~oOo~
Xám
Trời đọng đầy mây
Một màu đùng đục, âm u và buồn bã
Nóng
Không khí ngột ngạt
Hơi nhiệt của vạt nắng gắt gao mà ướt át
Khói
Bụi tung mù đường
Mảng sương trắng mờ phủ trên mảnh kính
Gió cuộn lấy những làn hơi…
Dâng cao dâng cao rồi tụ lại trên đỉnh đầu
Hệt như một chiếc nắp đậy bằng thủy tinh
bọc giữ cả thế gian cùng với cái luẩn quẩn đầy khó chịu.
bọc giữ cả thế gian cùng với cái luẩn quẩn đầy khó chịu.
Bí bức
.
Bùng nhùng
.
.
.
…Thôi thúc…
.
Bùng nhùng
.
.
.
…Thôi thúc…
.
Muốn đập vỡ
.
.
.
Và mưa.
Rơi.
Thấm xuyên qua sương. Trượt dài kẽ gió…
Từng giọt, từng giọt. Lấm tấm nở hoa từng đốm sẫm màu trên mặt đường khô nứt
.
.
.
Lách tách
.
.
.
.
.
Lách tách
.
.
.
Nước rơi xuống từ những đám mây.
Trong…mà nặng rất nặng…
Mây đục tựa như những xúc cảm mờ sương
Nước trong veo cô đặc cả muôn tầng ý niệm
Nước trong veo cô đặc cả muôn tầng ý niệm
Bầu trời bắt lấy những nỗi niềm,
Ôm giữ những khát khao
Lưu lại từng kí ức
đợi cho đến khi tất cả đầy tràn
…và rồi cứ thế…
vắt trọn đến cạn kiệt.
…và rồi cứ thế…
vắt trọn đến cạn kiệt.
.
…[Màu xúc cảm…
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
…[Màu xúc cảm…
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
Hạnh phúc cùng niềm vui
Đau khổ cùng oán hận
Yêu thương và khát khao
Cô độc và lạc lõng
Hy vọng
Tuyệt vọng
Những mong ước
.
Những nguyện cầu
.
.
.
Cuộn tròn trong lòng những giọt nước
.
Rơi
.
.
.
Tan
.
.
.
.
Những nguyện cầu
.
.
.
Cuộn tròn trong lòng những giọt nước
.
Rơi
.
.
.
Tan
.
.
.
…là trong suốt]…
Và rồi trời xanh đem mang tất cả những thứ ấy, trao trả lại cho nhân thế đã dần dần khô rỗng
~oOo~
.
.
.
Lách tách
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
.
.
Lách tách
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
Nỗi niềm trong, xúc cảm cũng trong.
Ngoài đường. Người ta giương ô. Che chắn những hạt mưa. Che đi những cảm giác. Chắn cả những ý niệm…
.
.
.
Lào rào
.
.
.
.
.
Lào rào
.
.
.
Ôi mưa…
Mưa đến rồi.
Ước vọng đến rồi, kỉ niệm cũng đến rồi.
Nước mát lạnh trong lòng bàn tay, chảy tràn, loang lổ…
Thực tại đan xen cùng quá khứ, chồng chéo vào tương lai
Vận mệnh muôn màu bỗng chốc hóa thành trong vắt.
Nước phản chiếu tất cả mọi thứ
Nước mát lạnh trong lòng bàn tay, chảy tràn, loang lổ…
Thực tại đan xen cùng quá khứ, chồng chéo vào tương lai
Vận mệnh muôn màu bỗng chốc hóa thành trong vắt.
Nước phản chiếu tất cả mọi thứ
Là mặt gương
.
.
.
.
Hay trời cũng là gương?
.
.
.
Không phải là thâm sâu, cũng chẳng hề nông cạn.
Là vô ưu nên mới có thể cất giữ muôn vàn ý niệm
Hiểu đó, nhưng cứ thế thôi bình thản.
Lòng Trời rộng hơn lòng Người…
Bao la bát ngát, không nhỏ nhen, không toan tính…
.
.
.
.
Hay trời cũng là gương?
.
.
.
Không phải là thâm sâu, cũng chẳng hề nông cạn.
Là vô ưu nên mới có thể cất giữ muôn vàn ý niệm
Hiểu đó, nhưng cứ thế thôi bình thản.
Lòng Trời rộng hơn lòng Người…
Bao la bát ngát, không nhỏ nhen, không toan tính…
Trời phẳng lặng
Hệt như một chiếc gương
Màu trong suốt
Nhưng là vô tư tự
Trời là Người mà Người cũng là Trời
Người buồn thì Trời buồn
Trời vui vì Người vui
Đơn giản thế thôi
Người buồn thì Trời buồn
Trời vui vì Người vui
Đơn giản thế thôi
Vụ lợi làm gì, ích kỉ làm chi.
Trời tự do, muôn thuở vẫn tự do.
Không ai giữ được bầu trời trong tay, chỉ mãi có thể xa xa nhìn ngắm
Người ngước lên nhìn Trời,
Trong đáy mắt hằn đậm những sắc màu
Trời tự do, muôn thuở vẫn tự do.
Không ai giữ được bầu trời trong tay, chỉ mãi có thể xa xa nhìn ngắm
Người ngước lên nhìn Trời,
Trong đáy mắt hằn đậm những sắc màu
Đỏ
Cam
Vàng
Lục
Lam
ChàmTím
Nâu
Xám
Trắng
và
Đen
.
.
.
Ước mơ phân tán
Khát vọng bay đi
Nương theo gió
Gửi trong sương
Gieo vào bầu trời
Tồn đọng thành mầm sống
.
.
.
~oOo~
.
.
Ước mơ phân tán
Khát vọng bay đi
Nương theo gió
Gửi trong sương
Gieo vào bầu trời
Tồn đọng thành mầm sống
.
.
.
~oOo~
Mưa rơi xuống thế gian ảm đạm.
Âm giọng nho nhỏ như tiếng hát thì thầm
.
.
.
Lách tách
.
.
.
.
.
Lách tách
.
.
.
Lửa cháy như reo vui
hắt lên kí ức xám
Hoài niệm bật cười, có còn nhớ?
hắt lên kí ức xám
Hoài niệm bật cười, có còn nhớ?
Mưa rơi vào nhân thế hỗn loạn.
Âm giọng bất ổn như tiếng khóc thầm lặng
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
Nổi sóng từng hồi
những vòng tròn lan tỏa.
Nước mắt rơi trong mưa, có ai biết?
những vòng tròn lan tỏa.
Nước mắt rơi trong mưa, có ai biết?
Mưa rơi trên nhân gian trống rỗng
Âm giọng vô hồn như tiếng vọng xa thẳm
.
.
.
Lào rào
.
.
.
.
.
Lào rào
.
.
.
Loài hoa kiêu hãnh
vươn cao bung nở
Rồi đây, sẽ là cười hay khóc?
vươn cao bung nở
Rồi đây, sẽ là cười hay khóc?
Mặt nạ vô tri
.
.
.
.
.
.
cũng một màu trong vắt
.
.
cũng một màu trong vắt
~oOo~
Mưa ngấm vào mặt đất
Từng hạt tròn nhỏ bé trong veo
.
.
.
Lách tách
.
.
.
.
.
Lách tách
.
.
.
Là gieo xuống
Mưa cuộn trên mặt nước
Từng vòng nổi rõ tỏa đều đặn
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
Là nảy mầm
Mưa vít quanh đầu cành
Từng hơi thở nhẹ như hồi hộp
.
.
.
Lào rào
.
.
.
.
.
Lào rào
.
.
.
Là bung nở
.
.
.
Nhân thế đón nhận cơn mưa
Từ trong trống rỗng đổ đầy một cơn xúc cảm
Con người trong mưa
Không ô không mũ
Vô cảm bị trửa trôi
Mặt nạ cũng vỡ nát
Những tình cảm chân thật
Lan tỏa một mùi hương
.
.
.
~oOo~
.
.
Nhân thế đón nhận cơn mưa
Từ trong trống rỗng đổ đầy một cơn xúc cảm
Con người trong mưa
Không ô không mũ
Vô cảm bị trửa trôi
Mặt nạ cũng vỡ nát
Những tình cảm chân thật
Lan tỏa một mùi hương
.
.
.
~oOo~
Mưa rơi
Hoa nở
Hoa tàn
Mưa tạnh
Mưa tạnh
Ngắn ngủi
Rũ rung những chiếc cánh
Một màu trong suốt tựa ý niệm
Hương thơm nhàn nhạt
Vị mưa quanh quất
Hoa vẫy tay
Bật cười trong trẻo
Nhân thế ảm đạm
Bừng tỉnh, tươi vui
Bật cười trong trẻo
Nhân thế ảm đạm
Bừng tỉnh, tươi vui
.
.
.
Lào rào
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
Lách tách
.
.
.
.
.
Lào rào
.
.
.
Lộp bộp
.
.
.
Lách tách
.
.
.
Mây giũ sạch nước, trở về vẻ mặt nhẹ nhõm
Lại bồng bềnh, lại tơi xốp,
Lại lãng đãng vô ưu
Trời trong
Thủy tinh biếc lạnh
Thủy tinh biếc lạnh
…Màu trống rỗng, cũng là trong veo như thế…
~oOo~
~oOo~
Trong
Trời quang mây tạnh
Mặt gương trở về vẻ trong suốt muôn thuở
Lạnh
Tầng không giãn nở
Mát lành, gột rửa, không vấn vương
Mây
Lững thững trôi đi
Bông tơi nhẹ bẫng
Gió nắm lấy tay…
Dâng cao dâng cao rồi vút bay lên mãi
Nắp lồng đã mở
U uẩn trôi đi.
U uẩn trôi đi.
Lành lạnh
.
Thoải mái
.
.
.
Ngát hương
.
.
.
.
Thoải mái
.
.
.
Ngát hương
.
.
.
Và chờ đợi…
Lời bạt aka Note cuối bài: và vâng, từ một mẩu giấy viết rất cẩu thả và lung tung beng, khi đem gõ lên chúng ta có một cái thể loại mà tác giả cũng chẳng biết gọi là thể loại gì, dài 8 trang chỉ toàn chấm phẩy với cách dòng cùng ngôn ngữ và chữ nghĩa lộn xộn vớ vẩn không thể tả được.
Mod mà đọc nếu thấy nó không phải là entry thì có thể phiền cậu bứng nó sang chỗ khác được không? Xin cảm ơn