MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

descriptionthư tặng mẹ  Emptythư tặng mẹ

more_horiz
Gòm ơi !

Không được gọi bằng tiếng mình ơi, em ơi hay má nó ơi… mà “gòm ơi” là tiếng gọi yêu thương của ba tôi gọi má thời ấy, bởi lúc đó tôi còn nhớ như in người má tôi gầy còm…

Mỗi lần nghe ba gọi má như thế, chị em tôi lại cười và trách: “ Sao má không chịu mập lên chứ để ba cứ gọi như vậy xấu quá…” nghe đến đó, má tôi chỉ mỉm cười. Lúc ấy thật sự chúng tôi còn quá nhỏ để nhận biết được nỗi nhọc nhằn của má tôi. Vì nhà nghèo, vừa phải săn sóc mấy đứa con nheo nhóc, vừa phải phụ chồng công việc đồng áng thì hỏi làm sao má tôi có thể mập lên được…

Ở quê tôi thời ấy, người dân chủ yếu sống bằng nghề nương rẫy và nhà tôi cũng vậy… Thế nên má tôi - mỗi ngày phải dậy thật sớm để nấu vội miếng cơm cho cả nhà và dặn dò chị em tôi vài ba câu rồi má khăn gói ra đồng phụ giúp ba tôi: cấy cày, trồng trọt… Tối đến, bà còn phải thức khuya bó lại những bó rau, bó cải vừa hái ban chiều để kịp đem ra bán chợ khuya. Chưa kể những khi mùa màng thất bát không đủ ăn, má tôi phải chèo thuyền đi bán hàng rong cả trăm cây số để kiếm thêm tiền phụ với ba nuôi chúng tôi ăn học… Nhiều lúc, cái nắng ban trưa nóng cháy da người; cái lạnh buốt khi trời đổ cơn mưa cũng không làm cho má tôi ái ngại, má không một lời than thở và điều tôi nhớ nhất chính là nụ cười của má những lúc như thế… Một nụ cười thật đẹp…

Má tôi thường ví chúng tôi như là “bầy gà con chi chíp” đáng yêu của má… ừ, bầy gà con vô tư ấy chỉ biết chạy quanh quẩn theo mẹ ăn mồi mà không biết rằng chính mẹ của chúng đã phải cố sức đào bới khổ cực như thế nào để kiếm từng miếng mồi cho con mình… và… thân má gầy lại càng gầy thêm…

Cuộc sống của má tôi là như thế đấy, cả ngày quần quật làm việc vì con vì chồng và rồi ngày lại qua ngày, chị em tôi cũng lớn khôn, biết phụ giúp má, tự lo cho mình, giảm bớt gánh nặng cho má nhưng tôi biết gánh nặng về nổi lo âu cho từng đứa con của má trên đường đời vẫn nặng nề bởi tấm lòng của người mẹ luôn bao la rộng lớn. Tôi nhớ ngày tôi rời xa quê hương, rời xa má… má tôi đã khóc thật nhiều và đến bây giờ dù… tôi đã sang tuổi 40 nhưng mỗi lần về lại quê thăm má. Tôi rất rất hạnh phúc bởi má tôi vẫn xem tôi như một đứa con bé bỏng của má. Tôi được má cho thưởng thức lại những món quê mà lúc nhỏ tôi rất thích, được má kéo chăn đắp khi trời khuya trở lạnh,… Ôi! Tôi thật hạnh phúc khi có má và tôi bật mí cho các bạn biết một điều nhé !!! Má tôi giờ đây đã mập ra không còn gầy như trước nữa và không những thế bà còn đang rất vui vẻ cùng con cháu… nhưng có một điều… cả bà và chúng tôi đều canh cánh một nỗi buồn trong lòng là không còn được nghe ba tôi gọi “gòm ơi” – hai tiếng yêu thương ấy - vì… ông đã sớm qua đời…

End.

p.s : tặng cho những bạn đang còn mẹ, hãy là người con có hiếu để không phụ lòng ba mẹ các bạn nhé ^^

descriptionthư tặng mẹ  EmptyRe: thư tặng mẹ

more_horiz
Hey, mới vào forum à? Mai mốt nhớ thi sáng tác văn nhá!( Nghe giống trong các tác phẩm văn chương vậy cà?=_=!)thư tặng mẹ  3801681303

descriptionthư tặng mẹ  EmptyRe: thư tặng mẹ

more_horiz
Cảm động wa :laplanh:

Bạn Rodei nói đúng, chúng ta phải bít quý trọng người mẹ của mình, mẹ là người đã nuôi ta khôn lớn, thật đáng trân trọng làm sao, '' Tình mẫu tử'' :th4: :th4: :th4: :41:

descriptionthư tặng mẹ  EmptyRe: thư tặng mẹ

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply