm =]] )
- Um… mình chỉ … chỉ là… - Alice ngập ngừng, trông cô có vẻ bối rối khi nhìn Shun – Mình chỉ muốn hỏi là sao… sao cậu lại… lại tốt với mình như thế ? chẳng phải… chẳng phải lúc trước cậu… cậu…
- Đừng nhắc tới chuyện đó nữa ! –Shun ném cho Alice một cái nhìn lạnh lùng bằng ánh mắt thời nguyên thủy của cậu.
- Mình chỉ… chỉ muốn biết thôi – Alice cúi mặt – nếu cậu không muốn nói cũng không sao.

Alice ngước lên khẽ nở một nụ cười gượng ngạo với Shun. Cậu ngỡ ngàng nhìn khuôn mặt ấy – một khuôn mặt đẹp và thánh thiện như thiên thần… - Vậy mà lúc trước cậu lại có ý định muốn lấy mạng thiên thần này. Sau bao nhiêu ngày quen biết và sống cùng nhau, Shun có thể đưa ra một nhận xét về Alice: Cô ấy thật sự rất… xinh đẹp, hồn nhiên và yếu đuối… Có thật là yếu đuối không ? Shun chợt nhớ tới cái lúc Alice điều khiển quả cầu màu tím với sức mạnh khinh hoàng…

- Alice này –Shun quay lưng lại, cái giọng nhiêm túc ngày trước lại vang lên – Thật ra, chúng ta… đã có hôn ước từ khi chưa chào đời…
- Sao ? … - Alice ngỡ ngàng – H… hôn ước gì cơ ?

Shun quay lại, cậu nắm lấy đôi tay mềm mại của cô, đôi mắt nhìn thẳng vào cô như thể sắp xoáy sâu vào tận cùng sự nghiêm túc( chả hiểu câu này là ý gì nữa =”= ). Sau một vài giây, Shun trút một hơi thở dài, cậu cúi đầu xuống và buông tay cô ra.
- Thật ra thì…

________________________________

- Ông ơi ! – cái bóng nhỏ bé của thằng nhóc nhà Kazami hiện lên trên hành lang ngôi biệt thự sang trọng – Ông ơi, cháu vừa tìm thấy mấy thứ rất lạ.
- Cháu của ông tìm được cái gì nào ?

Một ông lão với cái đầu bạc phơ được búi lên cao, bộ võ phục mặc trên người làm ông ta toát lên sự oai nghiêm của một vị ninja lão luyện. Ông ấy cười hine62 với thằng bé và xoa đầu nó.
- Là cái này nè !

Thằng bé nở một nụ cười đắc chí và chìa tay ra. Trên tay nó là một hộp đen được khóa cẩn thận, trên hộp có những hoa văn sang trọng và rất tinh xảo cùng một bộ shuriken mới tinh dính đầy bụi.
- Cháu tìm thấy nó ở trong phòng thờ đấy ông ạ.
- Vậy à ? – ông ấy mỉm cười – một nụ cười chua xót, khi trông thấy thứ trên tay cháu mình – Vậy Shun này, cháu có biết chúng là gì không ?
- Biết ạ. – Thằng bé chỉ từng cái một và trả lời một cách chắc chắn – đây là một bộ shuriken, còn cái kia là cái hộp đựng một món quan trọng - nó hơi ngập ngừng – um… nhưng cháu không biết trong đó là gì ạ.

Ông lão cười hiền rồi xoa đầu thằng bé, nó liên tục thúc giục ông ấy nói vật trong đó là gì. Ông ta thở dài rồi nhìn thằng bé bằng đôi mắt xa xăm khó tả.
- Thật ra… lúc trước, chúng ta thuộc dòng họ hoàng gia nổi tiếng nhất nhì Nhật Bản. Ngoài ra… còn có một gia tộc rất hùng mạnh với những bộ não cực thông minh – họ chính là cánh tay mặt của đất nước. Với những phát minh vĩ đại, họ đã đưa nước Nhật của chúng ta trở thành một cường quốc. Và người đứng đầu gia tộc ấy tên là Micheal Gehabich – một nhà khoa học vĩ đại. – Nói đoạn, ông lại trút một hơi dài – Bọn ta là bạn thân từ nhỏ, lúc mẹ cháu có thai, trùng hợp rằng con của ông ấy cũng sắp làm cha… Bọn ta đã bàn với nhau là nếu sinh một trai một gái sẽ cho hai đứa… kết hôn… Và đúng như thế thật…
- Vậy… vậy cháu có một vị hôn thê hả ông ?

Cậu bé Shun nhìn ông nội mình một cách ngây thơ, ông ấy bật cười – nụ cười khó hiểu nhất của ông làm cho Shun phải suy nghĩ bấy lâu.
- Phải. – ông nhéo má thằng bé – Là một cô bé rất dễ thương đấy cháu ạ… nhưng mà… thật không may là ta đã mất liên lạc với họ từ lúc phòng thí nghiệm của ông bạn già ta phát nổi. Ai cũng cho là một tai nạn nhưng ta không tin… Ông ấy luôn cẩn thận trong mọi chuyện… Vậy thì làm sao có thể phát nổi được chứ… trừ khi…
- Trừ khi gì ạ ?
- À… không có gì đâu Shun à – ông cười hiền và đẩy Shun đi ra cửa – đi luyện tập đi nào, cậu bé dũng cảm.
- Vâng – thằng bé cười toe toét…

....................................................

Shun kết thúc câu chuyện bằng một nụ cười khó mà bắt gặp ở Shun. Và nụ cười ấy đã làm Alice… hiểu ra mọi chuyện.
- Vậy… chiếc nhẫn đó là…
- Là vật đính ước của chúng ta – Shun tiếp lời
- Ơ… không thể… sao lại…

Shun đứng lên, cậu đỡ Alice nằm xuống rồi đắp chăn cho cô và không quên đặt lên trán “vợ tương lại” của mình một nụ hôn thật ngọt.
- Ngủ ngon nhé !

Xong, Shun tắt đèn và bước ra khỏi phòng. Cánh cữa đóng lại… 1 giờ sau… 2 giờ sau…
- Mình làm sao thế này ?

Alice bước xuống giường, cô kéo chiếc ghế nhỏ trong góc nhà ra và đặt nó cạnh cửu sổ. Alice ngồi xuống và nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời huyền ảo.

Lúc trước, khi còn ở nhà với ông nội. Ngày nào cô cũng ngồi ngắm bầu trời… dù cho có những đêm nó đen như mực nhưng cô vẫn ngồi và ngắm nó, vì cô thích cái màu đen bí ẩn của bầu trời đêm ấy. Alice gượng cười khi nghĩ như vậy – cô khác những cô gái bình thường : thích sự yên tĩnh và những màu tối… có thể là do số phận của cô cũng tối như thế chăng ? … Không phải, thượng đế đã ban cho cô cuộc sống này nhưng nó như thế nào là do nơi cô – Alice luôn nghĩ như thế để có thể tiếp tục sống trên cõi đời này…

Từ một bụi rậm gần đó, một bóng đen thầm lặng quan sát cô bé với mái tóc cam bồng bềnh. Người đó khẹ nở một nụ cười – một nụ cười của quỷ dữ…
- Là con bé này sao ?

-----------------
Tem lần này là trái dưa hấu.
Phong bì là trái thơm.
Thư là trái ổi.

s.p : tính chia làm 2 part như không biết chia ở đâu đành post cả chap vậy * lăn lăn *
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4757
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sat Jul 07, 2012 2:06 pm
Trời ơi... Có hôn ước sao? Anh Shun sao mà lên "trình" vèo vèo thế hở trời.
Chị Alice đỡ hổng có nổi đây nè.
Cái bóng chả lẽ lại là... ai ấy nhỉ... chắc là Hydron chan hoặc...
Hydron: Sao lại kêu ta là Hydron chan? Ta 16 tuổi rồi đó mà là con trai chính hiệu sao kêu Hydron chan.
Arisu: Tại trong phim nhìn anh dễ thương như con gái đó cho nên gọi anh là Hydron chan cho nó hợp.
Hydron bị chấn thương tâm lý nặng nề đi ngồi một góc tự kỉ.
Tansho_sfs
Tansho_sfs
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 47
BKGC BKGC : 4350
Điểm đóng góp : 3
Đến từ : Where all my BFF have been...
Stt : Sagittarius: Ta là gió, ta chỉ thích tự do!

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sat Jul 07, 2012 2:21 pm
Lâu rồi không vào xem giờ để một đống chap đọc luôn một lần @@~ (Muốn lòi mắt :chongm: )
Cách dẫn chuyện cũng khá lôi cuốn ^^
Có nhiều chi tiết bất ngờ quá :what: Mà không biết cái bóng đen kia là ai nhỉ? ~~
bemeo045
bemeo045
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 961
BKGC BKGC : 5713
Điểm đóng góp : 19
Đến từ : Việt Nam
Stt : Ở tận nơi cuối chân trời , nơi ánh sáng vụt tắt .Làm sao biết nơi người quay lại .

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sat Jul 07, 2012 4:43 pm
Tem ,Shun với Alice đã có hôn ước từ trước sao ?
Shun bây giờ thay đổi 180độ luôn .
Chap hay lắm đó chị
Mong chap mới của chị nha
tuyet_phuong
tuyet_phuong
Member
Member
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 13
BKGC BKGC : 4292
Điểm đóng góp : 2

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sat Jul 07, 2012 6:59 pm
bạn viết hay lắm đó....mong chap mới!!!
pee.kool1997
pee.kool1997
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 60
BKGC BKGC : 4540
Điểm đóng góp : 6
Đến từ : HÀ NỘI
Stt : Ở nhà thì muốn đi học, đi học thì muốn về nhà. WHY???
http://hamy1997.blogspot.com

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sun Jul 08, 2012 1:37 pm
Nội dung của fic rất hay nhưng bạn nên chú ý cách dùng từ ngữ nhé:) Hóng chap tiếp này.
Lần sau phải lấy tem mới được :th105:
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sun Jul 08, 2012 8:00 pm
@Arisu : Anh Shun còn khoái như thế nữa mà =)) bạn đoán gần đúng rồi đó :red: nhưng hổng phải Hyrdon đâu ^^
@Tansho: mình chưa gặp bạn bao giờ nhỉ ? * ngơ ngơ * nhưng mà cũng thanks vì đã ủng hộ mình nhé ^^ mong bạn tiếp tục ủng hộ mình ^^
@Cat : thanks nhé ^^
@ tuyet_phuong :thanks bạn nhé ^^
@pee.kool1997: thanks bạn đã góp ý hì hì nhưng mà mình chú ý mãi vẫn không sửa được lỗi dùng từ * lăn lăn *

................

Note : chap này mong là các fan của Keith và Alice sẽ "tha" cho mình * lạy lạy *

Chap 8 :

Trong không gian tĩnh mịt, một tiếng sáo cất lên phá tan màn đêm u tối. Tiếng sáo trong trẻo và lãnh mạn như một bản tình ca quyến rũ lòng người. Trên mỏn đá, hai… à không, là một người thanh niên mặt một chiếc áo màu đỏ thẳm dài quá gối trông rất kì lạ đang cất lên khúc nhạc ấy bằng một cây sáo vàng. Thoáng qua ánh trăng sáng ngời, một chiếc mặt nạ ma quái có màu máu hiện lên trong đêm… ác quỷ chăng ? Không, là một con người – một thanh niên tóc vàng vừa tròn trăng… Bên cạnh anh là một mái tóc xanh – màu của biển – mái tóc ấy mượt mà và nó đang đương theo làn gió hiền hòa của mẹ thiên nhiên – một cậu nhóc khá cao và điển trai. Bỗng… “bản tình ca” làm say lòng người kia biến mất và thay vào đó là một thứ âm thanh ma quái như tiếng gào thét của hàng ngàn con quỷ dữ nơi vực sâu…
- Ngài Spectra ! – người thanh niên có mái tóc xanh lên tiếng.

Một bên mắt của chiếc mặt nạ vụt lên một màu xanh huyền bí… Và nó chỉ có thể được diễn tả bằng hai chữ “tuyệt đẹp”… Người tên Spectra ấy ngừng thứ âm thanh ma quái kia và nở một nụ cười của kẻ đầy dã tâm. Hắn ta quay đi và mém cây sáo xuống vực thảm…
- Đi nào, Gus !
- Vâng, thưa ngài !

Anh chàng tóc xanh cúi đầu trước người mà anh tôn kính. Anh là một bề tôi trung thành và sẵn sàng hy sinh vì chủ nhân của mình. Anh không quan tâm Spectra là người như thế nào. Chỉ cần con mắt xanh không có một chút nhân tính ấy muốn thì đó chính là mục tiêu của anh dù phải nhảy vào biển lửa.
- Ta nghĩ ngươi sẽ biết nên làm như thế nào nhỉ ? – giọng nói trầm trầm của kẻ chỉ huy lại vang lên khi bọn họ đứng trước cửa một ngôi nhà.
- Vâng ! – Gus lại cúi đầu nhận lệnh – mong ước của ngài là mệnh lệnh đối với tôi !

Spectra nở một nụ cười nhưng có vẻ không hài lòng cho lắm. Trong lòng hắn đang nghĩ gì ? Có lẽ chỉ có trời mới biết hắn đang toan tính gì thôi… cả Gus - bề tôi thân cận nhất của hắn cũng chỉ biết làm theo lệnh. Nhưng có một sự thật không thể thay đổi rằng : hắn… chính là một con quỷ khát máu.

Gus phóng lên mái nhà như một ninja đang thi hành nhiệm vụ, anh nhanh như một con sóc chạy lướt trên đó mà không gây ra bất kì tiếng động nào. Thật hoàn hảo… Chợt, Gus dừng lại và cúi xuống áp tai vào mái nhà. Hình như anh đang lắng nghe cái gì đó. Một nụ cười ma quái xuất hiện trên khuôn mặt điển trai kia. Gus rút từ trong túi ra một ống tre nhỏ, cậu đút nó vào một lổ hỏng trên mái nhà rồi thổi vào ống tre. Xong Gus kéo tay áo lên, liếc nhìn đồng hồ một cái và ngồi chờ đợi…

Vài phút sau, Gus nhẹ nhàng uốn mình và leo vào căn phòng bên dưới bằng đường cửa sổ. Anh cúi thấp người đề phòng những kẻ không bị thuốc mê của anh ảnh hưởng phát hiện. Chẳng ai còn thức cả. Gus mỉm cười, anh đứng lên và vuốt nhẹ mái tóc xanh uốn mượt của mình rồi bước tới chiếc giường giữa phòng, một mái tóc cam bồng bềnh hiện lên trong chiếc chăn màu hồng xinh xắn.
- Là đây sao ? – cậu khẽ bật cười – tên Hydron đó lại “say nắng” con bé này cơ à ?

Gus nhìn cô bé, cậu thốt lên một tiếng xin lỗi không hề có một chút thành ý và bế cô lên vai rồi nhanh chóng nhảy ra khỏi căn phòng. Bên ngoài, Spectra đang tựa lưng lên một cây xoài già chờ đợi. Nước da trắng ẩn sau lớp mạ nạ lạnh như băng làm hắn toát lên vẻ quý phái của một ông hoàng. Không ai quan tâm đến điều ấy cả… trừ một người… Từ xa, Gus ôm cô gái kia phóng tới. Cậu kính cẩn quỳ xuống trước mặt Spectra nhưng hắn chẳng quan tâm gì đến điều ấy. Thứ hắn cần chính là con bé trên vai Gus.
- Hur ~ tên hoàng tử “bù nhìn” ấy cũng biết yêu nữa cơ đấy ! – cười – ta không nghĩ là lại làm một tên trộm phụ nữ như thế này nhưng để lấy lòng hắn thì chỉ còn cách này mà thôi !
- Vâng, tôi hiểu, thưa ngài ! – Gus cung kính lên tiếng.
- Mang con bé này đi về cung điện thôi !

Nói rồi, Spectra và Gus biến mất hệt như Masquerade lúc trước.

….


Tại một lâu đài pha lê bí ẩn đang lơ lững trên bầu trời, một thanh niên với khuôn mặt thanh tú ngồi trên ngai vàng, đôi mắt anh ta mơ màn như đang nghĩ về một cái gì đó. Trước mặt anh là một đống đổ nát do sự “mơ màn” của anh ban tặng cho cái lâu đài này.
- Thưa điện hạ. – con mắt xanh bằng máy bước vào.
- Ai cho phép ngươi vào đây khi chưa có mệnh lệnh của ta. – người thanh niên đó nói với giọng khinh bỉ - hay là ngươi muốn sớm ngồi lên cái ngai vàng này hả, Spectra ?
- Thần không có ý đó – Spectra vờ cúi đầu – thần chỉ định tặng cho ngài một món quà nhưng hình như ngài không có hứng thú thì phải ? – hắn quay ra cửa – nếu vậy thì thần đành mang con bé có mái tóc cam xinh đẹp ấy về và từ từ “thưởng thức” nó vậy !

Spectra quay đi nhưng nhìn nụ cười đang hiện diện trên môi hắn thì khó ai lại nghĩ rằng hắn vừa bị đuổi đi. Bỗng… hoàng tử Hydron ném một ly trà đang uống dở vào tường làm cái ly nát vụn. Tiếng ly bể làm Spectra thầm mỉm cười…
- Có gì thì dâng lên đi, đừng có ở đó mà làm ta bực mình – Hyrdon nổi nóng – không cần dùng chiêu “khích tướng” ấy với ta.
- Hey ~ thần chỉ là có ý tốt muốn dâng cho điện hạ một món báu vật sắc nước hương trời và gần như là độc nhất vô nhị trên đời này thôi.

Spectra vỗ tay ra lệnh. Từ ngoài, Gus bước vào và trên vai cậu chính là cô gái lúc nãy. Vừa nhìn thấy cô gái, Hyrdon giật mình. Gus gần như đang che giấu một một nụ đểu cách và bước tới. Sau vài giây lấy lại bình tĩnh, Hyrdon vờ hỏi:
- Ngươi bắt cô gái này ở đâu ? Sao lại đưa nó vào hoàng cung ?
- Thần biết là điện hạ thích con bé này nên… - Spectra quay sang Gus – thần đã lệnh cho Gus tìm là đưa “hoàng tử phi tương lai” về cho người.
- Hur ~ ta có nói với ngươi rằng ta thích con bé này sao? – Hyrdon biện hộ nhưng vẻ mặt bối rối của cậu thì không tài nào giấu được – thôi được rồi. Xem như ta nợ ngươi, nhưng ta sẽ trả. – Hyrdon bước tới chỗ Gus và đỡ lấy cô gái kia – ta sẽ thăng cho ngươi lên làm đại thống soái đương triều, tăng cho ngươi mười vạn rô-bốt không quân.
- Đa tạ điện hạ. – Spectra nở một nụ cười đầy hàm ý – thần xin cáo lui, điện hạ từ từ “tiếp” cô gái này nhé.

Hyrdon ném cho Spectra một cái nhìn đằng đằng sát khí làm hắn bật cười. Sau khi Spectra và Gus lui đi, Hyrdon bế cô gái có vẻ mặt thân thiền cùng mái tóc cam xinh đẹp như ánh hoàng hôn – cậu nghĩ như thế - lên ngai vàng của mình. Cậu khẽ vuốt từng lọng tóc rối của cô…
- Hơ… ơ…

Cô gái chợt tỉnh giấc và thứ đầu tiên đập vào mắt cô chính là một chàng trai lạ mặt đang vuốt tóc mình, cô lấp ba lấp bấp… Trong vô thức, cô đẩy mạnh Hyrdon, làm cho chàng hoàng tử của chúng ta té nhào xuống đất. Alice lúng túng xin lỗi rối rít.
- Không sao đâu tiểu thư ạ! – Hyrdon đứng lên, ngón tay cậu quấn quấn lấy lọng tóc của mình và xoay xoay nó. – Ta nghĩ nàng ngạc nhiên cũng đúng. Để ta nói cho nàng biết nhé! – cậu bước ra giữa căn phòng – Xin tự giới thiệu, ta là hoàng tử Hyrdon, vị vua tương lai của vương quốc Bầu Trời. Và đây là cung điện của ta… còn… - anh ta bước về phía cô gái rồi quỳ một chân xuống, tay anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô rồi hôn lên đó kiểu hoàng gia. – Hãy cho ta biết, tên nàng là gì ?
- Um… A…Alice… - cô gái ngập ngừng.
- À, một cái tên khá đẹp. - Hyrdon rút từ đâu ra một chiếc nhẫn bằng ngọc có đính vài kim cương tuyệt đẹp. – Làm hoàng tử phi của ta nhé !
- Cái… cái gì ?

Alice vội rút tay lại, cô thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây… hoàng tử ư ? cung điện ư ? hoàng tử phi ư ?... cái gì vậy nè. Đầu Alice bây giờ đang rất rối, nước mắt cô từ từ ứa ra… Hyrdon hốt hoảng và nắm vội tay cô.
- Alice, nàng làm sao vậy ?
- Tôi… - Alice giật tay lại – tôi… không biết…. tôi… chỉ là tôi…

Bỗng, Alice bỏ chạy nhưng chỉ vài bước thì cô đã ngã xuống và ngất đi. Có lẽ là thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng chăng ? Hyrdon vội chạy tới và đỡ cô dậy, miệng cậu liên tục gọi tên cô nhưng mà…
- Alice… Alice, nàng làm sao vậy ?

…..

Cùng lúc ấy, tại một căn phòng đầy những máy móc phức tạp và bừa bộn. Một người đàn ông đang miệt mài phân tích những dữ liệu kì lạ. Ông ta nổi bật với một cái áo trắng dài tận mắt cá chân, mái tóc màu cam nhạt ngắn ngang vai, chiếc mắt kính làm ông ấy toát lên vẻ thông minh của một nhà khoa học.
- Haha !!! Ta đã tìm ra rồi ! Cuối cùng ta cũng đã tìm được bí mật của nhân loại này.
- Tiến sĩ Clay – con mắt xanh bằng máy xuất hiện – điều gì làm ông vui mừng đến thế ?
- Con trai ạ ! ta đã phát hiện ra một bí mật khũng khiếp nhất của toàn nhân loại và nếu như ta công bố phát hiện to lớn này thì… - ông ấy bật cười – thì tên tiến sĩ “vĩ đại” Michael Gehabich ấy sẽ phải chịu tất cả những gì hắn đã gây ra cho ta. Haha…
Tiến sĩ Clay mãi tự hào về phát hiện của mình mà không hề để ý rằng, cậu con trai yêu quý của mình đang nở một nụ cười – một nụ cười của một con quỷ khát máu…

“Hur ~ ta chẳng quan tâm gì đến chuyện của ông cả, tiến sĩ Clay ạ! Điều ta mong muốn bao lâu nay không chỉ bình thường thế đâu. Chỉ cần ta đợi lũ người ngu ngốc kia thực hiện vài tội ác nho nhỏ nữa thì ta sẽ là chủ của cả một đội quân người máy hùng mạnh. – Hắn thì thầm – Đến lúc đó, máu sẽ chảy thành sông và đừng nói là vương quốc bầu trời mà cả thế giới này… à không … phải nói là cả vũ trụ này sẽ là của ta… của riêng mình ta mà thôi.”

……………
Tem là anh Keith neh :red:
Phong bì là Gus nhé :red:
Thư là hoàng tử Hyrdon nah :red:

p.s cá thích nốt 3 anh nói trên =))
Phong Nhan
Phong Nhan
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 141
BKGC BKGC : 5094
Điểm đóng góp : 3
Đến từ : Cơn giông đêm qua
Stt : Sau cơn mưa trời lại sáng. Nắng lên chỉ để rọi sáng sự đổ nát sau một đêm giống bão

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sun Jul 08, 2012 8:35 pm
Trời ơi!!!!! Lâu quá ko comt fic cho Cá Rô a~
Fic hay quá trời à~
Hơi shock khi Hyrdon thích Alice ( =)) )
Chap này hay á, Keith nhà ta bị sụp đổ thần tượng hơi nặng (Còn muốn đem hầm tác giả đây =)) )
Tem, Phong bì, Thư cho Song Hỷ hết nhé *cười* *ôm đi hết*
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4757
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Sun Jul 08, 2012 8:53 pm
Cái Hydron thích Alice là lấy ý tưởng từ fic mình phải hông
Thích quá đi, Carol cũng ủng hộ ý tưởng của mình.
Nhớ cho Lync chan và Klaus chan vô nha.
Mong Carol qua coi Book 5 cuả mình
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 10:33 am
@Phong Nhan : hì hì lâu rồi mới thấy bạn com cho mình ^^ Thanks bạn nhé !!! ...ư... mình chỉ dựa vào tính cách của Keith ở mấy tập đầu của phần 2 thôi mờ, sao lại muốn hầm TG cơ chứ * lăn lăn * đừng hầm TG mờ TT^TT hầm rồi ai viết tiếp fic này nữa nah * đe dọa * =))
@ Arisu : hì hì cho cá mượn tậm ý tưởng của bạn nhé :domat: vì bất tài nên chẳng tìm được ai thích hợp hơn Hyrdon cả :haiz: có chuyện gì bất hạnh chúng ta cùng giúp đỡ lẫn nhau nha :red:

Hôm nay hơi lười nên nếu hên thì chap sẽ có vào chiều nay còn xui thì hẹn tối nay các bạn nhé :red:

* ôm tiểu thuyết tìm ý tưởng *
Alisa_Kito
Alisa_Kito
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1620
BKGC BKGC : 8722
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : vương quốc gió

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 4:56 pm
*lăn vô*
em com nha ^^
chap 7:

Câu hít một hơi thật sâu để lấy can đảm, tay hơi thả lỏng rồi chống sang hai bên như không muốn Mira không bỏ chạy
cậu
- Mira – Ace nói thật chạm rãi như muốn cô gái trước mắt mình nghe thật rõ – Mình… mình thích cậu !!!
chậm
- Không biết nữa – Dan nhậm ngón tay, mày nhíu lại suy nghĩ – A ! chắc chắn là Alice đã bỏ bùa Shun mất rồi – Dan phá lên cười vẻ đắc chí – Công nhận mình thông mình quá !
ngậm
- Alice này –Shun quay lưng lại, cái giọng nhiêm túc ngày trước lại vang lên – Thật ra, chúng ta… đã có hôn ước từ khi chưa chào đời…
nghiêm
Ông ấy cười hine62 với thằng bé và xoa đầu nó.
hiền
- Phải. – ông nhéo má thằng bé – Là một cô bé rất dễ thương đấy cháu ạ… nhưng mà… thật không may là ta đã mất liên lạc với họ từ lúc phòng thí nghiệm của ông bạn già ta phát nổi. Ai cũng cho là một tai nạn nhưng ta không tin… Ông ấy luôn cẩn thận trong mọi chuyện… Vậy thì làm sao có thể phát nổi được chứ… trừ khi…
nổ
Shun đứng lên, cậu đỡ Alice nằm xuống rồi đắp chăn cho cô và không quên đặt lên trán “vợ tương lại” của mình một nụ hôn thật ngọt.
lai
Người đó khẹ nở một nụ cười – một nụ cười của quỷ dữ…
khẽ
=> *sặc* anh Shun-kun lãng mạng quá đi nha
hóa ra 2 anh chị có hôn ước vs nhau sao *tung hoa* khi nào wed nhớ mời em ah =))

chap 8:

Tại một lâu đài pha lê bí ẩn đang lơ lững trên bầu trời, một thanh niên với khuôn mặt thanh tú ngồi trên ngai vàng, đôi mắt anh ta mơ màn như đang nghĩ về một cái gì đó. Trước mặt anh là một đống đổ nát do sự “mơ màn” của anh ban tặng cho cái lâu đài này.
lửng ~ màng
Hyrdon bế cô gái có vẻ mặt thân thiền cùng mái tóc cam xinh đẹp như ánh hoàng hôn – cậu nghĩ như thế - lên ngai vàng của mình
thiện
- Con trai ạ ! ta đã phát hiện ra một bí mật khũng khiếp nhất của toàn nhân loại và nếu như ta công bố phát hiện to lớn này thì… - ông ấy bật cười – thì tên tiến sĩ “vĩ đại” Michael Gehabich ấy sẽ phải chịu tất cả những gì hắn đã gây ra cho ta. Haha…
khủng
=> anh Hyrdon ơi đừng làm thế mà ~ ai đó sẽ đánh anh nhừ tử mất *long lanh*
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 5:04 pm
Có chap mới đây !!! chap dài, lười xem lại, đành cho Alisa bắt lỗi nữa vậy =)) xem ra cũng hơi nhìn lỗi chính tả :red: sr nhé !!!

Chap 9 :

Sáng hôm sau, Runo dậy thật sớm như thường lệ. Cô thay đi bộ đồ ngủ bằng một chiếc váy xinh xắn màu trắng, vài đường viền màu tím tô đậm thêm nét duyên dáng ấy cùng một chiếc nơ màu tím nhạt được cột cẩn thân ở cổ. Cô nhẹ nhàng mở tung cửa sổ rồi vươn vai và hít một hơi thật sâu để đón một ngày mới. Những tia nắng sớm chiếu rọi lên mái tóc xanh mượt mà được cột hai bên trông rất “xì tai”. Cô nở một nụ cười hiền dịu rồi đưa đôi mắt màu xanh lá ngây thơ ngắm nhìn những bông hoa đang nặng trĩu những giọt sương sớm.
- Hy vọng hôm nay sẽ là một ngày thật tốt lành !

Runo bước xuống nhà chuẩn bị nấu bữa sáng, cô đeo cái tạp dề màu xanh biển vào và bắt đầu đổ bột. Phải nói ra sao nhỉ ? cô là một người thật sự rất ưa thích màu xanh của biển. Một màu xanh hiền hòa, tươi mát và là màu tượng trưng cho sự hạnh phúc… điều mà cô hằng mơ ước bấy lâu…
- Ư… - chợt, Runo đưa mắt nhìn xung quanh – sao hôm nay không thấy Alice nhỉ ? bình thường cậu ấy là người dậy sớm nhất mà ? Hay là… hôm nay, cậu ấy mệt nên không dậy nổi ? – Runo chợt nghĩ rồi mỉm cười thật tươi – có thể là thế. Thôi thì cứ để cậu ấy ngủ thêm một chút. Một mình mình cũng có thể chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.

Nghĩ vậy, Runo lại cậm cụi với việc nhào bột. Hôm nay cô định đãi mọi người một món bánh cô mới vừa học từ sách dạy nấu ăn. Cô vừa làm vừa hát vang, giọng cô nhẹ nhàng và thánh thót như giọt nước rỏ xuống thong thả và nhẹ nhàng từ những khe núi trên cao nguyên hùng vĩ.
- Hôm nay bà chằn yêu đời quá ta ! – một giọng nói “vô cùng, thật sự là rất vô cùng” đáng ghét vang lên ( đối với Runo ).
- Mặc kệ em – Runo thét lên, gò má hơi ửng lên vì ngượng – còn anh thì sao ? hôm nay chắc có bão lớn nên “super man” nhà ta dậy sớm như thế. – Runo liếc nhìn người đó bằng nửa con mắt – còn ba tiếng nữa mới mười giờ cơ mà, anh Dan ?
- Hơ… - Dan gãi đầu, có vẻ như cậu không quan tâm ( hoặc là không hiểu ) những lời của Runo – tại cái bụng này nè – Dan chỉ vào cái bụng đang kêu “gào” của cậu.

Runo che miệng cười khúc khích, đối với cô, Dan giống một đứa trẻ không hiểu chuyện, hay ngây ngô và rất con nít. Nhìn tướng đi loạn choạng như người say rượu của Dan làm Runo không nhịn được cười… chợt cậu “con nít” cười vang khi một cái đĩa bánh nóng hổi đập vào mắt cậu.
- R… Runo yêu dấu – Dan nói bằng giọng ngọt lịm – ái ầy là ái ì ạ ? ( cái này là cái gì vậy )
- Anh có tật cà lâm từ bao giờ vậy Dan ? –Runo vờ đánh trống lãng – khó nghe quá !
- Cái gì chứ ? – Dan quát – Anh là super man thì làm gì cà lâm được ?
- Kệ anh – Runo nhún vai – nhưng đừng bao giờ đ-ụ-n-g-v-à-o-đ-ĩ-a-b-á-n-h-c-ủ-a-e-m, ok ?
- Uh…

Nhìn vẻ mặt của Runo, Dan chợt rùng mình nhớ lại những trận “đấu tay đôi” với cô nàng… ục ục… Nghĩ vậy, Dan lủi thủi đi để “ bảo toàn lực lượng”.
“Quân tử báo thù, ngàn năm không muộn” – Dan thì thầm ranh mãnh.

….

Nửa giờ sau, tất cả đã thức giấc. Ace và Dan trông có vẻ còn hơi say ngủ. Shun thì ngồi im lặng tại bàn. Julie chạy vào bếp phụ Julie mang điểm tâm sáng ra cho mọi người.
- Mọi người ăn ngon miệng nhé ! – Runo cười thật tươi nhìn lần lượt từng người có mặt tại đây và… dừng lại tại ghế của Alice - ủa ? Alice đâu rồi ? cậu ấy vẫn chưa dậy sao ?
- Hừ, chắc là ngủ nướng ấy – Dan cầm muỗn, nĩa lên – Mình ăn trước đây !!! Itadakimasu !!!
- Đúng là… tên ngốc có khác – Ace vỗ nhẹ tay lên trán
- Để mình gọi Alice dậy – Shun đứng lên – mọi người ăn trước đi.
- Ấy ! – Runo cản Shun lại – cậu là con trai, đi vào phòng của con gái không tiện ( đi mấy lần rồi giờ mới nói >< ) – Runo đè vai và đẩy Shun ngồi vào ghế - để mình gọi Alice cho.

Runo nháy mắt tinh nghịch và bước vô, Dan trố hai mắt nhìn Runo vẻ khó hiểu nhưng chỉ sau vài giây thì cậu lại bình thường và ngồi ăn như kẻ chết đói mấy bữa rồi.
- Runo hôm nay hơi lạ nhỉ ? – Mira lên tiếng làm mọi người sững sờ - mình quan sát cậu ấy nãy giờ, quần áo đẹp, thái độ vui vẻ, chuẩn bị cả bánh rất ngon nữa.
- Uh huh… -Ace gật gù – um.. mình cũng thấy vậy. chẳng lẽ…
- C… CÁC CẬU…

Tiếng Runo từ phòng Alice vang lên, Shun bật dậy và chạy nhanh vào phòng Alice, những người còn lại cũng chạy theo cậu, còn Dan thì cố ăn thêm vài cái bánh mới chịu chạy đi. Shun đẩy mạnh cửa ra thì chỉ thấy Runo trong căn phòng trống trơn.
-A… Alice… - Runo lấp bấp, mặt cô tái nhợt – cậu ấy… cậy ấy biến mất rồi…
- Không lẽ … Alice bị bắt cóc sao ? – Dan tá hỏa và liền lập tức nhận được một đạp từ Mira – ơ… ơ…
- Ăn nói cho cẩn thận ! – Mira gầm gừ.

Shun bước tới và cúi xuống quan sát những dấu chân trên sàn nhà. Cậu để tay xuống và đo kích thướt từng bước chân. Chúng hoàn toàn bằng nhau. Shun đứng lên, mặt cậu trông rất nghiệm túc nhìn Mira.
- Không đâu… có thể Dan nói đúng đấy.
- CÁI GÌ ? – cả đám đồng thanh – BỊ BẮT CÓC SAO ?

Shun nhẹ gật đầu vẻ tiếc nuối, tuy cậu không nói gì nhưng lòng cậu nóng như lửa đốt. Cậu quyết tìm ra kẻ đã bắt đi Alice và sẽ cho hắn một trận thập tử nhất sinh.

Vài phút sau, cả nhóm quay ra phòng khách. Runo thì ôm Julie khóc nức nở, ngồi cạnh cô là Mira cũng đang khoanh tay suy nghĩ vẩn vươn, Dan và Ace thì ngồi… ăn bánh. Riêng Shun, cậu đi đi lại lại vẻ lo lắng không yên. Cả căn phòng tràn ngập sự căng thẳng…
- Phải làm gì đây – Shun thét lên làm cả đám giật bắn người – Phải làm gì để tìm được Alice đây chứ ?
- Cậu… cậu bình tĩnh đi Shun – Dan kéo nhẹ tay áo của Shun nhưng liền rút lại khi nhận được một cái nhìn sắc như dao…
- Dan nói phải – Mira nhìn Shun – cậu như thế thì càng làm cho mọi chuyện rối thêm thôi. Bình tĩnh lại đi, Shun à.

Shun đập mạnh tay lên ghế, cơ mặt cậu hơi co, tay siết chặt lại. Shun lo cho Alice, cậu công nhận điều đó, nhưng… cậu giận chính mình hơn. Tại sao lại để Alice bị bắt cóc một cách phũ phàn như thế ? Tại sao lại để Alice một mình đối mặt với những kẻ điên loạn chỉ biết bắt một cô gái yếu đuối như vậy chứ ? Nghĩ vậy, lòng Shun càng quặng lên. Thật khó chịu…
- Shun ! – Julie chỉ xuống chân anh – cậu đạp lên cái gì đen đen trắng trắng kìa. ( tả gì kì vậy trời )

Shun cúi xuống nhặt thứ đó lên. Một tờ giấy màu trắng, trên tờ giấy có vài dòng chữ bằng mực đen. Nó có nội dung như sau:

“Nếu muốn cứu bạn của mình thì các người hãy đến góc cây cổ thụ già trên đỉnh núi gặp ta !

Kí tên :
Một người bạn cũ của… Shun Kazami”

Đồng tử của Shun giãn ra thấy rõ… Nhìn thái độ kì lạ của cậu, Runo giật lấy tờ giấy và đọc lên làm mọi người trố mắt nhìn Shun. Bạn cũ ư ? Là ai chứ ? Shun nghiến răng và chạy ra ngoài.
- SHUN !!!

Cả đám đồng thanh và chạy theo cậu.

……..

Trên ngọn đồi, những ngọn gió lạnh buốt cứ thổi xuyên những cành cây kẽ lá và làm cây cổ thụ ngàn năm đưng đưa theo những cơn gió ấy. Lác đác vài chiếc lá rơi xuống bãi cỏ xanh rì. Một cảnh đẹp thật nên thơ và êm đềm…
- SHUN – một tiếng kêu quái gở phá nát sự êm đêm thơ mộng ấy – chờ bọn mình với.

Một chàng thanh niên với mái tóc đen huyền chạy tới, phía sau anh là một nhóm người khá quen thuộc… Shun dừng lại trước cái cây cổ thụ già. Anh đi một vòng quanh góc cây như để tìm gì đó…
- Ta ở đây cơ mà – một giọng nói vang lên – đến nhanh nhỉ, Shun Kazami ?

Shun ngước lên, một chiếc mặt nạ thủy tinh xuất hiện. Là anh ta. Người đó nhảy xuống đất và nở một nụ cười lạnh nhạt nhìn Shun. Shun ngây người ra khi nhìn thấy nụ cười ấy. Nó thật đáng sợ…
- Làm gì ngây người ra thế ? – Người kia nghiên đầu – bộ lần đầu gặp ta hay sao mà có thái độ đó ? – cười – cậu nhóc điển trai ạ…
- Shun, Shun.

Đúng lúc đó, cả đám chạy ùa tới. Họ thở dốc nhìn Shun vẻ tức giận nhưng chợt bắt gặp người lạ mặt kia thì lại ngây ra y như Shun. Julie bước tới gần anh ta, đi một vòng vẻ đang xem xét.
- Á à – Julie phán – đây chắc là tài tử Hàn Quốc bị fan hâm mộ rượt nên phải trốn tới đây!!!

Nghe thế, cả đám ngã cái rầm xuống đất vì bó tay cô nàng. Dan bật dậy kéo Julie đi, cậu nhíu mày nhìn cô khó chịu. Dan quát :
- Không biết thì đừng nói, anh đoán hắn là một bạch nhân bị người ta truy sát ( xem phim kiếm hiện quá nhìu == )
- Thôi đi – Shun nhìn Dan bằng nửa con mắt… - Đây là bạn tôi, các cậu đừng đoán mò.

Dan và Julie đành ngồi im vì sợ Shun sẽ giết mình để trút giận ( hic hic ). Shun quay qua nhìn chiếc mặt mạ hồi lâu rồi lên tiếng:
- Anh thích đeo cái đó quá nhỉ, Masquerade ? – Shun hỏi trước khi vào đề.
- Thích – Masquerade trả lời cọc lóc.
- … Nói đi, làm sao để cứu Alice ? – Shun có vẻ mất bình tĩnh, cậu nắm lấy cổ áo Masquerade – mau nói đi.
- Bình tĩnh, cậu nhóc ạ. – Masquerade cười trừ - Ta sẽ nói cho ngươi biết cách để cứu Alice nếu… - anh nhìn sang những người còn lại và … cười… - nếu… họ ngủ một giấc…
- Sao ? – Shun ngạc nhiên.

Bỗng… cả đám lăn ra ngủ, chỉ trừ Shun và Masquerade. Shun kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt nhưng chẳng để anh chờ lâu, Masquerade kéo cậu đi vào một luồng sáng bảy màu và… cả hai biến mất…

………………
Tem, phong bì, thư là lá cây :red:
ranka misaki
ranka misaki
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 598
BKGC BKGC : 4943
Điểm đóng góp : 6
Đến từ : A Dream...
Stt : Start all over again enter upon a new life

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 5:19 pm
Tem. Nhưng mình không cần lá cây đâu. Hơhơ.
Chị Alice bị bắt cóc mà anh Dan với anh Ace hay nhỉ? Ngồi ăn bánh như thường.
Đọc đoạn kia tưởng bạn cũ anh Shun là Hydron.
Chờ chap mới nha.
P/s : nếu rảnh bạn com góp ý fic giấc mơ cỏ nha.
bemeo045
bemeo045
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 961
BKGC BKGC : 5713
Điểm đóng góp : 19
Đến từ : Việt Nam
Stt : Ở tận nơi cuối chân trời , nơi ánh sáng vụt tắt .Làm sao biết nơi người quay lại .

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 5:41 pm
Phong bì nà ,chap này có và lỗi chính tả đó chị
Mà cho em hỏi có phải Hydron bắt cóc Alice đúng không ?
Mà cái đạon tả tờ giấy đen đen trắng trắng hơi kì đấy chị
Mong chap mới của chị Carol nha
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4757
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 6:07 pm
Thật ra Gus bắt cóc Alice theo chỉ yhij của Spectra chan để ảnh dâng Alice lên cho Hydron.
Mà Hydron chan ngắm chuẩn ghê ha, ngắm pải đúng người vừa đẹp người vừa đẹp nết. Đến đám cưới của hai người đảm bảo Shun đi phá à nha. Em thì sẽ ở nhf cầu mong Phật phù hộ để không ai phải chết cả.
Mas: Hiền dữ nhỉ?
Arisu: Phải sống để chịu tra tấn với hành hạ chứ. Chết luôn thì đâu còn vui nữa.
Mas: Ta rút lại tất cả những gì ta vừa nói.
Em sẽ lấy thư.
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 7:55 pm
@ rank : mình đang đọc chùa fic đó =)) nếu mai hay mốt rảnh mình sẽ com thật dài ( từ chap 1 lun ) hi hi
@Cat : TG cố tình tả như thế đấy bạn ạ. chẳng hỉu vì sao lại ghi như thế nữa ( thôi kệ nó đi =)) ) thanks vì bạn đã tiếp tục ủng hộ mình !!!
@ arisu : đoán rất hay. đúng là mình định sẽ cho Shun đi phá đám cưới =)) ( làm vậy cho Hyrdon nhà ta thỏa lòng ham muốn =)) )
Dạo này mình hơi bận nên chap sẽ ra tùy hứng chứ không mỗi ngày nữa :haiz: xin lỗi các đọc giả * mắt long lanh * tha lỗi cho TG nhé !!! Mình mong các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ fic của mình ...
Alisa_Kito
Alisa_Kito
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1620
BKGC BKGC : 8722
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : vương quốc gió

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Mon Jul 09, 2012 8:18 pm
Nhìn tướng đi loạn choạng như người say rượu của Dan làm Runo không nhịn được cười…
loạng
- Hừ, chắc là ngủ nướng ấy – Dan cầm muỗn, nĩa lên – Mình ăn trước đây !!! Itadakimasu !!!
muỗng
Cậu để tay xuống và đo kích thướt từng bước chân
thước
Tại sao lại để Alice bị bắt cóc một cách phũ phàn như thế ?
phàng
“Nếu muốn cứu bạn của mình thì các người hãy đến góc cây cổ thụ già trên đỉnh núi gặp ta !
gốc
Trên ngọn đồi, những ngọn gió lạnh buốt cứ thổi xuyên những cành cây kẽ lá và làm cây cổ thụ ngàn năm đưng đưa theo những cơn gió ấy.
đung
- SHUN – một tiếng kêu quái gở phá nát sự êm đêm thơ mộng ấy – chờ bọn mình với.
đềm
- Làm gì ngây người ra thế ? – Người kia nghiên đầu – bộ lần đầu gặp ta hay sao mà có thái độ đó ? – cười – cậu nhóc điển trai ạ…
nghiêng
=> cố lên anh Mas-sama vs anh Shun-kun sớm cứu chị Alice-chan về đó nha ^^
evildevil
evildevil
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 550
BKGC BKGC : 4893
Điểm đóng góp : 21
Đến từ : Mountain of Faith
Stt : Because everything changes, anything can be seen.

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Tue Jul 10, 2012 9:00 am
Xem fic này sao thấy evil bị sốc nhiều gớm. Sốc vì Shun là nhiều nhất (đa phần vì thái độ anh ấy thay đổi xoành xoạch đến chóng cả mắt ><) còn mấy nhân vật kia thì nhiều quá quen rồi. Sốc vì Hydron thích Alice *phụt*. Mà thôi thì đây là chuyện của tác giả mà. Chap này evil thấy tác giả viết đỡ sai chính tả đi một chút rồi đó. Mấy chap cũ không hẳn là nhiều mà cứ lắt nhắt vài ba chỗ, đọc thấy khó chịu lắm (xin lỗi tác giả ><).

Mong chap mới ^^
Tansho_sfs
Tansho_sfs
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 47
BKGC BKGC : 4350
Điểm đóng góp : 3
Đến từ : Where all my BFF have been...
Stt : Sagittarius: Ta là gió, ta chỉ thích tự do!

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Tue Jul 10, 2012 10:32 am
Julie chạy vào bếp phụ Julie mang điểm tâm sáng ra cho mọi người.
Câu này là sao, k hiểu @@~

- Á à – Julie phán – đây chắc là tài tử Hàn Quốc bị fan hâm mộ rượt nên phải trốn tới đây!!!

- Không biết thì đừng nói, anh đoán hắn là một bạch nhân bị người ta truy sát
Bó tay Julie vs Dan =))

Ơ mà tự dưng Mas nói xong cả đám lăn ra ngủ =)) Ngủ thật hay ngủ giả v trời ~.~
Sponsored content

[Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua - Page 2 Empty Re: [Bakugan fanfic] Chúng ta sẽ vượt qua

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết