MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56150
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty [Forum fic] Tales in Middle Basic

Thu May 16, 2013 1:22 am
Title: Tales in Middle Basic
Rating: 15+ (chôm cái Rating của gôm thúi chứ đừng lo, fic mình không đến nỗi nào đâu=]])
Character: mem trong 4rum (những mem đã được hé lộ trong fic chính của gôm thúi, sẽ có vài mem khác, tuy không được vào fic chính của hắn nhưng vào fic của mình đỡ nhé :) )
Warning: fic chính của gôm thúi thì cái genre nó quá ư là bá đạo nên bạn nào fan của genre đó đọc fic mình đừng thất vọng nhé vì sẽ không có đâu =]]
Summary: Nơi mà con người gọi là 1 thế giới hoàn hảo, Wonderland – nơi những nhân vật cổ tích xinh đẹp, tài năng và hoàn hảo tồn tại. Nhưng không, ở đây, lại là 1 “Wonderland” khác ~
A/n: Fic này tuy là ra đời sau fic của gôm thúi nhưng nội dung của nó lại trước fic của singgôm, khi mà đất nước này chỉ mới được thành lập. Fic này có thể sẽ không mang đầy đủ những gì gôm muốn (hoặc mn muốn) nhưng chỉ đơn giản là mình muốn tiếp tục nó thôi. Tình tiết trong fic sẽ được dựa vào vài sự kiện có thật diễn ra trong 4rum đă từng xảy ra hoặc có thể là do hư cấu. Các nv có thể sẽ OOC so với fic gôm vì nv trong đây sẽ mang chiều hướng từ suy nghĩ của tớ.

OoO

Ngài đã từng rất thích thú với thứ gọi là “con người” kia, đứng từ trên đỉnh cao, ngắm nhìn họ. Đau khổ có, yêu thương có, mãnh liệt có, đam mê có với đầy đủ cung bậc. Ngài ngắm nhìn họ hàng ngày mà không biết rằng, trong trái tim vốn bất tử đó dâng lên một thứ cảm xúc kì lạ.

Một ngày nọ, chiếc ghế vàng cao nhất trên đỉnh Olympus để trống, Ngài biến mất, không nói tiếng nào, để các vị thần khác ngơ ngác, lo lắng, sợ hãi. Vứt bỏ sức mạnh, địa vị và quyền lực, Ngài trở thành con người.

Lang thang bất định trong thế giới rộng lớn này, Ngài biết được nhiều thứ, chứng kiến được nhiều thứ. Ngài trở thành con người nhưng mang trong mình trái tim bất tử, đi từ nơi này sang nơi khác.

Một ngày nọ, Ngài dừng lại tại một vùng đất hẻo lánh nhưng kì lạ. Nó là một vùng đất rộng nhưng tách biệt và nằm trên một hòn đảo. Địa thế của nó làm Ngài chú ý. Bốn phương xung quanh được chia theo tứ hành : kim – mộc – thủy – hỏa, ở giữa lại là một vùng đất trống, nhô cao nhưng lại bằng phẳng. Ngài lóe lên một ý tưởng kì lạ, và từ đó, Middle Basic – một vương quốc của Ngài ra đời.

Mỉm cười hài lòng từ đỉnh lâu đài, đây sẽ là nơi Ngài “chứng kiến” tất cả những gì mình muốn…

Và câu chuyện bắt đầu.

OoO

Tale #01

Câu chuyện đầu tiên bắt đầu từ linh hồn nhỏ bé và đơn độc, trôi dạt theo gió, vô định.


Một đêm mưa giông, Zeus khẽ bóp trán suy tư về việc sẽ chọn ai giúp Ngài cai quản Vương quốc vừa mới khai sơ này. Người đó không cần phải hoàn hảo nhưng nhất định phải “đặc biệt”, đủ để Ngài có thể cảm nhận giữa dòng người đông đúc này…

Nhưng thật tiếc, cho đến giờ, khi Ngài đã chọn được cho mình một hầu cận kiêm tướng quân thân tín thì vẫn chưa có ai, trong số bốn người mà Ngài tìm kiếm xuất hiện cả.

Gió giật mạnh, thổi tung cửa sổ khiến nước mưa văng tung tóe vào phòng, đôi mắt Ngài bất chợt bắt gặp một đốm sáng xanh lướt ngang rồi biến mất vào màn đêm. Đến lúc mưa thấm ướt lớp áo choàng, làm tóc ngài ướt sũng, lạnh buốt, Zeus mới nhận ra mình đang đứng bên ngoài cung điện. Mãi đuổi theo đốm sáng đó, Ngài lạc vào rừng.

-Ngài đang đi đâu vậy?

Tiếng ai đó làm Zeus giật mình quay đầu lại. Không phải đốm sáng xanh lá Ngài đang tìm kiếm mà là một cô gái dong dỏng cao với mái tóc dài màu xanh nhạt…

-Cô có thấy một đốm sáng vừa bay ngang đây không?

Zeus hỏi nhưng cô gái đó không trả lời, chỉ ngước nhìn bầu trời đen thẳm, Ngài chợt nhận ra, mưa đã dừng.

-Ngài tìm nó làm gì thế? – cô cười hỏi

-Để hỏi vài thứ thôi – cũng mỉm cười, Ngài trả lời – Cô có muốn đến cung điện của ta uống một tách trà không, Joan of Arc?

Đôi mắt màu nâu thoáng dao động, nhưng rất nhanh, cô gái mỉm cười.

-Ngài lầm rồi, tên tôi là Vento.

Zeus khẽ gật đầu rồi đi trước. Oy, hình như Ngài vừa tìm được người đầu tiên rồi thì phải…?



Lại một đêm mưa, trong khu rừng ướt đẫm, Ngài ho nhẹ. Đôi khi Zeus ghét cái cơ thể người trần này, chúng thật là yếu đuối làm sao…

-Ngài nên khoác thêm áo đi.

Người vừa xuất hiện trong màn mưa là một trong Tứ phương thần của Ngài, đưa cho Ngài một chiếc áo khoác rồi khẽ giũ những hạt mưa vương trên tóc ra.

-Ta ổn mà, Thanh Long.

Cô gái cau mày khi Zeus gọi mình như thế. Cô định nói gì đó nhưng lại thôi. Mắt nhìn vào màn mưa trắng xóa, cô miết nhẹ thanh kiếm đeo bên hông.

-Loren đâu rồi? Ta tưởng hai người đi chung? – hơi lo lắng, Zeus nhổm dậy hỏi

-Chúng tôi bị tách ra rồi, bị tập kích ấy mà – Vento cười nhẹ, khẽ đứng dậy, tay nắm hờ cán kiếm – Nhưng Ngài cứ yên tâm, cậu ta chắc chắn sẽ ổn thôi.

Rồi cô tiến về phía Zeus đang ngồi, cô khụy một chân, tay đưa lên ngực, đầu hơi cuối xuống, để chiếc áo choàng thêu hình một con rồng màu lá cháy khẽ rũ sang một bên vai.

-Đây là khó khăn đầu tiên, thưa Quốc vương, hãy để tôi và Loren cùng Ngài bước tiếp. Tôi sẽ bảo vệ Ngài bằng mạng sống thứ hai này.

Đôi mắt của người đứng đầu Middle Basic khẽ mở to nhưng rất nhanh, Ngài mỉm cười.

Bên ngoài được bao vây bằng những ngọn đuốc đỏ rực, những thanh gươm sáng bóng và những gương mặt méo mó kì lạ. Bên trong vòng tròn đó, Zeus ngắm nhìn ly rượu sóng sánh trên tay, nhấp một ngụm. Hai bóng đen vẫn lao vun vút bên ngoài, chẳng biết có bao nhiêu người bao vây, cũng chẳng biết có bao nhiêu kẻ đã ngã xuống, nhưng hai con người đó vẫn đứng vững.

Sáng hôm sau, Zeus vươn vai và bước ra ngoài. Hai người đó đã đứng sẵn hai bên, tuy bị thương hơi nhiều, áo thấm một màu đỏ huyễn hoặc nhưng vẫn còn sống. Nhìn xác những tên muốn cướp đất nước của Ngài khi nó vẫn còn sơ khai, Zeus cau mày. Lòng tham của con người luôn là thứ làm cho Ngài ngao ngán, đến giờ Ngài mới tận mắt chứng kiến, khi chính bản thân Ngài cũng là một con cờ trong trò chơi.

-Làm tốt lắm, ta về thôi.

Zeus nói rồi quay bước, tiến thẳng lên một trong ba con chiến mã gần đó. Hai người kia nối gót theo sau, cả ba biến mất sau những tán cây xanh rì.

Đó là cách mà vị vua của vương quốc này đánh bại cuộc xâm lược đầu tiên. Đến bây giờ cũng chỉ có ba người biết được chuyện này ~



Một ngày mùa hạ đẹp trời, một trong Tứ phương thần bước dọc theo hành lang trong cung điện. Mái tóc xanh nhạt cột cao khẽ đung đưa theo từng bước chân.

-Vento-san!

Cô quay lại, mỉm cười với người vừa xuất hiện.

-Không biết hôm nay Quốc vương triệu tập bốn chúng ta làm gì nhỉ?

Tsuki Fuui – hay còn gọi là Bạch Hổ hỏi khi bước đi song song cùng Vento.

-Em còn chẳng nhớ lần cuối bốn chúng ta gặp nhau là khi nào nữa.

Đôi mắt nâu trà không biểu hiện gì nhiều, nhưng chắc chắn đó là một vấn đề khiến Zeus đau đầu lắm đây…

-KHÔNGGGG!!!!

Tiếng ai đó thật quen thuộc vọng ra từ phòng Quốc vương, khi cả hai có mặt, tay cầm vũ khí sẵn sàng thì…

Zeus đang ôm mặt gục ngã trên nền đất rất chi là..đau đớn. Tsuki vội chạy đến đỡ vị quốc vương đáng kính dậy.

-Chuyện gì đã xảy ra vậy? – Vento vừa nhìn xung quanh vừa hỏi, không có dấu hiện nào chứng tỏ có bất kì cuộc ẩu đả nào xảy ra, cũng không có gì kì lạ..trừ…

Bức tranh treo trên tường, thứ mà cô nghe đồn quốc vương rất trân trọng đã không cánh mà bay.

-Ta muốn các người tóm cổ hắn ngay lập tức!!! – Zeus tức giận đập bàn đùng đúng làm Tứ phương thần đổ mồ hôi hột, ít khi thấy vị vua này có thái độ như vậy

-Lại là hắn sao? – Arsha, hay còn gọi là Huyền Vũ lên tiếng, âm giọng lộ rõ vẻ chán chường và không mấy hứng thú

-Chính hắn! – Zeus nói – Chứ còn có tên nào to gan dám trà trộn vào cung điện của ta chứ!! Ta thề sẽ tóm ngươi, Robin Hud!!!

-Là Robin Hood chứ! – Tsuki khẽ sửa mà không biết việc đó chỉ khiến cho Zeus càng nổi điên hơn.

Vento khẽ thở dài sau khi bước ra khỏi cung điện. Tuy Zeus nói thế nhưng cô biết Ngài rất có hứng thú với tên đó và chiếc ghế thứ tư của Tứ phương thần vẫn còn bỏ trống…Cô chưa từng thấy qua Robin Hood, chỉ nghe người dân nói về hắn. Mái tóc đỏ rực và đôi mắt màu xanh ngọc, cướp của người giàu chia cho dân nghèo. Phải rồi, sự tồn tại giai cấp luôn xuất hiện ở mọi xã hội, nơi này cũng chẳng ngoại lệ. Nhưng dám thó cả đồ trong cung điện, hắn cũng gan thật!

Vút! Một mũi tên xé gió lao đến nhưng Vento đã bắt gọn. Đôi mắt màu trà khẽ ánh lên sau chiếc mũ trùm đầu. Lấy đà từ lưng ngựa, cô phóng đến bụi cây cao gần đó, nơi mũi tên phóng ra.

Chát! Thanh kiếm bén ngót vung xuống nhưng cán cung đã ngăn lại. Qua khe hở giữa hai thứ vũ khí khác nhau về tầm sát thương, hai đôi mắt khác màu nhìn nhau chằm chằm.

Mái tóc đỏ và đôi mắt màu xanh ngọc?

-Ngươi là…

Vento khẽ hỏi khi cả hai đã dừng trận chiến, đứng nhìn nhau không chớp mắt. Tên đó nhìn cô, rồi liếc sang chiếc áo choàng phấp phới hình con rồng cô đang khoác.

-Hình như hôm nay ta chọn nhầm người rồi thì phải – hắn buông một tiếng thở dài giả tạo

-Mau đưa lại bức tranh mà Ngươi đã đánh cắp – cô nói, nhẹ nhàng nhưng đầy uy quyền

-Ta có nghe nói một trong tứ phương thần là con gái – hắn gãi cằm đăm chiêu, ra chiều nghĩ ngợi – Là cô sao, Thanh Long?

Nãy giờ hắn cứ đánh trống lãng làm cô dần mất hết kiên nhẫn. Thanh kiếm đưa cao, cô lặp lại lần cuối.

-Nếu ngươi không đưa ra thì đừng trách.

Vein nổi trên trán cô khi hắn giả bộ thụt lùi sợ hãi rồi bật cười như điên.

“Ta sẽ giết Ngươi, mặc kệ cho Zeus có muốn chiêu nạp Ngươi hay gì nữa.”




Trong ánh trăng mờ ảo, gió khẽ cuốn tấm rèm cửa tạo thành những bóng đen in trên sàn. Zeus nhìn trân trối vào kẻ vừa..leo cửa sổ vào phòng Ngài.

-Yoh, ta đến đây trả đồ! – vừa nói tên tóc đỏ vừa gỡ miếng vải trắng phủ một vật hình vuông góc cạnh rồi treo nó lại trên tường

-Ngươi muốn gì đây, Robin Hood? – Zeus nhíu mày nghi ngờ

-Không phải Ngài rất quý bức tranh này sao? Ngài không vui khi ta trả nó lại à? – vừa nói hắn vừa đưa tay mân mê những đường thẳng của khung tranh

Quốc vương thở dài, ngồi xuống ghế.

-Lý do gì mà Ngươi lại tốt bụng đem nó về đây trả lại cho ta vậy? – Ngài nở một nụ cười hỏi – Hay ngươi đã gặp ai đó trong Tứ phương thần của ta rồi?

-Không có gì – hắn cười nói, nhấp một ngụm trà trong tách Zeus vừa rót cho mình nói, ngắm nhìn mặt trà sóng sánh, hắn chợt nhớ… - Chỉ là tôi nghĩ người con gái trong bức tranh này rất quan trọng với Ngài thôi…

Một khoảng lặng trong cuộc đối thoại, rồi người thanh niên với mái tóc đỏ dợm đứng dậy, nhưng trước khi hắn kịp biến mất vào màn đêm, quốc vương đã gọi hắn lại và hỏi một câu…



Gió mát rượi thổi qua cửa ban công để mở, cô gái tóc xanh dừng sự chú tâm của mình vào quyển sách đang đọc dở, chạm tay vào thanh kiếm để bên cạnh, lạnh lùng hỏi kẻ vừa xuất hiện

-Lại là ngươi? – cô nhíu mày, khó chịu ra mặt

-Mấy ngày rồi không gặp, tiểu long ~

Hắn ngồi đó, vắt vẻo trên thành ban công, vẻ mặt vẫn khó ưa như hôm cả hai chạm trán.

-Ta đến để cho cô biết một điều – tóc đỏ nói – Ta đã trả lại quốc vương bức tranh rồi~

Đôi mắt màu trà mở to, chợt nhớ đến buổi chiều hôm đó, khi cô nói với hắn về người con gái được vẽ trong tranh.

Có lẽ cô hơi hiểu lí do vì sao Ngài ấy lại có hứng thú với hắn vậy rồi…

-Còn nữa…

Giọng nói đó gần đến độ làm cô giật mình, trong một lúc không tập trung, hắn đã đứng ngay trước mặt cô.

-Từ nay ta là Chu Tước – người cuối cùng của Tứ phương thần, cô nên thân thiện với ta một tí nhé ~

Vừa nói hắn vừa rút chiếc áo khoác màu đỏ của mình ra, trên đó thêu hình một con chim phượng hoàng màu vàng chói.

Không thể nào?? Sao Ngài ấy lại quyết định nhanh như vậy chứ??

-Hình như cô còn rất bất ngờ ha – hắn cười tít mắt trong khi cô chẳng nói nên lời – Nhân tiện, tên thật của ta là Creo, Robin Hood chỉ là biệt danh thôi, thế nhé, ngủ ngon, Vento-chan ~~

Nhìn hắn mất hút trong màn đêm mà cô chẳng biết nên làm gì. Khẽ gãi đầu, cô cảm giác mọi chuyện rồi sẽ rắc rối gấp đôi.

Mà sao hắn biết tên cô nhỉ?


End chap 01

P.s: Tự dưng ý tưởng xuất hiện nên viết thế thôi. Một món quà tặng cho gôm thúi, lí do thì bí mật ~

Thks for reading ~










Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33858
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Sun May 19, 2013 4:06 pm
tem ah ~~~ đọc lâu rồi nhưng tới giờ mới lết được vào com nàh ~~

cùng 1 câu truyện, vẫn là những nhân vật đó, nhưng khi dịch chuyển thời gian và tái hiện lại dưới 1 ngòi bút khác thì sự khác biệt cũng cứ thế lên dần ~

Các nv có thể sẽ OOC so với fic gôm vì nv trong đây sẽ mang chiều hướng từ suy nghĩ của tớ.
đó cũng sẽ là cả 1 sự khác biệt lớn lao ~ nhưng có thể từ khi đất nước mới được thành lập cho đến khi câu chuyện của Creo ra đời, các nhân vật đã thay đổi phần nào chính bản thân họ chăng ?~ *cười*


cơ mà ngoài lề chút không liên quan đến fic nha ~ muốn hỏi Vent chút ~ về ngoại hình Vent ấy ~ Vent sẽ dùng kiểu nào ?~ :) tóc xanh lá buộc cao hay tóc vàng sậm lỉa chỉa ah ?~ :)
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56150
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Mon May 20, 2013 12:41 am
Tale #02

Câu chuyện thứ 2 kể về linh hồn của lửa, mạnh mẽ và bất diệt, hồi sinh từ đống tro tàn. Tựa như phượng hoàng lửa. Bất tử.


Hắn lạc bước đến nơi này khi hoàn toàn chẳng còn nhớ gì hay màng đến thứ gọi là “quá khứ” đó. Nghe nói vương quốc này vừa mới thành lập, còn khá là non nớt, dân chúng vẫn còn nghèo đói và phân cấp tầng lớp xã hội là một điều không thể tránh khỏi.

Qua lời một kẻ vừa quen, hắn gia nhập băng nhóm đó. Chỉ một thời gian ngắn, hắn được tôn lên làm thủ lĩnh vì cái đầu óc tinh quái của mình, lươn lẹo tẩu thoát trước mũi quân đội Hoàng gia. Cười khoái trá, đáng đời cái lũ đó. Không cai trị nổi thì làm vua chi không biết? Đã thế còn cái lũ đi theo hắn nữa chứ? Cái gì mà Tứ phương thần gì gì đó, nghe mắc cười chết được. Thậm chí cả gã cận vệ đi theo Zeus còn không bắt nổi hắn, Robin Hood lừng danh cơ mà!

Sau vụ kì tích động trời khi cướp vàng trong một lần vận chuyển, hắn chính thức nằm trong danh sách truy nã Hoàng gia, đứng đầu luôn! Đã thế hắn cũng muốn vào cung “dạo chơi” một chuyến. Và cuối cùng thì, thời cơ đó cũng đến.

Cười vào mặt Zeus đang say ngủ khi uống hết tách trà pha thuốc ngủ đặc chế của hắn, đôi mắt xanh ngọc lục bảo đảo mắt nhìn xung quanh. Hắn chép miệng, toàn những thứ đắt tiền. Rồi hắn dừng bước trước một bức tranh lớn treo trên tường. Lạ thật…

Cởi bao tay bằng da thú đang đeo, hắn mân mê những vết màu đã khô từng mảng, tạo thành những đường nét sinh động mê hoặc lòng người. Nhíu mày, hắn nghiêng đầu, để ánh trăng hắt lên bức tranh, dát một lớp màu bạc mỏng lên đôi mắt hổ phách dịu dàng. Đẹp.

Bức tranh này hẳn rất có giá trị với Zeus nên mới được nâng niu thế này. Màu vẽ dù đã cũ nhưng được bảo quản rất tốt, vẫn giữ nguyên được độ sáng tối như ban đầu. Phủ tấm vải trắng lên bức tranh, hắn ném cho vị quốc vương đang say ngủ một cái nhìn đểu cán rồi biến mất trong màn đêm.

Tên trộm lừng danh đâu biết rằng bức tranh đó quan trọng như thế nào với vị quốc vương Middle Basic…




Như mọi khi, hắn phục kích trên một gốc cây trên con đường mòn ven rừng, đợi những con mồi giàu có sang trọng đi ngang và, a lê hấp, xong việc! Thường những vụ đánh lẻ thế này hắn hành động một mình, chỉ khi nào có thông tin về những “con mồi lớn” thì mới cần vạch kế hoạch hoàn hảo, vừa cướp vừa chuồn một cách êm đẹp. Đang nằm chán nản với chiếc mũ che ngang mặt tránh ánh nắng hắt qua kẽ lá thì hắn nghe có tiếng vó ngựa chậm rãi. Cười thầm, hắn ngồi dậy, cẩn thận quan sát con mồi đang tiến tới.

Qua chiếc áo có mũ trùm, hắn không thể đoán nổi người đó là trai hay gái nhưng hắn thoáng trông thấy thanh kiếm dắt hờ ngang hông, chiếc áo choàng màu xanh lá mạ sang trọng, có vẻ là một tên giàu có đây. Nghĩ vậy, hắn lắp tên vào cung, ngắm ngang tầm vai, vốn chỉ để hù dọa mà thôi…

Đôi mắt xanh ngọc lục bảo hơi bất ngờ khi người đó tóm gọn mũi tên của hắn. Chưa kịp định thần, hắn đã cảm thấy tay mình tê rần khi dùng cán cung đỡ nhát kiếm của kẻ chưa rõ mặt. Đôi mắt màu nâu đậm như lá vàng héo khô nhìn chằm chằm hắn.

Đó là lần đầu tiên hắn chạm mặt trực tiếp với những kẻ được gọi là Tứ phương thần. Cũng là người con gái duy nhất và đầu tiên trong bốn kẻ hộ vệ cai trị bốn phương dưới quyền Zeus.

Những đường kiếm mạnh mẽ, dứt khoát và đầy kinh nghiệm, khác hẳn Loren, kẻ mà từng vây bắt hắn nhiều lần không được. Tuy cả hai đều là những kiếm sĩ mạnh nhưng mà ở người này không tồn tại sự hiểm ác trong đường kiếm như tên hộ vệ quốc vương.

Một mũi tên sượt ngang làm chiếc mũ trùm rơi xuống, lộ mái tóc dài màu xanh lá mạ non cột cao sau gáy. Là con gái?

-Mau trả lại ta bức tranh đó. Nó rất quan trọng với quốc vương.

Tất nhiên là hắn không dễ dàng gì ngoan ngoãn nghe lời rồi…Nhưng hắn thích màu xanh của mái tóc đó, tựa như báo hiệu màu xanh của xuân, cùng lúc với màu nâu của lá vàng khô héo, nhắc nhở hắn rằng, chẳng có gì tồn tại mãi mãi cả…



Dưới ánh trăng bạc, hắn nhướn mày nhìn vị quốc vương của Middle Basic, vẻ không hiểu.

-Chắc Ngài đang đùa? Chẳng phải tôi là kẻ đang bị Ngài truy nã gắt gao nhất sao? Đưa tôi chiếc ghế còn trống của Tứ phương thần đó, Ngài có nghiêm túc không vậy?

Nhấp một ngụm trà, Zeus thở nhẹ ra.

-Tất nhiên là ta hoàn toàn nghiêm túc, Robin Hood, à mà không – Ngài mỉm cười – Creo chứ nhỉ?

Đôi mắt màu xanh lá mở to, hắn định hỏi gì đó nhưng rồi lại thôi.

-Tôi sẽ được gì khi giữ chiếc ghế còn trống đó hả Quốc vương đáng kính?

-Lòng tin của ta – vị vua trả lời chậm rãi - Nếu ngươi thật sự muốn người dân có một cuộc sống tốt đẹp, ngươi nên giúp ta một tay hơn là cướp của người khác đấy, Chu Tước à.

Gương mặt hắn không biểu hiện gì nhiều, hắn chợt nhớ đến nhiều thứ, suy nghĩ và đắn đo. Rồi cũng rất bất chợt, nhớ cả về màu mắt nâu sóng sánh như mặt trà đó…

-Có vẻ vui đấy, tôi đồng ý ~

Từ một kẻ bị truy nã, hắn trở thành Tứ phương thần cuối cùng. Chu Tước.




Nhác thấy gương mặt cau có đó, hắn cười tít mắt.

-Chào Tiểu Long ~

-Biến đi chỗ khác, ngươi đang cản đường ta đó – người đó thô lỗ gạt hắn sang một bên nói

Tên tóc đỏ không bỏ cuộc, lẽo đẽo theo vào trong tận cung điện của Zeus. Vạt áo choàng đỏ thêu hình phượng hoàng lửa màu vàng kim, bên cạnh là con rồng màu lá cháy uốn lượn trên nền xanh lá mạ. Hai gam màu đối lập, một nóng một lạnh, đi cạnh nhau tạo nên một hiệu ứng khá là kì lạ. Gần, nhưng cũng rất xa…

-Hôm nay cô đến trễ nhất đó, lạ nhỉ? Mọi khi cô luôn là người đến đầu tiên mà?

Đáp lại chỉ có im lặng.

-Cô làm ta chờ mỏi cả chân.

Rồi hắn lại bắt đầu than thở kiêm kể lể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất làm lùng bùng lỗ tai cô. Bất chợt đứng lại, cô đẩy hắn vào tường, đôi mắt nâu sắc lại

-Nếu ngươi còn ra vẻ thân thiết thế ta sẽ giết ngươi, biết chưa?

Vẻ mặt của tên tóc đỏ tỏ vẻ thất vọng và thểu não

-Cô ghét ta đến vậy sao?

-Ừ, ta rất là ghét ngươi, từ lần đầu khi hai chúng ta gặp mặt – buông Creo ra, cô dợm quay đi

-Tại sao thế?

Ngoái đầu lại nhìn hắn một lúc, cô trả lời

-Vì màu tóc của ngươi làm ta liên tưởng đến một thứ. Và vì ta ghét màu đỏ của máu, thế thôi.

Lửa và máu là hai thứ mà Thanh Long ghét nhất - hình như đã có lần hắn nghe Zeus nói với nụ cười đầy bí ẩn trên môi.




Một ngày đẹp trời, khi cô gái với mái tóc xanh vừa tắm xong suýt té ngửa khi thấy gương mặt đó ngồi trên..giường của mình.

Trước khi cô với lấy thanh kiếm và cho hắn vài nhát thì…cô chợt nhận ra, mái tóc đỏ rực khiến cô ghét đó đã biến mất, thay vào đó là màu xanh nhạt của nước…

-Cô nói không thích màu đỏ nên ta đổi sang màu xanh, vậy cô sẽ thân thiện hơn với ta chứ?

-Cái gì thế? – cô vừa ngạc nhiên vừa ngao ngán hỏi – Thật sự ta chẳng hiểu ngươi đang nghĩ gì nữa?

Đưa tay mân mê lọn tóc với màu mới của mình, kẻ được gọi là Chu Tước mỉm cười. Thả người trên giường, hắn ôm chiếc gối của cô, nói

-Ta buồn ngủ quá Tiểu Long à ~~ Ta ngủ tí đây… - liền sau đó là tiếng ngáy đều đặn và gương mặt thảnh thơi

-Biến khỏi đây mau!!!

Cung Thanh Long, nơi luôn được bao quanh bởi cây cối và thường rất yên tĩnh nay phát ra những tiếng động có thể xé toạc không gian, tiếng la hét, gắt gỏng có, tiếng binh khí va vào nhau cũng có.

Những người lính chỉ biết chùi mồ hôi khi thấy một trong Tứ phương thần bước ra khỏi cung Thanh Long với tóc tai và quấn áo xộc xệch. Không rõ chuyện gì đã xảy ra.

Từ một kẻ lang thang phiêu bạt, hắn trở thành thủ lĩnh một băng cướp tiếng tăm lẫy lừng. Rồi đùng một phát, hắn trở thành Chu Tước – Tứ phương thần cuối cùng. Mọi chuyện, đều có lí do của riêng nó.


End chap 02

P.s: như tớ đã nói ah, nv trong này sẽ mang "xu hướng" mà tớ snghĩ về họ :) Vd như gôm thúi trong fic gốc thì Tsun nhưng đối vs tớ gôm thúi giống 1 tên bthái hơn =]] Dự định là sẽ viết về Tứ phương thần và 1 vài nv khác nhưng để xem có kham nổi ko đã =-=

cơ mà ngoài lề chút không liên quan đến fic nha ~ muốn hỏi Vent chút ~ về ngoại hình Vent ấy ~ Vent sẽ dùng kiểu nào ?~ :) tóc xanh lá buộc cao hay tóc vàng sậm lỉa chỉa ah ?~ :)

Trong fic này tớ giữ nguyên bản gốc của gôm thúi đó, tóc xanh là buộc cao, ko hiểu sao có cảm tình với cái hình đại diện đó :) Đang định nhờ nhân tài của 4rum vẽ cover cho fic =]]

Btw, thks for reading ~ Fic này đơn giản chỉ để thỏa mãn thú vui thôi ~







Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32538
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Mon May 20, 2013 11:19 am
tem~~~~ 0w0
ah, vent-san ra fic 4rum này 0w0 ~~ hềnh như đây là fic 4rum đầu tiên của vent-san hỉ? 0w0
vẫn giọng văn nhẹ nhàng trầm lắng, có hơi hướm buồn man mác, đan xen trong đó là một chút vui tươi, tạo nên một bức tranh đa sắc, với những mảng màu quyện hoà vào nhau, cùng cả những con người ~~~
ah~~ em com nhảm gì thế lày~~0w0
thật là có quá nhiều bí mật và tâm tư ah ~~ từ vị vương tối cao cho đến tứ phương thần hộ vệ,ai cũng tồn tại một bí mật hay tâm sự gì đó chưa thể nói ra ~~ fic mang một màu sắc bí ẩn, thoang thoáng buồn nhưng vẫn tồn tại những gì thật tươi sáng, và có thể có những bất ngờ ah ~~
không có lỗi type, cho một tràng pháo tay nào :hho:
cho em hỏi xí, có em trong đây hem 0w0? vì (có vẻ như là) trong fic của mìn-nii hem có em ;_ ;
cái ngoại hình tóc xanh lá cột cao dễ thương lắm nè 0w0, cơ mà em xin lỗi vì trong art event đã vẽ vent-san là con trai Ọ w Ọ, tại đó giờ cứ tồn tại tư tưởng vent-san là uke của mìn-nii ah ~~ (mà uke thì đa phần là...con trai :)) )
em vẽ cover cho fic nhoé? 0w0
p/s: com fic let it be cho em đi 0w0
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33858
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Mon May 20, 2013 5:35 pm
vậy tớ dùng kiểu tóc xanh lá buộc cao vào dou nga :)
tớ cũng muốn thử làm cái cover :) chắc sẽ không bằng Mug đâu nhưng do đam mê mà :) với lại nó cũng thông với cái dou nên vẽ nhiều nhiều chút cũng không thừa :) Vent viết tới đâu tớ sẽ vẽ các nv tới đó nhóe :)
tớ cũng khá là thích hình tượng Creo trong fic này ah :) tự nhiên nhớ lại chiện xưa cũ trước khi mình vô-tình-cua Creo =)) thật sự cũng khá là giống với 1 số sự việc đã xảy ra trong MV :) mới lạ mà cũng quen thuộc :) tớ pấn ah :)
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56150
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Mon May 20, 2013 11:43 pm
Tale #03

Câu chuyện thứ 3, về linh hồn chiến binh, chẳng bao giờ lùi bước. Nhẹ như gió, mỏng manh như nước, mạnh mẽ như băng.


Khi cậu nhận thức được rằng bản thân mình có thể làm tất cả, chờ đợi vào một ai đó chỉ tổ phí phạm thời gian, lãng phí linh hồn thì cũng là lúc cậu tỉnh dậy. Sau một giấc ngủ dài, rất dài.

Xung quanh chẳng còn ai, à mà cũng không hẳn, đầy rẫy xác người chết khô quắt queo từ đời nào rồi. Những hộp sọ trống hoác chỉ còn những hố đen vô hồn. Cậu nhíu mày suy nghĩ, cố gắng mường tượng xem những kẻ này là ai…Là ai nhỉ..?

Một cơn lốc đen từ đâu ào đến, thổi tung bước tường đổ rêu cũ kĩ. Người phụ nữ với mái tóc dài màu đen bước ra từ trong thinh không, mang theo mùi tử khí và máu tanh.

Ah ~ Cậu biết người này, thú vị thật ~


Miết nhẹ ngón tay trên lưỡi kiếm vẫn còn sắc bén, thanh kiếm cậu luôn yêu thích và đem theo bên mình, cậu khẽ cười.

-Đã lâu không gặp, mẹ kế ~

Cậu ngân nga hai từ cuối, cười tít mắt. Người đàn bà đó cũng cười, nụ cười đen ngòm tựa bóng tối, toét rộng tận mang tai.

-Ngươi biết gì không? – bà ta nhẹ nhàng tiến lại, nhẹ như bóng ma, những ngón tay đầy móng vuốt nhọn hoắt nâng cằm cậu lên hỏi – Ta thích sự phục tùng khi ngươi ngủ hơn, hoàng tử à ~

Đôi mắt hổ phách không biểu hiện nhiều cảm xúc, duy chỉ có nụ cười trên môi là chưa tắt.

Một trăm năm là khoảng thời gian quá dài mà cậu đã phí phạm rồi, bị nhấn chìm vào bóng tối vô tận, vô dụng như một cái xác không thể thối rữa, một linh hồn chẳng thể siêu thoát, cậu không muốn ngủ thêm chút nào nữa.

Thay vào đó…


Nhìn về phía cái xác con rồng đen nằm gần đó, cậu phất nhẹ thanh kiếm, rủ máu trên đó ra, tra nó vào bao và quay đi.

-Ngủ ngon nhé, mẹ ~

Cuối cùng linh hồn đó cũng tỉnh dậy sau thời gian ngủ vùi tưởng chừng là mãi mãi. Trở nên mạnh mẽ hơn, bắt đầu một hành trình mới.




Một ngày mùa thu, gió nhẹ nhàng mơn trớn từng ngọn cỏ, cậu gặp người bạn đó. Một cô gái tươi tắn như ánh mặt trời, thứ mà cậu luôn ngắm nhìn vào mỗi bình minh. Cả hai cùng nhau đi phiêu lưu khắp mọi nơi trên thế giới, cùng nhau làm mọi chuyện, lần đầu tiên trong cuộc đời, kể cả là trước khi cậu ngủ vùi, cậu có một người bạn.

Một ngày mùa hạ, cậu bắt gặp cô đang lang thang nơi chân cầu ngoài làng, cùng một ai đó. Một người con trai, nhưng không phải cậu.

Xuân đến, cây cỏ tươi tắn, cậu mỉm cười và quay đi trước lễ cưới của họ, tự hỏi bản thân rằng nơi đâu sẽ là chốn dừng chân của mình?

Tuyết phủ trắng mọi nơi, ôm người bạn mình trong tay, cậu cầu xin sự giúp đỡ từ chủ nhân của tòa lâu đài đó. Cậu còn nhớ rất rõ, mái tóc dài màu xanh lá và đôi mắt nâu cũng của lá, chỉ là ở hai thời điểm khác nhau, kì lạ.

Gió thổi, mát rượi, khẽ lùa vào những khoảng trống trong tâm hồn cậu. Bật cười.

-Nếu ở đây lâu quá cậu sẽ cảm đấy.

Tiếng nói đó nhẹ nhàng vang lên sau lưng nhưng cậu không quay lại.

-Chị cứ yên tâm, tôi không chết được đâu.

Người đó chẳng nói gì, chỉ bước lên đứng cạnh cậu. Màu bạc nhẹ nhàng bao trùm hai hình dáng đơn độc.

-Tôi xin lỗi vì đã không cứu được cô ấy.

Hơi ngạc nhiên, cậu quay sang nhìn người con gái bên cạnh, nhận thấy đôi mắt nâu đó sâu vô tận.

-Không cần đâu Vento-san, những gì chị làm cho tôi đã là không thể đền đáp rồi.

Người con gái đó không nói gì khi cả hai cùng ngắm trăng đêm đó cũng như ngay lúc này, khi cậu chuẩn bị ra đi cùng con chiến mã của mình.

Mỉm cười, cậu nhìn người đã cưu mang mình một khoảng thời gian mà chẳng cần hỏi han về danh thế hay bất cứ thứ gì.

-Chị đến tiễn tôi à, Vento-san?

-Không – thật khẽ, cô trả lời – Cậu định đi trả thù cho cô ấy à?

Đôi mắt hổ phách chẳng biểu hiện gì. Vẫn đeo nụ cười vô cảm đó, cậu gật đầu.

Và cuối cùng thì vẫn chỉ có im lặng, ngay cả khi cậu thúc ngựa, biến mất trong màn đêm.

Chủ tòa lâu đài đó được gọi là Thanh Long, cậu không hiểu tại sao vì khi bước đến gọi cửa nhờ giúp đỡ, cậu chẳng quan tâm đó là ai, vì máu đỏ đã thấm ướt tất cả, mắt cậu, người cậu, và cả trái tim này.

Thời gian ở rất ngắn, đủ để cậu biết tên của người đó là Vento, còn lại mù tịt, hay nói đúng hơn là chẳng hứng thú. Tính ra chẳng có gì làm cậu hứng thú nữa, từ khi cậu bất lực nhìn người bạn duy nhất của mình mãi mãi không còn bên cạnh. Thời gian rất ngắn, cũng như những gì cậu và người đó trao đổi qua các cuộc đối thoại. Không đầu đuôi, không mục đích. Và thường thì người đó bắt đầu còn cậu kết thúc, cuối mỗi cuộc nói chuyện đều được im lặng lấp đầy.

Chợt nhớ về những chuyện đó, cậu lại mỉm cười.

Lúc này đây, khi cậu bê bết máu nằm sóng soài bất động trên nền đất, người đó từ đâu xuất hiện, dìu cậu dậy. Vẫn chỉ im lặng. Sự im lặng vừa kì lạ vừa đáng ghét. Cậu ghét nó, ghét cái mà bóng tối mang đến, thinh không.

-Tên cậu là gì?

Đó là câu hỏi đầu tiên dành cho cậu khi vừa tỉnh dậy, vết thương đã được băng bó cẩn thận. Chạm vào những dải băng trắng đều đặn, cậu bật cười. Tiếng cười khô khốc giữa màn đêm. Thế nhưng đáp lại cũng chỉ có sự im lặng. Cậu tựa vào thành giường, hơi nghiêng đầu nhìn người con gái gần đó.

-Tại sao chị lại ở đó? Chị theo dõi tôi à?

Đôi mắt nâu đó ngước nhìn, chậm rãi trả lời

-Tôi đi theo cậu thôi. Tôi sẽ phải trông chừng cậu đến khi chắc chắn rằng cậu không làm gì ngu ngốc. Và còn sống.

-Ai? – cậu bật dậy, nhướn mày – Ai nhờ chị chứ?

-Một người bạn.

Hình ảnh cô gái đó lại lấp đầy trí nhớ cậu. Tại sao…? Cậu biết rõ hơn ai hết, trả thù chẳng thể xoa dịu vết thương. Biết thế nhưng đau khổ lại gọi mời nó một cách mãnh liệt.

Chẳng phải ai cũng được may mắn trao cho cơ hội sống lần hai. Tôi và cậu đều mang theo quá khứ và sự ám ảnh, tiếp tục. Hãy biết quý trọng nó.


-Tsuki, Tsuki Fuui, đó là tên đầy đủ của tôi.

Vento và Fuui, đều là gió. Gió không nói, gió chỉ thổi, im lặng, vào thinh không.


...

Middle Basic rơi vào tình trạng khủng hoảng nhất từ trước đến giờ. Quốc vương và tướng quân phải trốn đi nơi khác lánh nạn, Tứ phương thần mỗi người lưu lạc một nơi. Middle Basic trở thành một vùng đất chết, hoang vắng.

Từ một ngọn núi cao, Quốc vương đau lòng. Không phải vì ngai vàng bị cướp mà vì dân chúng lầm than, lần lượt rời bỏ vương quốc. Tướng quân chỉ biết im lặng, nghe gió ai oán.

Thanh long kéo lại áo khoác, bỏ đi tìm kiếm một người với hy vọng nhỏ nhoi.

Chu Tước lang thang vô định, hát vu vơ gì đó cho đến một ngày hắn gặp lại người mà mình luôn muốn. Cùng nhau âm thầm xây dựng một kế hoạch bí mật.

Bạch Hỗ theo dõi từ một nơi rất xa nhưng luôn giữ liên lạc với Thanh Long, cũng không ngừng tìm kiếm hy vọng, từ mọi thứ.

Huyền Vũ bặt vô âm tín nhưng vẫn biết tất cả, ngày đầu tiên trở lại, chắc chắn sẽ không thiếu mặt hắn.

Một ngày đẹp trời, Zeus nhìn bốn con người đứng xung quanh mình bằng ánh nhìn trìu mến.

-Không biết nên biểu lộ sự cảm kích của ta thế nào đối với các ngươi...

-Eo – Chu Tước nhăn mặt – Nói chuyện sướt mướt thế này chẳng hợp với Ngài tí nào đâu quốc vương ạ - rồi hắn nhìn người có mái tóc xanh đang đứng bên cạnh – Nhưng nếu đó là lòng cảm kích từ Tiểu Long thì tôi không từ chối đâu a ~

Bạch Hổ phì cười khi tên tóc đỏ la oai oái ôm bàn chân sưng đỏ của mình, vẻ mặt thểu não.

-Thật là – Zeus chép miệng nhưng vẫn mỉm cười – Dù sao đi nữa, ta mong các ngươi sẽ luôn dốc hết sức phụng sự đất nước này, dù vì bất cứ lí do gì đi nữa.

Dưới ánh nắng ấm áp, bốn con người khẽ quỳ xuống, tay đưa lên ngực.

-Bằng cả tính mạng này, thưa Quốc vương.

...

Thắng dây cương, Tsuki khẽ cười, phóng tầm mắt về phía quân địch ngút ngàn đối diện.

-Nah ~ Có vẻ lần này sẽ lâu và hơi khó khăn nhỉ, Vento-san?

Cô gái tóc xanh gật đầu.

-Nhiều lúc tôi nghĩ chị nên biểu hiện cảm xúc nhiều hơn đấy, như là lúc bên cạnh Chu Tước ấy.

-Đừng nhắc đến hắn – Vento cau mày nói làm Tsuki bật cười

Tiếng khiên trống rộ lên, trận chiến bắt đầu.

Bạch hổ đại diện cho sự hưng thịnh, là kẻ luôn tiên phong đi đầu trong chiến đấu và cũng là thần thú tượng trưng cho sự chiến thắng.


-Về thôi, Tsuki.

-Hai.

Hai bóng người khuất dần trong màn đêm.

Gió, đã tìm được cho bản thân mình chốn dừng chân.


End chap 03

cho em hỏi xí, có em trong đây hem 0w0? vì (có vẻ như là) trong fic của mìn-nii hem có em ;_ ;
cái ngoại hình tóc xanh lá cột cao dễ thương lắm nè 0w0, cơ mà em xin lỗi vì trong art event đã vẽ vent-san là con trai Ọ w Ọ, tại đó giờ cứ tồn tại tư tưởng vent-san là uke của mìn-nii ah ~~ (mà uke thì đa phần là...con trai :)) )
em vẽ cover cho fic nhoé? 0w0
p/s: com fic let it be cho em đi 0w0

Dự tính sẽ có Mid, còn vai trò gì và tcách tn thì là bí mật :) Cái hình Art Event đó xem r, đẹp chai =]] Tớ ko fải uke của tên gôm thúi =-= Tớ là cgái ah :) Vẽ cover thì cứ tự nhiên đi, mình cũng đang fân vân ko biết nhờ ai =]] Nếu đc thks Mid trước :)

vậy tớ dùng kiểu tóc xanh lá buộc cao vào dou nga :)
tớ cũng muốn thử làm cái cover :) chắc sẽ không bằng Mug đâu nhưng do đam mê mà :) với lại nó cũng thông với cái dou nên vẽ nhiều nhiều chút cũng không thừa :) Vent viết tới đâu tớ sẽ vẽ các nv tới đó nhóe :)

Kumi tính vẽ cover fic hay cover chap thế =]] Viết tới đâu vẽ tới đó giống cover chap mà tớ vz Ashy từng thực hiện bên fic SS quá :)

tớ cũng khá là thích hình tượng Creo trong fic này ah :) tự nhiên nhớ lại chiện xưa cũ trước khi mình vô-tình-cua Creo =)) thật sự cũng khá là giống với 1 số sự việc đã xảy ra trong MV :) mới lạ mà cũng quen thuộc :) tớ pấn ah :)

Htượng trong này là gôm thúi lúc đầu, bám đuôi và bthái =]] Có rất nhiều việc xảy ra trong 4rum đc tớ đưa vào fic này, ko biết có ai nhận ra ko :)

Thks for comt *ôm*
Hikari Fubuki
Hikari Fubuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 659
BKGC BKGC : 22898
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : Hành tinh như cái đinh
Stt : Ah ~~~~~ TROLL everywhere =w=~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Tue May 21, 2013 7:29 am
*lon ton chạy vào* *nhìn lên* chú Sù đã trở lại và đồi bại hơn xưa =w=~~~

nee Vento vẫn viết hay như thế =w=~~~ sao em chẳng được một phần của nee nhở =.=~~~

câu chuyện coi bộ đang càng ngày càng thú vị hơn nah =w=~~~~ em chờ chap mới =w=~~~

p/s: cơ mà... có mình không nhở ? =w=~~ *xoa cằm*
Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32538
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Tue May 21, 2013 10:40 am
ah~~~ chap mới chap mới ~~~ vent-san chăm chỉ thật ~~~ chả bù cho em Ọ w Ọ nửa năm mới ra một chap ... Ọ w Ọ
là chú Sù, chú Sù kìa 0w0 *chỉ trỏ* mới đầu em tưởng vent-san tả Shun :)) mắt Tsu hình như là xám bạc pha vàng đồng thì phải :)) một sự kết hợp giữa Dara và Ren :))
không có lỗi type, vỗ tay nào 0w0 :hho:
vẫn là âm nhiệu nhẹ nhàng du dương nhưng da diết nhói lòng của một bản classical ballad, bất hạnh dường như cứ mãi đan xen vào số phận của những con người nơi Middle Basic, xen kẽ giữa những hạnh phúc, cứ thế mà xoáy vần trong hỗn tạp...
mình đang nói cái gì thế lày 0w0"
Thanh Long và Bạch Hổ có vẻ hợp nhau nhỉ 0w0, cùng là gió mà ha 0w0, những cơn gió cô độc giờ đã tìm được nơi chốn mà có thể tạm gọi là an bình ~ chắc câu chuyện thứ tư là về Cá Sặc - loài cá mặn đến mức ăn vào là bị sặc nhỉ :))
hóng chap mới ah 0w0
p/s: cover ấy, em vẽ lão, lò với tứ phương thần thâu được hông 0w0
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33858
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Tue May 21, 2013 7:56 pm
Vent ra chap như thánh =w= đọc thế này đã thật ah =w=

câu truyện này có 1 cái gì đó rất mơ hồ nhưng bên cạnh đó cũng có 1 điều gì đấy vô cùng rõ ràng =w= mâu thuẫn là thế, đó là điểm hay ah =w=

Kumi tính vẽ cover fic hay cover chap thế =]] Viết tới đâu vẽ tới đó giống cover chap mà tớ vz Ashy từng thực hiện bên fic SS quá :)
hay giờ mềnh và Mid Mug bắt tay vẽ cover cho fic này nhoe :) cụ thể thì tụi tớ bàn bạc nhau rồi sẽ vẽ và post cho Vent nhoa :))
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56150
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Thu May 23, 2013 1:15 am
Tale #04

Câu chuyện thứ tư, linh hồn cô đơn và lạc lõng đến từ một thế giới khác.


Hắn luôn khinh thường mọi thứ, hờ hững với mọi thứ. Vũ trụ này tồn tại ba thế giới: thiên thần, con người và ác quỷ. Hỏi hắn tại sao lại luôn kể theo thứ tự như thế? Hắn sẽ trả lời, đó là quy luật. Thiên thần sống trên cao, ác quỷ sống dưới thấp, còn con người sống ở giữa. Thứ này coi thường thứ kia, thứ này thần thánh hóa thứ kia, thứ này căm ghét thứ kia. Thế giới nào cũng tồn tại một thứ gọi là “xã hội”.

Sống ở nơi này, hắn cảm thấy nhàm chán khủng khiếp khi hằng ngày phải làm theo mọi thứ Người đó nói, người đó ban. Đối với “họ”, Người đó là đấng tối cao. Hắn ngước nhìn gương mặt làm ra vẻ cao thượng đó, cảm thấy buồn nôn. NHìn những kẻ ngây thơ xung quanh, hắn cảm thấy khinh thường, hoàn toàn chẳng có gì gọi là “thương cảm” cả. Người đó đã từng bảo hắn rằng, đã là một thiên thần phải có tất cả. Thiên thần luôn mỉm cười, thiên thần không biết đau, vì thiên thần là niềm an ủi, là ánh sáng. Thiên thần chẳng của ai, thiên thần là của tất cả. Thiên thần khóc chẳng cho ai mà cho tất cả. Ngày nào cũng nhai đi nhai lại những thứ đó, hắn nghe đến phát ngán.

Thứ mà hắn tìm kiếm là sự tự do. Thứ bị nghiêm cấm tuyệt đối trong thế giới này.


Một ngày nọ, hắn bỏ Thiên Đường sau lưng, trốn xuống Trần Gian chơi. Tại nơi đó hắn đã gặp cô bé đó. Mang màu xanh dương dịu êm của nước, linh hồn thuần khiết của pha lê. Hắn cảm thấy cô bé đó còn có tâm hồn đẹp hơn cả hắn. Ngắm nhìn cô bé vui đùa mỗi ngày, hắn cảm thấy cuộc sống vô tận của mình dường như đỡ nhàm chán hơn hẳn. Cô bé đó chỉ hắn cách đoán thời tiết, hắn cười. Mỗi ngày nơi Thiên Đường các tinh linh sẽ được giao nhiệm vụ đó. Cô bé chỉ hắn cách bắt cá trên sông, hắn cũng cười. Chỉ cần phất tay một cái, hắn sẽ có tất cả những gì mình muốn, không chỉ là một chú cá nhỏ bé. Tuy nhiên, khi hắn hỏi cô bé, cách tạo ra “tự do”, cô bé chỉ im lặng mà không trả lời. Nụ cười buồn in vào tâm trí hắn.

Chuyện hắn trốn khỏi Thiên Đường la cà nơi Trần Gian bị phát hiện, hắn bị phạt. Đôi cánh trắng bị đóng dấu, xiềng xích. Những vết mực đen loang lổ cứ âm ỉ cháy, cháy mãi làm hắn đau đớn, khó chịu. Nhưng không sao, chỉ cần, cô bé đó mỉm cười, tìm vài thứ cây cỏ làm thuốc đắp lên đó, hắn sẽ khỏi nhanh thôi. Cũng như nụ cười đó, luôn là phương pháp hữu hiệu nhất chữa trị trái tim chai sạn của hắn.

Trời về hạ, nắng gay gắt. Những tia nắng chói chang bỏng rát thay nhau đâm vào đôi mắt hắn. Hắn đứng đó, bất động nhìn cô bé bị tế sống. Mảnh linh hồn nhỏ bé màu xanh dịu dàng chạm vào hắn rồi biến mất.

Mỗi ngày, kể từ hôm đó, hắn đều ra bờ sông, chỗ cô bé và hắn thường ngồi, im lặng. Hắn biết mình đang tìm kiếm gì đó, không phải là “tự do”. Hắn thấy lòng đau nhói, tự nhủ bản thân chỉ là do phương thuốc đó, đã không còn nữa...

Rồi hắn đưa ra một quyết định. Đến Địa Ngục. Hắn biết rõ hơn ai hết, nơi đó toàn đỏ và đen, thế nhưng hắn vẫn tìm, màu xanh dịu dàng đó.

Địa Ngục hỗn loạn. Hắn bị bắt và đưa về Thiên Đường trị tội. Ngày qua ngày chịu tra tấn, nhưng hắn chỉ cười, nhất định không nói lí do mình xuống Địa Ngục làm gì. Cuối cùng, Đấng Tối Cao quyết định bẽ gãy đôi cánh hắn, đóng dấu nguyền rủa lên lưng, nơi đôi cánh trắng đó từng ngự trị, sau đó đày hắn xuống Địa Ngục.

Tiếc là ngay cả nơi đó cũng từ chối chứa chấp một kẻ cứng đầu và nguy hiểm như hắn, hắn bị đuổi đi.

Mỉm cười, bóng đen cô độc đó lưu lạc hết nơi này đến nơi khác, không thuộc về bất cứ đâu.


...

Hắn dừng chân tại một vùng đất xa lạ, ở lại đó khá lâu, chẳng hiểu vì sao. Người dân không giàu có, chỉ đủ ăn đủ mặc nhưng hạnh phúc và vui tươi. Tất cả đều rất thân thiện với hắn, điều mà cả đời hắn chẳng bao giờ nhận được.

“Ồ, anh có hình xăm trên lưng kì lạ quá nhỉ? Cứ như là một thiên thần sa ngã ấy!”

“Điều đó đúng mà.”

“Anh lại đùa rồi!”


Lạ thật, người ở đây cứ nghĩ là anh thích đùa, cả đời anh chẳng biết đùa là gì... Nhưng nhìn những nụ cười đó dành cho anh, anh có cảm giác như cô bé đó, vẫn đang ở nơi này...

“Nếu chẳng còn nơi nào để đi, anh cứ ở lại đây đi. Vương quốc này rất an bình và thân thiện.”

“Thế họ có chứa chấp được một kẻ như tôi không?”

“Nếu là anh, chắc chắn là có rồi.”


Liệu một nơi nhỏ bé có chịu chấp nhận sự tồn tại của một kẻ bị mọi nơi xua đuổi như anh không...?


...

Triều đình gặp rắc rối, quân phiến loạn nổi dậy nhưng tất nhiên chẳng thể chống đỡ lại đội quân Hoàng gia, tướng quân và hai kẻ được gọi là Tứ phương thần. Cuộc vây bắt xảy ra trong đêm, mưa rất to.

Hắn đứng đó, nhìn ngôi làng đã cưu mang mình chìm vào một màu đỏ, của lửa và máu. Quân phiến loạn nhìn hắn rồi lao đến. Ah ~ Lại cái cảm giác chết tiệt này, vẫn y như hàng trăm năm trước...Rõ ràng...

Người thanh niên với mái tóc dài bạc trắng dựa lưng vào vách nhà gần đó, ngồi rất lâu. Xung quanh xác người đầy rẫy, tanh tưởi.

Quân đội Hoàng gia đến, đứng nhìn trân trối vào hắn. Đông như ngày hắn bị phán quyết vậy, điều đó làm hắn bật cười.

-Bắt lấy hắn!

Ai đó ra lệnh làm hắn ngước nhìn, hắn biết người này, kẻ luôn kề cận bên quốc vương đây mà. Lính túa đến, toan tóm hắn nhưng ai đó đã ngăn lại. Một cô gái với mái tóc xanh lá mạ cột cao, một trong ba người mặc giáp đưa tay ra hiệu ngừng lại.

-Không phải hắn đâu, Loren.

-Sao cô biết? – người tên Loren hỏi lại

-Vì hắn đang khóc – người còn lại trong bộ ba lên tiếng, người này có mái tóc đen ngắn cùng đôi mắt hổ phách

Họ đang nói gì thế? Hắn? Khóc ư? Thiên thần chẳng khóc cho ai cả...

Mà nghĩ lại thì...

Hắn đâu phải thiên thần?


...

Ngày hắn quyết định trở thành Chu Tước, người thứ ba trong Tứ phương thần phục vụ cho vương quốc, Zeus đã gọi hắn đến.

-Ngài gọi tôi?

-Ừ - quốc vương gật đầu, mỉm cười nói – Tại phương Bắc, nơi Huyền Vũ cai trị có một tòa lâu đài gọi là Water’s Castle, hãy ghé nơi đó trước khi về thẳng lâu đài.

Đôi mắt đỏ như máu đó chẳng biểu hiện gì, hắn chỉ cuối đầu, thể hiện là bản thân đã nghe rồi quay đi, điều đó có nghĩa hắn sẽ không nhất thiết phải làm theo những gì Zeus vừa nói. Biết thế nên quốc vương của Middle Basic tiếp tục

-Ở đó chắc chắn ngươi sẽ thấy thứ mà ngươi luôn kiếm bấy lâu nay ~

Quay phắt lại, hắn nhìn Zeus, đôi mắt đỏ sắc lạnh, hắn chẳng biết quốc vương là ai, thân thế là gì nhưng ở người này có gì đó rất nguy hiểm, theo nhiều nghĩa khác nhau.

-Ta nói không đúng sao? – Zeus nhấp tách trà của mình hỏi – Thứ mà ngươi tìm kiếm để phải mang danh là thiên thần sa ngã, đang ở đây, tại Water’s Catsle ~

Rất nhanh, Huyền Vũ lao đến chỗ Zeus đang ngồi nhưng mũi nhọn thanh kiếm của người vừa xuất hiện đã nhanh hơn, rút khỏi vỏ và chĩa thẳng vào cổ họng hắn. Ném một ánh nhìn ghét bỏ vào Thanh Long, hắn quay đi, vạt áo choàng đen phấp phới.

Zeus thở dài.

-Phản ứng dữ dội thiệt ha ~

Bạch Hổ từ đâu xuất hiện cười nói.

-Chỉ mới biết tin đó mà hắn đã cuống lên rồi, nếu biết người mang linh hồn đó về là tôi chắc hắn giết tôi mất quốc vương àh ~

Thanh Long phì cưới trước sự sợ hãi giả tạo của Bạch Hổ, tra lại kiếm vào vỏ rồi quay đi, mái tóc đen ngắn nhanh chóng nối gót theo sau, để lại Zeus ngồi đó, mỉm cười với những suy tính riêng của bản thân.

...

Dừng chân tại đó, nơi được gọi là Vườn Địa Đàng của Middle Basic, hắn không hiểu tại sao Zeus lại giao cho hắn cai quản một nơi tốt đẹp như vậy, chẳng hợp với tính cách hắn chút nào.

Từng bước chân, từng mảnh kí ức xưa cũ được rũ trôi cát bụi thời gian quay về. Hắn chợt nhận ra nơi này, y như bờ sông khi xưa...

Vẫn màu xanh dịu dàng đầy sức sống, mỉm cười với hắn.

-Em chờ anh lâu lắm rồi, nii-san ~

Mỉm cười, hắn ngồi xuống bên cạnh linh hồn nhỏ đó, chợt nhớ ra điều gì đó.

-Mizu, tên của em là Mizu, nhưng giờ hãy gọi em là Princess – cô bé mỉm cười nói, nghiêng đầu, mái tóc xanh đung đưa – Còn anh, tên của anh là gì?

Rất chậm, nhưng hắn cũng trả lời

-Arsha, Arsha Lucifer, nhưng từ giờ ta là Huyền Vũ.

Câu chuyện về Tứ phương thần thứ ba kết thúc. Một câu chuyện kể về hai người. Cuộc sống, vốn là một vòng tròn. Luân hồi.


End chap 04

>>Hikari: hic *cười ngu* Em đã xuất hiện trong cùng chap vz Tsuki rồi đó >""< CHi tiết đó dựa vào chuyện xảy ra 1 lần khi Tsuki vừa vào 4rum, topic trans Wiki Shun nhờ mình trans cho Runo vì bạn Tsuki thích nv này :) Nếu đc mình sẽ cho Hikari 1 chap riêng, nhưng ko dám hứa, ặc >""<

>>Mid: Hầy, màu mắt là do mình nhớ cái art mà Mid vẽ cho Tsuki, chứ màu xám bạc pha vàng đồng mình chịu thôi =]] Vz lại tóc đen mắt hổ phách là 1 sự kết hợp rất tuyệt :) Cover fic chỉ cần vẽ Lão, Lò và Tứ phương thần thôi, chuẩn ý mình ah :) Thks Mid trước.

>>Kumi: Fic mơ hồ vì sự kiện bị tác giả hóa thành viễn tưởng, vừa thực vì mấy sự kiện này từng xảy ra mà :)) Vẽ cover chap có phiền Kumi và Mid lắm ko, ngại quá >""< Nhưng nếu đc thì còn gì bằng *cắn khan* Hic, nếu nó đc như fic SS thì tốt quá :(

P.s: Thks for reading ~ Tứ phương thần đã kết thúc, h bạn đag chọn nv sẽ lên thớt tiếp theo, khặc khặc =]]


















Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32538
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Thu May 23, 2013 11:14 am
tem \(OwO)/
vent-san ra chap nhanh thế 0w0
cơ mà...
Chu Tước, người thứ ba trong Tứ phương thần phục vụ cho vương quốc
=> em tưởng Cá Sặc là Rùa Đen? :))
aida ~~ Cá Sặc là thiên thần sa ngã ah ~~ một tuyến nhân vật em rất thích ~~ ở họ có một cái gì đó thống khổ khi không biết mình thuộc về nơi nào , để rồi bị đoạ đày vĩnh viễn...
Lucifer cũng vốn là một thiên thần, nhưng là thiên thần sa ngã để rồi trở thành quỷ Satan phản bội lại Chúa Trời với đôi cánh màu đen...
Từ cái tên thôi cũng đủ thấy số phận của Cá Sặc buồn khổ cỡ nào rầu ah ~~
chap này có một cái gì đó sâu lắng, day dứt của một tâm hồn bị lạc lõng trong vô định...
cơ mà... em có cảm giác như Cá Sặc với Nước-chan là một cặp ấy nhở :)) còn cậu Sù thì...hơi nghịch ngợm à nha 0w0 cơ mà em tô mắt cậu Sù là màu vàng pha đen mà 0w0 hổ phách là phải có thêm chút cam neh 0w0
còn về cái cover ~ không phiền đâu ah, nhưng mà chắc thi tuyển sinh xong em mới rảnh mà vẽ được ; __ ; bi giờ bù đầu bù cổ ;___ ;
tiếp theo đến Lò đi 0w0, còn không thì Lão ấy 0w0
Hikari Fubuki
Hikari Fubuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 659
BKGC BKGC : 22898
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : Hành tinh như cái đinh
Stt : Ah ~~~~~ TROLL everywhere =w=~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Thu May 23, 2013 1:27 pm
*pokerface* sau khi coi kĩ, mình đã phát hiện ra là mình lấy chồng *mặt đổ bóng*

chú nào mà gan rứa nhở =w=~~~ *tung tăng* chờ chap =w=~~~ lão lão sến xẩm vỡi =w=~~~
Kobashi Kyoshi
Kobashi Kyoshi
Desginer
Desginer
Partner Partner : Kantono Fuminsho
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1031
BKGC BKGC : 25170
Điểm đóng góp : 35
Đến từ : Another World
Stt : Đừng rơi nữa... cùng em bay lên nào...~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Fri May 24, 2013 8:53 am
Woahhhhhhh xin lỗi vì giờ mới comt~~~~~

-Từ nay ta là Chu Tước – người cuối cùng của Tứ phương thần, cô nên thân thiện với ta một tí nhé ~

Quà cả một fic thế này lần đấu ta nhận được đã biến ta trờ thành một tên biến thái trong mắt mọi người =w=~~~

mặc dù ta bt thật =]]]~~~~~

lâu không đọc fic nàng vẫn phong độ và khá trau chuốt như ngày nào ~~~

yêu nàng quá cơ~~~ hóng chap mới là hóng chap mới~~`
Mizu Lucifer
Mizu Lucifer
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6269
BKGC BKGC : 11556
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Thế giới của nước
Stt : Trong cái thể giới giả tạo thế này, tôi biết tin ai bây giờ ~~~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Fri May 24, 2013 11:47 am
com cho Vent-nee ~ com cho Vent-nee ~ đọc chùa cảm thấy tội lỗi dễ sợ ~

nee có lỗi type ~ nhưng mà ko có nhiều ~ nên em đọc thấy vô cùng thích ah~

tốc độ ra chap cũng thuộc dạng thần thánh ah~ trong 1 page mà nee đã ra tới 4 chap ~ thực siêu nhân ~

mỗi 1 người đều có quá khứ của riêng mình ~ nhưng mà ở Middle Basic họ như tìm thấy những thứ mà mình đã vô tình đánh mất ~

và em cũng vô tình nhận ra là mình trong quá khứ đã bị "tế sống"~ *mếu máo*~ em đã làm nên cái chuyện gì mà bị "tế sống" thế kia ~

onii-chan thực đúng là Lucifer nha ~ Lucifer này chỉ muốn có dc sự tự do nhưng lại bị đày dọa và xua đuổi, ko ai thừa nhận ~ còn Lucifer kia vì đam mê quyền lực tối cao mà kiêu căng, tự mãn ~ cuối cùng bị đày xuống địa ngục ~ nhưng ít ra họ cũng có nơi để thuộc về ~

uwah~ com nhảm com nhảm ~ mong chap mới của nee nha ~
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56150
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Sat May 25, 2013 12:37 am
Tale #05

Câu chuyện thứ năm: “Tôi sẽ đem mạng sống này của mình bảo vệ Ngài, thưa Quốc vương.”


Cuộc sống của hắn luôn chỉ tồn tại thì bị động. Hắn “được bán” với giá cao, “được huấn luyện” để trở thành một kiếm sĩ đâm thuê chém muớn, đôi khi thì làm thú vui cho thiên hạ. Cuộc đời hắn “được” kẻ khác quyết định. Từ khi sinh ra, hắn đã phải ở trong bóng tối. Đen và đỏ. Đã từng có một người nói với hắn rằng, hãy phá bỏ xiếng xích đó, tìm đến “tự do”. Nhưng mà...Tại sao hắn phải làm thế? Hắn tồn tại trên cuộc đời này vì mục đích gì? Mua vui cho những kẻ giàu có, chỉ đơn giản là “sống” mà thôi...

Cho đến khi...

Đất nước hắn lưu lạc đến đại loạn, cầm thanh kiếm trên tay, hắn thẳng tay chém bất cứ ai lao đến với ý định giết mình. Chẳng cần biết...

Tại sao thiêu thân lại lao vào ánh sáng?

Tại sao ve sầu cứ kêu râm ran sau đó rơi xuống nền đất, vĩnh hằng?

Tại sao..? Và tại sao...?


Hắn từng đặt ra rất nhiều câu hỏi nhưng chẳng bao giờ tự tìm ra cho bản thân câu trả lời. Sau khi thoát khỏi cuộc đại loạn đó, hắn lại tiếp tục lưu lạc khắp nơi, vô đích. Rồi chẳng biết từ khi nào, hắn chợt đánh giá được thứ mà hắn đáng sở hữu - sức mạnh. Nhìn những kẻ yếu đuối kiêng nể, chẳng dám làm trái ý mình, hắn cảm thấy thật sảng khoái. Nhìn ánh mắt những kẻ giàu có ánh lên khi thấy khả năng của hắn, rồi thì đầu chúng rơi xuống. Này ~ Không ai được nhìn hắn với ánh mắt khác “sợ hãi” cả, không một ai ~

Tuy nhiên, mục đích của hắn là gì thì hắn chẳng biết, chỉ là nếu làm thế, hắn sẽ không còn cảm thấy vô đích như trước đây, chỉ thế mà thôi. Hắn trở thành một tên cướp tàn bạo và khét tiếng, nghe đến danh thì con nít và đàn bà khiếp sợ, ngay cả lũ đàn ông cũng phải quỳ gối trước hắn, chẳng vương quốc nào chịu chứa chấp hắn, nhưng cũng chẳng có ai đủ khả năng tiêu diệt hắn.

Hắn vẫn cứ nhởn nhơ tồn tại, lì lợm, dai dẳng.

Trong một đêm mưa tầm tã, con người đó xuất hiện trước mặt hắn, đơn thương độc mã. Nhìn sơ vẻ ngoài thì tên này chẳng có tí gì gọi là “đặc biệt” cả trừ sự ngu ngốc dám đến gặp hắn một mình. Ấy vậy mà tên đó vẫn sống nhăn, từ ngày này qua ngày khác...Chợt hắn cảm thấy có chút gì gọi là đồng cảm...Con người đó dường như đang tìm kiếm điều gì đó...Rất lớn, rất thú vị...

“Này, ngươi tồn tại trên thế giới này là vì điều gì vậy?”

“Chẳng vì gì cả.”

“Thế nếu ta cho ngươi một mục đích, ngươi sẽ chấp nhận và hy sinh vì nó chứ?”


Hắn không hiểu, hoàn toàn không. Mục đích có cho hắn sức mạnh không? Cho hắn lí do để sống không? Có chứng minh được sự tồn tại của hắn trong cuộc đời này?

“Ta không chắc ngươi sẽ tìm thấy thứ mình muốn nếu đi cùng ta, nhưng ít ra, ta sẽ coi trọng ngươi, đó chính là minh chứng cho sự tồn tại của ngươi.”


Thiêu thân lao vào ánh sáng vì nó mong muốn nhìn thấy điều nó luôn tìm kiếm trong màn đêm vĩnh cửu.

Ve sầu râm ran gần cả cuộc đời vì muốn đóng góp cho cuộc sống này mọi thứ nó có.

Còn tôi, tồn tại ở thế giới này, để chứng minh rằng, những gì Ngài làm là đúng, thưa Quốc vương.


...

Hắn đứng đó, nhìn chằm chằm vào hình nhân dùng để luyện kiếm của bản thân. Từng đường kiếm tàn bạo chồng chất làm con hình nhân gần như đứt rời thành từng khúc. Hắn đang rất bực.

Từ khi Zeus lên ngôi, rất ít khi những kẻ được gọi là “phần tử chống đối” còn sống sót sau cuộc vây bắt và tra tấn của hắn, tuy cực đoan nhưng điều đó, theo hắn là cần thiết để duy trì trật tự trên vương quốc vừa mới được thành lập này. Theo một khía cạnh nào đó, hắn được xem là một kẻ tàn bạo luôn dùng vũ lực để làm mọi thứ, uốn cả "sự thật" theo ý mình, và hắn luôn cho rằng điều đó vẫn đang phát huy rất tốt tác dụng.

Cho đến lúc này đây, khi hắn - một lần nữa, lại để sổng mất tên trộm láo toét có mái tóc đỏ và đôi mắt xanh ngọc lục bảo đó. Nghĩ đến đây, hắn tiện tay chém nát luôn con hình nhân.

-Ta đến để nói chuyện với ngươi về Robin Hood.

Một giọng nói trầm trầm vang lên sau lưng, chẳng cần quay lại, hắn cũng có thể đoán được đó là ai. Một kẻ mà hắn không mấy ưa từ khi xuất hiện, được người ta gọi với tên Thanh Long.

-Chuyện vây bắt hắn từ giờ sẽ do ta đảm nhiệm.

Ngay khi câu nói đó vừa kết thúc, hắn và Thanh Long lập tức bắt đầu một trận đấu. Chẳng vì lí do gì cả. Hắn muốn thế, chỉ vậy thôi, còn cô ta, nếu muốn sống, tốt nhất là hãy thắng. Và đó luôn là điều cô ta làm mỗi khi hắn gây hấn trước. Thật sự hắn chẳng thể đánh bại con người này.

Nhìn Thanh Long, hắn có cảm giác như tấm gương phản chiếu bản thân. Hắn thích máu, la hét và sự đau đớn trong khi cô ta thì luôn tránh đổ máu trong các trận chiến, tuy chẳng bao giờ thể hiện ra nhưng hắn biết, cô ta chẳng phải là một con người lạnh lùng.

-Ngươi muốn làm gì thì làm.

Cô gái tóc xanh lắc nhẹ đầu, vẻ bất lực rồi quay đi.

-Thật sự ta chẳng thể tìm ra một lí do nào để ưa ngươi cả, Loren.

Cười khẩy, cần gì người khác có ưa hắn hay không chứ? Những gì hắn cảm thấy mới là quan trọng ~~


...

Không thể chấp nhận, hoàn toàn không. Tại sao chứ??

-Tôi không hiểu thưa Quốc vương – hắn nửa quỳ nửa ngồi nhìn Zeus – Ngài biết rõ Robin Hood là một kẻ lắm mưu nhiều kế và luôn khinh thường triều đình mà. Để hắn trở thành Tứ phương thần cuối cùng chẳng khác gì...

Nhưng trước khi hắn kịp kết thúc câu nói, Zeus đã khoát tay ra hiệu.

-Ta làm gì cũng có mục đích riêng cả, Loren – rồi khi thấy hắn định nói thêm gì đó, quốc vương Middle Basic nghiêm giọng – Đừng nói nữa, ta đã quyết định rồi.

Là kẻ đầu tiên cùng Zeus bắt đầu xây dựng vương quốc, hắn biết rõ tính cách của người này, vậy nên hắn chỉ còn biết cuối đầu quay đi một cách tức tối, để lại vị quốc vương trầm tư thở dài.

Một ngày mùa thu đẹp trời, hắn vô tình chạm mặt Chu Tước khi đi ngang vườn Thượng Uyển. Tên trộm tóc đỏ mà theo hắn đáng chết ngàn lần đó đang thơ thẩn nằm dài trên bãi cỏ. Loren dừng lại, suy nghĩ xem có nên “làm một trận” với hắn không thì đột nhiên mái tóc đỏ ngóc dậy, gương mặt hào hứng chợt tắt ngúm khi thấy vị tướng quân của Middle Basic.

“Ta luôn xem thường những kẻ lấy đau khổ của người khác làm thú vui, ngươi luôn làm ta kinh tởm, Loren.”


Tại sao nhỉ? Con người có quyền lựa chọn cho bản thân sở thích riêng chứ nhỉ? Tại sao người ta có quyền lấy hạnh phúc làm thú vui mà đau khổ lại không được? Hắn luôn nghĩ cảm giác đó của loài người là “thật” nhất...

Cũng một ngày thu dịu mát, hắn đứng đó, không thể tin bản thân thua.. người thứ hai trong đời...

“Ta sẽ không bao giờ thua một kẻ có ý chí thấp hơn ta đâu.”


Lại một ngày mùa thu, Thanh long ngán ngẩm khi thấy mái tóc đỏ lấp ló. Loren lặng lẽ nhìn theo hai gam màu đối lập khuất dần, tự hỏi...

...

Trong vườn Thượng Uyển có một mái vòm nhỏ, dưới đó có một bộ bàn sơn trắng tinh tế, vừa đủ bốn chiếc ghế. Tứ phương thần thường rất hiếm khi tập trung đầy đủ tại nơi này, vừa uống trà, vừa trò chuyện, hay chỉ đơn giản là chẳng có gì làm nên tạt ngang hóng gió mà thôi.

Nhưng đôi khi, sự tình cờ lại vô tình tập họp họ lại. Chẳng ai bảo ai, cả bốn mỉm cười.

-Này, mọi người có ai biết gì về tên Tướng quân luôn theo kè kè bên cạnh Quốc vương không?

Bạch Hổ lên tiếng, ngón tay chọc chọc vào rổ bánh cookie trên bàn, mơ hồ hỏi

-Ta chỉ biết hắn tên Lò rèn, à không, Loren mà thôi ~

Chu Tước nói, cố ý châm biếm rồi cả Bạch hổ và hắn cùng bật cười. Huyền Vũ chẳng nói gì, có vẻ không quan tâm, còn Thanh Long vẫn im lặng, nghe nhưng không nhận xét.

-Đùa thôi, hắn sẽ không làm gì điên rồ, đúng chứ? – Chu Tước miết ngón tay thành vòng tròn quanh miệng tách trà của mình, hỏi vu vơ

Ba người còn lại chẳng ai lên tiếng, mỗi người đều có biểu hiện riêng.

-Nah ~ Chắc là không đâu nhỉ? – Bạch Hổ chống cằm cười – Vì nếu muốn, hắn đã có rất nhiều cơ hội rồi, tứ trước khi chúng ta tập họp đầy đủ cơ ~

-Nếu hắn “làm gì”, tôi sẽ “trả nấy” – Huyền Vũ nói, không âm sắc, cũng chẳng biểu cảm

Tên tóc đỏ cười cười nhìn sang người con gái tóc xanh ngồi cạnh mình, nghiêng đầu

-Đối với tôi tên Quốc vương đó chẳng quan trọng ~ Miễn là hắn không động đến “ai đó” thì mọi chuyện vẫn ổn ~

Và “ai đó" thì vẫn tiếp tục nhấm nháp tách trà của mình. Cuối cùng, Thanh Long lại là người đứng dậy đầu tiên. Ba người còn lại xem đó là dấu hiện vãn cuộc, lần lượt theo sau.

Tứ phương thần đều có suy nghĩ riêng về hắn, kẻ được gọi là Tướng quân, xuất hiện từ khi họ biết đến Zeus.


Một vương quốc muốn tồn tại bền vững, tốt nhất thì những kẻ tạo nên nó phải đồng lòng, nhưng ở đây thì lại khác.

Bởi vì, nó là Middle Basic. Không có gì là không thể.


End chap 05

P.s: Thks for reading ~ Phần Lucifer mình nghiêng về phần Lucifer đại diện cho sự cấp tiến và "thay đổi", thổi thêm tí nhân tính vào thế là thành Arsha @_____@ M.n có thể ko hài lòng về hình tượng nv mà mình gầy dựng về mn cũng như những người khác nhưng thông cảm, mình vốn ko biết hay tiếp xúc nhiều vz mem 4rum trừ vài người nên cứ đọc nếu thích, chẳng sao cả ^^

Người lên thớt lần này là Loren, ko hiểu sao viết 1 hồi thành 1 tên vừa S vừa lập dị =]] Sr Loren nhiều >""<


















Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32538
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Sat May 25, 2013 10:53 am
chuyện về lò về lò về lò nè 0w0, vậy là nguyện vọng của em đã được đáp ứng 0w0
lò S thế 0w0 nhưng mà có hơi...tự mãn :)) và dễ nổi nóng 0w0
có cảm giác lò hơi bị tsun XD
cơ mà tứ phương thần rảnh nhỉ, ngồi uống trà nhà lo chuyện thiên hạ :)) tsu cư-tê quá XD, cá sặc phải đểu đểu thêm chút mới là cá sặc XD ~ em thích mìn trong đây hơn là mìn bây giờ Ọ w Ọ, ôi một thời công đập chai biến thái đàn em của S prince Okita đâu rồi Ọ w Ọ ~ vent-san tsun tsun tsun tsun XDDDD
có một vài lỗi type kìa *chỉ chỉ* nhưng mà em nhười nên... Ọ w Ọ
mỗi con người một số phận, một hoàn cảnh bi thương, nhưng cuối cùng thì định mệnh (aka lão :)) ) đã đưa họ gặp nhau 0w0
Middle Basic=MB=MyBest 0w0 không biết khi mìn-nii đặt tên vương quốc có hàm ý này không nhẩy 0w0
hóng chap ah XD
p/s1: lần sau cho lão lên thớt đi XD
p/s2: nếu có em thì em là giai nhé XD cái tên ở nick ấy XD bỏ chữ "PHANTOM" đi, hoặc dùng nó làm biệt danh cũng được XD thanks nee iu XD
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33858
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Sat May 25, 2013 2:11 pm
mềnh cũng đồng ý là lần sau cho lão lên thớt ~~*múa* dù sao thì trước khi tiến đến những con người khác thì cũng phải đưa những kẻ cầm đầu lên xử trảm trước nhây *cười cười*
tớ không thấy Lò S lắm ' v ' kiểu giống yang hơn ah ' v '
dù sao thì mỗi người có 1 cách nhìn nhận và 1 cách đánh giá mà ~ dù cho đúng hay sai thì đó cũng có cái hay cái thú vị của nó ~' v '
Nấm Cười
Nấm Cười
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue2 / 1002 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 359
BKGC BKGC : 4757
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Vương Quốc Nấm
Stt : Ta là nấm độc* Ăn vào cười đến chết*

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Sun May 26, 2013 7:39 pm
1 fic mới về vương quốc MB lày :th20: đọc thấy khác là khác lạ so với fic kia cơ mà nó cũng hay hay ah :th20: gomen mềnh hông biết phải com ra sao nữa =v="
mềnh hông rành lắm về các mem vì mềnh cũng được-coi-là mem mới nên chắc các chap tiếp sẽ chi đọc thui không com nhoa vì mềnh lo lại com nhảm quá =v="
hóng chap tiếp nhoa bạn Ưind.G :th20:
Wind.G
Wind.G
Desginer
Desginer
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 429
BKGC BKGC : 56150
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Meteor city ~~
Stt : Floating like a jelly fish ~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Tue May 28, 2013 3:20 am
Tale #06

Câu chuyện thứ sáu, về Người thành lập nên Middle Basic.

“Quốc vương à, Người có lẽ không biết điều này đâu…”

“Là điều gì thế?”

“Ngài chính là “định mệnh” đã khiến chúng tôi tập họp lại nơi này.”


Không biết lí do vì sao Ngài đột nhiên nhớ đến chuyện này nữa, giờ cũng chẳng rõ ai đã nói với Ngài những câu này. Nhìn Tứ phương thần của mình ngồi xung quanh cùng các thần dân quan trọng, Zeus khẽ mỉm cười. Dù cho những con người góp phần tạo nên nơi này không hề “bình thường” nhưng điều đó cũng không đến nỗi tệ, nhỉ?

Cuộc họp vãn dần, tất cả đều ra về hết, trừ…

Hơi ngạc nhiên, Zeus lên tiếng hỏi kẻ có mái tóc đỏ đang dựa vào thành ban công.

-Ngươi còn muốn nói gì với ta sao, Chu Tước?

Tóc đỏ quay lại, cười toe.

-Không có gì, tôi chợt nhớ ra một thứ muốn hỏi Ngài từ lâu rồi thôi ~

-Là gì thế?

Ấm trà Ngài đang pha dở rơi xuống nền đất, vỡ tan.

“Cô gái Ngài vẽ trong bức tranh đó là ai thế?”




Trong ánh đèn cầy dịu dàng và mờ ảo, Chu Tước khẽ thở dài, thôi nghịch lọn tóc xanh mạ trên tay.

-Hiếm khi ta thấy ngươi phiền não như vậy – Thanh Long rời sự chú ý của mình vào trang sách lấy làm lạ

-Nè, hay là cô kể cho ta nghe về người con gái trong bức tranh đó đi ~

Đóng quyển sách lại, Vento nhướn mày

-Ngươi lại đang âm mưu gì thế hả?

Cười tinh quái, Creo chống cằm

-Cô đừng tưởng ta không biết. Khi vương quốc gặp nạn, Tứ phương thần lưu lạc, ta biết cô đã đi tìm một người để nhờ sự giúp đỡ ~

Đôi mắt nâu trà đặc lại nhưng Thanh Long không nói gì.

-Tại sao Ngươi muốn biết về chuyện đó?

-Tò mò thôi mà ~

Câu chuyện đó, đã xảy ra từ rất lâu rồi, khi mà cô vừa mới bước chân đến nơi này… Tương truyền rằng Zeus không phải một mình xây dựng nên Middle Basic mà còn có sự xuất hiện của hai nhân vật ít người biết đến…

Một cô gái có mái tóc hồng như hoa anh đào vào mùa xuân, người rất giỏi về thuật phong thủy, chính là cô gái trong bức tranh mà Zeus vẽ. Hiền lành và dịu dàng, cô gái đã ở vùng đất này từ trước khi Zeus đến.

“Tôi chờ Ngài từ rất lâu rồi, Quốc vương.”


Một người con trai với mái tóc ngắn màu đen và đôi mắt xanh dương, em trai của cô gái đó. Một kẻ thích tự do, phóng khoáng nhưng cũng không ít tài năng. Hai chị em họ đã giúp rất nhiều cho việc nền móng của Middle Basic vững vàng như ngày hôm nay.

Nhưng cũng vào một ngày đẹp trời, hai người đó biến mất, chẳng nói lời nào, để Quốc vương thẫn thờ và hụt hẫng với bức tranh vừa khô màu trên tay. Chẳng để lại lí do nào cả.

Đó là một số ít, rất ít chuyện mà Thanh Long biết về người đã tạo nên nơi này.

Sau khi nghe xong, Chu Tước không nói gì mà chỉ dựa lưng vào ghế, đăm chiêu.

-Thế người mà cô gặp khi đó là…?

-Phải, chính là cô gái đó – tóc xanh gật nhẹ đầu

-Cô biết cô gái đó ở đâu thì sao không nói cho Quốc vương biết? – hơi ngạc nhiên, tóc đỏ bật dậy hỏi

-Đó là một thỏa thuận – Thanh Long trả lời, nén một tiếng thở dài

Còn rất nhiều, rất nhiều bí ẩn quanh nơi này mà không phải ai cũng biết cả ~




Ngắm nhìn bức tranh treo trên tường, người đứng đầu vương quốc khẽ mỉm cười.

-Tình hình sao rồi, Thanh Long?

Người con gái tóc xanh nửa quỳ nửa ngồi trả lời, giọng đều đều

-Tôi vẫn đang theo dõi tình hình nơi đó, không có gì đặc biệt cả ngoài việc nơi đó dân chúng rất hiếu chiến.

-Ừm – Zeus gãi cằm rồi ngồi vào ghế - Ta được biết hình như tất cả Tứ phương thần đều đã từng ở đó một thời gian trước khi đến đây?

-Đúng vậy – Thanh Long đứng dậy – Thần đã từng đến rất nhiều nơi trước khi đến đây, có vẻ ba người kia cũng thế - nói đến đây, chợt người con gái có mái tóc xanh đó mỉm cười, nụ cười hiếm hoi – Thần nghĩ Người biết lí do mà, đúng chứ?

Hơi nghiêng đầu, Zeus vờ hỏi

-Lí do gì nhỉ?

Lắc đầu, Thanh Long không nói gì mà chỉ quay đi.

Là vì nơi đây có Người. Nơi chứa chấp tất cả, nơi cho chúng tôi một chỗ dừng chân. Chẳng bao giờ bỏ rơi chúng tôi.




Một ngày mùa thu dịu mát, Zeus quyết định giả dạng dân thường đi dạo, tất nhiên là không thiếu sự hộ tống của Tướng quân và Tứ, à không Tam Phương Thần rồi. Chu Tước nhìn dáo dác nhưng tuyệt nhiên không tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào cho thấy Thanh Long sẽ đến cả.

-Tiểu Long đâu rồi, sao không thấy?

-Cô ta có việc phải làm nên không đến – Tướng quân trả lời

-Vậy thôi ta cũng biến đây, chẳng có gì vui hết ~

Nhưng trước khi kịp làm gì thì Bạch Hổ đã nhanh tay nắm cổ áo tên tóc đỏ lại, cười.

-Vento-san đã biết anh sẽ đánh bài chuồn nên đã nhờ tôi trông chừng anh, liệu mà cư xử cho chừng mực đấy.

Zeus phì cười. Một cơn gió nhẹ thổi đến, Ngài kéo mũ trùm đầu lên. Nhớ lại thì những lần tất cả cùng tập họp đi dạo và xem người dân sống ra sao thế này thì luôn vắng mặt Thanh Long. Là một trong những người đầu tiên xuất hiện khi vương quốc vừa thành lập, người đó chẳng lạnh lùng nhưng cũng không thân thiện mấy. Đôi khi biến mất chẳng có lí do, đến Ngài còn chẳng biết cô gái đó đi đâu, để làm gì. Nhưng khi Ngài cần, đó chắc chắn là người đầu tiên xuất hiện.

Bạch Hổ cũng rất tình cờ, vốn dĩ lần đầu gặp mặt ở cung Thanh Long Ngài không ấn tượng mấy, nhưng sau một trận chiến chống quân xâm lược, cậu đã cho Ngài thấy sự linh hoạt khi cầm quân khiển tướng của mình, Ngài quyết định mời cậu làm Bạch Hổ, phụ trách việc tuyển quân và rèn luyện binh lính.

Huyền Vũ thì Ngài đã được biết trước khi hắn đến nơi này nhờ Princess, qua lời kể của linh hồn lưu lạc đó, Ngài quyết định cưu mang cô và cùng cô chờ đến ngày hắn đến nơi này. Linh hồn đen nhưng không hề bẩn đó thật xứng để Ngài dành cho chiếc ghế Huyền Vũ.

Còn về Chu Tước. Hầy, việc hắn được giữ chiếc ghế cuối cùng của Tứ phương thần cũng là một ngẫu nhiên. Ngài nghĩ cho hắn một chức vụ có lẽ sẽ dễ dàng cai quản hắn khỏi làm bừa hơn, rồi Ngài chợt nhận ra, trong Tứ phương thần, hắn lại là kẻ được lòng dân chúng nhất.

-Quốc vương à, Ngài chậm chạp quá đó – Chu Tước nói với lại từ khá xa – Thiệt là, chưa già mà đã… Oái!

Chưa kịp dứt câu thì tên tóc đỏ đã phải né trối chết những đường kiếm bén ngót từ Loren cho tội “phạm thượng”.

-Ah ~ Hôm nay trời đẹp ghê nhỉ, Quốc vương – Bạch Hổ đi bên cạnh cười toe hỏi

-Ừ - Ngài ngước nhìn bầu trời trong xanh – Rất đẹp…

Cám ơn các ngươi, vì đã luôn bên cạnh ta.




Người con trai với mái tóc đen đẩy cửa vào một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ đơn giản. Cậu cười với người con gái với mái tóc hồng đang ngồi bên cạnh đống lửa.

-Chị Sophie, đoán xem ai đến thăm mình nè.

Đi vào là mái tóc xanh mạ cột cao, cô mỉm cười, thi lễ như khi đứng trước Zeus.

-Đã lâu không gặp, Nữ Vương. Ngài vẫn khỏe chứ?

-Đừng làm thế mà – Sophie cười buồn nói – Cô vẫn khách sáo như thế à, Vento?

-Hai người ngồi đi, em đi pha trà đây.

-Cám ơn em nhé Relic.

Khói bốc lên từ hai tách trà nâu đặc, thơm lừng. Lạ thật, hình như cũng chính là loại trà mà Quốc vương thường dùng…

-Hôm nay cô có việc gì mà đến thế? – mái tóc hồng khẽ đung đưa hỏi – Chẳng lẽ Middle Basic lại có chuyện sao?

Âm giọng lo lắng và gương mặt bồn chồn làm Vento khẽ xua tay.

-Tôi chỉ muốn đếm thăm hai người và gửi lời cảm ơn của Quốc vương thôi.

Vừa nói cô vừa lôi trong túi ra một thứ vuông vức được bọc vải trắng.

Và cả lòng biết ơn của thần dân Middle Basic, cả cô và Ngài ấy đều rất quan trọng với chúng tôi.




Nhấp một ngụm trà, Zeus mỉm cười với kẻ vừa xuất hiện.

-Về rồi đấy à, Thanh Long? Ngươi bỏ lỡ cuộc vui hôm nay đấy.

-Tôi đã chuyển món quà của Người đến Nữ Vương, cô ấy vẫn sống rất tốt.

Đôi mắt nghiêm nghị đó không biểu hiện gì nhiều, một nụ cười buồn xuất hiện trên gương mặt Ngài.

-Ta rất mừng vì điều đó…

Im lặng một lúc lâu trước khi Zeus đột nhiên quay sang nói

-Lần sau nhất định ngươi phải đi cùng đấy.

Đôi mắt nâu mở to ngạc nhiên, Thanh Long phì cười.

-Vâng, tất nhiên rồi thưa Quốc vương.

Gió khẽ thổi, thật dịu dàng.

Không chỉ là lần này, mà còn là mãi mãi.

Quốc vương của Middle Basic, người luôn được thần dân kính nể. Ít người biết chuyện về con người này, nhưng đối với họ, Ngài luôn là vị vua tuyệt vời. Chà, ít ra là đối với nơi này, nhỉ?


End chap 6

P.s: chap này tặng riêng cho camhung,Sophie và Relic, cảm ơn rất nhiều vì những gì cả 3 đã làm cho FC, đối với tớ, hai người luôn là 2 admin tuyệt vời nhất mà tớ từng biết. Cám ơn nỗ lực và tâm huyết dành cho ngôi nhà này :)

















Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33858
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Wed May 29, 2013 4:11 pm
tem nhoa ~
câu truyện lần này khá nhẹ nhàng và có vẻ, uhm, ít mâu thuẫn hơn chăng *cười*
có vẻ như Sophie-san đã từ bỏ cuộc sống bên cạnh quốc vương và tứ phương thần để lưu lạc trong 1 cuộc đời ẩn dật, và cả Shine (Relic) cũng vậy
sự xuất hiện của 2 người chỉ là một phút thoảng qua, nhưng qua những chi tiết được đề cập đến trong chap, họ không còn mờ nhạt nữa =w=
có điều ... tớ cảm thấy như vẫn còn 1 chút gì đó thiếu thiếu 1 tẹo ở chap này, về quốc vương chăng? tớ cũng không biết nữa, có thể chỉ là cảm giác thôi *cười*
đợi chap nhoa ~ không biết ai sẽ lên thớt tiếp theo đây =w=
ngoài lề chút xíu, b-set của cậu giờ nhìn lại tớ thấy hơi giống AliMor :)
Hikari Fubuki
Hikari Fubuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 659
BKGC BKGC : 22898
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : Hành tinh như cái đinh
Stt : Ah ~~~~~ TROLL everywhere =w=~~~~

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Mon Jul 21, 2014 9:06 am
hấp newfeed tiếp tục  :tr1: 

nee Wind.G viết vẫn hay như ngày nào  :03:  cảm giác đọc rất nhẹ nhàng, sâu lắng, ít độ ma quái, ít độ máu me  :19:  nói chung, cứ như là đang xem những đoạn hồi ức đầy cảm xúc vậy .....

thiệc buồn khi em đã lấy chồng ................ :29: 
annie_izu
annie_izu
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Forum fic] Tales in Middle Basic Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Forum fic] Tales in Middle Basic Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1238
BKGC BKGC : 7793
Điểm đóng góp : 13
Đến từ : Chốn cũ
Stt : Còn say kỉ niệm, nhớ tìm về

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Tue Jan 13, 2015 1:30 pm
Em thích fic của Vento nee, nó luôn rất hay, rất chất. Văn phong của nee cũng đặc biệt nữa >w<~~

Em thì khi trả comt thường quen comt theo nhân vật, và trùng hợp là hình như mỗi chap fic của nee đều nói về mỗi nhân vật =)))))))

Đầu tiên là Thanh Long Vento, người đầu tiên trong tứ phương thần. Đây là nhân vật đầu tiên, nhưng lại không quá nổi bật, ngay cả cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Vento và Zeus để rồi từ đó cô trở thành Thanh Long cũng chỉ đơn giản là một cuộc đối thoại. Dù vậy, trong mỗi chap, em thấy ít nhiều đều có Thanh Long xuất hiện, tựa như ngọn gió vô hình nhưng ở đâu người ta cũng thấy, cũng cảm nhận~

Cảm giác Vento (hay cả tác giả) giống một con người lặng thầm theo dõi câu chuyện ở phía sau, lặng lẽ giúp đỡ những con người mình quý mến vậy
Vento đã viết:-Đây là khó khăn đầu tiên, thưa Quốc vương, hãy để tôi và Loren cùng Ngài bước tiếp. Tôi sẽ bảo vệ Ngài bằng mạng sống thứ hai này.

Vento là người thứ nhì ở cạnh Zeus nên có lẽ thời gian cô tiếp xúc với vị quốc vương kì lạ này nhiều hơn bất kì ai trong Tứ Phương thần, và thời gian cô giữ chức vụ cao quý dưới 2 người trên vạn người đó cũng nhiều hơn bất kì ai. Chắc tại thế mà em thấy Vento rất trưởng thành và nghiêm nghị, giống như một cây xanh thẳng đứng, oai phong lắm mà cũng tươi mát dịu dàng lắm.

Vậy mà con người trầm lặng đó lại có một biểu tình và cảm xúc khá là... à.... nóng bỏng chăng? =)))))
Vento đã viết:“Ta sẽ giết Ngươi, mặc kệ cho Zeus có muốn chiêu nạp Ngươi hay gì nữa.”
Vento đã viết:-Nếu ngươi còn ra vẻ thân thiết thế ta sẽ giết ngươi, biết chưa?
Người chín chắn nhất đám không ngờ cũng có những biểu cảm quá tsun, quá dễ thương nha =))))
Vento đã viết:-Biến đi chỗ khác, ngươi đang cản đường ta đó – người đó thô lỗ gạt hắn sang một bên nói
Cho em hỏi là sau này Vento và Creo có thành một coup không ạ? =)))


Nới tới Creo trong fic thì nhân vật này đúng chuẩn ma quái, tinh ranh với nghịch dại ngợm
Vento đã viết:hắn chính thức nằm trong danh sách truy nã Hoàng gia, đứng đầu luôn!
Vâng, anh ấy rất tự hào =)))))))) Chắc tại Green Earl chưa xuất hiện nên anh chưa tỏ tsun =))))

Vento đã viết:Qua chiếc áo có mũ trùm, hắn không thể đoán nổi người đó là trai hay gái nhưng hắn thoáng trông thấy thanh kiếm dắt hờ ngang hông, chiếc áo choàng màu xanh lá mạ sang trọng, có vẻ là một tên giàu có đây. Nghĩ vậy, hắn lắp tên vào cung, ngắm ngang tầm vai, vốn chỉ để hù dọa mà thôi...
Anh số nhọ nồi =)))))))) Một cuộc gặp gỡ rất chi là đờ mờ định mệnh =))) Hỏi sao Vento không ghét anh ngay từ lần đầu gặp mặt =)))) Và cũng có lẽ vì sự ngầu lòi của Vento nên Creo cảm thấy thích thú rồi theo đuổi chăng? =))

Em chỉ mới thấy Creo là một người nhí nhoảnh ( =)) ), là một linh hồn thích phiêu bạc, không vướng bận, không ưu phiền sầu lo. Em thật sự rất mong sẽ có ngày nee dìm Creo :)) Để có thể có cơ hội đào sâu vào nội tâm nhân vật này hơn =)))))))))


Đến với Sleeping Beauty, người ta thường nghĩ tới nàng công chúa xinh đẹp nằm ngủ giấc trăm năm và chờ chàng hoàng tử tới tiêu diệt con rồng độc ác để cứu nàng. Nhưng với Tsuki thì không, cũng là một thể xác ngủ vùi trong mộng mị, nhưng thật không được như nàng công chúa trong chuyện cổ tích mà người lớn hay kể trẻ con nghe, anh nhận ra
chờ đợi vào một ai đó chỉ tổ phí phạm thời gian, lãng phí linh hồn

Lại tiếp tục so sánh với 2 người vô tình trùng tên ( =)) ), nàng công chúa ngày xưa yên bình say giấc trong một tòa tháp cao, cao thật cao. Còn Tsuki, khi anh "ngủ" cũng là lúc anh trở thành con rối cho kẻ khác khống chế.
Vento đã viết:Ta thích sự phục tùng khi ngươi ngủ hơn, hoàng tử à ~
p/s: Sleeping Beauty đâu nhất thiết phải là công chúa hah =))))))))))))

Em thích Tsuki trong fic này (Thật chất là trong mọi fic mọi Art mọi thứ :v ), thích nhất là lời kể của nee về nii ấy
Vento đã viết:Nhẹ như gió, mỏng manh như nước, mạnh mẽ như băng.

Trong cuộc hành trình mới, anh đã có bạn, nhưng người bạn đó rồi cũng rời xa anh. Linh hồn đơn bạc mà mạnh mẽ ấy rốt cuộc đã chịu bao nhiêu vết thương rồi?
Vento đã viết:Tuyết phủ trắng mọi nơi, ôm người bạn mình trong tay, cậu cầu xin sự giúp đỡ từ chủ nhân của tòa lâu đài đó.
(Em thấp thoáng thấy bóng dáng cà chua đâu đây :)) )

Vento đã viết:khi cậu bê bết máu nằm sóng soài bất động trên nền đất, người đó từ đâu xuất hiện, dìu cậu dậy
Em bị thích cảnh này OwO Với em nó có gì đó quá đẹp Ọ w Ọ Đẹp đến nao lòng... Chắc nhờ ai đó vẽ giúp em cảnh này quá =)))) Cái cảnh Vento dìu Tsuki đứng dậy ấy, em lại tưởng tượng bối cảnh lúc bấy giờ là giữa một rừng tre xanh tiêu điều phủ đầy tuyết trắng~~

Vento đã viết:-Về thôi, Tsuki.

-Hai.
2 người giống chị em quạ =))))))))))))))


Một Lucifer kì lạ, một thiên sứ đọa đày mà ngay cả địa ngục cũng không dám chứa, một linh hồn đơn bạc. Chung quy, thứ mà Ars nii hướng tới cũng chỉ là sự tự do.

Rất không liên quan và có vẻ vô duyên cơ mà...
Vento đã viết:Một ngày nọ, hắn bỏ Thiên Đường sau lưng, trốn xuống Trần Gian chơi. Tại nơi đó hắn đã gặp cô bé đó.
Em không thể ngừng mình liên tưởng đến Chức Nữ trốn xuống trần và gặp Ngưu Lang =))))))))))))))))

Này là do ngay cả Mizu cũng không thể tìm ra được sự tự do sao?
Vento đã viết:Tuy nhiên, khi hắn hỏi cô bé, cách tạo ra “tự do”, cô bé chỉ im lặng mà không trả lời. Nụ cười buồn in vào tâm trí hắn.

Rồi khi bị phát hiện, Arsha bị phạt, đôi cánh trắng loang lổ mục chú gông xiềng, có đau đớn, có khó chịu, vậy mà chỉ cần nụ cười của Mizu, anh lại thấy đỡ hẳn. Không hiểu sao em thấy có hint hai người này =)))

Em nghĩ có lẽ, thứ mà Arsha tìm không hẳn là tự do. Chỉ đơn giản là tìm kiến nơi bản thân thuộc về...
Vento đã viết:Mỉm cười, bóng đen cô độc đó lưu lạc hết nơi này đến nơi khác, không thuộc về bất cứ đâu.

Để rồi khi đặt chân đến đất nước ấy, được chào đón bằng sự hiếu khách của những con người nơi đây, anh đã dừng bước mà ở lại
Vento đã viết:“Nếu chẳng còn nơi nào để đi, anh cứ ở lại đây đi. Vương quốc này rất an bình và thân thiện.”

Em thích câu này OwO~ Em thích câu của Tsuki >w<~~~ Khác với ấn tượng lần đầu giữa Creo và Vento, ấn tượng đầu của 17 và 22 khá thú vị OwO~~~~
Vento đã viết:-Vì hắn đang khóc – người còn lại trong bộ ba lên tiếng, người này có mái tóc đen ngắn cùng đôi mắt hổ phách.

Vento đã viết:Mà nghĩ lại thì...

Hắn đâu phải thiên thần?
Ừ, Arsha không phải thiên thần. Trong fic này, với em, thiên thần bao tình thương cho mọi người, nhưng chưa từng chân chính yêu ai, trái tim thiên thần là một sự thuần khiết tinh tế, thuần khiết đến trống rỗng. Nhưng Arsha không như vậy, anh có cảm giác, có xúc cảm, biết động lòng, và khóc . Nên với em, Arsha còn tuyệt hơn thiên thần~

Cuối cùng thì anh cũng thật sự có nơi dừng chân, trở thành Huyền Vũ, phò trợ đức vua mà chăm coi vương quốc thanh bình này~~
Và anh cũng đã được gặp lại mảnh linh hồn xanh thẫm hiền hòa như nước ấy... Một cái kết thật đẹp...~

Trong fic này thì em thấy Lò có gì đó tàn khốc, bạo lực, do môi trường sống khắc nghiệt đúc rèn nên cái lò rèn hừng hực lửa như thế chăng? :v
Vento đã viết:Hắn “được bán” với giá cao, “được huấn luyện” để trở thành một kiếm sĩ đâm thuê chém muớn, đôi khi thì làm thú vui cho thiên hạ

Vento đã viết:
Tại sao thiêu thân lại lao vào ánh sáng?

Tại sao ve sầu cứ kêu râm ran sau đó rơi xuống nền đất, vĩnh hằng?

Tại sao..? Và tại sao...?
Em thích những câu hỏi này >w<~ Những câu hỏi tưởng chừng như không có lời giải đáp...

Đồ bạo lực, đồ vũ phu
Vento đã viết:Nhìn những kẻ yếu đuối kiêng nể, chẳng dám làm trái ý mình, hắn cảm thấy thật sảng khoái.

Vento đã viết:Hắn không hiểu, hoàn toàn không. Mục đích có cho hắn sức mạnh không? Cho hắn lí do để sống không? Có chứng minh được sự tồn tại của hắn trong cuộc đời này?
Sự thật là có :v

Vento đã viết:
Thiêu thân lao vào ánh sáng vì nó mong muốn nhìn thấy điều nó luôn tìm kiếm trong màn đêm vĩnh cửu.

Ve sầu râm ran gần cả cuộc đời vì muốn đóng góp cho cuộc sống này mọi thứ nó có.

Còn tôi, tồn tại ở thế giới này, để chứng minh rằng, những gì Ngài làm là đúng, thưa Quốc vương.
Những câu hỏi tưởng chừng không lời giải đáp, cuối cùng cũng có câu trả lời. Hẳn là do Loren đã có cách nhìn khác, thoáng đãng hơn, tốt đẹp hơn về thế giới này?~ Cảm giác giống như một con sói hung tàn nhưng lại rất đỗi trung thành khi được thuần hóa~~

Dù vậy, sói thì vẫn là sói =w= Anh vẫn không ôn hòa tẹo nào =w=

Vento đã viết:Cô gái tóc xanh lắc nhẹ đầu, vẻ bất lực rồi quay đi.

-Thật sự ta chẳng thể tìm ra một lí do nào để ưa ngươi cả, Loren.
Ăn ở kiểu gì mà để cả người hiền hòa như Vento còn chẳng ưa :v

Có lẽ nee muốn xây dựng hình tượng một Lò Rèn S, bạo lực, tàn khốc nhỉ?~ Và còn có, sao em thấy Lò cũng rất rất tsun nữa =))))


Và cuối cùng là Zeus, Sophie và Relic, những con người đã lập nên một vương quốc nhỏ bé mà thanh bình này~
Lão trong này thật sự hiền quá =)) Rất rất hiền, chuẩn hình một vị vua anh minh "chăm dân như con" ấy =)))
Đôi khi có những suy nghĩ tinh quá kì quặc, nhưng đằng sau vẻ bựa nhân đó lại là một con người lo nghĩ~

Vento đã viết:Là vì nơi đây có Người. Nơi chứa chấp tất cả, nơi cho chúng tôi một chỗ dừng chân. Chẳng bao giờ bỏ rơi chúng tôi.
Vì Người đã tạo nên đất nước này, vì Người đã cho chúng tôi một chỗ dừng chân. Thưa Đức vua, Người chính là sợi chỉ đỏ thuần trong truyền thuyết mà cuốn chúng tôi lại với nhau, để được gặp nhau và gặp Người~

Vento đã viết:Nhưng cũng vào một ngày đẹp trời, hai người đó biến mất, chẳng nói lời nào, để Quốc vương thẫn thờ và hụt hẫng với bức tranh vừa khô màu trên tay. Chẳng để lại lí do nào cả.
Tại sao vậy? Tại sao không tiếp tục đứng cạnh Lão mà cùng trị vì đất nước? Nơi đây không có cung đấu chẳng có âm mưu, nếu ở lại, cũng rất yên bình mà?~

Cảnh Zeus và Tam phương thần đi dạo nhân gian thật sự rất đẹp, rất rất đẹp >w<~~ Ann rất thích những hình ảnh của Vento-nee >w<~ Thích lắm cơ >w<~~~~~

Vento đã viết:
Cám ơn các ngươi, vì đã luôn bên cạnh ta.
Và cũng cảm ơn Ngài, vì cho chúng tôi có cơ hội để được ở cạnh Ngài...

Trong một ngôi nhà gỗ đơn giản mà thanh bình, cuối cùng cũng gặp được họ, hai chị em đã biến mất không lời giải thích ấy...
Vento đã viết:
Và cả lòng biết ơn của thần dân Middle Basic, cả cô và Ngài ấy đều rất quan trọng với chúng tôi.

Fic của Vento nee thật nhẹ nhàng, êm ả. Cứ như là dòng kí ức vậy, thanh bình lắm, mà cũng xinh đẹp lắm~~

Em sẽ hóng nee về và chờ chap mới đấy~
Sponsored content

[Forum fic] Tales in Middle Basic Empty Re: [Forum fic] Tales in Middle Basic

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết