Cuối tuần bình yên................
Những chiếc lá vô tình ngủ quên trong cồn cào ký ức
Sóng thôi không đánh nữa
Chờ một ngày mưa .............
Mình lang thang qua tận những góc cùng ngỏ hẻm
của những con phố quen đến từng mãng
rong bám trên vách tường.
Mưa...................
Mưa dai dẳng kéo dài cho ngày trở thành không tên
và cuối tuần trở nên thừa thải
Mình không biết nên gọi cho ai?
Không biết nhắn cho ai một cái tin rằng "Buồn quá"?
Anh vẫn ở đó, vẫn bình yên, vẫn một vẻ lạnh lùng như những hạt mưa kia.....
Nhưng mọi thứ lụi tàn trong tâm hồn như qua hết một cơn bão
Bão tan.....và không còn lại gì ngoài những nổi buồn
Thật lạ, có những thứ chết đi và sống lại nhưng có những thứ không bao giờ
Muốn níu kéo chút ít cảm xúc ở lại
Bổng nhận thấy những trần trụi của cuộc đời
Mưa tạnh rồi mưa lại rơi......
Nhưng tình yêu ra khơi sẽ không bao giờ quay lại.
"Thì thôi ta về trong phiêu lãng,..
Kí ức xưa xin trả lại cuộc đời.........."
Kí ức xưa xin trả lại cuộc đời.........."
-------------------
P/S: Trong zing me của ta.....
viết dài hơn đi~~~~~~~~~
câu văn đã du dương hơn trước khá nhiều
nhưng không nên để quá nhiều ý trong 1 câu
nên tách thành nhiều câu ngắn sẽ hay hơn
sẽ cảm thấy cảm xúc như bị đứt quãng
đúng với những cảm xúc ai cũng trải qua
khi đối mặt với cả 2 cơn mưa tình và thực
Kantono FuminshoSun Apr 15, 2012 11:27 am