-------------------
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới có màu hồng của hạnh phúc và tình yêu dịu dàng
Như màu sắc mà bạn vẫn hằng ấp ủ trong tim
Như con người luôn tìm kiếm những hạnh phúc của chính bạn
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt của một đứa trẻ ngây thơ.
.
.
Như màu sắc mà bạn vẫn hằng ấp ủ trong tim
Như con người luôn tìm kiếm những hạnh phúc của chính bạn
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt của một đứa trẻ ngây thơ.
.
.
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới mà màu xanh của ước mơ và hi vọng
Để bạn vững tin mà tiến tới tương lai phía trước
Để bạn được chắp cánh bay xa đến bầu trời mơ ước thẳm xanh
Bạn. Nhìn thế giới bằnh ánh mắt của một thiếu niên đầy hoài vọng.
.
.
Để bạn vững tin mà tiến tới tương lai phía trước
Để bạn được chắp cánh bay xa đến bầu trời mơ ước thẳm xanh
Bạn. Nhìn thế giới bằnh ánh mắt của một thiếu niên đầy hoài vọng.
.
.
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới có màu đỏ của máu và đau thương
Để bạn say, để bạn cuồng loạn, để bạn đắm mình trong màu đỏ rực rỡ
Và khi bạn bước đi, thế giới đỏ rực vẫn nhảy múa đằng sau lưng bạn, chờ bạn về
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt của kẻ sát nhân thèm khát máu tươi.
.
.
Để bạn say, để bạn cuồng loạn, để bạn đắm mình trong màu đỏ rực rỡ
Và khi bạn bước đi, thế giới đỏ rực vẫn nhảy múa đằng sau lưng bạn, chờ bạn về
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt của kẻ sát nhân thèm khát máu tươi.
.
.
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới có màu đen của bóng tối và tĩnh lặng vô bờ
Bạn chìm vào hư không đen đặc không chút ánh sáng
Mãi đi tìm lối thoát không-bao-giờ có trong thế giới không-có-lối-thoát của bản thân
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt vô hồn của con người không có điểm đến.
.
.
Bạn chìm vào hư không đen đặc không chút ánh sáng
Mãi đi tìm lối thoát không-bao-giờ có trong thế giới không-có-lối-thoát của bản thân
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt vô hồn của con người không có điểm đến.
.
.
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới có màu trắng của trống rỗng và lãng quên
Chơi vơi trong khoảng không trắng xoá, một mình và một mình
Không muốn thoát ra, không muốn gáng gượng, và chẳng còn ai nhớ đến bạn thêm một chút nào
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt của kẻ chẳng còn gì cả.
.
.
Chơi vơi trong khoảng không trắng xoá, một mình và một mình
Không muốn thoát ra, không muốn gáng gượng, và chẳng còn ai nhớ đến bạn thêm một chút nào
Bạn. Nhìn thế giới bằng ánh mắt của kẻ chẳng còn gì cả.
.
.
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới có màu xám bạc của ánh trăng đổ nát huy hoàng
Thế giới mục ruỗng, gãy vụn liên hồi trong sắc bạc đơn độc
Bạn giống như người lữ khách đứng trước phế tích hoang tàn của một quốc gia thối nát và kinh tởm
Bạn. Nhìn thế giới với ánh mắt của một kẻ đã chịu quá nhiều thương đau.
.
.
Tôi hỏi bạn. Thế giới có màu gì?
Bạn trả lời.
Thế giới có màu vàng của sự phản bội đáng khinh
Thế giới phản bội bạn, bạn phản bội thế giới
Bỏ lại tình yêu mà mơ ước, vàng rồi cũng thành trắng lãnh quên mà thôi
Bạn. Nhìn thế giới với ánh mắt của một con người bị phản bội không chỉ một lần
.
.
Thế giới phản bội bạn, bạn phản bội thế giới
Bỏ lại tình yêu mà mơ ước, vàng rồi cũng thành trắng lãnh quên mà thôi
Bạn. Nhìn thế giới với ánh mắt của một con người bị phản bội không chỉ một lần
.
.
Bạn hỏi tôi. Thế giới có màu gì?
Tôi trả lời…
.
.
“Vô sắc”
.
.
.
“Vô sắc”
.
.