MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Ankh
Ankh
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1915
BKGC BKGC : 13504
Điểm đóng góp : 25
Đến từ : Somewhere.
Stt : Falling. Drowning.

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Mon Sep 16, 2013 3:26 pm
Lâu rồi mới viết lại kiểu fic này =)))))))))))))

@Tsu huynh: quà đấy, như em đã nói lúc trước nhé ^^~~~~

---------------------

Title: Kẻ sưu tập xác người
Author: Ankh
Rating: K+
Genres: Psychological, Shounen-ai, Oneshot, Character Death
Pairing: 5213 (Kumiho x Creo)
Summary:

“Đặt trường hợp thế này nhé, rằng trước cả khi chúng ta yêu nhau, thì cậu đã chết rồi.”

Note:
- Dự định ban đầu thì nó là Romance, và kết quả thì nó là thế này =)))))
- Viết mà không suy nghĩ nhiều, vậy nên nó khá là nhảm =))))
-Trình tự các đoạn không sắp xếp theo trình tự thời gian, nên có thể sẽ có những sự việc trong quá khứ và hiện tại đang xen vào nhau =))) đó là một sở thích của tác giả, nên miễn thắc mắc nha ~
- Và, uhm… hãy đọc thôi, đừng suy nghĩ ~

--o0o--

“Đặt trường hợp thế này nhé, rằng trước cả khi chúng ta yêu nhau, thì cậu đã chết rồi. Và tôi sẽ tìm thấy xác cậu trên một ngọn đồi hoang vắng, giữa một bãi cỏ trống hoác. Cậu sẽ chết một mình, không có ai bên cạnh cho đến khi tôi tìm thấy cậu. Và sau đó, tôi sẽ đem lòng yêu cái xác của cậu và đưa cậu về.”

Hắn bắt đầu câu chuyện của mình như thế, vào một ngày trời se se lạnh và mặt đất nồng lên cái mùi ngai ngái khó chịu.

“Giống như hoàng tử và Bạch Tuyết á?” Anh nhướn mày.

“Ừ, giống thế đó.”

“Thế thì chẳng hay chút nào. Và tôi cũng chẳng hề muốn chết.”

“Nhưng sau đó hoàng tử sẽ cứu sống công chúa. Kết thúc có hậu mà.”

“Nhưng anh không phải hoàng tử. Anh đang muốn tôi chết đấy hả?”

“Không có gì, chỉ là tôi nghĩ, xác của cậu sẽ là một cái xác rất đẹp thôi.”


Và hắn chỉ cười.






Kumiho Tsubasa là một kẻ sưu tập xác chết. Hắn ta bị ám ảnh bởi xác người.

Hắn mơ thấy những cái xác khô quắc, những bộ xương trắng hếu nứt rạn, những tử thi với cơ thể rữa nát bám lấy hắn và lôi hắn đi xềnh xệch.

Hắn mơ thấy mình ngồi trên núi xác người. Đôi mắt đỏ của hắn dán chặt vào mớ thịt nát vụn dưới chân. Mùi máu bốc lên nồng nặc trong không khí.

Hắn có những phức cảm kì lạ với những xác chết. Hắn “yêu” chúng điên cuồng.

Hắn bị ám ảnh.






Creo Dizlavan chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có dịp đặc chân vào một căn phòng đầy những xác chết treo lủng lẳng trên trần và những lọ dung dịch chất đầy các kệ. Mùi hoá chất ướp xác toả ra khắp nơi gây cảm giác khó chịu cùng cực.

Anh nhìn chăm chăm vào những cái xác đang thối rửa bị nhốt trong những cái lồng chim, trên người vận những bộ y phục mang phong cách gothic rườm rà, mái đầu xơ xác còn gắn đầy những nơ và hoa cho thấy trước đó chúng đã được trang điểm rất cẩn thận.

Anh thậm chí chưa từng nghĩ mình sẽ yêu một tay sưu tập xác người.






Cái xác lắc lư người, cơ thể treo bên dưới sợi thòng lòng của nó đung đưa qua lại.

Hắn chớp mắt quan sát cảnh tượng kì lạ đó, đột ngột nhận ra thi hài thiếu nữ mình vừa đem về để cống vào bộ sưu tập quý giá của mình vẫn còn đang sống.

- Ể, giống như zombie sống lại từ cõi chết ấy hả? Creo-chan có hứng với truyện kinh dị lắm đó, nhưng mình thì không vui đâu. Bộ sưu tập hoàn hảo của mình.

Hắn nhíu mày. Cô gái phía trên đầu hắn nhăn nhó khó chịu. Sợi thòng lọng thắt chặt lấy cổ cô ta. Hắn săm soi từng biến chuyển trên gương mặt cô với ánh mắt tò mò.

Cơ mặt cô gái co thắt lại, nhăn nhúm, méo mó. Bờ môi nứt nẻ há ra cố hớp lấy không khí. Đôi tay bị đánh gãy cố gắng quơ quào trong không gian bằng chút sức lực còn sót lại. Sau cùng, cả người cô buông thỏng, lúc la lúc lắc như con búp bê cầu nắng người ta hay treo trước cửa sổ vào những ngày mưa.

Cô ta chết.

Hắn mỉm cười. Bộ sưu tập lại trở về hoàn hảo.






Kumiho chỉ nghĩ nếu Creo là một cái xác thì sẽ rất tuyệt.

Không phải hắn không yêu Creo lúc này, nhưng hắn cho rằng, nếu Creo chết, hắn sẽ có thể đặt anh một một chiếc hộp kính chứa đầy dung dịch ướp xác sau khi trang điểm cho gương mặt xinh đẹp của anh và ướm lên người anh bộ váy gothic đỏ chói với những viền ren và nơ bướm màu đen bóng mà hắn yêu thích nhất (dù sự thật Creo là một thằng con trai).

Nhưng Creo lại bảo anh chẳng thích chết chút nào.

Kumiho nghĩ, điều này thật là nan giải.






Creo khoanh hai tay trước ngực, nhướn mày nhìn khuôn mặt hăm hở của Kumiho khi hắn đưa ra trước mặt anh một cái lọ đựng nội tạng người mà hắn bảo là báu vật của mình.

Đó là quà của Kumiho dành cho anh nhân ngày hai người lần đầu yêu nhau.

Hắn bảo hắn đã ướp trái tim này từ tận mười ba năm trước, khi hắn lần đầu cầm dao và mổ một cái xác ra. Hắn bảo cảm giác lúc đấy rất tuyệt. Thứ chất lỏng đỏ ối ngọt ngào và sự ấm áp bên trong cơ thể người kia như bao trùm lấy hắn.

Kumiho nói rằng khi ấy hắn mới năm tuổi.

“Tôi sẽ rất vui nếu cậu ăn nó” Hắn cười, nói với vẻ bông đùa.

“Tôi không phải quái vật ăn thịt người. Và chẳng có con thỏ nào lại ăn thịt cả.” Anh gắt, giả vờ khó chịu.

“Ừ, cậu không phải quái vật, nhưng cũng chẳng phải một con thỏ nữa.” Hắn mân mê lọ dung dịch trong tay, thích thú nhìn quả tim đang ngập trong đó.

“Dù sao thì tôi vẫn không ăn thịt người.”

“Vậy thì để mớ xác ấy thối rữa thì uổng quá. Tôi không có đủ hoá chất ướp xác đâu.”

“Tốt nhất anh nên ăn hết đi, vì anh là một con cáo mà.”


Anh nhếch mép cười, xoay lưng bỏ đi. Hắn chớp mắt nhìn theo.

“Nè, tôi cũng không phải cáo đâu đó.” Không hiểu sao, anh nhận ra mình chẳng cần quay lại cũng biết trên môi Kumiho là một nụ cười.






Creo nghĩ nếu ngày trước anh không “lỡ tay” giết vài tên phiền phức dám lẻn vào nhà anh và lục tung cả phòng anh lên thì bây giờ Creo đã không bị đuổi khỏi thị trấn.

Thị trấn của anh là một thị trấn hoà bình và hoàn toàn không cho phép giết bất cứ ai. Mọi người đều rất yêu thương nhau và luôn giúp đỡ nhau trong mọi việc. Những ai phạm tội ở đây đều phải đưa lên hội đồng giải quyết, không một ai được phép ra tay trừng phạt chúng cả.

Creo đã tưởng mình sinh ra nhầm nơi khi trong người anh mang sẵn ham thích giết chóc. Anh đã cho rằng thị trấn đó là một nơi rất không thích hợp với anh cho đến khi anh vô tình thấy một thành viên cấp cao của hội đồng đứng đầu thị trấn lôi một người đàn ông gầy gò què quặt ra khu rừng phía sau toà nhà chính.

Và chuyện sau đó, anh chỉ nhớ mình suýt nữa bị tình nghi là người đã giết gã đàn ông khốn khổ kia.

Thế giới đôi khi không đơn giản như người ta tưởng.






“Khi cậu giết người ấy, Creo-chan, cậu có nhận xét gì về cái xác mà cậu tạo ra không?”

“Nhận xét? Tôi chỉ thấy với thứ dao cùn trong nhà tôi thì tôi chỉ có thể đâm vài nhát vào giữa cổ họng chúng chứ chẳng đâm xuyên qua lớp mỡ dày dễ dàng được.”


Anh trả lời mà không nhìn lên hắn, tay cầm bút vẽ nguệch ngoạc lên trang giấy ố vàng những bức tranh kì quặc.

Anh vẽ một con người.

“Nếu có một cây súng, cậu nên cho hắn một phát giữa đầu.” Hắn bật cười.

“Nhưng tôi không có súng. Chắng ai trong thị trấn được phép xài súng cả, trừ những người đứng đầu.”

“Cái đó có gọi là lạm dụng chức quyền không? Hình như cậu cũng bị đuổi khỏi nơi đó ấy nhỉ?”

“Anh biết mà.”
Anh mỉm cười đơn giản. “Cái thị trấn đó đâu tốt đẹp gì. Nhưng đáng lẽ nó phải chấp nhận một người như tôi chứ, đằng này lại đuổi tôi đi.”

Từng đường nét trên tờ giấy nối lại với nhau thành một bức tranh về một người đàn ông vóc người thô kệch, bụng phệ ra, gương mặt nhăn nhúm già cỗi và khoé miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười kinh tởm.

“Tên khốn đó đã đuổi tôi đi. Hắn ta nói như thể bản thân thanh cao lắm, trong khi chính hắn là kẻ đã đánh đập một đứa trẻ và quẳng nó vào rừng. Tôi nghĩ anh sẽ thích khu rừng ở thị trấn đó đấy, vì đó là nơi mà bọn chúng vứt xác nạn nhân của mình mà.”

Hắn nghiêng nghiêng đầu nhìn vào bức tranh, trong lòng thầm nghĩ đến viễn cảnh tuyệt diệu mà hắn sẽ được nhìn thấy nếu vào khu rừng mà anh kể. Nhưng, có lẽ hắn sẽ không bao giờ đến đó, vì chạm tay vào những cái xác xấu xí do bọn kệch cỡm đó tạo nên thì chẳng vui vẻ gì.

Hắn toét miệng cười, giật lấy cây bút trên tay anh và vẽ vào bức tranh một sợi thòng lọng thắt ngang qua cổ người đàn ông.

Anh chớp mắt nhìn hắn. Rồi bật cười.








Suy cho cùng, Kumiho Tsubasa cũng chỉ muốn có một cái xác mang tên Creo Dizlavan.







“Có lẽ nó sẽ đẹp lắm.”

“Cái gì?”

“Xác của cậu.”









Kumiho Tsubasa là một kẻ sưu tập xác chết. Hắn ta bị ám ảnh bởi xác người.

Hắn ta bị ám ảnh bởi Creo Dizlavan.

- Việc này thực chẳng tốt chút nào. Tôi đã phải bỏ một vài cái lồng và một cái tủ gỗ để chừa chỗ cho cậu, vì căn phòng này chẳng còn chỗ trống nữa. Nhưng chỉ có cái lồng to lớn và đẹp đẽ này là hợp nhất với cậu thôi.







Creo xoay người né nhát kiếm từ trên cao của Kumiho, đồng thời dùng vỏ kiếm trên tay trái mình đập mạnh vào phần giữa bụng của người kia ngay khi hắn vừa đáp xuống đất.

Kumiho gập hẳn người lại để cản bớt sát thương. Hắn cắm mạnh thanh kiếm của mình xuống đất, lợi dụng nó làm điểm tựa mà chống tay tung người lên cao rồi lộn vòng ra sau lưng Creo.

Đôi mắt xanh lục nhanh chóng bắt kịp chuyển động của hắn. Anh hơi nghiêng người sang một bên, dùng vỏ kiếm đâm mạnh ngang qua hông mình về phía sau, nhằm thẳng vào chân Kumiho.

Hắn nhếch mép cười, thừa biết sau đòn tấn công đó sẽ là một cú chém nhanh vào vùng cổ, một cách chiến đầu thường thấy của anh. Nghĩ đến đó, hắn đưa đầu gối lên thúc mạnh vào phần thân vỏ kiếm làm nó chệch hướng sang một bên, rồi đưa thanh kiếm lên ngang cổ để đỡ đòn tấn công của Creo.

Nhưng Kumiho chỉ thấy người kia nhoẻn cười. Creo thả rơi thanh kiếm xuống đất, đưa tay gạt mạnh thanh kiếm của Kumiho và xoay người nắm lấy vai áo hắn kéo mạnh xuống. Đòn đánh bất người khiến hắn không kịp phản xạ, cả thân người theo lực kéo mà ngã xuống đất.

Creo ngồi lên người hắn, ngạo nghễ cười.

“Trận thắng thứ năm mươi trong một trăm lần đấu, coi như hoà rồi nhỉ?”

“Cậu đang tiến bộ đấy.”
Hắn thở dài, làm ra bộ dạng tội nghiệp. “Như thể sẽ chỉ càng khó khăn cho tôi.”

“Muốn ướp xác tôi? Đợi một trăm năm nữa đi nhé.”


Creo kéo hắn vào một nụ hôn dài. Hắn để cho anh làm chủ nụ hôn. Kumiho chạm nhẹ vào tóc Creo và mân mê nó, rồi tay hắn trượt dài xuống cổ anh, rồi luồn vào trong áo.

Cả hai cuốn lấy nhau trong mùi vị của nhục dục.

Thậm chí cả lúc đó, Kumiho cũng nghĩ, nếu Creo là một xác chết, thì sẽ đẹp biết nhường nào.






- Cậu có biết không? Cậu thật sự là đẹp lắm, rất rất đẹp.

Kumiho ôm chặt lấy Creo, hít hà mùi hương từ mái tóc đỏ của anh. Đôi mắt Creo nhắm nghiền, bờ môi son đỏ nổi bật trên nước da trát phấn, đem đến cho anh một vẻ đẹp vô hồn.

Chiếc váy gothic đỏ viền ren màu đen ôm sát lấy cơ thể thanh mảnh. Tà váy dài phủ xuống che đi đầu gối. Chiếc nơ đỏ thẫm như màu máu được đính ngay trước cổ áo.

Kumiho thích thú cười.

- Như thế này…

Kumiho vòng tay qua cổ Creo, khẽ nâng cằm anh lên và liếm nhẹ vào mang tai. Đôi mắt xanh lục vẫn nhắm chặt, khoé môi chẳng hề động đậy lấy một lần. Hắn hôn lên đuôi mắt anh, tay mân mê chiếc cổ trắng ngần.

- … trông cậu thật tuyệt.







Thứ đang chiếm trọn lấy ánh nhìn của anh là nụ cười méo mó kì dị của Kumiho. Đôi đồng tử đỏ thẫm kia mở to vô hồn, không phản chiếu bất cứ một hình ảnh nào khác ngoài Creo.

Lần đầu tiên trong đời, Creo biết thế nào là sợ hãi. Dù anh rất nhanh chóng đè nén cảm xúc đó xuống sâu trong tâm trí.

Kumiho nghiêng đầu. Ánh sáng mờ ảo từ ngọn đèn cầy cháy loe loét trên tường hắt lên gương mặt hắn càng khiến Kumiho thêm phần quỷ dị.

Creo bất giác lùi về sau một bước. Đồng tử thu hẹp lại sắc sảo, khoé miệng khẽ cong lên thành một nụ cười.

“Vậy ra anh thật sự thèm khát cái xác của tôi đến thế.”

“Tôi chỉ nghĩ, nếu cậu là một cái xác, thì hẳn sẽ rất đẹp thôi.”


Creo không biết mình đã nghe Kumiho nói câu này bao nhiêu lần nữa.

Hắn khập khiễng bước đền gần anh. Cái bóng đổ dài xiêu vẹo trên nền đất ma quái lạ kì. Từ hai tròng mắt, một dòng dịch đỏ chảy ra, trượt dài trên má và thấm vào phần cổ áo hắn vốn vẫn thích kéo cao.

Nước mắt máu.






“Cậu biết không, Creo? Tôi từng nghe một câu chuyện rằng, nếu cậu khóc trước khi giết người cậu yêu thương, thì nước mắt cậu sẽ có màu đỏ như máu vậy.”

“Vậy anh nghĩ, nước mắt tôi khi giết anh sẽ mang màu như thế sao?”

“Không. Tôi chỉ muốn biết, lúc tôi khóc sẽ trông như thế nào thôi.”






Nếu có một giấc mơ, hãy mơ về lâu đài thuỷ tinh vụn vỡ.
Sàn nhà mục nát, pha lê nứt thành ngàn mảnh vương vãi khắp nơi.
Cầu thanh sập xuống từng chút một, và bạn sẽ cuống cuồng mà chạy lên thật cao.
Cho đến khi cầu thang biến mất.
Và bạn không còn đường quay lại.
Người Sưu Tập Xác sẽ hỏi, [Này cậu bé, cậu đến từ đâu?]
Bạn sẽ trả lời, [Từ một ngôi làng xa lắm lắm. Lạc đến đây, lâu đài vụn tan, cầu thang vỡ nát. Và không còn đường quay lại nữa.]
Người Sưu Tập Xác sẽ mỉm cười và chỉ tay về bàn tiệc với những xác người biết đi, [Nào, đến đây, cùng tham gia bữa tiệc này.]

Hãy cùng mơ, [một giấc mơ] thật [đẹp].








Kumiho ném con dao và đôi găng dính máu của mình vào lò lửa.

Creo nằm sóng soài trên nền đất, vệt máu đỏ thẫm loang ra khắp chiếc áo trắng với hoa văn màu đỏ. Đôi mắt xanh lục hơi hé mở nhìn lên trần nhà.

“Vậy ra cuối cùng, anh cũng giết tôi?”

“Vì xác cậu, sẽ là một tuyệt phẩm của thế gian.”


Hắn quỳ xuống bên anh. Nét ma quái cùng nụ cười rộng ngoác khi nãy biến đâu mất, chỉ còn lại một Kumiho dịu dàng như những ngày đầu hai người gặp nhau.

Creo nhếch mép cười, mấp máy môi khe khẽ hát.

Giai điệu mà trước đây hắn từng đàn, anh từng hát, khi muôn hoa đang hé nở và chim ríu rít hót trên cành. Khi con người đang chìm vào ảo mộng vĩnh hằng, chỉ còn hắn,chỉ còn anh, chỉ còn tiếng đàn, tiếng hát, tiếng nước chảy róc rách qua những nhánh sông, tiếng gió khua xào xạc những vòm cây xanh lá.

“Này, cậu có nhớ, cậu từng bảo mình muốn huỷ diệt thị trấn “của cậu” không?”

Creo không trả lời.

“Tôi đã thay cậu làm rồi.”

Giọng hát nhỏ dần. Tiếng đàn trong tâm tưởng cũng dần ngừng lại.

“Ngủ ngon, Creo. Ngủ ngon.”







- Creo này, đáng lẽ lúc đấy tôi nên nói cho cậu biết một chuyện.

Kumiho nâng khuôn mặt Creo bằng cả hai bàn tay, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn dài.

- Rằng tôi yêu cậu hơn bất cứ điều gì trên thế gian.





[Vậy nên, cậu biết đấy, với một kẻ sưu tập xác, chỉ có xác người là hắn biết cách lưu giữ mãi mãi thôi ~]




[[Cười.]]





.



[[Đoạn kết]]


Người Sưu Tập Xác sẽ mỉm cười và chỉ tay về bàn tiệc với những xác người biết đi, [Nào, đến đây, cùng tham gia bữa tiệc này.]


Hãy cùng mơ, [một giấc mơ] thật [đẹp].


Bạn sẽ gật đầu, [Cảm ơn, tôi cũng đang rất đói.]
Người Sưu Tập Xác sẽ cười khi bạn đã nhấp một miếng bánh và uống một ngụm trà, [Tốt. Vậy chúng ta có thể mãi mãi sống cùng nhau.]


Mãi mãi.





Đó, là câu chuyện về Kẻ Sưu Tập Xác Người.



/the End/
annie_izu
annie_izu
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1238
BKGC BKGC : 7787
Điểm đóng góp : 13
Đến từ : Chốn cũ
Stt : Còn say kỉ niệm, nhớ tìm về

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Mon Sep 16, 2013 6:31 pm
Tớ đã đọc :3

Và không suy nghĩ :3

Vì đọc không suy nghĩ nên tớ chẳng biết comt gì =)))))

Cơ mà có vài lỗi chính tả a :3 Cái đó chắc do cậu ẩu nhỉ? :3

Thế thôi =)))

*le te đi ra*
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4795
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Mon Sep 16, 2013 7:56 pm
Nói chung là hềnh như cái geển bị iếu cái angst thì phải ah

Fic hay thì hay thật co mà bạn đọc một số chỗ thấy hơi khó hiểu, mặc dù đọc đến cuối vẫn hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nói ra điều này mong Kumi sama đừng đánh em, không thấy truyện này ooc cho mấy.

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ankh
Ankh
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1915
BKGC BKGC : 13504
Điểm đóng góp : 25
Đến từ : Somewhere.
Stt : Falling. Drowning.

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Mon Sep 16, 2013 8:24 pm
@Ann: đúng là ẩu thật, tớ có dò lại, nhưng dò không kĩ =)))

Mà cậu cmt thế làm tớ đau lòng quá ah Ọ A Ọ

@Arisu: tớ không thấy cái OS này nó Angst nên tớ không để tag Angst ah O v O

Về vụ OOC thì, hình như tớ không rõ là tớ có OOC Tsu huynh và Creo-san không nữa =))))))))

Chỗ nào khó hiểu ah? O v O
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Mon Sep 16, 2013 9:36 pm
wah ~~~~ hình tượng yêu xác chết ~~~~
làm huynh nhớ đến hoàng tử Lui a ~~ bạn cũng đam mê xác chết điên cuồng ~~ mỗi tội độ bỉ của bạn ếu đỡ được thành ra cái manga chap1 là horror và các chap sau đều là humor =))))
huynh là huynh thích kiểu hình tượng này a ~~ nhất là với các S ~~ như Blue Earl và 1stCavallone ~~ kì lạ là huynh chưa bao giờ áp dụng nó lên bản thân mình và khi đọc fic này huynh thấy nó hợp vô cùng a ~~ *bay*~~
well, huynh không thấy nó OOC đâu =]] fic về 5213 có 2 hình tượng, 1 là như trên, cũng đã xuất hiện trong kha khá fic, và 2 là trong OS The End ~~=]] khác hẳn nhau đấy nhể =]] cơ mà thực sự là đọc đều không thấy chút OOC nào =]] 
vụ đàn và hát là có thật a ~~=]] 
well, nó có chút hơi hướm angst a ~ huynh cũng không biết diễn tả ra làm sao nữa, có thể cái angst đó không rõ ràng, chỉ là 1 làn sương mỏng bao trùm fic 1 cách ẩn hiện mà thôi ~
*le vẽ cover fic* =]]
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12921
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Tue Sep 17, 2013 1:22 pm
Thực sự rất hay, cả nội dung và diễn đạt :3. Câu chuyện nhẹ nhàng và có phần bí hiểm.

Con người luôn bị thời gian thay đổi, dù là ngoại hình hay tính cách.

Nhưng sở thích sưu tập xác chết của Kumi thì đã là cố hữu rồi, có lẽ cậu ta không thích nhìn thấy những thay đổi nên muốn người ta chết để ngoại hình không bị tuổi tác ảnh hương, rồi chết rồi thì phải bảo quản để thời gian không phân hủy chăng ? :))))

Sự thật Kumi có thích xác người hay không thì chưa cần biết, nhưng Kem thích xác người thì có thể chắc chắn :v (*nhớ-ing* trong fic "Alice in Wonderland" chẳng phải cũng nhắc đến rằng, với người mình yêu thuơng thì dù có biến thành cái xác khô, Julie cũng có thể hôn họ => rất ấn tượng :)))) )

Biết com có bấy nhiêu thôi :v *lượn ra*
Hikari Fubuki
Hikari Fubuki
Mod
Mod
ĐCC :
[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 659
BKGC BKGC : 22892
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : Hành tinh như cái đinh
Stt : Ah ~~~~~ TROLL everywhere =w=~~~~

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Mon Jul 21, 2014 3:22 pm
nee không biết comt gì :v ......

lạnh xương sống rồi :v .......

từ giờ có lẽ nên bảo Cáo tránh xa nee ra vài mét :v .......

em làm nee hơi ớn lạnh rồi :v ...............

vậy thôi, nee không biết comt gì ngoài nhiêu đó :v ............................
Sponsored content

[4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người Empty Re: [4rum Oneshot] Kẻ sưu tập xác người

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết