MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Entry] Mộng Nhân

power_settings_newLogin to reply

21042012
[Entry] Mộng Nhân

Vô tình nghĩ ra khi đọc cái Silent Sleep của Tsu-nii.

Ờ thì viết chớ cũng ếu có hiểu mình viết gì =w=

-----------------------

Mộng Nhân vẫn chờ
Trong lụi tàn viễn kiếp



Trong an bình, người thường ngủ mơ.

Mộng mị giăng đầy tâm trí và đầu óc tan hoà trong ảo ảnh.

Cuồng loạn dịu dàng. Khóc than hạnh phúc.

Đau khổ và niềm vui trộn lẫn xoay tròn.

Mất đi nhận thức. Mất đi cảm xúc. Mất đi yêu thương. Bỏ lại tất cả phía sau mà tung đôi cánh không bụi bẩn bay vào cõi mộng.



Mộng Nhân mỉm cười
Nắm lấy tay người và Mộng Nhân bước đi


Người nghiêng đầu khó hiểu trước nụ cười ấy.

Và vẫn bước đi.

Ánh mắt thuần khiết của người nhìn khắp Mộng Giới một cách thích thú, người cười ngây ngô như một đứa trẻ.

Thế giới bị bỏ quên sau lưng người.

Mộng Nhân mỉm cười
Vẫy tay chào thế giới đang rạn vỡ đằng xa


Người thả mình trên cánh đồng hoa rực rỡ sắc màu.

Im lặng vô ngàn cùng gió lướt qua trước mắt.

Người lặng nhìn bầu trời xanh thẳm trôi mỗi lúc một xa.

Cánh thiên thần gấp lại, người nhắm mắt và ngủ quên. Trong Mộng Giới.


Mộng Nhân đặt ngón tay lên môi và cười trong im lặng
“Ngủ ở đây sẽ không tỉnh lại được nữa đâu”


Người tỉnh dậy, tròn mắt. Quanh người chẳng có ai.

Người dáo dát tìm xung quanh. Đâu rồi? Sao người chẳng thấy?

Cánh thiên thần đột nhiên mở rộng, nâng người bay cao, xoay vòng trong không khí.

Người la oai oái khi cánh của mình không nghe theo mình, cứ quay quay quay quay. Người khó chịu. Chóng mặt. Nếu người ngất ở đây thì phải làm sao?


Mộng Nhân cười khúc khích lặng lẽ quan sát người
Mộng Nhân vẫn không xuất hiện, chỉ cười im lặng


Cánh thiên thần đột nhiên khép lại, và người rơi phịch xuống cánh đồng hoa.

Người oà lên khóc kèm với bực bội, lầm bầm chửi rủa kẻ đó quá tàn nhẫn với người.


Thế Giới đã xâm nhập vào

Mộng Nhân nhíu mày



Người xoa xoa đầu, ngồi dậy và đi.

Người muốn thoát khỏi nơi này. Người ghét kẻ đó rồi.

Ngu ngốc chiếm lấy đầu óc người và an yên không níu kéo người được nữa.


Thế Giới cười ngạo nghễ trên chiến thắng
Người đã quay về bên hắn

Mộng Nhân thở dài trước người mê muội
Tại sao con người lại không thích yên bình mà lại chọn ồn ã?


“Đưa người đi đi, và tôi sẽ chờ”
“Ngươi thật đồng ý sao, Mộng Nhân?”
“Níu giữ chỉ làm người đau, huống gì, người cũng sẽ về bên ta”
“Ngươi thật tin thế sao?”
“Đó không phải tin, mà là chắc chắn”



Thế Giới nhìn Mộng Nhân khó hiểu

Mộng Nhân chỉ cười


Cửa Mộng Giới lại mở ra lần nữa, người bước qua, không chút ngần ngại.

Thế giới vỡ nát đang liền lại và an yên trôi dạt vào hư không.

Im lặng vụt tắt và ồn ã thổi bừng lên trước mắt người.

Người mỉm cười. Không còn im lặng.

Người ngủ mơ. Không còn im lặng.

Người sống. Không còn im lặng.

Người lầm tưởng thế giới ồn ào đang chào đón người. Nhưng người có hay, người đang chìm vào an yên vĩnh hằng. Để rồi đến một ngày chết trong thầm lặng.


Và Mộng Nhân vẫn chờ
Trong lụi tàn viễn kiếp

Comments

Hino Asa
Mộng Nhân và Mộng Giới
Chợt nhớ đến cái phim Bát tiên toàn truyện, Mộng Nhân đến, lấy đi giấc mơ của con người và con người sẽ chết.
Ent này thật hay
Và Mộng Nhân vẫn chờ
Trong lụi tàn viễn kiếp


Thích câu này nhất ấy Kem
power_settings_newLogin to reply
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết