còn tớ bây h ko thể khóc ~
ko nỗi đau thể xác nào đủ lớn làm tớ rơi lệ ~ ko vũ khí nội tâm nào có thể tấn công vào trái tim mỏng manh sau tấm bảo vệ thuỷ tinh vững chắc dc ~
lúc nào cũng cười, thân thiện vs mọi người, chìa tay giúp đỡ, chia sẻ ủi an ~
nhưng khi cần sự giúp đỡ, cần chút quan tâm, chút sẻ chia, an ủi thì chẳng có 1 ai cả ~ dần rồi quen ~ quen tự lập và đứng dậy sau những tổn thương ~