MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. Empty[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Tên fic: Mirror mirror
Tác giả: Arisu_Darkon.
Thể loại: Horror, Mystery là chính.
Pair: Keith x Darra
Summary:
Bạn có tin không?
Có một thế giới mà ở rất gần con người nhưng chúng ta không bao giờ nhận ra nó đấy. Đó là thế giới trong gương.
Có một kẻ ngụ trong thế giới đó. Hắn có mái tóc vàng óng dựng đứng, hắn là một kẻ rất đẹp đấy.
Nhưng con người không nhìn thấy cũng như chạm được vào hắn. Thế là hắn đã bắt cóc những kẻ có thể nhìn thấy hắn vào thế giới của hắn và thực hiện những điều ước của họ.
Quả là một câu chuyện đẹp, neh~?
Nhưng có thật là đẹp vậy không?... Fuu fuu…

---

Đã bao lâu rồi, thật ra bản thân hắn cũng không rõ. Chỉ biết rằng hắn đã tồn tại rất lâu trên cõi đời này thôi, mà cũng chả thể nói là hắn vẫn còn sống.

Lại thêm một người nữa rồi, lại thêm một người lọt vào thế giới của hắn và bỏ mạng ở đây. Hắn chán nản nhìn những cái xác thối rữa trên mặt đất, chẳng có ai là vượt qua được thử thách của hắn cả. Họ đều thất bại và chìm vào mộng tưởng.

À… Thật ra thì có một người đấy chứ. Hắn chợt nhớ ra cô ta và muốn đến chơi đùa nói chuyện với cô ta một chút. Hắn phẩy qua tay của mình, một cái tấm kính xuất hiện, nó phản chiếu hình ảnh một cô gái. Hắn đi qua đó như thể tấm kính chỉ là một mặt nước.

---

Cô lại ngồi đó, ở hiên của tòa lâu đài đá lạnh lẽo này nhìn bầu trời đêm trên kia. Đó chẳng qua là một không gian hắn đã tạo ra để giam cầm cô ở đây, trong thế giới của hắn.

Bầu trời đêm này kéo dài mãi mãi, dù có trải qua bao lâu đi nữa thì bầu trời đêm này vẫn ngự trị. Trên nền trời này luôn luôn đầy ắp những ngôi sao sáng lấp lánh nhìn thật là đẹp. Nhưng chúng không phải những vì tinh tú, không phải những chòm sao, chả biết có tên gọi cho chúng không nữa.

Cô luôn phải ở trong tòa lâu đài bằng đá này, bởi lẽ cô biết một điều. Dù cô có rời khỏi tòa lâu đài này và đi bao lâu đi nữa thì cô vẫn sẽ chỉ nhìn thấy khung cảnh này mà thôi. Bầu trời đêm với đầy những vì sao không tên, mặt đất luôn trải dài những cánh hoa trắng muốt tuyệt đẹp. Vì thế cô sẽ chỉ ở đây mà thôi.

Mái tóc đen dài hai tầng hơi tung bay lên theo gió. Cô cười nhẹ.

- Ở đây không bao giờ có gió mà nhỉ? Chắc chắn ngươi lại đến rồi, neh~ - Không quay đầu lại những cô vẫn biết là hắn đến.

- Ara~ . Dara chan thật là tinh tường - Hắn giả cái giọng ngây ngô đến đáng sợ.

- Ngươi biết là dù ngươi có hỏi bao nhiêu lần thì ta cũng sẽ trả lời như vậy sao cứ đến đây hoài vậy? Sao cứ giam giữ ta? - Cô quay người lại đứng dậy, nhìn hắn đang bay lơ lửng trên không trung.

- Dù cô có thấy rằng trò chơi này nhàm chán đi nữa thì ta vẫn thấy nó rất thú vị đấy. - Hắn sán lại gần để có thể ngửi thấy hương thơm vương trên người cô.

Cô lắc đầu một chút. Dù đã sống cả trăm cả ngàn năm mà sao hắn vẫn cứ trẻ con như vậy nhỉ? Cứ chơi mãi một trò chơi mà đã dự đoán trước được kết quả. Hắn nhìn trông cũng sáng sủa đẹp đẽ đấy chứ, sao cứ thích chơi những trò trẻ con này chứ? Cô đưa tay lên nghịch nghịch mái tóc vàng dựng ngược của hắn, phải nói thật là cô rất thích nghịch mái tóc này.

- Nhìn ngươi đâu có tệ đến nỗi nào. Sao cứ phải giả vờ ngu ngốc chơi trò chơi nhàm chán này?

- À… Cái đó à - Hắn lấy tay cô xuống rồi hôn nhẹ lên lòng bàn tay cô - Chỉ đơn giản là ta thích thôi mà.

- Chán quá. Ngươi hãy kể chuyện cho ta nghe đi. Hãy kể về kẻ đã lọt vào tay ngươi hôm nay đi - Hắn ghé sát mặt mình vào mặt cô, hơi thở lành lạnh tỏa ra phả vào môi cô nhưng cô chẳng quan tâm, vẫn nở một nụ cười.

Cô ngước lên nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò làm hắn cảm thấy thích thú và khoái chí cực độ. Hắn sà xuống rồi ngồi khoanh chân trước mặt cô, cô cũng làm vậy, ngồi chống tay lên đùi nhìn hắn ngoan ngoãn như một con mèo.

- Nhân vật chính của câu chuyện lần này là một cô bé dễ thương đấy. Cô bé rất dễ thương và xinh đẹp nhưng ta vẫn thấy ngươi đẹp hơn.

- Thế thì cám ơn nhé.

---

Hôm đó, hắn lại ra ngoài thế giới của hắn và đi dạo trong thế giới con người. Chán thật đấy nhỉ. Chả có ai nhìn thấy hay chạm được vào hắn cả. Hắn có thể đến bất cứ đâu, vào bất cứ chỗ nào hắn muốn mà chả ai hay mà cản được hắn cả. Cứ như chơi một trò chơi mà dù có chơi kiểu gì thì cũng thắng vậy, thật là làm người ta chả muốn chơi tý nào.

“ Thụp… “

Ai đó vừa mới va vào hắn. Sao lại có thể như thế được? Chả ai có thể chạm được vào hay nhìn thấy hắn cơ mà. Hắn quay phắt người lại. Trước mắt hắn là một cô nữ sinh trung học đáng yêu với mái tóc cột hai bên thật là dễ thương và xinh đẹp. Cô bé xoa nhẹ cái trán của mình rồi xin lỗi hắn rối rít. Hắn cười khoái chí, vậy là lại có thêm một cái xác mới trong bộ sưu tập của hắn rồi.

- Nhìn thấy ta à?

Cô bé kia gật nhẹ. Chả nói gì, hắn tóm lấy tay cô bé và tìm đến cái gương gần nhất. Cái gương trước mặt hắn như tan ra, cô bé sợ hãi khi nhận ra rằng hắn hoàn toàn không có hình ảnh phản chiếu trong gương. Hắn thích thú nhìn cái vẻ mặt sợ hãi của cô rồi kéo cô vào trong tấm gương đó.

Vẻ mặt sợ hãi của cô bé biến mất khi hiện ra trước mắt cô bé là một khung cảnh nên thơ. Nền cỏ xanh tươi trải dài ra vô tận, bầu trời trong xanh vơi những gợn mây trắng đang nô đùa với nhau. Và giữa cái nền cỏ đó là một bộ bàn ghế nhỏ nhắn nhìn trông thật sang trọng và dễ thương, trên đó bày một chút bánh kẹo và trà.
Cô bé thích thú ngồi vào bàn ăn một ít bánh kẹo và uống trà, là hồng trà đó, nó quả thực rất ngon. Hắn đưa tách trà đặt trên môi nhấm nháp cái vị trà ngon tuyệt hảo đó.

- Thích không - Hắn cười nhìn cô bé.

- Thích lắm. Bánh kẹo rất ngon, trà cũng vậy nữa.

- Ngươi thích là tốt. Nói ra đi. Ngươi có điều ước gì không?

Cô bé ngạc nhiên trước câu hỏi đó của hắn. Sao lại hỏi thứ này cơ chứ. Hơi phân vân một chút, rốt cục cô bé cũng trả lời.

- C… Có… Em luôn muốn người mà em thích cũng thích em.

Hắn đã phải cố gắng lắm để không bật cười. Đúng là một đứa con gái đơn giản, phải nói là một đứa con gái chả có gì nổi bật như bao cô gái khác hắn bắt vào đây.

- Được rồi. Hãy để ta thực hiện nguyện vọng đó nhé. Tên ngươi là gì?

- À… Dạ… Sarah Hozzenois.

- Tên người ấy của ngươi?

- Cireth Cakcarog ạ.

Hắn bật cười thích thú. Cô bé ngồi trước mặt hắn tự nhiên cảm thấy nụ cười đó thật là đáng sợ. Có lẽ ai cũng thấy thế cả thôi.

- Tên ta là Keith. Keith Ferrmin. Hãy nhớ nó thật kĩ nhé. Và hãy tận hưởng giấc mơ này đi nhé cô bé dễ thương.

Hắn phẩy nhẹ tay của mình, cô bé lăn ra ngủ gục xuống trên bàn. Hắn bế cô bé đặt lên một chỗ có một lớp cỏ mềm mịn và để đó. Để xem cô có cuộc sống tốt đẹp trong mơ không nhé cô bé dễ thương. À mà quên mất nhắc cô điều này… cô phải sống sót đấy nhé. Nếu không cô sẽ chìm trong giấc ngủ này vĩnh viễn, cô sẽ không bao giờ tỉnh dậy được đâu khi mà trong giấc mơ đấy cô… chết.

---

- Thế rồi như thế nào nữa Keith? - Giọng cô thể hiện rõ sự tò mò

- Cô bé đã không vượt qua thử thách đó. Cô bé đó đã bị Cireth giết bởi cậu ta quá yêu cô ta nên cậu ta chỉ muốn độc chiếm cô ta cho cậu ta mà thôi. Sau đó cậu ta tự tử theo cô bé tên Sarah đấy luôn.

Cô bật cười sau khi nghe câu chuyện đó. Tình yêu quả là một thứ quả ngọt ngào khiến người ta không dứt ra được, và cũng chính khi đó nó trở thành thứ quả độc dược mà không thứ thuốc gì có thể chữa được. Vì quá yêu nên muốn độc chiếm, vì quá yêu nên không muốn người ấy là của ai khác, và đó cũng là lý do để tạo ra một nơi mà không ai có thể đến ngoài mình và người ấy. Nơi đấy còn đâu ngoài… cái chết.

- Con người quả là loài sinh vật ngu ngốc.

- Chả phải cô cũng là con người sao. - Hắn trườn nhẹ lên người cô - Hay là cô “khác người”? Thậm chí như thế như thế đi nữa thì cô cũng rất xinh đẹp đấy.

- Ta cũng ngu ngốc đấy chứ. Khi đó ta đã nhận ra là ngươi khác thường nhưng lại hoàn toàn không cảnh giác và bị ngươi lôi vào đây. Mặc dù đủ thông minh để nói là ta không có ước nguyện gì nhưng ta lại tính toán nhầm. Cứ nghĩ nói thế thì ngươi sẽ trả ta về chỗ cũ không ngờ lại bị ngươi giam cầm ở đây.

Hắn bật cười rồi nằm luôn trong lòng cô. Phải rồi… Cô đúng là cũng rất thông minh nhưng cô lại không thông minh bằng hắn. Và cái giá phải trả chính là bị nhốt ở đây vĩnh viễn và thuộc về hắn vĩnh viễn.

--- To be continue ---

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
A, bóc được cái tem*cười mãn nguyện*
Mà sao không ai vào cm thế này???
Fic hay lắm A.D à, thật không thể tưởng tượng nổi tên Kieth kia với chi Dara lại "thân mật" khi ở canh nhau đến thế.Kieth vẫn độc ác, cố hữu rồi=.=
Chờ chap mới nhé^^

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
đang rảnh ~~ com fic cho em nah ~~
cơ bản thì có thể nói ta thấy câu văn của em khá mượt ~~
thế nhưng miêu tả biểu cảm em nên đầu tư thêm nữa ~~
như đã nói ở fic Ranka, fic em cũng nên vận dụng so sánh nhiều hơn ~~ so sánh những hình ảnh trong fic với những gì em cho là đẹp nhất, rồi em sẽ thấy được kết quả ngay ~~
còn về horror-mystery, phải thật sự nói nếu là thể loại đó thì fic này trình bày chưa được tốt lắm ah ~~ đọc đoạn đầu ta đã thấy ý định đưa fic trở nên bí ẩn của em rồi, nhưng em vẫn chưa thể hiện nó được tốt ~~
thế này nhé ~~ em không nhất thiết mỗi lần xuống dòng là cách 1 dòng đâu ~~ em có thể cách ra cả 1 khoảng, coi như là ngắt nội dung và mạch kể ~~ những gì bí ẩn đều không thể hiện ngay mà phải cất công lắm mới có thể làm nó hiện hữu trước mắt ~~
cố lên nhé em ~~ ta ủng hộ ~~

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Cảm ơn Max sama đã góp ý. Em sẽ cố gắng tiến bộ hơn ạ.
Nói thật là sau khi viết xong truyện này một số lúc em còn sợ nhìn vô gương cơ.
Nghe con bạn nó kể chuyện ma rồi em nẩy ra ý tưởng vít fic nè nè.
Em có mượn một số chi tiết trong bộ truyện tranh "Trò chơi thần linh" chả biết có đúng không nữa.

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Yes! Lại đc. thêm cái fic nữa của anh Keith :tatoi: (ta chờ ngày này lâu lắm rồi)
A.D vik hay quá, ngả mũ bái phục.
Pee kết cách trình bày: rất thoáng và dễ đọc; cả cái mystery nữa... cái hay nhất trong fic thường là tình huống mà
Tình hình là Pee tự kỉ với trình độ của mình đây au A.D :th60:

P/S: Hóng chap

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Tình hình là rất tình hình, có thể fic này sẽ thành longfic. Chap được viết rất chi là dở và khó lọt… mắt. Mong mọi người đừng ném đá tác giả. Tác giả mới 11 tuổi thôi nên cách hành văn nó không hay bằng TẤT CẢ các mem khác, đừng có mà truy giết tác giả vì viết dở nhá.

Vậy là giờ ta sẽ phải điều hành cả hai cái fic Anthearia và Mirror mirror một lúc sao. Thế này có vẻ stress nhìu wá.

Story 2

Lại phải ra ngoài thôi, nếu cứ ru rú trong cái thế giới buốn tẻ đó hắn sẽ chết mất. Và với một cái lý do rất vớ vẩn là “buồn, muốn ra ngoài”, hắn lại bước vào thế giới của con người như hàng ngàn những lần trước.

Hôm nay sẽ đi đâu đây ta? Hắn luôn hỏi mình câu hỏi đó sau khi bước chân vào thế giới con người, một câu hỏi sáo rỗng bởi hắn có bao giờ đi đến nơi mà hắn đã nghĩ trước đó đâu cơ chứ, toàn lang thang đâu đẩu đầu đâu rồi lúc trở về hắn lại chợt nhớ ra mình đi sai lộ trình đã đặt ra. Và hôm nay hoàn toàn không phải ngoại lệ, bước chân lại ngẫu nhiên đưa hắn đến trước cổng một trường học khá là hoành tráng.

Khung cảnh này bình yên thật đấy, bình yên đến đáng ghét.

Tự nhiên hắn muốn xáo trộn cái khung cảnh bình yên này lên quá. Nhưng mà xáo trôn kiểu gì thì hắn không thể biết được, tại có ai thấy hay chạm được vào hắn đâu cơ chứ.

Vì ở đây hắn “không tồn tại”, nói đúng hơn là “không còn tồn tại nữa”. Đơn giản là vậy.

- Này bạn gì ơi, ở trường phải mặc đồng phục chứ, sao lại ăn mặc thế này.

Hắn giật mình quay lại, một cô bé đeo kính ôm một tập sách trước ngực đang nhìn hắn với vẻ tò mò. Hắn cười một chút rồi đáp lại.

- Nhìn thấy ta à?

Cô bé có vẻ hơi sợ nhưng cũng gật đầu nhẹ, cô bé sợ cái điệu cười đó của hắn. Và chả nói gì, hắn lại kéo cô bé vào thế giới gương của hắn, và sẽ chả ai biết về sự biến mất của cô bé dễ thương.

Cô bé choáng ngợp vì trước mặt cô bé là một khung cảnh thật là thơ mộng hữu tình. Nền cỏ xanh tươi trải dài ra vô tận, bầu trời trong xanh vơi những gợn mây trắng đang nô đùa với nhau. Và giữa cái nền cỏ đó là một bộ bàn ghế nhỏ nhắn nhìn trông thật sang trọng và dễ thương, trên đó bày một chút bánh kẹo và trà.
Cô bé thích thú ngồi vào bàn ăn một ít bánh kẹo và uống trà, là hồng trà đó, nó quả thực rất ngon. Hắn đưa tách trà đặt trên môi nhấm nháp cái vị trà ngon tuyệt hảo đó.

- Thích không - Hắn cười nhìn cô bé.

- Thích lắm. Bánh kẹo rất ngon, trà cũng vậy nữa.

- Ngươi thích là tốt. Nói ra đi. Ngươi có điều ước gì không?

Cô bé có hơi ngạc nhiên trước câu hỏi đó của hắn. Sao lại hỏi thứ này cơ chứ. Hơi phân vân một chút, rốt cục cô bé cũng trả lời.

- Em muốn mình có thể hòa đồng với lớp mình.

Sao mà cô bé nào hắn gặp cũng nhàm chán đến thế này cơ chứ. Sao lúc nào hắn cũng phải gặp mấy thứ ước nguyện nhàm chán này vậy. Hắn cười khúc khích một chút, một điệu cười đáng sợ.

- Để ta thực hiện nguyện vọng đó cho ngươi nhé. Tên ngươi là gì?

- Miyano Niki ạ.

- Tên ta là Keith… Keith Fermin. Nhớ cho kĩ nhé, có gì chỉ cần gọi tên ta ra thôi.

Rồi hắn phẩy tay một cái, co bé lại rơi vào giấc ngủ. Hắn lại bế cô bé ra một nới khác để cô bé thưởng thức giấc ngủ của mình.

- Chúc ngủ ngon nhé. Mà cô bé nhớ sống sót đấy nhé, không sẽ không thể tỉnh lại được đâu. - Hắn thì thầm vào tai cô bé.

---

Giật mình.

Chả biết quãng thời gian qua cô đã ở đâu, chỉ biết mình tỉnh dậy trên giường trong phòng của mình. Cô cảm thấy dưới gối mình cồm cộm gì đó, cô vội vàng lậy cái gối của mình lên thì thây một cái vòng cổ được chạm khắc tinh xảo khá đẹp cùng một tờ giấy.

“ Niki thân mến.
Nguyện vọng của ngươi sẽ được thực hiện. Hãy tận hưởng nó đi nhé.
Keith Fermin”

Cô bé nghe vậy bán tín bán nghi nhưng cũng bỏ qua rồi đến trường. Vừa bước vào ngưỡng cửa lớp học, mọi người đã chào hỏi cô nồng nhiệt.

- Niki… Niki đến rồi này các bạn ơi

- Chào Niki…

- Chào Niki…

Cô bé choáng ngợp trước sự chào hỏi nồng nhiệt của mọi người dành cho cô. Bình thường cô có mặt trong lớp hay không mọi người chả ai để ý cả đằng này… Cô vui sướng chào lại mọi người.

- Chào các bạn…

[Hôm đó mọi người chào mừng cô bé Niki nhiệt tình]

Ngày 12 tháng 3 năm xxxx

- Chào cả lớp…

- Chào Niki…

- Niki đến rồi à… Xin chào…

Cô bé cảm thấy thật là vui vẻ, thật sự thời gian ở trên lớp có vẻ là thời gian vui nhất của cô trong ngày. Chỉ có hơi lạ là các bạn gái hôm nay có cùng kiểu tóc với cô_cột thành hai bên để thấp nhưng cô cũng chả bận tâm.

[Hôm nay cô bé Niki lại đến lớp trong sự vui mừng chào đón của mọi người, tất cả các bạn gái hôm nay có cùng kiểu tóc với cô nhưng cô bé không cho đó là vẫn đề to tát gì.]

Ngày 13 tháng 3 năm xxxx

- Này có phải đó không?

- Đúng rồi. Katsukami Hakuro đó. Cậu ấy vừa từ chối lời tỏ tình của một chị nổi tiếng

Thật ra Niki cũng thích cậu Hakuro đó nhưng chưa bao giờ có gan để nói ra điều này với cậu. Nay thấy cậu từ chối tình cảm của một chị nổi tiếng lớp trên xinh đẹp nổi tiếng vậy cô sợ cậu sẽ không chấp nhận tình cảm của mình. Cô bé quyết định sẽ thay đổi bản thân mình, cô đã thay đổi từ ngoại hình cho đến tự học cách trang điểm, phong cách quần áo sao cho sành điệu.

[Hôm nay cô bé Niki đã quyết định thay đổi bản thân để lọt vào mắt xanh của cậu Hakuro_người mà cô bé thích]

Ngày 14 tháng 3 năm xxxx

- Chào mọi người…

Mọi người quay lại nhìn thì không còn thấy cô bé, Niki hôm qua với mái tóc buộc hai bên để thấp và cặp kính to đã không còn nữa. Thay vào đó là một cô bé với mái tóc xõa dài và cặp kính thì đã biến mất để lộ đôi mắt màu nâu dễ thương xinh đẹp.

- Niki… Niki đã thay đổi ngoại hình rồi sao?

- Ừ. Mình cắt tóc mái chéo rồi để xõa cho đẹp. Ngoài ra mình thay thế kính gọng kia bằng kính ấp tròng. Bọn mình cũng lớn rồi mà, phải ra dáng làm điệu một chút chứ đúng không. -Niki tươi cười đáp lại câu hỏi của các bạn mình.

- Nhìn dễ thương lắm đó.

Niki cười cảm ơn người vừa khen thì giật mình khi nhận ra đấy là Hakuro rồi cô bé khẽ đỏ mặt.

[Hôm nay cô bé Niki thay đổi ngoại hình nhìn trông chín chắn hơn và được Hakuro khen]

Ngày 15 tháng 3 năm xxxx

Niki vẫn còn hí hửng vì được Hakuro khen hôm qua nên trên đường đến lớp học cứ cười tủm tỉm mãi. Cuối cũng thì Hakuro, người mà cô bé thích cũng đã đáp lại tình cảm của cô hỏi sao cô không sướng sao được.

- Chào các bạn…

- Chào Niki…

Cô bé giật mình ngạc nhiên khi thấy tất cả mọi người trong lớp đều đang để kiểu tóc gióng của cô và chả người con gái nào đeo kính nữa.

- Sao vậy… Hôm qua nhìn Niki đẹp quá nên bọn mình đã làm theo đấy, đẹp không? - Một cô bé lên tiếng.

Cô bé cảm thấy hơi đáng sợ khi chợt nhận ra cái vô cảm ẩn sau ánh mắt hớn hở của các bạn.

[Hôm nay tất cả những đứa con gái trong lớp đều làm đẹp giống Niki, lần đầu tiên cô bé nhận ra sự vô cảm trong ánh mắt mọi người]

Ngày 16 tháng 3 năm xxxx

Cô bé Niki sợ phải vào trong lớp. Cô bé sợ phải nhìn vào những ánh mắt vô cảm kia. Nhưng thấy thái độ quan tâm của mọi người dành cho mình, cô lại mềm lòng.

“ Phịch… “

- Aaaaaaaaaaaaaa… - Niki kêu to khi bị trượt chân khi đang chạy, máu từ từ ứa ra từ cái đầu gối bé nhỏ.

- Chết… Niki có sao không? - Một cô bạn vội chạy đến đỡ lấy Niki.

- Không sao… - Niki xoa nhẹ vết xước.

Những bạn khác nhìn thấy vậy cũng tìm một hòn đá đập vào đầu gối cho đến khi cái thứ chất lỏng xinh đẹp màu đỏ rỉ trên đầu gối họ. Niki mở to con mắt không tin vào việc mình vừa thấy rồi cô bé chạy nhanh ra khỏi chỗ đó bằng hết tốc lực của mình dù cái đầu gối có đau đớn đến mức nào.

Tại sao chứ? Cứ như thể họ không có đầu óc riêng của mình vậy, họ luôn đi theo cô, luôn làm những gì mà cô làm, thậm chí giờ họ còn thay đổi theo phong cách cá cô nữa. Cô bé thật sự rất sợ ,sợ cái cách cư xử vô cảm vậy.

- Niki… Sao vậy? Đang học thể dục sao lại… - Là Hakuro, câu nói của cậu hơi bỏ dở như không muốn nói ra vế sau.

- Tại sao?... Tại sao mọi người lại làm vậy cơ chứ - Vừa ngã vào lòng tay của Hakuro, cô vừa thét to lên - Tại sao mọi người lại vô cảm vậy?...

Hakuro vòng tay qua ôm chặt lấy Niki làm cô bé bất ngờ lắm, cô cũng hơi bỡ ngỡ ôm lại cậu.

- Không sao đâu… Mình ở đây mà… Mình sẽ bảo vệ cho Niki dù chuyện gì xảy ra đi nữa, nha~ - Cậu vuốt nhẹ mái tóc đen mượt mà của cô.

Thật sự cô cảm thấy an tâm hơn nhiều. Cuối cùng họ cũng trở về lớp học. Nhưng cái cảnh tượng đáng sợ lại hiện ra trước mặt họ.

- Niki về rồi.. Niki coi này… Niki về rồi đấy…

- Và cả Hakuro nữa nè…

Trước mặt họ là những gương mặt quen thuộc đến đáng sợ. Phải, chính là mặt họ. Trước mặt Niki là tất cả các bạn con gái với khuôn mặt và hình dáng của chính cô, mặt ai cũng giống nhau như in, giống với khuôn mặt của cô và của Hakuro.

- Ch… Chuyện này… là sao?... H… Ha… Hakuro… - Cô bé tuyệt vọng nhìn người con trai bên cạnh mình thì thấy cậu cũng đang nhập bọn với những cậu con trai giống hệt mình kia. - Phải rồi… Ước nguyện … Keith…Keith… Ra đây - Cô hét lên bất lực khi những con búp bê kia đang vây lấy mình, tay lăm lăm những con dao sắc nhọn.

Và quả như lời hắn nói, hắn đã xất hiện ngay, đang khoanh chân lơ lửng trên không. Hắn có vẻ rất thích thú với diễn biến của câu chuyện… à phải nói là giấc mơ chứ nhỉ… của cô bé tên Niki này.

- Rất vui vì cô bé đã gọi. Ta có thể giúp gì ngươi. - Những cái xác không hồn kia dừng lại.

- Hãy giúp em… Giúp em thoát khỏi đây…

- Bình tĩnh đi… Đây chỉ là giấc mơ thôi mà. Ta đã thực hiện ước vọng của cô bé rồi đấy. Cô bé muốn hòa đồng được với lớp học mà phải không.

Nghe vậy, Niki cười như điên như dại rồi vớ vội lấy một con dao trên tay một người chĩa thẳng vào nơi ngực trái của mình.

- N… Nếu đây ch…chỉ là mơ thì… thì chỉ cần mình ch… chết mình sẽ tỉnh d…dậy thôi. Phải rồi, chỉ cần chết thôi, thế là xong. - Cô bé đã hoảng loạn đến không thể bình tĩnh được nữa

Dứt lời, con dao cắm thẳng vào tim cô bé. Từ vết thương, thứ chất lỏng đỏ đỏ đặc quánh thật là xinh đẹp chảy ra cùng tiếng thét kinh hãi của cô bé.

- Cách đó không có tác dụng đâu. Cô bé chết ở trong giấc mơ này cơ thể cô bé sẽ mục nát trong thế giới của ta, cơ thể cô sẽ trở thành một cái xác sống trong bộ sưu tập của ta đó. Ít ra nó chỉ sống được một thời gian rồi sẽ mục ra thối nát thôi. - Hắn thản nhiên tuôn ra nững lời nói tàn nhẫn - Nào, ta muốn nhanh có thêm một cái xác trong bộ sưu tập của ta lắm.

Cô bé tròn mắt ra nhìn hắn. Không thể ngờ một người thông minh như cô lại bị rơi vào cái bẫy như vậy. Những người vừa nãy dừng lại đâm phập con dao tuyệt đẹp sáng loáng vào cơ thể cô bé, cố chống cự cũng vô ích, có quá nhiều người đang cắm nhưng con dao của họ liên hồi vào cái cơ thể bé nhỏ.

Gục xuống rồi.

Cơ thể cô thủng lỗ chỗ với những con dao vẫn còn cắm ở hốc mắt, sườn hay cổ cô bé, máu vẫn còn rỉ ra không ngừng từ những chỗ bị cắm.

Hắn thích thú cười nhìn cái xác giờ sẽ không bao giờ có thể cử động được nữa. Mong ước của con người thật là ngu xuẩn nhỉ? Hắn đã nghĩ vậy. Muốn hoàn nhập thế nào đi nữa thì cũng phải có gì đó phân biệt mình với người khác mà, cô bé đã không nhận ra điều này.

Và cái giá phải trả chính là cái chết

Lại có chuyện hay để kể cho Dara rồi. Cứ nghĩ thế hắn lại cảm thấy hưng phấn lạ kì, có lẽ bởi vì cô luôn rất tò mò và thích nhưng chuyện mà hắn kể cho cô.

Ara~~ Lần tới sẽ là ai lọt vào tay hắn đây nhỉ?~~

[Cô bé Niki đã chết mất rồi.]

End Story 2~~~

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Er, chap 2 này...đọc thấy quen quen, hình như đã đọc đâu đó trên VNS r thì fải ^^

Fic này mình khá là có hứng khi xem. Thứ 1 vì nó khá bí ẩn, thứ 2 vì mỗi chap hầu như là 1câu chuyện riêng biệt nên ko nhàm chán ^^

Nhận xét về cách viết fic Mys thì ko có kinh nghiệm nên cũng ko dám nói gì :))

P/s: Cố nhé

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Tem này!
Fic có nội dung khá mới,tả rất sinh động và bí ẩn. Tuy nhiên biểu cảm chưa có nhiều . Ôi,chị cũng vậy nhưng em còn tốt hơn,vì vậy mới ghé mấy fic để lấy kinh nghiệm.
Anh keith đáng sợ quá. Chap 2! Ta kết chap này nên mới bay vô đây giựt tem.
*nói thế là không thích là kg vào com à -__- ? Lười! *
Hóng chap.

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Com cho em đây
Thú vị lắm đấy, chất horror rất ổn, chị kết fic này ^^
Chàng Kieth định "tán" Dara bằng những câu chuyện đậm chất máu me thế kia à. Ai chà, đúng là độc quá thể^^
Mà em tính làm liền một lúc mấy fic sao. Coi chừng lu bù lên giống chị đấy. Khuyên nah, em làm hết một fic mới làm sang cái khác, chớ như chị, đang viết "Hoa quái" rồi viết "Lửa của đất", kết quả ta có một thứ rất điên khùng=.=
Mà bên Anthearia bao giời em cho chap mới đây, chị chờ dài cổ rồi

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
Com cho Arisu-chan đây~~~~~~~~~
Uhm...Ấn tượng đầu tiên là : Fic rất hay,lời văn cũng vậy,mượt mà...Mỗi chap là 1 câu chuyện nên cũng rất thú vị.Không thể tin được là Arisu-chan = tuổi mình... :vetay:
Sao mà ghét anh Keith quá :die:
Ủa mà Dara là ai vậy bạn?Nhân vật mới à...? :th11:

description[ Bakugan shortfic ] Mirror mirror. EmptyRe: [ Bakugan shortfic ] Mirror mirror.

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply