MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

(Bakugan fanfic ) The snow and flower

power_settings_newLogin to reply
+4
meomeo31
thanhhuyen
Kantono Fuminsho
bemeo045
8 posters

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 Empty(Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
First topic message reminder :

Title : The snow and flower                                                                                                                              
Author : bemeo045 aka cat
Genre : character death,oc,...
Rating : k
Note : đây là fic đầu tay của mình nên xin mọi người chém nhẹ tay một chút ,mình định ra lâu rồi nhưng mình thấy ý tưởng của mình có một số điểm giống với một số fic trong forum nên mình đã cân nhắc khá lâu có nên ra fic không vì trong fic này có trò chơi sống còn nhưng mới đây chị ankh đã ra fic trò chơi sinh tử nên mình có sửa trong fic này khá nhiều để tránh trùng một số chi tiết ,ngoài ra trong fic này cũng có việc 2 lớp là kẻ thù của nhau trùng với fic của uzumaki ,nhưng mình nói thật đây là trùng hợp chứ mình không lấy của ai để dựng lên fic của mình nên mong mọi người hiểu cho và cũng xin gửi chị ankh và bạn uzumaki một lời xin lỗi vì sự trùng lặp này .
Sumary :lớp 11a1 b (boy) là một lớp toàn con trai ,lớp 11a1 g(girl) là một lớp toàn con gái và 2 lớp này là kẻ thù của nhau .Một ngày đã xảy ra cuộc đánh nhau giữa hai lớp và cũng do chính vụ việc này mà họ bị bắt buộc phải tham gia trò chơi sống còn và chính việc này sẽ phân thắng bại giữa hai lớp .Nhưng trò chơi năm nay do để phân thắng thua giữa hai lớp nên chỉ cần 1 lớp bị giết hết thì trò chơi sẽ kết thúc.
                                 --------------------------------------------
Trên đây là thông tin và nội dung fic của mình ,và bật mí rằng ý tưởng của mình chia làm 3 phần và đây là phần đầu .Chap mình sẽ đăng sau .Mong mọi người ủng hộ và cho ý kiến nha

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
com đây a~

vì em đã nói là trừ lỗi diễn biến trôi nhanh nên chị sẽ không nói lỗi đó =)) 


*trước hết, cách trình bày:

- đọc cái chap trước nó đã nhiều thoại, cái chap này dài hơn mà liếc vào đã thấy cả một đống gach đầu dòng như thế thật...

- đã có cách dòng, nhưng chưa đủ, cách giữa mỗi dòng thoại nữa đi em, nhìn thế này dòng trên lộn dòng dưới nhức mắt lắm


*tiếp theo, nội dung chap:

- đúng như em nói là nó cũng từa tự chap trước, chỉ là lại có người có khả năng đoán mộng và mơ thấy những điều mà ai-cũng-biết-rồi-đấy, chỉ khác là lớp nam có vẻ hoảng hơn lớp nữ và đoạn cuối thì lại là Dan cãi nhau với Runo. đọc hai cái chap nó giống nhau thế này thật sự là dễ gây nhàm lắm đấy em à~

- chap có vẻ chưa được trau chuốt kĩ, các đoạn hội thoại còn khá sơ sài


em yêu cầu chém nhẹ nên chị chém đến đây thôi nhoa~

hóng chap nhé~

P/s: về cái vụ anh-tôi, Dan với Shun chỉ xưng hô như thế ở mấy tập đầu phần 1 thôi mà~

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
Com cho em gái ~
* Ưu điểm:
-Chap đã dài hơn neh~
-Miêu tả sâu hơn chap rewrite neh~

*Khuyết điểm:
-Trong này chị thấy hình tượng của Shun vừa được thăng lên và vừa được dìm xuống neh~~~
Thăng lên là ở chỗ ánh mắt, giọng nói nghiêm túc, lạnh lùng.
Còn hơi dìm là mặc đồ ngủ màu xanh lá mạ nghe hơi trẻ con ( thành thật xin lỗi em vì chị đã từng nghĩ nó là pizama =)) )
Lỗi thứ hai chị vẫn phải nhắc là em đã đặt sai chỗ dấu ngắt rồii :'3
Vd: đúng: "x. y" chứ không phải "x .y" neh~
__________
Mình có mạnh tay quá ko nhỉ T^T
Cơ mà chị hóng chap :*
Cố lên em gái :'>

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
@Meo31 : Tại em coi Bakugan phần 4 thấy có cảnh Shun ngủ mặc đồ ngủ màu xanh lá mà
@Huyền : cám ơn chị đã góp ý . Mà chap này chị chém nhẹ nha, tại em không muốn bị sốc nữa .Tại em đang buồn điểm môn Vật Lý mà cô không cho gỡ TT^TT
@All : chap mới . Mong mọi người com ủng hộ và xin đừng đọc chùa

Chapter 3 :
   Runo ngồi trong quán kem gần nhà, tay đùa nghịch chiếc muỗng kem, đôi mắt ngọc bích nhìn lên bầu trời. Khi tiếp xúc với Runo ắt hẳn nhiều người nghĩ cô nàng là một người lạnh lùng và khó gần. Nhưng thật sự bên trong Runo rất dễ tổn thương và cô chỉ dùng sự lạnh lùng để che đậy nỗi đau vô hình. Runo là một cô gái mồ côi cha mẹ khi vừa lên năm tuổi. Và cô sống đến hiện giờ nhờ làm việc từ đôi bàn tay của mình.
  Ngôi trường nơi cô đang theo học gồm toàn những học sinh được ban phép thuật. Nhưng từ lúc nhập học đến giờ thì không ai thấy Runo dùng phép thuật của mình. Nhiều người nói cô không có phép thuật nhưng điều đó không đáng để Runo để tâm.
  Bây giờ trông Runo có vẻ buồn và hơi sốc. Có thể cô còn hơi hoảng loạn vì giấc mơ của cô bạn thân cùng lớp và những lời đe dọa của anh chàng Dan Kuso. Nói thật cô rất ghét Dan Kuso, ghét nụ cười, ghét mái tóc,ghét tất cả những gì về cậu, kể cả những ngọn lửa do cậu tạo ra. Vì nó làm Runo nhớ lại cái kí ức buồn phiền năm xưa.
 - Cậu đang làm gì vậy Runo ? - Chan hỏi
Lời nói của Chan kéo Runo trở lại hiện thực.  Cô nhìn cô bạn tóc xanh dương đang liếm thìa kem mát lạnh, đôi mắt vàng nâu nhìn cô chằm chằm chờ Runo trả lời
 - Có gì đâu.
 - Thế nãy giờ cậu nghĩ cái gì thế ?
 - Chỉ là nhớ lại chuyện xưa thôi
 - Thế à
Chan Lee là người bạn thân nhất của Runo trong lớp 11a1 female. Phép thuật của cô là tạo nên ảo ảnh. Dù sở hữu một khả năng thú vị nhưng cô không bao giờ đem nó ra khoe. Đó là một điểm mà Runo thích ở cô bạn tóc xanh dương này
 - Này, nếu lớp chúng ta tham gia trò chơi sống còn cùng với lớp nam thì sẽ ra sao nhỉ ?
 - Thì trò chơi sẽ là trận quyết tử thật sự, vì lớp mình và họ là kẻ thù mà. Nhưng tớ nghĩ lớp mình khó thắng đấy vì lớp kia toàn con trai nên sẽ mạnh hơn
 - Tớ cũng mong giấc mơ ấy đừng là sự thật. Tớ không muốn kết thúc cuộc đời một cách vô lý thế này
    Runo gật đầu đồng tình, mắt nhìn vào thìa kem trên tay và chuẩn bị đưa vào miệng. Bất ngờ một ngọn lửa phóng vào Runo, cô vội hụp đầu xuống. Ngọn lửa màu đỏ sượt qua mép bàn làm cháy một mảng lớn. Nó nhanh chóng bị thu hồi như chỉ có mục đích dọa cô bạn tóc xanh. Runo chầm chậm trồi đầu lên, khuôn mặt nhăn lại vì nhìn thấy mái tóc nâu cùng nụ cười thích thú thường ngày.
- Chà trông cô hoảng sợ quá nhỉ? Tôi cứ nghĩ lớp trưởng thì phải mạnh mẽ chứ - Dan thở dài nhàm chán
- Làm gì có cái luật ấy- Runo bực bội
   Dan kéo chiếc ghế và ngồi cạnh Runo, tay chống cằm và không quan tâm đến sự tức giận của Chan. Cả ba người im lặng vì không muốn cãi nhau chỗ đông người này. Bất ngờ chiếc loa phóng thanh vang lên, một giọng nói khỏe mạnh lên tiếng :
- Chào mọi người trong thành phố Bayview. Chắc ai cũng biết đến trò chơi sinh tử vẫn diễn ra hằng năm nhỉ. Đây là tin tốt lành đây, mọi người lắng nghe nhé : Trường Shitokawa đã được chính phủ Nhật Bản bốc thăm là tham gia trò chơi năm nay. Về việc 2 lớp nào chơi thì tối nay bảy giờ truyền hình sẽ thông báo cho mọi người biết. Chúc may mắn nhé các học sinh
   Cả ba người sững sờ vì đó chính là ngôi trường mà họ đang theo học. Sau khi tính tiền kem, họ nhanh chóng chạy về nhà. Runo mở cửa phòng Megumi thì thấy các bạn cùng lớp đang an ủi cô. Megumi đang khóc ròng, miệng không ngừng nói :
- Điều đó thành sự thật rồi. Tất cả là tại tôi. Tôi không muốn chết đâu !!
- Nín đi Megumi, mọi việc không phải do cậu đâu - Mira an ủi cô mặc dù chính cô cũng đang hoảng sợ
- Mira nói đúng đấy. Tối nay chúng ta sẽ biết thôi, dù lớp mình trúng thì cũng không thể làm nó đừng đến - Alice nói
Mọi người trong phòng nhìn Alice rồi thở dài.
                                            ----------------------------
Đồng hồ điểm bảy giờ, cả lớp đến phòng hiệu trưởng để xem chính phủ Nhật bốc thăm. Khuôn mặt ai cũng lo lắng và hồi hộp. Màn hình ti vi bật lên, một người đại diện chính phủ Nhật trong bộ vest đen lịch sự bước ra từ cánh cửa. Căn phòng được sơn màu kem sáng sủa và được bao phủ bởi những tấm rèm cửa màu đỏ chói. Ông mỉm cười và vẫy chào với mọi người đang theo dõi. Trông ông khá hào hứng và thích thú với trò chơi này. Phía sau ông là những người trong bộ trang phục quân đội. Ngay giữa căn phòng là chiếc thùng bốc thăm thủy tinh chứa những mảnh giấy màu ngà được điền tên lớp
- Chào mọi người, như đã được thông báo thì trường Shitokawa được tham gia trò chơi sinh tử năm nay. Bây giờ tôi sẽ tiến hành bốc thăm
 Người đàn ông mỉm cười rồi bước đến, bàn tay đút vào thùng bốc thăm và rút ra hai mảnh giấy. Ông mỉm cười lần nữa rồi mở mảnh giấy đầu tiên ra đọc :
- Lớp 11a1 Female
 Cả lớp nữ hét lên kinh hoàng. Một số nữ sinh ngất xỉu. Lớp nam thấy thế thì càng hoảng sợ hơn nữa vì họ vẫn còn nhờ lời anh chàng Matsuo nói, duy chỉ có Dan và Shun là bĩnh tĩnh
 Đôi tay người đàn ông mở tiếp mảnh giấy thứ hai :
-  Lớp 11a1 Male
Trên màn hình, một người đàn ông bí ẩn chạy đến nói thì thầm vào tai người đại diện. Khuôn mặt người đàn ông hiện lên một nỗi ngạc nhiên nho nhỏ.
- Có người nói tôi rằng hai lớp mà tôi vừa bốc trúng là kẻ thù của nhau. Nếu thế thì trò chơi năm nay sẽ thú vị lắm đây. Hai lớp nghe rõ nhé : Ngày mai sáu giờ sẽ có người đưa các em đến trung tâm của chúng tôi để luyện tập trước khi trò chơi bắt đầu. Chúc may mắn sẽ đến với các em
 Sau khi màn hình tivi vụt tắt. Một số nam sinh lớp 11a1 Male chạy đến lớp nữ và đánh họ. Số còn lại ra sức ngăn cản
- Thôi đi, giờ này mà còn đánh nhau nữa. Muốn đánh nhau thì chờ khi trò chơi bắt đầu đi. Các cậu trở về lớp ngủ đi, ngày mai còn lên đường nữa chứ - Dan gắt gỏng
 Dan nhìn Runo, cô cũng nhìn lại cậu.
- Runo này, nhớ lời tôi nói tối qua đấy
 Nói rồi cậu bỏ đi, miệng nở một nụ cười thích thú. A~ thế là có một trận quyết tử rồi đây
                                                  -----------------------
Mong mọi người ủng hộ, diễn biến khá nhanh và sơ sài. Xin hãy chém nhẹ thôi

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
Dù biết rằng không có ai com nhưng Cat vẫn sẽ ra chap mới nà TT_TT

Chapter 4
- Phập !
Con dao găm của Hana Kanagaki cắm phập vào bia tập ném một cách tức giận. Dường như tất cả cơn giận trong người cô được giải phóng và lao theo con dao.
 Hana sống một mình trong căn nhà nhỏ cũ kĩ ở cuối phố. Cha mẹ cô mất từ nhỏ trong một vụ tai nạn giao thông. Từ đó Hana được nuôi dạy bởi chị gái Hasuki của mình. Cô rất ghét trò chơi này nếu không muốn nói là căm hận nó.
 Flashback
Chiếc đồng hồ treo tường điểm bảy giờ, Hana đang cùng chị dọn mâm cơm ngon lành trên bàn ăn. Hôm nay là sinh nhật chị gái cô, nên cô tổ chức một bữa ăn đặc biệt dành cho chị gái của mình. Tuy tài nấu ăn không ngon nhưng đó là tất cả tâm huyết và sự yêu thương của Hana.
- Chúc chị sinh nhật vui vẻ
- Cám ơn em
Hasuki nở một nụ cười rạng rỡ, trong lòng cô đang rất vui nhưng cảm thấy một nỗi lo lắng le lói trong đó. Hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ mười bảy của cô. Là lứa tuổi chuẩn bị trưởng thành và cũng là lứa tuổi đáng sợ nhất.
 Vì hằng năm chính phủ vẫn tổ chức trò chơi sống còn. Một trò chơi dã man và nguy hiểm dành cho lứa tuổi mười bảy. Trò chơi ghi lại quá trình hai lớp học vô tình được chọn và đưa đến một nơi hoang vắng không người ở. Và sau đó chém giết nhau đến khi còn một người sống sót. Người chiến thắng thuộc lớp nào thì lớp đó thắng cuộc. Nhiều phụ huynh đòi bác bỏ vì sự an toàn cho đứa con của họ nhưng vô ích.
 Hôm nay cũng là ngày mà chính phủ bốc thăm người tham gia cho năm nay. Hasuki đã hoảng loạn khi nghe tin trường cô đã được bốc thăm. Và tối nay sẽ có kết quả, cô mong rằng lớp cô không được tham gia vì một phần Hasuki sợ chết và một phần vì cô còn đứa em gái Hana. Cùng lúc đó tivi hiện lên hình ảnh người đại diện chính phủ đang rút từ thùng giấy bốc thăm màu trắng ngà. Tim Hasuki đập nhanh, đôi mắt hoảng loạn khi nghe người đàn ông đọc to
- Lớp 11B1
Đó chính là lớp mà Hasuki đang học. Số phận đã trao cho cô một món quà đặc biệt vào hôm ấy và cũng là cuối cùng trong đời Hasuki
 End flashback

                                       -----------------------------------
  Và chính trò chơi năm đó là nguyên nhân làm chị gái cô chết thảm. Hana còn nhớ khi cô mới lên lớp tám, lúc đó cô đã thấy chị mình suy sụp thế nào khi trúng tên tham gia trò chơi năm đó. Và năm nay đến cô là người tham gia trò chơi sống còn. Cô quyết định sẽ chơi đến cùng cho dù có phải phản bội bạn bè đi chăng nữa. Mục đích của Hana chính là trả thù cho chị gái Hasuki của mình. Người đã chăm sóc cô từ ngày còn ấu thơ
 Ngày xưa, cô và chị mình rất yêu thương nhau, gắn với nhau như hình với bóng. Và trò chơi độc ác đã tướt đoạt đi người thân duy nhất của Hana. Chị gái cô đã chết thảm trong quá trình diễn ra. Thân thể Hasuki bị chém nát, khuôn mặt bàng hoàng và sợ hãi. Thứ chất lỏng tanh nồng thi nhau tuôn ra từ thân thể nhỏ bé.
 Hana còn nhớ khi đi nhận thi thể của chị, cô đã khóc đến cạn nước mặt và cay đắng nhìn người thắng cuộc đang cười mãn nguyện. Hắn đã mặt kệ sự van nài xin tha mạng của Hasuki mà giết cô không thương tiếc. Sau vụ việc ấy, cô biến thành một người lạnh lùng
- Có cần phải tức giận như vậy không Hana ?
Một giọng nói cất lên làm khuôn mặt Hana tỏ ra rất bực mình. Nghe qua Hana cũng biết người đó là Haruka Sasaki, một tiểu thư xuất thân từ một gia đình giàu có. Haruka và cô là hai kẻ thù không đội trời chung. Còn nhớ khi mới nhập học vào trường Shitokawa, Hana và Haruka đã đánh nhau và chỉ dừng lại khi thấy thầy hiệu trưởng đang đến.
- Sao lại không tức giận, khi cái trò chơi vớ vẩn này lại bốc trúng lớp mình chứ
- Thì đó chỉ là sự ngẫu nhiên thôi. Cái vấn đề đáng lo là phải cố giữ mạng đấy
- Tôi biết và tôi nghĩ tôi và cô sẽ giải quyết nhau trong trò chơi này đấy
- Hana này, tôi với cô tạm thời là đồng minh của nhau được không ? - Haruka hỏi, trong lòng cô dâng lên một cảm xúc lo lắng. Vì cô không muốn chết trong trò chơi này
- Tại sao ?
- Vì tôi muốn kết thúc sự hằn thù của hai chúng ta. Và cần bảo vệ nhau khỏi sự tấn công của lớp 11a1 male
- Không vì cô biết đấy, kẻ thù có bao giờ kết đồng minh với nhau không ?
- Tất nhiên là không nhưng mà ...
- HAI NGƯỜI IM LẶNG ĐI !!
Runo hét lên, khuôn mặt thể hiện sự tức giận khi thấy hai người bạn của mình như vậy. Bên cạnh Runo là cô bạn thân Megumi. Hiện giờ tinh thần Megumi đã khá hơn trước nhưng vẫn còn sự lo lắng hiện lên từ đôi mắt màu biển.
- Đây không phải là lúc cãi nhau đâu. Nếu muốn giết nhau thì chờ khi trò chơi bắt đầu đi. Còn về việc kết đồng minh thì tớ nghĩ cả lớp nên chấp nhận đấy. Vì nếu không đoàn kết thì bên lớp nam sẽ thắng dễ dàng hơn- Runo nói
- Đành vậy- Hana đáp rồi quay sang Haruka rồi gật đầu, nhưng trong đầu cô thì chuẩn bị cho mình một kế hoạch khác
- Ừ - Haruka mỉm cười
- Runo này, vũ khí cậu định chọn là gì ? - Megumi chậm chạp lên tiếng
- Tớ không biết nhưng chắc là dao ném.
- Runo, tớ nghe nói cậu có thể dùng cung tên - Chan hỏi
- Ừ nhưng chỉ tạm ổn thôi
- Nhưng cậu luôn luôn bắn trúng hồng tâm. Tớ nghĩ cậu nên dùng nó
- Mà Aimi đâu rồi ?- Runo hỏi để tránh trả lời cô bạn tóc xanh dương
Chan chỉ tay về phía ký túc xá của lớp 11a1 male. Runo khẽ thở dài chán nản
                                                  --------------------------
 Aimi núp sau bụi cây của ký túc xá lớp nam, đôi mắt cam lén nhìn về phía Dan Kuso. Cô là người duy nhất trong không chấp hành quy định của lớp là yêu một người lớp 11a1 male. Aimi có tình cảm rất sâu đậm đối với Dan Kuso. Cô yêu ngoại hình, yêu tính cách hay nói chung là cô yêu tất cả những gì về cậu. Điều này nhanh chóng bị cả lớp phát hiện. Lúc đó mọi người đều khuyên cô nên tránh xa lớp nam nhưng cô không nghe. Cô có sức mạnh tàng hình và Aimi thường dùng nó để theo dõi Dan.   Nhưng cô rất ghét lớp trưởng của mình vì thấy Dan có vẻ thích Runo.
 Dan đang tập đấu kiếm với người bạn thân của mình- Shun Kazami. Shun và Dan là hai người bạn thân nhau và xem nhau như anh em kết nghĩa. Khi được chương trình thông báo lớp tham gia trò chơi sinh tử năm nay thì cậu và Shun cũng không ngạc nhiên lắm. Và bản thân Dan nghĩ sẽ dùng kiếm làm vũ khí
- Anh có người tới thăm đấy Dan - Shun chỉ tay về phía bụi cây mà Aimi đang núp
- Aimi, cô ra đi. Không cần phải núp như thế đâu - Dan nói
Aimi từ bụi cây bước ra, khuôn mặt hiện lên vẻ hối lỗi.
- Em xin lỗi. Vì đã bước vào ký túc xá của lớp anh
- Không sao, nhưng cô không cần xưng là anh em như thế đâu vì tôi và cô bằng tuổi nhau mà. Cô cũng nên về lớp đi, thầy hiệu trưởng mà phát hiện thì tôi cũng phải chịu trách nhiệm đó
- Dan à, sao lại đuổi em như thế chứ
Dan rất khó chịu về cô bạn Aimi này. Vì cô là người luôn làm cho cậu không thoải mái vì ngày nào Aimi cũng theo dõi và hỏi cậu vô số điều. Dan biết Aimi rất thích cậu nhưng khi nói với Aimi về tình cảm của cậu thì cậu luôn luôn nghe cô trả lời '' Em biết anh không thích em, nhưng em sẽ làm cho anh phải thích em  '' rồi mỉm cười. Dan thở dài mệt nhọc:
- Đơn giản là vì lớp cô và lớp tôi là kẻ thù mà kẻ thù không thể yêu nhau được. Tôi không muốn là người tiên phong phá vỡ điều lệ ấy đâu. Cô về lớp đi
- Dan nói đúng đấy - Runo nói
- Runo, cậu qua đây làm gì ?
- Để nói cậu về chứ làm gì. Cậu có biết là không được qua đây không?
- Tớ biết chứ nhưng...
- Không nói nữa, đi về đi - Runo cầm tay Aimi và về lớp rồi quay sang Dan, Xin lỗi anh vì đã làm phiền
Dan gật đầu và thấy Marucho đang cười khúc khích đáng yêu. Sau cùng cậu bé cất tiếng :
- Nếu lớp mình và lớp nữ không phải kẻ thù thì em thấy anh và chị Runo hợp nhau đó chứ
- Không bao giờ có chuyện đó đâu.
- Dan à, thầy hiệu trưởng thông báo lớp mình lên phòng thầy để dặn dò đó.
- Ừ tớ lên ngay
Khi bước vào văn phòng của thầy hiệu trưởng thì bắt gặp ngay lớp nữ cùng giáo viên chủ nhiệm của hai bên. Thầy hiệu trưởng từ tốn mời mọi người ngồi
- Như đã biết thì hai lớp các em sẽ tham gia trò chơi năm nay. Thầy cũng rất sốc khi hay tin. Nhưng thầy nghĩ hai lớp cũng không nên hoảng sợ vì nó sẽ dẫn các em đến thất bại dễ dàng hơn. Ngày mai các em sẽ đến trung tâm của họ để luyện tập với các vũ khí. Và để cho công bằng với các lần trước thì các em không được sử dụng phép thuật và súng
- SAO Ạ??
Hai lớp đồng loạt hét lên. Vì họ đều là những người được ban khả năng đặc biệt nên việc không được sử dụng nó là một điều khá khó chịu. Một số người định dùng nó để giết người khác nhanh chóng hơn nhưng bây giờ thì không thể. Trong đầu họ hiện lên hàng loạt câu hỏi muốn nói nhưng không ai dám. Thầy hiệu trưởng như đoán được học sinh nghĩ gì nên tiếp lời
- Thầy biết các em rất ngạc nhiên. Nhưng luât là luật. Chương trình vừa thông báo cho thầy biết nếu ai cãi lời và sử dụng phép thuật trong quá trình trò chơi diễn ra thì sẽ bị xử tử ngay lập tức. Còn về súng thì họ muốn các em chơi bằng chính sức mình nên không cấp súng. Và các em chỉ được dùng dao, kiếm, cung tên,... Thôi các em về lớp ngủ đi, ngày mai còn lên đường nữa. Chúc may mắn nhé
- Vâng thưa thầy
Mọi người đáp rồi về ký túc xá của mình. Đang trên đường về, Runo nhận được một mảnh giấy tin nhắn của Dan do một người bạn của cậu gửi.
- Runo, chúc may mắn nhé
                                    ---------------------------------
Chap này còn fail hơn chap trước nữa TT_TT. Chém nhẹ thôi

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
hmmm~~~~
com chap cho em nhé com trễ thế này thật là tội lỗi mà  :tatoi: 


em à, em thật sự muốn hủy hoại cặp mắt của chị hay sao thế? chị đã phải căng mắt ra mới đọc được chính xác nhân vật của em nói gì...

và câu cú của em khá là lủng củng đấy...

thú thực là ban đầu chị đã không hiểu lắm về cái trò chơi sinh tử được tổ chức hàng năm này. chị chỉ mới nghe nói về những trò chơi như thế được tổ chức kín, như những trận đấu sinh tử giữa các võ sĩ đường phố nhằm mua vui cho giới thượng lưu hay những trò như "đi săn người" này kia, nhưng mà cái trò này lại mang cả quy mô toàn quốc và được đón nhận như một truyền thống thế này, mà lại không có giải thích cụ thể gì kèm theo làm chị thấy rất chi là rối trí...

thêm nữa là nội dung chap đổi cảnh xoành xoạch làm chap mất đi độ sâu. một chap truyện truyền tải được nhiều nội dung là rất tốt, nhưng quá nhiều thì không tốt đâu, vì nó khiến cho người đọc như đang ngồi tàu siêu tốc mà ngắm cảnh vậy.

chị biết cái com này quá là sơ sài, nhưng em yêu cầu chém nhẹ tay nên chị chỉ có thể chém đến đây thôi.

có thể nói ra thì em sẽ giận, nhưng thật lòng, chính vì em cứ yêu cầu như thế nên chị cũng ngại com lắm, vì com ẩu thì không được mà com kĩ thì cũng không xong.

chị chỉ muốn nói vậy thôi, hóng chap mới.

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
Chapter 5 :

Đúng sáu giờ, chiếc xe buýt của chương trình đến trường Shitokawa. Người đại diện chương trình bước ra khỏi xe, tay chỉnh lại chiếc cà vạt cho ngay ngắn rồi cầm lấy chiếc loa :

- Các em học sinh của hai lớp 11a1female và 11a1male đâu, đến giờ lên đường rồi đấy !!. Tôi biết các em còn sốc vì kết quả bốc thăm hôm qua. Nhưng biết làm sao được, đó là định mệnh của các em mà - Ông cười ha hả.

Runo thu dọn hành lý của mình, cũng chẳng có gì nhiều gồm quần áo và vài đồ dùng cần thiết. Đeo chiếc ba lô lên vai. Thực sự Runo không thấy mình sẵn sàng lắm và cũng không biết cảm giác của cô bây giờ như thế nào. Chỉ đơn giản là bình thường và xen lẫn một cảm xúc nào đó, một cảm giác mà chính cô cũng không biết là gì. Runo cảm thấy như mình đang đối diện với một người rất quan trọng đối với cô trong trò chơi sống còn này. Nhưng cô không biết là ai và cũng chẳng quan tâm lắm.

Runo nhìn những bức hình của lớp cô được treo trên tường. Những kỉ niệm tươi đẹp của lớp 11a1female hiện rõ trên từng bức hình qua năm tháng. Một nụ cười gượng xuất hiện trên môi cô. Suốt mấy năm học, mọi người trong lớp thân nhau như chị em ruột và từng có lời thề sẽ gắn bó với nhau suốt đời. Vậy mà năm nay lớp cô sẽ đối mặt với trò chơi sinh tử cùng lớp nam. Runo tự hỏi rằng liệu các bạn cô sẽ không phản bội nhau trong quá trình trò chơi diễn ra không. Và kéo theo là một nỗi thoáng buồn hiện trên khuôn mặt Runo.

                 
Mọi người ơi, xin đừng đổ máu để kéo dài sự sống của mình được không?
                       Chúng ta là bạn bè của nhau mà, và là bạn thì xin đừng có sự phản bội


Một giọt nước âm ấm chảy ra từ đôi mắt màu lá của cô gái tóc xanh.
- Cậu sẽ chơi trò này chứ Runo ?

 Tiếng cô bạn thân vang lên làm cô quay đầu lại và nhanh chùi đi những giọt nước mắt của mình. Megumi ôm chặt chiếc ba lô màu bạch kim, đôi mắt tím thâm quầng nhìn Runo trong sợ hãi. Trong lớp cô là người tin tưởng Runo nhất. Tối qua khi đài truyền hình thông báo về kết quả bốc thăm, cô đã rất sợ hãi và nhận được cuộc gọi của ba mẹ. Họ an ủi cô và khuyên cần có một người đi cùng để an toàn và rất mong cô trở về. Cô quyết định sẽ chọn Runo, nhưng vội vụt tắt khi nghĩ đến việc Runo sẽ giết người. Thật sự Megumi không muốn thế một chút nào vì nếu Runo có thể giết người khác đồng nghĩa với việc có thể giết cô.

- Tớ không chắc nữa Megumi à
- Cậu.. sẽ..không... giết... tớ.. chứ ?
- CÁC EM NHANH CHÓNG LÊN XE ĐI. ĐẾN GIỜ KHỞI HÀNH RỒI ĐẤY

Tiếng người đại diện đầy bực bội vang lên. Vì ông có nhiệm vụ hướng dẫn học sinh đến trung tâm của họ để luyện tập và sau đó đưa đến một hòn đảo không người ở khi trò chơi bắt đầu. Và nếu có sự chậm trễ về thời gian thì người chịu trách nhiệm chính là ông.

 Runo mỉm cười đáp trả Megumi và nhanh chóng lên chiếc xe buýt của chương trình. Theo thầy hiệu trưởng, để cho hai lớp hiểu biết về nhau thì sẽ sắp xếp chỗ ngồi theo chức vụ và ghép số hiệu nam- nữ bất kì. Và đó cũng chính là lý do Runo bực mình, vì cô sẽ ngồi cạnh Dan Kuso - lớp trưởng của lớp 11a1male.

 Bước lên chiếc xe buýt của chương trình, ngọn lửa bực tức trong cô lại phun trào lên khi thấy Dan cùng nụ cười đáng ghét của cậu thường ngày. Ngồi vào ghế của mình hay nói chính xác hơn là ghế theo thầy hiệu trưởng sắp xếp, việc đầu tiên cô nhận được từ người ngồi bên là câu chào buổi sáng cực đáng ghét:
- Chào buổi sáng, Runo
- Chào

Runo đáp lại cộc lốc vì với Dan cô nghĩ không cần giữ phép lịch sự. Và điều cô nhận tiếp theo từ Dan là ánh mắt nảy lửa từ cậu. Vì cậu đã phải ráng lắm mới nặn ra câu chào lịch sự như vậy đối với Runo. Nguyên nhân Dan làm vậy là do thầy hiệu trưởng yêu cầu cậu nên lịch sự với cô một chút để hiểu rõ về lớp nữ, để thuận lợi hơn trong việc chơi trò sinh tử. Thế mà Dan nhận lại được từ Runo là câu chào cộc lốc làm cậu tức điên cả người. Runo như nhận thấy điều đó nên mỉm cười thích thú
- Cô không biết lịch sự là gì à ?
- Biết nhưng với anh thì cần làm gì ?

Dan bực tức nhưng cố nhịn trong lòng vì cậu nghĩ không nên cãi nhau giữa chốn đông người như thế này. Nhưng không sao, cậu có cách trả thù mà. Dan lục lọi từ chiếc ba lô màu đỏ và đen ra một lon nước cam, cậu mở nó ra và đưa trước mặt Runo:
- Uống không ?
- Không
- Thầy hiệu trưởng bảo tôi nên thân thiết với cô một chút nên tôi mời cô uống nước đấy. Chứ bình thường thì đừng mơ

Dan dúi lon nước vào tay Runo, cô nhìn cậu một cách đầy nghi hoặc rồi nhìn kĩ trong lon nước. Đôi mắt màu lá chăm chú tìm xem có thứ thuốc vớ vẩn nào đó được bỏ trong đây không. Do không tìm được, cô đành đáp lễ cậu bằng cách uống lon nước cam. Dòng nước ngọt chảy vào cuống họng của Runo, vị không có gì kỳ lạ nhưng cô cảm thấy có cái gì khác.

Uống xong, cô để lon nước xuống chân và dáo dát tìm cô bạn tóc xanh dương của mình. Và cô bắt gặp Chan đang ngồi cùng với Joe Brown, cả hai đang nói chuyện khá thân thiết. Runo cảm thấy Chan có vẻ thích anh chàng vi tính này. Nhưng đó không phải chuyện cô quan tâm. Megumi được sắp xếp ngồi cùng với Matsuo Runo đoán có vẻ thầy hiệu trưởng sắp xếp họ ngồi chung vì có cùng khả năng là đoán mộng.
 Và điều cô thấy vui nhộn nhất là Hana Kanagaki và Haruka Sasaki dù sắp xếp chỗ ngồi khá xa nhưng vẫn cãi nhau chí chóe qua tờ giấy nhắn tin và Megumi là người chuyển giấy cho hai người. Trông Megumi khá bực mình và một lúc sau cô cũng tham gia vào cuộc cãi nhau.

Đang quan sát các bạn trong lớp của mình, bỗng cô thấy mình đang rơi vào trạng thái buồn ngủ. Runo quay sang nhìn Dan Kuso, cậu đang cười, một nụ cười gian tà hơn bao giờ hết.
- Anh...làm..gì...thế ?
- Chỉ là..
Và Runo chìm vào giấc ngủ. Mọi người trong xe ồ lên kinh ngạc ( Cat: dự là hầu hết mọi người đều tưởng... trong khúc này)
                                             --------------------------
Runo mở đôi mắt màu lá một cách khó nhọc, cô thấy Chan đang lay cô dậy với sự lo lắng, mọi người còn lại thì trễ quai hàm vì vẫn còn kinh ngạc khi thấy...
- Sao mọi người đều ngạc nhiên thế - Runo hỏi
- Vì khi cậu ngủ, cậu đã ôm Dan đấy - Chan trả lời, giọng cô xen lẫn chút kinh ngạc
- CÁI GÌ !!
Runo hét lên, đôi mắt mở to ngạc nhiên, đôi tay xoa xoa hai cánh tay. Cô thấy Dan đang khúc khích cười với chúng bạn của cậu. Runo loáng thoáng nghe Marucho cười với Dan:
- Em không ngờ chị Runo có thể đổ trước anh đấy
- Ừ, chính anh cũng không tin nữa đấy - Dan cười

Thật sự thì cách trả thù của Dan rất đơn giản, trong lúc mở lon nước cậu đã lén bỏ liều thuốc ngủ không mùi không vị do cậu tự chế. Và khi Runo bắt đầu chìm vào giấc ngủ, cậu nhanh chóng lấy tay Runo khoác lên người mình nhằm làm cho lớp cô không tin tưởng vào cô nữa. Và việc giết người trong lớp 11a1female sẽ dễ dàng hơn.

 Runo như biết được những việc Dan làm với mình, cô lầm bầm chửi cậu bằng thứ ngôn ngữ mà chính cô cũng không biết. Cô nhất định sẽ trả thù cậu. Runo quay sang Aimi, cô bạn đang nhìn cô bằng ánh mắt viên đạn đầy ghen tức.

 Không tức sao được khi thấy người con gái khác ôm người mình thích. Nhưng cái mà Aimi tức nhất là Runo khuyên cô không nên yêu Dan, vậy mà Runo cũng là người yêu cậu đấy thôi. Khi thấy Runo ôm Dan, Aimi rất muốn chạy đến và đánh cô nhưng vì có những người của chương trình nên cô đành nhịn và tự nhủ sẽ giết cô cho hả giận.
                                         ----------------------------
 Sau đó mọi người được đưa lên tầng luyện tập của chương trình. Phòng luyện tập màu xám rất rộng lớn và chia thành nhiều khu vực luyện tập khác nhau. Mỗi học sinh được cấp cho một bộ đồ dùng cho lúc tập luyện. Bộ đồ khá đơn giản, áo có cổ tay ngắn màu đen viền đỏ và thêu số thứ tự trong lớp sau lưng và bên bắp tay, và chiếc quần đen viền đỏ cùng tông cùng đôi giày thể thao màu trắng. Người huấn luyện viên cầm chiếc micro, vỗ vài cái để thử xem có tốt không và thông báo :

- Trong ba ngày, năm mươi chín người trong các em sẽ chết, và chỉ một người sống sót. Nếu người sống sót thuộc lớp nào thì lớp đó sẽ thắng. Để làm quen với các vũ khí để sử dụng trong trò chơi thì các em sẽ luyện tập trong bốn ngày. Các huấn luyện viên sẽ hướng dẫn các em cách sử dụng thứ vũ khí mà các em chọn. Nhưng có điều tôi cần nhắc nhở các em là không đánh nhau với các học sinh khác, các em có khối thời gian khi trò chơi bắt đầu. Nào, bắt đầu luyện tập đi !!
                                     --------------------------------------------
 Tình hình là cách viết văn ngày càng dở. Mong mọi người ủng hộ

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
Em vẫn nhất định không cách dòng thoại...

Chap này ít thoại hơn các chap trước, cũng ít đổi cảnh hơn, nhưng miêu tả vẫn thừa quá, và lời văn khá lủng củng. Cố khắc phục em nhé

Về nội dung... Chap này nếu so với chap trước thật sự là chẳng mới mẻ hơn bao nhiêu cả... Hix...

Chị thấy em ngưng fic này được một thời gian rồi, mong là em đừng drop nó :'(

Hóng chap mới~~~

description(Bakugan fanfic ) The snow and flower  - Page 3 EmptyRe: (Bakugan fanfic ) The snow and flower

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply