---
Ta cầm bút và ghi lên giấy
Những con từ đa hình đa sắc mong manh
Chằng hiểu sao thanh âm không thể cất
Đành gửi trọn vào một chút trong tim
---
Khi đã có miệng, tại sao con người phải viết?
Họ viết để không thứ gì xóa nhòa được.
Đã có âm thanh sao còn cần chứ cái?
Để họ diễn tả những gì vô sắc vô âm.
Teehee~ ♫
Thật vô dụng làm sao, giờ đây ngay cả ngôn từ cũng không thể làm chủ.
Vậy mình có thể làm gì đây? Gào thét khản đặc trong một thế giới chỉ đầy gai và đen trắng?
Một thế giới không có ngôn ngữ.
---
Nếu đã có thể diễn đạt bằng ánh mắt tới nụ cười như bao người từng bảo
Vậy cần gì tới muôn trùng bài văn nhạt nhẽo?
Để viết ra rồi đọc qua hờ hững
Vứt đi rồi cũng chẳng còn đọng chi.
Teehee ~ ♫
Đến viết còn không thể ~ Đúng là vô dụng ~
Vậy thì có thể làm gì đây? Tự giam mình vào vòng lạc lõng, rồi cố gắng biện minh này nọ? Rằng em không thể, rằng em không giỏi, rằng em gặp vấn đề trong cách diễn đạt?
Rằng em khô khan, rằng em ngu ngốc, rằng em không thể diễn tả ngoài "lời"
Rằng những con chữ còn là gì xa lạ, rằng văn học chỉ là thứ bỏ đi?
Vậy các người câm lặng hết đi ~ ♫♫
Các người nói bằng gì?
Âm vọng
Các người sống bằng gì?
Tiếng nói
Vậy ra những hình thù đủ màu trên giấy trắng là không cần?
Đúng vậy
...
Nghiêng nghiêng đầu
Cười
Văn học chỉ là thứ bỏ đi~?
Vậy các người đang sống trên gì?
Còn gì được tạo ra khi không cầm bút viết?
Còn gì được gây nên khi giấy trắng ngả màu?
Teehee ~ ♫
Cứ cười đi ~ cứ xem thường đi ~
Vì sau cùng các người cũng về với đất ~
Để những thanh âm tan dần trong không trung, tới khi không còn gì nữa ~
Teehee ~ ♫
Giấy trắng sẽ không ghi ~
Mực đen không còn thấm ~
Chỉ còn chút hơi nhạt ~
Không đủ hoài nhớ nhung ~
Và tới cuối cùng, các người cũng chìm vào quên lãng ~
Như những bài văn đọc-qua-rồi-bỏ ~
Còn tôi?
Hm...
Có lẽ, tôi sẽ tiếp tục viết ~ chỉ vậy thôi ~
A
Và thanh âm
đã tắt
ngay từ đầu
---
Tiếp tục viết những bài văn, vô bổ
Chỉ vậy thôi
Và tôi sống, còn các người
Chưa bao giờ tồn tại ~
(khi sau cùng cũng bị bỏ quên ~)
_____
E hèm, một sự tự kỉ cùng cực khi gia đình cứ một mực ngăn cản mình học văn
*Cười* Em thích Entry này hơn là Entry trước của nii... Dễ hiểu hơn và biểu hiện được cái cảm giác "bấn loạn", lo lắng trước khi đi thi văn của nii phải không ạ (Đừng trách Saeki nếu Saeki nói sai)
P/s: Đừng lo~ Saeki sẽ luôn cầu chúc cho nii thi tốt mà~ Cố lên nha nii *Ôm*
Saeki LuciferTue Mar 06, 2012 8:24 pm