MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

description[Text Game] Magic Doll Empty[Text Game] Magic Doll

more_horiz
Bắt đầu câu chuyện từ đây nhé mọi người...^^
Muốn vào câu chuyện thì phải vào đây đk: http://www.mbforum.tk/t2283-topic#45205
Chuc mọi người vui vẻ~
........................................................................................
Vào một ngày lộng gió, một cô gái tóc bạch kim bước chân vào khu vườn phía sau trường học. Cô ngước nhìn những đóa hoa hồng trắng đang nở rộ và cười.
-Nơi này thật là đẹp phải không Rosary?-Kirakishou-cô gái tóc bạch kim nói với đốm sáng ở cạnh mình. Đốm sáng đó bay vòng quanh cô như thể đồng ý. Cô bước vào lớp học, chẳng khác gì năm học trước mấy...Vẫn bộ bàn ghế đó và cây cổ tụ đứng giữa sân…Tiếng cười nói rôn rã khắp sân trường.
(Viết tới đây thôi, ma nào vào viết tiếp đi, bí rồi)

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
Kirakishou lẳng lặng ngồi xuống bàn học của mình, cô đang căng thẳng.

Mặc dù cùng trong một dòng tộc, song chỉ để giành được tước hiệu Aken và Alice dành cho những con người hoàn mĩ nhất mà có thể trong tương lai tất cả sẽ phải đấu đá nhau một cuộc chiến căng thẳng.

Kirakishou và những thành viên khác trong dòng họ vẫn cố gắng để cuộc đời trở nên thật bình thường, cô bé dường như là người không muốn cuộc chiến này phải xảy đến nhất. Giấu đi hình hài bé nhỏ của những con búp bê xinh đẹp, tất cả bọn họ khoác lên mình tấm áo hoàn mĩ mà dơ bẩn vấy đầy tội lỗi của loài người.

Họ hoà nhập vào họ, sống cùng họ như bao con người khác. Làm sao để cuộc đời trở nên thật bình thường? Làm sao để gia tộc Gerbeten tránh khỏi con đường chật hẹp mà giải pháp duy nhất là những trận chiến sinh tử nghiệt ngã?

Họ sống với loài người, và vẫn đang tìm hiểu.

- Kirakishou-chan

Đốm sáng nhỏ mang sắc hồng vẫn dính chặt lấy người thiếu nữ e lẹ như hình với bóng, những lúc Kirakishou cảm thấy lạc lõng vì những gì xảy ra trước mắt, tiểu tinh linh bé nhỏ Rosary vẫn là người bạn đầu tiên hiểu và cảm thông với cô. Song, những lúc như thế này, cô vẫn cảm thấy thật bất lực.

- Kirakishou-chan, chúng ta không thể trốn tránh mãi được. Rồi nó sẽ xảy đến ...

Đốm sáng nhỏ đậu lên vai người con gái tóc bạch kim phớt hồng, dụi dụi cái má bé tẹo của nó vào má chủ nhân, nó muốn động viên cô, nó muốn khuyên cô phải sớm tính đến nước phải chiến đấu với những người thân yêu nhất của mình. Và điều đó thực sự làm cô khó chịu, không phải vì nó, mà vì thứ truyền thống quái gở kia.

Sao lại cứ phải trở thành một Aken hay một Alice? Sao lại phải trở thành con người hoàn hảo nhất? Sao lại cứ nhất thiết phải như thế? Nếu chỉ vì nó mà cả một dòng tộc sẽ phải đương đầu với những chuỗi ngày căng thẳng, cạnh tranh với nhau chỉ để có được một cái tước hiệu như thế, có phải là quá kì quặc không?

Kirakishou suy nghĩ điều đó ngày ngày, cô vẫn không hiểu.

- Ki ... Kira-san ...

Một tiếng gọi nhẹ nhàng đượm chút hốt hoảng làm cô bé giật mình, từ ngoài cửa sổ phòng học không một bóng người trừ cô và tiểu tinh linh bé nhỏ, một con mèo nhảy vào. Con mèo mun đáng yêu, nó là thú cưng của cô đây mà, bình thường nó không làm phiền cô vào những giờ lên lớp thế này, hẳn là có chuyện gì khẩn cấp lắm.

- Có chuyện gì vậy Naomi-chan?

Cô và tiểu linh tinh cùng hỏi, con mèo mun ngừng lại như để lấy thêm sức lực sau khi chạy một mạch từ đâu tới. Khói bốc lên từ những chiếc móng sắc nhọn ẩn trong những ngón chân mềm mại của nó, khói tím nhạt dần lan toả khắp gian phòng. Con mèo lớn dần lên, dáng vẻ nó bắt đầu trở thành hình hài của một người con gái xinh đẹp với một bông hồng gắn bên mắt phải. Xoã dài mái tóc màu sẫm tím cùng bộ trang phục tối màu, song gương mặt nó vẫn hiện rõ sự ngây thơ và cả những giọt mồ hôi lo lắng.

- Yan-san và Annie-san ... Yan-san và Annie-san ...

Naomi lắp ba lắp bắp không nói được thành lời, dường như trái tim nó quá yếu ớt để có thể hứng chịu những chuyện bất thường mà đối với người khác lại không phải điều gì quá to tát. Kirakishou và Rosary ngạc nhiên, cùng chạy nhanh tới bên cửa sổ. Liếc mắt quanh sân trường thật nhanh, cuối cùng họ cũng tìm thấy hai người con gái mà ban nãy Naomi gọi là Yan và Annie. Kirakishou hốt hoảng, nhưng cả cô và Naomi hay Rosary đều đang ở quá xa, không thể báo cho Yan và Annie biết được.

Thứ đó đang ở ngay sau lưng họ, cách họ có vài gang tay, chỉ một chút nữa thôi là có thể chạm được đến họ. Và nếu như nó có thể chạm vào họ, thì không phải điều gì xa lạ cả, nó sẽ trở thành một lưỡi dao, và chỉ ngay sau đó cả hai sẽ ngã xuống.

- Đó là, nếu như nó có thể chạm vào họ ~~

Bóng người đứng sau gốc cây.

Mỉm cười.

- Đó là nếu~như ~~



---

cốt truyện hơi bị nhanh thì phải ~~*smile*

viết tiếp đi nào mem ~~*tung bông*

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
-Đi thôi Naomi-chan, Rosary-chan, chúng ta phải dùng phép thuật dịch chuyển mới đến được...-Kirakishou nói với Naomi và Rosary. Lập tức, một màn nước bao quanh lấy họ rồi đưa họ tới chỗ Yan và Annie.

.............................................................................................

Lúc đó, mũi dao sắp đâm Annie và Yan thì Kirakishou vừa đến kịp lúc. Trên tay cô còn cầm thanh kiếm bạc được chạm khắc hình một bông hoa hồng thật tinh xảo. Cô dùng dây gai hoa hồng để trói chặt người định đâm Annie và Yan vừa rồi.

-Annie-san, Yan-san, hai người không sao chứ?-Kira (rút ngắn tên lại xíu) quay sang chỗ Annie, Yan và hỏi. Họ bì xây xát một ít do bị lưỡi dao sượt qua một ít. Cô lấy băng và băng lại cho Annie và Yan.

Khi vừa ngước lên, cô chợt thoáng thấy một bóng người. Nhưng bỗng một cơn gió thổi qua và người đó biến mất. Cô chỉ quay đi và đưa Annie và Yan về lớp học. Nhưng thật sự ở nơi đó, vẫn có một bóng người đang nhìn cô , Annie và Yan đi xa dần.

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
Chưa bao giờ có người nào đó hỏi

Họ tạo ra búp bê để làm gì

Nhảy múa mua vui rồi vỡ nát

Một vòng đời

Quá nhạt

Chưa bao giờ có người nào đó nói

Búp bê tồn tại để làm chi

Nhảy múa mua vui rồi vỡ nát

Búp bê vẫn cười

Vì đó là số phận


Đôi lúc tự hỏi, tại sao không sinh ra là một con người? Bản thể là búp bê, cơ thể là con người, ngũ quan không có, máu thịt vẫn tuần hoàn. Vì lí do gì loài người phải tạo ra thứ sinh vật rắc rối như thế?

Vì sự hoàn mĩ.

Vì họ không bằng lòng với những thứ xấu xa nhơ nhớp. Họ không bằng lòng với những "sai sót" của con người.

Hoàn hảo - chỉ có búp bê hoàn hảo. Chỉ có búp bê mạnh nhất. Đẹp nhất. Quyền lực nhất. Tuyệt vời nhất.

Vậy đâu mới là sự hoàn mĩ?

Nụ cười của búp-bê nở tươi như một bông hoa tội lỗi. Đã xác định đối tượng.

Trò chơi bắt đầu.

--------

Thật tình tôi chẳng biết viết gì =))

Thôi mỗi người viết dưới góc nhìn nhân vật của bản thân rồi có gì tương tác các đoạn truyện như RR game cho dễ, chứ viết thế này tôi chẳng biết viết sao nữa.

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
Kéo em nó lên, chìm quá
Và đọc xong cảm thấy cực nhảm
----------------------------------
Và thế là cuộc chiến đấu dành cho những con búp bê để dành ngôi vị hoàn hảo nhất đã bắt đầu
------------------
"Mình có nên tham gia không nhỉ~?" Tôi mìm cười với Noel-tinh linh của mình
"Nếu như cậu muốn" Noel khẽ trả lời
"Vậy sao? Thế mà tôi cứ tưởng cậu sẽ cản tôi cơ đấy"
"Tùy cậu thôi. Nếu như cậu đã quyết, tôi cũng chẳng thể làm gì. Nhưng tốt nhất, hãy cẩn thận đấy"
"Tất nhiên rồi"
-------------------
Và bây giờ tôi đã đứng tại đây, trước mặt ngôi trường này. Một ngôi trường của loài người. Nhìn nó thật sự bình thường. Vậy mà tại sao mọi người lại muốn đến đây nhỉ?
Vù...
Tiếng gió thổi... Thật ma quái khiến tôi bất giác rùng mình. Nghe như tiếng cười của ai lẫn vào trong gió

"Không lẽ là hắn sao? Xem ra, mọi người đã đến đông đủ cả rồi nhỉ" Tôi nhếch mép, rảo bước vào trường~

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
-Hôm nay, chúng ta có một học sinh mới...-Cô giáo nói và ra hiệu cho cậu học sinh mới bước vào. Kira (tên tắt) nhìn người đó chằm chằm và bắt đầu nghi ngờ rằng cậu không phải con người.-Nào, cả lớp từ từ đứng lên giới thiệu nhé! Bắt đầu từ bạn Kirakishou...
-Vâng ạ...Chào cậu, tớ là Kirakishou Rozen, rất vui được làm quen...-Kira chỉ nói có thế rồi ngồi xuống.
-Kira-san, chị bị sao vậy...-Rosary từ nãy giờ trốn trong hộc bàn nói với Kira.
-Chị thấy có gì lạ ở cậu học sinh mới này...Em có nghĩ cậu ta là?-Kira trả lời với Rosary và chiếu một tia nhìn chẳng mấy thân thiện với cậu học sinh mới.

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
-Kira, trật tự cho các bạn tiếp tục giới thiệu nào_cô giáo nhắc nhở, đôi mắt đen nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng

Kira lí nhí xin lỗi rồi im lặng quay đi chỗ khác, vô tình không nhận ra rằng từ đáy của đôi mắt saphire đang lóe lên những ánh nhìn tinh quái về phía cô.

Kết thúc màn chào hỏi, cô giáo xếp cho học sinh mới ngồi ở bàn cuối, bên cạnh Dream, tất nhiên, cậu được chào đón bằng nụ cười tươi hết cỡ của cô bạn có đôi mắt tím huyền ảo này. Bất chợt, cậu nhận ra 1 điểm rất giống giữa 2 người, thế là, cậu cũng đáp lại bằng 1 nụ cười.

....................................

Ngồi ở bàn trên cùng, Kira vẫn không ngừng lo lắng: cuộc tấn công Yan và Ann vừa mới xảy ra, trận chiến tranh giành ngôi vị Aken và Alice thì sắp đến, và hiện tại, xuất hiện 1 nhân vật mới khiến cô phải nghi ngờ...

Cuối buổi học, Kira uể oải cất sách vở vào cặp, học sinh đã về hết, cô mới bắt đầu bước chân ra khỏi chỗ ngồi. Đang định ra khỏi lớp thì 1 tiếng gọi kéo cô giật lại:

-Kira, cô có chuyện muốn nói với em

Đôi mắt vàng quay lại, nhìn người có mái tóc đen ánh xanh

-Có chuyện gì sao thưa cô?

-Gần đây em có gì đó rất lạ. Em học hành sao nhãng và sa sút thậm tệ. Có việc gì sao?

Kira vội cúi đầu bối rối. Đúng là cô đang có rất nhiều chuyện, nhưng chẳng lẽ cô lại nói thật tất cả với giáo viên của mình. Nếu chuyện cô không phải con người, chuyện cô sắp phải tham gia một cuộc chiến, chuyện mọi người có nguy cơ gặp nguy hiểm,...mà bị lộ, thì sẽ rất không hay

-Em...em không có gì đâu thưa cô. Chỉ là em không khỏe chút, sau này em sẽ cố gắng chỉnh đốn lại bài vở. Xin lỗi cô

Trước giọng nói lí nhí trong cổ họng của cô gái có mái tóc bạch kim, người có đôi mắt đen khẽ mỉm cười, giọng nói vẫn rất dịu dàng

-Không sao là tốt rồi. Vậy em về đi.

Chỉ chờ có thế, Kira vội vàng chạy ra khỏi lớp. Cô giáo của cô thật là tốt bụng. Cô rất sợ trận chiến sắp tới sẽ khiến những con người tốt bụng và vô tội như thế sẽ phải chịu liên lụy...

..................................

Bóng người mặc áo trắng vừa đi khuất thì nụ cười trên môi người tóc đen tắt ngóm, khuôn mặt trở lại 1 vẻ lạnh lùng. Từ phía sau cô, tiếng cười khùng khục cất lên. Đôi mắt đen nhíu lại khó chịu, kiểu cười đậm chất bá đạo này chỉ có hắn...

-Thân thiện dữ, coi bộ cô định bỏ mặc cô bé mắt xanh phe chính diện để theo đuổi cô nhóc này à?

-Ngươi im đi!

-Nah~ không phải ngươi vẫn giận ta vì ta cướp mất ngôi vị thủ lĩnh mà ngươi hằng ao ước đấy chứ?_kẻ mắt đỏ nhướn chân mày lên

-Ta không muốn cãi nhau với ngươi trước mặt người khác_gằn giọng

-Huh!Còn ai ở đây sao?

Một cậu con trai mang cái headhone trên cổ bước ra từ 1 góc khuất, mỉm cười.

-Đã giấu mình kĩ đến thế rồi mà vẫn bị phát hiện. Chắc em phải kiểm tra lại cách điều khiển không gian của mình mới được

Cả 2 người kia đều quay lại nhìn cậu. Cái kiểu nhìn của 2 người đó khiến cậu con trai có mái tóc bạch kim hơi rợn người, nhưng cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vẫn nở nụ cười tươi:

-Kumiho-sama, Umiko-sama, 2 người đã tiến hành công việc tới đâu rồi ?



===================


Chém mấy dòng linh tinh, mời mọi người chém tiếp (chém fic chứ không hải chém bạn =]]

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
-Thật là...Tại sao lại có cảm giác này chứ nhỉ?-Kira về tới nhà, cất cặp sách và thở dài.- uộc chiến tranh giành ngôi vị Aken và Alice...Thật là...Chả muốn chiến đấu chút nào cả..."cha" đang nghĩ cái gì thế cơ nhỉ?

Bỗng, cô thấy một luồng khí lạnh toát tràn vào. Một con búp bê vải gần đó cầm dao và chém vào cô. Không do dự, cô liền dùng phép thuật để giải thoát con búp bê khỏi sự điều khiển. Con búp bê vải trúng đòn rồi rơi phịch xuống đất.

-Kira-sama! Vừa nãy là gì thế?-Naomi, con mèo mun của cô lo lắng và hỏi tới tấp.- Người không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?

-Tôi không sao...Hình như...Cuộc chiến đã bắt đầu rồi đấy Naomi ạ...Tối nay, hãy cùng ta đến ngôi đền Tsukimio...Ta sẽ xin nghỉ học hôm sau...-Kira đứng dậy, phủi phủi chiếc áo trắng và nói. Rồi, cô đi xuống căn hầm đặt dưới ngôi nhà. Bỏ lại, Naomi đang ngơ ngác nhìn cô. Cuối cùng, Naomi cũng bình tĩnh lại và đuổi theo Kira đang bước xuống căn hầm.

Căn hầm nhà cô được đặt sâu dưới lòng đất. Cánh cửa dẫn vào được điêu khắc rất tinh xảo. Kira bước vào đó, với lấy cái nhẫn hoa hồng của mình đeo lên tay. Khoác cái áo choàng trắng làm bằng nhung rồi cùng Naomi bước ra khỏi nhà.

Khi cô và Naomi vừa đến nơi thì đột nhiên nhận ra rằng ngôi đền có một điều gì đó rất khác lạ. Cô lắ đầu cho qua rồi cất cái áo khoác vào trong ngôi đền. Cô buộc mái tóc bạch kim lại, chạy vào thay bộ Hakama màu đỏ trắng rồi đến bên gian điện chính và thắp lửa. Cô đưa tay ra, để lộ ra cái nhẫn hình hoa hồng. Ngọn lửa bùng lên mạnh. Cô nói một câu nói cổ: "Hỡi ngọn lửa thiên của ngôi đền nguyệt thần, hãy cho ta biết những điều sẽ xảy đến trong tương lai..." Ngọn lửa bùng lên lần nữa.

-Kira-sama! Người có thấy được gì không?!-Naomi chạy đến bên và hỏi. Kira chỉ lắc đầu và nói.

-Không...Hình như đã có ai ngăn cản cho ta không thấy được lời tiên đoán rồi...-Kira nói ra một câu chả đáng hi vọng. Naomi nhìn Kira vẻ khó hiểu.-Chúng ta nên đi thôi...

______________________________________________________
Uầy, mỏi người quá. Bạn nào nối tiếp~

description[Text Game] Magic Doll EmptyRe: [Text Game] Magic Doll

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply