MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[ Bakugan fanfic ] Anthearia

power_settings_newLogin to reply
+27
thienphu842002
Neko_loves_cat
Sariyo_miame
Presea_Clef
shiro_62
ashywolf
Haruko_Alice
linh27ltp
bóng tối bao trùm
Kantono Fuminsho
Tanimura_Miho
Elfin-Ingram
tieubang_tinhnghich
Rodei Rido
Hikari Fubuki
evildevil
pee.kool1997
tuyet_phuong
Carol Rido
Mizu Lucifer
ranka misaki
Hino Asa
Ankh
Wind.G
bemeo045
Anyamoto Aiji
arisu_darkon
31 posters

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 Empty[ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
First topic message reminder :

Tên fic : Anthearia
Tác giả : Arisu_Darkon
Thể loại: Shounem ai, Romance, Mystery, và một số cái khác nữa.
Pair :
Romance: Keith x Dara, Ace x Mira, Shun x Alice, Klaus x Alice, Lync x Alice, Hydron x Alice, Julie x Billy, Dan x Runo
Shounen ai : Keith x Gus, Hydron x Lync ( Vâng tôi điên )
Summary:
Anh có tất cả những gì anh muốn: Một tên người hầu trung thành sẵn sàng chết vì anh, một cô em gái xinh đẹp tài giỏi ngây thơ theo ý anh dù là giả dối, gia thế của kẻ đứng thứ 4 trong dòng dõi hoàng tộc đất nước Vestal,...
Cô là một con người không có gia thế hay địa vị, tài sản gì. Những tưởng anh có thể có được cô dễ dàng vậy mà cô lại hoàn toàn không quy phục anh như bao cô gái khác.
Cô quả là một người thú vị, nhưng...
Anh lại không có được cô.
Nếu đã vậy...
Anh càng phải có được cô, anh nhất định sẽ độc chiếm lấy cô, không nhường cô cho ai hết.
Cứ như vậy... cứ như vậy... và cả anh và cô đều bị cuốn vào vòng xoáy của định mệnh_Một kẻ thích chơi những trò đùa độc ác lên những con người nhỏ bé nhỏ đáng thương rồi khoái chí nhìn kết cục mà cười.
Giới thiệu về thế giới Anthearia:
Đó là một nơi xinh đẹp nằm ở trung tâm của vũ trụ được trị vì bởi một loài sinh vật đáng yêu mang tên Con người. Con người ở đây mỗi người mang một loại ma lực : Aqua_Thủy, Zephyroz_Phong, Nova_Hỏa, Subterra_Thổ, Luminaz_Quang và Darkon_Âm. Một số người mang ' ma lực thứ hai ' với cái tên là Armiara, đó là những ma lực không thuộc những loại ma lực trên, như làm đồ vật bay lên, điều khiển tóc,...

Lần sau tớ sẽ giới thiệu về Học viện Deceptist.
Nhân tiện là mem mới, mong dc chỉ bảo.
Hẹn gặp lại!

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Bạn viết hay lắm đó......chờ book tiếp theo nha !

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Ớ xí được cái phong bì của anh Keith nha ~

chap này hay và cảm động chờ cháo tiếp :) ~

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
e vik hay lắm a:) Nhớ phát huy nhé. Có vẻ như chap này k có j` cko c. chém ùi :(
Hóng chap sau đây. Mong là sẽ có Shun và Alice :laplanh:

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Chap hay lớm !!!

hờ hờ a Keith ngắm cảnh hay ngắm "người trong mộng" thía =))

Ace ơi là Ace, sao cậu dám ôm Mira mờ ngủ chứ * lăn lăn, xách dép te te đi * méc anh Keith nè * chạy *

Mong chap mới nhé bạn hiền :red:

p.s : giờ mới biết Arisu 11 tuổi ấy :red:

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Book 7

- Alô, Alice à? - Mira áp cái điện thoại vào tai nghe
- A… Mira sama, có chuyện gì thế ạ? - Phía đầu dây bên kia vang lên một giọng nói trong trẻo.
- À chỉ là tài liệu văn mà chị Dara soạn cho mình ấy, có vài chỗ mình phân tích không ra, vả lại mình vẫn còn chưa hiểu nhiều. Vậy hôm nay bạn đến nhà mình giảng giúp mình được không? Nếu bạn không đồng ý cũng không sao, chủ nhật là ngày nghỉ mà lại…
- Không sao không sao. Đằng nào tôi cũng chẳng có việc gì để làm chiều nay cả, tôi sẽ đến. Vả lại tôi đang còn bài tập sưu tầm chưa làm mà cái máy tính của tôi vừa bị mất, tôi cũng đang định sang nhờ Mira sama cho dùng tạm máy tính. Tài liệu thì tôi cũng phân tích xong khá lâu rồi.
- Uh… Vậy chiều nay 2 giờ nha.
- Dạ
Cụp.
Chiều hôm ấy, Alice đến khá sớm, trong cái cặp khoác chéo của mình là tập tài liệu đã được phân tích cùng giáo án tự soạn và một vài quyển sách phục vụ cho bài sưu tầm. Đến nơi, cô thấy lấp ló ngoài cửa là một người thanh niên với mái tóc xanh nước hơi bồng bềnh như tóc cô. Phát hiện ra cậu ta, cô cố lên tiếng chào hỏi thân thiện.
- A… Chào anh, Gus sama
- … - Gus không nói gì, chỉ kính cẩn cúi đầu chào Alice. Thấy vậy Alice vội đỡ anh đứng dậy.
- Gus sama… Anh làm gì vậy?
- Tôi đến đón cô theo lệnh của ngài Keith để đảm bảo cô đến được đây an toàn và giúp tiểu thư Mira học. Xin cô làm ơn đừng gọi tôi là Gus sama như vậy nghe không giống phong cách tiểu thư quyền quý của cô chút nào.
Alice tròn mắt nhìn Gus. Cô thậm chí bị chính người cha ruột của mình chối bỏ, bị ông ném ra ngoài đường, thế thì tiểu thư quyền quí gì cơ chứ.
- Gus sama à, em chỉ là người thường thôi. Em cũng giống như anh đó, em chỉ là người đi theo hầu Runo sama giống như anh theo hầu Keith sama thôi. Anh lớn hơn em một tuổi thì nên gọi là Gus sama chứ đúng không? - Alice cười gượng đỡ Gus.
Lần này đến lượt anh ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô khi cô đỡ anh đứng dậy. Nhưng cô nhìn không giống người hầu gì cả, người hầu mà còn xinh đẹp hơn chủ nhân sao. Anh đã từng thấy bao nhiêu đứa hầu nhưng cô là trường hợp đầu tiên dù đứng bên cạnh chủ nhân vẫn toát lên vẻ quý phái còn hơn cả chủ nhân của mình, đến độ đã có lần anh ngỡ rằng Runo mới là người hầu như anh.
- Thế… thế à - Anh chỉ có thể buông ra vài lời như vậy sau vài phút định hình lại sự thật khá là bất ngờ mà giờ anh mới nhận ra. - Vậy… mời cô theo tôi lên phòng tiểu thư Mira.
Cô như một con mèo ngoan, nghe lời anh răm rắp lúc anh chỉ bảo này nọ về tòa biệt thự. Thấy vậy, có lúc anh cười thầm khi thấy những phản ứng dễ thương của cô, như lúc cô mơ màng ngắm biệt thự rồi anh gọi tên cô thì cô giật bắn cả mình lên rồi xin lỗi rối rít do không tập trung chú ý. Đến trước phòng Mira, anh để cô ở đấy một mình rồi lủi đi nhưng vẫn lấp ở một nơi khá xa đến khi cô vào hẳn trong phòng rồi anh mới yên tâm rời khỏi.
Phòng của Mira thật sự rất rộng, rộng chắc phải gấp rưỡi phòng ở kí túc xá của Alice, những lúc như thế này cô lại thấy thán phục những gì mà quyền thế đem lại cho con người.
- Alice đến rồi à - Giọng Mira vang lên từ phía cái bàn học khiến cô hướng đôi mắt chocolate của mình về hướng đó.
- A… Mira sama chuẩn bị sẵn rồi sao? Vậy chúng ta bắt đầu học thôi. - Vừa nói, Alice vừa kéo ghế xuống ngồi cạnh Mira, lôi tập tài liệu đã được phân tích và giáo án cô thức đêm để soạn ra và bắt đầu học.
Alice giảng rất kĩ càng cho Mira, Mira có hỏi câu gì thì cô cũng trả lời cặn kẽ câu đó và hỏi đi hỏi lại nhiều lần để đảm bảo Mira nắm chắc bài học. Được Alice giảng kĩ lưỡng như vậy, Mira cũng hiểu được nhiều và nắm chắc bài học. Đến bài sưu tầm, cả hai ngồi vào hai cái máy tính khác nhau và bắt đầu tìm tòi trên mạng. Đang lưu tài liệu, bỗng một cửa sổ lạ xuất hiện trên màn hình máy tính của Mira bảo cô kích vào, cô không biết gì và đã làm theo nó. Bỗng nhiên máy tính tắt phụt đi, bấy giờ Mira mới ngỡ ra, đó là một chương trình virus được lập để xóa hết những dữ liệu cô vừa thu thập được. Một trò chơi chơi khăm độc ác của ai đó.
- A… - Mira khẽ kêu lên đầy tiếc nuối khi 2 tiếng đồng hồ nghiên cứu đã không cánh mà bay.
- Sao vậy ạ Mira sama? - Alice hỏi đầy lo lắng
- Bài sưu tầm mình làm 2 tiếng đồng hồ vừa rồi bị một con virus phá hết mất rồi. Giờ lại phải làm lại từ đầu. - Mira ngán ngẩm bật cái máy tính lên.
Alice cúi gầm mặt xuống nhìn sàn nhà một lúc lâu, ánh mắt nhìn lưỡng lự thấy rõ. Sau một hồi định thần lại, cô mới bắt đầu lên tiếng.
- Tôi… tôi khôi phục lại tài lệu của Mira sama nhé.
- Hả… - Mira ngỡ ngàng - Bạn làm được sao?
Alice không nói gì, lặng lẽ tiến đến gần cái máy tính và đặt tay lên nó. Mắt của Alice thay vì chuyển thành màu tím xanh như những người hệ Darkon khi sử dụng armiara thì lại chuyển thành màu đen tuyền. Một làn khí đen quấn lấy tay cô rồi nó dần quấn quanh cái máy tính. Màn hình máy tính bật lên rồi hơi nhiễu một chút trước khi trở về trạng thái trước khi mira mở chương trình virus.
- Woa~… Bạn tài quá… Alice… Alice - Mira thấy lo lắng khi Alice gục xuống sàn nhà lấy tay che mắt đi và thở một cách khó nhọc.
Alice đẩy nhẹ Mira ra khi thấy cô đến gần mình, tay vẫn che đi đôi mắt đen tuyền của mình, cô cười nhẹ.
- Không sao đâu. Xin lỗi, tôi vào nhà vệ sinh một chút - Nói là làm, cô chạy thẳng vào phòng vệ sinh. Mira vẫn đứng nhìn cô lo lắng.
Vào phòng vệ sinh, cô mới mở tay che mắt ra nhìn thẳng vào cái gương đối diện. Đột nhiên đôi mắt đen ấy trong gương sắc lạnh hẳn đi, không giống với sắc thái hiền lành thường ngày của Alice.
- Thôi ngay đi. Đây là cơ thể của ta, đừng có mà cố vùng ra nữa.
“ Đừng kìm hãm ta nữa. Ta là một phần của ngươi, ngươi phải chấp nhận ta đi ” - Một giọng nói văng vẳng trong đầu Alice
- Nhưng nếu ta để ngươi thoát ra thì ngươi sẽ hủy hoại tất cả.
“ Đó là sứ mệnh của chúng ta mà Alice. Ngươi không thể chống lại được định mệnh đó đâu ”
- Im đi - Alice hét lên, tay vẫn ôm đầu - Bằng mọi giá, ta phải ngăn chặn được ngươi.
“ Không thể đâu. Ngươi là chủ thể của ta, ta chết thì ngươi chết. Ngươi thật sự muốn liều sao. Vả lại ta sẽ không cho ngươi chết đâu, chả lẽ ngươi không muốn gặp lại ‘anh ta‘ sao? ”
Alice khựng lại sợ hãi nhìn hình bóng của cái mình trong gương đang mỉm cười, một nụ cười thật là tàn độc cùng đôi mắt đen tuyền huyễn hoặc. Cúi mặt xuống, cô định thần lại đến khi đôi mắt đen đã trở về với màu nâu chocolate xinh đẹp vốn có của mình. Đến lúc chắc chắn giọng nói đó đã không còn trong đầu mình nữa, cô mới ra khỏi nhà vệ sinh, bắt gặp ánh mắt lo lắng của Mira, cô cười trừ, phẩy phẩy tay ra dấu là mình không sao hết, không phải lo lắng gì cả. Mira bắt đầu nhìn cô bằng ánh mắt đa nghi đến khi cô phải bao biện mình không sao thật.
- Ư… ư… - Mira vươn vai sau khi ngồi máy tính khá lâu và kết quả thu được tốt đẹp - Mỏi quá nhưng mà tớ làm xong rồi. Còn Alice
- Tôi cũng làm xong rồi. Cảm ơn Mira sama rất nhiều vì đã cho tôi dùng máy tính. Tôi lưu bài sưu tầm vào USB xong rồi về luôn ạ.
- Thôi bạn ở đây ăn tối với mình luôn đi, cũng 6 giờ tối rồi còn gì - Mira cười hiền nhìn Alice khi cô đang sắp lại đống giấy tờ lộn xộn bày quanh cái máy tính.
Alice có lưỡng lự đôi chút trước khi đồng ý. Bây giờ mà đi bộ về thì phải mất 45 phút đồng hồ, mà về còn phải thay quần áo rồi nấu mới cơm ăn nên cô có phần hơi ngại.
Xuống nhà, khi gặp phải Dara cô chỉ cười gượng vẫy tay chào, Dara đang quét sân thấy Alice cũng cười vẫy tay chào lại. Cũng phải, những người biết cô làm người hầu ở biệt thự của Keith chỉ có Ren, Fabia và Alice_những người mà cô tin tưởng nhất.
- Hay nhỉ, sao cô toàn thân thiện với người khác mà sao không thân thiện với ta~! - Giọng Keith bất ngờ vang lên bên tai cô từ đằng sau làm cô giật mình chụp tai lại quay ra nhìn Keith.
- Sao lại thổi vào tai tôi? Mà cớ gì tôi phải thân thiện với anh cơ chứ! Chả phải vì thỏa thuận với anh mà thời gian tôi về nhà chăm sóc cho Ren ít hơn sao. - Mặt cô vẫn phớt hồng dù cái sắc thái giận dữ còn biểu hiện thấy rõ, tay thì che tịt đi cái tai bị thổi.
Anh cười một cách đểu cáng nhìn cô rồi bỏ đi, trước đó còn lén hôn lên má cô một cái nhẹ làm cô càng giận hơn đưa tay lên chùi má của mình (Amen, đây là Spectra chứ không phải Keith nữa).
- Mira., bài tập Alice làm giúp em đã xong chưa? - Anh vừa hỏi vừa nhấp một ngụm rượu.
- Xong rồi ạ. Alice giảng kĩ lắm anh ạ, em hiểu nhiều hơn rồi. Tập tài liệu của chị Dara hơi khó hiểu nhưng nhờ có Alice nên nó không còn là vấn đề nữa.
- Thế thì tốt. - Nói đoạn anh quay sang nhìn Alice đang rụt rè ăn - Cảm ơn em vì đã giúp em gái ta. Mà cũng không phải ngại đâu, ta sẽ không làm gì bạn của Mira đâu mà, cứ ăn nhiều vào.
- A… Dạ… - Alice hơi giật mình đáp lại.
Dara lườm Keith một cái rõ sắc khi anh nói chuyện với Alice, nó như cảnh báo anh mà dám động vào cô bé kia là cô sẽ cho anh về cõi băng giá ngay lập tức. Với armiara của cô, đó chỉ là chuyện nhỏ. Dường như hiểu được ánh mắt của cô, anh lên tiếng.
- Chậc… Sao tự nhiên thấy lạnh thế nhỉ? Neh~ Dara chan~ ? - Anh giả vờ run lên, miệng vẫn nhếch lên cười rồi hướng mắt nhìn ra phía cửa, nơi cô đang đứng khiến cô giật mình.
- Hả… à… ừ… - Cô trả lời hơi lóng ngóng khi nhận ra mình đã nhìn anh chằm chặp, hình như như vậy thì hơi… gì ấy nhỉ… à, vô duyên.
---
Trong bếp, Gus thở dài nhìn đống bát đĩa bẩn rồi xắn tay áo lên, bỏ đôi găng của mình ra để lộ những dải vải trắng với vài vết đỏ loang lổ quấn quanh tay anh. Cảm thấy gì đó, anh quay lại thì thấy Alice đang đứng đó nhìn anh bằng đôi mắt chocolate của mình.
- Alice… Cô có việc gì à? - Anh giấu nhẹm cái tay được băng bó ra sau lưng.
- Cho em coi cái tay băng bó của anh đi - Cô chỉ vào cái tay anh đang giấu sau lưng.
Anh quay đầu đi, tránh ánh nhìn của cô, chối.
- Cô nói gì thế hả? Tay tôi băng bó hồi nào… Này này… - Anh hơi bất ngờ khi cô lôi cái tay băng bó đó ra rồi cầm ngắm.
Không nói gì, cô đặt tay còn lại lên cái tay bị thương đó. Một làn khí tím đậm tỏa ra vây lấy tay cô, nhìn từ phía trên thấy lòng bàn tay cô phát ra một ánh sáng màu đen. Không như lần trước, mắt cô chuyển thành màu tím nhạt. Anh bỗng cảm thấy tay mình đỡ đau hơn. Cô thả tay anh ra rồi tháo lớp băng vải. Lành rồi. Anh đưa tay lên nhìn để chắc chắn mình không bị ảo giác xong nhìn cô.
- Vậy ra đây là armiara của cô à? Chữa lành.
- Không phải. Chỉ đúng một phần thôi. - Cô cười buồn nhìn hai bàn tay của mình
- Vậy là gì?
- Cái này à? - Nói đoạn cô đưa ngón tay trỏ lên đặt trước môi - Bí mật.
Rồi cô lủi đi, để anh lại trong bếp với ánh mắt ngỡ ngàng. Không phải sao? Vậy thì là gì chứ? Cô chứa quá là nhiều bất ngờ và bí ẩn. Nhưng anh sẽ không tìm hiểu đâu, đó đâu phải là nhiệm vụ của anh. Tò mò lắm đấy nhưng nếu không phải cần thiết thì làm làm gì cơ chứ.
--- End Book 7 ---
Mas*mặt phụng phịu nhìn Arisu*: Sao ta chưa có vậy?
Arisu: Có mà có mà. Ngay đầu book 8 sẽ có anh. Em hứa đó.
Mas*mắt sáng rỡ*: Thịt không? Thế thì cảm ơn nha.
Shun: Hắn xuất hiện rồi không tranh Alice với ta đấy chứ
Arisu: Đương nhiên.

- Ranka cứ nói quá à. Thiên tài gì đâu, còn cùi lém.
- Cám ơn tuyet_phuong nha. Bạn là mem mới ha? Chào mừng vô forum
- Cám ơn Pee nhìu. Vốn có AlicexShun rùi mà
- Carol mà méc anh Keith là chị Mira hận bạn suốt đời nếu chị ế đó.

Tem là cốc rượu của anh Keith.
Phong bì là dải vải băng bó của anh Gus.
Thư là… đống bát đĩa bẩn anh Gus phải rửa.

Ps: Mong mọi người không hiểu lầm là em ghép Gus với Alice. Anh nè chỉ là “công cụ” để bộc lộ armiara của chị Alice thôi. Nên đừng có kêu anh Gus phản bội anh Keith à nha.

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Chà, com thôi ^^

Ít khi thấy 1 chap nào đó mà ko có sự xuất hiện của cặp đôi vàng KeithDara nhể :))

Dar chan trong đây hơi hung dữ và đanh đá (sao thấy giống Runo ghê =)) ) Còn Keith thì, là Spectra chứ Keith cái gì nữa :))

Sặc, chap nào có Sa/Ya thì làm ơn cho fép mình miễn com nhá, 11t mà đã nghiện Sa/Ya r ;____;

P/s: Năng lực của Alice sao rộng thế =____= Mà trong fic này Alice chơi cả harem luôn :)) Trong fic Lẫn thì Hydron đc ghép vs 1 bé khác ( là OC của Midori) - chỉ là ý định chứ chưa có ý tưởng viết :))

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Đọc fic này sao thấy hầu hết các anh trong đây đều đào hoa quá. >< Keith không nói, Hydron cũng quen mà đến cả Shun - anh chàng ninja lạnh lùng - mà thế này thì bó (hầu hết vì còn vài người chưa biết và Klau, Lync thì hiền hơn).

Năng lực của Alice là gì thế? :hoi: Tò mò quá. Chữa thương a, điều khiển máy móc điện tử a. Còn gì nữa, cứ như thể Alice có thứ năng lực tuyệt đối mà người ta hay giành giựt nhau để dùng nó chiếm lấy tất cả mọi thứ vậy.

Arisu có vẻ thích từ "lủi" nhỉ, trong fic thấy từ đó nhiều ghê ấy. Chap này evil thấy Arisu đã ít (có thể nói là hết - vì bản thân evil cũng chưa chắc có phải thế không) sai chính tả. Lắt nhắt thôi, không nhiều, nhưng vẫn thấy khó cho người đọc.

Mong chap mới nhe ^^

P/s: tác giả 11 tuổi đã viết hay thế này rồi. Nhìn lại mình :thatvong: chưa ra được cái tiêu đề chứ đừng có nói là fic. ngồi tự kỉ


Được sửa bởi evildevil ngày Thu Jul 12, 2012 6:27 pm; sửa lần 1.

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Chap rất hay !!! Arisu viết hay hơn mềnh nhìu :red:

Không biết Anthearia của Alice là gì ta * vò đầu suy nghĩ * nếu nó dám làm gì Alice thì đã có "2 thị vệ" chuẩn bị bầm nó thành tương :red:

Spectra hôn má Dara ư =)) vui vui, làm Spectra thì Keith bạo hơn khi là chính mình :red:

Book 8 có a Mas - chap coi à * mắt sáng rỡ, tung hoa, tung lá, tung... tác giả =)) )

Hóng book 8 nhé !!!

p.s: Mira ế chồng hở ? =)) còn lâu lắm TG ơi =)) Mira xinh như thế thì quá trời anh đeo theo ấy mờ =))

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
*te te bước vào*

*nhìn chằm chằm*

*run run*

ôi Kà chính thức Like cái fic này~~*ôm mặt* Kà rất thích những anh giai biến thái~~*ôm mặt*

Arisu-chan mới 11 tuổi hả~~? viết fic tôt ghê đó chứ~~

ôi~~anh Keith~~sao anh ba-lăm quá vậy anh~~sự ba-lăm của anh làmca1c bạn chẻ nổ đom đóm mắt~~*quay vòng vòng*

Kà chờ chap tiếp~~

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Book 8

Ở một nơi xa lắm, trong một ngọn núi tuyết mà không ai biết, không ai hay, có một tảng đá đang dần nứt ra.
- Tỉnh dậy đi. Với danh nghĩa là chủ nhân của ngươi ta ra lệnh cho ngươi tỉnh dậy. - Một con rồng trắng xám đặt tay lên tảng đá hơi nứt đó.
Tảng đá đó bắt đầu xuất hiện những vết nứt mới, những vết nứt mới và cũ lan rộng và to ra đến khi tảng đá vỡ hẳn. Người con trai ngụ trong tảng đó gục xuống trên nền tuyết lạnh, tay chống xuống đất, thở hổn hển như vừa làm gì nặng nhọc lắm.
- Đồ ngu. Forturnen đã bắt đầu phản kháng trong con bé lâu rồi sao giờ mới gọi ta dậy hả?
- Hê… Vậy mấy vết nứt trên tảng đá đó là do ngươi vùng ra đấy hả?
- Còn sao nữa. Đừng vòng vo nữa, nói đi, con bé ở đâu?
- Nó vẫn sống dưới cái tên Alice Gehabich. Hiện giờ nó đi học và ở trọ kí túc xá Học viện Hoàng gia Deceptist.
Người con trai khoác cái áo trắng kì lạ lên và quay người về phía con rồng và bước những bước đi mạnh mẽ về phía cửa hang.
- Khoan đã.
- Gì? - Người con trai dừng bước nhưng anh vẫn không ngoái lại.
- Hãy cầm lấy cái này đi. Nó sẽ giúp ngươi nhiều đấy. - Con rồng chìa ra một thẻ bài - Đây là thẻ bài dịch chuyển
Anh nhìn nó cười, ánh mắt thể hiện sự tàn độc thấy rõ.
- Mang mặt nạ vào đi. Ngươi không quên thỏa thuận giữa chúng ta đấy chứ. Nếu con bé không nhận ra và tha thứ cho ngươi thì ngươi cũng không được nhận lại nó.
- Ta biết chứ. - Anh đeo cái mặt nạ thủy tinh kì lạ của mình lên, cười buồn rồi biến mất sau một luồng sáng bảy màu.
---
Thời gian trôi đi thật nhanh, chỉ thoáng chốc hai ngày nghỉ đã hêt, đã vào ngày thứ hai đầu tuần với những bài học mới. Buổi sáng thật là dịu mát làm sao. Chim ca hót líu lo ẩn mình trong những tán cây, mây bồng bềnh nhẹ trôi như những mảng kẹo bông ngọt lịm (nhắc đến thấy thèm quá), từng tán cây xòe nhứng cánh tay của mình ra vươn rộng.
Lớp 10A hôm nay hơi khác với mọi ngày, 15 phút nữa vào lớp, bình thường thì vẫn khá vắng nhưng đặc biệt hôm nay lại đầy đủ đến bất ngờ.
- Alice… Alice… - Một giọng nữ vang lên kéo Alice ra khỏi quyển sách dày cộp cô đang cầm.
- Mira sama có chuyện gì sao ạ?
- Mình nghe đâu hôm nay có bạn mới vào lớp đấy. Bọn trong lớp bình thường toàn đi muộn nhưng hôm nay đi sớm chỉ để coi mặt người mới thôi đấy. Hình như là con trai, tớ nghe mấy đứa con gái bảo thế.
- Sao Mira sama lại nói với tôi về chuyện này. Cô biết là tôi chưa bao giờ quan tâm đến việc đó mà.
- Thì để lôi bạn ra khỏi quyển sách đó đó. Bạn làm ơn chú ý tới mọi thứ xung quanh hơn được không? Cả Shun nữa, sao nãy giờ cứ nghịch tóc Alice thế hả?
Alice cười gượng gập quyển sách lại, Shun ở sau thì ngó lơ Mira, vẫn xoay xoay tóc Alice trong tay mình như thể trên thế giới này chỉ tồn tại có cậu và mấy lọn tóc của Alice vậy.
- Tôi thích, được chưa? Mắc mớ gì đến cậu? - Shun hơi gắt lên - Ơ… Alice… - Cậu hơi ngỡ ngàng khi Alice quay xuống rút lại tóc mình.
- Có lẽ Mira sama nói đúng đấy ạ. Cả hai chúng ta nên chú ý tới xung quanh hơn.
Shun làm mặt lạnh như giận Alice, khoanh tay lại dựa vào ghế. Alice cười gượng rồi thở dài lại mở quyển sách ra đọc.
- Chỉ là người mới thôi mà. Cái gì đến rồi sẽ đến, chúng ta không ngăn chặn được đâu. Con người quá là bé nhỏ và yếu ớt để chơi đùa hay chống lại số phận.
Tự nhiên Mira cảm thấy hơi sợ trước câu nói đó của Alice, cô có linh cảm người mới đến này sẽ mang cuộc sống yên bình này đi. Cô nhanh chóng thoát khỏi suy nghĩ đó và về chỗ khi tiếng chuông reo lên.
- Được rồi, cả lớp ổn định nào. Alice - Thầy giáo vào lớp.
- Các bạn. Nghiêm - Alice đút vội quyển sách vào ngăn bàn đứng lên hô
- Rồi, mời các em ngồi. Hôm nay lớp chúng ta có bạn mới. Vào đi.
Sau cánh cửa, một người con trai bước vào. Anh có mái tóc vàng óng dựng ngược, trên mặt là một chiếc mặt nạ thủy tinh che mất đôi mắt khiến khó ai nhìn được ra dung mạo của anh.
- Chào các bạn - Anh nở nụ cười của một kẻ cầm quyền - Tôi là người mới vào, học hành chắc cần một thời gian để theo kịp, mong mọi người chỉ giáo. Về cái tên thì hiện tại tôi đã cho vay mất rồi, các bạn cứ gọi tôi là Masquerade cũng được, tôi đang dùng cái tên đấy.
Không hiểu vì sao không khí trong lớp căng thẳng đến khác thường. Vì người con trai mới đến này sao? Sao anh ta lại có vẻ đáng sợ đến thế dù nụ cười vẫn đang nở trên môi anh? Riêng Alice thì thấy anh quen thuộc đến khác thường, cô cứ nhìn anh mãi. Rồi rất bất ngờ, anh quay lên nhìn cô, không rõ là gì nhưng có cảm giác anh nhìn xoáy cả vào tâm can cô. Theo phản xạ, cô quay mặt đi.
- Được rồi. Masquerade, em ngồi ở cái ghế trống bên cạnh Alice đi. Alice là lớp trưởng phải chỉ dạy cho bạn chu đáo đấy.
Masquerade cười khẩy nhìn thầy giáo rồi bước nhanh xuống cái bàn bên cạnh Alice. Anh bỏ cái cặp khoác chéo của mình ra để trên bàn lôi sách vở ra rồi nhìn quay qua Alice.
- Xin chào, Alice - Anh vẫy vẫy tay.
Điều kì lạ là tại sao thầy giáo không hề nói Alice là ai nhưng anh vẫn biết mà lui xuống chỗ cô ngồi.
- À… Chào bạn Masquerade. Mình là Alice. Rất vui được gặp bạn.
- Tôi biết - Anh nói thật nhỏ, nhỏ đủ để chỉ mình anh nghe thấy - Tôi là Masquerade, rất hân hạnh được làm quen
Shun lườm anh ta cả giờ học, tay thì cứ ghì chặt cổ Alice khiến cô có lúc thở không nổi. Cậu tỏ ra không mấy thân thiện, có khi là thù địch với Masquerade khi thấy anh khá là thân thiện với Alice của cậu (anh Shun nhà ta đang ghen há há). Nhưng có lẽ không phải chỉ vì cách anh ta đối xử với Alice, cậu cảm thấy anh ta thật sự rất nguy hiểm và cậu cần phải bảo vệ Alice. Chỉ biết cái tên nhưng có cảm giác anh ta có sát khí phủ lên khắp cả căn phòng lớp học này.
---
Hôm đó do thầy cô giáo có họp nên đã cho học sinh về sớm. Khu mua sắm bắt đầu nhộn nhịp hơn hẳn khi tan học, hầu hết là bọn con gái đi mua sắm những thứ mà cô cho là không cần thiết. Nó có tên là gì ấy nhỉ?... À nhớ ra rồi… là đồ trang điểm đó. Những thứ như son môi, phấn, kẻ mắt. Phải thôi, hầu hết những học viên ở đây đều xuất thân từ nhà có quyền thế, không có dòng dõi hoàng tộc cũng là con quan đại thần lớn trong triều đình (Arisu đang nghiện phim Công chúa Ori, toàn dạy thứ biết rồi nhưng vẫn thích coi). Họ đương nhiên phải yêu quí bản thân và biết làm đẹp mình. Có lẽ cô sẽ không bao giờ tự yêu quí bản thân được đâu nhỉ? Có lẽ đó là lý do vì sao cô hận họ đến vậy. Hận vì cô không có thời gian để yêu quí bản thân nên chả biết từ bao giờ vấn đề đó đã nằm ngoài phạm vi những gì mà cô quan tâm đến. Bắt buộc thôi. Cô đâu có rảnh mà quan tâm đến mấy thứ thừa thãi đó.
Ngay khi tan học, cô về phòng riêng ở kí túc xá, giở sách vở ra làm bài tập về nhà. Làm bài tập được một lúc thì tiếng gõ cửa vang lên.
- Ai thế?... A… Masquerade à?... - Alice ra mở cửa thì thấy anh chàng tóc vàng.
- Xin chào… Alice - Anh vẫy vẫy tay - Bài trên lớp có phần tôi chưa hiểu, tôi mong bạn có thể giảng cho tôi.
- À… Đương nhiên rồi… Mời cậu vào…. - Alice tránh ra một bên để Masquerade vào
Khi Alice chuẩn bị đóng cửa thì tự nhiên có người lại giật nó ra một cách thô bạo.
- Alice đợi đã - Giọng nói của cậu bạn cùng lớp của Alice, hay cụ thể hơn là ngồi ngay bên dưới Alice
- Shun sama, có việc gì tôi có thể giúp cậu sao? - Alice hơi bỡ ngỡ và sợ sệt nhìn Shun đang thở hổn hển nhìn cô.
- Ta cũng không hiểu mấy bài trên lớp. Em giảng cho ta đi - Cậu nói vội, chả còn tâm trí để ý đến chuyện cô gọi cậu là Shun sama nữa rồi vào phòng luôn chả kịp để Alice nói gì.
Cậu nhìn Masquerade với ánh mắt cảnh giác thấy rõ, kéo cái ghế vào ngồi chèn giữa Alice và Masquerade. Anh có hơi khó chịu nhưng đành phải chịu. Giảng giúp hai người và làm bài tập được một lúc thì Alice lên tiếng.
- Hay là Shun sama để tôi ngồi giữa đi. Ngồi như thế này tôi không tiện giảng bài cho Masquerade.
- Không. Ta thích ngồi ở đây. Nếu tên đó thấy khó chịu thì phải lên tiếng chứ. - Shun vừa nói vừa lườm Masquerade liên tục.
- Thật ra tôi định gặp riêng Alice nói chuyện nhưng có cậu ở đây thì chắc hôm khác vậy. Alice, bài toán này giải thế nào? - Anh vẫn cười và thản nhiên đến mức làm Shun phát bực.
Cảm thấy không khí căng thẳng giữa hai người đến không xen nổi vào, Alice rụt rè lắm nhưng chả biết làm gì. Mà cô cũng chả hiểu vì sao hai người này lại có vẻ ghét nhau đến thế. Masquerade thì không có thái độ thù địch đến thế nhưng Shun mới là người đáng lo nhất, lúc nào cũng nhìn Masquerade như muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy.
---
Có thể đó là ngày nghỉ sớm nhưng không có nghĩa là chả có ai học. Ở trong khu thư viện hay vắng người là thế nhưng vẫn đang có người đang học, một người con trai với mái tóc trắng bạc. Cậu giở sách ra bày khắp bàn đọc tỉ mỉ từng chữ và nghiên cứu kĩ lưỡng. Bỗng cậu ngẩng đầu lên cười nhẹ.
- Fabia có muốn học cùng mình không?
Sau một giá sách gần đó, một mái đầu xanh dương đậm ló ra, vẻ mặt phụng phịu như vừa thua trò chơi mà tự cô nghĩ ra và chỉ mình cô chơi.
- Sao Ren tài thế? Tớ đã rất là im lặng rồi mà cậu vẫn dò ra tớ sao? Chả lẽ sư phụ Shun dạy tớ tốt vậy mà tớ vẫn còn kém sao?
- Tớ làm bạn với cậu hồi bé tí mà - Nói đoạn cậu quay người lại nhìn Fabia - Tớ còn hiểu cậu hơn cả chị Serena của cậu nữa thì chuyện vừa nãy có đáng là gì. Thế nào? Kéo ghế lại đây ngồi học với tớ đi chứ. Đó không phải là lý do cậu đến sao.
Fabia bỏ cái bộ mặt tiu nghỉu đấy đi ngay và ngồi xuống cạnh cậu ngoan như con mèo, giở sách ra học. Học được một lúc, Ren lên tiếng.
- Fabia… Sao cậu luôn dối gạt những người khác rằng cậu mạnh mẽ vậy? Sao không thành thật như lúc ở với tớ hay với chị Dara?
Fabia dừng bút, vì đã xong hay chỉ là đơn giản là dừng lại thì cậu không biết, đôi mắt xanh lá sắc lạnh đi như cái nét mà cô hay biểu hiện rước mặt người khác.
- Nếu tớ nhớ không nhầm thì cậu từng hỏi câu này rồi mà nhỉ? Mà tớ cũng đã trả lời rồi…
Ren biết chứ. Với thân phận là công chúa của một đế chế lớn như Neathia, cô cũng phải tự bảo vệ mình khỏi những dụ dỗ và toan tính của những kẻ phản nghịch. Vì thế mà mới 16 thôi nhưng cô luôn xuất hiện là một người trưởng thành trước tuổi, ít khi cô cư xử đúng với độ tuổi của mình. Đây là lứa tuổi ngây thơ nhưng cô lại hoàn toàn không biết làm đẹp, mặt không bao giờ có son phấn, mái tóc xanh nước đậm tuyệt đẹp của mình chả bao giờ được chải tử tế, lúc nào cũng hơi rối. Võ công không phải ai cũng địch lại được nên cô có đi đâu cũng chả bao giờ có thị vệ đi cạnh. Nói trắng ra là cô toàn cắt đuôi họ rồi rong chơi đây đó xong lại về. Khi tình trạng đó kéo dài được hơn một tháng thì nữ hoàng Serena và cũng là chị của Fabia chả cho ai đi theo hộ tống Fabia nữa, chỉ cần nó vẫn về nhà là được.
- Tớ thì thấy cậu dối gạt ai cũng được nhưng không bao giờ được dối gạt tớ đâu đấy
- Dối gạt cậu chả được lợi gì cả thì dối làm gì.
- Vẫn dối đấy thôi.
- Dối lúc nào?
- Về việc câu chỉ coi tớ là bạn đó. - Ren thản nhiên chống tay lên bàn nhìn ra ngoài cửa sổ, miệng ngậm cái bút chì
Mặt Fabia đỏ lên thấy rõ, cô quay mặt đi như thể giận cậu đến nơi.
- Đâu… đâu có… dối đâu…Nếu có thì… thì chỉ là… tớ thân… với cậu hơn những người… người khác thôi. - Lời nói lắp bắp đó là bằng chứng rõ nhất về việc cô đang nói dối.
Ren hướng mặt về phía cô, cô đang run hết cả lên, chắc đang sợ lộ việc mình nói dối. Thấy phản ứng dễ thương đó, cậu bật cười.
- Dễ thương quá đi. Đừng có mà quyến rũ tớ bằng cái sự dễ thương đó chứ. - Cậu phải cố để kìm chế việc mình cười nhưng có vẻ nó không có hiệu quả nhiều.
- Này cậu… Ơ - Fabia quay mặt lại thì Ren hôn nhẹ lên má cô rồi ngồi đó ngắm
- Hôn được rồi hôn được rồi. Nhìn dễ thương chưa kìa. - Cậu chỉ vào mặt cô giờ đang có màu cà chua.
- Ren… - Cô đấm thụp thụp vào cậu nhưng chả ăn thua.
Nếu nhìn kĩ bạn sẽ thấy là Fabia đang cười, một nụ cười có vẻ khá là hạnh phúc đấy.
--- End Book 8 ---
Arisu: Phù… Mệt quá trời luôn.
Mas*ôm hay đúng hơn là siết Arisu*: Ta xuất hiện rồi. Cám ơn người nhiều
Arisu*cố vùng ra*:Thở… Không khí… Bà ơi… Phải bà không?…
Mas*hốt hoảng buông ra vừa siết cổ vừa lắc lắc Arisu*: Còn sống không? Ngươi chết thì ai viết tiếp fic này đây?
Arisu: Anh… mà… lắc… nữa… em… chết… thật… đấy…
Shun: Thôi cho nó sống đi. Nó chết thì ai viết tiếp fic nữa
Keith: Phải đấy. Ta mới hôn Dara chan còn đang sướng. Ta muốn nó viết tiếp mấy đoạn như thế cơ.
Mas bỏ Arisu rơi xuống cái rầm.
Arisu: Anh thật là quá đáng. Thôi tha cho anh lần này, lần sau đừng có thế nữa.

- WindG sama định khai trương lại fic Lẫn sao? Thế thì em sẽ là người giật tem đầu tiên. Dara chỉ dữ với Keith thôi, còn lại không động vô Dara thì chị cũng chả làm gì đâu.
- Evil à, mình chỉ có thể nói Armiara của chị Alice rất lớn thôi. Evil đừng tự kỉ nha, chắc nếu evil viết fic cũng hay lắm đó, hay bạn viết thử đi rồi mình com và góp ý cho
- Carol cứ nói quá à. Mình viết còn cùi lắm. Có lẽ lướn hơn chút nữa viết được hay như WindG sama đó. Armiara của Alice sẽ được khám phá khi Mas chan bỏ mặt nạ ra. Chị Mira không ế nhưng mà không cưới được anh Ace là chị giận bạn luôn đấy.
- Mình vẫn không hiểu ý nghĩa của cái chữ ba lăm. Kà giải thích cho mình với

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 6 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply