First topic message reminder :
Viết trong một phút phỡn đời, tất cả để thoả mãn cái sự bệnh và biến thái của bạn, trấm hết.
Có khả năng ngôn ngữ sẽ không được tốt đẹp cho lắm, nên có gì thông cảm nhá ^^~
---------------
Author: Dream-channgây thơ ngoan hiền bé bỏng
Rating: T (for bad language)
Disclaimer: Mọi người là gia đình của chẻ, do đó mọi người thuộc về chẻ, và số phận mọi người trong này cũng thuộc về chẻ nốt
Genres: Humor, 3B, shounen-ai, shoujo-ai các thể loại
Pairing: All x Lão Lão, some 4rum couple
Status: on-going/2-3 chap (maybe)
Warning:
- Ai không đỡ nổi cái pair xin click back
- Chống chỉ định phụ nữ bệnh tim, đàn ông mang thai và người già đang tập hip-hop
- Warning nặng cho Admin Pinky Idol kính mến và Smod Loren “đập chai”
- Mọi vấn đề về thần kinh cũng như tình trạng bệnh lí tác giả xin phép không chịu trách nhiệm
Summary:
Như đã giới thiệu, Loren và Lão Lão đang giận nhau, nghĩa tường minh tức hai người đang trong thời kì chiến tranh lạnh, nghĩa hàm ẩn tức cả hai có khả năng vác bom sang nhà nhau với một nụ cười bất cứ lúc nào.
Đấy là với điều kiện thần dân của vương quốc MB xinh đẹp hiền lành này không nhúng tay vào.
Chẳng ai biết vì lí do gì, nguyên nhân sự thật ra sao, ai là người gây sự trước, chỉ biết theo tin tình báo thì vào một đêm trăng thanh gió mát, hai người kéo nhau vào phòng làm chuyện ai-cũng-biết-là-chuyện-gì-đó, nhưng chưa đầy một phút đã thấy Loren bị đá bay ra khỏi cửa, kèm theo là cơ số quần áo đồ đạc theo ấy mà mọc cánh bay xa.
Và kể từ sau sự kiện ấy, cứ mỗi khi thấy mặt Loren là Lão Lão lại hai tay hai ngón giữa với bản mặt lạnh lùng lắm, không thì cũng văng mấy câu chửi thề rồi quay biến.
Đám thần dân nhìn thấy cảnh tượng ấy mặt mày đứa nào cũng dán lên hai chữ “tò mò”.
Một ngày đẹp trời, nắng nhè nhẹ, gió bay bay, chim ríu rít hót trên cành và hoa đua nhau khoe sắc hai bên vệ đường. Một cuộc họp được thông báo rất-bí-mật cho toàn dân ngoại trừ “hoàng thượng và vương mẫu” của chúng ta.
Khửa khửa.
Cho những ai không biết, thì đó là tiếng cười
- Vậy là đã vào thời kì này rồi à?
Kumiho, chàng trai với mái tóc đen ánh đỏ chống cằm cười nhạt. Nói là cười nhạt, nhưng cái sự đểu cáng mười mươi vẫn hiện rõ trong mắt.
- Kufufu, chiến tranh lạnh ~ - Arsha tặc lưỡi đầy thích thú
- Để yên như thế có ổn không? – Creo Dizlavan ngả người trên ghế, tận hưởng ánh nắng hắt từ những cái lỗ trên vách tường làm tôn lên vẻ đẹp “trời phú” của cậu ta.
- Chỉ là vợ chồng cãi nhau thôi, chúng ta không làm gì họ cũng tự động làm lành.
Kumiho phẩy tay nhạt thếch như kiểu “chuyện thường ngày, ta ếu quan tâm”. Nhưng cái thái độ khiến người ta tưởng bở về con người của cậu ta là lạnh lùng vô cảm hay cái gì đại loại vậy ngay lập tức biến mất sau câu nói ấy chỉ với 0.0001 giây, và cái nụ cười đậm chất “người đứng đầu” Tam Đại Biến Thái của MB nhẹ nhàng hiện lên trên bờ môi hồng mịn màng.
Kumiho hất nhẹ lọn tóc đen ánh đỏ của mình, đôi mắt màu ruby đẫm máu ánh lên cái nhìn gian xảo và khuôn miệng xinh đẹp nhẹ bật ra vài câu nói, mà sức công phá đủ đánh sập ba toà nhà cao ốc trong chưa đầy một phút.
- Chẳng có lí do gì chúng ta lại để yên cho Pinky Lão Lão đánh kính khi ngày mốt là Valentine, nhỉ?
Từ “nhỉ” kèm theo một cái nghiêng đầu của Kumiho lập tức được đám lại bằng một tràng cười không lẫn vào đâu được của Arsha.
- Kufufufu ~ Không hổ danh Kumiho Tsubasa ~ Sắp tới là phong trào All x Lão Lão à?
- Ai mà biết ~ - Kumiho ngân giọng, vẻ mặt ra chiều bí ẩn lắm.
- Valentine, Lễ tình nhân, hmn? – Arsha xoa cằm, nhíu mày suy nghĩ, rồi đột ngột vỗ tay cái bốp, cười toe – Tsuki-kun, chocolate tình y--
Arsha chưa kịp nói hết câu, bàn tay ngọc ngà của ai đó được gọi là Tsuki-kun đã nhanh chóng nhắm thẳng mặt cậu mà đấm tới. Arsha nghiêng mạnh đầu sang bên theo phản xạ. Một tiếng “rắc” nho nhỏ vang lên và mọi người đều im lặng.
- Hmn? – Arsha, với cái đầu ngoẹo hẳn sang một bên, chớp chớp mắt – Ơ hơ, phản ứng ghê thế, Tsuki yêu quý – Cậu ta cười khổ sở, đưa tay bẻ lại đầu mình cái “rắc” lần nữa, cử động bình thường như thể chưa có gì xảy ra.
Cậu con trai tóc đen dài quá vai tặc lưỡi, buông con dao nhỏ không biết xuất hiện tự lúc nào trên tay mình rơi xuống đất.
- Uầy, sau chiến dịch lần này có nên chuyển mục tiêu sang Tsuki hay Arsha không nhỉ? – Creo hỏi với giọng ngây thơ vô (số) tội. Thề có trời đất chứng giám là có đánh chết tôi vẫn không thấy được cái sự “ngây thơ” trong đôi mắt vàng sáng ấy. Đời nào một người được vinh dự ghi danh trong danh sách ba tên biến thái nhất cái MB này lại có thể có cái sự ngây thơ được cơ chứ?!
Arsha lia mắt sang Creo, một luồng sát khí nhạt nhẹ vờn quanh chàng trai tóc bạch kim nhưng rồi nhanh chóng vụt tắt. Arsha mỉm cười.
- Creo Dizlavan, tôi thề sẽ giết anh nếu dám làm phiền tôi và Tsuki-kun ~
Creo nhún vai nhạt thếch.
- Mấy người cho em xin đi, rốt cuộc thì buổi họp này là cái quái gì đây? – Hino khoanh hai tay trước ngực, dựa người trên ghế với hai chân bắt chéo, đôi mắt màu sapphire trong suốt mở lờ đờ ra chiều chán nản.
- Ah, Hino-chan, xin lỗi – Kumiho điềm nhiên mỉm cười – Ban nãy Arsha-kun đã nói rồi đấy, là phong trào All x Lão Lão, hay còn nói là “Lò Rèn-san yêu Pín Kì Ái Đồ đến mức nào” ấy
Hino gần như trợn ngược mắt. Thằng nhóc Hishun vừa nãy còn đứng bên cạnh cô đã chạy trốn từ lúc nào. Đúng là không chuyện gì không thể đối với cái MB này. Mà, khoan đã, All x Lão Lão?! “All” là sao? Cô cũng phải tham gia nữa á? Cái quái quỉ gì thế này!
- Er, đừng nói là em cũng phải tham gia đấy?
- Tất ~ nhiên ~ rồi ~ - Lần này thì cả Kumiho, Arsha và Creo đều đồng thanh.
Suýt chút nữa thì mặt Hino đã an vị trên sàn nhà.
Khẽ kéo áo lau mồ hôi trên trán, Hino chỉ biết thở dài cam chịu. Thằng Hishun mà biết chuyện này thể nào nó cũng sùi bọt mép rồi vào nhà thương mất thôi. Hài hước thật đấy, nhưng Hino hiện chẳng cười nổi chút nào.
Đây chắc chắn không phải chuyện nên dùng để đùa. Chắc chắn không.
Và Kumiho hiển nhiên không hề đùa.
- Nya ~ thế chúng ta sẽ làm gì? ~ Nyann ~~
Tiếng nói phát ra từ con bé tóc vàng đang dụi dụi đầu vào cô gái bên cạnh như một con mèo lười biếng.
- Uhm… Cơ bản là làm sao để Loren có thể nối cơn ghen của anh ta lên là được, không quan trọng là làm việc gì, chỉ cần đừng kéo Lão Lão vào phòng rồi khoá trái cửa là được – Giọng Kumiho bình thản đến lạnh sống lưng.
- Okay, đã hiểu ~ - Dream đưa tay lên trán theo kiểu chào của quân đội, cười toe toét.
Điều đáng ngờ là tại sao con bé này lại không tỏ vẻ bí ẩn như mọi khi, và cái cách nó cười thì hoàn toàn trong sáng đến kì quặc. Điều này không bình thường một chút nào luôn.
- Khoan đã nào, thế này thì… em không muốn tham gia đâu – Mizu, em gái bé bỏng đáng yêu của Arsha, mục tiêu theo đuổi thứ hai của Dream, nhẹ nhàng lên tiếng.
- Sao không? – Arsha quay ngoắt lại, tròn mắt ngạc nhiên.
- Em không thích – Mizu gãi gãi đầu, cười trừ hối lỗi – Nó kì kì làm sao ấy…
- Nhưng quy định là --
Lại một lần nữa trong ngày Arsha bị cắt ngang câu nói. Dream bất chợt nhảy ra trước mặt cậu, chớp chớp mắt rồi nhào sang ôm lấy Mizu, nụ cười vẫn không biến mất trên môi nó. Con bé mở to đôi mắt tím kì ảo, nghiêng nghiêng đầu
- Nya ~ Bỏ qua cho Mizu-chan được không, cả Ann-chan nữa, okay nha ~
- Hmn… - Creo nhướn mày – Tại sao thế? – Hỏi với giọng điệu đã đoán rõ được câu trả lời.
- Em chỉ sợ mình không kìm được khi thấy Ann-chan và Mizu-chan thực hiện cái kế hoạch ấy mà giết chết Lão Lão thôi ~
Cái giọng điệu sặc mùi yandere đó và cả nụ cười toả nắng đến loá cả mắt của con bé tóc vàng ấy không thể không làm người khác rợn người. Cảm thấy may mắn vì đây là MB, nơi hội tụ như con người “trời đánh không chết” với độngoan hiền biến thái, bệnh hoạn và bạo lực vô đối thủ, nếu không thì chắc đã có vài người sùi bọt mép lăn đùng ra chết giấc.
Cái gật đầu chậm rãi sau một khoảng thời gian ngắn của Kumiho làm cho Annie và Mizu cảm thấy nhẹ nhõm như vừa vượt khỏi kiếp nạn lớn nhất cuộc đời.
- Được rồi, mọi chuyện đơn giản thế này – Kumiho chốt lại – Cứ làm mọi cách có thể để khiến Loren tự mình thừa nhận tình cảm thật của hắn với Pinky, cần gì thì cứ liên lạc khẩn cấp với Okane-chan, Lucifer Family sẽ tài trợ tài chính lần này.
- Khoan đã – Arsha, ức chế sau hai lần bị cướp mất lời ngọt xớt, lần này đã nhảy vào giữa họng Kumiho chẫm chệ ngồi, với bộ mặt hình sự hết sức – Tôi bảo Lucifer Family sẽ tài trợ vụ này hồi nào?
- Uầy uầy, rộng lượng chút đi boss – Creo xua tay – Chuyện trọng đại của MB đấy.
- Tiền của tụi này cực khổ kiếm để các người ăn xài à? – Arsha cười mỉa mai
- Nói gì kì thế, Arsha Lucifer thân mến ~ - Kumiho cười tít mắt, khuôn miệng nở rộng đến mức tối đa – Cỡ các người chỉ cần phẩy tay một cái là có cả đống tiền, lo lắng gì chứ, mà chẳng phải cậu cũng mong việc này lắm sao, đừng keo kiệt thế chứ ~
Arsha vuốt mặt, nhăn mày, xoa trán khổ sở.
- Lần sau tôi sẽ bắt các người trả đủ, khốn nạn - Cậu lầm bầm chửi rủa rồi miễn cưỡng gật đầu.
- Vậy quyết định rồi nhá - Kumiho ngân giọng – Chúng ta chỉ có một ngày để chuẩn bị thôi đấy, tích cực lên mọi người ~
Và cúp điện.
Đâu đó vang lên tiếng cười man rợ và tiếng gào thét bi ai.
Khửa khửa.
Một lần nữa, cho những ai không biết (hoặc cố tình không biết), thì đó là tiếng cười.
Và cho những ai nằm trong diện cảnh báo nhưng vẫn cố đọc đến tận đây, click back đi hoặc chap sau sẽ là ác mộng.
------------------
Không hẹn này ra chap sau ^^~
Được sửa bởi Ankh ngày Mon Sep 03, 2012 10:36 pm; sửa lần 2.
Viết trong một phút phỡn đời, tất cả để thoả mãn cái sự bệnh và biến thái của bạn, trấm hết.
Có khả năng ngôn ngữ sẽ không được tốt đẹp cho lắm, nên có gì thông cảm nhá ^^~
---------------
DAMN IT, DON’T TOUCH MY WIFE
Author: Dream-chan
Rating: T (for bad language)
Disclaimer: Mọi người là gia đình của chẻ, do đó mọi người thuộc về chẻ, và số phận mọi người trong này cũng thuộc về chẻ nốt
Genres: Humor, 3B, shounen-ai, shoujo-ai các thể loại
Pairing: All x Lão Lão, some 4rum couple
Status: on-going/2-3 chap (maybe)
Warning:
- Ai không đỡ nổi cái pair xin click back
- Chống chỉ định phụ nữ bệnh tim, đàn ông mang thai và người già đang tập hip-hop
- Warning nặng cho Admin Pinky Idol kính mến và Smod Loren “đập chai”
- Mọi vấn đề về thần kinh cũng như tình trạng bệnh lí tác giả xin phép không chịu trách nhiệm
Summary:
Loren và Pinky Lão Lão đang giận nhau.
--o0o--
Chap 1: Khởi đầu kế hoạch. Đừng bao giờ nghĩ MB hiền lành!
--o0o--
Chap 1: Khởi đầu kế hoạch. Đừng bao giờ nghĩ MB hiền lành!
Như đã giới thiệu, Loren và Lão Lão đang giận nhau, nghĩa tường minh tức hai người đang trong thời kì chiến tranh lạnh, nghĩa hàm ẩn tức cả hai có khả năng vác bom sang nhà nhau với một nụ cười bất cứ lúc nào.
Đấy là với điều kiện thần dân của vương quốc MB xinh đẹp hiền lành này không nhúng tay vào.
Chẳng ai biết vì lí do gì, nguyên nhân sự thật ra sao, ai là người gây sự trước, chỉ biết theo tin tình báo thì vào một đêm trăng thanh gió mát, hai người kéo nhau vào phòng làm chuyện ai-cũng-biết-là-chuyện-gì-đó, nhưng chưa đầy một phút đã thấy Loren bị đá bay ra khỏi cửa, kèm theo là cơ số quần áo đồ đạc theo ấy mà mọc cánh bay xa.
Và kể từ sau sự kiện ấy, cứ mỗi khi thấy mặt Loren là Lão Lão lại hai tay hai ngón giữa với bản mặt lạnh lùng lắm, không thì cũng văng mấy câu chửi thề rồi quay biến.
Đám thần dân nhìn thấy cảnh tượng ấy mặt mày đứa nào cũng dán lên hai chữ “tò mò”.
Ngày 12 tháng 2 năm 20xx
Một ngày đẹp trời, nắng nhè nhẹ, gió bay bay, chim ríu rít hót trên cành và hoa đua nhau khoe sắc hai bên vệ đường. Một cuộc họp được thông báo rất-bí-mật cho toàn dân ngoại trừ “hoàng thượng và vương mẫu” của chúng ta.
Khửa khửa.
Cho những ai không biết, thì đó là tiếng cười
- Vậy là đã vào thời kì này rồi à?
Kumiho, chàng trai với mái tóc đen ánh đỏ chống cằm cười nhạt. Nói là cười nhạt, nhưng cái sự đểu cáng mười mươi vẫn hiện rõ trong mắt.
- Kufufu, chiến tranh lạnh ~ - Arsha tặc lưỡi đầy thích thú
- Để yên như thế có ổn không? – Creo Dizlavan ngả người trên ghế, tận hưởng ánh nắng hắt từ những cái lỗ trên vách tường làm tôn lên vẻ đẹp “trời phú” của cậu ta.
- Chỉ là vợ chồng cãi nhau thôi, chúng ta không làm gì họ cũng tự động làm lành.
Kumiho phẩy tay nhạt thếch như kiểu “chuyện thường ngày, ta ếu quan tâm”. Nhưng cái thái độ khiến người ta tưởng bở về con người của cậu ta là lạnh lùng vô cảm hay cái gì đại loại vậy ngay lập tức biến mất sau câu nói ấy chỉ với 0.0001 giây, và cái nụ cười đậm chất “người đứng đầu” Tam Đại Biến Thái của MB nhẹ nhàng hiện lên trên bờ môi hồng mịn màng.
Kumiho hất nhẹ lọn tóc đen ánh đỏ của mình, đôi mắt màu ruby đẫm máu ánh lên cái nhìn gian xảo và khuôn miệng xinh đẹp nhẹ bật ra vài câu nói, mà sức công phá đủ đánh sập ba toà nhà cao ốc trong chưa đầy một phút.
- Chẳng có lí do gì chúng ta lại để yên cho Pinky Lão Lão đánh kính khi ngày mốt là Valentine, nhỉ?
Từ “nhỉ” kèm theo một cái nghiêng đầu của Kumiho lập tức được đám lại bằng một tràng cười không lẫn vào đâu được của Arsha.
- Kufufufu ~ Không hổ danh Kumiho Tsubasa ~ Sắp tới là phong trào All x Lão Lão à?
- Ai mà biết ~ - Kumiho ngân giọng, vẻ mặt ra chiều bí ẩn lắm.
- Valentine, Lễ tình nhân, hmn? – Arsha xoa cằm, nhíu mày suy nghĩ, rồi đột ngột vỗ tay cái bốp, cười toe – Tsuki-kun, chocolate tình y--
Arsha chưa kịp nói hết câu, bàn tay ngọc ngà của ai đó được gọi là Tsuki-kun đã nhanh chóng nhắm thẳng mặt cậu mà đấm tới. Arsha nghiêng mạnh đầu sang bên theo phản xạ. Một tiếng “rắc” nho nhỏ vang lên và mọi người đều im lặng.
- Hmn? – Arsha, với cái đầu ngoẹo hẳn sang một bên, chớp chớp mắt – Ơ hơ, phản ứng ghê thế, Tsuki yêu quý – Cậu ta cười khổ sở, đưa tay bẻ lại đầu mình cái “rắc” lần nữa, cử động bình thường như thể chưa có gì xảy ra.
Cậu con trai tóc đen dài quá vai tặc lưỡi, buông con dao nhỏ không biết xuất hiện tự lúc nào trên tay mình rơi xuống đất.
- Uầy, sau chiến dịch lần này có nên chuyển mục tiêu sang Tsuki hay Arsha không nhỉ? – Creo hỏi với giọng ngây thơ vô (số) tội. Thề có trời đất chứng giám là có đánh chết tôi vẫn không thấy được cái sự “ngây thơ” trong đôi mắt vàng sáng ấy. Đời nào một người được vinh dự ghi danh trong danh sách ba tên biến thái nhất cái MB này lại có thể có cái sự ngây thơ được cơ chứ?!
Arsha lia mắt sang Creo, một luồng sát khí nhạt nhẹ vờn quanh chàng trai tóc bạch kim nhưng rồi nhanh chóng vụt tắt. Arsha mỉm cười.
- Creo Dizlavan, tôi thề sẽ giết anh nếu dám làm phiền tôi và Tsuki-kun ~
Creo nhún vai nhạt thếch.
- Mấy người cho em xin đi, rốt cuộc thì buổi họp này là cái quái gì đây? – Hino khoanh hai tay trước ngực, dựa người trên ghế với hai chân bắt chéo, đôi mắt màu sapphire trong suốt mở lờ đờ ra chiều chán nản.
- Ah, Hino-chan, xin lỗi – Kumiho điềm nhiên mỉm cười – Ban nãy Arsha-kun đã nói rồi đấy, là phong trào All x Lão Lão, hay còn nói là “Lò Rèn-san yêu Pín Kì Ái Đồ đến mức nào” ấy
Hino gần như trợn ngược mắt. Thằng nhóc Hishun vừa nãy còn đứng bên cạnh cô đã chạy trốn từ lúc nào. Đúng là không chuyện gì không thể đối với cái MB này. Mà, khoan đã, All x Lão Lão?! “All” là sao? Cô cũng phải tham gia nữa á? Cái quái quỉ gì thế này!
- Er, đừng nói là em cũng phải tham gia đấy?
- Tất ~ nhiên ~ rồi ~ - Lần này thì cả Kumiho, Arsha và Creo đều đồng thanh.
Suýt chút nữa thì mặt Hino đã an vị trên sàn nhà.
Khẽ kéo áo lau mồ hôi trên trán, Hino chỉ biết thở dài cam chịu. Thằng Hishun mà biết chuyện này thể nào nó cũng sùi bọt mép rồi vào nhà thương mất thôi. Hài hước thật đấy, nhưng Hino hiện chẳng cười nổi chút nào.
Đây chắc chắn không phải chuyện nên dùng để đùa. Chắc chắn không.
Và Kumiho hiển nhiên không hề đùa.
- Nya ~ thế chúng ta sẽ làm gì? ~ Nyann ~~
Tiếng nói phát ra từ con bé tóc vàng đang dụi dụi đầu vào cô gái bên cạnh như một con mèo lười biếng.
- Uhm… Cơ bản là làm sao để Loren có thể nối cơn ghen của anh ta lên là được, không quan trọng là làm việc gì, chỉ cần đừng kéo Lão Lão vào phòng rồi khoá trái cửa là được – Giọng Kumiho bình thản đến lạnh sống lưng.
- Okay, đã hiểu ~ - Dream đưa tay lên trán theo kiểu chào của quân đội, cười toe toét.
Điều đáng ngờ là tại sao con bé này lại không tỏ vẻ bí ẩn như mọi khi, và cái cách nó cười thì hoàn toàn trong sáng đến kì quặc. Điều này không bình thường một chút nào luôn.
- Khoan đã nào, thế này thì… em không muốn tham gia đâu – Mizu, em gái bé bỏng đáng yêu của Arsha, mục tiêu theo đuổi thứ hai của Dream, nhẹ nhàng lên tiếng.
- Sao không? – Arsha quay ngoắt lại, tròn mắt ngạc nhiên.
- Em không thích – Mizu gãi gãi đầu, cười trừ hối lỗi – Nó kì kì làm sao ấy…
- Nhưng quy định là --
Lại một lần nữa trong ngày Arsha bị cắt ngang câu nói. Dream bất chợt nhảy ra trước mặt cậu, chớp chớp mắt rồi nhào sang ôm lấy Mizu, nụ cười vẫn không biến mất trên môi nó. Con bé mở to đôi mắt tím kì ảo, nghiêng nghiêng đầu
- Nya ~ Bỏ qua cho Mizu-chan được không, cả Ann-chan nữa, okay nha ~
- Hmn… - Creo nhướn mày – Tại sao thế? – Hỏi với giọng điệu đã đoán rõ được câu trả lời.
- Em chỉ sợ mình không kìm được khi thấy Ann-chan và Mizu-chan thực hiện cái kế hoạch ấy mà giết chết Lão Lão thôi ~
Cái giọng điệu sặc mùi yandere đó và cả nụ cười toả nắng đến loá cả mắt của con bé tóc vàng ấy không thể không làm người khác rợn người. Cảm thấy may mắn vì đây là MB, nơi hội tụ như con người “trời đánh không chết” với độ
Cái gật đầu chậm rãi sau một khoảng thời gian ngắn của Kumiho làm cho Annie và Mizu cảm thấy nhẹ nhõm như vừa vượt khỏi kiếp nạn lớn nhất cuộc đời.
- Được rồi, mọi chuyện đơn giản thế này – Kumiho chốt lại – Cứ làm mọi cách có thể để khiến Loren tự mình thừa nhận tình cảm thật của hắn với Pinky, cần gì thì cứ liên lạc khẩn cấp với Okane-chan, Lucifer Family sẽ tài trợ tài chính lần này.
- Khoan đã – Arsha, ức chế sau hai lần bị cướp mất lời ngọt xớt, lần này đã nhảy vào giữa họng Kumiho chẫm chệ ngồi, với bộ mặt hình sự hết sức – Tôi bảo Lucifer Family sẽ tài trợ vụ này hồi nào?
- Uầy uầy, rộng lượng chút đi boss – Creo xua tay – Chuyện trọng đại của MB đấy.
- Tiền của tụi này cực khổ kiếm để các người ăn xài à? – Arsha cười mỉa mai
- Nói gì kì thế, Arsha Lucifer thân mến ~ - Kumiho cười tít mắt, khuôn miệng nở rộng đến mức tối đa – Cỡ các người chỉ cần phẩy tay một cái là có cả đống tiền, lo lắng gì chứ, mà chẳng phải cậu cũng mong việc này lắm sao, đừng keo kiệt thế chứ ~
Arsha vuốt mặt, nhăn mày, xoa trán khổ sở.
- Lần sau tôi sẽ bắt các người trả đủ, khốn nạn - Cậu lầm bầm chửi rủa rồi miễn cưỡng gật đầu.
- Vậy quyết định rồi nhá - Kumiho ngân giọng – Chúng ta chỉ có một ngày để chuẩn bị thôi đấy, tích cực lên mọi người ~
Và cúp điện.
Đâu đó vang lên tiếng cười man rợ và tiếng gào thét bi ai.
Khửa khửa.
Một lần nữa, cho những ai không biết (hoặc cố tình không biết), thì đó là tiếng cười.
Và cho những ai nằm trong diện cảnh báo nhưng vẫn cố đọc đến tận đây, click back đi hoặc chap sau sẽ là ác mộng.
------------------
Không hẹn này ra chap sau ^^~
Được sửa bởi Ankh ngày Mon Sep 03, 2012 10:36 pm; sửa lần 2.