MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

power_settings_newLogin to reply
+10
Elfin-Ingram
miaki iuzaki
Kantono Fuminsho
Hino Asa
Mugetsu Haneko Phantom
Mizu Lucifer
bemeo045
Furin
Sanyonara
ranka misaki
14 posters

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 Empty[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
First topic message reminder :

Tên fic : Giấc mơ cỏ
Tác giả : Ranka misaki
Thể loại : tình cảm,bi kịch,hài hước.
Tình trạng fic : đang tiến hành.
Nhân vật : DanxRuno , ShunxAlice, AcexMira, RenxFabia, BillyxJulie.
Lứa tuổi : tất cả mọi người.
Mình sẽ cố gắng up sớm,mỗi cặp sẽ có khoảng 3-5 chap. Mong mọi người ủng hộ.

Được sửa bởi ranka misaki ngày Thu May 23, 2013 2:03 pm; sửa lần 4.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
@bemeo:Ôi,tối nay mình mới viết vì mấy ngày nay không nghĩ ra gì hết!

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Yeah ,vậy mấy ngày qua bạn đang suy nghĩ để viết vào tối này à .
Mong chap của bạn nha

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Chap 2 : kế hoạch bất hạnh
Những ngày sau khi Alice xuất viện...
8h am
Chooaanngg...
-Á...động đất hả trời,hay là trời sập?! _Tiếng cậu trai hét lên xé toạt không khí yên tĩnh của khu nhà,làm chim chóc bay tá lả...
-Giờ mới dậy hả ông tướng! Còn cái đống này do cậu làm hả??_Giọng Shun đều đều,nhưng trong lòng đang có chút bận tâm. Ai có thể vào nhà trong khi cậu khoá cửa và tên kia nằm một đống giữa sàn?? Chẳng lẽ nào là cô ta sao??
-Miki,sao tên đó không có biểu hiện gì vậy? Bộ đập phá chén dĩa không làm hắn bất hạnh à?_Một cô gái đang vắt vẻo trên cành cây,vừa nói vừa xoa đầu con mèo nhỏ trên vai._Hay là hắn ta đang giả vờ nhưng thật ra đang rất đau khổ?!
-Đồ ngốc! Chỉ là đồ dùng thôi thì làm gì được. Tiếp tục thôi.
1h pm
-Á,Shun ơi,mất cái giường rồi! Sao ngủ trưa bây giờ?
Shun vẫn thản nhiên,liếc nhìn qua cửa sổ,cười thầm và nghĩ. Cô ta thật ngốc,mấy cái trò vặt này mà làm nên chuyện à? Cứ làm như thế đi,tôi sẽ xem cô làm gì tiếp theo.
"Hư,thất bại rồi."
3h pm cùng ngày
Alice hiện giờ đang cầm ngọn đuốc,khuôn mặt hết sức nham hiểm.Lần này cô vẫn quyết tâm thực hiện khế hoạch. Dù...có phần...
Phòng Shun đã mất đi...con mèo nhồi bông của tên cùng phòng,báo hại hắn cứ bù lu bù loa,khóc ré lên. Trong khi đó Shun lại rất hài lòng. Tâm trạng mình giờ như nắng sớm vậy. Cô ta cứ làm trò vậy,mình nghĩ suốt đời sẽ như con rối thôi.
-Wow,kế hoạch này được đấy. Nhưng rốt cuộc hắn ta không đau khổ. Tức quá đi ààààà!!!...Ủa,đó là...Miki ơi nghĩ ra rồi! Lần này chắc chắn thành công!
Địa ngục...
- Thưa Nữ hoàng,người có nghĩ rằng con bé sẽ hoàn thành nhiệm vụ không? Dù sao nó cũng là con người,thần e rằng..._ Giọng nói của một người phụ nữ đang quỳ,mặc áo choàng đen che gần hết khuôn mặt,chỉ thấy được đôi môi đang mấp máy.
-Không hề gì,Alice sẽ làm được. Ta tin tưởng con bé. _Nữ hoàng nói,mắt vẫn dõi vào gương phản chiếu hình ảnh._Chỉ còn 3 ngày nữa,Alice...
5h pm hôm đó... "Cái tên này,mua đồ ăn gì mà lâu thế không biết. Chắc là lại tìm xó nào rồi nằm đó ngủ rồi cũng nên.Thôi,đọc cái gì đó cho đỡ buồn vậy! Alice,sao cô ta không làm trò nữa. Hưm...tự nhiên thấy thiếu thiếu cái gì đó..."
Shun ngồi vào bàn,nhìn dáng vẻ hết sức mệt mỏi,hệt như cua bẻ mất càng vậy. Tay cầm tờ báo,mắt nhìn nhưng đầu óc cứ nghĩ đâu đâu. Chuyện Alice cứu cậu cứ hiện rõ mồn một. Mới hôm qua Alice còn nằm đó,màu chảy ướt tay Shun khi cậu cõng cô ấy đến đường lớn vì chỗ đó quá nhỏ,xe cấp cứu không thể vào được. Một người con gái cứu cậu,có máu...
Shun nghĩ cô ta khá là giống mẹ mình. Về...tất cả mọi hành động. Cậu cảm thấy lòng rối bời,lẫn lộn như dòng người đang tấp nập ngoài phố vậy. Mỗi người là một suy nghĩ...
-Con thật ngốc phải không mẹ?_Shun quay sang bàn bên cạnh,nhìn vào góc quen thuộc và chợt nhận ra...bức ảnh mẹ và em trai cậu đã...biến mất!!!
Không tin vào mắt mình, Shun chạy vội lại,nhìn kỹ. Cậu bắt đầu hoảng loạn thật sự. Tay không ngừng lục tung những thứ xung quanh và miệng lảm nhảm " Mẹ,Shita...hai người đâu rồi???" Tiếng đồ vật bị ném làm Shun càng mất bình tĩnh. Cậu nhớ rất kỹ là ngày nào mình cũng để khung ảnh ở chiếc bàn cạnh cửa sổ.Sao giờ lại...
Vừa lúc đó,cậu bạn cùng phòng của Shun bước vào,hết sức ngạc nhiên với cảnh tượng trước mắt : đồ vật bị xáo trộn lung tung và Shun đang ngồi đó...khóc...
-Shun,có chuyện gì vậy? Trộm vào nhà hả? Sao...sao cậu lại khóc??? Cậu...
-Có phải cậu lấy đúng không? Ảnh mẹ mình...nó đâu rồi hảảảả???_Shun nói gần như hét. Lần đầu tiên Hoshi (tên cậu cùng phòng) thấy Shun có phản ứng mạnh như vậy. Một con người lạnh lùng,bình tĩnh giờ đã khóc. Thật sự rất sock...
-Shun,làm ơn. Chắc nó chỉ ơ đâu đây thôi. Lạ thật,sao hôm nay mất nhiều thứ quá vậy?
Shun như sực tỉnh và suy nghĩ. Sao đột nhiên mình lại quên mất chứ?! Phải rồi,chỉ có thể là ...ở đâu,cô ta ở đâu chứ???
-Chúng ta thành công rồi Alice ơi! Chỉ cần để cậu ta thấy mặt trời lặn là cậu sẽ thành thần chết đó.
Alice tay cầm khung ảnh và nghĩ thấy tội cho Shun,bức ảnh này hẳn quan trọng lắm nên anh ta mới khóc . Alice thấy mình thật có lỗi. Cô không muốn...
- Miki,hẹn gặp anh ta. Tớ có chuyện cần nói._Alice nghiêm mặt,có vẻ rất quyết tâm vào việc gì đó...
End chap 2.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Chap 3: Thân thế
Nghe những lời Alice nói mà Miki tưởng mình nghe nhầm. Kế hoạch đã thành công,chỉ còn một bước nữa,mọi chuyện sẽ kết thúc êm đẹp.Dụ tên Shun đó lúc mặt trời lặn đâu cần nghiêm trọng vậy đâu.Alice nghĩ gì vậy chứ? Nhưng chắc không sao, vì Alice,phải làm vậy thôi. Miki thầm nghĩ và bay đi mất trong khi Alice tay cầm bức ảnh,mỉm cười. Có lẽ cô đã đúng.
Trong khi đó...
Shun đang trong tình trạng hỗn loạn vô cùng.Căn phòng vốn ngăn nắp giờ giống như vừa bị trộm viếng. Mà cũng đúng. Shun đã biết kẻ trộm đó là ai, cậu chạy vụt đi,để lại Hoshi trố mắt nhìn theo. Cậu chạy, không có phương hướng,lúc bắt đầu thấm mệt,Shun cúi người,tay dựa vào bức tường,tay kia lau mồ hôi đang chảy trên má.Khi Shun định chạy đi tìm tiếp thì... xuất hiện thứ mà cậu muốn tìm. Nhưng một phần thôi, vì đó là Miki.
Ngạc nhiên nhưng chắc chắn là mình đã tìm được,Shun định cất tiếng thì Miki đã nói trước:
-Này tên kia,biết sân thượng của toà nhà kia không? 5 phút nữa hẹn gặp ngươi ở đó.
Miki vừa dứt lời thì Shun đã biến mất, để lại Miki với cục tức trên trán và con mèo rủa : "Đồ...abcxyz..."
Cạch
-Đến rồi hả? Ta muốn nói với anh một chuyện._Cô gái tóc cam đang ngồi nghiêng người,chống tay trên lan can sân thượng,đôi mắt nâu sáng nhìn về phía mặt trời chuyển sang màu đỏ ối,bắt đầu ẩn sau những toà nhà đồ sộ. Cô gái ngồi đó,giữa mặt trời. Mọi thứ thật hoàn mỹ, cô thật giống một thiên thần,nếu không có đôi cánh đó...
-Tôi nghĩ là tôi biết cô đã lấy bức ảnh đó. Giờ thì hãy trả lại đây,nếu không..._Shun vào thẳng vấn đề,có vẻ như không hề quan tâm đến vẻ đẹp đó. Dù cậu thấy người mình đang nóng lên như những tia nắng kia...
-Nếu không thì anh làm gì hả? Cầm lấy nó._Alice ném bức ảnh về phía Shun. Cậu chụp lấy bức ảnh,thở phào nhẹ nhõm. Nhưng có điều cậu không hiểu,tại sao cô lại trả lại bức ảnh lại, cậu đã bất hạnh,phải,đúng là cậu đã rất đau khổ tưởng chừng như rơi xuống vực không đáy. Cô ta đã thành công,tại sao???
Trong khi Shun đang ngạc nhiên thì Alice hỏi :
-Shun,mẹ anh có phải là...Hikari Asa không?
Như có sét đánh ngang tai,Shun ngạc nhiên nhìn Alice,rồi anh cười khẩy:
-Cô nói đúng lắm. Có phải cô biết hết về tôi đúng không?
-Không. Nếu tôi nói tôi đã từng gặp mẹ anh thì sao? Và...tôi là con người..._Không để Shun trả lời,Alice bắt đầu kể.Cách đây một năm,cô là con người như những người khác. Nhưng đặc biệt hơn cô có khả năng thấy và nói chuyện được với các linh hồn. Vì các hồn ma chỉ có thể tồn tại ở thế giới loài người 49 ngày,nên cô đã dùng khả năng này để giúp đỡ họ. Cho đến một ngày,linh hồn của một người phụ nữ xinh đẹp đã nói :
-Alice à,thời gian ta ở thế giới này không còn nhiều,ta có việc muốn nhờ con giúp ta.
-Việc gì ạ? Cô cứ nói đi,cô Hikari Asa!_Alice hào hứng.
-Ta...có đứa con trai bằng tuổi con tên Shun Kazami. Hãy chăm sóc cho nó giúp ta. Xin con...
Không lâu sau đó,cô Hikari đã bay lên trời,trở thành thiên thần. Vì đã giúp đỡ nhiều hồn ma nên Alice được quyền học ở hai ngôi trường đặc biệt : devil's school và angle's school. Hai ngôi trường ở gần nhau,vì thế đã xảy ra sự cố (nho nhỏ). Alice,thay vì đi vào trường đào tạo thành thiên thần đã đi nhầm vào...trường ác quỷ!!!
(Shun: ngốc,có thế mà cũng nhầm.)
Dĩ nhiên là cô sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ được giao mới trở thành thần chết thực sự.
-Vì thế tôi mới ngạc nhiên khi người mà tôi phải làm cho bất hạnh lại là anh,Shun Kazami,con trai của cô Hikari !_Alice nói,đau khổ khi nhớ lại chuyện cũ.
Shun bàng hoàng, mẹ anh không cô đơn. Có lẽ Shita cũng vậy. Bà ấy rất yêu thương anh,vậy mà Shun tưởng giây phút đó,vì mẹ không thương mình mà quyết định ra đi. Cô gái này...rất đặc biệt...giống mẹ lắm...
-Sao cô lại kể chuyện này cho tôi? Tôi là nạn nhân của cô...
-Ưm,có lẽ vì lời hứa giữa tôi và mẹ anh,và..._Alice nói, cô tưởng mình hoa mắt. Cô đã thấy Shun cười
...rất đẹp...Trong chốc lát,Alice thấy mặt mình đỏ lên, tim đập mạnh...
Ngày thứ ba đã hết...
...Mặt trời đã lặn...
End chap 3.
Tên mẹ của là do mình phịa đấy.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Tem ( cất vào két sắt khóa chặt lại )
Alice trong chap này vui quá ,đi học lộn trường
Mong chap của bạn nha Ranka

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
bemeo nàh! Tem Alice x Shun là của tớ mừh! :anva: trả lại đây! ứ ừ! ứ chịu đâu!
Ôi mình sinh ra hiền lành nứt vách tường thế này thì làm sao chửi như thế nàh!
Em êu dạo này viết fic lên tay đấy chứ! chúc mừng em gái ta nah ^^

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
@bemeo: hì,thank bạn vì đã com. Mà đâu có ai vào giành tem với bạn đâu mà phải cất vào hòm,kĩ quá*cười buồn*
@Miaki: ôi,chị thật là...hehehe...
Chỉ có khúc đó chĩ ác thôi,còn mấy cái sau thì không đến nỗi vậy âu. Cảm ơn chị nha,em sẽ cố gắng hơn nữa. Chúc chị thi tốt nha.
Chap 4 part 1: Ác mộng.
-Miki mèo,ra đây!
-Gì thế,Alice?
Giọng nói của một cô gái tên Alice và con mèo Miki phá tan sự yên tĩnh của công viên về sáng. Alice dẫn Miki vào màn đêm. Con mèo vẫn bám theo...không một chút nghi nghờ....
Áááááá...CẠCH!
-Làm gì vậy? Thả tớ ra,ALICE...!
-Xin lỗi nha,Miki! Bắt nhốt cậu vào trong cái lọ thần này quả thật là không đúng nhưng.... Yên tâm đi,cậu sẽ sớm trở lại như cũ. Giờ thì...tạm thời tớ sẽ để cậu ở balo. Xin lỗi..._Alice giải thích,trong khi chiếc lọ vẫn không ngừng phát ra những âm thanh như tiếng của người đang hết sức giận dữ...
Khoảng không gian bỗng trở nên im lặng lạ thường.Chỉ có những tiếng rả rích như ai đó thở dài...
Trong khi đó,tại phòng Shun.
Ánh sáng yếu ớt của mặt trời mới mọc len qua những tán lá đẫm sương sớm,chui qua khe cửa sổ, chiếu vào khuôn mặt đang say giấc. Tinh nghịch đuổi bắt nhau rồi rọi thẳng vào mắt chàng trai. Chớp nhẹ đôi mắt,anh tỉnh giấc và mở to mắt. Alice đang đứng đó,nhìn Shun với khuôn mặt ngây thơ vô (số) tội làm anh ngạc nhiên và...
-Cô làm gì ở đây hả,muốn làm tôi chết khiếp sao?_Shun nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể,mặc dù đã nóng như sắp núi lửa phun trào vì lần đầu tiên, Shun thấy Alice gần mặt mình như vậy. Tim cậu nhảy loạn nhịp trong lồng ngực và mặt đã đỏ lên tự lúc nào. Như không muốn để Alice biết và tự cho là tại mình đang giận nên mới cảm giác lạ,Shun đằng hắng giọng,bật dậy và đi thẳng vào phòng tắm trong khi Alice trố mắt nhìn theo.
5 phút sau...
Shun bước ra, Alice vẫn ở đó,tay cầm bức ảnh mà hôm qua cô đã trả nó cho anh. Thật may khi có nó trước lúc ngủ tối. Không có bức ảnh, anh sợ ác mộng sẽ đến và thiếu họ,cảm giác sợ hãi...Shun cứ chìm vào suy nghĩ mãi đến khi Alice đặt bức ảnh xuống, cất tiếng:
-Anh quả thật rất thản nhiên trước mọi việc và giỏi lờ đi nó. Không thắc mắc chuyện tôi lại có mặt ở đây sao?
Hơi ngạc nhiên trước thái độ kỳ lạ của Alice, Shun nhìn cô và rồi nói,như xem việc cô có mặt ở đây như là một phần kế hoạch ngày hôm nay:
-Chẳng phải là cô đến để tìm ra điểm yếu của tôi sao?
-Sai hết. Hôm qua tôi đã có thái độ không tốt với anh. Thành thật xin lỗi, vì vậy hôm nay tôi muốn mời anh đi công viên giải trí...cùng tôi._Hai từ cuối có vẻ khó khăn lắm Alice mới thốt ra được.Thái độ của cô rất thành khẩn,cúi đầu xin lỗi và chắp hai tay trước ngực,ánh mắt long lanh háo hức chờ đợi câu trả lời. Shun lúc này như đã nhìn thấu hết tâm can của Alice.Anh nhìn cô,sau đó với lấy chiếc áo khoác xanh lá ở đầu giường,hờ hững khoác vào. Thấy Alice đứng trơ ra đó,cậu lên tiếng đánh thức cô nàng:
-Ít ra cũng phải hiểu tôi đồng ý chứ. Đi thôi.
Alice nhìn theo, xấu hổ về hành động của mình,cô lắc đầu nguầy nguậy để xua tan ý nghĩ về hành động đó ra khỏi tâm trí,cô nở nụ cười tươi,chạy với theo Shun đã khuất sau cánh cửa. Vậy cũng hay,miễn sao thắc mắc của mình được giải đáp. Đi nào.
End part 1.
Tạm thời tới đây thôi vì mình bận học bài rồi. Nếu có thể thì khoảng...tối mai mới có tiếp. Thông cảm nha.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Giật tem ,cất kĩ vào két sắt khóa lại
Ôi chap hay quá ,mình luôn ủng hộ bạn đó
Mong chap mới

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
Nếu có ai không biết thì mình nói nha
Ngày mai là sinh nhật mình đó các bạn

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
@bemeo : Mình biết mà, chúc bạn sinh nhật vui vẻ nha. Iu bạn lắm lun.
*Chú ý chap này có cảnh bất ngờ. Hi vọng mọi người thích và com ủng hộ mình ha.
Chap 4 part 2 :
Công viên giải trí vào buổi sáng thật tuyệt vời. Và còn tuyệt khi bắt đầu bằng một chuyến đi chơi ở đây. Có lẽ do hôm nay là ngày đặc biệt (với ai đó),nên khách đông hơn thường ngày. Những anh chàng khoác cho mình bộ cánh lịch sự,mỉm cười hạnh phúc khi được sánh vai với các cô nàng xinh đẹp mang những bộ váy sặc sỡ đầy màu sắc. Khuôn mặt họ rạng ngời hạnh phúc. Alice đã không sai khi hẹn Shun đi chơi ở đây,vào một ngày trời đầy nắng. Một người vốn khép kín và lạnh lùng như Shun cũng cảm thấy hạnh phúc khó tả. Nhất là khi thấy nụ cười của Alice. Không hiểu sao cậu lại đồng ý đi chơi, dù biết đang ở trong tầm ngắm bắn của cô. Phải chăng có thứ gì đó thúc đẩy,có thể là...niềm tin tưởng về ai đó chăng?
Phải công nhận rằng hôm nay Alice nhìn rất đẹp. Bộ váy màu tím nhạt có chấm hoa nhỏ nhìn thật phù hợp với cô. Mái tóc cam xoã ra,đính trên đó chiếc nơ nhỏ màu hồng phấn. Trông không khác gì một thiên thần. Kì lạ là đôi cánh,nó đã biến mất.Thay vào đó là một chiếc balo nhỏ. Có ai ngờ rằng Alice lại là ác quỷ chứ?
-Nè Shun, anh có muốn chơi cái đó không? Nhìn vui quá đi! À không,trò kia vui hơn. Đi thôi!
Alice nói,vẻ mặt háo hức, không ngừng lắc mạnh cánh tay Shun. Cả khu giải trí như sôi động hẳn lên bởi cô nàng. Shun cũng vậy. Trong giây phút cậu như quên hết những suy nghĩ hiện diện trong đầu. Miễn sao thấy...Alice vui.
Cả hai cùng nhau đi dạo và quan sát mọi thứ xung quanh bằng cặp mắt tò mò. Alice vui vẻ chạy trước. Shun bước theo sau,lặng nhìn theo. Đang đi thì dây giày của Shun bị tuột ra,không may cậu đạp phải và hơi chúi người về phía trước. Đúng lúc đó,Alice quay người lại và...một nụ hôn. Phải, sự cố khiến hai người đã kiss nhau (điều tg muốn,hehe). Khoảng thời gian 5s,không dài nhưng khiến cả hai sửng sốt,sau đó xấu hổ quay mặt đi,ai nấy mặt đỏ bừng,đầu...bóc khói,tim đập loạn nhịp. Nhưng đối với người như Shun,do quá bất ngờ nên sau đó ậm ờ có vẻ rất ngượng ngùng. Cảm giác lạ...cho cả hai...
Alice do quá bất ngờ và xấu hổ không biết phải làm gì thì một bàn tay kéo cô chạy về phía hàng anh đào gần đó. Là Shun. Khi đã yên vị trên ghế đá,họ vẫn chưa nói với nhau lời nào. Không muốn im lặng mãi, Alice cất tiếng phá tan sự ngượng ngùng của cả hai.
-À,ờ, tôi...hồi nãy...ưm...coi như là...Mà,tôi có chuyện muốn hỏi anh.
-Ưm,tôi hiểu. Cứ coi như là sự cố đi. Cô muốn hỏi chuyện gì?_Shun nói trong khi tim cậu đang phản đối lại câu trả lời.
-Tôi...xin lỗi khi gợi lại chuyện cũ. Mẹ anh,tại sao lại mất? Bà ấy còn trẻ mà!
Câu hỏi của Alice cứ như tiếng sét giáng thẳng vào tai Shun khiến cậu như hoá đá. Đã lâu cậu không muốn nhắc đến quá khứ đau buồn đó.Nhưng Shun lại...cười, hay cậu không muốn Alice nhìn thấy mình khóc?
-Tôi...Được thôi,nếu cô muốn. Mẹ tôi từng nói khi một người muốn biết quá khứ của mình thì người đó đáng tin tưởng vì họ quan tâm tới mình. Vả lại,biết đâu, khi tôi kể sẽ giúp cô trở thành thần chết cũng nên. Coi như là tôi giúp cô.

description[Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ. - Page 6 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Giấc mơ cỏ.

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply