MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty [Fiction] Loạn khúc

Mon Mar 05, 2012 10:31 pm
Title: Loạn khúc
Author: Tự kỉ-chan, it's me
Rating: T (maybe)
Genres: Psychological, Bloody, Drama, Yandere + Yangire, Shoujo-ai, Shounen-ai,...
Disclaimer: Không phải của tôi, chẳng phải của người ta, “họ” là thứ gì đó tồn tại nhưng không tồn tại ~
Warning: bệnh hoạn, máu me và tuyệt đối không dành cho người chỉ thích fic màu hồng, đừng đọc vài dòng đầu của một chap mà nghĩ nó bình thường, đoạn kết sẽ dập tắt suy nghĩ của bạn đấy ~. Mà nó cũng chẳng máu me lắm đâu ah ~
Note: Mỗi chap là một câu chuyện riêng, vì thế nó chẳng liên quan gì đến nhau đâu ~ Không hẳn là chap nào cũng có máu, nhưng đa số là như vậy ~ Uhm... Đôi khi, có thể nhân vật trong chap này sẽ gặp nhân vật trong chap kia chăng ~ Ai mà biết được ~ Cái fic này viết ra chỉ để tự kỉ thôi ~
Summary:

Loạn khúc ngân vang ~
Âm thanh ai oán và đên rồ ~
Loạn khúc ngân vang ~
Từng nốt ngân dài và rạn nứt ~
Loạn khúc ngân vang ~
Cuốn thế giới vào bài ca kì diệu ~

Nya~ Sẽ thế nào nếu nơi đây toàn là giả dối ~


--o0o--

Khoá sol: Cửa vào thế giới

Người ta kể rằng, thế giới này là một toà lâu đài rộng lớn và từng quốc gia chỉ là một căn phòng trong lâu đài đó. Con người cùng nhau sống trong toà lâu đài, họ chẳng hay biết họ chưa bao giờ có được cái thứ gọi là tự do. Họ thoả thích làm điều họ muốn làm, họ ăn những thứ họ muốn ăn, nói những câu chuyện họ muốn nói, hát những bài ca mà họ thấy hay. Nhưng chẳng ai, chẳng một ai nhận ra rằng, họ chưa bao giờ được tự do như họ nghĩ.

Họ sống, trong một lâu đài cực kì rộng lớn.

Toà lâu đài mang tên Giả Dối.

Cho đến một ngày kia, một chàng trai nghèo cực kì tốt bụng nhìn lên trời vào buổi sáng mờ sương. Chàng bỗng dưng nghĩ thầm

Ah ~ Có vẻ như mình đang sống trong một cái hộp rất lớn ~

Chàng trai tốt bụng gật gù với suy nghĩ của mình. Chàng bắt đầu nung nấu ý muốn thoát ra khỏi đây. Chàng tự chọn cho mình một nghệ danh, và khoát ba lô lên đường đi tìm Cánh cổng của lâu đài Giả Dối.

Nhưng, chàng không biết nên chọn nghệ danh nào cho thật hay, thật kiêu. Thế là chàng ngồi xuống trước cửa nhà, với cái ba lô trên lưng, và suy nghĩ. Chàng cứ suy nghĩ, suy nghĩ, suy nghĩ mãi. Và cuối cùng, ah, chàng biết rồi. Tên chàng sẽ là Chân Thật.

Chàng trai mỉm cười. Và chàng đi.

Chàng cứ đi, đi, đi mãi. Qua đường, qua sông, qua rừng, qua núi. Chàng đi, đi, đi mãi.

Chân chàng chảy máu rồi. Đôi mắt nhạt nhoà chẳng còn nhìn rõ. Quần áo chàng mục nát rồi và cơ thể tiều tuỵ theo từng ngày. Thế mà chàng vẫn cứ đi.

Cho đến một ngày, chàng trai Chân Thật không còn đủ sức lê bước nữa. Chàng ngã xuống giữa cách đồng hoa. Và, ah, có một cánh cổng, một cánh cổng to lớn xuất hiện trước mặt chàng.

Chàng trai Chân Thật mỉm cười mệt mỏi. Và chàng chạm tay vào cánh cửa gỗ khổng lồ. Cánh cửa mở ra. Tự dưng chàng cảm thấy cả cơ thể ngập tràn một sức sống kì lạ. Chàng đứng dậy, và bước qua cánh cửa, đi khỏi lâu đài.

Và từ đó, chẳng ai thấy chàng quay lại nữa.

Cánh cửa đóng lại, và con người lại tiếp tục bị giam cầm trong lâu đài Giả Dối.

.
.

Này, bạn có nghĩ sẽ có một chàng trai Chân Thật nào khác lại đi tìm cánh cửa không? ~

-----------
Đừng hỏi tôi là ai, ai biết cũng đừng nói. Nhìn nick tôi là biết cái fic này là gì rồi.

Viết chơi thôi.


Được sửa bởi Tự kỉ-chan ngày Thu Mar 15, 2012 10:13 pm; sửa lần 3.
annie_izu
annie_izu
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1238
BKGC BKGC : 7787
Điểm đóng góp : 13
Đến từ : Chốn cũ
Stt : Còn say kỉ niệm, nhớ tìm về

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Tue Mar 06, 2012 8:33 am
Lâu đài giả dối ây ="=, nghe tên mà ta thèm ăn kem với thèm búp bê ghê ây =)) Cũng chả biết phải hok.

Cán cửa mở ra

Cánh cửa mở ra ây

thật hay, thật kêu

Theo Ann nghĩ là thật kiêu chứ nhỉ ây

Thôi, bye bye *bò đi*

*bò vô lại* À, quên lấy tem! Xí Temzz nè. *khều khều* Ann đoán đúng bợn thì bợn pm cho Ann nhớ ây =)) , đùa thôi

*bò đi*
Sanyonara
Sanyonara
Cmod
Cmod
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 2836
BKGC BKGC : 39860
Điểm đóng góp : 40
Đến từ : Hội những thằng ngấm ngầm biến thái
Stt : Tui đã 100 tuổi rồi >v<~

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Tue Mar 06, 2012 10:23 am
Chành đi, đi, đi mãi.

Sai type nè Tự kỉ =))

Thứ duy nhất nhìn thấy trong chap này là một sự dối trá kéo dài không điểm dừng, ngay cả Chân Thật còn bỏ chúng ta thì ai ở lại đây? =))

*níu áo* qua Viết ngắn chơi với tớ đi Tự kỉ =))
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Tue Mar 06, 2012 12:20 pm
ối chà~
lại thêm fic tự kỉ + horror nữa nah~
i like it~
Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Thu Mar 08, 2012 6:20 am


Nốt thứ nhất: London Bridge is falling down

“London Bridge is falling down
Falling down, falling down
London Bridge is falling down
My fair lady ~”


Con bé nghiêng nghiêng đầu theo giai điệu của bài hát trẻ con quen thuộc. Nó cứ ngân nga, ngân nga trong khi tay thì di di cây bút màu vẽ nguệch ngoạc lên tờ giấy trắng. Nó nằm dài xuống sàn nhà, miệng cười toe toét. Xung quanh nó là những cây màu sáp và những tờ giấy văng tung toé.

Những cây màu của nó, tuyệt nhiên, chỉ có màu đen và đỏ

Em đang vẽ gì thế? Chị nó hỏi trong khi ngồi xuống bên cạnh nó

Chiếc cầu London đang rơi. Nó cười toe nhìn chị nó, mắt nhắm tít lại sung sướng khi bàn tay ấm áp của chị nhẹ nhàng xoa đầu nó.

Chị nhìn này. Nó với tay lấy những bức tranh vương vãi lại gần, chỉ vào và nói với giọng thích thú. Đây là người đi trên cây cầu. Chiếc cầu London gãy, người đó rơi, rơi và rơi. Rắc ~ Xương người đó vỡ vụn thành từng mảnh ~

Chị nó chẳng hề tỏ ra vẻ kinh ngạc, chỉ mỉm cười hiền lành.

Nó khúc khích cười và tiếp tục vẽ.

Những hình ảnh cẩu thả hiện lên trên mặt giấy. Con người với cái mặt đen thui bị đóng đinh trên cây cổ thụ khổng lồ và chảy đầy máu. Người phụ nữa xấu xí với cơ thể trần trụi nhảy múa giữa bãi chông đầy xương trắng. Đứa trẻ với nụ cười điên dại và đôi mắt tràn nước ngụp lặn trong dòng sống máu mênh mông.

Và còn nhiều, còn nhiều những bức tranh khác.

Con bé ấy, cứ vẽ, và ngân nga.

“London Bridge is falling down
Falling down, falling down
London Bridge is falling down
My fair lady ~

Built it on with bone and blood
Bone and blood, bone and blood
Built it on with bone and blood
My fair lady ~”


Và đêm. Và ngày. Và năm. Và tháng.

Ngân nga ngân nga khúc ca điên loạn

Mỉm cười mỉm cười nụ cười giả dối

Con bé ấy không bao giờ ngừng vẽ. Mặc cho tay mình mỏi nhừ và bật máu. Mặc cho tờ giấy trắng đã nhuộm đầy màu đỏ.

Nghiêng đầu và cười.

Em đang vẽ gì thế? Chị nó hỏi nhẹ nhàng

Nó ngước lên, hốc mắt trống rỗng rỉ máu và nụ cười méo mó kì dị

Vẽ thế gian ~

Chiếc cầu London đang rơi xuống
Xây lại nó bằng xương và máu nào ~

Thế gian này đang vỡ nát
Xây lại nó bằng tội lỗi của con người nào

Nya~ Quên mất ~ Cho dù xây lại thì nó sẽ tiếp tục vỡ nát thôi ~
Nhưng sẽ vỡ nát trong huy hoàng
Như cầu London vậy ~
Hino Asa
Hino Asa
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 3479
BKGC BKGC : 8086
Điểm đóng góp : 45

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Thu Mar 08, 2012 9:14 am
*xé tem*
Chap này rất hay, buồn nữa
Cầu London gãy, dù có xây lại nữa thì vẫn gãy
Vỡ nát trong huy hoàng.Câu này tớ thích nhất, rất hay
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Thu Mar 08, 2012 12:17 pm
cầu London rơi và vỡ nát~
xây nó lại bằng máu và xương~
---
lời bài hát đó là ở chữ kí cũ của Kem nèh~
Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Thu Mar 15, 2012 10:12 pm
Nốt thứ hai: Giả dối

Trong một khu phố nọ, nơi mọi người sinh sống rất vui vẻ và hoà thuận, có một cô gái vô cùng xinh đẹp. Cô có mái tóc dài đượm đầy vị nắng, đáy mắt trong veo không chút vẩn đục và khuôn miệng xinh xắn luôn nở nụ cười.

Và cô gái ấy, vô cùng ghét những thứ giả dối.

Một ngày nọ, cái bình cổ trong nhà cô biến mất. Cô gái ngạc nhiên và hỏi những nhà xung quanh về cái bình ấy. Tất cả mọi người đều lắc đầu một cách chân thật, duy chỉ có một bà lão dứt khoát bảo mình không lấy và còn phân bua đủ điều.

Oh, thật ngu ngốc! Nói như thế thì lộ hết chính mình làm còn gì.

Cô gái nghiêng đầu, miệng vẫn cười nụ cười rạng rỡ ấy.

Ngày hôm sau, người ta thấy cô gái đem về nhà một chiếc bình với kiểu dáng giống cái đã mất, nhưng lần này, nó nhuộm màu đỏ thẫm. Còn người đàn bà kia, chẳng ai thấy bà ta đâu nữa.

Lại một ngày khác, cô gái phát hiện ra một thằng bé chuyên đi phá cửa kính của những ngôi nhà. Nhưng chẳng lần nào người ta bắt được nó. Chẳng ai biết nó là ai, từ đâu đến, cũng như chẳng ai biết được khuông mặt nó. Nhưng cô gái, luôn nhìn ra đường từ khung cửa sổ nhà mình, thấy tất cả.

Thằng bé cứ quậy phá như thế, cho đến một hôm người ta tóm được nó khi đang loay hoay chuẩn bị đá để phá một ngôi nhà khác. Bị tra hỏi, thằng bé chối bay biến. Cô gái đứng từ xa, nghiêng đầu nhìn nó và mỉm cười.

Kể từ lần đó, không ngôi nhà nào trong khu phố ấy bị nó phá nữa, và chẳng còn ai nhìn thấy thằng bé. Hàng xóm của cô gái hơi ngạc nhiên một chút khi thấy cô đem về nhà một hòn đá cuội đỏ thẫm.

Vào một buổi sáng đẹp trời, cô gái ra đường và đi chợ. Cô đứng ngần ngừ trước cửa những quầy thức ăn, đắn đó khônng biết nên chọn mua gì. Một tiếng chửi bới vang lên rất lớn làm cô và những người khác giật mình. Là một người bán thịt và một khách hàng của ông ta. Khách hàng cằn nhằn người bán thịt gian lận, không bán cho ông đủ một cân thịt mà chỉ bán có tám phần của nó. Người bán thịt, hiển nhiên không chịu thừa nhận, ông ta cãi lại rằng người khách hàng lừa gạt, xén bớt thịt đi và tới đây chửi bới mong được lấy thêm.

Hai bên cứ thế, mắng nhiếc nhau, chửi rủa nhau gây khó chịu cho cả khu phố.

Cô gái chẳng hề bực mình, im lặng một hồi lâu, cô bỗng dưng rảo bước về nàh mà chẳng thèm mua gì cả.

Hôm sau, không ai thấy người bán thịt mở cửa hàng nữa, và người khách mua hàng kia cũng chẳng thấy đến nữa. Cùng lúc đó, cô gái giúp người chị họ của mình mở một cửa hàng bán thịt với những món thịt ngon nhất trên đời.

Rồi một ngày kia, trời vẫn nắng đẹp. Từng chú chim lông trắng muốt sà xuống vệ đường để ăn những vụn bánh mì mà người ta đổ ra. Những cổ xe ngựa vẩn tấp nập qua lại trên con đường và người dân vẫn thong thả làm những công việc hằng ngày của mình. Hôm đó, cô gái đến thăm người họ hàng của mình.

Cô gái không thích người đó chút nào, nhưng vì quan hệ họ hàng, cô đành phải đi.

Xin chào. Người phụ nữ mỉm cười đón cô ở cổng, nhẹ nhàng cúi đầu cùng với nụ cười lịch sự.

Cô gái hơi khó chịu, nhưng không nói ra.

Cháu đã tới rồi. Người họ hàng đầy sang trọng hồ hởi dang vòng tay toang ôm cô vào lòng.

Cô gái mỉm cười, khẽ khàng từ chối.

Ah, chị đã đến rồi. Em rất vui khi chị đến đây. Cô bé nhỏ nhắn – đứa con của người họ hàng – ôm chầm lấy cô với sự hân hoan.

Cô gái xoa đầu đứa bé, nhẹ nhàng đầu nó ra.

Một nụ cười kì lạ lướt ngang trên khuôn mặt xinh xắn như búp bê của cô.

Bữa ăn tối kết thúc khi trời đã chập tối. Người họ hàng bước đến gần cô, vẫn với kiểu cách sang trọng ấy, mỉm cười.

Cô gái với tay cầm lấy con dao cắt bánh mì trên bàn, lau sạch nó. Nhìn người họ hàng với ánh mặt trong veo không vương chút bụi, cô gái tươi cười.

Chào tạm biệt, Giả dối ơi ~

Con dao vung lên và cắm phập vào đầu người họ hàng, chẻ đôi đầu người đó ra. Máu và các thứ khác trong đầu vung vãi khắp sàn. Tiếng la hét vang lên khắp cả căn biệt thự.

Cô gái bình thản mỉm cười

Lâu đài Giả dối, con người Giả dối ~
Chim trong lồng, mất tự do ~
Leo đến nơi cao nhất và nhảy xuống ~
Cũng chỉ thế thôi, Giả dối ơi ~


Ngân nga, ngân nga và ngân nga. Khúc ca ngọt ngào điên loạn.
Xoay tròn, xoay tròn và xoay tròn. Giữa biển máu đỏ thẫm mênh mông.

Chợt, cô gái dừng lại khi cao dao vừa cắm vào mặt giữa mặt một người hầu. Trước mặt
cô, là cả một tấm gương khổng lồ. Cô gái nhìn chằm chằm vào gương. Khuôn mặt cô trong gương in hằn một nụ cười. Khẽ nghiêng đầu. Con dao trên tay rơi xuống đất.

Ah ~ Giả dối đây này ~

.
.

Sáng hôm sau, người ta phát hiện ra một cuộc thảm sác trong một ngôi biệt thự ở ngoại ô thành phố. Tất cả những xác người đều không còn nguyên vẹn, cơ thể ai cũng đều bị đâm nát một cách thảm thương. Những cái xác xấu xí đang thương với hai tròng mắt lộ rõ vẻ sợ hãi tột cùng được người ta lôi đi và chất đầy trên một cái xe chở xác.

Duy chỉ có xác của một cô gái, nằm chết trước tấm gương khổng lồ. Khuôn mặt cô bị cào nát, đôi mắt vẫn trong veo và khuôn miệng vẫn mỉm cười.

Chẳng hiểu vì sao, không ai động vào nó, chẳng ai thu dọn nó. Cô gái cứ nằm như thế cho đến khi mục rữa.

Và cô, luôn luôn nở một nụ cười.

Vì giả dối có chết đi thì cũng chẳng bao giờ thay đổi.
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Thu Mar 15, 2012 10:19 pm
lấy tem trc nah~
cô gái giả dối~ tiêu diệu tất cả nhg~ gì giả dối~ kể cả chính mình~
con người thế mới biết dối trá đáng sợ đến mức nào~
dối trá là chết~ chỉ có thế thôi~
Sanyonara
Sanyonara
Cmod
Cmod
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 2836
BKGC BKGC : 39860
Điểm đóng góp : 40
Đến từ : Hội những thằng ngấm ngầm biến thái
Stt : Tui đã 100 tuổi rồi >v<~

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Fri Mar 16, 2012 9:25 pm
Giả dối là một phần không thế thiếu ' '~

Ngay cả khi mình sống, mình mơ, tức mình cũng đang giả dối ' '~

Mình nhìn vào gương, mình thấy ảo ảnh, mình đang giả dối ~

Mình khoác lên người những bộ trang phục che đi khuyết điểm cơ thế ~

Mình đang giả dối ~

Nên tốt nhất, chết hết đi ' ' ~

Fic của Tự kỉ-chan đúng là đậm mùi tự kỉ a ~ Nhưng thật sự lại rất thích những gì nói về mặt trái của cuộc sống ~

Ànâu, nhiễm rồi nhiễm rồi ~
Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Wed Mar 21, 2012 10:37 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Quá.là.ế.

Cảm ơn những bạn đã ủng hộ.

Lần này chẳng liên quan gì đến thế giới đâu

---------------

Kể cả thần tượng hay bài hát trong chap này đều là chế hết, đừng thắc mắc nó ở đâu ra

Warning: shoujo-ai

Nốt thứ ba: Cuồng thần tượng


“In my lonely dream, I only see the dark
Go, go, go and go
I will never stop
Go, go, go and go…”


Bài hát gì thế?
Không biết.
Của ai vậy?
Thần tượng của tớ.
Là ai?
Một người nào đó.

Tôi khẽ nhún vai, mỉm cười vớ vẩn.
Bạn nghiêng nghiêng đầu nhìn tôi, cái cau mày hờ hững thoáng lướt qua trên khuôn mặt xinh đẹp.
Tôi yêu bài hát ấy. Tôi yêu thần tượng của tôi. Yêu đến điên cuồng.
Tôi yêu khuôn mặt người ấy. Yêu giọng hát của người ấy. Yêu tất cả ở người ấy. Thần tượng của tôi.

Lần đầu tiên nghe cậu thần tượng ai đó đấy.
Vậy sao?
Uhm.

Bạn khúc khích cười. Tay đung đưa tách cà phê nghi ngút khói. Bạn không uống, luôn luôn như thế. Cứ đung đưa nó, đung đưa, cho đến khi tách cà phê nguội hẳn.
Tôi cười nhạt.
Thần tượng của tôi. Người cất lên những ca khúc làm tôi mê đắm.
Thần tượng của tôi. Người tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả chỉ để có một lần gặp mặt.

Bài hát vừa nãy có ý nghĩa gì thế?
Cô đơn và giấc mơ và bóng tối. Chỉ thế thôi.
Này, sao lại đơn giản thế. Vậy mà cậu cũng thích sao?
Uhm.
Kì quặc.

Bạn nhếch mép, đưa miệng thổi phà hơi nóng ẩm của tách cà phê vào mặt tôi. Hương cà phê quyện lại trong không khí tạo nên cái mùi hương đê mê ngây ngất đến kì lạ.

Cậu yêu thần tượng của mình lắm sao?
Tất nhiên.

Ừ thì tôi yêu. Yêu đến chết ấy chứ.
Chẳng bao giờ lí giải được cái sự say sưa của tôi mỗi khi một bài hát của người đó cất lên.
Những âm thanh trầm ấm ngọt ngào ấy dẫn dắt tôi vào thế giới mơ mộng bạt ngàn, để hồn tôi trôi dạt giữa gió ngàn năm thổi dài ra biển cả bao la xanh thẳm.

Cậu, yêu tớ không?
Điên à?
Đùa thôi.

Cười.

Nếu gặp được thần tượng, cậu sẽ làm gì?
Không biết nữa.
Vậy à?
Uhm.

Bạn nhìn tôi bằng ánh mắt kì lạ.
Tách cà phê đã nguội đi phần nào. Nhưng bạn vẫn không uống nó.
Tôi ngã người ra ghế, đột ngột bật ra những tiếng ngân nga khe khẽ.

“In my lonely dream, only I walk.
My heart is empty and my soul is broken.
I’m just an insensitive doll
Go, go, go and go.
I will never stop
Go, go, go and go…”


Cậu hát mà cứ như đọc văn ấy, chẳng hay chút nào.
Thì tớ làm sao hát hay như thần tượng tớ được.
Cậu cứ làm fan cuồng đi, tớ sẽ anti người ấy đấy.
Cậu đùa à? Anti đi thì đừng trách tớ.
Cậu định làm gì?
Giết cậu.

Tôi đáp tỉnh bơ, kèm theo một nụ cười toe toét.
Bạn chẳng hề tỏ ra bất ngờ, cười bình thản. Bạn khẽ cúi đầu, đôi mắt trong khép hờ lại.
Đặt nhẹ tách cà phê lên bàn, bạn khẽ rướn người về phía tôi.

Tớ, ghét thần tượng của cậu.
Thật chứ?
Uhm.

Cười.

Bạn áp môi mình vào môi tôi, cuốn tôi vào một nụ hôn thật sâu.
Mỉm cười. Dòng máu tươi rỉ ra từ khoé môi bạn chảy vào miệng tôi. Cái thứ chất lỏng ngọt ngào đã từng khiến tôi sinh nghiện ấy, đang được truyền từ bạn sang tôi qua một nụ hôn, thật dài.
Tôi buông con dao cắm sâu vào bụng bạn ra.
Bạn đơn giản chỉ nhìn tôi, cười bình thản.

Giữa tớ và thần tượng, cậu chọn ai?
Thần tượng của tớ. Tất nhiên.

Bạn cười. Đôi mắt trong nhìn sâu vào tôi.

Tớ yêu cậu. Tạm biệt.
Ừ. Tạm biệt.

“In my dream, I’m alone
And I will be alone forever…”

Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Wed Mar 21, 2012 10:42 pm
tem~
---
---
không phải về thế giới thì có sao?~
vẫn luôn có người muốn thoát khỏi hiện thực chán ngắt này đây~
vẫn luôn có kẻ muốn chìm đắm vào mộng tưởng và những điều phi lí~
vẫn luôn là vậy mà~
---
giấc mộng cô độc~
chỉ biết bước đi~
con tim trống rỗng~
tâm hồn vỡ tan~
búp bê vô hồn~
mãi không dừng bước~
đi đi đi đi~~
---
----
Sanyonara
Sanyonara
Cmod
Cmod
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 2836
BKGC BKGC : 39860
Điểm đóng góp : 40
Đến từ : Hội những thằng ngấm ngầm biến thái
Stt : Tui đã 100 tuổi rồi >v<~

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Thu Mar 22, 2012 9:22 pm
Yêu quá đi a >w<~~
Yêu chap này quá đi a ~~~ >w<~

Hau ~ Tớ có thần tượng ~ Và tớ yêu người đó~

Đơn giản thế thôi ~

Và vì tớ đã yêu ~

Nên tớ còn yêu hơn cậu ~

Vì thần tượng của tớ luôn hoàn hảo ~~~~~~~

*nhảy nhót*

Đơn giản là yêu thôi, neh ~
Sato blue rose
Sato blue rose
Member
Member
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 4493
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Thế giới của hoa hồng
Stt : Cứ nói đi, không sao đâu.Cứ làm đi, sẽ ổn cả.

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Sat Mar 24, 2012 2:23 pm
Hay quá đi. Rảo qua mấy vòng trên 4 rum em phát hiện ra rất nhiều người có cách viết fic rất ấn tượng, có đó có tự kỉ - chan đấy. ^ ^
Ủng hộ chị, viết tiếp chị nhé.
Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Mon Apr 30, 2012 9:06 pm
Nốt thứ tư: Chôn

Một ngày nọ, tôi thức dậy giữ căn phòng của mình. Dán mắt lên trần nhà, tôi im lặng.

Mẹ gõ cửa và bảo tôi dậy ăn sáng.

Nhanh chóng, tôi thay quần áo và bước xuống nhà.

Mọi vật vẫn xoay vần yên tĩnh. Không chút cảm giác.

Bánh mì bơ và sữa tươi cho bữa sáng.

Mọi vật vẫn xoay vần yên tĩnh. Không chút thay đổi.

Mẹ tôi vẫn mang khuôn mặt hiền từ nhân hậu đó.

Chán ngán.

Đi đổ rác. Rác này có lẽ chôn xuống đất sẽ tốt hơn.

Tôi đào. Đổ rác xuống. Lấp lại.

Tự dưng nhận ra có cái gì đó vui vui.

Bước ra đường. Tôi băng ngang qua những dòng người chen chúc.

Bao nilon. Cây gắp. Rác dưới chân tôi.

Đem một bao rác về nhà và chôn.

Tôi đào. Đổ rác xuống. Lấp lại.

Tôi mỉm cười. Điều này thật thú vị.

Cầm xẻng lên. Tôi đào một cái hố thật sâu và chôn rất nhiều thứ.

Rác thải từ những bữa ăn.

Rác nhặt trên đường.

Đồ vật không sử dụng được nữa.

Xác côn trùng mà tôi nhặt được khi chăm sóc vườn cây.

Xác động vật chết trong bãi rác.

Bộ phận cơ thể bị thối rữa tôi tìm thấy trong ống cống.

Xác người mà tôi ghét đến chết đi được.

Tôi đào. Đổ tất cả xuống. Lấp lại.

Chôn tất cả xuống.

Tôi mỉm cười.

Mọi vật vẫn xoay vần yên tĩnh. Nhưng có chút thay đổi.

Tôi vẫn tiếp tục đào. Chôn.

Xẻng. Rác. Con người. Thế giới. Và tôi.

Chôn hết tất cả dưới hố sâu.

Nếu mẹ mà phát hiện ra thì tôi sẽ bị mắng cho xem.

Hố của tôi.

Tôi đào. Chôn hết mọi thứ. Lấp lại. Thật kĩ.

Mẹ sẽ chẳng phát hiện đâu.

Tôi mỉm cười.

Từ đây cho đến hết, tôi sẽ đào một cái hố cho tôi.

Hố của tôi. Chôn chính tôi.

Cái hố đẹp nhất. Sâu nhất.

Chôn thế giới vào một hố sâu. Ở yên đó nhá, thế giới. Tôi sẽ đến đây.

Chờ tôi nhé.
Yuki Watanabe
Yuki Watanabe
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 854
BKGC BKGC : 4281
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : AKB48
Stt : Smile Smile Smile! Yuki Daisuki Smiles!

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Mon Apr 30, 2012 10:03 pm
Fic này hay thật đấy ! Lại thêm một fic Horror nữa rồi! Không biết tối nay có gặp ác mộng không nữa,hihihi! À mà sửa lỗi nè:

-Khoác chứ không phải khoát!

À mà cố lên nhé Tự Kỉ-chan, viết hay lắm đó![Fiction] Loạn khúc 960134461
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Mon Apr 30, 2012 10:04 pm
Nah~ Cái hố đó thật là bí mật~
Hầu như chứa đựng đủ mọi thứ~
Cái hố~ Để chôn mọi thứ~
Mọi thứ trên thế gian nah?~


Cái hố đẹp nhất~ Nơi chôn xác chủ nhân của chính nó~
Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Mon Nov 12, 2012 9:50 pm
Lâu quá mới đăng lại cái này ' '

Cứ như cảm giác bị lãng quên ấy

------------------

Nốt thứ năm: Nơi cao nhất của thế giới

Vào một ngày, cánh cửa lồng đột nhiên mở ra và Chiền Chiện Nhỏ cất cánh bay khỏi lồng.

Chiền Chiện Nhỏ hoá thân thành một chàng trai với mái tóc đen óng mượt và đôi mắt bạc lạnh lùng. Chiền Chiện Nhỏ chen lẫn giữa dòng người đông đúc, không nhìn mặt ai, cũng chẳng ai thèm để ý đến cậu.

Chiền Chiện Nhỏ ngước lên trời. Mái tóc đen loà xoà ôm lấy khuôn mặt thanh tú của cậu.

Chiền Chiện Nhỏ muốn bay lên, bay đến nơi cao nhất, cao nhất của lâu đài.

Vì, không giống như những người khác, Chiền Chiện Nhỏ luôn luôn nhận ra mình đang sống trong một lâu đài vô cùng rộng lớn.

Thế là Chiền Chiện Nhỏ cất cánh bay lên. Cậu cứ bay hoài, bay mãi. Đến mỏi nhừ cánh. Đến hoa cả mắt. Chiền Chiện Nhỏ vẫn cứ bay.

Đôi cánh xinh đẹp càng lúc càng trở nên xấu xí vì phải hoạt động quá nhiều. Dòng máu đỏ thẫm ứa ra, loan trên cánh như những đoá hoa rực lửa đẹp tuyệt vời. Chiền Chiện Nhỏ loạng choạng muốn lao đầu xuống đất, nhưng cậu vẫn bay.

Bên dưới chân, thành phố mất dần và thay vào đó là những ngọn núi cao lớn đồ sộ, với đầy những mảnh thuỷ tinh và xương trắng.

Chiền Chiện Nhỏ nghiêng đầu. Đôi mắt bạc sáng lên giữa bầu trời xanh thẳm. Một chút thích thú thoáng qua giữa sự lạnh lùng tràn ngập. Chiền Chiện Nhỏ cúi đầu nhìn vào những vách núi.

Thuỷ tinh kết thành khối lấp la lấp lánh. Hoa thuỷ tinh nở rộ trên những vách đá cheo leo. Thuần khiết và trong sáng đến lạ. Chiền Chiện Nhỏ khẽ chạm thay vào. Mảnh thuỷ tinh sắt nhọn cứa vào tay cậu. Lắc đầu. Hoa thuỷ tinh trong sáng chỉ là vẻ bề ngoài thôi.

Chiền Chiện Nhỏ lại bay.

Cầu thang thuỷ tinh xuất hiện trước mặt cậu với tấm biển đề “đường dẫn đến nơi cao nhất của thế giới”. Chiền Chiện Nhỏ hơi lưỡng lự, nhưng rồi cậu bước lên. Được vài bước, cầu thang thuỷ tinh nứt ra và Chiền Chiện Nhỏ suýt rơi.

Thở phào nhẹ nhõm, Chiền Chiện Nhỏ lại bay.

Chiền Chiện Nhỏ nhận ra thật khó để đến được nơi cậu muốn. Nhưng Chiền Chiện Nhỏ không bao giờ bỏ cuộc. Cậu nghĩ rằng, nếu đến được nơi cao nhất ấy, cậu sẽ có tự do.

Được một quãng, Chiền Chiện Nhỏ bắt gặp một lâu đài pha lê. Cậu dừng lại và đáp xuống trưởc cổng lâu đài. Một lâu đài Nhỏ bên trong lâu đài khổng lồ, chắc cũng chẳng phải thứ tốt lành gì. Nhưng cánh Chiền Chiện Nhỏ đã mỏi lắm rồi. Cậu cần nghỉ ngơi.

Đẩy cửa lâu đài và bước vào, Chiền Chiện Nhỏ bắt gặp ngay một đại sảnh rộng lớn với những ánh đèn tím lập loè ma mị. Chiền Chiện Nhỏ nằm xuống giữa sàn nhà, pha lê trong suốt bao quanh lấy thân người. Và Chiền Chiện Nhỏ ngủ mê.

Chiền Chiện Nhỏ mơ mình đứng giữa cánh đồng pha lê trong suốt, vô sắc vô âm. Chiền Chiện Nhỏ đứng nhìn, pha lê lặng lẽ rơi. Nát vụn.

Và khi tỉnh lại, Chiền Chiện Nhỏ lại tiếp tục bay, chẳng hề ngoảnh lại nhìn lâu đài ấy lấy một lần.

Chiền Chiện Nhỏ nhìn thấy rất nhiều việc trên đường bay của mình. Cô gái nhỏ suốt ngày hát và vẽ, thiếu nữ xinh đẹp với ánh mắt không chút vẩn đục và luôn hát về lâu đài Giả dối, người con gái vô cảm yêu một người mà cô ta gọi là “thần tượng” đến mức điên dại, đứa con gái thích chôn tất cả mọi thứ.

Chiền Chiện Nhỏ không hiểu con người.

Chiền Chiện Nhỏ lại bay một quãng đường khá xa. Rất xa.

Và đến khi Chiền Chiện Nhỏ không thể nhấc nổi cánh thêm một lần nào nữa, cậu đáp xuống trên một mỏm đá. Giật mình nhìn lại, Chiền Chiện Nhỏ nhận ra xung quanh mình không còn đỉnh núi nào cao hơn nữa rồi.

Chiền Chiện Nhỏ mỉm cười. Mái tóc đen bay trong gió và đôi mắt bạc khẽ nhắm lại. Cậu ngã người ra sau. Chiền Chiện Nhỏ đã tự do rồi.

Và Chiền Chiện Nhỏ rơi. Vào tự do giữa lâu đài Giả dối.
Và Chiền Chiện Nhỏ rơi. Vào lời nói dối vĩnh hằng.

Này, Chiền Chiện Nhỏ của ta, về thôi.

Người đến đón cậu, với vòng tay lạnh băng và mạnh mẽ. Chiền Chiện Nhỏ nằm gọn trong vòng tay ấy, đôi mắt bạc nhìn vào mái tóc vàng. Khẽ nghiêng đầu.

Tôi về rồi.

Cậu đã đi đâu?

Nơi cao nhất của thế giới.

À, tôi hiểu.
Người đó cười. Và cậu vẫn không được tự do.

Một lần nữa, quay về, bên giả dối vĩnh hằng.

----------------

Cái này thật ra viết lâu rồi đấy, cho Chiền Chiện-chan và Chủ Nhân lâu đài ' ' Có lòng qua đọc "Lâu đài Giả Dối" sẽ thấy hai người đấy ' '
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Tue Nov 13, 2012 11:23 pm
ara ~~ lâu lắm mới lại được nghe khúc nhạc này ~~ khúc nhạc nát vụn giả dối ~~ thực sự không biết phải nói gì hơn ~~

những nhân vật khác ta ấn tượng ~~ ấn tượng về con người họ ~~ hai nhân vật lần này ta lại thực sự cảm thấy có cái gì đã xảy nở trong lòng ~~

ta cũng không biết tại sao ~~ phải chăng vì quá bị ám ảnh bởi một cậu bé chiền chiện nhỏ tóc đen mắt bạc và người chủ nhân mang màu tóc vàng óng hay không ?~~

ta cũng không biết nữa ~~ có thể chăng ?~~ *smile*
Phong Nhan
Phong Nhan
Mod
Mod
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 141
BKGC BKGC : 5132
Điểm đóng góp : 3
Đến từ : Cơn giông đêm qua
Stt : Sau cơn mưa trời lại sáng. Nắng lên chỉ để rọi sáng sự đổ nát sau một đêm giống bão

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Wed Nov 14, 2012 2:22 pm
*giựt tem*
Fic hay thật
Cảm giác vừa mơ hồ, vừa thực tại ~~
Cả horor nữa
Chap này, có vẻ như mang sự tuyệt vọng ~~~
Dù chạy trốn đến nơi đâu, vẫn không thoát khỏi sự giả dối ~~
Chikyo Chou
Chikyo Chou
Bakugan Crazy Fan
Bakugan Crazy Fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 77
BKGC BKGC : 4238
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Những mảnh gương vỡ đuợc chắp vá rời rạc =)))
Stt : The fake is the column to operate a human

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Wed Dec 12, 2012 11:35 pm
Ah~~~ thích fic này của Tự kỉ_san lắm ấy~~ :x :x
Văn phong hơi kỳ lạ đôi chút nhưng đúng chất horror và mơ hồ~~
Mong chap mới~~~ *tung hoa* *lăn qua lăn lại* :>:D<: :laplanh:


Cảm nghĩ (SIÊU) nhảm~~ *chỉ xuống*

~*~*~Một cô bé vẽ nên những bức tranh về cái chết 'đen' và 'đỏ'~~
Một cô gái tôn thờ sự chân thật; nhẹ nhàng hát bài hát về lâu đài Giả Dối...
Một cô gái thích chôn vùi mọi thứ một cách điên dại~
Một cô gái vô cảm chỉ yêu một kẻ là ''thần tượng'' đến cuồng dại...~*~*~*

...Một khúc ca gồm những nốt nhạc chắp vá rời rạc...
....Và những âm hưởng lạc lõng bị nhấn chìm trong giả dối và quên lãng...
....Những nốt nhạc chùng bị lỗi nhịp ngân giữa giai điệu cuồng loạn~~


*đây là vài phút bấn fic + tự kỉ của em~~* ^_^


Tự kỉ-chan
Tự kỉ-chan
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 21
BKGC BKGC : 4463
Điểm đóng góp : 2

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Sat Jul 05, 2014 1:28 pm
Xin chào, lại là mình và chuyên mục tự kỉ đây.

---------------

Nốt thứ sáu: Hộp Kí Ức

Đêm tôi mơ và ngày tôi thức dậy.

Mở cửa và ra khỏi nhà. Sau đó đóng cửa rồi bước đi.

Vô vị kéo dài.

Hoạt động hằng ngày

Một mảnh kí ức

Tôi đi ngang qua một vườn hoa và dừng lại.

Hoa hồng đỏ thẫm khoe mình trong sương sớm.

Chập chờn từng cánh bướm nhạt màu khẽ bay trong không trung.

Vô tận kéo dài.

Hoa hồng và bướm

Một mảnh kí ức

Tôi gặp bạn bè trên đường.

Vẫy tay cười chào họ. Họ đáp lại tôi.

Đi thêm một đoạn rồi tách nhau ra.

Chẳng cần quan tâm đến nữa.

Bạn bè

Một mảnh kí ức

Bước vào quán cà phê gọi tự gọi cho mình một tách.

Nghiêng nghiêng đầu theo nhạc. Vị đắng nghét khẽ tan trên đầu môi.

Trống rỗng ngập tràn.

Đột nhiên thấy cà phê lạt hẳn và dòng nhạc chẳng còn chút âm điệu.

Cà phê và nhạc

Một mảnh kí ức

Bước vào quán net bên đường.

Đeo headphone vào và lang thang trên mạng.

Chẳng biết làm gì.

Nhận ra đi ngoài đường và lên internet cũng chẳng khác gì nhau.

(Và dường như tôi cũng chẳng còn nhiều tiền)

Internet và lang thang

Một mảnh kí ức

Ghé vào một hiệu sách và đi qua lại xem xét từng kệ.

Nhặt vài cuốn sách lên và đọc lướt qua.

Có vẻ hay. Nhưng tôi không nghĩ rằng mình hiểu được nó.

Hình như bản thân tôi hơi quá hời hợt.

Sách

Một mảnh kí ức

Tôi ngồi xuống băng ghế đá ở công viên. Kiểm tra lại túi tiền của mình.

Có vẻ nó vơi đi khá nhiều từ lúc tôi rời khỏi nhà.

Tôi quên mất rằng hôm nay tôi mang theo không nhiều tiền

(Thở dài. Có lẽ tôi nên hỏi xin mẹ thêm ít tiền xem sao)

Tiền

Một mảnh kí ức

Nắng tắt và chiều buông mình trên những mái nhà.

Tôi thơ thẩn bước đi trên con đường vắng lặng.

Mây lướt ngang trên đỉnh đầu. Gió vi vu thổi.

Ít khi tôi ra đường nhiều thế này. Có vẻ khá thú vị.

Tôi sẽ có chuyện để khoe với bạn mình đây. Cười.

Lại một mảnh kí ức

Không hẳn

Tôi bước vào nhà và về phòng.

Kiểm tra xem nào. Tôi đã có được những gì.

Gom hết những Vụn Vặt tìm được trong ngày.

Cho vào hộp và đậy lại thật kĩ.

Rồi đặt ngay đầu nằm của mình.

Xong rồi. Hộp Kí Ức của tôi.

Ừ thì nó chỉ là Vụn Vặt. Ừ thi nó chỉ là Vô Vị kéo dài.

Đừng bảo với tôi bạn không có Hộp Kí Ức của riêng mình nhé.

Tôi sẽ không tin đâu. Cười.

Vì tôi và bạn. Đều là một mảnh của thế gian này.

Mà thế gian thì luôn giống nhau. Phải không nhỉ?
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[Fiction] Loạn khúc Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Fiction] Loạn khúc Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Mon Jul 07, 2014 3:33 pm
một trong những cách để không làm mất đồ là gom chúng lại, cất vào tủ và khóa chặt 
một trong những cách để lưu trữ vật lưu niệm là gom chúng lại, cất vào tủ và khoác chặt
và trong trường hợp này, lại là cả hai ~

dù cho cuộc đời không có thứ gì khiến người đó hứng thú, song người đó vẫn lưu trữ mọi điều mình nhìn thấy, nghe được và cảm nhận, dù cho không có hứng thú, cho dù không có hiểu, cho dù nó có trống rỗng cỡ nào
vì suy cho cùng, đó cũng vẫn là cuộc đời mà người đó đang tồn tại, đang trải qua, và nên có một chiếc hộp tích trữ lại hồi ức của quá khứ
hộp kí ức ~

có lẽ ai cũng có cách của riêng mình để lưu trữ kí ức
có điều nó khác nhau ra sao và họ thể hiện nó ra thế nào lại là chuyện khác ~
Sponsored content

[Fiction] Loạn khúc Empty Re: [Fiction] Loạn khúc

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết