Note: Đây là một Entry trái ngược hoàn toàn và cũng có thể là giống hoàn toàn với Entry Mất~~
00000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000
Tính tang tính tang tình tang
Tính tang tang tình tính tang tang tình tang
Tiếng hát ai trong trẻo, cao vút tận trời cao
Nụ cười ai tươi tắn, rộn vang cả toà xe
Gió tung tăng khắp nẻo, dội mát lòng người
Hoa bay muôn ngã, ôm hôn mặt người
Nai tơ, cáo già, bồ câu trắng,…
Những người luôn cùng ta vượt qua bao thử thách
Ngây thơ, gian xảo, trong trắng
Mỗi người là một tính cách khác nhau
Ấy thế nhưng mà
Ông trời cứ mãi trêu người!
Chiếc xe nào lật đổ giữa đường người qua lại
Máu ai chảy lênh láng trên nền đất lạnh
Vỡ kính, ta bay ra…
Cố gượng dậy nhìn chiếc xe đang nổ
Một cỗ đau đớn thấu tâm can…
Tỉnh dậy trong căn phòng trắng
Ta đảo mắt tìm kiếm hình bóng xưa
Tay chân run rẩy bước xuống giường
Đi tìm bóng hình đã mất…
Những thân hình bất động nằm đó…
Lạnh ngắt…
Sao đôi mắt kia nhắm nghiền!?
Sao đôi môi kia im bặt!?
Đâu rồi nụ cười hồn nhiên?
Đâu rồi tiếng hát trong trẻo vượt trời mây?
Sao giờ chỉ có sự im lặng đến rợn người?
Ta nghe mùi hương đượm buồn
Khiến lòng thắt lại, mắt cay cay
Từng hạt…từng hạt trân châu rơi…vỡ oà
Người ta bảo đây là “may mắn” hay sao?
Rốt cuộc là ta đang “còn” hay đã “mất”?
Nó không chỉ gói gọn trong từ buồn thôi đâu.*cuời cười*
hikari hayamiSat Jan 26, 2013 4:23 pm