MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Friendship_Heaven
Friendship_Heaven
Member
Member
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 3934
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Thế giới huyền bí

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 02, 2013 7:20 am
Message reputation : 100% (1 vote)

*Title: ĐẰNG SAU BÓNG TỐI

*Author: Friendship_heaven (it's me ;)) )

*Genre: chủ yếu là mysterious, adventure, thêm một chút romantic,…

*Sumary: Thế giới đã trở lại sự yên bình. Nhưng liệu có phải như thế? Những thế lực bóng tối vẫn tồn tại. Một câu chuyện giống như cổ tích, một con người sống trong thầm lặng, một thân phận đã được che giấu, và từ đó, những kế hoạch chuẩn bị bắt đầu…

*Note: Thân thế và tính cách của các nhân vật có thể bị thay đổi tùy theo cảm hứng của mình, thế nên m.n đừng ngạc nhiên nếu fic có những điểm không hợp lý, mâu thuẫn với anime, cuối cùng cũng sẽ đâu ra đó thôi.

*Character:
_Dan: vui vẻ, sôi nổi, luôn đầy nhiệt huyết và quan tâm tới mọi người.
_Runo: dễ thương, xinh đẹp, luôn lo cho anh Dan.
_Julie: vui tươi, hồn nhiên, rất yêu quý Dan.
_Marucho: vui tính, khá mạnh mẽ.
_Keith/Spectra: lạnh lùng, trầm tĩnh, ước mơ tạo ra Bakugan mạnh nhất.
_Gus: cộng sự trung thành của Keith, sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì anh.
_Mira: em gái của Keith, luôn lo lắng cho mọi người, nhất là anh trai.
_Ace: bình tĩnh, ít nói, luôn để mắt tới Mira.
_Shun: một ninja với vẻ mặt handsome nhưng khá lạnh lùng với mọi người.
_Alice: hiền lành, cẩn thận, chu đáo, yêu mến tất cả mọi người.
_Amy: lạnh lùng, bí ẩn, được biết là thuộc hạ của Raiden.
_Raiden: tàn nhẫn, độc ác, tham vọng, tự hào về quá khứ tội lỗi của mình.
_Sam: con trai Raiden, mưu mô, xảo quyệt, luôn muốn gây ấn tượng với Amy.
_Dara: chị của Sam, kỳ quái, bí ẩn, luôn tỏ ra lãnh đạm với mọi thứ.
=>Các nhân vật thuộc anime Bakugan, trừ 3 nhân vật của mình và cho mình mượn thêm Dara nữa nhé!


~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~

Mọi người chờ xem nhé!


Được sửa bởi Friendship_Heaven ngày Thu Sep 12, 2013 9:02 pm; sửa lần 3.
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12931
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 02, 2013 8:28 am
Message reputation : 100% (1 vote)
*le te vào bóc tem*

chào bạn :v lại có fic mới để hớn rồi :v bạn ra chap nhanh để mình còn nhận xét nhóa, nghe thể loại mình đã có hứng theo dõi rồi :3

nhìn bạn trình bày fic cầu kì ghê cơ :3
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4805
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 02, 2013 11:35 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Ngoá fic mới chan/=w=\~~~~~~~~~~~~~~

Noái chung cũng khá lâu r kẻ từ khi có fic mà nhân vật phản diện ko phải nhân vật phản diện trong anime mà lại là OC, khá là thú vị nha~~~

Đọc sum thấy tò mò chết lun mà, bợn là bợn ủng hộ fic nha~~~

Cơ mà... *nói nhỏ* nếu được ghép cặp SA cho mềnh nha. Bợn là fangirl mà hị hị.

Hóng chap chan yêu yêu~~~~~

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Princess_Yuki
Princess_Yuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1357
BKGC BKGC : 4204
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Nơi nào đó trên trái đất này thôi...
Stt : ...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 02, 2013 12:09 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Woa~ >v<
Woa~ >v<
Fic fic fic mới~ >v<
Sum thật mystery~ >v<
Ta thích mystery~ >v<
Bạn ghép SA cho mình nhoa~ >v<
Dan x Shun~ >v<
Coup SA thần thánh của bạn trong BKG~ >v<
Hóng chap-chan~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ >v<
P/s: Bạn gọi mình là Yui hoặc IceM nhoa~ =w=
Trong rum có người tên Yuki rầu~ =w=
shunalice_2000
shunalice_2000
Bakugan Player
Bakugan Player
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 216
BKGC BKGC : 4052
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Đâu đó trên mặt đất dưới mặt trời
Stt : Sao mình nghe toàn mùi ảo tưởng...!!!

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Thu Sep 05, 2013 10:35 am
Message reputation : 100% (1 vote)

~woa~
Bạn trình bày ấn tượng ghê...!!!
Phần Sumary
*Sumary: Thế giới đã trở lại sự yên bình. Nhưng liệu có phải như thế? Những thế lực bóng tối vẫn tồn tại. Một câu chuyện giống như cổ tích, một con người sống trong thầm lặng, một thân phận đã được che giấu, và từ đó, những kế hoạch chuẩn bị bắt đầu…
Mới đọc đã thấy hấp dẫn rồi..!!!
Hóng chap mới...!!!
*Thì thầm* Nếu đuọc bạn ghép ShunxAlice...!!!(Mình là fan ruột của SA đoá)

Friendship_Heaven
Friendship_Heaven
Member
Member
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 3934
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Thế giới huyền bí

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Fri Sep 06, 2013 5:56 am
Message reputation : 100% (1 vote)

Lần đầu viết fic, m.n góp ý cho mình nhé.
Còn về các couple, mình sẽ cố gắng. Hiện cũng chưa biết ghép cặp nào.
A/N: Vì lý do các nhân vật chưa thể lộ mặt nên chap này mình sẽ phân biệt mọi thứ bằng màu sắc.


Chap 1: Khởi đầu

Bắt đầu thế nào đây?...
...ta hãy cùng nghe một câu chuyện…
…Cổ tích ư?...
…Hay truyền thuyết?...
…Hoặc là thần thoại?...
Không!...
…Đó là một cổ tích…
… có thật…
… là căn nguyên của mọi thứ…
…là một sự khởi đầu…
Trong vũ trụ bao la…
…tồn tại một thế giới…
…đẹp như thiên đường…
…được cai quản bởi quyền lực…
…của những vị thần hùng mạnh…
…với các cư dân kì lạ…
…luôn mong ước hòa bình…
…hạnh phúc và tình hữu nghị.
Nhưng…
…hạnh phúc không bền vững…
…bởi một vị thần…
…phản bội…
…với tham vọng độc chiếm thế giới…
…đã hủy diệt mọi thứ…
…hủy diệt cả cuộc sống bình yên…
…của những đứa trẻ trong sáng, ngây thơ.
_Em thấy năng lực mới của anh thế nào?
_Nhìn đằng kia kìa! Tuyệt quá!
_Thật sao? Cảm ơn em!
_Em đang khen con thỏ kia chứ chẳng phải khen anh đâu. Nó dễ thương quá! Mau bắt nó cho em đi.
_Được rồi, chờ anh chút. Em thiệt là…
_Nè, sao hai người không yên đi một chút chứ? Thật phiền quá!
_Anh hai, em có làm gì đâu, tại anh ấy đấy.
_Sao lại tại anh? Tại em đấy!
_Tại anh mà…
_Hai người thật là không biết yên lặng. Trễ rồi, ta về thôi.
Ba đứa trẻ giữa đồng cỏ…
…trong sáng, ngây thơ như chim non…
…tự do bay nhảy giữa không gian rộng lớn…
…mang những kí ức, những ước mơ đi thật xa, thật xa.
Ầm!...
…Âm thanh chấn động…
…từ thành phố lớn đang sụp đổ…
…vì sự tấn công của kẻ nào đó.
Ba đứa trẻ…
…giật mình, hoảng sợ…
...đứng như chôn chân…
…nhìn thành phố nơi chúng sống…
…mù mịt khói…
…tan ra thành cát…
…vùi lấp những cư dân dưới lớp đất sâu…
…mãi mãi.
Những tiếng bước chân nặng nề…
…và tiếng cười khô khốc…
…khiến ba đứa trẻ quay phắt lại…
…ngạc nhiên, sững sờ…
…nhìn vị thần Darkus một thời hùng mạnh, uy nghiêm…
…tả tơi, thảm hại nhưng thoát lên vẻ đắc thắng.
_Thì ra các ngươi ở đây. Thế thì thật tốt, khỏi mất công ta tìm kiếm.
_Thần Darkus, có chuyện gì vậy? Kẻ nào phá hủy thành phố của chúng ta? Các vị thần khác ở đâu? Sao ngài…
_Các vị thần? Bọn chúng xứng làm các vị thần sao? Tất cả bọn chúng còn không bằng ta nữa là. Và tiếp theo chính là các ngươi, lũ chuột nhắt đáng thương ạ.
_Có phải chính ngươi đã phá hủy thành phố? Ngươi đã làm gì mọi người hả?
_Ôi! Con trai của Pyrus, ngươi thật thông minh. Ta đánh giá ngươi cao đến nỗi đã muốn ngươi tham gia kế hoạch của ta. Thật đáng tiếc! Ngươi đã không chịu theo ta. Vậy ngươi phải gánh lấy hậu quả.
_Ngươi không được đụng đến chúng ta, các vị thần sẽ không tha cho ngươi đâu.
_Cô bé dễ thương này, nói cho ngươi biết, tất cả bọn chúng đã bị ta vùi sâu trong lớp đất đá rồi. Lát nữa, ta sẽ trở lại, lấy đi sức mạnh của chúng, và ta sẽ làm chủ thế giới này. Hahaha…
_Ngươi đừng hòng, ta nhất định không để ngươi đạt được điều đó.
_Nè nhóc con, cho dù ngươi có là con trai của Subterra đi chăng nữa, thì trong mắt ta ngươi cũng chỉ là một kẻ tầm thường, một kẻ không bao giờ có thể trở thành một vị thần như cha ngươi. Hãy xem đây!
Không gian căng thẳng…
…càng trở nên ngột ngạt, tăm tối hơn…
…sức mạnh của Darkus...
…vây lấy lũ trẻ…
tạo nên một con xoáy khủng khiếp…
…hút lấy đứa con của thần Subterra.
_Cẩn thận…
_Ahhhhh…
_Nắm lấy tay tớ, cố gắng lên…
_Tớ không thể…
_Cố gắng lên, anh không được bỏ cuộc…
_Buông tớ ra, cậu bị nó hút vào bây giờ…
_Tớ nhất định sẽ cứu được cậu…
_Vô ích thôi! Đó là khám phá mới của ta. Con xoáy đó sẽ đưa nó đến nơi nào đó, ta không biết, có thể chính là địa ngục đấy. Hahaha…
Ánh chớp đen lóe lên…
…sức mạnh đen tràn vào…
…đẩy đứa trẻ đáng thương vào con xoáy hung ác…
…và đóng lại tương lai của nó.
Nước mắt trào ra…
…phẫn nộ ngập tràn…
…nhưng hai đứa bé yếu đuối…
…có thể làm gì để chống lại hắn?
Mệt mỏi, đau đớn, thất vọng…
…hai đứa trẻ khụy xuống…
…bất lực để hắn đem đi…
…giam cầm trong thế giới đen tối…

~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~

Con trai của thần Subterra có còn sống hay không?
Và hai đứa bé kia sẽ ra sao trong thế giới của bóng tối?
M.n cùng đoán xem nào!
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12931
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Fri Sep 06, 2013 9:29 am
Message reputation : 100% (1 vote)
bóc tem nào
lần đầu viết fic mà như thế này là bạn làm tốt lắm rồi đấy. Trình bày như thế này hay ghê, đọc từng lề một hay đọc hai lề một lúc cũng thấy hợp lí :)
ban đầu mình thừ đoán nhân vật, hình như có Keith với Mira, nhưng xem ra không phải nhì :) OC cùa bạn chăng?
sumikashinami
sumikashinami
Bakugan fan
Bakugan fan
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 50
BKGC BKGC : 3989
Điểm đóng góp : 4
Đến từ : THẾ GIỚI DỐI TRÁ
Stt : Thế giới này chỉ có những con người dối trá. Họ không biết đau khổ là gì, Họ không biết những việc làm của họ mang lại niềm đau khổ cho nhân loại. Thế giới này đã khồng còn thứ gọi là Lòng thương người...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Sep 07, 2013 6:19 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Mình lấy phong bì.
Chap của bạn hay lắm chờ chap mới nhé ~~~~~~~~
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4805
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sun Sep 08, 2013 10:45 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Ấn tượng đầu tiên là: Vô cùng màu mè.

Ấn tượng thứ hai là: Hầu như chả hiểu chi sất (sorry)

Ấn tượng thứ ba: Cơ mà đọc thấy cũng hay ghê.

Bợn viết hay thật, trình bày cũng đẹp nữa, gato ghê nha~~~ Mềnh chả được như vậy *xìu*

Hóng chap nha bợn iu~~~

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
shunalice_2000
shunalice_2000
Bakugan Player
Bakugan Player
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 216
BKGC BKGC : 4052
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Đâu đó trên mặt đất dưới mặt trời
Stt : Sao mình nghe toàn mùi ảo tưởng...!!!

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sun Sep 08, 2013 5:22 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Ừm..!!!
Bạn trình bày ấn tượng dó...!!!
Cơ mà bạn không chú thích màu chữ tương ứng với nhân vật sao...!?!
Hay là bạn muốn tạo sự tò mò cho người đọc...!?!
Thế đợi chap sau vậy...!!!
Mong chap mới...!!!
hjhj
Friendship_Heaven
Friendship_Heaven
Member
Member
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 3934
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Thế giới huyền bí

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 09, 2013 6:05 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Đầu tiên, thanks m.n đã góp ý.
Thứ hai, giải quyết những thứ linh tinh:
_Với lý do đã nêu ở chap trước, vấn đề "màu mè" có lẽ sẽ kéo dài thêm vài chap nữa rồi mình sẽ viết văn bt. (Thực sự trình bày kiểu này khá mệt!)
_Cũng với lý do đó, dĩ nhiên mình sẽ không chú thích nhân vật. Nếu thích, các bạn có thể đoán nhân vật là ai. Tuy nhiên bây giờ vẫn còn quá sớm. (Ai đoán ra mình nhận làm sư phụ liền đó). Và nói thêm là mối quan hệ của nhân vật sẽ bị mình thay đổi tùm lum theo trí tưởng tượng kinh khủng, à không, phong phú của mình, nên việc đoán nhân vật chỉ có thể dựa vào tính cách của mỗi người.
_Có thể do mình viết chưa rõ ràng nên một số bạn sẽ không hiểu lắm (đó là lỗi của tui), nhưng đó không phải là vấn đề nghiêm trọng vì sẽ không ảnh hưởng lâu dài.
Cuối cùng, thanks m.n đã đọc.
Chap 2: Vượt qua thử thách

Tiếng hát vang lên…
…nhè nhẹ…
…không khí dịu đi…
…thoải mái.
Tiếng hát của cô gái bé nhỏ…
…thật hay, thật ngọt ngào.
Tên cai ngục từ lúc nào…
…đã say vào giấc ngủ.
Thật nhẹ nhàng…
…ngọn lửa bùng lên…
…đỏ rực và nóng bỏng…
…nung chảy một song sắt…
…tạo thành khe hở…
…đủ lớn cho đứa trẻ chui qua.
Đó là sức mạnh của thần Pyrus…
…truyền lại cho con trai mình.
Một cách nhanh chóng…
…hai đứa trẻ lách ra khỏi song sắt…
…và bỏ chạy thật êm…
…khỏi ngục tối ghê tởm.
Darkus biết rõ …
… hai đứa bé thông minh…
… có thể thoát ra khỏi đó…
… một cách dễ dàng.
Hắn càng hiểu…
…chúng sẽ không từ bỏ…
…nhưng nhất định trở lại…
…phòng điều khiển trung tâm…
…để cứu những thần dân trung thành…
…khỏi sự giam giữ của bóng tối…
…nên một kế hoạch…
…đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Âm thầm…
…lẩn lút…
…hai đứa bé vượt qua mọi thứ…
…để đến nơi chúng cần phải đến.

_Chính là chỗ này!
_Chúng ta phải nhanh lên trước khi hắn phát hiện.
_Cẩn thận, hệ thống bảo vệ vẫn còn đó.
_Hệ thống bảo vệ? Làm sao đây?
_Uhm… Để anh xem... Em nấp đi và canh chừng cho anh. Anh sẽ vào trong đó. Nếu anh không thể ra …
_Anh không được nói vậy, chúng ta sẽ an toàn. Em sẽ đi cùng anh.
_Không! Chỉ một mình anh thôi. Nơi đó quá nguy hiểm. Anh không muốn em…
_Chẳng lẽ trong mắt anh, em vô dụng đến thế sao?
_Không, anh không có ý đó, chỉ là…
_Vậy hãy để em đi cùng anh, anh hai à!
Nụ cười lướt qua…
…trên hai khuôn mặt ngây thơ.
…đôi tay nắm chặt…
…mãi mãi không rời.
Dẫu biết nơi mình đến đầy nguy hiểm…
…những đứa trẻ kế thừa sức mạnh thần linh…
…vẫn sẽ đi…
…vì thế giới.
Phòng điều khiển trung tâm…
…nằm giữa lâu đài…
…được bao bọc…
…bởi hệ thống bảo vệ…
…do chính tay…
…các vị thần tạo nên.
Không ai biết…
…nó có những gì…
…vì những kẻ đi vào đó…
…đều không thể trở ra.
Đưa mắt nhìn nhau…
…tay càng siết chặt…
…hai đứa bé…
…bước vào…
…và khuất dần…
…trong bóng tối.
Bên trong căn phòng…
…là một không gian huyền bí…
Mặt đất đầy sỏi đá…
… gồ ghề, hiểm trở…
…những đầm nước sâu…
…xuất hiện khắp nơi…
…từng cơn gió…
…cuộn lên lạnh buốt…
…các đốm lửa…
…lửng lơ nóng bỏng…
…bóng tối…
…mờ ảo…
…ánh sáng…
…chập chờn.
Tất cả bao quanh…
… một tâm điểm rực sáng…
Còn có thể là gì…
…ngoài hệ thống trung tâm…
…điều khiển…
…cả thành phố một thời xinh đẹp?
Đi thôi…
…cả hai cùng hiểu…
…giờ đây giữa chúng…
…chẳng cần nói nên lời.
Chân vụt chạy…
…vẫn nắm tay…
…băng qua mọi thứ…
…chẳng gì ngăn được.
Những đốm lửa trên cao…
…sà xuống.
Lửa nóng nảy…
…thiêu đốt mọi thứ…
…lửa liếm quanh chúng…
…chực nuốt chửng chúng.
Tránh khỏi ngọn lửa…
…chúng cảm thấy nóng ran.
Chúng càng chạy…
…lửa càng truy đuổi…
…“trò chơi”…
…dường như vô tận.
Chạy trên mặt đất…
…đá gồ ghề cản bước…
…chân đã mỏi…
…chúng cũng chẳng dám dừng.
Lội qua đầm…
…nước văng lên ướt sũng…
…thấm qua lớp áo…
…lạnh buốt thân mình.
Gió…
…từng cơn cuồn cuộn…
…cắt vào da thịt…
…làm chậm bước chân.
Gió…
…thổi tung đất đá…
…vỗ vào mặt nước…
…tiếp sức cho lửa.
Hai đứa trẻ…
…ướt đẫm...
…tả tơi…
…mệt mỏi.
Hai đứa trẻ…
…trong lòng nóng bỏng…
…mà da thịt lạnh buốt…
…nhưng tay vẫn không rời.
Đôi chân đã rướm máu…
…vì chặng đường dài vô tận…
…áo quần đã rách bươm…
…vì gió quật, lửa nung…
…nhưng quyết tâm…
…không gì lay chuyển được.
Bóng tối lượn lờ…
…che mờ đôi mắt.
Ánh sáng chập chờn…
…làm choáng cái nhìn.
Nhắm hướng vùng sáng…
…chúng cùng chạy tới…
…nhưng con đường…
…không có vẻ gì là ngắn lại.

_Nhanh lên! Cố lên! Chúng ta sắp tới rồi!
_Nhưng em mệt lắm! Em không chạy nổi nữa…
Đôi chân nhỏ bé…
…vấp ngã…
…nước mắt yếu đuối…
…lại trào ra.
Anh ơi…
…hãy đi đi…
…mặc kệ em…
…em chỉ là một kẻ yếu đuối.
Nhưng đôi chân kia…
…cũng đã ngừng bước…
…tay lại nắm tay…
…môi thoáng nụ cười.
Những đốm lửa vô tình…
…vây lấy chúng…
…đất đá dựng cao…
…nước tràn lên…
…gió cuộn tròn…
…sáng tối tranh nhau…
Từ vô định...
…một giọng nói lạnh lùng…
…cao vút…
…đáng sợ…

_Các ngươi xâm nhập nơi này vì mục đích gì, ta không cần biết. Nghĩ lại, các ngươi chỉ là những đứa trẻ. Vậy ta sẽ cho các ngươi một cơ hội. Một đứa trong các ngươi phải ở lại đây mãi mãi thì đứa kia sẽ được rời khỏi thế giới này và vĩnh viễn không được quay lại. Nào, ai sẽ là người ở lại?
_Xin lỗi anh… Tôi sẽ ở lại…
_Không! Không ai ở lại hết! Chúng tôi sẽ làm những gì cần làm, rồi cùng nhau rời khỏi nơi này. Các ngươi không thể cản chúng tôi.
_Ngươi tự tin quá đấy! Ta có thể bắt cả hai ở lại đây. Xem nào! Ta thích cô bé này. Vậy hãy bắt đầu với cô ta nhé!
Một đốm lửa…
…bùng lên…
…xông thẳng vào…
…cô gái nhỏ.
Cậu bé…
…như một phản xạ…
…vươn mình…
…che chắn cho em.
Dẫu thân mình là lửa…
…dưới sức mạnh huyền thoại…
…liệu cậu…
…có thể chịu nổi?
Hai đứa trẻ…
…nhắm mắt…
…chờ đợi…
…kết quả cuối cùng.

~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~
Đứng trước sức mạnh huyền thoại của các vị thần, liệu hai đứa bé có an toàn?


Được sửa bởi Friendship_Heaven ngày Thu Sep 12, 2013 10:18 pm; sửa lần 1.
bemeo045
bemeo045
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 961
BKGC BKGC : 5761
Điểm đóng góp : 19
Đến từ : Việt Nam
Stt : Ở tận nơi cuối chân trời , nơi ánh sáng vụt tắt .Làm sao biết nơi người quay lại .

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 09, 2013 5:59 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Cat đọc lâu rồi nên vào com 2 chap luôn nha:
- Hình như 2 chap này nói về 2 nhân vật là Keith và Mira vì xưng hô là anh em và người con gái nói người con trai là anh hai nên đoán vậy =.= .Hình như trong fic này bạn lựa chọn chữ nhiều màu để dẫn lời thoại từng người tương ứng với màu sắc của người đó thì phải .Lúc đầu đọc thì cứ nghĩ chữ màu đỏ là Dan nhưng khi đọc chap 2 thì mới biết là Keith .Cat com thế thôi chứ nhiều cái mọi người com hết rồi nên chờ chap mới nha ^^
shunalice_2000
shunalice_2000
Bakugan Player
Bakugan Player
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 216
BKGC BKGC : 4052
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Đâu đó trên mặt đất dưới mặt trời
Stt : Sao mình nghe toàn mùi ảo tưởng...!!!

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Mon Sep 09, 2013 9:58 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
~Phong bì ~
Trình bày như vậy dễ đọc ghê...!!!
Chà bạn càng này càng làm Tomo tò mò đó...!!!
Không biết khi nào mới bật mí nhân vật nhỉ...!!!
Hi Vọng Sớm...!!!
Mong chap mới...!!!
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12931
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Tue Sep 10, 2013 3:11 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Thùng thư :v

lần này các câu của bạn ngắn, tách đoạn sang 2 bên như vậy đọc mỏi mắt ghê :3 nhưng vẫn tạo sự thú vị ah

Đọc truyện mà không biết nhân vật là ai, kể ra cũng khó hình dung (cơ mà mình từng làm trò này để đó mem rồi hay sao ấy nhỉ :v) Có vẻ Cat đoán đúng, nhưng mình vẫn nghĩ nhân vật lần này là Dan và Runo :3. Đúng sai mặc kệ, chỉ là cảm tính thôi. Áp cảm tính của mình để hình dung fic vẫn thoải mái hơn là thắc mắc không biết ai vào ai, rất dễ loạn ah :3

Furin
Furin
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 7984
BKGC BKGC : 7446
Điểm đóng góp : 28
Đến từ : 1...2...3...
Stt : Chỉ là muốn... nói chuyện thôi mà...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Thu Sep 12, 2013 12:28 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Điều đầu tiên tớ muốn nói là... đọc fic cậu thật sự rất khó ==
khoảng cách giữa các dòng quá xa, ở sát hai bên lề ==
tớ góp ý một chút nhé.
với cái thể loại fic thơ như thế này thì cậu nên căn giữa toàn bộ. như vậy người đọc sẽ dễ cho việc đọc hơn. Hoặc có thể cậu định dạng thành từng đoạn, chứ mỗi dòng mỗi bên như thế này tớ thấy không ổn.
Làm vậy, cậu đỡ mệt trong việc định dạng hơn và cũng không gây phản cảm.
Nhân tiện thì cũng nhắc luôn.
Khắc Long đã viết:Nội Quy Box Fic-Fanfiction
*Yêu cầu về tên topic: [Thể loại] Tiêu đề

VD : [Forum fic] Lớp học 4rum, [Fanfic] Shine, [Fiction] Vô sắc điệp
cậu nên edit lại tiêu đề nhé ^^
Cậu cũng không ghi tác giả nên tớ chẳng biết gọi cậu là gì nữa ah :3
nhắc nhở và góp ý tí vậy thôi, giờ tới phần comt :3
tớ rất thích những fic có kiểu viết như thế này ah ~
nó vừa nhẹ nhàng, vừa dễ đọc, dễ ngấm và đôi khi thành ám ảnh VD: OS Anh đi đi.
về nội dung thì thực lòng tớ vẫn chưa đoán ra được ah ~
Nhân vật thì tớ nghĩ là Keith, Mira. cơ mà nhắc tới thỏ thì tớ nghĩ tới Alice nhiều hơn ah ~
Friendship_Heaven
Friendship_Heaven
Member
Member
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 3934
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Thế giới huyền bí

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Sep 14, 2013 12:38 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Thanks m.n đã ủng hộ. Fic đầu tay mà, mọi người chém thoải mái đi!
_Mình đã sửa lại tiêu đề và tác giả như góp ý của bạn Furin.
_Ban đầu định viết rộng rãi một chút để người đọc thấy thoải mái (mình không thích chữ viết chằng chịt quá), nhưng hình như hơi phản tác dụng, sẽ tiếp thu và sửa chữa. Tuy nhiên, đây là chap cuối của "câu chuyện cổ tích loằng ngoằng khó hiểu", xin phép m.n cho mình viết theo cách cũ để nó đồng bộ. Dự là chap sau mình sẽ viết văn xuôi và trở về thực tế.
Bây giờ thì đọc chap nào!

Chap 3:
Kết thúc?

Một giây…
…hai giây…
…ba giây…
…tất cả chìm trong im lặng.
Đôi mắt rụt rè hé mở…
…để thấy một không khí bình yên.
Cảnh vật xung quanh…
…đã trở nên tuyệt đẹp…
…ánh sáng bừng lên chiếu tỏa…
…hồ nước gợn sóng lăn tăn…
…mặt đất nhẹ nhàng êm ái…
…cơn gió mơn man mát rượi…
…những đốm lửa ấm áp…
…và bóng tối dịu dàng…
Hai đứa trẻ ngơ ngác ngạc nhiên…
…giọng nói kia vang lên trầm ấm…
_Tốt lắm! Hỡi những kẻ đầu tiên vượt qua thử thách của chúng ta, các ngươi có thể đứng trước nguy hiểm mà vẫn nghĩ đến người khác, điều mà chưa từng có ai làm được. Cho dẫu chúng ta là những vị thần với quyền năng và sức mạnh, chúng ta vẫn quý trọng nhất là tình yêu thương. Ta tin các ngươi không có ý xấu, hãy vào đi. Nơi này chào đón các ngươi.
Hai cặp mắt thoáng nhìn nhau…
…và cùng nở nụ cười rạng rỡ…
…ta đã làm được rồi sao…
…ta thực sự đã thành công rồi.
Bất chợt chúng nhận ra…
…mình đã đến nơi cần đến…
Muốn cất tiếng nói lời cảm ơn…
…nhưng tất cả đã biến mất…
…giờ đây quanh những kẻ chiến thắng…
…chỉ là một căn phòng với hệ điều khiển trung tâm.
Đôi tay run rẩy đưa ra…
…một luồng cảm xúc dâng trào…
Chúng sẵn sàng nhấn nút hủy bỏ…
… hệ thống giam giữ các thần dân trung thành…
Bỗng…
…xuất hiện một sức mạnh đen…
…xô chúng ngã ra xa khỏi hệ điều khiển…
…ngăn chúng thực hiện ước nguyện lớn lao…
_Các ngươi thật giỏi hơn ta tưởng. Không ngờ còn có kẻ vượt qua được hàng rào bảo vệ của các vị thần. Nhưng muốn làm hỏng chuyện của ta, các ngươi không thể đâu. Các ngươi phải chịu trừng phạt vì những gì đã làm.
Darkus đã đến trước mặt chúng…
… với một cơn giận dữ và cáu kỉnh.
Sức mạnh ghê tởm của hắn…
…một lần nữa bùng lên…
…và mục tiêu của nó…
… chính là hai đứa trẻ đã kiệt sức vì chặng đường dài.
_Darkus, ngươi mau dừng lại. Không được làm hại bọn trẻ! Chúng ta tuyệt đối không tha thứ cho những việc làm sai trái của ngươi.
Chuyện gì đang xảy ra…
…và giọng nói kì lạ kia từ đâu đến?
Năm vầng sáng vô cùng rực rỡ…
…xuất hiện nhẹ nhàng giữa không trung.
Đó là các vị thần ư?...
…không hẳn là như thế…
…đó chỉ là chút sức mạnh còn lại…
…mà các vị thần mang quyền lực tối cao…
…đã đặt ở hệ thống bảo vệ…
…để nó có được suy nghĩ như chính họ…
_Sao lại là các ngươi? Lũ các ngươi chết rồi, sao không chịu nằm yên mà còn trở lại gây rối cho ta? Các ngươi nghĩ với tình hình hiện giờ, các ngươi có thể làm gì chứ!
_Ngươi xem thường chúng ta quá! Mọi người hãy liên kết lại và cho hắn thấy chúng ta có thể làm gì.
Ngũ sắc liên kết với nhau…
… tạo thành một thứ ánh sáng diệu kỳ…
…hòa quyện trong không khí căng thẳng…
…làm suy nghĩ nhạt dần, tâm hồn thư thái…
Nó tản ra, vây lấy Darkus…
…nó nhấn chìm sức mạnh bóng tối của hắn.
Hắn đã phải ngã xuống…
…trong sự đau đớn tột cùng và nỗi nhục nhã thất bại.
Hắn sao lại có thể…
…thua trong tay những kẻ đã bị chính hắn tiêu diệt?
_Ngươi có biết tại sao ngươi lại thất bại? Bởi vì chúng ta liên kết với nhau bằng tình cảm, chúng ta không ác độc, không ích kỷ như ngươi. Các vị thần luôn quý trọng tình cảm. Ngươi đừng mơ lợi dụng chúng ta cho mục đích của ngươi.
_Con trai! Sức mạnh của hắn đã bị phong ấn trong những viên ngọc năng lượng mà chúng ta luôn mang bên mình. Con tuyệt đối không được để hắn có cả sáu viên ngọc. Một ngày nào đó, tự tay con hãy tiêu diệt sự tà ác của hắn, một lần và mãi mãi… Ta sẽ luôn ở bên con.
_Con hiểu, thưa cha!
_Ta có thể nhờ cháu một chuyện, được không? Ta tin con trai ta vẫn còn sống. Cháu hãy giúp ta tìm nó. Ta nhờ cả vào cháu.
_Xin ngài cứ yên tâm, thần Subterra. Cháu nhất định sẽ tìm và đưa cậu ấy về.
_Các vị thần…
Ngũ sắc hòa vào không khí…
…năm vị thần dần biến mất…
Nhưng còn Darkus…
…hắn đã đi đâu rồi?
Hắn đã chạy mất từ lâu…
…bởi hắn không còn có thể chiến đấu…
…hắn đã trở nên yếu đuối…
…và chỉ là một kẻ vô dụng.
Thế giới xinh đẹp ấy…
…đã lấy lại được sự hòa bình.
Các thần dân trung thành của vương quốc…
…đã được giải thoát khỏi sự giam cầm của kẻ phản bội.
Cuộc sống hằng ngày lại tiếp tục…
…yên lành, hạnh phúc và hòa thuận.
Nhưng nước không thể một ngày không vua…
…các lão thần của vương quốc đã quyết định…
…chọn cậu bé làm người kế vị…
…cai quản vương quốc thay các vị thần.
_Xin ngài trở thành chủ nhân của thế giới, như cha của ngài, thần Pyrus hùng mạnh.
_Ta sao có thể… so sánh với cha ta chứ? Chính các vị thần đã giải thoát thế giới chứ không phải ta.
_Nhưng theo lời các vị thần, một ngày nào đó, ngài sẽ hoàn thành cuộc chiến và giải thoát thế giới vĩnh viễn.
_Làm sao các ngươi biết?
_Là em nói đó!
_Em… Anh không hiểu sao lúc đó lại cứu em chứ! Em lúc nào cũng gây phiền phức!
_Em chỉ có sao nói vậy thôi.
_Xin ngài hãy chấp nhận đề nghị của chúng tôi.
_Thôi được. Nhưng hãy để các chiến binh chăm sóc thế giới này. Còn ta, ta sẽ quản lý mọi chuyện từ xa. Ta có việc phải làm.
_Nhưng… ngài định làm gì?
_Ta có một lời hứa phải thực hiện.
_Anh định đi tìm anh ấy thật sao?
_Anh tin rằng cậu ấy vẫn còn sống. Anh nhất định sẽ tìm ra cậu ấy. Em sẽ là công chúa và thay anh chỉ huy ở đây. Nếu có chuyện gì hãy liên lạc với anh.
_Nhưng mà em…
_Anh quyết định rồi. Em không thể nói gì đâu.
_Em… Bao giờ anh đi?
_Anh sẽ đi… ngay bây giờ.
_Vậy… hãy để nhóc con này theo anh. Sớm trở về!
Cậu bé nhỏ cất bước ra đi…
…khuất mình sau con đường tăm tối…
…liệu cậu có biết được rằng…
…ở ngay sau lưng cậu…
…một giọt nước mắt chia ly…
…thật chậm lăn dài rồi rơi xuống?
Em nhất định sẽ thay anh…
…bảo vệ thế giới của chúng ta…
…em sẽ chăm sóc các thế hệ…
…và làm cho mọi người biết rằng…
…chủ nhân tối cao của nơi này…
…thực sự tuyệt vời như thế nào.
Em sẽ không cho bất cứ ai…
…làm hại đến thế giới của chúng ta…
…dù bằng bất cứ giá nào…
…kể cả đánh đổi sinh mạng của mình đi nữa.


~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~

_Tiến sĩ, hãy giúp tôi.
_Cậu còn quá nhỏ, cậu chắc chứ.
_Tôi biết rõ mình đang làm gì. Tôi phải tìm cậu ấy. Tôi tin nó sẽ ảnh hưởng đến cậu ấy. Tôi hứa với ông là tôi sẽ giúp ông thực hiện nguyện vọng của mình. Ông nhất định phải giúp tôi.
_Thôi được. Nhưng cậu phải tự gánh lấy hậu quả đó.
_Tôi đồng ý!
Những bước chân đầu tiên…
…đi trên con đường xa lạ…
…để thực hiện lời hứa của mình…
…tìm người bạn thất lạc nơi đâu.
Chẳng biết từ lúc nào…
…số phận đã để họ gặp nhau…
…dù chẳng nhận ra nhau…
…nhưng vẫn luôn hỗ trợ nhau.
Liệu còn có ai biết…
…đã hơn mười năm qua…
…một kẻ xa nhà…
… vẫn luôn nhớ về chuyện cũ…
…trong cơn ác mộng hằng đêm…
…và nỗi mòn mỏi mong chờ.


~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~
Princess_Yuki
Princess_Yuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1357
BKGC BKGC : 4204
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Nơi nào đó trên trái đất này thôi...
Stt : ...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Sep 14, 2013 8:16 am
Message reputation : 100% (1 vote)
E mờ em tờ em tem~ >v<
Tớ chưa com chap 2 nên gộp lại luôn nha ^^
Nói thật là tớ cực kì khâm phục cách trình bày của cậu, chắc mất thời gian lắm
Cách viết thơ kiể như cậu tớ rất thích, và cũng muốn học hỏi nữa
Hm, cậu chưa viết văn xuôi nên tớ cũng chưa nhận xét được gì nhiều
Hức hức, sao Shun-Nii-sama vẫn chư xuất hiện?
Thôi hóng chap :uongtra:
Friendship_Heaven
Friendship_Heaven
Member
Member
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 3934
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Thế giới huyền bí

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Thu Sep 19, 2013 5:20 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Sao nhà ta dạo này buồn thế nhỉ?

Chap 4: Thông điệp ngày sinh nhật

Chào ngày mới tốt lành! Những tia nắng đầu tiên vươn mình tỏa hơi ấm xuống hành tinh xanh. Trái Đất bừng tỉnh sau một đêm dài lạnh giá và đánh thức mọi vật mọi loài. Kìa cái không khí trong trẻo quyện cùng muôn âm muôn sắc của buổi sáng bình minh mới tuyệt làm sao! Chúng cũng như những đám mây trắng muốt kia, nô đùa rượt nhau trên nền trời xanh thẳm. Nàng tiên gió dịu dàng lướt qua từng con phố, thổi tung mái tóc xanh của ai đó đi đường hay ghé mắt vào cửa sổ một gia đình hạnh phúc. Người người đều vui vẻ đón mừng một buổi sáng bình yên. Nàng cứ dạo chơi, cứ ngắm nhìn những cảnh vật đã thân thuộc đến nỗi tầm thường cho tới khi…

_Happy birthday, Dan! Dậy thôi nào!

Ái chà chà, chuyện gì thế nhỉ? Căn phòng này có vẻ náo nhiệt quá! Phòng ngủ của Dan được sắp xếp gọn gàng, tràn đầy ánh mặt trời và tiếng cười đùa của bè bạn: Runo “bà chằn”, Julie “vui vẻ”, Alice “hiền lành”, Marucho “nhỏ bé” và Shun “lạnh lùng”. Cậu mở mắt ra, thật ngạc nhiên khi nhìn thấy những khuôn mặt rạng rỡ. Sao họ lại ở đây? Vẫn mơ màng, Dan cất giọng ngái ngủ:

_Hôm nay đông vui nhỉ! Các cậu làm gì mà đến sớm thế?... – nhưng rồi như bừng tỉnh, cậu bật dậy và la lên – À phải rồi, sinh nhật! Hôm nay tớ đã thêm một tuổi, chúc mừng tớ đi nào!

Đúng là Dan, lúc nào cũng nhí nhố! Cậu nhảy xuống khỏi giường và chạy loanh quanh làm Runo cau mày khó chịu, còn Julie, Alice và Marucho thì cười nghiêng ngả, ngay cả anh Shun của chúng ta cũng không giữ được vẻ lạnh lùng thường ngày nữa.

_Nè Dan, đã qua tuổi mới rồi thì anh nên đứng đắn hơn một chút chứ! Anh tính làm trẻ con tới bao giờ đây hả? – Runo cằn nhằn.

_Thôi mà Runo, hôm nay là sinh nhật Dan, tha cho cậu ấy một lần đi! – Julie cố nhịn cười.

_Phải đó, Julie nói đúng, tớ ủng hộ Julie, ủng hộ Julie,… – Dan vui vẻ hùa theo mà không nhận ra mình sắp gặp phải “cơn thịnh nộ” của Runo. May mà ngay lúc đó, chuông cửa vang lên. Cô cùng Julie và Alice vội vàng xuống mở cửa. Cũng nhờ thế mà anh chàng Dan nhà ta mới được an toàn!

Ba cô nàng vừa ra khỏi phòng thì Marucho cũng có điện thoại nên cậu bước xuống nhà. Trong căn phòng mới khi nãy còn nô nức giờ chỉ có Dan và Shun. Mỉm cười với Dan, Shun đứng dậy. Anh đứng cạnh cửa sổ. Một luồng gió mát tràn vào mơn man mái tóc anh. Anh yêu gió. Anh yêu sự tự do và cả sự lạnh lùng của gió. Anh nhắm mắt lại tận hưởng cái không khí trong lành mà thiên nhiên ban tặng anh. Và vô tình anh đã không nhìn thấy một thứ xuôi theo cơn gió ấy bay vào phòng: một chú bồ câu.

Chú chim bay qua song cửa sổ, theo đà lượn vòng trong không trung rồi đáp xuống trước sự bất ngờ của Dan. Cậu tới gần và bắt lấy nó. Nơi đôi chân nhỏ có buộc một thứ gì đó. Một lá thư ư? Shun dường như cũng đã nhận ra và nhẹ nhàng tiến lại phía sau Dan. Cậu mở lá thư. Những con chữ nguệch ngoạc vội vã được viết bằng máu trên một mẩu da nhỏ. Dưới cùng lá thư có ký hiệu của sáu thuộc tính Bakugan. Nhưng không thấy có chỗ nào đề tên người gửi. Và điều làm cho cả hai chàng trai bất ngờ hơn hết chính là nội dung của nó: chỉ duy nhất một chữ “CỨU”.

Dan và Shun sững người. Nó có ý gì? Họ khẽ nhìn nhau, chỉ im lặng. Không khí trở nên nặng nề. Chắc không phải như họ nghĩ đâu nhỉ. Nhưng trong lòng hai người vẫn cảm thấy hoang mang lo lắng. Quả thật có gì đó chẳng lành!

Đúng lúc đó, Runo quay lại cùng những người khách mới đến từ vùng đất Vestal xa xôi: Mira, Ace, Keith và Gus.

_Chào mọi người! Tụi này có đến trễ không nhỉ? – Vừa bước vào phòng, Mira đã vui vẻ cất lời làm Dan và Shun giật mình lúng túng.

_Ơ… chào Mira! Có chuyện gì không ổn sao? Sao các cậu lại ở đây? – Dan ngạc nhiên hỏi.

_Không có chuyện thì tụi này không được đến sao? – Mira giả vờ giận dỗi, nhưng rồi cô nhanh chóng nhận ra có gì đó không bình thường ở hai người bạn – Có chuyện gì vậy? Dan? Shun?

_Không… không có gì... – Dan lấp liếm. Rồi cậu lập tức lấy lại vẻ vui nhộn của mình – Chào Ace! Lâu rồi không gặp. Còn có cả Keith và Gus nữa cơ đấy!

_Chào cậu, Dan! – Keith đáp. Anh vẫn đứng tựa vào cánh cửa, khẽ cười. Anh là một kẻ thông minh, hay ít ra cũng đủ để hiểu thật sự có chuyện gì hay không. Nhưng có lẽ với sự lãnh đạm của mình, anh vốn không mấy quan tâm, hoàn toàn trái ngược với em gái Mira lúc nào cũng nghĩ cho mọi người. Sau lưng Keith luôn là Gus. Gus như cái bóng của Keith. Cậu thậm chí không mở lời. Có lẽ một chút thời gian ngắn ngủi họ hợp tác với nhau không đủ để cậu trở nên thân thiện. Nhưng Ace thì đương nhiên khác:

_Nè Dan! Sinh nhật vui vẻ! – Ace lao vào bá cổ Dan.

_Cảm ơn Ace. Chúng ta nên xuống nhà chứ! – Dan đề nghị sau ánh mắt ngầm trao đổi điều gì đó với Shun trong khi gỡ tay Ace ra – Không biết Alice và Julie đâu rồi nhỉ?

Nói rồi, cậu kéo mọi người bước ra. Họ cùng đi theo. Nhưng Mira có vẻ vẫn chưa an tâm:

_Thật là không có chuyện gì chứ, Dan? – Cô hỏi, ánh mắt lo lắng nhìn Dan thật đã làm không chỉ một người thoáng vẻ khó chịu.

_Có gì đâu Mira. Hôm nay là sinh nhật tớ mà! Vui lên đi chứ! – Dan trả lời rồi đuổi theo Runo đang đợi mình. Mira vẫn suy nghĩ, những bước chân chậm dần. Cô hoàn toàn không để ý có một người cũng chậm lại như cô:

_Sao cậu quan tâm tới Dan thế? Lúc đầu thì nhất định đến đây sớm hôm nay, giờ thì cứ lo cho cậu ta. Tại sao chứ Mira? – Ace cất tiếng làm cô khẽ giật mình. Giọng nói của cậu dường như ẩn chứa sự giận dỗi.

_Có gì đâu! Cậu đừng quan tâm. Đi nhanh thôi! – Mira chạy theo mọi người, để lại Ace đứng một mình trong hành lang tối. Cậu khẽ cười, nụ cười ấy thật kỳ lạ. Mira, cậu thật sự ngây thơ thế ư?

~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~

Một bữa tiệc nhỏ được tổ chức tại nhà Dan với bàn tay khéo léo của bốn tiểu thư xinh đẹp. Bố mẹ Dan dường như đã cố ý sắp xếp đi chơi đúng ngày hôm nay để mọi người cảm thấy thoải mái. Phòng ăn được trang trí thật nhiều bong bóng, những dây kim tuyến, đầy ắp gói quà và muôn vàn thứ khác bởi chính cậu chủ nhỏ cùng sự giúp đỡ của bạn bè. Mọi thứ đã sẵn sàng. Ai ai cũng đều vui vẻ.

Tất cả ngồi vào bàn. Bữa tiệc bắt đầu với thật nhiều món ngon đến từ nhiều nơi, nghe có vẻ hoành tráng quá! Alice trổ tài làm các món Nga mà ai cũng phải xuýt xoa khen ngợi. Mira lại chuẩn bị những thứ đặc biệt của Vestal. Và tài nấu ăn của Julie và Runo thì khỏi phải nói cũng biết rồi nhỉ. Không khí ấm áp của ánh hoàng hôn chiếu qua cửa sổ hòa cũng tiếng trò chuyện của mọi người làm căn phòng càng thêm nhộn nhịp.

_Dạo này các cậu thế nào? – Mira vừa ăn vừa hỏi.

_Vẫn đi học thôi, không có gì đặc biệt hết. Có chăng là tụi này đang ngày càng bị chú ý bởi những lý do dễ thương như: không học bài, không làm bài,vv… - Julie trả lời. Tiếng cười khúc khích vang lên khắp bàn ăn khi Runo nói:

_Mira không biết đâu, Shun chính là hotboy ở trường tụi này đấy.

_Bọn con gái thiệt phiền phức! – Shun nói, vẻ khó chịu. Cậu luôn tỏ ra như thế khi được nhắc đến với danh hiệu hotboy, làm mọi người lại cười rộ lên.

_Mình thì mới từ Nga sang. Mọi thứ vẫn bình thường. – Alice lên tiếng – Còn nhóm mọi người thế nào?

_Dĩ nhiên là đi học. Ước gì mình được nghỉ dài dài nhỉ, để làm một cuộc phiêu lưu ấy! – Ace đề nghị.

_Thôi đi Ace! Cậu lúc nào cũng thế! – Mira vừa quắc mắt là Ace lập tức im re. – Baron đợt này bận nên không thể tới đây được. Đáng tiếc thật! Anh Keith và Gus đang nghiên cứu cho phòng thí nghiệm nên Gus ở chung nhà với tụi mình. Anh nói là như vậy cho tiện làm việc.

_Ờ… chuyện này… - Gus ấp úng. Lần đầu tiên từ khi vào đây cậu trò chuyện với mọi người.

_Tụi này có một số thứ cần thử nghiệm. Cũng không có gì đâu! – Keith lập tức mở lời thay Gus nên cậu đành ngồi yên.

Tiếp theo dĩ nhiên không thể thiếu phần thổi nến và cắt bánh kem trong bài hát chúc mừng sinh nhật với đủ mọi cung điệu. Và những trò chơi diễn ra trong tiếng cười ngất của mọi người. Bữa tiệc kéo dài đến tận khuya. Dan đã trải qua một ngày sinh nhật hạnh phúc bên những người thân yêu!

~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~

Nửa đêm. Mảnh sân nhỏ được chiếu sáng bởi những ánh sao. Mặt trăng chưa tròn vẫn ngự trị trên nền trời đen nghịt. Gió cuộn qua từng cơn lạnh buốt. Trong đêm nay, có một người chưa ngủ. Mái tóc nâu của cậu bay nhẹ theo cơn gió. Đôi mắt mơ màng nhìn vơ vẩn vào vô định. Cậu ngồi đó từ lúc nào, không ai rõ. Cậu đang nghĩ điều gì mà suy tư đến thế?

Tiếng chân vang lên thật khẽ. Một người nữa nhẹ đến sau cậu, khoác cho cậu một chiếc áo. Bóng người ngồi xuống cạnh cậu. Lặng im. Cả hai không nhìn nhau, cũng chẳng ai nói gì. Âm thanh duy nhất vang lên của những sinh vật trong đêm tối.

_Vẫn nghĩ về nó sao? – Shun đột ngột phá vỡ không khí.

_Không hẳn. Cậu cũng đừng lo về nó nữa. – Dan cất tiếng. Cậu đã thay đổi hẳn, đã biến thành một con người khác, trầm lặng, sâu sắc. Cậu không còn là một đứa con trai nhí nhố vui nhộn như trẻ con. Cậu thật sự đã lớn.

_Cậu không giấu được tớ đâu. Còn có chuyện gì khác phải không? – Shun nói tiếp – Dù cậu đóng kịch giỏi thế nào, tớ vẫn có thể nhìn ra nụ cười của cậu chỉ là gắng gượng.

_Sao cậu quan tâm đến tớ thế? – Dan chợt đùa. Ánh sáng mờ ảo soi vào nụ cười của cậu. Nó lạnh lùng và mệt mỏi làm sao!

_Tớ không biết. Có lẽ nó đã thành thói quen. – Shun trả lời. Dường như anh cũng định đùa lại cậu. Nhưng câu nói ấy vẫn mang một ý nghĩa nào đó – Giờ thì nói cho tớ biết, còn có chuyện gì đang giấu tớ.

_Giấc mơ đêm qua. Một cơn ác mộng! – Dan trả lời. Giọng cậu trở lại sự vô cảm. Nhưng Shun thật sự xúc động. Anh quay mặt lại, nhìn thẳng vào đôi mắt người ngồi cạnh như muốn xác định liệu cậu ấy có đùa. Khi đã chắc chắn đó là sự thật, Shun lo lắng hỏi:

_Ác mộng ư? Nó thế nào? Mà nó cũng chỉ là một giấc mơ, chắc không có gì đâu.

_Tớ biết nói ra sẽ khiến cậu lo lắng mà. Nhưng nó thật không bình thường. Giấc mơ không nói về chúng ta. Đó là ba đứa trẻ, nhìn chúng quen lắm, nhưng tớ không thể nhớ ra mình đã gặp chúng ở đâu. Chúng đối mặt với một kẻ tà ác. Và tớ nghĩ chúng đã cần giúp đỡ. Lời kêu “cứu” đó… - Dan chậm rãi kể lại. Ánh mắt cậu biến đổi. Nó thoáng run lên khi nhớ lại giấc mơ.

_Và cậu nghĩ nó liên quan tới lá thư sáng nay? Làm sao có chuyện như thế được! Có lẽ chỉ là trùng hợp. Nếu không thì nó có ý nghĩa gì?

_Tớ không biết. Nhưng nếu nó là thật… - Dan nói. Cậu đưa mắt nhìn Shun. Lần đầu tiên từ lúc ra đây, hai ánh mắt chạm nhau, lóe lên như luồng điện.

_Vậy hãy nói cho mọi người biết đi. Như thế có lẽ cậu sẽ thoải mái hơn. Dù cậu làm thế nào, tớ cũng sẽ luôn ủng hộ cậu.

Dan khẽ gật đầu. Cậu quay mặt đi và Shun cũng vậy. Cả hai lại tiếp tục im lặng. Một làn gió nhẹ thổi qua. Áng mây nào đó đã che khuất mặt trăng. Và tất cả chìm vào bóng tối.

~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~
Princess_Yuki
Princess_Yuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1357
BKGC BKGC : 4204
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Nơi nào đó trên trái đất này thôi...
Stt : ...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Thu Sep 19, 2013 10:05 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Tem~^^
*lật đọc ngấu nghiến* Oa~ Hay quá~
Sinh nhật Dan-kun à? *lôi quà*
Chẹp chẹp, mình ngửi thấy mùi hint ngầm DanShun >v<
Coup thần thánh không phải của ta =))
Happy Birthday Dan-kun~ -^^-
*le te đi nhấn thanks*
shunalice_2000
shunalice_2000
Bakugan Player
Bakugan Player
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 216
BKGC BKGC : 4052
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Đâu đó trên mặt đất dưới mặt trời
Stt : Sao mình nghe toàn mùi ảo tưởng...!!!

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Fri Sep 20, 2013 6:57 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
ukm...!1!
Dạo này bận quá nên mình com 2 chap luôn...!!!
Hấp dẫn ghê...!!!
Càng ngày càng bí ẩn...!1!
Cơ mà theo khúc cuồi thì mình nghĩ anh Dan giả nhí nhố trước mặt mọi người nhỉ,mình nghĩ thế thôi chứ không chắc lắm nếu không phải thì mình xin lỗi...!!!

Friendship_Heaven
Friendship_Heaven
Member
Member
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 14
BKGC BKGC : 3934
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Thế giới huyền bí

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Oct 05, 2013 1:27 pm
Dạo này các fic hoạt động sôi nổi, ai viết cũng hay. Tự nhiên thấy tủi thân quá hóa ra lười. :vetay: Thôi kệ fic của ta thì ta cứ viết. :haha: 
À mà shunalice nghĩ đúng rồi đó, nhưng vấn đề ở đây là tại sao và từ lúc nào Dan lại trở nên như thế, và muốn biết thì chỉ có một cách là... chờ mình viết thôi!!!


Chap 5: VÀO CUỘC

Thời tiết hôm nay có vẻ không được tốt lắm nhỉ? Mới tờ mờ sáng mưa đã lắc rắc rơi khắp phố. Mưa càng lúc càng lớn, lộp độp trên mái nhà. Không khí thật lạnh lẽo. Bầu trời u ám xám xịt chẳng buồn thức giấc. Nhưng trong căn nhà nhỏ kia, mọi người đã bắt đầu một ngày mới tươi đẹp!

_Mọi người xong cả chưa? Vào ăn sáng đi nào! – Mira ló đầu ra khỏi bếp cất tiếng gọi. Chẳng cần đợi lâu, phòng ăn lập tức đầy đủ. À không, vẫn còn thiếu một người chứ…

_Hơ…ơ… - Ace ngáp dài, bước vào phòng – Mọi người dậy sớm thế nhỉ? Hôm nay trời mưa mà! Giờ này mà quấn mình trong chăn ấm thì còn gì bằng. – Nói rồi, cậu tự ngồi vào một trong hai chiếc ghế trống còn sót lại.

_Nè Ace! Không ngờ cậu cũng ngủ nướng đấy! Tụi này đã dậy từ sớm, dọn dẹp hết bãi chiến trường hôm qua và trả lại căn nhà bình thường rồi, mà giờ này cậu mới chịu ra đây là sao? – Runo dĩ nhiên là khó chịu vì chuyện Ace trốn việc rồi.

_Cậu ấy lúc nào mà chẳng thế! Suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ thôi! À mà ban nãy không làm nên việc dọn bàn, rửa chén, quét dọn bếp sẽ do cậu phụ trách đấy Ace. – Mira vừa sắp thức ăn lên vừa nói. Cô không nhận ra Ace đang trợn tròn mắt nhìn mình. Cậu giở giọng năn nỉ:

_Thôi mà mọi người! Mình lỡ dậy trễ thôi, mọi người bỏ qua đi mà. Nha?

_Đừng có mơ! Tụi này không bỏ qua đâu, Runo nhỉ! – Julie ngồi chỗ bàn đối diện trả lời và cười với cô bạn thân.

Bữa ăn sáng thật tuyệt vời! Trong không khí se se lạnh mà có một tô soup nóng hổi thì ai mà chê được. Mọi người chăm chú vào phần ăn của mình. Bữa ăn sắp kết thúc, Dan bất ngờ lên tiếng:

_Ơ… mọi người… mình có chuyện…

Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên át lời cậu. Alice liền đi ra mở cửa. Dan bối rối. Cậu vốn không biết phải bắt đầu mọi chuyện thế nào mà giờ còn chẳng ai chú ý đến cậu đang nói nữa chứ. Nhưng Keith ngước mắt lên nhìn cậu:

_Sao vậy Dan? Có chuyện gì à?

Anh luôn tỏ vẻ bình thản, hay thậm chí là lạnh lùng. Anh thể hiện mình chẳng quan tâm đến ai. Nhưng có ai biết rằng, anh luôn để mắt đến mọi thứ xung quanh. Như hôm qua anh nhận ra vấn đề trong ánh mắt Dan. Hay anh biết rằng đêm qua Dan và Shun không ngủ. Chính anh và Gus cũng thức cả đêm qua và đã biết những điều cần phải biết! Dĩ nhiên Dan không hề hay chuyện cậu và Shun nói đêm qua đã bị người khác nghe được. Mọi người đã tập trung vào cậu nhờ câu nói của Keith, nhưng cậu lại chẳng biết phải mở lời thế nào:

_À… uhm… đợi Alice vào rồi mình nói luôn nhé!

Chưa dứt câu, Alice đã trở vào. Chẳng có ai đi cùng với cô, nhưng ngay lập tức, một nhóm bakugan bay vào và đáp xuống giữa bàn:

_Chào mọi người! Tụi này về rồi đây! À mà Gorem, Tigrerra và Hydra vẫn còn ham chơi nên chưa chịu về. Nhưng họ nhắn mọi người đừng lo, họ đi chơi chán rồi sẽ tự tìm đường về. – Drago đến cạnh Dan, nói. Các bakugan không trở về Vestroia. Nhưng cuộc sống bình yên thường ngày đã khiến họ chán ngấy, vì vậy tất cả quyết định có một chuyến đi chơi xa cả ngày để thay đổi không khí. Drago, Gorem, Tigrerra, Hydra,  Ingram, Preyas, Elfin lên đường vào sáng sớm hôm qua, và vô tình gặp phải nhóm Mira với Percival, Helios, Wilda, Vulcan, liền rủ rê lôi kéo. Và thế là hôm nay cả nhóm mới trở về. Cơn mưa ngoài kia đã nhẹ dần, song các bakugan cũng ướt lướt thướt nhưng khá vui vẻ.

_Thế nào? Các cậu thấy tuyệt chứ? – Marucho hỏi Elfin và Preyas.

_Dĩ nhiên rồi. Không còn gì tuyệt hơn, à không, ngoại trừ việc tụi này được ủ ấm một chút. – Cô nàng Elfin trả lời. Và mọi người bật cười.

_Nếu thấy thích thì các ngươi cứ đi, đừng có kéo ta theo. Thật là phiền phức! Chỉ có lạnh và ướt mà thôi. – Helios bay về với Keith, cáu kỉnh. Anh là một bakugan chiến đấu, là một kẻ ham muốn sức mạnh tuyệt đối. Anh không ưa cái thứ gọi là tình cảm của các bakugan khác. Việc Spectra không còn tham vọng là một điều Helios cảm thấy thật đáng tiếc. Nhưng tại sao anh không đi tìm một kẻ khác? Tại sao anh vẫn theo Keith – người đã không còn là chủ nhân Spectra của anh? Phải chăng giữa anh và Keith đã có một tình bạn mà cả hai không nhận ra?

_Thôi mà Helios, anh không thể tỏ ra vui vẻ một chút sao? – Wilda nói. Nhưng Helios vẫn bực tức:

_Các ngươi lúc nào cũng thế nên không bao giờ biết được đâu là sức mạnh thật sự…

_Được rồi! – Keith nghiêm giọng, và Helios đành im lặng đáp xuống bàn – Ban nãy Dan định nói gì vậy?

Các bakugan trở về đã khiến mọi người vui vẻ mà quên đi Dan. Hình như cậu đã tranh thủ thời gian ấy để suy xét thật kỹ những gì cần nói. Giọng cậu quả quyết hơn:

_Uhm… chuyện là sáng hôm qua, mình nhận được một bức thư, có vẻ như là một lời cầu cứu từ Vestroia, chắc là nơi đó lại có chuyện gì…

Dan chưa nói dứt câu, mọi người, trừ Shun, Gus và Keith, đã nhảy dựng lên. Cậu cho họ xem lá thư, những khuôn mặt ban nãy còn vui vẻ giờ đã trở nên nghiêm trọng.

_Sao bây giờ cậu mới nói? Lỡ như có chuyện gì xảy ra với Vestroia hôm qua thì chúng ta chẳng phải đã chậm một bước rồi sao? – Mira trách, nhưng Alice nói đỡ cho cậu:

_Dù gì hôm qua cũng là sinh nhật Dan, với lại mình nghĩ mọi chuyện cũng không nghiêm trọng đến thế đâu.

_Bây giờ mọi người tính thế nào? – Shun đột ngột lên tiếng. Từ sáng đến giờ anh chưa nói được câu nào, có lẽ cũng vì lo lắng thay cho Dan.

_Còn tính gì nữa chứ? Chúng ta phải nhanh tới cứu Vestroia thôi! – Marucho hăng hái nói.

_Nhưng chúng ta đi bằng cái gì? Tụi này tới đây nhờ nghiên cứu của Keith và Gus, nhưng hiện tại nó đang gặp trục trặc nên muốn trở về Vestal cũng không được chứ đừng nói thay đổi vị trí đến Vestroia. – Ace hỏi. Con người vui vẻ ấy một khi đã vào cuộc thì trở nên nghiêm túc đến kỳ lạ. Nhưng Runo bỗng nhớ ra:

_Alice à! “Cổng thông tin” của ông bạn có sử dụng được không? - Có lẽ một lần bị kẹt ở đó đã khiến Runo nhớ mãi.

_Mình cũng không biết… Thấy ông cứ sửa hoài, nhưng… chắc là dùng được. – Alice ngập ngừng.

_Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta đi thôi! – Dan nói. Và mọi người cùng đứng dậy, sẵn sàng lên đường, nhưng rồi tất cả chợt nhận ra thái độ khác lạ của cậu. Dan xưa nay có bao giờ nghiêm túc đến thế? Thật kỳ lạ! Julie hỏi:

_Dan yêu à, cậu không sao chứ? Tớ thấy cậu hơi lạ đấy? – Julie tỏ vẻ lo lắng. Đúng lúc đó Dan bước ra khỏi chỗ ngồi và vấp té “cái rầm”, nằm sõng soài trên mặt đất. Runo luôn khó chịu về thái độ của Julie đối với Dan, cất giọng mỉa mai:

_Tớ thấy Dan nhà ta vẫn ngốc và hậu đậu như ngày nào đấy thôi!

Mọi người cười, nụ cười ấy mang đầy vẻ gắng gượng. Riêng Dan ngước lên nhìn Shun – người ngồi cạnh cậu, ánh mắt kỳ lạ không rõ là cảm ơn hay là đe dọa nữa. Nguyên là Shun cũng cảm thấy Dan đã để lộ quá nhiều sơ hở nên quyết định giúp cậu trở lại bình thường bằng cách ngáng chân cho cậu ngã. Tuy mọi người đã không còn nghi ngờ gì nữa nhưng Dan thật cảm thấy không chịu nổi suy nghĩ “thông minh” của Shun. Shun à, bộ cậu không còn cách nào tốt hơn để giúp tớ sao?


~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~


Cuối cùng thì Marucho cũng sắp xếp được một chuyến bay tới Moscow cho mọi người trước buổi trưa. Tất cả đều mang một tâm trạng hồi hộp. Có lẽ cũng đã khá lâu kể từ trận chiến lần trước, nên ai cũng lo lắng nhưng không kém phần háo hức. Mọi thứ đã sẵn sàng, mọi người cùng nhau lên đường.

Tất cả đã đi ra, chỉ còn Gus và Keith đi sau cùng. Gus đột ngột đứng lại. Cậu nói:

_Keith à! Chúng ta cần gì mất thời gian với bọn nhóc đó. Chúng ta còn có công việc của mình. Chi bằng chúng ta cứ về Vestal, mặc kệ bọn họ muốn đi đâu thì đi. Anh nghĩ thế nào?

_Nếu cậu không thích ở lại thì cứ về trước đi. Nhưng kịch hay đã bắt đầu, tội gì mà ta không nán lại xem một chút. – Keith trả lời. Anh nhếch mép cười, nụ cười đó thoáng ẩn hiện hình bóng của một kẻ đã vắng mặt lâu ngày – Spectra Phantom. Gus ngẩn người. Cậu đưa mắt nhìn Helios và Vulcan cũng đang ngạc nhiên như mình. Bỗng Mira bước vào gọi:

_Anh hai có đi không? Mọi người đang đợi đấy!

_Đi! Ra ngoài đó trước đi, anh sẽ ra ngay! – Keith đáp. Khuôn mặt anh đã bình thường trở lại. Anh mỉm cười với em gái và bước ra ngoài. Đợi Mira vừa khuất, Gus nói nhỏ đủ cho Keith nghe được:

_Tôi vẫn nói như ngày nào: nơi nào anh đến thì đó chính là nơi tôi muốn đến.

Keith thầm cười, nét mặt mãn nguyện. Có một kẻ trung thành luôn đi theo anh bất kể nơi nào thì còn đòi hỏi gì hơn được nữa chứ. Ra dấu gọi Gus đi cùng, anh rảo bước ra ngoài, nét mặt kia đã lấy lại vẻ lãnh đạm vốn có. Chẳng ai nghi ngờ hay suy nghĩ gì về thái độ của anh. Như vậy mới thấy, Keith đóng kịch thậm chí còn giỏi hơn cả Dan nữa kìa.


~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~


Chuyến bay đã bắt đầu. Mọi người tranh thủ thời gian nghỉ ngơi. Khoảng hai giờ nữa họ sẽ tới nhà tiến sĩ Michael nhờ giúp đỡ. Bây giờ tất cả cứ ngủ một giấc cho khỏe đã, dù gì đêm qua mấy anh chàng cũng thức trắng mà. Còn chúng ta hãy tới Vestroia trước xem đã xảy ra chuyện gì nhé!

Vestroia – quê hương của các bakugan một thời mang vẻ đẹp tự nhiên yên bình. Cũng chính là Vestroia – vùng đất đã lấy lại vẻ đẹp của mình sau bao cuộc chiến tranh, giờ trở nên tàn khốc, thảm thương hơn hết. Đất đá khô cằn. Bụi bay mù mịt. Bầu trời ngày nào cao xanh giờ trở nên âm u đen tối. Một nguồn sức mạnh nặng nề bay trong không gian, quyện lấy mọi thứ. Khắp nơi vắng lặng, hoang tàn. Các bakugan nhỏ đã tìm nơi lẩn trốn, các chiến binh bảo vệ đã kiệt sức. Tất cả bao trùm một cảm giác vô vọng.

Tiến sâu vào bên trong vùng đất lạ, giữa cánh rừng rậm rạp hoang vu là một thành phố khổng lồ , một kiệt tác đồ sộ, nhưng thoáng nhìn cũng nhận ra nó đã bị phá hủy khá nhiều. Một tòa lâu đài cao to, cái vẻ tráng lệ vẫn còn vương lại đâu đó trên những cột trụ vững chắc nằm giữa lòng thành phố. Trong căn phòng nào đó, một cô gái nhỏ ngồi lặng im. Mái tóc vàng nhạt buông xõa trên đôi vai gầy của cô dài quá thắt lưng. Làn da cô tựa như sự kết tinh của ánh sáng. Đôi mắt kia long lanh xanh biếc, khẽ nhíu lại vì lo lắng, muộn phiền. Chiếc váy trắng muốt ôm gọn lấy vòng eo thon thả càng làm nổi bật dáng vẻ của cô. Cô hẳn phải là một nàng tiên đẹp nhất nếu khuôn mặt kia không vô cảm đến vậy. Đôi môi kia từ bao lâu đã không còn biết thế nào là nụ cười thật sự. Đã bao lâu rồi cô sống trong sự cô đơn, tự giam mình trong căn phòng ấy, chỉ có những đứa trẻ bakugan làm bạn. Cô dạy cho chúng cách sống của một bakugan. Cô kể cho chúng câu chuyện về những người anh hùng, và về chủ nhân của Vestroia đang ở nơi nao. Chúng nghe cô. Chúng yêu mến cô. Nhưng chúng không hiểu được nỗi buồn trong lòng cô. Chúng ngây thơ vô tư lự. Cô nhìn thấy tuổi thơ của mình qua chúng. Cô yêu chúng, nhưng cô vẫn không cảm thấy hạnh phúc, vì người mà cô chờ đợi bao lâu nay vẫn chưa trở về. Các bakugan đã từng chứng kiến cuộc chiến của các vị thần đều biết rõ trái tim cô cần gì, nhưng họ chỉ có thể lặng im nhìn cô như thế, đau xót thay cho một cô gái trẻ, vì làm sao họ có thể mang người ấy về với cô được. Người đã ra đi thì chỉ có người mới có thể tự mình quay về. Cô cũng hiểu. Cô không trách ai. Có trách thì chỉ trách cho số phận nhẫn tâm trêu đùa tình cảm của cô. Từng phút từng phút một, cô ngồi lặng bên khung cửa sổ, cô chờ người về để cô có thể chạy ra đón mừng, cô như vậy đã rất lâu… rất lâu…

_Công chúa! Công chúa! Không hay rồi… – Một bakugan hệ ánh sáng hớt hải chạy về phía cô làm mặt đất rung lên nhè nhẹ. Cô hơi giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại sự bình thản. Khuôn mặt như phủ một lớp băng giá, cô nói thật chậm, âm sắc lạnh lùng đến gai người:

_Có chuyện gì? Shizune, ta chẳng đã nói người làm việc phải từ tốn một chút sao?

_Có chứ, công chúa có nói. – Trước dáng vẻ của nữ chủ nhân, Shizune chợt khựng lại, cố lấy giọng bình tĩnh cho hợp ý cô – Có tin cấp báo từ chiến tuyến: những kẻ tấn công chúng ta lần trước đã trở lại và có vẻ đã mạnh hơn rất nhiều. Năng lực của chúng thật đặc biệt, nó như được tạo ra để tiêu diệt chúng ta. Lúc tôi tới đây thì đội quân đã yếu lắm rồi, e là bây giờ bọn chúng đang tiến vào đây. Công chúa, chúng ta đi mau thôi!

_Tất cả đã di tản hết chưa? – Cô công chúa vẫn cất giọng lạnh lùng. – Ngươi cũng đi mau lên, nếu không sẽ không kịp đâu!

_Vậy công chúa cũng… - Shizune hỏi, nhưng cô gần như đã nắm chắc câu trả lời.

_Đi? Ta rời khỏi nơi này? Để làm gì chứ? Việc ấy có ý nghĩa gì sao? Ngươi đừng quên, ta đã từng nói, ta sẽ thay chủ nhân tối thượng bảo vệ vùng đất này, ta sẽ làm bất cứ thứ gì để cứu lấy nó, cho dù phải đánh đổi bằng tính mạng của mình đi chăng nữa. Vậy mà bây giờ người lại bảo ta phải đi khỏi đây sao? – Giọng nói kia đã thoáng chút oán hận, khinh khi. Cảm xúc của cô dường như đã không còn có thể giữ kín trong lòng nữa. – Ta nghĩ ta đã biết chúng là ai. Chỉ có thể là chúng, và mục tiêu là ta. Vậy dù ta có chạy trốn đến nơi nào đi nữa cũng chỉ là vô ích.

_Nhưng mà… – Shizune cố nài nỉ, nhưng vừa cất giọng, mặt đất đã rung lên dữ dội. Mọi vật trong tòa lâu đài tráng lệ đổ vỡ. Những căn nhà trong thành phố càng thêm xiêu vẹo. Và các đám mây trên cao kia càng nhuộm thấm một màu bóng tối. Shizune và công chúa cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của trận động đất. Cô ngã xuống nền đất lạnh, cảm thấy mọi thứ đang dần bỏ rơi mình. Ngước đôi mắt xinh đẹp tìm kiếm hình dáng khổng lồ của Shizune nhưng mọi thứ đều là vô vọng. Cô gượng mình đứng dậy. Dưới thảm cỏ xanh, cô thấy bakugan thân cận của mình đã biến thành quả cầu, nằm im trên mặt đất. Cô đưa tay với lấy, nhưng chưa kịp làm gì thêm thì những âm thanh đã vọng lại từ đâu đó, một chốn hư vô, với giọng nói khàn khàn của tên ác thần mà cô không bao giờ quên được:

_Ngươi vẫn thông minh như ngày nào, công chúa nhỏ ạ!

Cánh cửa phòng bật mở. Hai bóng đen tiến vào. Chúng đi tới đâu, ánh sáng tan biến tới đấy. Người đàn ông dáng vẻ cằn cỗi tiến lại trước mặt cô. Hắn trông như một kẻ xa lạ, có lẽ cô chưa từng thấy một ai như thế. Nhưng dựa vào giọng nói, dáng đi, cô có thể khẳng định không phải ai khác mà chính là hắn…

_Quả nhiên là người, Da… – Cô cố giữ âm sắc lạnh lùng, cố đứng thẳng trước mặt hắn, mặc dù đôi chân cô đã nhũn ra, tưởng chừng không trụ được nữa. Phải, cô sợ. Bất cứ ai cũng biết sợ, và cô cũng không phải là ngoại lệ. Nhưng cô nhất định không cho hắn nhìn thấy điều đó. Hắn bật cười, cười sằng sặc trước thái độ của cô:

_Đừng có cố làm ra vẻ anh hùng, ngươi cuối cùng cũng chỉ là một con bé yếu đuối mà thôi. Nhân tiện, đừng gọi ta bằng cái tên Darkus đó nữa. Những cái tên của bọn thần linh ngu ngốc vốn nên chết theo bọn chúng đi. Từ bây giờ, ta là Raiden, chúa tể Raiden, hãy nhớ lấy! Và nơi này sẽ do con trai ta, Sam, thống trị. Ngươi cũng đừng mơ đến chuyện phản kháng!

_Cho dù ngươi có tên gì thì cũng chỉ là một kẻ xấu xa. Ngươi nghĩ ta sẽ để mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm ư? – Cô nói, giọng kiên quyết, nhưng một cơn rùng mình lướt qua nét mặt khi cô nhìn thấy hắn biến ra một quả cầu. Hắn như cố dằn lấy tràng cười sắp vỡ tung, nói:

_Vậy còn phải xem chúng có giá trị với ngươi không? Các chiến binh cổ đại! Và tất cả bọn bakugan muốn chạy trốn đều ở trong tay ta.

Bên trong quả cầu thủy tinh là 6 chiến binh cổ đại đang bị giam cầm. Họ cố nói điều gì đó, nhưng cô không nghe, cô không thể nghe và trong tình cảnh hiện giờ, cô cũng không muốn nghe nữa. Cô bất đắc dĩ nói, giọng ngập ngừng:

_Ngươi… muốn gì? Ta có gì cho ngươi chứ!

_Đơn giản thôi! Sức mạnh của ta ở đâu? Làm sao để lấy nó? – Hắn đắc ý nói. Hắn đã nắm được điểm yếu của cô, giờ chỉ việc xoay cô theo ý hắn.

_Ta sẽ không… – Cô tức giận, nhưng quả cầu kia lóe lên ánh điện khiến cô hoảng sợ. – Được rồi, được rồi, ngươi dừng cái thứ đó lại đi… Ta sẽ nói: nó… vẫn nằm ở chỗ cũ… tức là sâu trong thành phố trước kia… cách phá giải kết giới… có trong cuốn sách ta cất trên kệ kia… Ngươi phải giữ lời hứa, mau thả họ ra!

Nhưng hắn bật cười, cười như điên như dại. Hắn khinh bỉ nói:

_Ta đâu có hứa sẽ thả chúng ra. Ta chỉ hỏi cô chúng có giá trị gì không. Và bây giờ thì cô cũng không còn ích gì với ta nữa. Vậy ta nên làm gì đây nhỉ?

_Ngươi… - Công chúa thực sự tức giận. Cô giận hắn gạt cô, cô càng giận mình sao lại ngây thơ tin vào lời hắn. Cô muốn lao tới, muốn giết hắn. Nhưng cô có thể làm được không?

Hắn bước tới. Cô sợ hãi lùi lại, lùi đến sát khung cửa sổ, đến khi không còn chỗ nào để bước nữa. Cô cảm nhận được sức mạnh của hắn bao trùm. Cô cảm thấy tử thần đang ở rất gần. Cô có thể làm gì đây? Cô…

_Khoan đã! – Cậu con trai đột ngột lên tiếng. Cậu cũng như người cha ác thần khoác trên mình chiếc áo choàng đen, mái tóc đen, đôi mắt cũng đen. Nếu Raiden như con rắn hung tợn trước con mồi, thì cậu lại trông tựa loài kền kền chờ xác chết. Cậu tiến lên, dáng vẻ dứt khoát. Ánh mắt cậu nhìn xoáy vào thân hình bé nhỏ của cô, cậu nhếch mép cười, nói dõng dạc. – Con muốn có một thỏa thuận!

Hai cặp mắt nhìn nhau và cả hai cùng hiểu. Raiden khẽ cười. Hắn đã muốn cậu thay hắn quản lý mọi thứ, đã muốn dạy cho cậu cách thống trị độc đoán, nhưng cậu cứ ham vui mà sa vào những cuộc chơi vô bổ. Được thôi, nếu con đã đồng ý, ta dĩ nhiên chấp thuận mọi thứ.

Bóng tối vùng lên chiếm lấy không gian. Chớp mắt, tất cả đã biến mất, chỉ còn lại sự đổ nát hoang tàn. Thành phố ấy, cung điện ấy giờ chẳng có một ai. Cảm giác hiu quạnh. Shizune giật mình thức giấc, thấy mình nằm sâu trong đám cỏ hoa trước cửa sổ. Vội cất tiếng gọi nữ chủ nhân đáng kính nhưng đáp lại cô chỉ là sự im lặng đáng sợ. Nếu tất cả đã không còn, sao cô lại an toàn ở đây? Lẽ nào... Cô lập tức hiểu chuyện gì xảy ra. Công chúa, người lúc nào cũng vậy, đến phút cuối cùng người vẫn nghĩ cho chúng tôi! Xin công chúa yên tâm, mọi việc sẽ theo sự sắp xếp của người...


~ * ~ * ~ * ~ * ~ * ~
Princess_Yuki
Princess_Yuki
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1357
BKGC BKGC : 4204
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Nơi nào đó trên trái đất này thôi...
Stt : ...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Oct 05, 2013 5:46 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Tem~~~
Không có gì phải chê rồi, yêu fic này lắm cơ~~~ >w<
Một cuộc hành trình mới...
Không biết sẽ thế nào...
Mà trong lũ Bakugan, không thấy Phoenix đâu? Cả Ingram và Hawkor nữa? Bạn quên sao???
Chap dài, đọc đã ghê~~~ >w<
Không thấy lỗi type~ >w<
Chỉ com đến đây thôi, hóng chap~~~ :uongtra:
P/s: Mình xin đấy, cho hint DanShun đi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Elfin-Ingram
Elfin-Ingram
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 6932
BKGC BKGC : 12931
Điểm đóng góp : 84
Đến từ : Chiến binh bakugan nhật báo
Stt : *Nhìn lịch* Mình già thật rồi TT^TT

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Fri Oct 11, 2013 7:52 am
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong bì :)

Những khi nhóm brawler ở bên cạnh nhau, mình luôn có cảm giác ấm cúng, dù mọi người đang biết có chuyện xảy ra. Umk, có thể nói đó là 1 thứ trường tự nhiên khi những người thân quen ở bên nhau chăng :) Mà có vẻ Kieth chưa hẳn đã "cải tà quy chính" hen =))

Càng về đoạn sau càng thất hay hơn, ý mình là cách viết văn ấy. Cô gái tóc vàng ấy chắc là người của hệ Haos? Hm, không phải con trai Dackus thích cô ấy chứ =))


@P: có Ingram mà em :)
Drago, Gorem, Tigrerra, Hydra, Ingram, Preyas, Elfin lên đường vào sáng sớm hôm qua, và vô tình gặp phải nhóm Mira với Percival, Helios, Wilda, Vulcan, liền rủ rê lôi kéo.
Furin
Furin
Mod
Mod
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 7984
BKGC BKGC : 7446
Điểm đóng góp : 28
Đến từ : 1...2...3...
Stt : Chỉ là muốn... nói chuyện thôi mà...

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Oct 12, 2013 10:20 am
Message reputation : 100% (1 vote)
hì, tớ thích cái kiểu trình bày rõ ràng này ah :3
dễ theo dõi dễ bới lông tìm vết, tạo cảm giác dễ chịu cho người đọc ^^
um... về chap này thì... nó khá là ổn nah ^^
càng về sau thì càng có chút hấp dẫn lẫn gợi cảm giác tò mò ~
tớ thích cái đoạn bạn miêu tả cô Công chúa ah ^^
cơ mà cái đoạn Công chúa chấp nhận tiết lộ vị trí của Sức mạnh có vẻ hơi nhanh ah ~
nếu như có thêm phần miêu tả về nội tâm và sự tranh đấu trong tư tưởng nữa thì hay hơn ah ^^
Tớ thích câu này
Người đã ra đi thì chỉ có người mới có thể tự mình quay về.
shunalice_2000
shunalice_2000
Bakugan Player
Bakugan Player
ĐCC :
[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 216
BKGC BKGC : 4052
Điểm đóng góp : 8
Đến từ : Đâu đó trên mặt đất dưới mặt trời
Stt : Sao mình nghe toàn mùi ảo tưởng...!!!

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Sat Oct 12, 2013 9:09 pm
Message reputation : 100% (1 vote)
Cái này lạc khỏi topic gần nhứt nên dù đọc lâu òi *trên diện thoại* nhưng giờ mới com được...xin lỗi bạn *cúi đầu * ...!!!
:tuki: 

Bắt đầu cuộc chiến rồi nhỉ...nhóm brawler vào cuộc rầu... !!!
:haha: 
Như vậy mới thấy, Keith đóng kịch thậm chí còn giỏi hơn cả Dan nữa kìa.

=> Mình thấy chả ai thua ai...!!!
:kiki: 
.........................................................
Thau com thế thau nhé ...!!!

Hong chap nà...!!!
:covu: 

Sponsored content

[Bakuganfic]Đằng sau bóng tối Empty Re: [Bakuganfic]Đằng sau bóng tối

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết