MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[4rum fic] Học viện kì quái

power_settings_newLogin to reply
+14
milky leo
Hino Asa
Ayumi Fuuko
Carol Rido
Sariyo_miame
Kazam hitori
Elfin-Ingram
Ankh
tiểu thư Kẹo Bông
Sanyonara
Mizu Lucifer
rainbow_wings fly high
Khắc Long
arisu_darkon
18 posters

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 Empty[4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
First topic message reminder :

Tittle: Học viện kì quái.

Genre: Romance, Comedy, A little bit horror, Shounen Ai/Yaoi, Supernatural, and many more that i cant cound.

Rated: R (mình đủ tuổi viết rate này chưa nhỉ?~~~~~)

Summary:
Trong mắt tất cả mọi người, học viện Kumori là một học viện dành cho các thiên tài và những người có dòng dõi đặc biệt. Nhưng chả ai biết, hay nói đúng hơn là chả ai được phép biết, nơi đây nuôi nấng những yêu quái và những bán yêu. Một mặt để dần thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với con người, một mặt để nuối nấng chúng thành những sát thủ đi xóa sổ những yêu quái và bán yêu có ý định làm hại con người hoặc ảnh hưởng xấu đến cộng đồng yêu quái.

Tuyển diễn viên:
2 bạn chẻ có khả năng chịu ném đá là nhân vật chính nhất(nam)
2 bạn chả có khả năng chịu ném đá hơi yếu hơn làm nhân vật không chính bằng nhân vật chính nhất(một nam một nữ)
4 bạn chẻ làm nhân vật hơi hơi phụ(nam)
4 bạn chẻ làm nhân vật phản diện
1 bạn chẻ cầm đầu 4 bạn chẻ trên
1 bạn chẻ làm người có thể đọc được quá khứ, hiện tại và tương lai, đây không thuộc phạm trù nhân vật chính hay phụ mà ở giữa giữa đó.

Thể lệ đăng kí: Làm ơn điền vô cái bảng sau.

Spoiler :


Sau khi tìm được hết các nhân vật cần thiết sẽ khóa sổ, bạn chẻ nào ham hố thì bạn chỉ cho làm nhân vật phụ được thui gomen gomen~~~~

Lần đầu viết 4rum fic, có chi sai sót xin bỏ quá cho nah~~~~~~~~~`

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Bợn arisu đúng đó, bềnh tễnh lại đi. Ôi cái fic, yêu (bợn ghiền SA, mặc dầu là boi) lắm cơ!
Ủng hộ nhiều nhiều, chap sau có mềnh ah~, ra chap sớm sớm hén

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
vậy chap 3 có chẻ hả? mong nhiều lắm ah nhưng sao giờ chưa có chap, bận gì hẻm?mau mau ra nha
@hitori: mi đi ra chỗ khác chơi, chỗ người lớn đang nói chuyện con nít đừng xen vào [4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 3573983318

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Chap 3
Tâm trạng anh hôm nay còn tệ hơn cả mọi ngày, sát khí tỏa ra còn dày hơn cả hôm qua. Tên khốn nạn ngồi cạnh vẫn dửng dưng ngồi đó huýt sáo vắt chéo chân đọc… cuốn doujinshi hắn mới mua lúc sáng. Thật sự mà nói hôm qua để hắn vào phòng rồi mới thấy rằng địa ngục nó có hình dạng thế nào.

--- flash back ---

Hắn tạo ra cả tá phân thân rồi tạo đủ tiếng ồn để anh mất tập trung làm bài, rồi lảm nhảm đủ thứ chuyện trên đời. Về kẹo dẻo có, về kính mắt có, về dứa có, về sẻ có, về bóng chày có, về bạch tuộc có, về hoàng tử có, về ếch cũng có nốt, …Nói cho nó ngắn gọn thì chuyện gì cũng lôi ra nói được, chỉ cần có thể chọc giận học sinh mẫn cán kia thì dù là gì cũng được.

“ Này cậu có biết hãng kẹo dẻo nổi tiếng nhất là Marshy Melly không? “ (hãng mình tự bịa đấy)

“ Này cậu có biết các hãng thời trang có sản xuất cả mắt kính không? “

“ Này cậu có biết dứa thực tế vẫn trồng được ở nước ta trong nhà kính không? “

“ Này cậu có biết_________ “

.

.

.

Đương nhiên cuộc độc thoại này hoàn toàn có thể diễn ra một cách yên bình (?!) nếu hắn không đặt ra cậu hỏi đáng ăn đập đấy.

“ Này cậu có bao giờ muốn thử quan hệ chưa? Ý tôi là… sex ấy. “

‘ Bốp ‘ Anh tát hắn một cái rát cả tay.

Hắn quay mặt lại, xoa xoa qua vết bị tát rồi nhếch mép tạo một nụ cười khiêu khích. Anh tự hỏi làm thế nào mà hắn cười được khi vừa bị tát cho một cái đau điếng như thế, chính anh cũng cảm thấy tay mình đau rát thì làm thế nào mà hắn vẫn thản nhiên cười vậy.

“ Cậu cũng biết là nếu cậu không giả lơ tôi như vậy tôi đã không hỏi câu đó. “

“ Câm mồm. Ngươi mà còn nói về chuyện này nữa ta sẽ cho ngươi học bay miễn phí đấy. Ta cho ngươi vào chỉ vì thương Yue thôi. “

“ Sao vậy? Vấn đề này hai thằng con trai bàn với nhau có sao đâu? Cậu cũng đang tuổi trưởng thành phải không? Chắc cũng phải tò mò về sex chứ, nah~~~? “

Đã đến giới hạn, anh thực sự đã đến giới hạn. Anh rất thương nếu Yue vì anh cãi nhau với tên khốn này mà không làm được bài tập về nhà hóa (thực chất là chơi Infiniti Blade II) nhưng anh không thể chịu nổi nếu tên khốn này cứ tiếp tục làm phiền anh nữa. Và anh quyết định lên giường ngủ cho nó lành, hi vọng giấc ngủ sẽ giúp anh thanh thản hơn một chút.

“ Cậu thật sự không tò mò về vấn đề đó sao? Hay là đã từng quan hệ rồi? “

Im lặng.

“ Im lặng coi như thú nhận rồi nhé. Cảm giác lúc đấy thế nào? “

Im lặng. Phải im lặng.

“ Nếu vậy cậu có kinh nghiệm chi truyền cho đàn em như tôi không? “

“ Nghe đây. Nếu ngươi không câm mồm và ngủ đi ta sẽ không khoan nhượng thả ngươi từ ban công tầng 3 xuống đâu. “

Hắn không nói gì, chỉ cười nhẹ rồi cũng kết thúc màn tra tấn và đi ngủ.

--- End of flash Back ---

Và lúc ngủ được khoảng 15 phút thì cái chuông đồng hồ kêu. Quả nhiên là từ khi tên này xuất hiện thì anh khổ hơn hẳn năm nấc. Và lý do làm thế quái nào mà hắn thức đêm như vậy nhưng hôm sau vẫn tươi tỉnh như thường thì anh không biết và cũng chẳng quan tâm.

“ Kureo senpai, có chuyện gì mà anh có vẻ ủ rũ mệt mỏi vậy? “ Dorimu ngồi chéo phía trên xuống chỗ anh hỏi.

“ Tên đó hành anh cả tối. “ Kureo bóp trán mệt mỏi “ Hắn không cho anh ngủ đến tận 5 giờ sáng, cứ làm đi làm lại làm anh mệt quá. Giờ ngồi đây thôi cũng khó khăn, chả biết anh đứng nổi không nữa. “ (làm: làm Kureo thức giấc)

Dorimu đứng đó, không nói gì, chỉ kéo cái mũ của áo xuống, nhe răng nở một nụ cười tinh quái khiến Kureo bỗng nổi da gà rồi về chỗ. Cả giờ cứ cười khúc khích rồi hơi tí lại nhìn về chỗ anh rồi cười lăn lộn. Thầy giáo thì ngay ngày đầu đã sợ nhỏ này vì ngày ngày đầu đi học nó đã đem sâu vào lớp rồi dọa con gái, lúc thầy bắt thì lại trưng ra cái vẻ ‘em không làm gì sai cả’ nên từ ngày đấy trở đi, thầy chọn phương án ‘im lặng là vàng, tự kỉ là kim cương’ khi thấy nó có bất kì hành động nào.

Có lẽ anh không nhận ra nhưng những từ ngữ anh đã sử dụng mang hàm nghĩa khá là dễ gây hiểu lầm và Dorimu mặc dù biết tỏng ý nghĩa thực sự anh đang nói đến là gì nhưng hey, nếu nói đúng ra thì còn vui gì nữa. Vì thế, Dorimu sẽ giả vờ như mình hiểu lầm và cứ thế mà diễn thôi, có bị anh bắt thì cũng sẽ nói là mình bị hiểu lầm do anh ăn nói không rõ ràng. Dorimu này chỉ hết trò khi Trái đất này nổ tung thôi.

“ Kureo san, cậu có thể giải câu này không? “

Không có tiếng trả lời.

“ Kureo san, cậu có biết tiết sau sẽ học gì không? “

Vẫn không có tiếng trả lời.

“ Kureo san, cậu có nghe tôi nói gì không đấy. “

Và vẫn hoàn toàn không có tiếng trả lời.

Trong mắt mọi người Kumiho là một anh hùng bởi hắn có thể chỉ sau một đêm mà làm anh như người đi chiến trận về, lờ đờ, thẫn thờ, mệt mỏi. Phải nhắc rằng anh là người rất mạnh, với anh việc lật ngược cái học viện này vài lần không phải chuyện khó, vậy mà chỉ ở với hắn một đêm thôi mà trông anh trông như người sắp chết đến nơi. Nhờ sự kiện này mà bọn con trai có vẻ rất thích hắn và hắn càng có thêm fan gơ, thành hoàng tử no.1 của học viện, đẩy anh xuống vị trí thứ 2, mặc dù anh còn chả biết anh từng ở vị trí thứ nhất nữa.

Hôm nay vừa kiểm tra Toán xong, cô toán rất chi là ưu ái để Kureo bê cả chồng bài thi toán của cả… khối 10 về phòng cô, vị chi là đi bộ khoảng 2km. Cô nhờ anh và một số người nữa kiểm tra sai đúng của bài, cô chỉ cần về chấm là xong. Kureo rất đáng sợ, cực kì đáng sợ, vô cùng đáng sợ nhưng chỉ là với bạn học hoặc mấy thằng làm phiền mình (điển hình là Kumiho nhà ta) chứ không có thái độ gì với thầy cô giáo. Và chết bầm nhất là tên cáo kia cũng được cô cho đi kiểm tra bài, cũng do hắn học khá giỏi cơ. Niềm an ủi duy nhất là Yue đáng yêu và Arusha cũng đi cùng anh chứ không chắc chắn cô có nhờ thế nào Kureo cũng thà chết chứ không đi khi biết ‘tên bạn cùng phòng phiền phức’ cũng đi.

“ Ngươi. Dịch ra. “ Anh nói rành rọt từng chữ với tên đang ngồi sát vách theo đúng nghĩa đen với anh.

“ Kureo san, câu này cậu chữa thế nào? Cho tôi coi với. “ Với cái cớ là ngó bài anh, hắn lại càng dịch sát anh hơn, càng cảm nhận được phần da thịt của anh qua lớp vải mỏng.

“ Dịch. Không chết. “ Anh chĩa cây kunai về phía hắn, và làm thế quái nào mà cây kunai đó lại nằm trong tay anh thì hỏi Chúa ông cũng chịu.

Yue vẫn đang chăm chú chữa bài cho các anh chị, cũng do cậu nhỏ hơn anh những 2 tuổi, chẳng qua học giỏi nên được đặt cách lên lớp 10 luôn. Lý do cậu vẫn bình thản chữa bài mà không bị mất tập trung thì là do tai đã nhét cái earphone sẵn rồi nên có thể nói cậu vào trạng thái giống ‘người đã ngủ gọi kiểu gì cũng không dậy’. Arusha nhìn hai người trước mặt bằng ánh mắt ‘pó tay’ và ước gì mình cũng có một đôi headphone hoặc earphone như Yue.

“ Thôi thôi hai anh chữa bài cho cô đi chứ. Không chữa xong không được về đâu. “ Cuối cùng Yue cũng kéo hai earphone xuống rồi can ngăn hai người kia.

“ Chừng nào thì ngươi chết hả cáo? “ Anh hỏi cực kì bực bội khi hắn bắt đầu chán và vẽ linh tinh lên bài kiểm tra của người ta bằng bút đỏ.

“ Nếu cậu theo tôi thì dù là địa ngục hay thiên đường tôi chấp hết. “ Hắn cười cười rồi tiếp tục vẽ vẽ viết viết.

Câu nói nghe kiểu gì cũng giống câu tỏ tình, tuy nhiên hắn nên cám ơn là anh không rành về lĩnh vực này cho mấy nếu không anh mà hiểu vậy có lẽ hắn đã là cái bia tập phi kunai/shuriken/dao/kiếm/tên/… ngay rồi chứ không thảnh thơi ngồi đấy mà vẽ bậy lên bài kiểm tra của người ta. Và vì không hiểu nên anh lại quay lại làm tiếp công việc của mình, nếu cô có hỏi thì nói là lỗi của tên đó. Nửa tiếng sau thì cuối cùng Yue cũng xong, vươn vai một chút rồi cậu nhìn lại ‘đôi tình nhân đang cãi lộn’ đang yên vị dưới sàn và thở dài.

“ Kureo san, anh chữa bài đi chứ. Cô về rồi la thì sao? “

Tình cảnh hiện giờ thực Dorimu mà nhìn thấy chắc chắn sẽ lại bày trò phao tin cho cả trường. Anh thì đang mặt mày nhăn nhó, bị hắn đè lên trên ngay trên băng ghế đôi, và cái sự việc dẫn đến sự việc này thì nó hơi dài dòng nên tác giả sẽ không đề cập đến. Nếu bắt buộc phải nói thì nó kiểu thế này này: Kumiho trêu Kureo đến giới hạn chịu đựng của anh, anh vùng lên định đập cho hắn một cái và hắn chớp thời cơ đẩy anh xuống ghế tiếp đó là sàn nhà.

“ Thôi, em về đây. “ Yue vớ lấy cái cặp kế bên rồi dứng dậy, chuẩn bị đi.

“ Về sớm vậy sao? “ Arusha đang chữa bài ngoái đầu sang bên cạnh.

“ Hôm nay phát hành dou 6918 mới. Em phải đi mua ngay kẻo hết. “

Anh chỉ thở dài rồi tiếp tục công việc.

“ Ơ… Cậu... Bỏ tay khỏi chỗ đó mau… “

Sao cuộc nói chuyện nó mờ ám thế này? ‘Chỗ đó’ là chỗ nào hở giời?

“ Ồ~~~ Ngươi có vẻ nhạy cảm thật đấy nhỉ, mới đó đã phản ứng vậy rồi à? “

Phản ứng? Tức là sao?

“ Ah~ Uhn~ Cậu…bỏ ra… Uh~~~ hah… Ngn…“

Lại còn mấy tiếng rên đáng ngờ đó nữa.

Mặc dù Arusha không phải là người với cái thói hay tọc mạch nhưng cuộc nói chuyện này thực sự quá đáng ngờ, không chịu nổi, cậu phải đứung lên coi ‘cặp đôi’ kia đang làm gì. Kết quả là sốc toàn tập.

“ Nah~~~~~~~~~~~ Ta không biết ngươi có một điểm nhạy cảm ở cổ thế này đấy. “ Cậu thì đang thản nhiên ngồi trên người hắn, tay ấn lên một điểm nào đó ở cổ khiến hắn cứ rên lên không ngớt.

Cái tính 35BD biến thái nổi lên, anh không kiềm nổi lấy cái camera luôn thủ sẵn trong người phòng khi thấy Yue ngủ nhằm thu lại khoảng khắc đáng yêu đó của cậu ra quay lại.

“ Hay đấy. Tự đề sẽ là ‘Người đáng lẽ ra phải nằm dưới ‘top’ người nằm trên’. Đăng lên Youtube hay facebook đây ta~~~~~~~ “ Thản nhiên như vậy thực không khác gì Dorimu phiên bản nam.

Lúc Arusha đang tính xem nên đăng lên Facebook hay Youtube thì Kureo đã nhanh tay gạt phắt cái camera đáng yêu trên tay anh và nó hạ cánh an toàn trên mặt đất. An toàn ở đây nghĩa là bị vỡ hoàn toàn. Anh đang nhìn cái camera với vẻ mặt đầy tiếc nuối thì Kureo không nề hà gì giẫm luôn lên đống vụn rồi bỏ đi.

~~~

Ban ngày có thể những yêu quái và bán yêu học bình thường nhưng về đêm học viện này sẽ lộ ra bản chất thật của mình, một lò rèn luyện sát thủ thứ thiệt. Kureo đang cực kì mệt mỏi và đã cảm thán thứ n lần về việc tại sao mình phải ngồi cạnh đã thế lại còn chung phòng kí túc xá với một tên biến thái chuyên đi lừa bịp người ta là hắn trong khi hắn thì đang lảm nhảm đủ thứ chuyện từ trên trời xuống dưới đất. Tối nay là buổi rèn luyện đầu tiên sẽ kéo dài từ 7 giờ đến 9 giờ, đồng nghĩa với việc phải tiếp tục chịu đựng hắn 2 tiếng nữa trong hôm nay. Anh đang tự hỏi mình có trụ được đến hết học kì mà không cắt đầu hắn xuống không.

“ Kureo san và Kumiho san thân nhau nhỉ, thấy lúc nào cũng đứng bên cạnh nhau nói chuyện. “ Một cô gái với mái tóc vàng đi lại gần bắt chuyện với Kureo, đôi mắt tím nhạt ánh lên vẻ thân thiện.

“ Anh thấy họ là một cặp không ai nhường ai thì đúng hơn. “ Cậu bạn đi theo sau thở dài “ Em không biết hay giả vờ không biết vậy? Hai người đấy suốt ngày cãi nhau chứ có ‘nói chuyện’ được cái quái nào đâu. “

Trong thân tâm Kureo đang không ngừng tán thành với lời nói cậu trai tóc đỏ nâu kia, chỉ tiếc là lòng tự trọng cực kì lớn khiến anh không thể hét lên là cậu kia nói đúng. Bỗng nhiên cảm thấy sát khí chói thẳng vào lưng, anh quay phắt lại nhưng lại chẳng có ai ở đó cả.

“ Ok… Vớ vẩn đủ rồi… Các yêu quái và bán yêu tập trung hết lại đây cho tôi… “ Có tiếng vỗ tay và giọng nói nữ vang lên, mọi người đều ngoái nhìn về phía có giọng nói “ Chào. Tôi là Mizuo, là cô giáo của các em hôm nay, mong được chỉ bảo. “

Tất cả mọi người đều tụ tập lại quanh cô giáo, không ai để ý đến hai người đang đứng tách biệt kia đằng xa kia.

“ Dorimu, vẫn đang quan sát hai người đấy chứ? “ Gió vuốt nhẹ thành một đường dài lên mái tóc đen ánh xanh, đôi mắt đen liên tục toát ra tử khí về phía Kureo hiện đang đẩy hắn ra càng xa càng tốt.

“ Omoni ngươi hấp tấp quá đấy. Ngươi tin vào lời tiên đoán 1000 năm trước của hắn đến vậy sao? “ Ngón tay xoắn nhẹ lọn tóc vàng rủ trên vai, cô chán nản nhìn Omoni, thực chất ngay từ đầu cô tham gia chỉ để giết thời giờ.

“ Dorimu, ngươi nên nhớ rõ vì sao ngươi làm việc cho ta. “ Tử khí vút về phía Dorimu khiến cô hơi tùng mình, cái nhìn như dao găm đâm thẳng vào tim. “ Nếu ngày đó ta không thấy hữu dụng của ngươi đối với ta ta đã để mặc ngươi dưới Minh phủ rồi. Hơn nữa ta đã luân hồi tới 18 kiếp mới được gặp lại cậu ta, ngươi nghĩ sao? Ta sẽ không bất cẩn như những lần trước đâu, ta không muốn phải trải qua 18 kiếp dài đằng đẵng nữa mới gặp lại được. “

Sự im lặng đột ngột bao trùm không gian, Dorimu không còn vẻ thẩn thơ hàng ngày nữa, sự im lặng này quả thực chả hợp với Dorimu mà mọi người biết chút nào. Nhưng đó là không hợp với ‘Dorimu mọi người biết’ chứ không phải với ‘Dorimu’, thậm chí màn đêm và sự im lặng lúc này là thích hợp nhất với cô. Cô giáo đang điểm danh.

” Kirano Hana. “

“ Có. “

“ Nuui Izen. ”

“ Đây. “

Cuộc sống này vốn chả phải bằng lặng gì, chúng ta luôn luôn phải chuẩn bị để không bị động trước những kế hoạch của số phận. Suy cho cùng, hắn là một tên rất khoái nhìn con người đau khổ bởi những kế hoạch của hắn mà.

--- End chap 3 ---

Cho em mượn những người sau: Mizuo của El san, Abe và Abel của Midori san, Dara của Vento san để làm thầy giáo cô giáo, ngoài ra còn có Ukato của mình nữa.

Lúc viết fic không tính đến thầy cô giáo. Viết đến chap 2 mới té ra đây là truyện về cuộc sống học đường, phải có thầy cô giáo *bóp chán*. Bí quá nên xài tạm OC nhà mình vậy, nhưng là thầy cô yêu quái thôi, thầy cô dạy trên lớp thì sẽ là nhân vật phụ hết.

Creo san: Em chiều anh rồi nhá. Anh bắt nạt được Kumi sama rồi đấy *chỉ chỉ*

All: Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ah.

Tự nhiên muốn tự kỉ quá đi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Ớ~
Người tóc vàng có phải mình không ế?
Nhưng dù sao chap cũng rất hay~
Vẫn đậm tính chất của MB~
Hahaha~*cười điên*
Bạn giựt tem~*giựt**chạy*

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
“ Này cậu có bao giờ muốn thử quan hệ chưa? Ý tôi là… sex ấy. “


Thật là bá đạo, ai lại ăn nói với "người ta" như thế, nhỡ "người ta" tự ái, rồi sau này nếu có ý định chữ X thứ 3 với hắn thì cũng vì câu nói này mà không thèm làm nữa thì sao =))


Niềm an ủi duy nhất là Yue đáng yêu và Arusha cũng đi cùng anh

Au tự sướng kìa =))


“ Hôm nay phát hành dou 6918 mới. Em phải đi mua ngay kẻo hết. “

Like :-*
Lúc nói đến Mizuo, vì đây là 4rumfic nên cứ tưởng Arisu nói tới bợn Mizu chứ=.= Ôi cái tên... Tận lúc đọc đến cuối cha mới biết đây là Mizuo của mềnh

Dorimu là ai rứa?

Có thể với Dorimu, quan hệ không thân lắm nên gọi nee bằng họ, nhưng dù sao cũng chú thích lại Umiko mới là tên của nee nhá~~~

Luân hồi 18 kiếp ah~ Số đẹp "dứa"~~~ :cta:

Cơ mà tính bóc lột chẻ này như thế nào đây :cta:

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Tsubasa huynh ngày càng lộ rõ sự gian tà, và Creo-san càng lúc càng tsun =))))

Arisu-chan viết hay thật đó ah TT^TT tớ bị ghen tị nga ~~~

Cậu viết tính cách tớ đúng thật đó TT^TT Như Tsu huynh nói lúc trước đó, ít người viết 4rum fic mà không OOC như cậu lắm ~ thiên tài ah ~~~~

Cơ mà đoạn này:
Nhưng đó là không hợp với ‘Dorimu mọi người biết’ chứ không phải với ‘Dorimu’, thậm chí màn đêm và sự im lặng lúc này là thích hợp nhất với cô. Cô giáo đang điểm danh.


=> câu trước và câu sau không cùng nội dung, tớ nghĩ cậu nên xuống hàng thì hợp lí hơn ' ' ý kiến cá nhân thôi ~


@Dương: Dorimu = Dream phiên âm tiếng Nhật là Dorimu ~ giống như Arsha => Arusha. Creo => Kureo ~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
đọc từ hôm qua mà không kịp lấy tem =v="

fic này tình hình là hint SM nhiều lắm nha ~~ anh bấn >v<

vì Arisu thích 6918 nên tính mình vs Creo cũng lái theo luôn =)) cơ mà rốt cuộc lại tự an ủi đó là CAVALAUDE =))

4rum fic mà hint KHR cũng có ~~*bay bay* cơ mà ~ *nói nhỏ* quăng cho anh vài cái hint nhỏ D18 đi ~ dù sao những điều như thế vẫn có thể đưa vào fic mà neh ~~:th18:

cơ mà vụ giáo viên ấy, biết thế anh xin 1 chân làm giáo viên =)) tự nhiên hơi bấn cái nghề này =))

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Chap 4

Nếu nói Yue là một người kìa lạ, điều này hoàn toàn đúng. Cậu hoặc ăn sáng với bánh mì nướng và trà Fukamushi hoặc với taiyaki và cà phê đen hay sữa tươi. Nếu nói Kureo là một người kì lạ, điều này cũng hoàn toàn đúng. Anh hoặc ăn trưa bằng đồ ăn nhanh như hamberger hay pizza với súp Miso hoặc ăn sushi với coca hay cacao nóng. Từ hai điều trên chúng ta có thể kết luận họ sẽ khá thân nhau, và thực sự là như vậy.

Arusha suốt ngày ca cẩm về thực đơn ăn uống khác thường của Yue và bệnh nghiện ở sạch của cậu, còn Kumiho thì làm như thiên nghiệp của mình là trêu trọc Kureo vậy, suốt ngày trêu thói quen ăn uống kì lạ và việc anh ăn ở sạch sẽ đến mức khó chịu. Từ hai điều trên chúng ta có thể kết luận họ sẽ khá thân nhau, và thực sự là như vậy.

Hai người kì lạ và hai người suốt ngày mang hai người kì lạ kia ra bàn tán chơi thân với nhau là lẽ đương nhiên. Vấn đề là, nếu sử dụng phép tu từ so sánh, ta sẽ thấy Kumiho là một miếng kẹo cao su khổng lồ suốt ngày bám dính lấy Kureo còn Arusha thì không đến nỗi vậy, vị chi Arusha chỉ là có quan hệ bạn thân với Kumiho.

Hôm nay lại là một ngày bình thường như bao ngày khác ở học viện Kumori, khác chăng chỉ là hôm nay là ngày đầu tuần, mọi người đều phấn khởi (?!) chuẩn bị cho việc thầy giáo chủ nhiệm vô lớp.

“ Thật là… Nhóc con… “ Kumiho vừa thở dài vừa banh má Yue ra hết cỡ, đã thế lại còn kéo kéo một thôi một hồi không chán “ Sao ngươi ngủ khỏe thế hả? “

Thực tế đã chứng minh, sức ngủ của Yue hoàn toàn không phải là bình thường. Chỉ cần có đủ thời gian, cậu nằm ngủ đâu cũng được dù bên ngoài có là núi lửa phun trào, và ngủ say như chết theo đúng nghĩa của nó. Arusha đã từng than thở rằng ngày hè cậu ngủ liền tù tì 26 tiếng không thèm dậy, mà đánh thức kiểu chi cũng vô hiệu cả.

“ Cái này là thiếu ngủ mãn tính, anh trách em được sao? “ Kumiho thì đang cật lực kéo, banh má Yue còn cậu thì mắt vẫn lim dim, tay cố gắng giằng tay hắn ra khỏi mặt cậu vì khó chịu.

“ Xạo. Làm gì có cái thứ bệnh nghe nó điêu vậy. Ngươi chẳng qua đang biện cớ thôi. “

Hắn càng tích cực banh má cậu ra, mặt Yue giờ méo mó thấy tội, hình như còn khóc nữa. Nhưng mà nói luôn là cậu sẽ không bao giờ khóc vì đau, chỉ khóc vì năm lý do duy nhất: không được ngủ, không được chơi game, không được đọc truyện, bao gồm cả manga và doujinshi, không được coi phim, đặc biệt là anime, và cuối cùng là tiếp xúc với tỏi, hành quá nhiều. Vì thế sẽ không khó để đoán ra là giờ cậu đang khóc vì không được ngủ. Đương nhiên Kureo không phải độc giả đang đọc cái 4rum fic này nên anh đã đến vỗ nhẹ lên đầu an ủi cậu.

“ Thằng bé muốn ngủ thì cứ để nó ngủ đi, sao ngươi cứ phải quấy nó thế? “

Cả lớp nhìn vào cái góc nổi bật đấy, ai cũng nghĩ: Con bị bố mắng, mẹ đứng ra bảo vệ, anh trai, hiện tại không hiểu vì sao lại là Arusha, bất lực nhìn bố mẹ. Nhưng nào ai dám ho he nửa lời cơ chứ, nói Kureo là ‘mẹ’ để mà gặp Diêm vương sớm à, nên họ lại như giáo viên chọn đáp án ‘im lặng là vàng, tự kỉ là kim cương’, dạo gần đây trong lớp phương án rất được ưa chuộng, lý do thì ‘ai cũng biết rồi đấy’.

“ Các em làm ơn ổn định chỗ ngồi giùm tôi đi, vào tiết rồi đấy. “ Tiếng thầy giáo chủ nhiệm yếu ớt cuối cùng cũng được chú ý, cả bọn lườm về phía ổng với ánh mắt ‘đang có kịch hay đừng chen vô’. Cũng may là Kureo là một người biết đạo lý, đã về chỗ và lườm mấy đứa kia khiến chúng cũng làm theo luôn.

“ Ờ… “ Chẳng cần 3 giây lớp đã nghiêm chỉnh lại như thể 3 giây trước chẳng có chuyện gì xảy ra. “ Thế các em mở sách Hóa trang 143, hôm nay chúng ta thực hành thí nghiệm về acid sulfuric. “

Thí nghiệm tiến hành khá suôn sẻ, chỉ trừ việc Yue bị gọi dậy đúng lúc đang lờ đờ để lên làm thí nghiệm, lỡ làm rớt ống nghiệm vào chân cái thằng ngồi bàn đầu, độc giả không cần biết chuyện gì đã xảy ra với thằng đấy, chỉ cần biết thằng đấy chưa chết là đủ rồi. Giờ ăn trưa Yue yên phận ăn trưa trên sân thượng, đương nhiên là người giám hộ của cậu, Arusha cũng đi theo, Yue không khó chịu cho mấy. Thực sự Kureo ước gì mình được thảnh thơi như Yue, tức là cái thằng bạn cùng phòng aka thằng ngồi cạnh aka người mà anh muốn giết nhất không bám theo anh dai hơn đỉa đói 24/24.

“ Ta nói, ngươi muốn chết đến mức nào hả? “

Anh gầm lên khó chịu bởi hắn đang quàng tay qua vai mình như là thân thiết lắm, miệng thì không ngừng hút hộp sữa sột sột nghe vô cùng khó chịu, mà cái dáng ngồi lại còn như dân ăn chơi không bằng. Tại sao đến ăn trưa cũng khổ sở thế này cơ chứ? Anh đã làm nên tội gì kiếp trước vậy?

“ Tôi đã nói rồi, chỉ cần có cậu thì là thiên đường hay địa ngục tôi cũng chấp hết. “ Hắn quay mặt lại thì gặp cái nhìn ‘WTF’ của anh, chả những không buồn còn dở thói tự sướng “ Đẹp không? Hot boy số 1 học viện đấy. Ngắm đã chưa? “

Kureo là một người vô cùng lý trí, ai đọc cái fic này từ đầu chắc cũng biết hết rồi. Nhưng mà cái gọi là lý trí ấy, nó cũng có thời điểm thôi, mà nhiều khi nó cũng hay bị át đi lắm, nhất là bởi cơn giận dữ. Trong trường hợp này thì đúng y chang không sai nửa chữ, cái dấu nổi đóa to tướng trên đầu anh chỉ có đui hoặc mắt sáng nhưng vờ như không nhìn thấy không biết. Và Kumiho rơi vào diện thứ hai, tức là mắt sáng nhưng vờ như không nhìn thấy. Và chính điều này càng khiến cái dấu nổi đóa to thêm, dẫn đến việc anh vồ ngay lấy định bóp cổ hắn.

Kumiho là một kẻ mạnh, ai đọc fic này từ đầu chắc cũng biết hết rồi. Ngay chap 2 đã khống chế được anh mà chả tốn đến nửa hơi, chap 3 thì làm anh thiếu điều hụt hơi chết vì tức và mất ngủ, và chap này au đã cung cấp cho độc giả một thông tin là hắn bám anh còn dai hơn đỉa đói. Vì thế việc hắn bắt được đòn của anh là chuyện cực kì dễ đoán. Và hắn đã làm vậy.

“ Ha ha~~~ Như thế này trông có lý hơn đấy chứ Kureo chan~~~ “ Hắn cười ha hả trông lại bộ dáng của hai người hiện tại.

Kureo thì đang bất lực bị hắn giữ cả hai tay trên quá đầu chỉ bằng một tay, hắn thì đang cố tình nằm đè lên anh, lấy cả sức nặng thân thể của mình mà nghiến lấy thân thể phía dưới. Anh càng cố vùng vẫy thoát ra, hắn càng đè chặt thêm xuống. Cái dáng này mô tả nôm na là ‘thượng công hạ thụ’.

“ Tránh. Không. Chết. “ Anh nói rành rọt từng chữ một, hiện đang tức đến cực hạn mà không làm gì nổi tên trước mặt, thàng thử phải dọa xem có ăn thua không.

“ Cậu biết đấy, lần trước cậu đã phát hiện ra điểm nhạy cảm chỗ cổ tôi rồi. Giờ cậu có gì trả lại cho tôi không? Tôi không cho cậu biết không đâu. “

Nếu mọi người đang hỏi Kumiho đang nhắc đến cái gì thì làm ơn coi lại chap 2 nhá.

“ Ngươi cho rằng ta sẽ trả bất cứ cái gì cho thứ vô dụng đấy sao? “ Anh thôi chống cự, nhìn thẳng vào mắt hắn với vẻ đầy trâm chọc, cái ánh mắt đang ánh lên ý ‘ta không trả đấy thì làm sao’

“ Không muốn trả cũng phải trả. “

Chỉ quăng đại một câu vậy là hắn bất thình lình cúi xuống, cắn nghiến lên cổ anh. Lúc đầu không hiểu chuyện anh đớ ra một chút xong vùng vẫy kháng cự nhưng đều vô ích. Hắn càng hăng, nghiến mạnh thêm khiến cả vùng da thịt đỏ ửng lên. Hắn đơn giản chỉ là muốn trêu đùa anh, hắn không ngờ được việc mình lại thích vị ngọt trên làn da anh đến vậy, tay còn lại siết mạnh sườn, đầu lưỡi lướt nhẹ như lông tơ lên vết cắn, lưu luyến vị ngọt.

Da Kureo rất trắng nên dễ để lại dấu, sau một hồi giằng co, hắn thích thú nhìn dấu hôn đỏ ửng chĩnh chiện ngồi trên cổ anh. Anh thì đang thở đến hụt hơi còn hắn thì chỉ ngồi dậy cười thích thú.

“ Cậu hành cổ tôi một lần tôi hành cổ cậu một lần, coi như chúng ta hòa nhé. “

Rốt cục hắn đứng dậy rồi bỏ đi. Để lại anh ngồi đờ ra trên băng ghế với cái nhìn ‘chuyện gì vừa mới xảy ra với mình thế này’. Anh bất giác đưa tay lên chỗ cổ vừa bị cắn, ướt nhoen nhoét, hơi bỏng rát nhưng cũng thấy hơi dễ chịu. Làn da trắng muốt giờ tự nhiên lại có một dấu đỏ loét, biết giấu kiểu gì đây? Đến lúc hắn đi khuất được một lúc rồi anh mới định thần lại, đứng phắt dậy chửi.

“ Kumiho… Đồ khốn… “

Anh hét rất to, rất tiếc chỉ có vỏn vẹn hai người nghe thấy.

“ Ha ha… “ Đột nhiên Arusha bật cười rất to khiến Yue cũng phải quay lại nhìn.

“ Cái đồ yêu quái Bách Mục nhà ngươi thích đi hóng chuyện vợ chồng nhà người ta nhỉ? “ Cậu nhẹ nhàng đẩy một miếng trứng cuộn vào miệng, nhìn anh như nhân vật chính diện nhìn nhân vật chính diện không bằng.

“ Không phải em cũng hóng sao? “ Arusha đốp lại.

Ờ thì phải công nhận chuyện đấy khá hay mà phải không? Arusha thì gần như coi tường thuật trực tiếp qua năng lực của yêu quái Bách Mục, chỗ lan can thì Yue đang dùng ống nhòm soi xuống chỗ Kureo đang đứng. Cái tật hay soi mói là từ Arusha mà ra, Yue chẳng qua là bị ảnh hưởng, cái này đúng là ‘gần mực thì đen’ đấy.

“ Hai người thôi săm soi hai người bọn họ đi được không? Vầy rất bất lịch sự đó. “ Hana ngồi ăn gần đó chỉ trích.

“ Nhưng em cũng nên công nhận là chuyện của hai người bọn họ rất hay. “ Izen gắp từ hộp cơm của mình sang cho Hana một miếng cá rán, mặt gần như vô cảm mà cử chỉ lại đầy vẻ quan tâm. “ Một bé thụ khó chiều và một tổng công… huhm… biến thái? Anh dùng từ vậy có đúng không? “

Yue giật mình khi nghe được từ đấy. Cái kiểu cặp đôi này, chả phải chính là cái cặp uke Tsundere và biến thái seme sao? Chính vậy chính vậy. Mà vậy thì còn nhiều chuyện để hóng về cái cặp ‘bẩm sinh là tương sinh tương khắc’ này lắm. Vậy cũng được, chen vào cuộc sống chán chường hàng ngày sẽ có thêm một chút hay ho, tại sao lại không từ chối. Và từ đó, Yue của chúng ta thay đổi mục đích sống của mình từ ‘phụng sự 6918 suốt kiếp’ sang ‘đẩy Kureo vào vòng tay Kumiho’, trước đó khoảng độ 3 ngày thì mục đích sống của cậu lại là ‘chết đi sống lại cũng phải mua được đĩa mì Soba của tiệm Sobalicious’ (đây là tiệm bịa đấy)

“ Anh Izen, cám ơn anh nha. “

Yue hai mắt sáng rỡ quay phắt lại nhìn anh rồi cũng với tốc độ gâp vạn lần ánh sáng, cậu biến xuống tầng lập kế hoạch ‘đẩy Kureo vô vòng tay của Kumiho’. Đúng thế, có sẵn một Mu sama và Hi san ver 2 ở ngay trước mắt rồi, tương lai có thể đặt máy quay lén trong phòng ngủ của họ coi… ‘thứ mà ai cũng biết là gì rồi đấy’ một cách sống động chân thật ai mà không phấn khích. Mà Kureo san lại hơi… cứng đầu, thế thì đành phải hợp tác với Kumiho sama vậy.

“ Không có chi. “ Izen chả có biểu cảm gì, vẫn chăm chú ăn nhưng điều đó không có nghĩa là anh không nghe thấy gì hết.

“ Cậu có biết nó cảm ơn cái gì không mà đáp không có gì như đúng rồi vậy? “ Arusha quay lại nhìn Izen với vẻ ‘tên này bị làm sao vậy’.

“ Không biết. “ Izen tỉnh bơ trả lời câu hỏi của Arusha “ Mà theo tính cách của Mitsuyou Yuegara tôi biết thì chắc nó đang muốn tác thành cho hai cái người đấy để được xem yaoi sống chứ gì. “ (Izen đoán như thần ^.^v)

Arusha đã đi theo giám hộ Yue rất lâu rồi, anh đương nhiên hiểu rất rõ Yue, và cũng chả khó để đoán ra tại sao cậu cảm ơn cái tên đầu đỏ nâu kia, anh cảm thấy hơi phục vì ít người đoán được Yue trúng phóc thế. Thôi thì tất cả như gì anh có thể làm là cầu mong là kế hoạch của Yue sẽ không thái quá và mong là… Kureo vẫn sẽ bảo toàn được trinh tiết…nhầm, sự kiêu hãnh của mình.

~~~

Bước đầu của kế hoạch sẽ là gì đây? Nếu đẩy lên giường sớm quá thì có khả năng gây ra hận thù nên bước đầu chỉ nên nhẹ nhàng thôi. Sự kiện đầu tiên nên là tạo ấn tượng tốt, nên dựa theo sự kiện vác đồ nặng rồi anh hùng ra cứu giúp như trong Galgame không đây hả ta?~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Yue đang cự kì hứng thứ với kế hoạch của mình thì bỗng…

‘ Rầm ‘

Một lực F theo phương ngang vuông góc với hướng đi của Yue lao đến, chỉ số lực F là 3000 N, vì thế nếu Yue có bị ngã sóng soài ra đất thì đấy cũng là điều hiển nhiên. Cậu ngẩng đầu chuẩn bị đốp chát với cái người kia thì ngạc nhiên…

“ Acchan? “

Mái tóc vàng cột hai chùm lúc bị ngã tung hết cả lên, che mất mặt nhưng Yue vẫn nhận ra đó là ai, đó là cô bé từng bám riết cậu ngày cậu ở mẫu giáo vì thấy cậu chỉ chơi một mình và luôn miệng nói muốn quan tâm chăm sóc cậu.

“ Yue kun? “ Cô bé nhìn qua những khe hở của mái tóc dài, nhận ra cậu “ Wa~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Đúng là Yue kun rồi~~~~~~~~~~~~ “

Cô bé gần như vồ lấy định ôm cậu nhưng cậu lại lỡ đứng lên thành ra cô bé đổ rầm xuống sàn, trên chán là một cục u to chĩnh chiện ngồi đấy. Yue nhận ra sai lầm của mình, ngay lập tức luống cuống vực cô bạn dậy.

” Xin lỗi, không phải mình cố ý. Acchan tha lỗi nha. “

“ Không sao. “

Cả hai nhìn nhau cười hì như thể chuyện xảy ra 3 giây trước chưa từng có rồi Yue cũng vào đề trước.

“ Mà sao Acchan lại vô học viện Kumori vầy? “

“ Ầy~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Thực chất mình chưa kể cho Yue kun nhể. Mình thực ra là yêu quái Yukionna đó.”

Yue đớ người. Học cùng nhau cả mẫu giáo và tiểu học mà đến bây giờ mới biết Akari Mikkazuki là yêu quái, thực không biết nên ngượng chín mặt chui xuống gầm bàn (chỗ này làm gì có mà chui) hay nên cười hề hề giả là ‘tui là kẻ ngốc nữa.

~~~

Ầy~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Xin lỗi Miku chan vì giờ bạn mới xuất hiện. Mà xuất hiện có hơi ít a. Haizz, đúng là không thể chiều lòng tất cả mọi người mà, chap sau sẽ cho xuất hiện thêm nhân vật ah~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
tình hình là xin cái tem ~~*bay bay*
tình hình là hành văn bá đạo không đỡ nổi ~~*bay bay*
tình hình là sắp có chuyện vui để xem ~~*bay bay*
tình hình là rất là tình hình ah ~~*bay bay*


*bay ra bay vào* *treo biển hóng chap mới* *vẫy khăn [wth =))))]* *bay đi*~~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Tem ơi~
Bay mất rồi~
Thôi vậy thì...
Bạn xin cái phong bì vậy...*chìa tay*
Xuất hiện rồi thì thật hạnh phúc...
Bạn ghét ai bơ hoặc bỏ xó bạn lắm ah~
Thôi mà...
Chap cũng khá hay...
Có cần bạn đưa hình khi nhảy lên và định ôm người khác ko?
Tên nào vào đây tức là tên đó tự nhận mình ham hố :

Thôi,
Bạn hóng chap~*bay*

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 4 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply