MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty [Bakugan fic] Worlds

Sat Aug 04, 2012 1:47 am
Link những chap trước: http://bakuganfc.forum-viet.net/t1478-topic

Mỗi thế giới tương ứng vs 1 fic của 1 bạn trong 4rum. Thế giới đầu tiên dựa vào fic Previous world của Al-Mas. Thế giới thứ 2 này sẽ là fic của Ayuko - Cam kết của quái thú.

Fic này viết chỉ như 1 lời cảm ơn chân thành.

***

World 02 – chap 1

Lửa có mặt khắp mọi nơi. Cây cối, con người, nhà cửa, bất cứ thứ gì cũng không thoát khỏi ngọn lửa đen đó. Trên nóc tòa tháp cao nhất của thị trấn, con quái vật với đôi cánh đen cùng đôi mắt đỏ gầm lên đầy khoái trá. Đôi cánh sải rộng, che phủ gần hết một nửa tòa tháp, chiếc đuôi dài đầy gai nhọn đung đưa.

Thế giới này chịu sự thống trị của những con quái vật sở hữu sức mạnh gọi là quái thú. Không hiểu chúng xem con người là gì, nhưng sự tàn phá của chúng đã để lại những huyền thoại – những cuộc tàn sát của lịch sử - và cả những nỗi đau…

Lí do chúng làm vậy đến giờ vẫn còn là bí ẩn. Heh ~ Hay chỉ đơn giản con người là những chú kiến bé nhỏ bị chúng nghiền nát không chút do dự, không chút lí do?

Quyền lực là thứ chúng luôn vươn tới trong thế giới của riêng chúng – những cuộc chiến tranh giành không ngừng diễn ra. Kẻ tham gia với tham vọng trở thành tối cao, kẻ vô tình bị kéo vào. Trong trận chiến dài hàng ngàn thế kỉ đó thì Helios là một cái tên chẳng xa lạ. Con quái thú cùng ngọn lửa đen tiêu diệt hàng triệu đối thủ sau ngần ấy thời gian – được xem là kẻ mạnh nhất.

Chiến đấu vì tham vọng trở thành mạnh nhất có lẽ cũng trở nên hơi nhàm chán so với nó. Những đối thủ mạnh và to lớn, tài năng ngang ngửa nó, lần lượt từng tên ngã xuống trước mặt nó. Không, thế là chưa đủ…

Nó từng nghe về thế giới của con người. Loài người thông minh và kì lạ, những lời nói mà những con quái thú truyền cho nhau mà nó được biết…

Và rồi một ngày kia, nó được chứng kiến thứ kì lạ mà con người sở hữu…

Đối thủ hôm nay của nó là một con hổ màu trắng. Con quái đột nhiên xuất hiện khi nó chuẩn bị giết chết con người nhỏ bé vô tình phá ngang giấc ngủ của nó. Một thằng nhóc tóc hồng dựng đứng với dải băng xanh bịt ngang trán.

Trận chiến nhanh chóng diễn ra dù lí do mà con quái kia xông ra là gì, Helios chưa biết. À, phải là chẳng cần biết chứ nhỉ? Một tên ngã xuống, nó sẽ càng mạnh lên…A, đó luôn là điều nó mong muốn…

Sức mạnh con quái đó tăng giảm bất chợt. Có lúc nó tưởng chừng như là nó sẽ thua. Rồi nó chợt nhận ra luồng ánh sáng mỏng, kết tinh thành sợi dây trong suốt nối con quái đó với thằng bé. Nó không hiểu nhưng kinh nghiệm chiến đấu bao lâu nay mách bảo nó, nếu muốn thắng, nó phải giết thằng bé đó. Tất nhiên, nó hành động ngay khi ý nghĩ kia vừa xuất hiện. Bằng một quả cầu lửa màu đen, đối thủ của nó bị hất văng ra xa, Helios gầm lên và lao về phía thằng bé lúc này không chút phòng thủ. Ah mà, có phòng thủ cũng được gì đâu, con người nhỏ bé ~

Ầm! Âm thanh chói tai nổ ra. Helios cảm thấy khắp người đau nhức khi luồng sức mạnh đột ngột xuất hiện và hất văng nó ra xa khỏi thằng bé loài người. Nó gắng gượng đứng dậy, nhìn về phía nó vừa tấn công. Khói tan dần, để lộ ra bóng tối bất tận… Lần đầu tiên, Helios cảm thấy sợ, và cũng lần đầu tiên, nó được tận mắt gặp gỡ một trong hai người đứng đầu thế giới của nó…

-Cô…chẳng phải là Người giám hộ hay sao? – nó hỏi trong hơi thở thều thào, dường như mọi sức lực đều tan biến

-Không sai – cô gái với mái tóc đen hai tầng và đôi mắt xám bạc trả lời

Con quái thú mang hình dạng hổ trắng khẽ cúi đầu xuống trước con người nhỏ bé mà Helios vừa gọi là Người giám hộ một cách kính cẩn. Cô gái gật đầu nhẹ và rồi con hổ trắng quắp cậu bé tóc hồng đi khuất.

Đôi mắt đỏ của Helios long lên. Dù chẳng còn đủ sức đánh nhau nhưng niềm kiêu hãnh của nó quá cao để nhìn đối thủ bỏ đi một cách ung dung như thế, nó gầm lên. Rồi tiếng gầm đó chợt ngưng bặt khi nó thấy thứ gì đó lạnh ngắt kề ngay cổ mình.

-Tốt hơn hết là ngươi hãy để cho họ đi – cô gái đó lại nói mà không nhìn Helios, tay cô vẫn nắm chặt lưỡi hái màu đen

-Tại sao? – nó hỏi trong uất nghẹn, nó không cam tâm – Sao cô lại xen vào chuyện này?

Đôi mắt xám bạc mơ hồ. Cô rút lưỡi hái của mình lại.

-Ngươi có thể hại bất cứ ai, giết bất cứ ai dù là con người hay quái thú, nhưng riêng thằng nhóc đó thì không.

Đôi mắt đỏ của Helios ngày càng long lên đầy tức giận.

-Tại sao? Ta muốn biết lí do!!! – nó gầm lên trong căm phẫn

-Ta không cần giải thích với ngươi – cô lạnh lùng nói – Nếu ngươi không cam tâm thì cứ đến đây, ta sẵn sàng thay con quái thú đó đánh với ngươi một trận.

-Ta không hiểu… - Helios nói câu cuối trước khi ngã gục xuống đất – Tại sao cô lại bảo vệ con người…

Đôi mắt đỏ của nó khép dần, con quái thú bất tỉnh lần đầu tiên trong đời.

Người giám hộ hay còn được gọi là Dara – tên mà chỉ có công chúa mới dám gọi xoay nhẹ lưỡi hái của mình, thứ vũ khí sắc lạnh tan thành khói đen rồi biến mất. Đôi mắt xám bạc mơ màng.

Hỏi tại sao? Chính cô còn không thể trả lời…

Nếu muốn cô trả lời, ai đó hãy giải thích cho cô thứ cảm giác cô đang có này là gì…

Từ khi cô bắt gặp nụ cười của nắng đó…

“Chị gái xinh đẹp ơi, chị từ đâu đến?”

“Từ nơi của những con quái thú đầy sức mạnh, xem con người như những chú kiến bé nhỏ, đông nhưng yếu đuối.”

Không biết cậu bé đó có hiểu cô nói gì không nhưng cậu vẫn cười, tay cậu đưa cô một vòng hoa dại màu trắng. Chẳng nói chẳng rằng, cậu bé đặt nó lên đầu cô và cười rạng rỡ.

“Nhìn như vậy thì chị giống một thiên thần hơn!”

Cậu bé con người kì lạ… Khác hẳn với những người khác, đi cứu một quái thú. Cô từng chứng kiến rất nhiều, rất nhiều quái thú chết trong những trận chiến giành quyền lực và cũng không ít quái thú…chết do con người…

Vốn là một giống loài thông minh, họ không dễ dàng gì để bản thân chịu sự tàn sát của quái thú. Họ gài bẫy, tìm cách giết chúng, kể cả khi chúng chẳng làm gì họ. Phải đấy, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Họ đã làm như thế.

Cô không đau lòng khi chứng kiến cảnh đó. Cô chỉ đơn giản là thấy quá nhiều, mắt cô đã quá quen, trái tim cô vốn đã quá chai lì với những thứ gọi là cảm xúc này. Cô đứng nhìn, rồi lặng lẽ mang những linh hồn đó đi. Đến đâu thì là một bí mật.

Một ngày, cô đứng ngay vách núi, nơi con quái thú mang hình dạng hổ trắng đang nằm cùng vũng máu lênh láng. Hơi thỏ thoi thóp, nó sắp chết…

Dara ngước lên, nhìn trên đỉnh núi những con người xào xáo nói chuyện với nhau.

“Nó đã chết chưa nhỉ?”

“Chắc là rồi. Dù là quái thú nó cũng không thể sống sót với vết thương đó, lại còn ngã từ trên đây xuống nữa!”

Họ cười với nhau và bỏ đi.

Dara đi lại gần nơi con quái thú đang nằm, lưỡi hái giơ cao. Đôi mắt xanh lá mờ đục của nó nhìn cô đầy đau đớn. Hận thù…

Nhưng trước khi lưỡi hái của cô kịp vung xuống thì cậu bé đó đã xuất hiện. Bóng dáng nhỏ bé tiến lại gần chỗ con quái thú không chút e ngại.

Những gì cô chứng kiến sau đó, cả những ngày hôm sau, hôm sau nữa khiến cô có cảm giác kì lạ…

Cô đứng ra bảo vệ đôi bạn này, chính cô cũng chẳng hiểu… Cô có mặt ở trận chiến của Helios và con quái thú này cũng chỉ do trách nhiệm. Cô cứ nghĩ là Helios sẽ thua… Rồi thì cô hành đông ngay cả trước khi cô kịp suy nghĩ. Đứng ra và bảo vệ con người…

-Hừ - Dara nhếch miệng cười khi dựa lưng vào Helios đang ngất – Làm sao giờ dám vác mặt về lâu đài nhỉ ~ Công chúa sẽ giết mình mất thôi ~

Ngắm nhìn mặt trăng xinh đẹp, Dara khẽ thở dài.

Quái thú – sinh vật mang sức mạnh và con người – nhỏ bé nhưng kì lạ. Khác biệt nhưng cũng rất giống nhau. Bởi vì…

Có những quái thú mang tấm lòng con người…

Và cả những kẻ có bề ngoài là con người nhưng sâu thẳm trong tim là con quái thú xấu xa…

Cuộc sống thật phức tạp. Nhưng cũng rất thú vị ~

Mối quan hệ này rồi sẽ kéo theo rất nhiều chuyện đây ~

End World #02 - chap 1

A/n: Chap sau ko biết có khả năng ra đời hay không. Thks for reading ~
Carol Rido
Carol Rido
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 587
BKGC BKGC : 5903
Điểm đóng góp : 9
Stt : Kệ em nó đi :))

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Aug 04, 2012 9:53 am
* đọc kĩ từng chữ một *

Worlds tái xuất giang hồ * tung hoa tung lá *

Lưỡi hái à ? Dara hình như là thần chết thì phải ? * ngơ ngác * Còn công chúa ? là ai vậy ? ( đoán thử là Mira =)) )

Có Helios và Dara chắc cũng phải có Spectra nhỉ ? * cười *

Cậu bé đó nghe tả thấy giống Baron quá ( không biết có đúng không nữa ).

Fic vẫn hay như ngày nào * mắt long lanh * hâm mộ chị Win.G ( ống thông gió ) nhiều lắm cơ =))

Ra chap 2 nha * nằm ăn vạ * đừng bỏ mà TT___TT
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33814
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Aug 04, 2012 1:10 pm
ara ~~ Vent mở lại fic rồi ~~ hóng mãi cơ ~~
hay ah ~~ lâu ngày mới thấy mà không hụt nghề chút nào ~~
đừng bỏ dở fic ~~ hãy cố hoàn thành nó nah ~~
Shinkun
Shinkun
Member
Member
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 4253
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : world's meaningless
Stt : Bored

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Aug 04, 2012 3:40 pm
Bạn Win.G viết rất hay
Có phần bí ẩn khó mà hiểu được - chắc tại đa nghi quá
Mình thích nhân vật Dara nhưng mà mình nhớ là trong BKG đâu có nhân vật nào tên là Dara đâu ? Bạn tự tạo ra à ?
Mong chapter mới từ bạn
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Aug 04, 2012 3:54 pm
*Mò vào fic, đọc chăm chú*
Không biết nói gì ngoài 2 từ quá hay :love:
Wind-G đúng là đại văn hào :love: không chê vào đâu được
Chà chà, kiểu này có Helius chắc anh Keith nhà ta lấp ló đâu đây thôi *cười gian*
*ngó* a ha, cướp con tem :)) Nhưng mà *liếc*, thôi lấy cái phong bì thôi, nhường cho Arisu con tem, kẻo...
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4757
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Aug 04, 2012 9:56 pm
Cám ơn WindG sama :lay: vì đã khai trương lại fic World nha. Em chờ mãi à :vetay: :tuki: :th14:
Cám ơn cả chị Elfin đã nhường tem cho em nhá. *lấy tem*.
Fic này bên nhà cũ em cũng thích ghê đó... Chị sau fic Lẫn thôi à.
Mong là sẽ xuất hiện Spetra siêu xảo quyệt đểu giả mưu mô tà ác nhá :loe:
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Jan 18, 2013 2:18 am
World 02 - Chap 02

Cánh cửa bằng gỗ được chạm khắc những hình thù cầu kì bật mở ngay cả khi cô gái tóc đen với đôi mắt xám bạc đó chưa chạm vào nó. Khẽ thở dài khi nhận ra luồng sát khí, giận dữ lan ra nhè nhẹ từ trong phòng, Dara lên tiếng ngay khi vừa bước vào

-Tôi biết lỗi rồi, cô muốn tôi làm gì chuộc lỗi cũng được, xin đừng giận dữ như vậy, được chứ, công chúa?

-Tại sao?

Dara ngước nhìn người bước ra từ bóng đêm tạo từ bốn bức tường trong phòng. Mái tóc cam bồng bềnh ôm trọn bờ vai, đôi mắt màu nâu chocolate to xinh đẹp nhưng chân mày cô lại nhíu thành những đường cong giận dữ.

-Tại sao? – cô gái vừa xuất hiện lặp lại câu hỏi, tiếng gió rít ngang nghe thật đáng sợ, nhất là khi nó kết hợp với mấy bóng đen lởn vởn sau lưng cô

-Ồ? – Dara cười cười hỏi, nhướn mày vẻ không hiểu một cách giả tạo – Tôi không hiểu ý cô lắm, thưa công chúa? – vừa nói cô vừa cúi đầu một cách trịnh trọng – Tại sao gì cơ?

Grào! Một con quái thú dạng báo đen lao lên từ phía sau lưng cô gái tóc cam, móng vuốt cắm vào vai Dara, ghim cô vào thành cầu thang bên ngoài.

-Đừng có giả vờ nữa, tôi không thích tính cách này của chị chút nào đâu, Dara – giọng nói của người được gọi là công chúa trở nên đáng sợ hơn – Chị biết đấy, với khả năng của tôi, tìm được người thế chỗ chị chẳng khó khăn đâu.

Phản chiếu trong đôi mắt xám bạc tựa như mặt trăng thu nhỏ ấy là hình ảnh những người khác, đứng xung quanh cô gái tóc cam với áo choàng đen và đôi cánh cùng màu màn đêm, lạnh lùng.

-Ồ, tôi biết chứ, Alice thân mến – máu khẽ chảy từ đôi môi hơi tái vẫn còn vươn nụ cười hơi mỉa mai và khá là khó hiểu khi con báo đen đó không hề nấn ná rút móng vuốt của mình ra làm Dara ngã phịch xuống nền sàn – Và cũng nhắc luôn cho cô biết, tôi trở thành Người giám hộ chẳng thích thú gì…

Alice không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm xuống người con gái có mái tóc dài màu đen đó. Những kí ức xa xưa đột nhiên ùa về, thật rõ ràng, thật đau đớn, và mỉa mai thay…Những tháng ngày hạnh phúc đó sẽ chẳng bao giờ có thể quay lại…

-Dara, Dara thân yêu ~ - từng bước chân nhẹ nhàng lướt trên sàn nhà bằng gỗ, Alice ngồi xuống đối diện cô gái tóc đen, đôi mắt màu chocolate đổi thành màu xanh tím huyền hoặc – Đừng hoài niệm quá khứ mãi thế, sẽ chẳng tiến lên được đâu, cô biết chứ?

Bật ra tiếng cười mìa mai, Dara quay đi. Trước khi biến mất vào màn đêm sâu thẳm, cô ném cho Alice một cái nhìn kì lạ.

Gió khẽ thổi, nâng niu mái tóc cam bồng bềnh, Alice dựa vào người con báo đen đang liếm vết máu còn sót lại trên vuốt của mình, tiếng thở dài nhẹ như thì thầm được gió cuốn đi.

-Chẳng hiểu sao, tôi lại chọn chị làm Người giám hộ nữa…



Trên một mỏm đá trơ trọi giữa cánh đồng chết hoang vu, Dara hơi gặp khó khăn trong việc băng bó vết thương bên vai của mình. Bình thường sẽ không quái thú nào có khả năng đả thương cô nhưng khi được Alice cho chút sức mạnh giúp đỡ thì đó lại là việc khác. Đôi mắt xám bạc phẳng lì, tay cô quấn những dải băng trắng đều đặn xung quanh, gió vẫn hát, một khúc nhạc quen thuộc…

“Dara, chị à, đừng vì tụi em mà cứ làm việc quần quật như thế nữa, được chứ?”

“Dara, Dara chị ơi, em đàn một bản nhạc cho chị nghe nhé?”

Cô quay phắt đầu lại nhưng trước mặt chỉ trơ trọi một màu đen âm u, cô tìm kiếm trong không gian trống trải đó những gương mặt quen thuộc nhưng hoài chẳng thấy.

Cười.

-Chờ chị nhé, Ren, Abe, chị nhất định sẽ cứu hai đứa…

Ầm! Một tiếng động lớn nổ ra thu hút sự chú ý của Dara, kéo áo choàng của mình lại che đi vết thương, cô chậm rãi tiến về phía đó.

Sải cánh rộng màu đen, đôi mắt đỏ, cô nhận ra con quái thú này. Dời mắt quan sát bao quát, cô nhận ra ngôi làng đã cháy rụi, nhắm mắt lại, những tiếng khóc than ai oán hòa lẫn tiếng gió. Rồi đôi mắt xám bạc mở to khi Helios nhìn trừng trừng hai sinh linh nhỏ bé trước mặt đầy tò mò. Đứa nhóc tóc vàng ôm chặt đứa nhỏ hơn có mái tóc cam vào lòng che chở. Hành động đó nhắc nhở cô nhớ đến bản thân mình lúc xưa…

Một tiếng động lớn nữa khi Helios sải cánh bay đi mất, để lại hai đứa nhóc duy nhất còn sống sót và một bản cam kết quái đản – ít nhất là đối với con quái thú luôn ham muốn sức mạnh đó, Dara tự hỏi, nó muốn gì ở thằng nhóc tóc vàng này nhỉ?

-Mira…Xin lỗi em…

Nó khẽ thì thầm rồi hôn nhẹ lên mái tóc cam của em gái mình. Đôi mắt xanh ngọc nhìn cô bé lần cuối rồi quay đi.

Keith hơi khựng lại nhìn người vừa xuất hiện. Người này rõ ràng không phải người trong làng, đôi mắt màu bạc kim loại lạnh lẽo, ở người này toát ra mùi tử khí đang sợ. Bản năng thúc đẩy Keith quay đầu nhìn về phía Mira…Nhưng con bé không còn ở đó nữa…

-Em gái cậu đây. Tôi nghĩ tốt nhất đừng bỏ cô bé lại. Tôi sẽ đưa cả 2 đến 1 ngôi làng khác.

Bóng tối từ đâu ập đến rồi lại biến mất, lúc này cả 3 đang đứng cách một ngôi làng không xa, Keith có thể thấy ánh lửa bập bùng từ đó.

-Chị là ai vậy?

Người đó chẳng nói gì, nhìn chăm chú vào mu bàn tay Keith 1 lúc rồi cười.

-Từ đây về sau sẽ rất là khó khăn và đau đớn, nhưng hãy cố mà sống đến lúc còn có thể nhé.

Nói rồi người đó biến mất khi làn gió đêm vừa thổi. Đôi mắt xanh ngọc nhìn ngôi làng mới sau đó nhìn cô bé trên tay, mái tóc vàng khẽ lung lay, che lấp đi nụ cười vừa xót xa vừa bình yên.

Phải rồi nhỉ, cậu sẽ cố gắng sống, ít ra là cho đến 3 năm sau…



Trong một hang động heo hút, xung quanh được bao bọc bởi núi đá lởm chởm và những con quái thú hình thù quái dị nhất, Dara ngồi tựa lưng vào một tảng băng, mỉm cười.

-Sau hàng trăm năm dài dằng dặc, cuối cùng chị cũng gặp lại anh ta…

Rồi cô ngước nhìn cậu thanh niên có làn da ngăm đen cùng mái tóc bạch kim đang say ngủ, gần đó, ôm chiếc đàn của mình, một cô gái khác với mái tóc dài màu đen và bộ váy xanh lá. Toàn những gương mặt quen thuộc mà cô yêu thương…

-Ngần ấy thời gian, một lần nữa, chị lại không thể cứu kịp 2 người đó…

Cô khẽ thở dài, nhớ về khoảng thời gian xa xưa, xa lắm, đến cả cô còn chẳng thể nhớ chính xác…

“Chị ơi, nếu chị lấy anh trai em, thì chúng ta có thể trở thành người một nhà rồi! Vui ghê!”

Tiếng cười bật lên khô khốc giữa màn đêm khi bống tối liếm đến. Khi cô có mặt, cả hai đều đã bị vùi trong một màu đỏ thẫm. Rồi sau đó…là một cam kết khác, của riêng cô và người được gọi là công chúa đó…

Bản cam kết độc nhất vô nhị.

Bản cam kết của định mệnh.


End chap 02

P/s: Hầy, cuối cùng thì chap 2 cũng ra đời *cười ngu* Ra đời trong lúc author đang tự kỉ nên nó hơi khùng và đặc biệt, nhiều chi tiết là do author phịa, ko bám sát vs fic gốc của Ayuko lắm vì Ayuko drop fic này r ;____;

>>Carol: bạn tóc hồng đó chính xác là Baron :)

>>Shinkun: Dara ko phải là nv trong bakugan mà là OC - Original Character - nv mình tạo ra đó bạn, vui vì bạn thích, nhân tiện, Abe trong chap này là OC của bé Mid, ko PR cho bé trong fic Lẫn đc nên pr trg này vậy ;____;

>>arisu: mình lại thích fic này hơn fic Lẫn dù độ hoành tráng của nó ko bằng fic kia :)

Btw, thks for reading :)



















annie_izu
annie_izu
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1238
BKGC BKGC : 7749
Điểm đóng góp : 13
Đến từ : Chốn cũ
Stt : Còn say kỉ niệm, nhớ tìm về

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Jan 18, 2013 12:49 pm
Temzz!!!!!!!
Wind.G - nee, nee viết hay quá a~~ *nhảy tưng tưng*
Chỉ là Alice bị OCC rồi *mếu* *chỉ chỉ*
Hành văn khỏi nói~~ Hai vc viết hay như nhau =w=
Dù Alice có "chút xíu" khác lạ, nhưng em rất thích tính cách này của bợn ấy a~~
Mà nee tên Vento phải không nhỉ?
Lần đầu nói chuyện a~ *bắt tay*
Comt nhảm, em thăng đây~~
*bay ra*
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Jan 18, 2013 5:32 pm
Cho mình xin cái phong bì^^
Alice trong này pro quá cơ :haha: Không rõ tại sao au lại muốn OOC bạn, nhưng như thế cũng không tệ :uongtra:
“Chị ơi, nếu chị lấy anh trai em, thì chúng ta có thể trở thành người một nhà rồi! Vui ghê!”

Câu này là ai nói vậy Wind-G^^
Mình cũng chỉ biết nói thêm thế thôi, vì những cái khác đều giống Ann cả rồi~~~
p/s:sau 4 tháng trời mới có chap mới , cổ mình đã dài ra 0,5 cm=.= Wind-G cố gắng ra chap nữa trong thời gian siớm nhất có thể nhé~~~Hóng~~~
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Jan 19, 2013 2:21 am
World #02 – chap 03

Trong căn phòng trọ nhỏ, chiếc mặt nạ lạnh giá được gỡ xuống, đặt lên mặt bàn. Đôi mắt xanh ngọc nhìn thật lâu bàn tay mình, chợt anh nhận ra có vệt máu đỏ đã khô đọng giữa 2 kẻ tay.

Những hình ảnh ấy hiện ra thật rõ ràng, thật đau đớn, cứa từng nhát vào tim anh. Khi anh dùng chính bàn tay này, tổn thương đứa em gái nhỏ bé…

Soạt. Soạt.Soạt.

Con dao nhỏ bằng bạc đưa lên rồi hạ xuống từng nhát, cứa vào lớp thịt, tứa máu. Đau, đau quá đi.

Anh bật cười giữa màn đêm. Nhưng dù có đau thế nào đi nữa, cũng chẳng so sánh được với nỗi đau mà em gái anh phải gánh chịu gần 3 năm nay…Phải không nhỉ?

Nhìn từng giọt máu đỏ thẫm vẫn rơi tí tách, mùi máu tanh xộc vào mũi, đôi mắt xanh ngọc chùng xuống 1 màu sậm hơn. Đôi lúc anh tự hỏi bản thân, rằng quyết định đó, liệu có đúng hay không? Nếu như…chỉ là anh đặt giả thiết thôi, nếu như…đêm đó, ngày định mệnh đó, anh và con bé cùng chết dưới ngọn lửa đen của Helios thì…liệu con bé, có hạnh phúc hơn bây giờ không?

Rầm!

Anh lật đổ chiếc bàn gỗ đầy máu. Không thể nào, dù cho có đau khổ, con bé vẫn phải sống tiếp, phải sống tiếp…

“Anh hai ơi, anh biết hạnh phúc của em là gì chứ?”

Ah, liệu…con bé sẽ hạnh phúc nếu anh chết?

Câu trả lời, anh luôn có sẵn, thế nhưng, anh vốn là một con người ích kỉ, anh vẫn mong, con bé có thể sống. Dù đau khổ, dù dằn vặt, chỉ cần con bé sống…

Chì cần con bé sống…

-Anh biết đấy, dù có chặt đứt bàn tay đó thì dấu ấn cam kết vẫn không thể biến mất đâu.

Keith quay phắt lại, vừa lúc làn gió đêm thoảng qua, thổi tung mái tóc đen với áo choàng cùng màu tung bay che lấp gương mặt đó, chỉ có duy nhất đôi mắt, đôi mắt mang màu ánh trăng lóe sáng. Anh có thể thấy trong đó, sự lạnh lùng, sự cô độc, chút băn khoăn và 1 thứ không thể giải thích bằng lời.

Những hình ảnh quen thuộc này nhắc anh nhớ đến vài việc, trong quá khứ…

-Là cô?

Ngồi trên bệ cửa sổ, cô gái tóc đen nhướn mày nhìn anh, tỏ vẻ ngạc nhiên giả tạo khi anh nhận ra cô. Thật thì chính cô cũng không biết mình có vui không thì anh vẫn còn nhớ?

Trong kí ức đó, vẫn rõ ràng. Tựa như ngọn lửa đen đó, tựa như dấu hiệu cam kết trên mu bàn tay anh. Có muỗn rủ bỏ cũng chẳng thể được.

Keith định nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Có ai biết, sau 1 ngày giả tạo làm một tên khùng điên ngông cuồng và dã man, đến đêm anh mệt mỏi đến nhường nào với những cơn ác mộng và sự dằn vặt. Vậy nên lúc này, dù có ai đó biết đến mặt trái của hiện thực, anh cũng không quan tâm mấy. Vả lại, anh chợt tin rằng cô gái này, chẳng phải con người…

Hai đôi mắt, 2 tông màu nhìn nhau chăm chú 1 lúc, cuối cùng cô lên tiếng

-Đã đến nước này rồi, anh đành phải cố thôi – vừa nói cô vừa tiến lại gần anh, trên tay cầm theo chiếc mặt nạ anh vẫn thường đeo, nhẹ nhàng đặt nó vào tay anh, cô liếc nhìn vết thương do anh gây ra, mỉm cười – Tiếc quá, tôi ước gì bản thân mình là 1 thiên thần.

Anh nhướn mày không hiểu, tuy nhiên cô vẫn chỉ cười. Đôi mắt xám bạc ngắm nhìn gương mặt anh dưới ánh trăng.

Ah, dù bao nhiêu năm tháng trôi qua, anh vẫn chẳng thay đổi gì nhiều. Vẫn những đường nét góc cạnh này, vẫn đôi mắt xanh ngọc đẹp tựa như mặt hồ mà đôi lúc, cô nghĩ nó thuộc về 1 loại đá quý không tên, vẫn mái tóc vàng sậm chỉa lung tung kì cục, chỉ có, duy nhất kí ức khi xưa đã không còn…

“Nhìn anh và tôi, chẳng phải như lửa và bóng tối sao?”

Hình như đã có lần, cô hỏi anh như thế. Nhưng đến giờ, cô còn chẳng nhớ nỗi anh trả lời cô như thế nào. Thời gian bào mòn kí ức của cô như nước mài nhẵn đá cuội. Mỉa mai làm sao.

Tay cô đưa lên, định chạm vào gương mặt đó nhưng rồi lại thôi. Nếu cô còn vướng quá nhiều vào cuộc sống và định mệnh con người, chắc chắn Alice sẽ trừng phạt cô, nếu vậy công sức cô sẽ đổ sông biển hết.

-Xin lỗi nhé – cô cười khi giấu lại tay mình vào trong áo choàng đen – Tôi vẫn rất ích kỉ, cho đến bây giờ…

Phải rồi, cô đã chọn 2 đứa em yêu quý, bỏ mặc anh và em gái, đây là cái giá cô phải trả. Cô không muốn tình yêu thương, dù bất cứ hình thức nào, bị đem ra so sánh với nhau, đối với cô, tất cả đều đáng giá…

Một làn gió đêm thốc đến, cô biến mất. Anh vẫn nhìn chằm chằm vào mặt trăng to và sáng, chợt nhớ đến màu mắt cô. Ánh trăng, dù sao vẫn an ủi và dịu dàng hơn đôi mắt đó nhiều.

Người thanh niên tóc vàng khẽ cười, nắm lấy đôi bao tay màu trắng vừa xuất hiện khi cô gái đó biến mất.

Mà, đã là bí mật thì nên im lặng, nhỉ?



Cũng trong 1 căn phòng nhỏ, căn phòng hoàn toàn được làm bằng gỗ đen, trên chiếc giường giăng màn vải nhung đen tuyền, cô gái tóc cam cựa mình. Những giọt mồ hôi lấm tấm , chân mày cô nhíu lại khó chịu.

-Anh…anh ơi…

Tiếng gọi yếu ớt phát ra làm Dara ngồi gần đó mở mắt nhìn sang. Tiến về phía giường 1 cách chậm rãi, cô ngồi xuống, để đầu Alice dựa vào đùi mình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mặt trăng vẫn treo lơ lửng, môi cô mấp máy một giai điệu quen thuộc. Một bài hát ru.

Nhắc cô về, nơi nào đó trong miền kí ức, tất cả đếu rất hạnh phúc. Một đàn, 1 thổi sáo, hòa lẫn tiếng hát trong veo, chậm chạp rơi, từng nhịp thánh thót.

-Ư…

Alice khẽ cựa mình, tay cô nắm chặt bàn tay lạnh giá của Dara. Gương mặt yên lành.

Lại nhìn ra ngoài cửa sổ, Dara tự hỏi, tại sao bình yên không bao giờ tồn tại quá lâu?

Tại sao? Tại sao?

Mọi thứ cứ xoay tròn.

Cho đến khi tất cả chìm vào bóng tối.

End chap 03

P.s: hầy, mỗi ngày 1 chap, nhiều khi mình cũng nể bản thân về trình độ tự kỉ thật =]] Thật ra thì tớ định khi nào end fic TLC mới viết tiếp fic này, dạo này hơi nhiều cảm hứng cho mấy fic dang dở nhưng TLC thì tịt ngòi, vì nhiều lí do (__ ____" ) Nhưng thôi, tới đâu cứ tới vậy =]]

>>ann: yay, Alice bị OOC, cái này dựa vào fic gốc của Ayuko ah :) Tớ ghét Alice trong anime nên khoái t.cách trong fic này của cô, yandere =]] Tên mình là Wind.G *chỉ* nhưng nếu bạn gọi là Vento cũng ok, tính ra ngta nhớ tên này hơn =]] (cũng do tên sing gôm vs Kumi chứ ai)

>>El: Hờ, Alice OOC là tại fic gốc, mình giữ nguyên ấy chứ =]] Câu đó là của Mira bạn ạh :) Chap này tặng cậu nhé :)

P.s 2: =]] Nếu có những chi tiết mn ko hiểu thì đọc fic fốc của Ayuko để hiểu thêm nhé, còn nếu đọc trong đó mà ko thấy thì...mấy chi tiết đó mình phịa đấy =]] Fic này có vẻ ko đi sâu vào tình tiết mà khai thác nội tâm hơn nên ko đọc fic gốc thì hơi hại não tí, gomen.

Btw, thks for reading :)












Ankh
Ankh
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1915
BKGC BKGC : 13466
Điểm đóng góp : 25
Đến từ : Somewhere.
Stt : Falling. Drowning.

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Jan 19, 2013 8:34 am
Văn chương vẫn đỉnh như ngày nào ~ nee thật là tuyệt vời quá đi ah ~~~

Nhờ cái fic này mà em lại mò đọc cái fic của Ayuko-senpai ~ Tính cách nhân vật thiệt là hay mà ~ Đọc một câu chuyện dưới hai cách viết khác nhau cũng thú vị thật ^^~

Dara-san vẫn ngầu như ngày nào [ôm mặt]

Chờ chap kế ~~~ [cười] ~~~
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33814
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Jan 19, 2013 11:44 am
hix ~~ lâu lâu mới đọc lại fic này cũng như đọc phong văn của Vent ~~ *bay bay*

biết com gì đây ~~ dù không theo dõi fic gốc nhưng rất thích kiểu 1 câu truyện 2 author như Kem nói đó ~~ *bay bay*

mỗi ngày 1 chap, ngày xưa tớ cũng thế =)))) hồi đầu cảm hứng dạt dào và nhiều thời gian mà, giờ nhiều fic quá tớ săpx lẫn bản thân mình rầu =))))))))

*bay bay* hóng chap ah ~~
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Mon Jan 21, 2013 5:02 pm
Mình rất thích văn phong của bạn
(sau bao nhiêu lâu theo dõi, nói thêm câu này liệu có thừa^^???)
Cuộc gặp gỡ giữa Dara và Kieth không lâu lắm, nhưng chắc để cho Kieth những ấn tượng khó tả ha :-D
*đọc đoạn cuối* hình như Alice cũng có 1 quá khứ không sáng sủa gì mấy=.=
Xin lỗi vì trước đây mình từng đọc "Cam kết của quái thú" của Ayuko nee, nhưng lâu rồi nên quên nhiều thứ, lại lười đọc lại nên có gì hỏi ngu, mong bạn bỏ qua *cúi*
p/s: cảm ơn vì đã tặng mình chap 2^^
Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32494
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Mon Jan 21, 2013 9:55 pm
AAAAAAAAAAAAAAAA~~~~~~~~~Vento-san khai trương lại fic Worlds~~~~~~~~~~~
AAAAAAAAAAAAAAAA~~~~~~~~~Abe-chan của chẻ kìa ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Yêu Vento-san nhắm cơ ^^~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
A mà nè ~ tóc Abe-chan màu đen bạc cơ ~ giống màu mắt Dara-chan ah~ nhưng đậm hơn ah~ ^^
dù sao cũng cảm ơn Vento-san đã cho Abe-chan vào *ôm ôm ôm*
Nah~ thế có Abel-kun không ah? ^^
Fic của Vento-san vẫn đỉnh như ngày nào ah~ Vento-san là một trong những author em thần tượng nhất đó ^^
Em chờ chap nga ~ ^^
p/s: com chap mới cho em nga ~ xin tặng chap mới cho Vento-san ^^
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Wed Jan 23, 2013 1:42 am
World #02 – chap 04

Trong căn phòng trọ của mình, cậu thanh niên tóc dài màu xanh lá mạ nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương. Mắt cậu liếc nhìn vết thương trên trán do tên thanh niên tóc vàng gây ra, khẽ thở dài. Cũng đã gần 3 năm rồi nhỉ..?

Tay cậu rê trên những dải băng trắng quần đều đặn, khẽ mỉm cười. Một nụ cười vu vơ mà chính cậu cũng chẳng nhận ra…

-Chà, hình dáng con người trông cũng không tệ lắm, nhỉ?

Ace quay phắt lại, đôi mắt xám nhìn trừng trừng người vừa xuất hiện. Cậu biết người con gái này. Người giám hộ thường chỉ xuất hiện khi cần lấy đi linh hồn quái thú thôi, vậy mà…

-Cô muốn gì đây? – Ace cười cười hỏi, đây vốn chẳng phải lần gặp đầu tiên của cả hai, cậu cũng chẳng muốn lí do hôm nay Dara đến là để lấy mạng mình

-Không hẳn là tôi muốn gì – cô trả lời mông lung, nghiêng đầu ngắm nhìn gương mặt người thanh niên tóc xanh. Thứ cô muốn, từ lâu, đã chẳng còn tồn tại rồi

-Vậy cô đến đây làm gì? – ngồi phịch xuống chiếc giường trải nệm trắng, Ace khoanh hai tay trước ngực, nhìn Dara bằng đôi mắt chẳng chút thiện cảm

-Tôi cũng không biết nữa.

Đôi mắt màu xám tro mở to nhìn đôi mắt xám bạc đối diện. Gam u tối của xám, thứ còn sót lại sau khi thứ gì đó bị thiêu rụi nhìn hai mặt trăng thu nhỏ đó ngạc nhiên. Cậu nghe đồn là công chúa và người giám hộ đã sống rất lâu rồi, từ khi những con quái thú xuất hiện, mà người sống lâu thì khá là khó hiểu, có lẽ tại cuộc đời của họ dài đằng đẵng chăng?

-Tôi không hiểu – cuối cùng cậu lên tiếng, ánh nhìn cứng cỏi – Chị muốn gì ở cô bé đó à?

Ace nhắc đến Mira làm cô gật gù gãi cằm. Phải rồi nhỉ, cô bé đó vẫn như thế, vẫn dịu dàng và mạnh mẽ đến kì lạ…

-Tôi chẳng muốn gì cả - Dara ngửa đầu nhìn mặt trăng to và sáng trên nền trời đen thẳm, khẽ nói – Cậu và Helios, tôi sẽ lấy linh hồn một trong hai, không xa nữa đâu…

Những từ cuối nhẹ như gió thoảng, tuy chẳng hay ho gì ngoài một lời cảnh cáo nhưng khóe môi người thanh niên tóc xanh cong lên một nụ cười. Không rõ là khinh thường hay ngạo mạn, nhưng đối với cô mà nói, nó khá là thú vị.

Cô từng tiếp xúc với rất nhiều quái thú. Cuồng bạo có, tình cảm có, can đảm cũng chẳng thiếu nhưng lần đầu tiên cô tiếp xúc với một quái thú kì lạ như Ace. Dường như mối quan hệ của cậu và con người là rất bền chặt, điều này làm cô chợt nhớ đến cậu bé tóc hồng đó…

-Cậu có sợ không? – cô hỏi vu vơ trong vô thức nhưng điều đó không làm Ace ngạc nhiên hay lấy làm phiền phức, cậu nhìn bức tường đối diện một lúc

Cậu vốn chẳng thích chiến tranh đổ máu để tranh giành quyền lực, cũng chẳng phải anh hùng nghĩa hiệp, cậu chỉ đơn giản không muốn tham gia vào trò chơi đó mà thôi…

-Một ngày dài mệt mỏi, tôi thích nghe một bài hát trước khi đi ngủ - vừa nói cậu vừa ngã người ra chiếc giường trắng và duỗi thẳng tay chân, không có vẻ gì là trả lời câu hỏi của Dara

-Ồ, vừa hay tôi biết một bài hát – Dara cười nói và bắt đầu hát, nhưng chỉ được vài câu là Ace đã ngồi bật dậy và gắt

-Cô làm ơn biến dùm tôi cái, bài hát của cô chẳng khác gì dọa cho con nít gặp ác mộng hết…

Cửa sổ mở toang, gió đêm cuốn tấm rèm cửa tung bay, Dara đã biến mất. Ace nằm lại trên giường, một tay gác ngang trán.

Có sợ không?

Cười. Nếu sợ thì cậu đã không lập cam kết đó. Nếu sợ, cậu đã không ngồi ở đây sau ba năm dài đối với con người.

Cậu không sợ. Cậu luôn tự nhủ, cậu ở đây là vì cam kết đó. Nhưng cậu cũng biết rằng, cậu muốn bảo vệ giọng hát đó. Chắc chắn thế.



Trong bức màn nhung đen của kí ức, có rất nhiều thứ. Đáng trân trọng, đau đớn, hạnh phúc. Một bản nhạc của cảm xúc. Nhưng rồi, nếu bị lãng quên, nó sẽ cũ kĩ, thối rữa và mục nát. Vậy nên, cô muốn ôn lại chút xíu chuyện lúc xưa…

Xưa, xưa lắm…

Đôi mắt màu xám bạc nhắm lại, đầu cô gác hờ lên người một con quái thú dạng gấu đen đang say ngủ. Và cuộc hành trình bắt đầu, cuộc hành trình đi ngược thời gian.

Tại một ngôi biệt thự hoành tráng của nhà Krawler - một quý tộc người Đức, là nơi bắt đầu của câu chuyện…

Tiếng nước nhỏ giọt, đọng thành vũng trong căn phòng giam cũ và bốc mùi ẩm mốc, cô gái có mái tóc đen hai tầng dài đến ngang eo mân mê những đường lằn sưng đỏ, tấy lên khắp người, nơi những chỗ da thịt lộ ra sau lớp áo rách rưới cũ kĩ. Cười.

Cô bắt đầu đếm. Một, hai, rồi đến mười ba, mười bốn, rồi hai mươi lăm, ba mươi sáu. Nhíu mày. Có những đường lằn chồng lên nhau làm cô khó có thể đếm hết được chúng. Cuối cùng, chán với trò chơi này, cô dựa đầu vào tường, liếc nhìn con gián bò gần đó rồi chuyển sang mặt trăng to ngoài khung cửa sổ bằng sắt. Màu bạc dịu dàng ấm ấp xoa dịu đau đớn cho cô, nhuốm lên đôi mắt vốn lạnh lùng và mệt mỏi một màu kim loại lung linh.

-Chị Dara…

Tiếng ai đó khẽ gọi vang lên ngoài cửa phòng giam làm Dara căng mắt ra nhìn trong bóng tối. Nhờ ánh đèn cầy leo lét, cô có thể nhận ra đó là ai.

-Ren? Sao em lại ở đây? – cô gần như chạy đến bên cánh cửa phòng, giọng cô tuy trầm nhưng đầy căng thẳng – Mau về phòng đi, em muốn bị giống chị sao?

Nụ cười dịu dàng là những gì đáp lại. Cậu bé có mái tóc dựng đứng màu bạch kim và đôi mắt vàng đồng đưa cho cô một lọ thuốc.

-Chị dùng đi, để lại sẹo là không tốt đâu.

Dara cười. Nụ cười như đã quá quen với việc này, cô cầm lấy chai thuốc. Màu xám kim loại lạnh trở nên dịu dàng hơn, tựa như vật to và sáng trên nên trời đem thẳm kia.

-Được rồi. Chị sẽ dùng – rồi đôi mắt cô sắc lại – Em về phòng ngay đi, ông bà chủ mà phát hiện em sẽ bị phạt cho xem.

-Rồi rồi, em biết mà… - Ren cười trừ - Ba mẹ sẽ không bắt giam em đâu. Em chỉ muốn nói chuyện với chị một tí thôi…

Cô gái tóc đen không nói gì, vươn đôi tay gầy và khẳng khiu đầy những vết đòn roi của mình qua những khe hở của khung cửa nhà giam, chạm vào gương mặt non trẻ bên ngoài. Mỉm cười. Nụ cười dịu dàng của màn đêm.

Cậu thanh niên hơi ngạc nhiên, rồi môi cậu cũng nở một nụ cười. Bình yên và hạnh phúc.

Những ngón tay từ hai bàn tay xa lạ chẳng hề có quan hệ máu mủ đan vào nhau. Ấm áp.

-Dara này, chị đừng bỏ em đi như mẹ nhé? Được chứ? – đôi mắt vàng đồng khẽ khép hờ, cậu hỏi

-Ừ - rất khẽ, người con gái tóc đen đó trả lời

-Chị hứa đi!

-Chị hứa…

“Chị hứa sẽ ở bên cạnh và bảo vệ em đến ngày sinh mạng này kết thúc…”

Căn biệt thự chìm trong biển lửa. Tiếng gào thét, khóc than, cười. Điên loạn. Đỏ của lửa, đỏ của máu, đỏ của tham vọng hòa quyện vào nhau tạo nên một cơn lốc khó có thể dập tắt nhấn chìm tất cả.

Bên ngoài, trên lưng người con gái có mái tóc đen, cậu nhóc tóc bạch kim đang say ngủ. Đôi mắt xám bạc khẽ nhắm lại, tận hưởng làn gió đêm trườn đến.

-Trăng đêm nay đẹp thật…

Rồi cô quay đi, mỉm cười dịu dàng khi nhìn gương mặt nghiêng nghiêng gác trên đôi vai gầy của mình.

-Chị sẽ bảo vệ em…chị hứa…

Hai đứa trẻ chẳng hề thân thích bắt đầu cuộc sống mới đầy khó khăn ở nước Anh xa xôi.

Bắt đầu cho định mệnh đầy những cuộc hội ngộ bất ngờ.


End chap 04

>>Dre: ôm ôm ~~

>>Kumi: hic, cái fic TLC còn vài chap là xong mà cụt hứng mới toi chứ ;____;

>>El: thks cậu, vui vì cậu thích :)

>>Mid: hic, sr vì tả sai màu tóc của Abe, giữ lời hứa pr cho Abe này, mà ko thích tên Abel nên chắc ko cho hắn xuất hiện đâu =]] Thks vì đã tặng chap cho mình, chap này tặng Mid :)

Btw, thks for reading ~





















Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Feb 15, 2013 1:57 am
World 02 chap 05

Trong căn nhà nhỏ đơn sơ, tiếng cười nói ríu rít, những gương mặt llấp lánh trong ánh nắng mai làm lòng cô gái có mái tóc đen hai tầng trở nên bình yên đến dễ chịu.

-Đứng lại!!!!

Cậu bé tóc bạch kim vừa thét lên vừa cắm đầu chạy theo một cô bé có mái tóc dài màu đen bạc. Bím tóc chìm trong làn suối đó khẽ đong đưa theo từng nhịp chân cô bé.

-Ble, anh Ren có giỏi thì bắt em đi!

-Đợi đó Abe, nhất định anh sẽ bắt được em!

Cô bé mặc chiếc váy xanh lục nhạt bật cười. Tiếng cười trong trẻo như pha lê. Liệu so sánh như vậy có kì cục lắm không nhỉ?

Dara đưa tay bịt lỗ tai khi Abe ôm chầm lấy cô tíu tít như 1 chú chim non trong khi nhìn Ren bực bội thấy rõ.

-Chơi nhiêu đó là đủ rồi, chúng ta phải làm việc thôi, Ren, Abe – Dara đứng dậy khẽ nói

Hai đứa trẻ gật đầu cái rụp rồi chạy vụt đi, tiến đến đồi chè rộng mênh mông trước mặt. Gió khẽ thổi khi cô quay đầu nhìn căn nhà nhỏ đó. À không, phải là 1 dãy những ngôi nhà mới đúng chứ.

Cô còn nhớ rất rõ, khi cô và Ren lang thang đến đất nước này, may mắn được nhận làm công cho một gia đình quý tộc nổi tiếng và có thế lực – nhà Clay. Họ kinh doanh rất nhiều lĩnh vực, cô nghe nói trồng chè chỉ là một sở thích của người chủ đó thôi. Chưa bao giờ cô thấy mặt của những người nhà Clay, trừ người quản gia của họ, một thanh niên có mái tóc dài bồng màu xanh dương cùng đôi mắt lạnh lùng. Thường thì cậu ta chỉ đến đây khi chè đến mùa thu hoạch, quan sát và không nói gì nhiều. Thấm thoắt cũng đã gần 2 năm trôi qua rồi nhỉ?

Soạt. Bất chợt ai đó nắm lấy bàn tay cô.

-Dara chị ơi, chị sao thế? – Abe khẽ hỏi rồi dụi đầu vào lòng cô, ngoan ngoãn như 1 con mèo, đây là hành động bày tỏ tình cảm mà Dara cho là đáng yêu nhất của Abe, cô em gái nuôi của cô

-Không có gì đâu Abe, ta đi nào – cô siết nhẹ bàn tay nhỏ đó và mỉm cười

Cô bé với mái tóc đen bạc nhìn chăm chú mái tóc màu đen phía trước, môi cô bé mấp máy. Những từ ngữ ở những âm vực khác nhau tạo thành 1 bài ca kì lạ.

Dara phì cười, âu yếm nhìn Abe.

-Em lại vừa hát 1 bài tự nghĩ ra tức thời đấy à?

-Vâng! – cô bé cười toe và gật đầu, nhìn cô chị mình, chờ đợi – Chị thích nó chứ?

-Tất nhiên rồi.

Rồi cả 2 im lặng vượt qua cánh đồng bắp băng thẳng đến đồi chè. Thấp thoáng phía xa, Dara có thể thấy Ren đang vẫy tay gọi cả 2 rối rít. Trước khi cô kịp bước về phía cậu nhóc có mái tóc bạch kim dựng đứng, Abe đã nắm vạt áo cô kéo nhẹ. Quá hiểu hành động này, Dara ngồi xuống đối diện cô bé mặc bộ váy xanh lục, chờ đợi.

-Định mệnh đã cho chúng ta gặp nhau ~ Sẽ chẳng có thứ gì có thể chia cắt chúng ~~

Mỉm cười. Nụ cười kì lạ làm Dara đơ ra mất 1 lúc. Giờ cô mới để ý đó là những ca từ trong bài hát khi nãy của Abe.

-Dara nee-san – Abe khẽ lên tiếng, bàn tay nhỏ bé chạm vào gương mặt cô gái tóc đen đối diện – Chị sẽ không bỏ rơi e chứ? Như anh trai em đã từng…

Những lời cuối rơi vào khoảng sâu im lặng. Gió lùa qua mái tóc hai người con gái. Gương mặt bình thường vốn nhí nhảnh và hồn nhiên của Abe trơ ra như đá. Dara giật mình, nắm nhẹ đôi vai gầy của cô bé, kéo Abe ra khỏi cái quá khứ đáng nguyền rủa đó, dù chỉ là trong ý nghĩ rồi cô thì thầm, rất nhẹ

-Định mệnh đã cho chúng ta gặp nhau. Sẽ chẳng có gì có thể chia cắt chúng… - cô nhẹ nhàng kéo mái tóc đó vào lòng mình – Dù cho có đi chăng nữa… - đôi mắt xám bạc ánh lên một cách sắc lạnh – Chị cũng sẽ tìm cách nối chúng lại cho dù phải đánh mất linh hồn này…

Nhìn nụ cười nửa tin tưởng nửa vui mừng và hoàn toàn chẳng chút nghi ngờ đó, Dara mỉm cười. Nhìn 2 đứa trẻ nô đùa bên những luống chè xanh mướt đó, cô tự hứa với bản thân 1 điều…

Soạt. Lại có tiếng động kì lạ thu hút sự chú ý của cô. Hai hòn ngọc xanh nhạt tuyệt đẹp ngấn lệ ngước nhìn cô đầy sợ hãi. Đứa bé này là…?

Dara nhớ là trong đội ngũ nhân viên chăm sóc ngọn đồi này, ngoài Ren và Abe thì chẳng còn đứa con nít nào. Vậy đứa nhóc tóc cam này là…?

Có tiếng động ồn ào phát ra từ ruộng ngô làm cô bé vừa xuất hiện giật mình, luống cuống, cô bé nấp dưới chân Dara. Cô tự hỏi chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ?

Rồi cô cũng nhanh chóng có câu trả lời cho bản thân mình khi hai tên to con mặt mày bặm trợn bước ra từ trong ruộng. Điều làm cô chú ý là hai con dao sáng loáng chúng cầm trong tay cùng 1 chiếc túi to, đủ để nhét 1 đứa trẻ nhỏ vào. Nghĩ đến đây cô giật mình nhìn cô bé tóc cam đang nấp, lúc này đã run cầm cập vì sợ hãi.

Nén 1 tiếng thở dài, Dara không ngạc nhiên mấy khi chuyện này xảy ra. Dù sao ngọn đồi này cũng quá rộng và quá khó khăn để có thể kiểm soát triệt để, chuyện bắt cóc, cướp của và giết người không phải là không thể xảy ra.

-Giao con bé đó ra đây, tụi tao sẽ nhắm mắt như chưa thấy mày – một trong hai tên đó lên tiếng làm Dara ngước nhìn

-Nếu không? – cô hỏi vu vơ, còn chẳng để tâm là mình vừa hỏi gì

Hai tên đó bật cười, một tên liếm lấy con dao sắc, nó để lại 1 vết cắt ứ máu trên lưỡi hắn và hắn mỉm cười thích thú. Dara bắt đầu cảm thấy khó chịu với sự bệnh hoạn của hai tên này.

-Nếu không thì ngày mai người ta sẽ tìm thấy thi thể 1 con bé xinh đẹp bị cắt cổ cho mất máu đến chết ~~

Hắn vừa nói vừa lướt con dao nhẹ ngang cổ cô, một lọn tóc đen khẽ rơi xuống cùng lúc 1 vết cắt rỉ máu xuất hiện.

-Hm, cũng không tệ đâu nhỉ - Dara tự thì thầm với bản thân cùng 1 nụ cười kì lạ - Khi thấy xác 2 tên khốn nằm giữa cánh đồng ngô trơ trọi ~

Bằng 1 động tác nhanh đến khó tin, tên đó nằm đo đất chỉ bằng 1 cước cực mạnh và chuẩn xác. Hình như cô chưa nhắc đến là cô được nhà Krawler huấn luyện để trở thành nô lệ bảo vệ mạnh nhất thì phải?

Tên còn lại nhìn cô bằng ánh mắt sững sốt sau đó hắn gầm lên và lao đến. Những đường chém ngọt xớt làm cô khá vất vả để né, dù sao cũng đã lâu lắm rồi cô không tập luyện gì nên độ nhanh nhạy cũng giảm hẳn đi, hậu quả là những vết cắt bắt đầu xuất hiện khắp nơi. Cúi đầu thấp xuống để né 1 nhát chém ngang, cô dồn hết lực đấm vào bụng làm hắn khụy xuống. Đôi mắt xám bạc phẳng lì và lạnh lùng khi tung 1 cước bên thái dương làm tên bắt cóc văng đi 1 đoạn. Hắn lồm cồm bò dậy sau đó bỏ chạy.

Dara thở dài mệt mỏi định mặc kệ nhưng 1 bóng người đã vụt lên đuổi theo. Mái tóc cam biến mất trong ruộng ngô làm cô phải đuổi theo.

-Này!! – cô gần như gào lên để gọi đứa bé đó nhưng nó không quan tâm, vừa chạy vừa khóc đuổi theo tên cướp, luôn miệng đòi hắn trả thứ gì đó

Cô bé mải đuổi theo mà không để ý tên đó quay đầu lại, nhanh tay phóng thẳng con dao nhọn về phía mình.

Phập! Những giọt máu đỏ tươi bắn tung tóe từ nơi mà con dao cắm vào. Đôi mắt xanh dương nhạt mở to sững sờ. Dara thở dài nhìn cô bé đó và mỉm cười dù tay cô vẫn đang chảy máu

-Đừng có liều lĩnh như vậy chứ - cô khẽ nói rồi đứng dậy – Đứng đây, tí chị sẽ quay lại cùng vật quan trọng của em.

Mái tóc đen biến mất sau những rặng ngô xanh rì, cô rút con dao ra vứt xuống nền đất rồi xé 1 mảnh vải quấn vết thương lại. Kia rồi, hắn đang đứng, đợi cô ngay chỗ con bù nhìn giữ ruộng, ngạc nhiên và sợ hãi khi thấy cô với bộ dạng này. À mà cũng chẳng sao, ác quỷ đâu nhận ra mình ác cho đến khi nó thấy 1 ác quỷ khác, nhỉ?

-Hừ - Dara khó chịu nhìn tên đó nằm bất tỉnh rồi chuyển sự chú ý sang sợi dây chuyền mà cô vừa tìm được trong người hắn

Sợi dây bằng bạc có một cái mặt to, dù hơi tò mò nhưng cô cũng quyết định không mở nó ra. Vừa định quay đi thì…

-Đứng lại!

Ai đó lên tiếng, âm giọng rõ ràng và đầy uy quyền. Người vừa xuất hiện là 1 cô gái cao ngang tầm cô, tuy mảnh khảnh nhưng đầy sức mạnh áp đảo. Mái tóc xanh cột cao, lộ ra những đường nét góc cạnh trên gương mặt sắc sảo.

-Tiểu thư đang ở đâu?

Cô gái đó hỏi, mắt liếc nhìn sợi dây mà Dara cầm trên tay. Chỉ bấy nhiêu cũng đủ để cô hiểu…

-Mizuo nee-san!!

Một bóng người vụt qua ngang cô gái tóc đen, ôm chầm mái tóc xanh đó và òa khóc.

-Tiểu thư không sao, thật may quá….

Đôi mắt màu olive dịu dàng hơn rất nhiều so với khi nãy, như 1 người chị chứ chẳng phải tôi tớ…

-Ngài Keith đang rất lo lắng đấy, chúng ta về thôi nào…

Nhìn cô bé tóc cam mỉm cười nắm chặt sợi dây chuyền, Mizuo nhìn vào khoảng không mênh mông sau lưng mình…

-Mizuo nee-san…em muốn cảm ơn chị ấy…

-Để khi khác nhé tiểu thư, chúng ta nên về gặp anh tiểu thư kẻo lại khiến Ngài ấy lo lắng…

-Hai…Chị ấy giống chị lắm đấy…

Cô gái tóc xanh khẽ mỉm cười.

Cuộc gặp gỡ định mệnh bắt đầu cho những mối quan hệ phức tạp sau này.

End chap 5

P.s: Mizuo xuất hiện vì mình khá là thích nv này >____< Sr El vì ko xin fép cậu trước :____;

Chap này tặng Arisu :)













Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Feb 15, 2013 8:52 am
Thành thật mà nói khi đọc chap 4, mình cho rằng Dara có dấu hiệu của sự tự kỉ :-D
Cũng không biết nhận xét gì về chap 4, mình chỉ lờ mờ đoán Dara có 1 quá khứ thật đâu khổ thôi. Tới chap 5 thì có vẻ không phải vậy. Rõ ràng cô ấy đã từng có 1 quá khứ hạnh phúc đấy chứ?
Làm thuê cho nhà Clay nah~ vậy ông chủ của Dara chắc là Kieth rồi :-D

p/s: cả Wind.G-chan và Ayuko-sama đều lấy Mizuo của mềnh làm nhân vật, thật hạnh phúc quá :domat:

Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32494
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Feb 15, 2013 12:15 pm
Ara~ xin lỗi vì em chưa com chap 4 cho Vent-san ~ do lười cả mà ra đấy (tự oánh mình) ~
ara~ giờ em com luôn hai chap nhé ~
cảm ơn vì senpai đã tặng chap 4 cho em ~ yêu senpai nhiều ~ *ôm*
ace không phải là con người ah? ~
dara-chan có cái số phải phục vụ người khác nhỉ ~ tội nghiệp ~ *thở dài*
chap 4 hoàn hảo ~ em không moi ra lỗi type ^^ nhưng chap 5 thì có ~
Chị sẽ không bỏ rơi e chứ?
=> Chị sẽ không bỏ rơi em chứ?
sao lại dùng từ "chè" hả senpai? ~ chè là cách đọc của riêng nước mình thoai ~ các nước khác ~ mà không biết fic này có viết ở trái đất không =)) ~ dùng từ "trà" là chủ yếu ~
abe-chan của em giỏi thật ~ người ta ứng khẩu thành thơ ~ bé ứng khẩu thành bài hát ~
abel-kun ~ sao anh dám bỏ rơi abe-chan :uongtra: ~ anh sẽ chết với tôi :uongtra: ~ chắc bỏ theo hydron-kun chứ gì ~ :uongtra:
mizuo-chan kìa ~ có vẻ giống dara-chan nhỉ? *cười*
aidaaaa~ mira-chan đi đâu mà lại gặp cướp thế kia ~ không gặp dara-chan là toi mạng rồi~ thật tình ah~
com thế thôi ah ~ em chờ chap ~ :uongtra:
______________________________________________
[spam xíu]
@Dương: mình đang tính cho mizuo vào let it be ~ nhưng sẽ hơi trễ một chút ~ và hơi ... OOC một chút ~
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Thu Mar 21, 2013 11:12 pm
World 02 chap 6

Dưới ánh sáng dịu dàng màu bạc của ánh trăng, Dara ngắm những vết cắt màu đỏ trên lòng bàn tay mình. Ánh nhìn mang chút gì hoài niệm xa xăm, chẳng biết từ khi nào, cô đã quên mất cái sở thích đếm vết thương của mình rồi nhỉ?

Cách. Tiếng cửa mở ra đột ngột làm cô không kịp giấu bàn tay bị thương của mình đi. Ren – người vừa bước vào, nhìn cô và nén 1 tiếng thở dài. Cậu đi lại, đặt hộp cứu thương trên 1 chiếc ghế gần cửa sổ, nơi cô đang ngồi vắt vẻo rồi nói, giọng nghe lo lắng và buồn bã

-Chị lại để bản thân bị thương rồi, lại như lúc xưa.

Dara chỉ mỉm cười mà không nói gì, im lặng để cậu em trai sát trùng và băng bó vết thương. Có ai đó từng nói với cô rằng, thứ duy nhất hấp dẫn ở con người chính là máu tươi. Ai? Ai nhỉ? Cô nhíu mày suy nghĩ nhưng chẳng thể nhớ ra điều gì.

-Hứa với em, đừng làm em lo lắng như vậy nữa nhé?

Ren chợt nói làm cô hơi xoay lại nhìn.

-Chị xin lỗi, Ren – bàn tay lạnh giá của cô đan vào tay cậu, mối liên hệ bền chặt kì lạ - Chị sẽ không làm cho em và Abe lo lắng nữa, chị hứa đấy…

Cô khẽ nói rồi ôm cả Ren và Abe vừa xuất hiện sau cánh cửa vào lòng.

Cám ơn 2 đứa vì đã xuất hiện…




Một buổi sáng, rất sớm. Sương vẫn còn bay là đà gần mặt đất, Dara phát hiện Ren đã đi đâu trong khi Abe vẫn còn cuộn tròn trong chăn. Lấy làm lạ, cô gái với mái tóc đen 2 tầng ra khỏi nhà. Những đóa hồng xanh đặc biệt mà cô mất bao công sức mới đưa được về từ ngọn núi cách đây khá xa đã bị hái hết. Đôi mắt màu bạc ánh trăng ánh lên kì lạ, cô khẽ lắc đầu rồi quay vào nhà chuẩn bị bữa sáng.

Khi sương vừa tan, ánh mặt trời ấm áp, Ren quay về khi Dara và Abe đang ăn sáng.

-Ren, anh vừa đi đâu thế? – Abe ngây thơ hỏi, vẫn còn vệt sữa đọng trên khóe miệng

-À, anh đi kiểm tra đồi trà mà gia đình mình được giao cho chăm sóc – cậu thanh niên với làn da ngăm đen và mái tóc trắng dựng đứng trả lời, liếc nhìn cô gái tóc đen, cô không có biểu hiện gì lạ, chỉ bình thản dùng bữa sáng của mình

Abe hài lòng với câu trả lời nên tiếp tục uống cho hết cốc sữa của mình. Bữa sáng kết thúc, Dara dọn dẹp và rửa chén đĩa trong bếp trong khi Abe phơi quần áo ngoài sân.

-Chị…

Ren khẽ lên tiếng, hơi ngập ngừng

-Luống hoa đó…

-Chị biết em đã làm gì, chị hiểu mà – Dara chùi tay vào chiếc tạp dề mình đang đeo rồi quay lại – Cô gái đó như 1 đóa hồng xanh kiêu hãnh, có lần em đã nói với chị mà, còn nhớ chứ?

Đôi mắt vàng đồng mở to ngạc nhiên rồi cậu phì cười.

-Chỉ là – Dara tiếp tục làm Ren ngước nhìn – Với thân phận hiện giờ thì chuyện của em và Fabia sẽ rất khó để thành, chị nghĩ em biết điều đó.

Cô không muốn gieo rắc cho Ren chút hoang tưởng về tình yêu chênh lệch giai cấp, thế nhưng, khi nhìn nụ cười đó, cô biết, Ren hiểu tất cả.

Ở bên ngoài, Abe đang hát 1 giai điệu trong trẻo nhưng buồn thảm. Lạ thật…



Một ngày làm việc kết thúc, cả 3 trở về thì thấy trong nhà được chất đầy thức ăn ngon, cô gái với mái tóc xanh của nước buộc cao chỉ nói ngắn gọn, đó là quà cảm ơn cô đã cứu mạng tiểu thư của gia tộc Clay.

Ra đứa trẻ tóc cam đó là…?

Tay cô rê trên những cuộn vải đủ màu, dự định sẽ may cho 2 đứa em vài bộ quần áo mới.

-Ah ah ~~ - Abe reo lên, ôm 1 cuộn vải trong tay và chạy đến chỗ cô – CHị ơi, màu xanh, màu xanh nè!!

Vùi đầu vào cuộn vải đó, Abe ra chiều rất thích thú.

-Được rồi, chị sẽ may cho Abe 1 bộ váy mới – cô xoa đầu con mèo nhỏ đang ôm mình rồi nói

Ren đứng gần đó, hơi lưỡng lự, định nói gì đó nhưng lại thôi. Đôi mắt xám bạc thoáng nhận ra bèn hỏi

-Sao vậy Ren? – Dara hỏi

-Ơ..ừm…Em… - cậu lúng túng hết nhìn sang trái lại nhìn sang phải

Một nụ cười kì lạ thoáng qua trên môi cô gái tóc đen.

-Fabia có 1 đứa em trai đúng chứ?

Chỉ 1 câu hỏi mà làm cả 2 đứa em cô giật bắn. Lần đầu tiên, cô thấy vẻ mặt luôn tươi cười và hồn nhiên của Abe trở nên đỏ ửng.

-Anh ấy tên là Hydron chị à – mái tóc màu bạc đen đung đưa khi ngước lên nhìn cô, sự hạnh phúc ánh lên trong đáy mắt, 1 loại hạnh phúc khác hẳn trước giờ…

Trong 1 lần Ren đi gặp Fabia, Abe đã lén đi theo, cũng trong lần đó, cô bé gặp Hydron. Tình yêu là những thứ thật kì lạ…

Tóc. Tóc.

Máu rơi lên bộ đồ mà Dara đang may, cô khẽ trách cho sự lơ đãng của bản thân rồi ngậm lấy đầu ngón tay. Máu tanh và nồng làm cô khó chịu. Nhìn hai bộ lễ phục dạ hội mà cô đang may, Dara mỉm cười. Nụ cười pha chút vui mừng lẫn chua xót.

“Mai em với Ren sẽ đi dự lễ hội do nhà Clay tổ chức, chị Dara đi luôn nhé?”

“Chị không thích tiệc tùng và ồn ào.”

“Vậy thôi Abe không đi đâu.”

“Hai đứa phải đi chứ, vì có người đợi 2 đứa ở đó mà.”


Ngày mai, cả hai sẽ không còn cần phải lén lút gặp họ nữa nhỉ?

Liếc nhìn tấm thiếp mời trên bàn, đôi mắt xám bạc trở nên mơ hồ. Cách đây vài hôm, Mizuo – người con gái với mái tóc xanh buộc cao – đến và đưa cô thiếp mời đến dự buổi tiệc dạ hội mà nhà Clay tổ chức. Hình như là để các nhà quý tộc, thương gia có mối quan hệ làm ăn với gia tộc Clay tham dự thì phải.

“Cô bé đó..à không, tiểu thư vẫn khỏe chứ?”

“Tiểu thư vẫn khỏe và nhắc đến cô thường xuyên. Cô ấy có vẻ rất quý cô.”


Cười. Rặng hồng xanh đã lại đầy nụ. Xen lẫn trong đó là vài nụ hồng khác màu. Đung đưa trong ánh trăng huyền ảo.



Ngay khi cỗ xe ngựa đưa 2 đứa em của cô đi khuất dần trong màn đêm, Dara hạ tay khi nãy vẫn vẫy theo xuống. Đưa 2 ngón tay giữa môi, cô huýt sáo. Có tiếng bước chân dộng xuống nền đất thô bạo, ít phút sau, 1 chú ngựa ô phi nước đại đến.

-Ô, nhanh thật, mi vẫn khỏe chứ? – cô vuốt ve cái đầu bờm xờm của nó rồi leo lên, thắng cương 1 cách chuyên nghiệp – Đi nào!

Nó vươn 2 chân trước lên cao rồi phóng như bay đi, thẳng theo hướng cỗ xe ngựa khi nãy vừa biến mất. Cô nói là không đi nhưng không nói là sẽ không trông chừng và bảo vệ 2 đứa em của mình.

Ánh đèn vàng hắt ra từ sảnh chính của căn biệt thự to. Ra đây là nhà Clay sao? Trông to như nhà Krawler vậy…

Cuối cùng thì cô cũng tìm thấy hai mái đầu quen thuộc, đang dìu dặt cùng 2 mái đầu khác. Hạnh phúc của thứ gọi là tình yêu đây sao?

Bên cạnh, chú ngựa ô khẽ dụi đầu vào cô như an ủi. Dara phì cười rồi nắm dây cương.

-Ở đây đẹp thật, chúng ta đi dạo 1 chút rồi về nhé?

Bóng cô gái tóc đen cùng chú ngựa ô chìm dần vào màn đêm bất tận. Không để ý rằng, chỉ sau ít phút đó, 1 bóng người vụt ra từ phía trong biệt thự, mái tóc vàng chỉa lung tung nhìn quanh quất như tìm gì đó.

Dừng chân bên bờ hồ, con ngựa thong thả uống nước và gặm cỏ trong khi Dara vừa tìm được thứ gì đó rất hay. Một nhánh cây tiết ra nhựa, 1 thứ nhựa làm đom đóm bâu đầy vào, tạo thành 1 cây đèn nhân tạo đẹp lung linh. Cô từng thấy loài cây này 1 lần ở nhà Krawler nhưng chẳng bao lâu nó bị ông chủ đốn bỏ, không ngờ đất nước xa xôi này cũng có. Cô tự hỏi chẳng biết nó có tên gì nhỉ?

-Funkelnd, nếu như cô muốn biết tên của nhánh cây mình đang cầm.

Dara quay đầu lại nhanh như cắt làm đom đóm bâu trên đó hoảng sợ bay tán loạn. Trước mặt cô là 1 người thanh niên với mái tóc vàng nhạt kì lạ cùng đôi mắt màu ngọc lục bảo như mặt hồ mùa thu, xanh ngắt.

Đó là lần đầu tiên cô gặp Keith Clay, người kế thừa và gánh vác cả gia tộc Clay từ khi chị em cô bước đến đất nước xa xôi này.

Mọi chuyện ngày càng phức tạp khi định mệnh lần lượt cho họ gặp nhau...

End chap 06

Thks for reading ~ Đã sửa thành đồi trà, thật thì mình thích từ "chè" lắm k biết vì sao =))





















Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Fri Mar 22, 2013 3:07 pm
Tem~

Lần lượt các cặp đã gặp nhau :)

Mình tự hỏi Wind-G sẽ tạo hình tượng anh Keith như thế nào, vì thường mình thấy khi Kieth ở bên Dara, dễ bị OOC lắm ah =]]

Cô tự hỏi chẳng biết nó có tên gì nhỉ?

-Funkelnd, nếu như cô muốn biết tên của nhánh cây mình đang cầm.
cái này là "thần giao cách cảm" X-)

Hm, thực ra thì mình nghĩ từ "chè" không vấn đề, vì nó vốn là tên 1 loại cây mà~~~

Hóng chap nhé^^

btw: cái fic Road Untraveled của bạn sớm ra ss2 nhé~ Thực ra cặp mà mình hóng nhất là Reg và em của Una =)) Cơ mà giám đốc đó là Deg à :tatoi:

Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sun Apr 28, 2013 2:44 am
World 02 chap 07

Cô gái tóc đen cầm trên tay chiếc cốc đựng ngọn nến nho nhỏ và bắt đầu đi dọc hành lang, bóng tối dạt đi nhường chỗ cho ánh sáng leo lét mỗi khi nó chạm đến. Như một thói quen, tối nào cô cũng đi kiểm tra xem 2 đứa em mình ngủ có ngoan không…

Giờ thì cô ngồi 1 mình giữa phòng ăn tối tăm, ánh lửa leo lét đã tắt, cô trầm mình trong bóng tối huyền diệu. Dara không kể cho Ren và Abe biết về cuộc gặp mặt của cô và Keith Clay…điều đó chẳng có gì hay ho…

Cô thở hắt 1 cách bực dọc khi nhớ đến vài chuyện xảy ra bên bờ hồ hôm đó. Hầy, những tên quý tộc giàu có hình như tên nào cũng thế thôi…

Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên khô khốc giữa màn đêm làm Dara hơi ngạc nhiên. Ai lại đến vào giờ này?

Két. Cánh cửa bằng gỗ từ từ hé mở. THú thật hồi đó cô từng chứng kiến vài thế lực siêu nhiên do bản thân thích đi lang thang ban đêm vào những nơi bình thường cũng chẳng ai dám vào (?) Chưa kể những lần cô đi thực hiện vài chuyện bí mật đen tối do ông chủ mình giao. Vậy nên bóng tối đối với cô chưa từng đáng sợ…

Gương mặt lộ dần sau cánh cửa khiến đôi mắt cô mở to, là người mà cô không ngờ nhất.

-Mau buông tay ra! – Dara gắt nhẹ, đôi mắt sắc lẻm cảnh cáo khi tên tóc vàng đáng ghét hôm nọ dùng tay chặn không cho cô đóng cửa, cô hơi ngạc nhiên vì 1 kẻ giảu có như hắn lại cũng khỏe thế này

-Không mời ta vào nhà cũng được, ra ngoài này nói chuyện với ta 1 chút thôi, được không?

-Không – cô lạnh lùng trả lời, vẫn cố sức đóng cánh cửa lại – Tôi không thích nói chuyện với anh.

-Ah – thở dài 1 cách giả tạo, khóe miệng anh cong lên nụ cười đểu cán – Nhưng ta lại rất thích nói chuyện với cô, Dara àh ~

Cô khẽ rùng mình khi anh ngân dài tên cô, thừa lúc đó, Keith chồm vào kéo cô ra ngoài.

-Anh!! – cô gằn giọng tức tối, ngó chừng vào nhà sợ 2 đứa nhóc thức giấc

-Hê ~ - tên tóc vàng đó không biết từ lúc nào đã nắm lọn tóc đen của cô lên hôn nhẹ - CHúng ta có làm gì bậy bạ đâu mà sao trông cô lấm lét thế? Cô làm ta buồn cười quá.

Hất tay Keith ra, đôi mắt xám bạc sắc lại.

-Anh muốn gì? – Dara hỏi cộc lốc

-Không phải ta đã nói rồi sao? – giờ cô mới để ý tay anh cầm theo 1 cái giỏ mây phủ khăn trắng – Đi nào.

Vừa nói anh vừa đi trước, để lại cô chẳng hiểu mô tê gì lóc cóc theo phía sau 1 cách bất đắc dĩ. Keith dừng lại trước sân nhà cô, nơi có 1 bãi cỏ rộng mà Ren và Abe thường chơi đùa và ngồi xuống. Ngoắc tay ra hiệu, anh phì cười khi cô cau mày khó chịu trước thái độ đó.

-Tôi nhớ là anh bảo “muốn nói chuyện” chứ không phải một chuyến picnic đêm khuya thế này? – Dara đứng gần đó khoanh tay hỏi – Nếu đã nói xong thì tôi vào đây!

-Ah, cô thật sự ghét ta đến thế sao? – nhấp 1 ngụm trà, anh bình thản hỏi

Cô nhíu mày suy nghĩ. Ghét?

-Tôi không ghét anh…nhưng tôi cũng không muốn tiếp xúc nhiều với anh – cô trả lời sau 1 lúc suy ngẫm

-Lí do? – anh nhướn mày hỏi, đôi mắt xanh lơ khẽ ánh lên

-Tôi không thích tính cách của anh – cô trả lời, rõ ràng và lạnh lùng

Keith bật cười. Ngửa mặt ngắm nhìn bầu trời đêm, chẳng nói thêm gì. Một làn gió đêm lạnh buốt khẽ thổi làm Dara thoáng rùng mình.

-Anh nên về đi, ngoài trời đang chuyển đông, lạnh lắm đấy.

Mái tóc vàng đó chỉ thoáng dao động, tấm lưng đó vẫn vững chãi tuyệt nhiên không nhúc nhích gì. Cô gái tóc đen khẽ lắc đầu rồi quay đi.



Ah, những lúc thế này sao mặt trăng lại chẳng ló dạng chứ?

Keith thở dài chán nản rồi đột nhiên anh nhớ ra gì đó rất thú vị..

-Ngài đi đâu vào đêm khuya thế này ạ? – Gus, hầu cận trung thành của anh hơi ngạc nhiên hỏi

-Ngắm trăng – anh trả lời, đơn giản và thành thật

Nhìn mặt Gus anh hiểu là cậu chẳng biết tại sao ngắm trăng mà lại phải cưỡi ngựa nhưng anh chỉ cười.

-Ta đi 1 lúc rồi về, đừng lo.

Đợi cho dáng người thanh niên tóc vàng khuất dần sau những rặng cây to, cô gái với mái tóc xanh biển cột cao mới khẽ bước ra từ bóng tối và lên tiếng

-Tôi biết ngài ấy đi đâu ngắm trăng rồi.

Gus nhìn lên chờ đợi nhưng Mizuo tuyệt nhiên chẳng nói thêm gì, chỉ quay lưng đi sau khi giấu 1 nụ cười thoáng qua. Kì lạ thật…

Trở lại với người thanh niên tóc vàng lúc này đang ngồi thở dài thất vọng trước sân nhà một trong những người hầu chăm sóc đồi trà của mình. Anh biết cô thật lạnh lùng, tựa như màu xám bạc trong đôi mắt đó. Anh biết cô kiên quyết qua giọng nói rõ ràng không chút cảm xúc. Anh cũng biết cô thật khác lạ qua cách mà cô đối xử với anh…Nói sao nhỉ? Chẳng khác gì 1 tên biến thái cả? Nghĩ đến đây đột nhiên anh bật cười, chẳng hiểu vì sao…

-Nếu anh muốn ngồi đây thì khoác vào đi.

Rồi cô nói thêm khi thấy anh nhìn mình chằm chằm.

-Tôi chỉ sợ anh chết cóng thì lại phiền thôi.

Đêm đầu tiên đã diễn ra như thế dù cho anh chỉ ngồi ngắm sao 1 mình.



Đôi mắt anh trở nên mờ đục, xung quanh lạnh toát. Sao thế nhỉ…?

Ai đó…đang gọi tên anh…

-Này, đừng có chết đấy, tôi sẽ đưa anh về…

Giọng nói quen thuộc đó chưa bao giờ lại dịu dàng và đầy lo lắng thế này kể từ khi anh biết cô…

-Ừm…đừng đi…tôi muốn thế này 1 lúc nữa…

Anh thì thầm gì đó, ôm chặt thân hình mảnh mai trong vòng tay. Ấm áp.

-Muốn cái đầu anh – Keith thấy hai má mình đau điếng, cảm thấy hơi tỉnh 1 chút, không ngờ Dara lại nhéo mặt anh như thế này – Về!

Nói rồi cô bắt đầu kéo cổ áo anh đi xềnh xệch làm anh bật cười. Trông bộ dạng anh lúc này chắc thê thảm lắm?

-Được rồi được rồi, tôi tự về được mà – anh loạng choạng đứng dậy, leo lên ngựa hơi khó khăn, đầu vẫn còn đau nhức kinh khủng – Ngủ ngon ~

Dara thấy tim mình thót 1 cái khi mái tóc vàng rợi tự do khỏi yên khi chú ngựa vừa chỉ đi được vài bước. Vội vàng chạy đến, cô hơi lo lắng khi thấy hình như tên này bị sốt rồi thì phải? Lầm bầm gì đó, cô đành dẫn cả chú ngựa tội nghiệp vì bị tên này đày ải này và cả hắn về nhà….

Sáng hôm sau, khi cô giật mình tỉnh dậy khi đêm qua thiếp đi cạnh giường bệnh của hắn thì…

-Ặc, anh đang làm gì thế? – cô tròn mắt hỏi khi Ren và Abe đang ngồi quanh Keith – Hết bệnh rồi thì mời về cho! – vừa nói cô vừa chỉ thẳng ra cửa

-Chị ơi, anh Keith vừa kể truyện cổ tích cho tụi em nghe, hay lắm – Abe cười tít mắt ôm cổ anh phía sau nói – Anh ơi, anh nhìn giống anh trai của em ghê…

-Ồ, thế à – đôi mắt xanh lơ dịu dàng – Thế Abe muốn làm em gái anh không?

Mái tóc đen bạc lúc lắc.

-Abe chỉ có duy nhất 1 người anh thôi, thế không được đâu.

Soạt. Dara lạnh lùng kéo Abe ra, đẩy nhẹ về phía Ren rồi nắm cổ áo Keith lôi thẳng ra cửa.

-Ơ…chị… - Ren hơi bất ngờ nên cứng họng

-Chưa kể chuyện xong mà – cô bé với chiếc váy xanh phịu mặt nhưng không phản ứng gì thái quá, những gì Dara bảo Abe không bao giờ trái lời

Đẩy Keith ra khỏi cửa, cô gái với mái tóc đen hai tầng chỉ về chuồng ngựa gần đó.

-Ngựa của anh trong đó, tạm biệt!

Cô lạnh lùng quay đi nhưng rồi khựng lại. Quang cảnh xung quanh làm cô ngạc nhiên. Những luống hoa hồng trước đó chỉ toàn nụ đã ra hoa, bừng nở xinh đẹp trong ánh sáng ban mai. NHững tấm dra giường và quần áo đã được phơi hết, sạch sẽ và tung bay trong nắng sớm…

-Vì hôm qua cô đã cho ta ngủ nhờ nên hôm nay ta sẽ miễn cho cô công việc nhà – Keith vừa nói vừa đưa tay chạm vào tấm trải giường bay phần phật gần đó – Làm chung với 2 nhóc đó vui phết.

Dara tặc lưỡi, gạt tay anh ra khỏi tấm dra của mình như thể sợ anh làm bẩn nó.

-Cám ơn nhé, mời ngài về cho và đừng có thân thiết với Abe như thế!

-Sao thế? – anh vờ hỏi – Ta chỉ xem cô bé là em gái như Mira thôi.

-Sao cũng được – cô cứng nhắc đáp – Mời về.

Keith thở dài rồi quay đi nhưng chỉ được vài bước…

-Gì thế? –Dara nhướn mày hỏi

-Ta quên 1 thứ…

Tay anh vòng ra sau lưng cô, nắm lấy vạt 2 tấm dra giường đang bay phấp phới phía sau.

-Anh!! Muốn chết à??

Trước khi cô kịp cho anh vài đá vì nụ hôn bất ngờ đó thì Keith đã nhanh chân chạy mất.

-Đêm mai nhé Dara ~

-Chết đi!



Đêm khuya thanh vắng, lại có tiếng gõ cửa.

Đã đôi lần cô nghĩ có khi nào mình không nên mở? NHưng rồi lại sợ hắn gây thêm chuyện thì phiền lắm…

-Chào buổi đêm, Dara…

NHìn cái nụ cười trêu ngươi đó cô chỉ muốn đấm cho phát…

Nhưng thôi, hôm nay trà và bánh đều rất ngon, tha cho hắn vậy…

Yên bình, như những nốt trầm, lặng lẽ.


End chap 07

A.n: ko rõ htượng Keith là tnào trong đây nữa =]] đọc thấy mắc cười kinh khủng, h nhớ lại thấy ít khi nào KD lại vui vẻ như chap này @____@ Đêm khuya tự dưng tâm trạng ngồi đánh fic O____o

Thks for reading ~




























Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sun Apr 28, 2013 7:10 am
*cầm tem* *cười khùng khục*

Chap này bất ngờ quá, đúng là anh Keith đã bị OOC, vốn ảnh đâu có biến thái thế này =))
-Mau buông tay ra! – Dara gắt nhẹ, đôi mắt sắc lẻm cảnh cáo khi tên tóc vàng đáng ghét hôm nọ dùng tay chặn không cho cô đóng cửa, cô hơi ngạc nhiên vì 1 kẻ giảu có như hắn lại cũng khỏe thế này
Thì ra chỉ là chặn cánh cửa, đọc câu nói của Dara mà mình lại nghĩ Keith đang nắm tay cổ cơ XD
-Tôi biết ngài ấy đi đâu ngắm trăng rồi.
Mizuo ngửi thấy hint nhanh ghê, chẳng bù cho anh Gus, ngố quá :gian:
Muốn cái đầu anh – Keith thấy hai má mình đau điếng, cảm thấy hơi tỉnh 1 chút, không ngờ Dara lại nhéo mặt anh như thế này – Về!
Đọc đến phần má đau, mình tưởng Dara tát Keith mấy phát, nhéo thế này còn nhẹ :th12:
-Vì hôm qua cô đã cho ta ngủ nhờ nên hôm nay ta sẽ miễn cho cô công việc nhà – Keith vừa nói vừa đưa tay chạm vào tấm trải giường bay phần phật gần đó – Làm chung với 2 nhóc đó vui phết.
Keith mà làm được mấy việc này á? Ứ tin ah :th20:
-Đêm mai nhé Dara ~
Câu nói này gợi nhiều cảm xúc lắm anh Keith ah, 1 like cho anh =)) (Dara: thêm 1 cù gạch cho hắn đi>.<)

Mọi chuyện diễn ra dễ thương quá^^

btw:
-Ah – thở dài 1 cách giả tạo, khóe miệng anh cong lên nụ cười đểu cán – Nhưng ta lại rất thích nói chuyện với cô, Dara àh ~
Mình tưởng đểu cáng chữ nhỉ :hoi:
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56106
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Thu Jun 06, 2013 1:06 am
World 02 chap 08

Đó là một ngày mùa thu rất đẹp, cô bé đó đang ngủ trên bãi cỏ non mịn như tơ. Mái tóc cam dài bồng bềnh cùng đôi mắt nâu chocolate mở to xinh đẹp. Nhưng cô bé đó không biết nói. Chỉ có nụ cười, ánh mắt và cử chỉ để thể hiện mọi thứ, cô vẫn đưa cô bé đó về nhà mà không biết rằng, đó sẽ là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời cô. Rất lớn.

Một ngày mưa tầm tã, cô đứng đó, nhìn trân trối vào cái xác dưới chân anh. Đầy máu.

Y như những lần trước, trong quá khứ, cô đã từng…Cô biết, thế giới này vốn là thế, con người được tạo ra từ lòng tham…

Anh đứng đó, mái tóc vàng vốn dựng đứng nay rũ xuống vì mưa, cười buồn khi cô đưa trả cho anh một vật hình hộp bọc nhung đen mà anh trao cho cô cách đây vài hôm.

Không nói gì, anh cất chiếc hộp vào túi áo. Đó là lần cuối cả hai gặp nhau, trước khi…



Khi cô mở cánh cửa ngôi nhà của mình, hai đứa em yêu quí vẫn đang ở đó. Ren dựa người vào thành ghế, Abe ngồi trên ghế gục mặt lên bàn. Gương mặt cả hai vẫn thanh thản. Cô mỉm cười, ôm cả hai vào lòng. Lạnh buốt.

Thiên thần tóc cam đứng khép bên ô cửa sổ nhỏ, dõi theo đường chân trời vô tận. Vẫn im lặng.


Cô chạy trong rừng, chân không, đầy máu. Sương từ đâu xuất hiện, che khuất dáng người cao cao, gầy gầy cùng mái tóc vàng mà thoạt cô tưởng nhầm là anh, nhưng chiếc mặt nạ đó làm cô khựng lại. Cô không biết người này, nhưng cô gái tóc xanh mà anh đang bế trên tay thì có. Mái tóc dài màu xanh bình thường luôn cột cao nay thả ra, khẽ đung đưa theo từng bước chân người thanh niên, đôi mắt cương nghị nhắm nghiền, dòng máu đỏ vẫn khẽ rĩ ra từ khóe miệng.

Chẳng rõ người thanh niên đó nói gì, cô vượt qua anh ta, chạy về phía biệt thự.

Thiên thần tóc cam ngồi trên tán cây nhỏ. Đôi mắt nâu nhìn chăm chú người thanh niên qua chiếc mặt nạ kì quái. Vẫn im lặng.


Biệt thự chìm trong biển lửa, ngời ngời. Cô không tìm được lối vào. Tất cả đều bị khóa kín, nhưng cô có thể thấy những gì diễn ra bên trong. Từng người một, từng cảnh một. Anh vẫn đang đứng đó, cười ngạo nghễ sau khi thấy những kẻ khác gục xuống dưới chân mình. Nụ cười tàn ác đầy màu đỏ của máu. Bất giác đôi mắt xanh lơ nhìn lên, chạm vào màu bạc trong đôi mắt cô. Anh không cười nữa.

Bàn tay anh đưa lên, chạm vào khung cửa sổ bằng kính là hình ảnh cuối cùng cô có thể thấy sau khi lửa nuốt trọn hình dáng đó.

Thiên thần tóc cam đứng dựa lưng vào gốc cây gần đó, lắng nghe tiếng gào của con người khi bị nhấn chìm trong tuyệt vọng. Đôi mắt nâu chùng xuống, nhưng vẫn im lặng.


Những dấu chân lê trên nền tuyết dày đầy vết máu, mái tóc dài màu đen xơ xác che đi gương mặt gần như vô hồn. Cô lang thang hết nơi này đến nơi khác với trái tim đầy sẹo không ngừng rỉ máu và đàu óc mù mịt vì đau đớn.

Từng ngày trôi qua, cho đến khi cô trút hơi thở cuối cùng, tự hỏi vì sao mình có thể sống lâu đến thế sau những chuyện đã xảy ra.

Đôi mắt xám bạc mờ đục vì mệt mỏi lờ mờ nhận thấy dải sáng màu cam trong nền tuyết trắng. Gió gào thét.

“Chị cố gắng đến lúc này là vì cái gì?”


Lạ thật. NGười này trông giống cô bé mà cô từng cưu mang lúc xưa…Lúc xưa…

“Tôi không biết. Thiên thần à, nếu có thể thì hãy cho tôi biết đi…”


Là vì thứ gì? Hai đứa em yêu dấu đã không còn, cô đã chẳng thể làm gì cả…Chỉ có thể đứng nhìn bất lực, và cười, rồi thì khóc…

“Chị có muốn thay đổi số phận không?”


Cô bật cười, sau đó ho vì lạnh trước câu hỏi của thiên thần.

“Nếu có thể, tôi có thể cứu chúng chứ?”


Thiên thần gật đầu.

“Nhưng đổi lại, cô phải bán linh hồn của mình cho tôi. Ở bên cạnh tôi, mãi mãi…”


Mái tóc cam bồng tung bay, cam kết được thiết lập.

Thiên thần nhỏ bé à, sao lại cần một linh hồn hoen ố như tôi chứ?

Vì tôi cần, một ai đó, bên cạnh tôi, cùng tôi thực hiện sứ mệnh của mình.


Thiên thần nhỏ bé à, cô không có người thân sao?

Anh trai tôi đã bỏ đi rồi, sau cái chết của cô gái ấy. Tôi sẽ phải tiếp tục công việc còn dang dở mà mình trốn tránh bấy lâu.


Thế thiên thần kia ơi, cô đang cô độc lắm phải không…?

Im lặng ngự trị, chỉ có tiếng gió ai oán. Thiên thần nép bên cạnh mái tóc đen hai tầng, ngủ thiếp đi.

Nếu được tôi mong rằng chúng ta có thể hạnh phúc như xưa…


Mỉm cười, để bóng tối nuốt chửng tất cả.

End chap 08

Thks for reading ~ Tặng cho Mid chap này vì cái doujinshi gần đây ^^





























Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12883
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Sat Jul 20, 2013 8:32 pm
Chap này ngắn, đọc xong mình thấy cái gì đó hơi lửng lơ, kiểu như cảm xúc bị ngắt quãng vậy. Thực sự rất tò mò muốn biết diễn biến tiếp theo. Trái vói chap trước khá hài, chap này lại mang 1 màu đau buồn

Lúc đầu nói đến cô gai tóc cam, mắt chocolate, mình nghĩ là Alice, nhưng sau đó cô gái không biết nói nên mình lại nghĩ đó là Mira :v Thì cũng tại Ayuko nee viết Mira câm mà :v

Vậy là Alice là quái thú *ngẫm nghĩ* lâu quá rồi nên mình cũng quên khá nhiều :)))) Vẫn thắc mắc vì sao mọi người quy tiên hết 1 lượt thế này :))) Nếu mình không nhầm thì anh Keith là ngưòi ra tay?

Hóng chap của bạn vậy

Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Bakugan fic] Worlds Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakugan fic] Worlds Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33814
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Tue Nov 19, 2013 11:15 am
giờ mới lết xác vào cmnt >^< xin lỗi trước Vent-chan nga >^<
thực sự rất tội lỗi là lâu quá không đọc nên tớ đã quên mất đi khá nhiều chi tiết Ọ ^ Ọ chắc bữa nào tớ sẽ mần lại từ đầu fic này của Vent a Ọ ^ Ọ
mỗi World tương ứng với 1 fic trong 4rum, không biết đến bao giờ fic mình mới được gia nhập World của Vent nhỉ ~O vO cơ mà chưa có viết được chữ nào =))
mà có lẽ muốn hiểu sâu hơn về World thì phải mần cả những fic kia nữa nhỉ ~O vO chắc phải cố gắng thôi ~~XD
cơ mà ngoài lề nha : Vent-chan có viết tiếp fic Middle Basic không thế ?~~0w0 tớ hóng fic ấy cực luôn ấy ~~>^<
Sponsored content

[Bakugan fic] Worlds Empty Re: [Bakugan fic] Worlds

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết