MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[4rum fic] Bloody Doll-chan

power_settings_newLogin to reply
+22
Mizu Lucifer
Wind.G
Saeki Lucifer
Ami
Furin
annie_izu
Alisa_Kito
Nakashi Xukasha
Hino Asa
Khắc Long
Nấm Cười
Yoriko_WingsWitch
Kantono Fuminsho
aliceloveshun
izumi_ishiharu1998
Blossom
Mirusie Miyuki
Kobashi Kyoshi
Sanyonara
Alice xx
Anyamoto Aiji
Ankh
26 posters

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 Empty[4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
First topic message reminder :

Title: Bloody Doll-chan
Author: Dark_Dream
Genres: Psychological, Comedy, Horror, Guro, a little Mystery, shoujo-ai, shounen-ai
Disclaimer: tớ chỉ sở hữu tớ thôi ~ Cả cái ý tưởng của chẳng phải của tớ nốt ==”
Rating: T => M
Warning: Dị ứng với Guro => click back
Note: Viết trong một phút phởn đời ~ Vì cái này tớ không dồn nhiều tâm huyết như cái fic Acedamy (thật đấy, tuy tớ lười viết nhưng thật sự tớ đã đổ rất nhiều công sức cho nó đấy) nên chưa chắc gì nó sẽ hay =)) Về ý tưởng thì, tớ dựa trên a.k.a ăn cắp cái fic Lời nguyền bóng tối của bạn Ashiko_KID bên nhà cũ. Ah ah ~ Đừng có đi kiện tớ đạo fic nhá, tớ hứa là tớ sẽ tự viết mà, chỉ dựa trên một chút thôi ^^~
Summary:

Một hai ba
Cùng chơi đi nào
Bốn năm sáu
Hãy mỉm cười lên
Bảy tám chín
Đừng sợ hãi nhé
Mười mười một mười hai
Cái đầu đã rơi

Teehee ~

--------------

Ờ thì, cái trên là gì hả, giới thiệu, giới thiệu thôi ~~

Vì là fic 4rum mà, đầu tiên phải để tớ giới thiệu nhân vật cái đã ~~

Spoiler :



Đã khoá sổ

Đừng thắc mắc nếu cái fic này ra lâu nhá, tớ đã bảo tớ viết chỉ do phởn quá thôi =)) Ôi ôi cái thân, tận 23 nhân vật *nằm bẹp*


Được sửa bởi Ankh ngày Sun Jan 13, 2013 6:26 am; sửa lần 7.

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
tem ~~ :th18:
suốt dọc 12 chap của em, huynh có thể hình dung nó là 1 sự tổng hợp của horror + mystery + detective + chút gì đó humor ~~ :th18:
ôi chà ~~ cái lễ hội ~~ cái vở kịch ~~ và muôn ngàn những thứ khác nữa ~~ mới thật là "..." mà ~~ :th18:
mong đến màn sau ah ~~ muốn xem tiết-mục đó có được bình-yên như mọi người mong ngóng không ~~ :th18:

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
Phong bì nah~~
Sao dạo này Ann hay ôm Phong bì quá
Cái vở kịch ko bik sẽ thế nào nhỉ?
Chắc thú vị lắm đây~~
Chờ chap sau ~

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
có thùng thư ko ta ~ nếu có thì cho Mizu ôm ~

com fic cho Dream neh~ dù chap này có rất là nhìu thứ tổng hợp lại (như Kumi-nii bảo), nhưng Mizu vẫn thích đoạn onii-chan x anh dâu cơ ~

onii-chan thật tốt số ah~ bị như thế mà còn chưa thăng nữa, hình như anh dâu ra tay còn nhẹ *chống cằm*~

mong chap mới của Dream nha, cố lên ~

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
lâu lắm rồi không com fic cho bạn nhỉ ? sr nah ^^
fic hay lắm ah ^^ mình đợi chap mới nhé ^^

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
Em là mem mới xin các Anh chị giúp đỡ...Um còn về fic thì rất hay!!!

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
Nah ~ Chap mới này ~ Tớ lười quá ah >w< ~~~

--------------

Chap 10

Đêm tĩnh mịch đã buông thay thế cho ánh sáng mát lành ban ngày. Gió hiu hắt thổi luồn qua những tán lá, tạo ra những âm vang khô khốc đơn độc. Không gian yên lặng như đặc quánh lại thành một bức màn trùm lên vạn vật, nhấm chìm mọi thứ vào sự hanh tĩnh vô bờ. Bóng đêm làm cảnh vật nhoè đi trước mát con nguòi, rồi lại đột ngột trở nên sắc nét, nhập nhoạng như ánh lửa từ ngọn đèn cầy chực chờ tắt.

Trời đã khuya lắm rồi.

Cô gái bé nhỏ lặng lẽ bước trên đường. Khuôn mặt đáng yêu trắng trẻo nhăn nhúm lại đủ để biết cô đang có chuyện bực mình. Chả là, cô bé vừa với cãi nhau với mẹ nên bỏ nhà đi. Cô ghét mẹ, bà luôn bắt cô làm những điều cô không thích. Mái tóc đen buộc cao nhẹ nhàng bay trong gió, đôi mắt màu nâu trà ánh lên vẻ khó chịu. Thật là chẳng thích hợp với một khuôn mặt dễ thương như thế. Những đường nét bị dịch ra khỏi vị trí vốn có của nó trên gương mặt trở nên méo mó và xấu xí, và bóng đêm sôi sục xung quanh như muốn nung chảy lớp da mặt bẩn thỉu của một kẻ không còn giữ được sự trong sạch của mình.

Cô bé khựng lại khi vô tình bát gặp một con búp bê vải cỡ hơn một gang tay nằm trên mặt đất. Nó bẩn một cách đáng sợ, và rách nát cũ kĩ như thể bị nhét vào một góc kẹt nào đó xuống nhiều năm rồi vậy.

Cô bé đưa chân hất con búp bê một cái. Nó lăn tròn một vòng, nằm ngửa người lên và hai con mắt làm từ khuy cài áo may lệch hướng nhìn bầu trời đen thẳm. Cô bé khẽ nhíu mày. Sự xấu xí của con búp bê làm cô buồn nôn. Sẵn còn sự bực tức không biết xả thế nào trng người, cô mạnh chân dẫm lên thân thể nhỏ bé của nó, rồi lại đá nó văng ra xa. Cô tuyệt nhiên không hề động vào nó, vì sợ con búp bê ấy làm bẩn tay mình.

Lớp vải đã mục rách toát, và mớ bông gòn rơi vãi ra xung quanh. Cô bé bật cười thoả mãn. Chơi đùa hả hê, cô bỏ mặc con búp bê tội nghiệp nằm đó, ngoảnh mặt bỏ đi.

- Thật là tàn nhẫn ~

Một tiếng ngân nga vang lên. Cô bé dừng lại, bỗng dưng cảm thấy nổi da gà. Cô nuốt ực một cái, khó khăn quay lại.

Một thiếu niên tóc đen dài hơn cổ áo, đeo chiếc mặt nạ màu trắng che một nửa khuôn mặt, để lộ khuôn miệng đang tươi cười. Cậu cúi người, nhạc lấy con búp bê giờ càng bẩn hơn lúc đầu, ôm chặt nó trong tay, vuốt nhẹ mái tóc rối nùi của nó. Cậu rời mắt khỏi con búp bê, hướng lên nhìn cô, nghiêng đầu.

- Huh ~ Cô không nên làm vậy với búp bê ~

Chất giọng réo rắt như tiếng vĩ cầm của người đối diện bất giác khiến cô bé giật mình.

- A-Anh là ai…?

Chàng trai không trả lời. Cậu bước lại gần cô gái, dáng đi xiêu vẹo không vững chãi càng dễ khiến kẻ khác rợn người. Cô gái bất giác lùi lại, cả cơ thể không kiềm chế bần bật run lên.

Chàng trai bất thình lình dí sát con búp bê vào mặc cô bé. Lớp vải trắng vương đầy bụi và những vết dơ khiến cô cảm thấy ghê tởm. Từng đợt buồn nôn không hiểu sao dâng lên trong lồng ngực, cô gập người, ho sặc sụa.

- Đáng ghét.

Chàng trai lại ôm chặt con búp bê. Giọng nói đanh lại có vẻ không hài lòng như nụ cười vẫn như đóng băng trên mặt.

Cậu hôn nhẹ lên mái tóc của nó, cẩn thận đặt con búp bê vào trong túi xách của mình. Cậu nghiêng đầu, cổ ngoẹo hẳn sang một bên như bị ai bẻ gãy. Bờ môi khẽ hé ra một chút, rồi bỗng chốc tạo thành một nụ cười rộng ngoác đáng sợ.

- Nè ~ Cô có muốn biến thành búp bê không? ~

Cô bé trợn mắt nhìn con người trước mặt, cổ họng như ứ nghẹn lại không cho lời nói thoát ra. Nước mắt dâng đầy nơi khoé mi, trực chờ trào ra và hai cánh tay tự ôm chặt lấy cơ thể không ngừng run lên của mình. Cô muốn chạy đi, nhưng hai chân cứ như bị đóng đinh xuống đất, hoàn toàn không cử động nổi. Xung quanh không có một ai, tất cả đều vắng lặng như tờ.

Từ chàng trai đó toát một một không khí áp chế kinh hồn, làm người khác không thở nổi và cảm giác như lưỡi hái tử thần đang kề sát cổ vậy. Cô mường tượng thân nhiệt mình đang giảm mạnh. Cả cơ thể cô lạnh toát, dù mồ hôi vẫn cứ tuôn không ngừng.

Cô bé còn chưa kịp định thần lại, thì một cảm giác đau đớn kinh khủng ập đến trong đầu cô. Cô bé khuỵu xuống, cố gắng gào thét khản cổ, một tay ôm lấy phần chân vừa bị cắt lìa của mình. Chất lỏng đặc sệt tanh nồng chảy ra lênh láng một khoảng đất. Chàng trai vẫn chưa hề rời khỏi vị trí đứng của mình, nhưng đã rất chính xác ném một chiếc rìu to bản bóng loáng vào chân cô. Tiếng cười thích thú vang lên, cậu chậm rãi tiến đến trước cơ thể đáng thương đang quằn quại trên nền đất.

Rút trong túi ra hai cây kềm điện, cậu đưa lê trước mặt mình, ngắm nghía nó một lúc. Cậu bật công tắc, cắm cả hai cái vào hai tròng mát của cô bé. Nguồn điện truyền từ hai hốc mắt rỉ máu đi khắp cơ thể. Cô bé giãy giụa liên hồi, tiếng gào tang thương không ngừng vang lên xé toạt không gian tĩnh mịch. Chàng trai đột ngột rút hai cây kềm ra, tươi cười nhìn dòng máu tươi thấm đẫm chúng. Máu chảy xuống tay cậu, làm ướt một chút phần tay áo dài. Cậu liếm nhẹ vệt máu, muốn thử thưởng thức mùi vị của nó, nhưng rồi lại lè lưỡi, có vẻ khó chịu.

- Kẻ xấu xa ~

Cây kềm lại một lần nữa cắm thẳng xuống nơi đỉnh đầu, với nguồn vôn chỉnh ở mức cao nhất. Cô bé lại co giật chừng vài giây, bọt mép sùi ra làm chàng trai khó chịu quay đi, xua tay như muốn đuổi những thứ dơ bẩn ấy đi. Một tiếng nổ vang lên và vùng đỉnh đầu của cô bé vỡ ra làm máu văng tung toé.

Cơ thể cô trong một trạng thái chết cứng, đôi mắt trắng dã mở to không sức sống. Chàng trai lại nghiêng đầu, ngồi xuống trước thi thể bé nhỏ ấy, khẽ khàng chạm tay vào người cô, đẩy nhẹ. Hẳn nhiên, không có bất kì phản ứng nào. Cậu thích thú cười, rút mạnh cây kềm của mình ra, cho cả hai cây lại vào túi mà không cần lau đi vệt máu. Cậu nhặt lấy cây rìu và phần chân bị cắt mất của cô bé, để thứ vũ khí đáng sợ ấy vào túi và cho cái chân vào một túi nhựa. Rồi, cậu thủng thỉnh bỏ đi, chẳng thèm ngoái lại nhìn cô bé một lần.

- Ah, mình quên mất phần tay rồi ~ Nhưng thôi vậy, để người khác lấy đi ~

Một nguyên liệu để làm búp bê

Trò chơi đã bắt đầu


--o0o--

Arsha lướt tay trên màn hình cảm ứng của chiếc điện thoại, chán nản đọc những dòng tin từ một trang báo. Cậu ngồi trên một thùng giấy đựng đồ giữa hành lang khối Trung Đẳng, tựa người vào vách tường phía sau, hoàn toàn thư giãn, mặc cho xung quanh mọi người đang nhìn mình với ánh mắt khó chịu.

Bây giờ là giờ ra chơi, học sinh các khối đang tấp nập chuẩn bị cho Lễ hội văn hoá vào tuần sau. Ai ai cũng bận rộn với công việc của lớp mình, chỉ duy nhất lớp học Đặc biệt của Acedamy là (có lẽ) bình chân như vại. Đó là lí do vì sao trong lúc người ta đang làm việc không ngơi tay cho lễ hội, thì Arsha Lucifer lại có thể nhởn nhơ ngồi đây bấm điện thoại như chốn không người thế này.

Cậu chống cằm, buông một tiếng thở dài nhàm chán, tay liên tục gõ vào màn hình đến mức tướng như lớp kiếng dày ấy sắp nứt ra. Cậu truy cập vào một trang tin tức, rồi chợt dừng lại ở một dòng tiêu đề: “Phát hiện xác chết trên đường xx vào nửa đêm.”

- Ah ~ Dạo này nhiều người chết nhỉ? ~ - Arsha nói với gương mặt không chút biểu cảm. Vài người đi ngang nghe được câu nói ấy không khỏi nhíu mày khó chịu, nhưng cũng chẳng muốn dây dưa với cậu nên ngoảnh mặt bỏ đi. Mà Arsha cũng đâu có chờ đợi họ quan tâm làm gì.

Arsha đưa tay lên ngang miệng chặn tiếng cười khúc khích thoát ra khi anh đọc những dòng miêu tả về cái xác mà người ta tìm thấy. Người này còn nhân từ chán, gặp cậu là cái xác này sẽ dư thừa sự “nghệ thuật” để đưa vào viện triển lãm ngay đấy.

Ngay lúc nụ cười khẽ của Arsha sắp trở thành nụ cười rộng ngoác đáng sợ vì cái viễn cảnh đẹp đẽ trong đầu thì một âm giọng khác đã vang lên, lập tức khiến cậu trở lại với khuôn mặt không cảm xúc. Vento, hai tay ôm một thùng giấy lỉnh kỉnh đồ đi ngang qua, mắt không thèm nhìn cậu nhưng vẫn nói với giọng đều đều:

- Ngồi đó làm gì, về lớp phụ tôi chút việc xem.

Nói rồi, cô bỏ đi một mạch.

Arsha chớp chớp mắt nhìn theo con người vừa đến rồi đi nhanh như gió đó, thầm nghĩ tính cách của cậu ta hoàn toàn phù hợp với cái tên của mình. Cậu tặc lưỡi, uể oải nhét điện thoại vào túi rồi lết về phòng học.

Arsha thực sự không biết nhiều người thích vướng vào những thứ rắc rối thế này làm gì, hết trang trí, bày biện, rồi lại dọn dẹp, nấu nướng,… Cơ bản là toàn những chuyện lặt vặt mà cậu không hề có ý nghĩ đụng tới. Nhưng, Vento đã yêu cầu thì cậu cũng chẳng từ chối được, ít ra thì lời nói của chàng trai tóc xanh ấy khá có giá trị trong lớp. Và nếu lỡ như cậu có chọc giận Vento, hơn 50% cái kẻ mặc mốc cười toe toét kia cũng sẽ nhảy vào đánh “cho vui” – theo cách nói của cậu ta. Đánh như thế không thương nặng thì ít nhất cũng xây xát đôi chỗ, mà cậu thì không muốn làm tổn hại làn da mịn màng của mình đâu.

Thứ đầu tiên đập vào mắt cậu khi Arsha mở cửa là hình ảnh Mizu đang vấp ngã với đống quần áo hoá trang trên tay, dẫn đến việc cả mớ quần áo thùng thình lộn xộn rơi thẳng vào người cậu. Arsha khó chịu ngồi dậy giữa những thứ lỉnh kỉnh ấy, gạt bộ áo đầm màu hồng phấn ra khỏi đầu mình.

Mizu vừa ngóc đầu dậy, nhìn thấy anh trai của mình liền rối rít xin lỗi.

- Gomen nasai, Nii-san – Mizu mỉm cười hối lỗi.

Arsha hiển nhiên không phải người dễ giận, nhất là với cô em gái đáng yêu của mình, dù sự thật là Mizu cũng chẳng hiền lành hơn những người khá là bao. Cậu định mở miệng nói điều gì đó, nhưng chưa kịp thốt nên lời, con bé đầu vàng choé đã nhảy vào ôm lấy em gái cậu, khiến Arsha muốn nói cũng không được, nhất là khi chất giọng lanh lảnh đáng sợ của nó luôn dễ dàng chặn họng người khác.

- Mizu-chan ~ Có sao không? ~ Đã bảo đừng một lúc ôm nhiều đồ như vậy rồi mà – Dream nhíu mày, lo lắng hỏi han, nhưng cách nói năng của nó thì không hề thay đổi so với mọi khi.

- Tớ không sao – Mizu nhẹ nhàng cười, vỗ vỗ lên bàn tay đang đặt trên vai mình của nó.

- Không sao thì tốt ~ - Dream thở phào nhẹ nhõm, cùng với một nụ cười toe toét.

Như mọi khi, dù là lễ hội hay ngày thường, những kẻ này vẫn cư xử không chút khác biệt.

Arsha giúp Mizu gom lại mớ áo rồi chuyển chúng đến một góc phòng. Cậu đứng im lặng trước những chiếc thùng các tông với đầy đủ dụng cụ hoá trang, không quan tâm chúng từ đâu mà có. Rồi, Arsha cầm thử vài bộ áo lên, ngắm nghía nó. Chiếc áo đầm màu hồng vùa nãy đã trùm lên đầu cậu khiến Arsha nhíu mày. Bộ váy rườm rà này là gì đây?

- Rốt cuộc thì định diễn kịch gì thế? – Arsha quay lại, hỏi

- Hmn… Một kiểu hỗn tạp của các truyện cổ thích chăng?... – Vento nghĩ ngợi, nhưng cũng chỉ đáp qua loa.

- Boss này ~ Muốn đóng vai công chúa không? ~ - Creo từ bên ngoài chen vào, nghiêng nghiêng đầu với vẻ thích thú. Đôi mắt đỏ nhìn sang con người vừa phát ngôn kia, chớp chớp vài cái, rồi nhún vai không đáp.

Đệ nhị biến thái tặc lưỡi tiếc nuối, cười hì hì rồi quay lại với công việc mà tình yêu (?) dễ thương của cậu đã giao cho.

Vento chán nản nhìn Creo, tự hỏi có phải từ khi sinh ra cậu ta đã kì quái thế này rồi không? Cậu lật lật xấp hồ sơ trên tay, lẩm nhẩm tính toán việc gì đó, rồi cầm bút ghi chép vào ngay trên tờ giấy danh sách đồ đạc trước mặt. Sakura đã nói với cậu người đồng ý cho lớp đặc biệt tham gia Lễ hội văn hoá chính là hiệu trưởng, và người đó đã yêu cầu phải làm cho thật tốt, nên chắc chắn cậu không thể lơ là. Số lần Vento giáp mặt với hiệu trưởng có thể đếm trên đầu ngón tay. Cậu không thường có ý muốn phải gặp mặt người đứng đầu học viện lám, cho nên cũng ít quan tâm đến điều này.

Sakura là Hội trưởng hội học sinh, nên việc cô ấy thường gặp mặt hiệu trưởng để nhận các chỉ thị là điều dễ hiểu. Vento có thể biết mọi thứ thông qua lời kể của Sakura, nên không cần phiền phức để đến một căn phòng cách dãy phòng học của mình một khoảng khá xa làm gì. Phòng hiệu trưởng là một khu riêng nằm đối diện khối Cao đẳng, tức từ đây để đó phải qua dãy nhà của khối Trung Đẳng, một cái khuôn viên và hai khu kí túc xá, tuyệt đối không thể gọi là gần.

Vento thở dài. Nói đến mấy việc thể này thì cậu luôn là người phải chịu trách nhiệm. Sakura tuy đa tài thật nhưng cô gái ấy còn bận đủ việc cho trường, còn đám còn lại thì không ai nói chúng cũng chẳng thèm làm đâu. Nên người duy nhất còn có ý thức về sự quan trọng của lễ hội ở đây chỉ có Vento.

- Gah, không biết kiếp trước mình làm gì tội lỗi nữa!

- Em thì nghĩ anh quỵt tiền ai đó trong cái lớp này thì đúng hơn – Hino đặt mạnh mấy thùng sơn xuống đất, lầm bầm trả lời, có vẻ như đang khó chịu vì phải làm những việc phiền toái thế này

Vento tặc lưỡi nhìn Hino loay hoay kiểm tra lại mấy thùng sơn. Chúng dùng để trang trí sân khấu, nhưng lại để tận bên nhà kho khối Trung đẳng, khiến Hino phải đi qua lại nhiều lần để đem hết chúng về lớp. Cô bực mình cũng phải.

- Em nghỉ chút đi, Hino – Cậu yêu cầu. Nét mặt Hino dãn ra một chút khi nghe được điều đó. Vento cười thầm trước phản ứng khá là trẻ con của cô rồi quay sang những kẻ đang tụ tập gần bảng, gọi lớn – Miyami, Miyuki, để việc ở đó cho Yuki và Izumi làm đi, lại đây anh nhờ chút chuyện.

- Hai, Vento-senpai – Miyuki hồ hởi trả lời, trong khi Miyami nhăn mặt đầy khó chịu. Cô gái tóc hồng là một trong những phần tử không hề có hứng thú với Lễ hội văn hoá này. Cứ nghĩ đến việc phải đứng diễn kịch trước cả đống người, đặc biệt là bọn con trai, thì cô lại cảm thấy buồn nôn.

Vento giúp cả hai di chuyển những thùng sơn sang một vị trí bớt đồ đạt của phòng, cẩn thận không làm đổ sơn ra sàn. Miyami không mấy hợp tác, Miyuki thì lụp chụp suýt ngã do thùng sơn khá nặng. Vento có cảm giác như nếu không phải cậu yêu cầu họ làm, Miyami và những người khác đã sớm bỏ chạy khỏi phòng học từ lâu rồi. Cậu vác những tấm gỗ lớn dựng bên cạnh tủ đồ phía cuối lớp, nhẹ nhàng đặt chúng xuống và phủi lớp bụi mờ bám trên bề mặt.

- Hai đứa sơn hết đống gỗ này xem, không cần khéo tay làm gì nên đừng có biện hộ cho khả năng mĩ thuật này nọ. Tất cả chỉ cần sơn một màu duy nhất, muốn màu gì cũng được. Làm xong rồi muốn đi đâu cũng được. Được chứ? – Vento nói một lèo, dứa khoát và không sơ hở

Miyami chỉ có thể gật đầu chấp nhận, và Miyuki thì cười trừ trước cô bạn thân nhất của mình.

Arsha vẫn không biết phải làm gì, mà cậu đích xác cũng chẳng muốn làm. Arsha không có ý định trở thành vật gây cản trở hay cái gì tương tự thế, đồng thời không muốn chọc giận Vento, thế nên cuối cùng cũng lân la lại bên mọi người để tìm việc làm.

Cậu tựa người bên cửa sổ, đảo mắt quanh lớp chọn vị trí thích hợp để đến. Một tiếng kêu khe khẽ từ ngoài cửa làm Arsha quay lại, và cậu nhìn thấy Kumiho đang bám vào thành cửa sổ mà leo lên.

- Neh, cô đang làm gì thế, Kumiho? – Arsha thắc mắc.

- Đi chơi – Kumiho nhe răng cười, nhảy phóc lên và ngồi chễm chệ trên khung cửa.

- Chuyện gì với ngoại hình của cô thế, lại quậy phá gì nữa à?

Kumiho nhìn xuống bộ quần áo con trai mình đang mặt, cười cười nhưng không đáp. Cô rút điện thoại mình ra, bấm bấm rồi đưa ra trước mặt Arsha. Trên màn hình điện thoại là bản tin cậu vừa đọc ban sáng.

- Nhìn mặt cậu là biết đọc rồi – Kumiho mỉm cười, tắt điện thoại và để lại vào túi – Chác kẻ giết người này đang mệt hay là nạn nhân quá nhàm chán với hắn ta nhỉ? ~ Đang làm tuyệt thế mà lại bỏ đi nửa chừng ~

Arsha nhếch mép, gật đầu tỏ vẻ tán đồng.

- Nếu là cô, cái xác đó sẽ ra thế nào nhỉ? – Cậu hỏi, ánh mắt lại rà khắp lớp học chứ không nhìn Kumiho.

- Để xem… một tuyệt tác mà không ai quên được dù chỉ nhìn qua một lần ~ Nhưng mà, tôi không phải kẻ giết người đâu ~

- Tôi biết.

- Mà nè, người ta bảo hung thủ có dùng kìm điện đó, có khi nào là Tsuki-kun không nhở? – Kumiho chống cằm, vờ suy nghĩ.

- Ai biết ~ - Arsha nhún vai nhẹ tênh, như thể người Kumiho vừa nhắc đến là ai đó xa lạ với cậu lắm vậy – Cô định nghi ngờ giống vụ của Xukasha-chan hôm bữa ấy hả?

Kumiho khúc khích cười, nhảy khỏi cửa sổ và bỏ đi, không quên đưa tay vẫn chào Arsha. Cô ta không trả lời cậu, nhưng Arsha cũng đâu quan tâm.

Mà, lần sau biết đâu sẽ có nhiều tin giết người hơn trên mạng nhỉ? Vụ án kiểu này, chắc chắn không chỉ xảy ra trong học viện rồi.

---------------

Ai gợi ý cho tớ thêm mấy cách giết người nữa đi ~~~~

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
*Giật tem*

Cho chị xin a ~

Uhm... chap này phần đầu miêu tả rất đạt *vỗ tay*

cơ mà bầu không khí có vẻ hơi bị ảm đạm nhỉ?

kìm điện à... không phải chứ... *lo sợ*

Nói chung là chap này perfect rồi em à *ôm*

@Dream: Cách giết người thì có nhiều lắm em, như là dìm chết trong vòi nước của nhà vệ sinh, nhốt trong phòng học (vào lúc nửa đêm), xô xuống cầu thang, tông xe, bắn súng, ... kiểu gì chả có =))

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
Phong bì~
Chú ý lại vài lỗi chính tả nah~ (Rõ ràng là Kem lười dò lại!!)
Phần đầu miêu tả hay lắm cơ! Đọc rất thích!!
Có cảm giác như mọi người trong lớp học, bất cứ ai cũng đều giết người rồi vậy =]] , mái tóc đen...có khi nào là Tsu thiệt không nhỉ? =)))
p/s: Kiểu giết người sao? Bỏ độc vào nước cho chết hàng loạt, rồi bla bla. Nói chung là search google thì có ngay~~

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
quên mất rằng đây là 1 trong những fic ta dùng Kumiho-girl-verison (not Kumiko) ~~*smile* chắc sắp post lại 1 cái fic khác cũng dùng hình tượng này đã bị bỏ xó lâu năm ~~*smile*

no comment ~~ tuyệt quá muội ~~ horror ảm đạm như vầy mới thật sự ám ảnh ~~

giết người thì cứ giết như vẽ tranh ~~*smile* dùng chì đỏ là dùng dao rạch, dùng tẩy như băm nát những khúc thịt, dùng thước là từng nhát chém lìa các bộ phận, phết màu vẩy màu là tạt axit, dùng giấy dán lên là trói cho tới chết, in đất nặn xuống là chôn trong xi măng, ... bla bla ~~ *smile*

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
Muu, có phải Tsuki không là sao? =]] Có phải nii không vậy? =]]

Horror nhẹ nhàng (?) như thế này mới dễ gây nghiền a :"> Có la hét nhưng thật sự cảm giác nii khi đọc thật sự rất... bình lặng =))

Sắp tới kịch của trường rồi =))~ Sẽ là câu chuyện nào đây =))~ Và ai sẽ "hạnh phúc mãi mãi về sau"? =))

*bắc lều ngồi đợi*

description[4rum fic] Bloody Doll-chan - Page 12 EmptyRe: [4rum fic] Bloody Doll-chan

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply