Tittle: Anima di ambra
Author:Shadowpuppeter_27 a.k.a Kakuri_chan
Rating: 10+
Genre: *nghĩ* Thể loại gì ấy nhỉ?? o.O'' (Unknow)
Summary: Đây là câu chuyện sau giai đoạn cuộc chiến với nhà Shimon/ hãy giả như trận chiến Cầu Vồng không có thật.
Vào một ngày đẹp trời, tự dưng có một cô gái không quen biết đến nhà của Tsuna ở....
Bí mật về thân thế của cô gái lạ mặt và của thế giới ngầm cũng bắt đầu hé mở....
Và câu chuyện của chúng ta được bắt đầu từ đây....
CHƯƠNG 1: Himmei Yukina
[Nhà Sawada]
"Xin chào."
-Ah...ơ...chào. Nhưng bạn là ai vậy?- Người tóc nâu lúng túng nhìn cô gái đứng trước mặt.
"Cậu là Sawada Tsunayoshi?"- Cô gái hỏi với chất giọng đều đều. Đáp lại cô là một cái gật từ người đối diện.
"V-vâng, đúng là tôi. Nhưng bạn tới đây kiếm ai sao?"
Không nói không rằng, cô gái tóc bạch kim bước vào trong nhà của cậu và hướng tới phòng khách.
"Ế ế ế???"- Tsuna giật thót. Okay, đây là một cô gái mà cậu không quen. Và bây giờ cô ta đi vào trong nhà cậu tự nhiên như là nhà của chính mình vậy. Và tại sao cô ta lại biết tên cậu nhỉ?
Cô gái đẩy nhẹ cửa và đi vào trong phòng khách, bước tới trước mặt Nana và đám trẻ con đang cãi nhau.
"Cô Sawada, cháu tới đây để thuê phòng."- Vừa nói, cô vừa đặt tờ rơi xuống cạnh Nana.
Tsuna đứng ngoài nhưng cậu vẫn quan sát rõ mọi thứ. "Cô ta là người quen của mẹ, chắc vậy rồi. Vậy còn cái chuyện thuê phòng là ở đâu ra đấy???"
Trong phòng lại vang lên tiếng của mẹ cậu:
-Arra~~? Cháu chính là cô bé đã gọi điện cho cô hôm qua sao?
"Cháu thấy có mấy tờ rơi cho thuê phòng ở của cô."- Cô gái đáp lại rất lễ phép, nhưng giọng không mang một chút âm điệu gì khiến Tsuna thấy lạnh gáy.
Người phụ nữ tóc nâu ngẫm nghĩ một lúc như là để nhớ lại điều gì đó.
"Arra~~ Đúng rồi, Nhà còn thừa một phòng trên tầng nên cô cho thuê. À mà, cháu cứ gọi cô là Nana; không cần phải khách sáo vậy đâu!"
Rồi Nana đứng lên, cười nói: "Đi theo cô nào. Cô sẽ lên chỉ phòng cho cháu...mà cháu tên là gì vậy?"
Cô gái đi theo, lãnh đạm đáp lại: "Hãy gọi cháu là Himmei Yukina"
-Vậy thì, Yuki_chan, hoan nghênh cháu đã tới đây!- Nana mỉm cười- Cứ tự nhiên như ở nhà!
Yukina khẽ gật rồi theo gót bà lên tầng.
[Lớp 2-A]
"Himmei Yukina, xin được giúp đỡ."
Sau khi vừa hoàn thành bài giới thiệu ngắn của mình, thì những tiếng xì xào hiếu kì cũng nổi lên:
"Cô ấy là học sinh mới à? Dễ thương quá!"
- Nhưng tiếc là phải băng một bên mắt! Tội quá!
"Màu tóc của cô ấy lạ nhỉ? Hình như không phải người Nhật!"
Thầy chủ nhiệm đằng hắng một tràng dài thì cả lớp mới chịu lắng xuống. Đoạn, ông chỉ định chỗ ngồi cho học sinh mới. Yukina im lặng, đi tới ngồi vào chỗ thầy chỉ. Chỗ đó ngẫu nhiên lại cách bàn của Tsuna đúng có một bàn bên dưới.
Nhận thấy sự khác lạ trong mắt người bảo vệ Bão, cậu hỏi nhỏ:
"Có chuyện gì mà cậu cứ nhìn chằm chằm Himmei_san vậy?"
Gokudera im lặng một lúc để nhìn học sinh mới rồi quay lại đáp:
-Juudaime, tôi nghĩ cô ta là nạn nhân bị tên Mukuro chiếm hữu. Ngài thấy đấy, mắt phải của cô ta bị băng lại còn gì!
"Gokudera, đừng có đa nghi quá! Đấy chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi!"- Tsuna thì thào lại.
"Nhưng..."- Người tóc bạc định nói gì đó với Tsuna thì lại bắt gặp ánh mắt lạnh giá từ Yukina đang chiếu thẳng vào mình. Cậu đành phải im lặng.
[Giờ ăn trưa]
"Ah, erm...Himmei_san....Cậu có muốn lên tầng thượng của trường ăn trưa không?"
Kyoko là người đầu tiên bắt chuyện với học sinh mới kể từ khi cô vào lớp. Yukina lắc đầu, ra hiệu ý rằng không cần.
"Không sao đâu mà! Cậu lên đấy ăn cùng bọn tớ cho vui!"- Cô tươi cười với người tóc bạch kim.
"Cho...vui?"- Yukina nhìn Kyoko với ánh mắt khó hiểu.
"Ừ! Ăn trưa với mọi người rất vui mà!"- Rồi cô kéo tay học sinh mới đi cùng nhóm Tsuna, ra khỏi lớp.
"Himmei_san, mẹ tớ không biết cậu thích ăn gì nên đã làm rất nhiều món."- Tsuna nói, đặt xuống đất mấy hộp bentou liền.
"Không cần đâu, thật đấy. Tôi thật sự không cần..."- Người tóc bạch kim đáp. Người tóc nâu tự hỏi: "Lúc nào cô ấy cũng nói không có âm điệu vậy sao?"
Yukina lưỡng lự trong giây lát rồi cầm đũa lên gắp một miếng trứng cuộn từ hộp bentou. Cô nhai nó thật kỹ rồi nuốt trôi xuống bụng.
Bất chợt, cô nhận thấy cơ thể phản ứng.
"Himmei_san!!"- Kyoko phát hoảng khi thấy Yukina ho liên tục ra máu. Có vẻ nó chưa có dấu hiệu gì là ngưng cả.
"Có chuyện gì với thức ăn sao?"- Tsuna cũng hoảng hốt, đến bên cạnh Kyoko.
"T-t-tớ không biết! Himmei_san chỉ mới ăn một ít trứng cuộn. Sau đó..."
Câu nói bị ngắt bởi tiếng ho của Yukina, khắp lòng bàn tay cô dính đỏ máu, rỏ cả xuống đất. Mặt cô tái dại đi.
"V-..."- Định nói gì đó nữa thì cô lại ngã xuống, ngất xỉu.
Yamamoto vội cõng người tóc bạch kim lên lưng: "Tớ sẽ đưa Yukina tới chỗ Shamal!"
Rồi cậu chạy đi, theo sau là ba người kia.
[Phòng y tế]
"Shamal, bọn tôi cần ông giúp!"
Tsuna chạy vào trước tiên, giọng hoảng loạn.
- Tôi đã nói rồi! Tôi không khám bệnh cho bọn đực rựa các cậu đâu!- Shamal càu nhàu.
"Khô-không phải...bọn tôi...hộc hộc...mà là..."
"Shamal_san!!"- Kyoko lao vào cùng với Yamamoto.
Ông nhìn cô gái đang nằm trên lưng người bảo vệ Mưa.....
"Nếu là con gái thì được! Đặt cô bé lên giường."
Đúng lúc đó, tất cả đều giật mình khi nghe thấy tiếng kim loại rơi trên sàn. Vật đó lăn tới gần chân Shamal.
"Một chiếc đồng hồ?"- Ông nhặt nó lên, xem xét.
"K-kia là... Tsuna sững người khi nhìn thấy mặt chạm khắc ở bên ngoài vỏ đồng hồ.
-...G-gia huy Vongola?!
(Còn tiếp)
Author:Shadowpuppeter_27 a.k.a Kakuri_chan
Rating: 10+
Genre: *nghĩ* Thể loại gì ấy nhỉ?? o.O'' (Unknow)
Summary: Đây là câu chuyện sau giai đoạn cuộc chiến với nhà Shimon/ hãy giả như trận chiến Cầu Vồng không có thật.
Vào một ngày đẹp trời, tự dưng có một cô gái không quen biết đến nhà của Tsuna ở....
Bí mật về thân thế của cô gái lạ mặt và của thế giới ngầm cũng bắt đầu hé mở....
Và câu chuyện của chúng ta được bắt đầu từ đây....
CHƯƠNG 1: Himmei Yukina
[Nhà Sawada]
"Xin chào."
-Ah...ơ...chào. Nhưng bạn là ai vậy?- Người tóc nâu lúng túng nhìn cô gái đứng trước mặt.
"Cậu là Sawada Tsunayoshi?"- Cô gái hỏi với chất giọng đều đều. Đáp lại cô là một cái gật từ người đối diện.
"V-vâng, đúng là tôi. Nhưng bạn tới đây kiếm ai sao?"
Không nói không rằng, cô gái tóc bạch kim bước vào trong nhà của cậu và hướng tới phòng khách.
"Ế ế ế???"- Tsuna giật thót. Okay, đây là một cô gái mà cậu không quen. Và bây giờ cô ta đi vào trong nhà cậu tự nhiên như là nhà của chính mình vậy. Và tại sao cô ta lại biết tên cậu nhỉ?
Cô gái đẩy nhẹ cửa và đi vào trong phòng khách, bước tới trước mặt Nana và đám trẻ con đang cãi nhau.
"Cô Sawada, cháu tới đây để thuê phòng."- Vừa nói, cô vừa đặt tờ rơi xuống cạnh Nana.
Tsuna đứng ngoài nhưng cậu vẫn quan sát rõ mọi thứ. "Cô ta là người quen của mẹ, chắc vậy rồi. Vậy còn cái chuyện thuê phòng là ở đâu ra đấy???"
Trong phòng lại vang lên tiếng của mẹ cậu:
-Arra~~? Cháu chính là cô bé đã gọi điện cho cô hôm qua sao?
"Cháu thấy có mấy tờ rơi cho thuê phòng ở của cô."- Cô gái đáp lại rất lễ phép, nhưng giọng không mang một chút âm điệu gì khiến Tsuna thấy lạnh gáy.
Người phụ nữ tóc nâu ngẫm nghĩ một lúc như là để nhớ lại điều gì đó.
"Arra~~ Đúng rồi, Nhà còn thừa một phòng trên tầng nên cô cho thuê. À mà, cháu cứ gọi cô là Nana; không cần phải khách sáo vậy đâu!"
Rồi Nana đứng lên, cười nói: "Đi theo cô nào. Cô sẽ lên chỉ phòng cho cháu...mà cháu tên là gì vậy?"
Cô gái đi theo, lãnh đạm đáp lại: "Hãy gọi cháu là Himmei Yukina"
-Vậy thì, Yuki_chan, hoan nghênh cháu đã tới đây!- Nana mỉm cười- Cứ tự nhiên như ở nhà!
Yukina khẽ gật rồi theo gót bà lên tầng.
[Lớp 2-A]
"Himmei Yukina, xin được giúp đỡ."
Sau khi vừa hoàn thành bài giới thiệu ngắn của mình, thì những tiếng xì xào hiếu kì cũng nổi lên:
"Cô ấy là học sinh mới à? Dễ thương quá!"
- Nhưng tiếc là phải băng một bên mắt! Tội quá!
"Màu tóc của cô ấy lạ nhỉ? Hình như không phải người Nhật!"
Thầy chủ nhiệm đằng hắng một tràng dài thì cả lớp mới chịu lắng xuống. Đoạn, ông chỉ định chỗ ngồi cho học sinh mới. Yukina im lặng, đi tới ngồi vào chỗ thầy chỉ. Chỗ đó ngẫu nhiên lại cách bàn của Tsuna đúng có một bàn bên dưới.
Nhận thấy sự khác lạ trong mắt người bảo vệ Bão, cậu hỏi nhỏ:
"Có chuyện gì mà cậu cứ nhìn chằm chằm Himmei_san vậy?"
Gokudera im lặng một lúc để nhìn học sinh mới rồi quay lại đáp:
-Juudaime, tôi nghĩ cô ta là nạn nhân bị tên Mukuro chiếm hữu. Ngài thấy đấy, mắt phải của cô ta bị băng lại còn gì!
"Gokudera, đừng có đa nghi quá! Đấy chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi!"- Tsuna thì thào lại.
"Nhưng..."- Người tóc bạc định nói gì đó với Tsuna thì lại bắt gặp ánh mắt lạnh giá từ Yukina đang chiếu thẳng vào mình. Cậu đành phải im lặng.
[Giờ ăn trưa]
"Ah, erm...Himmei_san....Cậu có muốn lên tầng thượng của trường ăn trưa không?"
Kyoko là người đầu tiên bắt chuyện với học sinh mới kể từ khi cô vào lớp. Yukina lắc đầu, ra hiệu ý rằng không cần.
"Không sao đâu mà! Cậu lên đấy ăn cùng bọn tớ cho vui!"- Cô tươi cười với người tóc bạch kim.
"Cho...vui?"- Yukina nhìn Kyoko với ánh mắt khó hiểu.
"Ừ! Ăn trưa với mọi người rất vui mà!"- Rồi cô kéo tay học sinh mới đi cùng nhóm Tsuna, ra khỏi lớp.
"Himmei_san, mẹ tớ không biết cậu thích ăn gì nên đã làm rất nhiều món."- Tsuna nói, đặt xuống đất mấy hộp bentou liền.
"Không cần đâu, thật đấy. Tôi thật sự không cần..."- Người tóc bạch kim đáp. Người tóc nâu tự hỏi: "Lúc nào cô ấy cũng nói không có âm điệu vậy sao?"
Yukina lưỡng lự trong giây lát rồi cầm đũa lên gắp một miếng trứng cuộn từ hộp bentou. Cô nhai nó thật kỹ rồi nuốt trôi xuống bụng.
Bất chợt, cô nhận thấy cơ thể phản ứng.
"Himmei_san!!"- Kyoko phát hoảng khi thấy Yukina ho liên tục ra máu. Có vẻ nó chưa có dấu hiệu gì là ngưng cả.
"Có chuyện gì với thức ăn sao?"- Tsuna cũng hoảng hốt, đến bên cạnh Kyoko.
"T-t-tớ không biết! Himmei_san chỉ mới ăn một ít trứng cuộn. Sau đó..."
Câu nói bị ngắt bởi tiếng ho của Yukina, khắp lòng bàn tay cô dính đỏ máu, rỏ cả xuống đất. Mặt cô tái dại đi.
"V-..."- Định nói gì đó nữa thì cô lại ngã xuống, ngất xỉu.
Yamamoto vội cõng người tóc bạch kim lên lưng: "Tớ sẽ đưa Yukina tới chỗ Shamal!"
Rồi cậu chạy đi, theo sau là ba người kia.
[Phòng y tế]
"Shamal, bọn tôi cần ông giúp!"
Tsuna chạy vào trước tiên, giọng hoảng loạn.
- Tôi đã nói rồi! Tôi không khám bệnh cho bọn đực rựa các cậu đâu!- Shamal càu nhàu.
"Khô-không phải...bọn tôi...hộc hộc...mà là..."
"Shamal_san!!"- Kyoko lao vào cùng với Yamamoto.
Ông nhìn cô gái đang nằm trên lưng người bảo vệ Mưa.....
"Nếu là con gái thì được! Đặt cô bé lên giường."
Đúng lúc đó, tất cả đều giật mình khi nghe thấy tiếng kim loại rơi trên sàn. Vật đó lăn tới gần chân Shamal.
"Một chiếc đồng hồ?"- Ông nhặt nó lên, xem xét.
"K-kia là... Tsuna sững người khi nhìn thấy mặt chạm khắc ở bên ngoài vỏ đồng hồ.
-...G-gia huy Vongola?!
(Còn tiếp)