Hikari to Yami no Douwa
Đồng thoại về Ánh Sáng và Bóng Tối
Artist: Revo
Singer: Sound Horizon
Tác giả bài viết được trans: Revo
Translator: [M]ax-sama
Image:
Lyrics gốc - bản RAW:
見上げれば丸い夜空 揺らめく蒼い月夜
神の名を呪いながら 奈落の底で唄う……
...
盲いた闇で彼が 光だと思っていたのは 誤りで
その温もりの名は 愛だと 後に知った
...
初めての友達は 碧い瞳の可愛い女の子 お別れさ
その切なさの名が 恋だと 遂に知らず
...
花に水を遣るように 儘 罪には罰が要る 嗚呼
やがて《迎宵》疾しる《第七の物語》
摂理に背を向けて──
...
見下ろせば昏い大地 揺らめく紅い焔尾
母の瞳に抱かれながら 奈落の底へ堕ちる……
...
<何故 コノ村ニハ 今 誰モイナイノ?>
(──其れは 昔 皆 死んじゃったからさ)
<ジャ...何故 昔 村人 皆 死ンジャッタノ?>
(──其れは 黒き 死の 病 のせいさ>)
<ジャ...何故 ソノ森ノ 村ニ 母子(親子)ハイタノ?>
(──其れは 或の【イド】が 呼んだからさ)
<ジャ...何故 【イド】ハ 何ノ為ニ 人ヲ呼ブノ?>
(──其れこそが 奴の本能だからさ)
嗚呼 墓穴掘っても 掘っても 掘っても 必死に掘っても キリがない 「悲惨な時代さ」
嗚呼 死体と土塊(つちくれ) 死体と土塊 死体と土塊 多層菓子 「無惨な事態さ」
...
生命の目的は 生きる事と増エル事
殺せと 侵せと イドは唄う
...
【仄昏き宵闇の森】
...
夜露に濡れた 苔藻を踏み鳴らす 少年の
その足取りは 哀しい程に軽く 少年を
...
呼び止めた声は 下卑た響きで されど彼はまだ知らない
嗚呼 世界の作為など 世間の悪意など 何ひとつ触れぬまま育ったから
...
友達を抱いたまま→招かざる客を連れ→優しい母の元へと→そして...
見渡せば──
...
鳥に羽が有るように 儘 夜には唄が在る 嗚呼
いずれ《迎暁》 染まる《薔薇の庭園》
摂理を背に受けて──
...
「キミが今笑っている、眩い其の時代に。
誰も恨まず、死せることを憾まず、必ず其処で逢おう」
~『光と闇の童話』
Lyrics được trans theo bảng Eng:
[And then only history remains...]
...
("Wait!")
("Brother, you're too slow!")
("Wait, brother! Ouch!!")
("Ah, sorry. It must've hurt.")
("Look, something's falling down where the well is.")
("What are you talking about?")
...
[It's a fairytale of light and darkness.]
...
("Watch where you step on.")
("Okay.")
("Are you okay? Not scared, are you?")
("I'm fine, and I'm actually really excited right now.
You know, the forest is such a vast world!")
("Then today I'll show you the place I mentioned before.
Let's go!")
("Okay!")
...
Up is a small round night sky,
in a wavering night of blue moon.
Cursing God's name,
he sings at the bottom of the well...
...
Blinded by darkness,
he thought something was "the light",
but only found out later
that the warmth was actually "love".
...
His first friend was
a cute girl with blue eyes.
When he bade her goodbye, he didn't know at that time
that the pain he felt in him was actually love.
...
Just like how we'd water flowers in our garden,
a sin must not go unpunished.
Good evening at last, the hastening Seventh Tale,
as he turned his back on God's Divine Providence.
...
(three...two...one...)
...
Down there is a dark earth,
in a flickering red flame.
While still in the warm embrace of his mother's eyes,
he falls to the bottom of the abyss.
...
["The deteriorating village is almost like a graveyard."]
["Elise, every fairytale starts at a graveyard."]
...
-Why isn't there anyone in this village anymore?
That's because everyone already died away in the past.
-Then how did all the villagers end up dying?
That's because there was a plague called the Black Death.
-Then why were a mother and her child still in the foresty village?
That's because a Water Well called out to them.
-Then for what purpose does the Well call out to people?
Calling out to people is precisely what the Well was born to do.
...
Ah, digging graves, digging more and more graves,
no matter how many graves they dug, there wasn't enough;
what a wretched period!
Ah, corpses and lumps of earth, corpses and lumps of earth,
Mille-feuille of corpses and earth;
what an atrocious period!
...
"Life is to live, to multiply, to kill, and to raid!"
as sung by the Well.
...
["When they have over-multiplied,
they'll just end up killing their host."]
["It's the same relationship between the humans and the earth.
Now, shall we continue the story?"]
...
[A forest shrouded in night's gloomy darkness]
...
("Is it really here?")
("How am I supposed to know?")
("Gosh, what a creepy forest this is!")
("Look! Isn't that the rumored Thuringen witch's kid?")
("Oh! He's heading our way!")
("Yep.")
...
Stepping on the forest moss soaked in night dew,
that boy makes such a light but sad sound as he walks.
The voice calling out to him is so vulgar and coarse,
but the boy wouldn't be able to tell.
Ah, the boy grew up without knowing
any of the world's crimes or the society's spites.
...
("Hello, son!")
("Huh?")
("We came to see the great sage, your mother.
May we go with you to your house?")
("Of course, I don't mind.
Then, shall I lead the way?")
("Thank you very much.")
...
Holding on to his doll friend,
he brought the uninvited guests home,
to his graceful mother,
and then, as he looked over...
...
("Mother, I have returned.")
("Welcome home. Who are those men!")
("Son, thank you for the help!")
("Waaaaaa!")
("Maer!")
...
("Even if I, Therese von Ludowing, were to fall,
I am still of the Landgraf lineage!
You ugly head will now be forever severed from your body!")
("For real?")
("Wait wait wait wait wait! Let, let me explain.")
("Silence! How unsightly!")
("What a troublesome woman!")
...
Just like how birds have wings,
night has its songs.
Good morning now, and a rose garden,
as God called to him from his back.
...
(three...two...one...)
...
"In that dazzling period, you are laughing right now.
Not resenting anybody, not regretting dying,
we'll reunite there for sure."
[A fairytale of light and darkness]
...
[Seventh Graveyard. The play of revenge will now start.]
Lyrics trans tiếng Việt:
[Và rồi chỉ còn lịch sử hiện hữu... ]
...
(“Đợi đã!”)
(“Anh hai chậm chạp quá!”)
(“Em đợi anh chút đi! Ouch!!”)
(“Ôi em xin lỗi. Có vẻ đau đấy?”)
(“Kìa, hình như có gì rơi dưới giếng”)
(“Anh đang nói gì vậy?”)
...
[Đó là đồng thoại về Ánh Sáng và Bóng Tối]
...
(“Bước đi cẩn thận nào”)
(“Vâng”)
(“Không sao chứ? Có sợ không?”)
(“Không ạ. Nhưng giờ đang hứng thú lắm ạ
Rừng già đúng là một thế giới vô tận!”)
(“Vậy thì hôm nay, những điều ta nhắc đến sẽ xuất hiện
Đi nào!”)
(“Vâng!”)
...
Phía trên bầu trời đêm tròn
Một đêm bất định của lam nguyệt
Tên của vị Đức Chúa bị nguyền rủa
Hát vang khúc ca tự đáy giếng
...
Mù mờ bởi màn đêm
Hắn biết đến thứ gì đó là “ánh sáng”
Nhưng điều duy nhất hiện hữu sau đó
Hơi ấm ấy thực chất là “ái tình”
...
Người bạn đầu tiên của hắn
Là bé gái mắt xanh đáng yêu
Khi tạm biệt cô bé, hắn đã thực sự không biết
Rằng khi ấy, hắn đau đớn vì đã sa lưới tình
...
Cũng như mọi lần ta tưới hoa trong vườn
Mội sai lầm không chịu sự trừng phạt
Một buổi tối tốt lành, gấp rút Bảy Đồng Thoại
Hắn đã quay lưng lại với Thiên Chúa Quan Phòng
...
(ba... hai... một...)
...
Dưới kia là mảnh đất tối đen
Trong ánh lửa thoi thóp
Vẫn còn hơi ấm ấp ôm từ đôi mắt người mẹ
Hắn rơi vào lòng giếng của địa phủ
...
[“Ngôi làng bị tàn phá đã trở thành nghĩa địa”]
[“Elise, nghĩa địa là nơi bắt đầu mọi đồng thoại”]
...
- Sao không còn ai cư trú tại ngôi làng này nữa?
Đó là vì mọi người đều đã bỏ mạng cả rồi
- Vậy sự sụp đổ này bắt đầu từ đâu?
Là do tai ương bệnh dịch Dạ Tử ập đến
- Vậy sao vẫn còn một người đàn bà và con của cô ta?
Là do thuỷ giếng kêu gọi họ
- Vậy vì nguyên do gì cái giếng lại kêu tên loài người?
Gọi tên loài người chính xác là định mệnh từ khi cái giếng tồn tại
...
Ah, bới mộ, bới lên nhiều hơn những nấm mồ khác
Dù cho có đào lên bao nhiêu, vẫn chưa đủ đâu
Thật là một quãng thời gian bần cùng mà
Ah, từng xác chết là từng cái bướu của nền đất
Hàng ngàn cái chết và hàng ngàn cái bướu của đất này
Thật là một quãng thời gian nhẫn tàn mà
...
“Đời là để sống, để truyền chủng, để trừ khử, và xét bắt
Hát vang từ đáy giếng”
...
[“Khi đã quá nhân
Việc giết chóc kẻ đầu sẽ ngừng”]
[“Đó là mối quan hệ tương đồng giữa loài người và mặt đất
Nào, giờ hãy tiếp tục câu truyện chứ?”]
...
[Khu rừng bao phủ mịt mù bóng tối của màn đêm]
...
(“Nó thực sự đã ở đây sao?”)
(“Sao biết được chứ?”)
(“Ôi, rừng già đáng sợ làm sao!”)
(“Kìa, chẳng phải là con của phù thuỳ Thurigen sao?”)
(“Nó đang cản ngay đầu ta kìa!”)
(“Phải”)
...
Bước vào rêu rừng ngâm trong sương đêm
Đứa trẻ tạo ra ánh sáng, buồn bã từng âm thanh bước đi
Một giọng thô đầy dung tục gọi cậu ta
Nhưng đứa trẻ không thể nói được
Ah, cậu bé lớn lên mà không hề hay về
Bất cứ tội đồ nào của xã hội con người
...
(“Chào con trai”)
(“Dạ?”)
(“Chúng ta tới để gặp người mẹ thông thái của con
Dẫn chúng ta về nhà con nhé?”)
(“Tât nhiên ạ, con không phiền
Vậy, để con dẫn đầu nhé”)
(“Cảm ơn con nhiều lắm”)
...
Nắm chắc trên tay con búp bê của người bạn
Dẫn về nhà những bị khách không mời
Gặp người mẹ phúc hậu của mình
Và rồi, hắn nhìn quanh
...
(“Mẹ ơi, con về rồi”)
(“Xin chào. Những người này là ...”)
(“Cảm ơn vì đã giúp, con trai à!”)
(“Waaaaaa!!”)
(“Maer!”)
...
(“Dù cho ta, Therese von Ludowing này sẽ chết
Thì ta vẫn là người của dòng dõi Landgraf
Những cái đầu xấu xí kia sẽ mãi mãi đứt lìa khỏi thân!”)
(“Thật sao?”)
(“Khoan khoan hãy khoan đã! Hãy để ta giải thích”)
(“Câm ngay! Đồ xấu xí!”)
(“Đồ phụ nữ phiền phức!”)
...
Cũng như khi chim có cánh
Như màn đêm có được tiếng ca
Chào buổi tối, vườn hồng
Chúa Trời gọi hắn từ phía sau lưng
...
(ba... hai... một...)
...
“Nơi thời kì hoàng kim ấy, ngươi mỉm cười
Không trao trả bất cứ ai, không ân hận bất cứ cái chết nào
Chúng ta sẽ họp hội để quyết định”
[Đồng thoại về Ánh Sáng và Bóng Tối]
...
[Bảy Nấm Mồ. Chúng ta cùng bắt đầu vở kịch rửa hận]
Link:
Mp3:
Video: https://www.youtube.com/watch?v=ummW9t8ONmc
Nguồn:
Lyrics: http://www.animelyrics.com/doujin/sanhora/hikaritoyaminodouwa.jis
Bản Eng: http://www.animelyrics.com/doujin/sanhora/hikaritoyaminodouwa.htm
Đồng thoại về Ánh Sáng và Bóng Tối
Artist: Revo
Singer: Sound Horizon
Tác giả bài viết được trans: Revo
Translator: [M]ax-sama
Image:
Spoiler :
Lyrics gốc - bản RAW:
見上げれば丸い夜空 揺らめく蒼い月夜
神の名を呪いながら 奈落の底で唄う……
...
盲いた闇で彼が 光だと思っていたのは 誤りで
その温もりの名は 愛だと 後に知った
...
初めての友達は 碧い瞳の可愛い女の子 お別れさ
その切なさの名が 恋だと 遂に知らず
...
花に水を遣るように 儘 罪には罰が要る 嗚呼
やがて《迎宵》疾しる《第七の物語》
摂理に背を向けて──
...
見下ろせば昏い大地 揺らめく紅い焔尾
母の瞳に抱かれながら 奈落の底へ堕ちる……
...
<何故 コノ村ニハ 今 誰モイナイノ?>
(──其れは 昔 皆 死んじゃったからさ)
<ジャ...何故 昔 村人 皆 死ンジャッタノ?>
(──其れは 黒き 死の 病 のせいさ>)
<ジャ...何故 ソノ森ノ 村ニ 母子(親子)ハイタノ?>
(──其れは 或の【イド】が 呼んだからさ)
<ジャ...何故 【イド】ハ 何ノ為ニ 人ヲ呼ブノ?>
(──其れこそが 奴の本能だからさ)
嗚呼 墓穴掘っても 掘っても 掘っても 必死に掘っても キリがない 「悲惨な時代さ」
嗚呼 死体と土塊(つちくれ) 死体と土塊 死体と土塊 多層菓子 「無惨な事態さ」
...
生命の目的は 生きる事と増エル事
殺せと 侵せと イドは唄う
...
【仄昏き宵闇の森】
...
夜露に濡れた 苔藻を踏み鳴らす 少年の
その足取りは 哀しい程に軽く 少年を
...
呼び止めた声は 下卑た響きで されど彼はまだ知らない
嗚呼 世界の作為など 世間の悪意など 何ひとつ触れぬまま育ったから
...
友達を抱いたまま→招かざる客を連れ→優しい母の元へと→そして...
見渡せば──
...
鳥に羽が有るように 儘 夜には唄が在る 嗚呼
いずれ《迎暁》 染まる《薔薇の庭園》
摂理を背に受けて──
...
「キミが今笑っている、眩い其の時代に。
誰も恨まず、死せることを憾まず、必ず其処で逢おう」
~『光と闇の童話』
Lyrics được trans theo bảng Eng:
[And then only history remains...]
...
("Wait!")
("Brother, you're too slow!")
("Wait, brother! Ouch!!")
("Ah, sorry. It must've hurt.")
("Look, something's falling down where the well is.")
("What are you talking about?")
...
[It's a fairytale of light and darkness.]
...
("Watch where you step on.")
("Okay.")
("Are you okay? Not scared, are you?")
("I'm fine, and I'm actually really excited right now.
You know, the forest is such a vast world!")
("Then today I'll show you the place I mentioned before.
Let's go!")
("Okay!")
...
Up is a small round night sky,
in a wavering night of blue moon.
Cursing God's name,
he sings at the bottom of the well...
...
Blinded by darkness,
he thought something was "the light",
but only found out later
that the warmth was actually "love".
...
His first friend was
a cute girl with blue eyes.
When he bade her goodbye, he didn't know at that time
that the pain he felt in him was actually love.
...
Just like how we'd water flowers in our garden,
a sin must not go unpunished.
Good evening at last, the hastening Seventh Tale,
as he turned his back on God's Divine Providence.
...
(three...two...one...)
...
Down there is a dark earth,
in a flickering red flame.
While still in the warm embrace of his mother's eyes,
he falls to the bottom of the abyss.
...
["The deteriorating village is almost like a graveyard."]
["Elise, every fairytale starts at a graveyard."]
...
-Why isn't there anyone in this village anymore?
That's because everyone already died away in the past.
-Then how did all the villagers end up dying?
That's because there was a plague called the Black Death.
-Then why were a mother and her child still in the foresty village?
That's because a Water Well called out to them.
-Then for what purpose does the Well call out to people?
Calling out to people is precisely what the Well was born to do.
...
Ah, digging graves, digging more and more graves,
no matter how many graves they dug, there wasn't enough;
what a wretched period!
Ah, corpses and lumps of earth, corpses and lumps of earth,
Mille-feuille of corpses and earth;
what an atrocious period!
...
"Life is to live, to multiply, to kill, and to raid!"
as sung by the Well.
...
["When they have over-multiplied,
they'll just end up killing their host."]
["It's the same relationship between the humans and the earth.
Now, shall we continue the story?"]
...
[A forest shrouded in night's gloomy darkness]
...
("Is it really here?")
("How am I supposed to know?")
("Gosh, what a creepy forest this is!")
("Look! Isn't that the rumored Thuringen witch's kid?")
("Oh! He's heading our way!")
("Yep.")
...
Stepping on the forest moss soaked in night dew,
that boy makes such a light but sad sound as he walks.
The voice calling out to him is so vulgar and coarse,
but the boy wouldn't be able to tell.
Ah, the boy grew up without knowing
any of the world's crimes or the society's spites.
...
("Hello, son!")
("Huh?")
("We came to see the great sage, your mother.
May we go with you to your house?")
("Of course, I don't mind.
Then, shall I lead the way?")
("Thank you very much.")
...
Holding on to his doll friend,
he brought the uninvited guests home,
to his graceful mother,
and then, as he looked over...
...
("Mother, I have returned.")
("Welcome home. Who are those men!")
("Son, thank you for the help!")
("Waaaaaa!")
("Maer!")
...
("Even if I, Therese von Ludowing, were to fall,
I am still of the Landgraf lineage!
You ugly head will now be forever severed from your body!")
("For real?")
("Wait wait wait wait wait! Let, let me explain.")
("Silence! How unsightly!")
("What a troublesome woman!")
...
Just like how birds have wings,
night has its songs.
Good morning now, and a rose garden,
as God called to him from his back.
...
(three...two...one...)
...
"In that dazzling period, you are laughing right now.
Not resenting anybody, not regretting dying,
we'll reunite there for sure."
[A fairytale of light and darkness]
...
[Seventh Graveyard. The play of revenge will now start.]
Lyrics trans tiếng Việt:
[Và rồi chỉ còn lịch sử hiện hữu... ]
...
(“Đợi đã!”)
(“Anh hai chậm chạp quá!”)
(“Em đợi anh chút đi! Ouch!!”)
(“Ôi em xin lỗi. Có vẻ đau đấy?”)
(“Kìa, hình như có gì rơi dưới giếng”)
(“Anh đang nói gì vậy?”)
...
[Đó là đồng thoại về Ánh Sáng và Bóng Tối]
...
(“Bước đi cẩn thận nào”)
(“Vâng”)
(“Không sao chứ? Có sợ không?”)
(“Không ạ. Nhưng giờ đang hứng thú lắm ạ
Rừng già đúng là một thế giới vô tận!”)
(“Vậy thì hôm nay, những điều ta nhắc đến sẽ xuất hiện
Đi nào!”)
(“Vâng!”)
...
Phía trên bầu trời đêm tròn
Một đêm bất định của lam nguyệt
Tên của vị Đức Chúa bị nguyền rủa
Hát vang khúc ca tự đáy giếng
...
Mù mờ bởi màn đêm
Hắn biết đến thứ gì đó là “ánh sáng”
Nhưng điều duy nhất hiện hữu sau đó
Hơi ấm ấy thực chất là “ái tình”
...
Người bạn đầu tiên của hắn
Là bé gái mắt xanh đáng yêu
Khi tạm biệt cô bé, hắn đã thực sự không biết
Rằng khi ấy, hắn đau đớn vì đã sa lưới tình
...
Cũng như mọi lần ta tưới hoa trong vườn
Mội sai lầm không chịu sự trừng phạt
Một buổi tối tốt lành, gấp rút Bảy Đồng Thoại
Hắn đã quay lưng lại với Thiên Chúa Quan Phòng
...
(ba... hai... một...)
...
Dưới kia là mảnh đất tối đen
Trong ánh lửa thoi thóp
Vẫn còn hơi ấm ấp ôm từ đôi mắt người mẹ
Hắn rơi vào lòng giếng của địa phủ
...
[“Ngôi làng bị tàn phá đã trở thành nghĩa địa”]
[“Elise, nghĩa địa là nơi bắt đầu mọi đồng thoại”]
...
- Sao không còn ai cư trú tại ngôi làng này nữa?
Đó là vì mọi người đều đã bỏ mạng cả rồi
- Vậy sự sụp đổ này bắt đầu từ đâu?
Là do tai ương bệnh dịch Dạ Tử ập đến
- Vậy sao vẫn còn một người đàn bà và con của cô ta?
Là do thuỷ giếng kêu gọi họ
- Vậy vì nguyên do gì cái giếng lại kêu tên loài người?
Gọi tên loài người chính xác là định mệnh từ khi cái giếng tồn tại
...
Ah, bới mộ, bới lên nhiều hơn những nấm mồ khác
Dù cho có đào lên bao nhiêu, vẫn chưa đủ đâu
Thật là một quãng thời gian bần cùng mà
Ah, từng xác chết là từng cái bướu của nền đất
Hàng ngàn cái chết và hàng ngàn cái bướu của đất này
Thật là một quãng thời gian nhẫn tàn mà
...
“Đời là để sống, để truyền chủng, để trừ khử, và xét bắt
Hát vang từ đáy giếng”
...
[“Khi đã quá nhân
Việc giết chóc kẻ đầu sẽ ngừng”]
[“Đó là mối quan hệ tương đồng giữa loài người và mặt đất
Nào, giờ hãy tiếp tục câu truyện chứ?”]
...
[Khu rừng bao phủ mịt mù bóng tối của màn đêm]
...
(“Nó thực sự đã ở đây sao?”)
(“Sao biết được chứ?”)
(“Ôi, rừng già đáng sợ làm sao!”)
(“Kìa, chẳng phải là con của phù thuỳ Thurigen sao?”)
(“Nó đang cản ngay đầu ta kìa!”)
(“Phải”)
...
Bước vào rêu rừng ngâm trong sương đêm
Đứa trẻ tạo ra ánh sáng, buồn bã từng âm thanh bước đi
Một giọng thô đầy dung tục gọi cậu ta
Nhưng đứa trẻ không thể nói được
Ah, cậu bé lớn lên mà không hề hay về
Bất cứ tội đồ nào của xã hội con người
...
(“Chào con trai”)
(“Dạ?”)
(“Chúng ta tới để gặp người mẹ thông thái của con
Dẫn chúng ta về nhà con nhé?”)
(“Tât nhiên ạ, con không phiền
Vậy, để con dẫn đầu nhé”)
(“Cảm ơn con nhiều lắm”)
...
Nắm chắc trên tay con búp bê của người bạn
Dẫn về nhà những bị khách không mời
Gặp người mẹ phúc hậu của mình
Và rồi, hắn nhìn quanh
...
(“Mẹ ơi, con về rồi”)
(“Xin chào. Những người này là ...”)
(“Cảm ơn vì đã giúp, con trai à!”)
(“Waaaaaa!!”)
(“Maer!”)
...
(“Dù cho ta, Therese von Ludowing này sẽ chết
Thì ta vẫn là người của dòng dõi Landgraf
Những cái đầu xấu xí kia sẽ mãi mãi đứt lìa khỏi thân!”)
(“Thật sao?”)
(“Khoan khoan hãy khoan đã! Hãy để ta giải thích”)
(“Câm ngay! Đồ xấu xí!”)
(“Đồ phụ nữ phiền phức!”)
...
Cũng như khi chim có cánh
Như màn đêm có được tiếng ca
Chào buổi tối, vườn hồng
Chúa Trời gọi hắn từ phía sau lưng
...
(ba... hai... một...)
...
“Nơi thời kì hoàng kim ấy, ngươi mỉm cười
Không trao trả bất cứ ai, không ân hận bất cứ cái chết nào
Chúng ta sẽ họp hội để quyết định”
[Đồng thoại về Ánh Sáng và Bóng Tối]
...
[Bảy Nấm Mồ. Chúng ta cùng bắt đầu vở kịch rửa hận]
Link:
Mp3:
Video: https://www.youtube.com/watch?v=ummW9t8ONmc
Nguồn:
Lyrics: http://www.animelyrics.com/doujin/sanhora/hikaritoyaminodouwa.jis
Bản Eng: http://www.animelyrics.com/doujin/sanhora/hikaritoyaminodouwa.htm