MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

power_settings_newLogin to reply
+14
Hoa Bất Tử
Sanyonara
hime sayuri
Aikiko_WingsSniper
tiểu thư Kẹo Bông
Helena_Ailen
Nấm Cười
Hino Asa
Yoriko_WingsWitch
annie_izu
Mugetsu Haneko Phantom
Mizu Lucifer
Kobashi Kyoshi
Kantono Fuminsho
18 posters

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 Empty[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
First topic message reminder :

Title: Vermouth - ベルモット
Author: Kumiho Tsubasa - 久美子 翼
Genre: gothic, bloody, horror, OOC, SA/Ya, Tragedy, Angst
Rating: M(maybe)
Summary:

Này này! Nghe chưa nghe chưa?
Câu chuyện mơ hồ nhất trên thế gian ấy?
Chưa hả? Biết ngay mà!
Từ rất lâu rồi, đã tồn tại một câu chuyện cổ tích…
Về một cô bé mang tên Alice…
Lạc vào xứ thần tiên, chứng kiến bao điều mơ hồ…
Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, chỉ là mơ thôi…
Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra…
Nếu Alice thực sự đã bước vào xứ thần tiên…
Và tự tạo ra thế giới của riêng mình?
Câu chuyện sau đây tôi kể cũng tựa như vậy…
Nghe cho kĩ, vì tôi chỉ kể có một lần thôi…
Nó như thế này…
Ngày xửa ngày xưa, có một giấc mơ nhỏ…
Không ai biết nó là của ai, một giấc mơ vô cùng nhỏ bé…
Giấc mơ nhỏ nghĩ:
“Mình không muốn biến mất như thế này…
Làm sao để mọi người luôn mơ thấy được mình?”
Giấc mơ nhỏ suy nghĩ mãi, rồi cuối cùng quyết định:
“Khiến con người lạc vào cõi thần tiên…
Và để họ tự tạo ra thế giới”
Câu chuyện đó luôn gắn liền với một câu nói:
“A Secret makes a Woman Woman”
[Bí mật làm người phụ nữ quyến rũ hơn]
Câu chuyện mang tên “Vermouth”


Chapter 1>15 : http://bakuganfc.forum-viet.net/t1472-topic

Chap16: Nhà thờ
- Thunder Giant, tôi cần anh giúp một chuyện.
Cậu bé với mái tóc xanh xám bước vào cánh cửa nhà thờ, và nói với người đang ngồi sửa đống đồng hồ kia như thế.
- X-Wind, chúng ta đã là bạn bè lâu năm, sao cậu cứ gọi tôi bằng cái tên ấy nhỉ? Muốn tôi giúp gì, thì trước hết, hãy gọi tôi là Mạnh Cao [Kyoryoku Kai]
Cậu ta ngừng lại việc sửa đồng hồ của mình, ngẩng mặt nhìn vị khách không mời kia mà dửng dưng nói như thế. Cậu ta có vẻ rất nghiêm túc, nhưng đáp lại điều đó thì vị khách kia lại chỉ nhoẻn miệng cười, một nụ cười ma quái.
- Anh cũng toàn gọi tôi là X-Wind còn gì~ Tên tôi khác cơ mà~

Thở dài.
- Được rồi, muốn nhờ gì nói luôn đi, Lăng Phong [Ren Kaze]

Cười.

X-Wind dường như đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của em trai mình.
Chỉ có điều, cơn gió của cậu không thể hoá giải những khúc mắc ấy.
Em trai cậu đã phải lòng ai đó, và tất nhiên là không thể biết chắc đó là ai.
Nhưng đến nỗi lẻn ra khỏi nhà một mình để tìm người đó thì…
Chắc chắn đó không phải là một người bình thường.



- Tôi muốn anh mở cánh cửa không gian trở về quá khứ. Có một số điều tôi muốn thay đổi.
Lăng Phong nói vậy, và Cao cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Trước giờ cũng không ít kẻ mò đến van nài cậu quay ngược dòng thời gian, cho chúng được thay đổi tương lai quá khứ. Và kết quả là đều phải ra về trong vô vọng.
Mở ra cánh cửa không gian không phải là dễ. Phải mất rất nhiều sức lực để giữ cho không gian ngừng chảy, và để lật ngược dòng chảy ấy lại còn khó hơn gấp vạn lần.
- Cậu cũng biết việc này khó khăn đến mức nào, vậy sao còn nhờ vả tôi điều đó?
Cao lờ Phong đi và tiếp tục vào công việc sửa chiếc đồng hồ dính đầy kem này. Phong cũng chẳng nói gì, chỉ tựa mình vào cánh cửa rồi nhìn ra thế giới bên ngoài. Thế giới với những mảng màu sắc trộn lẫn với nhau, thỉnh thoảng lại xuất hiện một chiếc mặt đồng hồ méo mó.

- Chỉ vì những điều tốt nhất cho otouto-kun của tôi. Nhưng nếu anh không đồng ý thì…
Phong nói thế, rồi kéo mũ áo choàng lên và tiến ca phía cửa. Cả cánh cửa to như hộ pháp được cơn gió thổi mở tung ra, nhẹ nhàng như không. Gió ngưng lại, nhưng tà áo choàng đen của cậu vẫn bay phấp phới, như nhảy nhót chơi đùa trong không khí.
- Àh còn một điều này nữa. - cậu ngoảnh đầu lại – Vì anh có khả năng dịch chuyển không gian… nên nhờ cậu nhắn với một kẻ được gọi là Liltra flash như thế này…

Không khí xunh quanh lay động ẩn chứa hàng ngàn ngọn gió vô hình khác nhau.
Con Át chủ đang ẩn mình giữa núi bài lộn xộn, hãy tìm ra nó.



[X-Wind nhờ Thunder Giant nhắn với Liltra flash
Về một câu đố khó mà dễ cần được giải đáp]



Được sửa bởi MỹHồ Kumiho ngày Mon May 28, 2012 6:52 pm; sửa lần 3.

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
tao sẽ giết mày Kumiko =))
ai bảo mày viết fic làm tao giờ nhiễm mystery aka bloody aka SA (cái này ơi hơi thôi) rồi đấy =))
mà mày viết fic thế này… hem sợ các F&D fan aka SA anti fan choảng àh? =))

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
^ forum này không có ai anti SA đâu~ Có Wig nàng của mềnh không thích nhưng cũng không phải anti

Chap mới của mi đơn giản dễ hiểu nhưng tưởng tượng cảnh Phong quơ lưỡi hái chém người dân và từng cái đầu rơi xuống là ta bấn quá đi mất~ bé Vân thiệt là đễ thương neh~ Thích bé như vậy hơn là nóng nảy như trong phim~

btw,đợi chap~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
@Yahiko: có thì nó làm jì đc tao? =)) cần thì tao choảng lại =))
@Gôm: ý nó bảo chắc là mí tên con nít hâm mộ F&D mà lại hem biết SA là jì vô tình đọc đc =))
@mình: đọc lại mới thấy: Vân-kun trg fic vs Minh-chan trg dou tính cách giống hệt nhau =))

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
hum trc chưa đọc kĩ lắm
giờ đọc lại
thấy như kiểu cậu ghép anh em Phong Vân thành cặp ấy =)) hix trg F&D đã có 2 cặp anh em thík nhau ùi đừng để tình trạng mối-tình-trái-cấm này xảy ra nữa =))
btw: đúng là Vân trg fic vs Minh trg dou tính cách y hệt nhau OoO

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
chap mới đây~
dù lần trc Mid đã nhắc vụ tước-phim nhg do lười nên ta lại chẳng edit ở chap này nữa>>


Chap24: Xưởng phim bị bỏ hoang
Minh đã rời khỏi thế giới của kẻ uống-thuốc-độc-mà-chẳng-sao tên Lăng Phong đó. Cậu thực sự cảm thấy khó chịu và không thể nào tiêu hoá nổi cái kiểu hợm hĩnh coi thường người khác của hắn. Nhưng ít ra thì đứa em trai hắn lại dễ chịu hơn chút, cũng là một lí do làm cậu bình tĩnh lại mà không biến cả thế giới của hắn thành tro.
Con mắt bên phải của cậu, chứa đựng vô vàn những điều bí ẩn.
Con mắt bên phải của cậu, vẫn là một con-mắt-mù đối với bao kẻ khác, ẩn dưới rải băng trắng.
Con mắt bên phải của cậu, chỉ cần hé lộ khỏi rải băng…
Thì…

Mọi thứ sẽ tan biến. Tất cả.


Cậu chợt nhận ra, mình đang bước vào một thế giới không màu, đúng ra thì có hai màu đen và trắng. Một nơi mà một khi muốn giao tiếp, người ta chỉ có thể dùng mực trắng viết lên giấy đen, chứ không thể nói thành lời. Nơi mà lúc nào cũng vang lên những bản nhạc cổ điển du dương, lúc trầm lúc bổng, cuốn trọn lấy lòng người.
Có một cánh cửa làm cậu chú ý. Một cánh cửa bằng gỗ, chỗ lõm, chỗ thủng, như thể đã bị những vật cực nhọn đâm một cách dã man. Nhưng chỉ dã-man đối với người bình thường, còn đối với cậu thì… Nói thực là cậu có thể làm tốt hơn thế.
Cậu mở cánh cửa, và nhận ra là mình đang bước vào một xưởng làm phim nhỏ. Một nơi tồi tàn: đồ đạc vứt tứ tung, phủ đầy bụi và mạng nhện. Còn chưa kể đến xác chết của mấy con côn trùng gặm nhấm gì đó, rõ là một lũ xấu số do chơi đùa với tử thần.
Người đang điều khiển những tước phim ấy, quay quay cái cần gạt kéo kéo mấy tờ giấy trắng mực đen vẽ lên hình ảnh về ngôi làng này, là một lão già. Rất già là đằng khác, râu tóc vừa dài vừa bạc, nước da nhăn nheo bọc lấy mấy khúc xương mỏng manh như sắp vỡ vụn. Chính xác thì chỉ có phần trên của lão là người, còn phần dưới là nhện, với tám cái chân khô khốc đầy lông lá.

- Những tước phim này chỗ nào cũng giống nhau.
Cậu nhìn qua nơi này, và nhận xét một cách thẳng thừng như thế. Cho đến lúc này, lão già kia mới thực sự nhận ra sự có mặt của cậu. Ông ta tạm ngưng tay, quay về phía cậu, đẩy đẩy cái gọng kính lão, nói:
- Cậu bé là người có màu sắc. Cậu bé không phải người của nơi này.
- Phải. Điều đó đã được khẳng định.
Cậu đáp lại, một cách cộc lốc, vẫn như mọi lần.
- Tôi không hiểu. Thế giới này quá nghèo nàn để có đủ vinh dự tiếp đón một con người như cậu.
Lão già nói, rồi bắt đầu trở lại với việc trình chiếu những tước phim đen trắng nhàm chán và đầy gian dối ấy.
- Không dám. Không dám. - cậu xua tay, đông thời kiếm một cái ghế để ngồi, tất nhiên là sau khi đã phủi hết bụi trên đó – Tôi chỉ hơi ngạc nhiên khi thấy con người ở đây không có màu sắc và cách cư xử thì lặp đi lặp lại. Điều này hẳn ông biết rõ, phải không?
Ông ta lại ngưng độ vài giây, suy nghĩ điều gì, rồi lại tiếp tục.
- Phải. Tôi cũng muốn thêm chút gì khác biệt cho nó lắm chứ.

Nhưng chỉ có một vấn đề, nhỏ mà lớn.
Đó là những tước phim này đều đã được định sẵn, còn tôi chỉ đảm nhiệm việc quay và phát nó.
Giờ, chỉ cần thêm một chi tiết nhỏ vào nó, dù là rất nhỏ thôi, cũng đủ để xác trộn tước phim này.
Và rồi, nó sẽ bị rách, bị hỏng, và thế giới không màu này cũng sẽ đến hồi tận số.



Cậu tặc lưỡi một tiếng, rồi chợt phì cười. Ông già kia cũng có hơi ngạc nhiên, song vẫn không hỏi, mà chỉ rít cái tẩu thuốc dài đã cũ. Điều duy nhất ông ta biết, là làm cách nào đó, cậu nhóc kia đã nhìn thấu mọi suy nghĩ của ông.
- Để tôi đoán nhé~ Chủ nhân của thế giới này cũng vì thế mà bỏ đi. Vì cậu ta quá chán ngấy sự gian dối và giả tạo nơi đây. Dù cho đây có là thế giới do chính cậu ta tạo ra đi chăng nữa. Đúng chứ?~
Lại thế. Lại một lần nữa, cậu ta lại đọc suy nghĩ của người khác. Tất nhiên ông không biết cậu ta làm thế nào và cũng không cần biết.
- Đúng vậy. – ông ta nói, giọng trầm xuống – Nhưng phiền cậu, nếu gặp ngài ấy, hãy khuyên ngài ấy trở về. Dù sao thì đây cũng là thế giới của ngài ấy, nơi cần có ngài ấy hơn bất cứ nơi nào.
- Nhưng tôi thấy sự vắng mặt của ngài ấy mà ông nói đâu có ảnh hưởng gì tới nơi này~ Rốt cuộc thì, chính cậu ta là người đã bỏ rơi nơi này mà~
Cậu nói như đùa, hoặc cũng có thể là cậu đang đùa thật. Và, trước thái độ đó, ông lão chỉ đứng dậy, di chuyển đến phía trước cánh cửa.
- Cậu vẫn chưa biết hết mọi chuyện đâu…
Ông ta ngoảnh đầu lại nói, trước khi bước ra khỏi cánh cửa, rồi vụt biến mất.

Lại thêm một kẻ hợm hĩnh coi thường người khác nữa.
Cậu chợt nghĩ thoáng qua, rồi cũng bước qua cánh cửa, mà bỏ lại rạp chiếu phim bỏ hoang đầy bụi và tơ nhện.
Nó sẽ mãi mãi là như thế, không bao giờ đổi thay được.


[Liltra flash chẳng thấy hứng thú với một ai cả
Tất cả đều ở một thế giới nhàm chán vô vị]

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Nói thật một điều rằng :
- EM RẤT HÂM MỘ TRUYỆN CỦA CHỊ, CHỊ KUMIKO !!! GIỌNG VĂN CỦA CHỊ RẤT ẤN TƯỢNG !!!( không có ý chê truyện của mấy bạn khác nha, tại mình mới vào nên chưa xem hết ) Nhưng mà quả thực rất thích đọc truyện của Kumiko-chan ! Cho em xin chữ kí ! Cho em xin dấu răng ! Xin hãy nhận em làm sư phụ...í, quên, ĐỆ TỬ ( bậy quá, nói lung tung rồi, em hứa sẽ uống thuốc thường xuyên hơn =.=)
Nhưng mà chị ơi, có cái này em không hiểu, sao tự nhiên fic này bay vô là chap 16 chị nhỉ ? :hoi:

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
thì hồi trước post bên nhà cũ chap1>15 nhg cái nhà cũ bị sập nên chuyển qua nhà mới~ trc khi post chap16 ta đã đưa lick nhg~ chap cũ rồi mà~
mà này~ *chỉ chỉ* chữ kí hử? =)) đc thuj bữa nào ngoáy mấy nét ùi đem scan~ =))

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Helena chưa lấy tem ^^ tớ lấy ^^
Minh thiệt là lạnh lùng quá đi >< còn ông lão ấy đúg là luôn trung thành vs chủ nhân dù cho ngài có bỏ rơi nơi này đi nữa ><

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
@chỉ lên trên: lúc đầu định cho ổng toan cầm con dao phi thẳng mặt Minh để rồi chết thảm khốc dưới tay bé cơ~~ nhg mà thế thì tội lão quá~ vs lại đã nghĩ ra cách khác để lão ra đi thanh thản hơn rồi~ (keke)
---
Thật~Là~Ế~ *nản*

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
có ta vào giựt phong bì đây~
đảm bảo 1000% cái thế giới vô sắc và...tràn đầy lỗi type tuy đã được nhắc nhở nhưng do au lười mà hẻm sửa kia là thế giới của bé Biển ~
có một lỗi type nhỏ này:
đông thời

=> đồng thời
chap này Minh đến thế giới của Hải nah~ cái thế giới nhàm chán khiến cho chap nhuốm màu...nhàm chán =)) (đùa thôi)
này, ta mún mi post nhanh đến part 2 cơ~ ta mún có cái hint Dương x L.Phong *giãy đành đạch*
ta sẽ lun ủng hộ mà~ post nhanh lên nha~
(nếu mi post qua part 2 sớm sớm ta sẽ tặng cho mi cái art cực pa trấm của mi và bé Xuyên :th27: )

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 7 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply