MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[4rum fic] Final Destination

power_settings_newLogin to reply
+29
Ayumi Fuuko
Natsuki
Miho Lucifer
♥renkazama♥
Tarano Mei
Miku_Kazami
Blossom
rainbow_wings fly high
♥PékonYeulizzy♥
Furin
Mizu Lucifer
D.Portgas Ace
Anyamoto Aiji
Kobashi Kyoshi
Tansho_sfs
Nấm Cười
Ankh
tiểu thư Kẹo Bông
aliceloveshun
Kuro Kuro
Kanhoa Binkamu
Mioko Ishiyama
annie_izu
Yuki Watanabe
milky leo
Okane no Money
South
Hino Asa
Kantono Fuminsho
33 posters

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 Empty[4rum fic] Final Destination

more_horiz
First topic message reminder :

Note: cốt truyện có phần dựa vào bộ phim cùng tên

Titile: Final Destination

Author: Tsubasa Kumiho

Genre: horror, angst

Summary: Nếu 1 ngày nọ bỗng dưng ta mơ, ta thấy trước một sự việc hết sức phi lý để rồi chính nó lại quyết định số phận sống chết của ta. Tử Thần đã vạch ra lộ trình riêng, và đừng người có tên trong danh sách của hắn sẽ lần lượt bị mũi tên vô hình của hắn ngắm tới không ngừng cho đến khi tất cả đều xuống mồ. Tất cả đều đã được sắp đặt như một sợi xích chắc chắn, nếu có thể tìm được mấu chốt của sợi xích ấy, thì ta mới có thể phá vỡ nó ...

Character:
- Char chính – 3 người : Tsubasa, Dizlavan, Lucifer
- Char phụ - đăng kí theo mẫu dưới
+ Tên:
+ Ngoại hình:
+ Tính cách:
+ Muốn chết nhanh chóng hay chết từ từ trong đau đớn:


Note:
- Vì Chúa, đừng có tất cả đồng loạt đăng kí chết nhanh chóng, nếu không fic sẽ chỉ kéo dài chưa đến 5 chap là hết; nhưng cũng đừng có tất cả đăng kí chết từ từ, kiểu này khổ author lắm
- 13h 52’ 30/7 khoá sổ (hào phóng *chẹp*)


Được sửa bởi [M]ax-sama ngày Fri Jul 27, 2012 1:22 pm; sửa lần 2.

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
Tên: Natsuki Fuui
Ngoại hình: Tóc ngắn đen (Giống avatar) Mắt đen, luôn mặc một bộ đầm màu trắng có chiếc nơ xanh dương
Tính cách: Hiền lành, thích giúp đỡ mọi người
Muốn chết nhanh chóng hay chết từ từ trong đau đớn: từ từ


description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
+ Tên: Miho Kitou
+ Ngoại hình:
Spoiler :

+ Tính cách: Dễ thương, hòa đồng, cực hiền nhưng khi đêm xuống thì tính cách trái ngược hoàn toàn
+Muốn chết nhanh chóng hay chết từ từ trong đau đớn: từ từ

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
Tên: Ayumi Fuuko

Ngoại hình:

Spoiler :


Tính cách: Hậu đậu, nhút nhát, rất mít ướt (Mô phỏng theo nhân vật Kié Yayoi)

Muốn chết nhanh chóng hay chết từ từ trong đau đớn: Chết từ từ ạ

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
chap này tặng Ars-chan và Washi ~~
@Ars-chan: xin lỗi vì papa lì xì con muộn tận mấy tuần thế này *cúi*
@Washi: xin lỗi vì sinh nhật em lại tặng cái chap dìm em thế này *cúi*



Chap4:

Bầu không khí lớp học chưa bao giờ nặng nề như thế, đã hai ngày trôi qua và nghĩa trang đã đón thêm 3 cái xác mới rồi, các vụ tai nạn lại xảy ra gần như liên tiếp nhau khiến ai nấy đều không sao thoải mái nổi. Người đàn chị của mình vừa qua đời, lí do ai nấy đều đoán là do chiếc đàn guitar và xích mích với gia đình, nhưng cô không nghĩ thế. Cô bé không nghĩ thế, cô bé đã tâm sự với chị ấy, rằng dù có tuyệt vọng đến đâu cũng không được chết, cô bé tin chị ấy không phải người như vậy.

Cô bé ngồi ngẩn ngơ cả giờ ra chơi, một mình trong phòng học vắng tanh chỉ có ánh nắng làm bạn, suy tư từ khi vào giờ tới tận lúc này không thôi. Gió nhẹ, mái tóc màu vani lượn sóng tuyệt đẹp khẽ lay động, cô bé lấy chiếc cặp tóc hình cỏ bốn lá cài lên mái, rồi lại tiếp tục bất động. Không khí không quá lạnh cũng chẳng quá nóng, nhưng cô bé vẫn ôm khư cái áo khoác bên mình, nhất quyết không chịu cởi.

- Chị ấy không tự sát ... chắc chắn chị ấy không tự sát ...!!

Cô bé cứ lẩm bẩm những lời lẽ ấy như một sự ám ảnh, lặp đi lặp lại như con rối đứt dây, chốc chốc lại ôm đầu nhăn nhó trông có vẻ khá đau đớn, rồi lại đờ người ra bất động.

- Không được ... cứ ngồi thế này thì không được ... Mình phải làm gì đó ...

Nghĩ đoạn, cô bé đứng dậy và bắt đầu ra khỏi lớp, mái tóc dài và chiếc áo khoác dày cộng với bầu không khí lúc bấy giờ khiến cô bé bắt đầu đổ mồ hôi. Đi dọc theo hành lang, dọc theo cầu thang xuống tầng dưới, cô bé lấy vài đồng trong túi ra ghé qua máy bán nước tự động bỏ một xu vào. Một lon Coca mát lạnh được đẩy ra, cô bé lấy uống một hơi ừng ực, một tay liên tục quẹt mồ hô trên gương mặt xinh đẹp, rồi rảo bước đi loanh quanh sân trường một mình.





Ngay sau khi cô bé ấy đi khỏi, ba người con trai nhẹ nhàng đáp xuống cạnh chiếc máy bán nước, trang phục tối màu gần giống với màu đồng phục trường nên việc duy nhất họ bị chú ý chỉ là nhảy từ tầng 2 xuống mà không hề gì. Một trong ba tên nhét ba đồng xu vào, ba lon nước ngọt được đẩy ra, vẫn còn đọng nước do vừa được lấy từ trong tủ đá. Không ai bảo ai, cả ba uống cùng một lúc, rồi ngước mắt nhìn cô bé kia, chép miệng:

- Trời nóng quá ~~ Có lẽ nên cho em gái một liều nước giải khát ~~

---










Đã quá trưa, mặt trời chiếu thẳng trên đỉnh đầu và hiển nhiên là không khí vô cùng nóng nực, đối với những lớp vừa có giờ thể dục xong thì đúng là như cận kề địa ngục. Huống hồ lại đúng phải lớp của bé gái thích mặc áo khoác bất kể mọi mùa kia, đến cả tiết học phải vận động nhiều mà vẫn chưa chịu bỏ áo khoác, mặc cho các bạn lẫn thầy cô khuyên, cô bé vẫn cứ ăn mặc như thế. Và giờ thì, toàn thân cô bé như ướt sũng mồ hô, mái tóc màu kem tuyệt đẹp cũng bị bết lại trông thật xơ xác, mọi người đều bó tay, thật không thể hiểu nổi cô bé này nữa.

Cô bé chạy ra máy bán nước tự động, bỏ một xu vào, lấy ra một chai nước ngọt mát lạnh, mở nắp tu ừng ực cái chai nhỏ cho kì hết, thẳng tay ném nó vào sọt rác rồi chạy vội lên lớp. Cô bé nhanh chóng vơ cặp sách rồi chạy nhanh ra khỏi cổng trường, đã giờ tan học và cô bé có việc cần phải đến một công ti gần đó, bố cô bé đang đợi.





- Cháu là con gái ông trưởng phòng phải không? Ông ấy cũng nói với cô là có hẹn con gái tới, nhưng vừa rồi có việc đột xuất nên chắc sẽ mất khoảng nửa tiếng nữa cơ. Trong lúc chờ đợi cháu cứ đi tham quan tuỳ thích, miễn đừng làm hỏng cái gì nhé.

- Vâng ạ.

Cô bé khoác chiếc áo dày ngồi phịch xuống ghế, lấy di động ra bấm chơi trò chơi giết thời gian, dù sao bây giờ cũng rảnh. Chơi hết trò này đến trò khác chán rồi, cô bé lên mạng xem video, kiếm hình đẹp tải về máy ,... nhưng mãi rồi vẫn chưa thấy bố đâu cả, cô bé bắt đầu sốt ruột. Nằm dài trên hàng ghế chờ, nhìn cây kim đồng hồ cứ nhích dần chầm chậm mà sao sốt sắng quá, ngoài trời nhiệt độ cũng phải 37-38 độ C rồi, người cô bé đổ mồ hôi nhiều hơn, nhưng không hiểu vì một lí do nào đó, cô bé vẫn không bỏ áo khoác.

Ngồi bật dậy, cô bé vươn vai rồi bắt đầu dạo bước trên hành lang, mỗi bước lại tiến dần vào sâu bên trong hơn. Lúc bấy giờ trời nóng, ai nấy đều ở lì trong văn phòng bật máy lạnh rồi, ban đầu định vào nhưng lại sợ phiền người ta, cô bé lại thôi. Cứ đi vào sâu bên trong nữa, hành lang nắng chói không một bóng người, mà rải rác hàng đống máy bán hàng tự động.

Cổ họng khát khô, lục trong túi áo thấy còn khá nhiều xu lẻ từ đợt đi hội chợ gần đây, cô bé chạy tới một cái máy, bỏ một xu vào, và đợi chai nước ngọt đông đá được đẩy ra.





Vài giây trôi qua, vài phút trôi qua. Cô bé sốt ruột gõ mũi giày xuống sàn nhà, tay chống hông đợi chờ. Và rồi cuối cùng chai nước cũng được đẩy ra, cô bé thở dài thò tay xuống toan lấy nó lên.





Nhưng rồi cô bé nhận ta, bàn tay mình đã bị kẹt trong đó.


Giật mình nhưng không quá hoảng hốt, cô bé khẽ lách bàn tay mình qua những kẻ hở một cách nhẹ nhàng, trong đầu chỉ nghĩ đơn giản là chai nước hơi lớn nên tay mình vô tình mắc lại ở đó thôi.


Thế nhưng rút hoài mà vẫn không được, cô bé bắt đầu khó chịu xen chút lo lắng, bắt đầu mất tự chủ và đã mạnh tay hơn trong cơn hốt hoảng.





Khi đã định thần lại, cô bé đã rút được bàn tay ra, nhưng toàn bộ ngón tay của mình đã mất hết mà kẹt trong đó, máu trào ra như suối đỏ lòm toàn bộ bàn tay và bắt đầu tong tỏng chảy xuống sàn nhà.


- Ah ... a .... ahhhhhhhhh ...!!!!!!


Cô bé hốt hoảng hét lên rồi vội vội vàng vàng nhìn xung quanh xem có cái gì có thể cầm máu được không, nhưng toàn bộ hành lang trống trơn chỉ có hơn chục cái máy bán hàng tự động xếp thẳng tắp ngay đó thôi. Mồ hôi chảy ròng ròng khiến vết thương xót vô cùng, cô bé nhăn mặt đau đớn, chợt nhớ ra mình có mang mấy cái khăn tay liền, vội lấy hết ra quấn chăt lấy bàn tay với năm ngón đã hoàn toàn nằm trong khe của cái máy kia. Thế nhưng, trong những phút giây mất hết tự chủ vì hoảng sợ và đau, cô bé không biết rằng vô tình mình đang lùi dần về phía sau rất nhanh, và lại đâm phải một cái máy khác.





Cái máy đột nhiên phát ra mấy tia lửa điện rè rè, rung rung lên như điện dính nước, rồi bỗng nhiên khe đút tiền giấy bắt đầu chạy, xoáy lấy cả một mớ tóc đang bết lại vì mồ hôi của cô bé.


- Cái ... gì thế này ...???!!!


Vết thương trên tay còn chưa quấn xong, giờ cái máy đó cứ liên tục kéo tóc mình vào, không thể kiềm chế nổi nữa, cô bé gào thét lên kêu cứu, nhưng toàn bộ hành lang chỉ vọng lại tiếng hét của chính mình. Như nhận thức được rằng giờ chỉ có một mình mình, cô bé cắn răng, lấy hết sức bình sinh mà chạy thục mạng về phía trước. Lần đầu chưa được, cô bé bắt đầu cố gắng tiếp lần thứ hai, thứ ba, và đã thành công. Mớ tóc bị cuốn lấy sợi đứt ra, sợi xơ xác, sợi thì được cô bé kéo khỏi cái khe, cứ tiếp tục như thế, cô bé đã thoát khỏi cái máy bán hàng tự động bị chập mạch ấy.





Nhưng một điều cô bé không ngờ tới, đó là ngay sau khi thoát khỏi cái máy, cô bé mất đà và cứ thế chúi đầu về phía trước, đâu sầm vào một chiếc máy khác đặt đối diện.


Cả vùng trán cô bé đâm vỡ lớp kính, những mảnh vụn khứa vào da thịt cho rỉ máu, có mảnh còn đâm sâu vào trong khuôn mặt cô bé, đâm rách làn da mềm mại, đâm sâu vào từng lớp thịt đỏ lòm bên trong, cứ như sắp chạm đến phần tương đầu của cô bé rồi vậy. Hốt hoảng liên tiếp kéo đến, giờ cô bé không còn nghĩ đến điều gì khác, lại lấy hết sức để kéo đầu mình ra khỏi đống kính vỡ vụn ấy, tất nhiên so với lần trước đã có sự cẩn thận hơn, nhưng sự tự chủ vẫn chưa được lấp đầy.


Chợt, cô bé nhận ra cái máy lại bắt đầu phát điện.





Đây không phải máy bán nước, mà là máy bán kẹo, các thanh kẹo được xếp liền nhau trên một thanh sắt uốn thành vòng tròn, và khi bỏ tiền thì thanh sắt sẽ xoay để thanh kẹo rơi xuống. Cái mắy như phát điện, ban đầu nó lại giật giật như cái máy kia, và khi cô bé còn chưa kịp định thần lại, các thanh sắt vòng tròn bắt đầu quay, ban đầu từ từ, chầm chậm, rồi nhanh dần, nhanh dần, cho đến khi xoay tít mù như chong chóng, đâm sâu thẳng vào hốc mắt cô bé.





Cô bé lại một lần nữa gào lên đau đớn, nhưng cái vòng đó cứ xoáy mạnh vào hốc mắt bên phải, cảm tưởng như hai lòng trắng sắp nhão ra thành thứ chất lỏng bầy nhầy hoà vào với sắc máu đang văng tung toé dính lên khắp mặt trong cái máy cũng như cái vòng sắt đáng ghét ấy. Cô bé liền chống hai tay sang hai bên chiếc máy, hít một hơi thật sâu rồi dùng sức đẩy mạnh để kéo đầu mình ra khỏi đó. Cô bé kéo mạnh, cố gắng gạt hết những ý nghĩ đáng sợ đang nhem nhúm trong trí óc, và lại một lần nữa, cô bé thành công trong việc tự giải thoát mình khỏi cái thứ máy móc chết người kia. Rút khỏi những mảnh kính cứ đâm chọc vào khuôn mặt mình, khỏi cái vòng sắt cứ không ngừng đục khoét hốc mắt mình, ra khỏi đó, hay tay ôm mặt lấy bên mắt bị hỏng cô bé bước đi loạng choạng.





Chợt, cô bé thấy lưng mình đụng vào một cái gì đó, không phải một cái gì đó, mà chính xác là một cái máy khác.


Cái máy, không biết có phải tự nhiên hay không, đột nhiên đổ rầm xuống, đè lên người cô bé, và với sức nặng của chiếc máy lên thân thể nhỏ bé này, cô bé đã nát vụn rồi.





Phòng họp mở cửa, bố cô bé bước ra cùng với đoàn cán bộ cấp dưới, và họ sững sờ đến độ khiếp sợ làm rơi hết tất cả tài liệu khi thấy xác một bé gái tóc vàng nằm dưới một cái máy đang phát tia lửa. Máu lênh láng sàn nhà, trên những mảnh kính vỡ, dưới cái hốc và bên trong máy vỡ có cái vòng xoáy vẫn còn chính thứ chất lỏng nhão ra từ một bên mắt nạn nhân xấu số.

---





Người thanh niên tóc bạc lại tay cầm cây búi lúi húi viết gì đó vào mẩu giấy nát màu nâu nhạt. Người thanh niên tóc đỏ mở một cái hũ sáng thu hồi linh hồn kẻ xấu số đã bỏ mạng. Còn người thanh niên tóc hai màu chỉ âu yếm cây bảo kiếm của mình, miệng khẽ cười ghê tởm:

- Vậy là xong kẻ thứ tư rồi nhé ~~ Có thể gạch cái tên Washi khỏi danh sách được rồi đó ~~


----------






vẫn còn 2 chỗ nữa ~~
ai muốn chết thì nhanh đăng kí ~~
*bay ra*

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
tem~~~*giựt*
Oh~
ss Washi bị dìm nặng quá neh~
Thật là tội nghiệp chị ý~
Dù sao máu cũng nhiều~
Ưu điểm của cái chap~ =))
Chờ chap mới neh senpai~^^

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
hờ hờ..*ngồi cười*
công nhận mình bị dìm hàng đã thật...
fic máu me và hay vô cùng và hơi bị.. đúng sự thật(đúng là trong giờ thể dục bạn có mặc áo khoác~~~)
thx nii về chap này nhá*vẫy vẫy**cười hờ hờ*

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
Nya ~ Hay lắm ah ~~~~

Huynh viết văn càng ngày càng hay đó >w< ~~~

Thiệt là tội bạn Washi quá đi ah ~ sự lợi hại của máy bán hàng tự động ~~~~~

Chờ đến lượt mình ~

Cơ mà, em muốn thấy sự xuất hiện của huynh, bossu và Creo-san nhiều chút nữa cơ [mắt lấp lánh] ~ Nhanh ra chap mới nga ~~~~

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
Mi... Vừa làm ta anti máy bán hàng tự động :'((

Đó cũng là lí do ta ớn Final Destination :'((

Ara, mi viết lên tay nữa rồi :") nhưng đoạn đứt ngón tay còn hơi mơ hồ. Có thêm cái lí do sẽ tốt hơn neh ' u '~

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
Còn chỗ thì em đăng kí ~ =w=
Tên: Minami Ara
Tính cách: vui vẻ, quan tâm và sợ làm tổn thương người khác, hay nói dối, thay đổi sở thích liên tục, ... Nhìn rất hiền lành, chong xáng nhưng thực chất là ngược lại ! X-)
Ngoại hình: Mắt tím, tóc xanh tím, (phần mái tóc nii coi tranh là biết), (trang phục khi khác em đăng =.=")
Muốn chết từ từ ~ =w=
Nii cố viết tiếp nha ~ Đừng bỏ xó nó nha ~~~~

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
Ara, suất cuối cùng cho mình nhé~~~
Tên: Ômni Umiko
Tính cách: hay khó chịu khi gặp chuyện trái ý, thích hành động 1 mình, và quan tâm tới người khác theo kiểu chịu hi sinh tất cả
Ngoại hình: tóc đen, cái kiểu tóc lai dứa bên nọ bên kia của mình chắc Kumi biết rồi nên không nói nữa^^, mắt đen, hơi ảo giống mặt trăng. Trang phục là đồng phục-san
Muốn chết nhanh chóng

*bay ra*

description[4rum fic] Final Destination - Page 9 EmptyRe: [4rum fic] Final Destination

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply