MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan fic]Mãi là của nhau!

power_settings_newLogin to reply
+13
Kantono Fuminsho
pee.kool1997
Blossom
South
evildevil
linh27ltp
Yuki Watanabe
Kato_Wind
Elfin-Ingram
ranka misaki
arisu_darkon
bemeo045
Arisu Kamiko
17 posters

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! Empty[Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Ai da,là như vầy,cái fic "Mùa hoa đào nở"ấy là do mình và Akiko-chan múa bút nên đang hoàn thành,chưa viết xong,nên mình post cho mấy bạn fic này xem đõ ha,rồi fic kia chừng nào xong hết sẽ post lên sau!
Tên fic:Mãi là của nhau(á,cái tên này do Akiko-chan đặt,mình vô tội!!!)
Tác giả:Arisu
Thể loại:tình cảm,tâm lí
Tình trạng:đang hoàn thành
Cặp đôi:Shun-Alice^^
Cảnh báo:có lẽ là OOC
Giới thiệu:"Có lẽ anh nghĩ rằng sẽ quên được em,nhưng hoá ra anh nhớ em rất nhiều"
Chap 1:Trở về
"Xin thông báo chuyến bay về Nhật Bản-Tokyo sẽ cất cánh trong vòng 10 phút nữa,xin quý khách vui lòng kiểm tra lạ vé ngồi,xin cảm ơn".Tiếng nói vang len ,lan rộng cả phi trường.Alice Gehabich ngồi lặng yên một góc,tay cô nắm chặt vé máy bay,từng lọn tóc cam ôm lấy khuôn mặt cô,Alice mím môi,không nói gì.Trở về sao?Sau bao nhiêu năm ở nơi đất khách quê người,bây giờ lại trở về quê nhà sao?Đối với Alice,quê nhà không chỉ đơn thuần là nơi mình sinh ra và lớn lên mà đối với cô,quê nhà là tất cả những gì vô cùng quý giá mà cô giấu trong tim suốt bao năm qua.Quê nhà có bạn bè và quan trọng hơn là quê nhà có anh-người mà cô hằng thương nhớ.
Alice thở dài,rồi nắm chặt vé trong tay mình,bước đi về phía khu soát vé,cô muốn trở về!
Khi máy bay nhẹ cất cánh xuống sân bay Nhật Bản thì trời đã về chiều.Alice bắt một chiếc Taxi rồi về nhà.Ngôi nhà của Alice nằm trong Khu Tứ hợp viên thoáng mát ,rộng rãi,có bãi cỏ xanh mịn.Tách!Tiếng chìa khoá khẽ vang lên,cánh của bật tung ra,những kí ức khi xưa bỗng chốc ùa về như một thước phim quay chậm.Nào là Alice bé nhỏ đang chăm sóc cho Runo khi cô nàng bị trầy chân,nào là Dan trẻ con bị Fabia đánh te tua vì dám chê cái áo mới của cô nàng,...rất nhiều kí ức ùa về,rất nhiều nỗi nhớ mong,tâm trạng buồn vui cứ đan xen lẫn nhau...
_____________
_Alice-chan!Bồ về sao không báo cho mình một tiếng vậy hả???-tiếng Runo hét to trong điện thoại sau khi Alice gọi cho cô nàng vào sáng sớm hôm sau
_Xin lỗi,hôm qua mình vừa về,thấy trời tối quá nên không gọi sợ làm phiền bạn!
_Haizzz,lo gì,tụi mình là bạn mừ,sao tự nghiên bồ về đột ngột mà không báo trước để tụi này ra đón!
_...
Không nghe đầu dây bên kia trả lời,Runo cũng lờ mờ đáon có chuyện gì rồi nên nhanh miệng "chữa cháy"
_À,vậy lát nữa 9 giờ,mình qua nhà bồ há,nhớ đón tiếp cho long trọng đó,hô hô hô
_Biết rồi mà,Runo là số 1!
_Ha ha ha ha!
Alice cười nhẹ,khẽ dập máy.Sau ngần ấy năm,Runo chẳng thay đổi gì nhiều,vẫn nhiệt tình như trước.Thở dài,Alice bắt đầu dọn dẹp nhà cửa vì đã hứa đón tiếp Runo long trọng!Nhớ rằng nhà mình khogn6 cô dồ ăn gì,cô chạy ra cửa hàng thức ăn hần nhà mua vài món.Và đúng 9 giờ,Runo xuất hiện ngay cửa và vẫn cái kiểu nhấn chuông 3 lần quen thuộc.
"kinh koong,king koong,king koong"
_Tới đây
Cửa vừa mở,ALice đã bị Runo ôm chặt đến nỗi suýt nghẹt thở.Chưa kịp hoàn hồn đã bị ai đó lôi vào nhà
_Alice-chan bồ khác quá nha.ngày càng xinh đẹp hơn đó
Alice mỉm cười,rót nước cam cho Runo
_Vẫn là Alice chu đáo nhất,còn nhớ mình thích uống nước cam à
_Tất nhiên rồi,tụi mình là bạn thân mà
_Ha ha ha
Hai cô gái trò chuyện vui vẻ,Runo hỏi thăm tình hình sức khoẻ của Alice chuyện học hành ớ Anh ra sao,cuộc sống như thế nào..
_À á,hoá ra bồ về Nhật là muốn tìm viếc làm à?
_Ừ-Alice nhẹ giọng,đó chỉ là một lí do thôi,Runo à
_Ừm,cái này mình giúp bồ được nè,mình làm trong toà soạn báo đó cho nên việc này cứ giao cho mình.Haizz làm báo là hợp với mình nhất,hay đi lại hay nói nhiều,lương cũng ổn định nữa.Đặc bệt là không cô đơn-Runo cười tít mắt-biết sao không
_Tại sao?
_Vì Dan làm chung toà soạn với mình mà-Runo đỏ mặt
_À,thì ra có Dan nên Runo nhà ta mới không cảm thấy cô đon
_Alice này!!!Chọc mình hoài,nhưng mà nghe nè,Mira còn ghê hơn mình nữa cơ,bạn ấy giờ là một bà chủ rồi đó,bà chủ 1 nhà hàng 5 sao đó nha!Còn bạn Ace nhà mình trở thành một luật sư thứ thiệt,2 người họ 3 tháng nữa sẽ kết hôn
_Cái gì??
_Sao bồ ngạc nhiên thế,thì 2 tên đó yêu nhau lâu rồi mà,kết hôn là chuyện nên làm thôi!!!ha,vậy là sắp đuọc đi ăn tiệc rùi!!!Còn Fabia nè,một HLV KARATE nổi tiếng đó nha,cứ cái đà này thì anh Ren nhà ta sẽ bị thương dài dài,ơ mà hay,Ren là bác sĩ mà,há ha ha.Julie còn khủng hơn,siêu sao nhé,nổi tiếng toàn cầu,bé Marucho thì thành tiến sĩ ùi,giói quá hén.Nói chung bây giờ tụi mình cũng có công việc ồn định!-Runo nói một tràng
_Vậy hả-ALice ngập ngừng-Vậy còn...
Runo hiểu ý Alice muốn nói tới Shun
_À,cái tên đó thành đạt nhất nhóm luôn đấy,tiếp tục thừa kế cái gia sản kếch xù của gia tộc,haizz,bởi vậy nên nhiều em theo lắm.Mà lạ cái là bây giờ vẫn còn độc thân!-Runo nói không để ý nét mặt người đối diện đã thay đổi.Alice xoay xoay cái cốc trong tay mình
_À,để mình dọn thức ăn ra nha,nãy giờ nói nhiều chắc bồ đói rồi
_À,ờ,cảm ơn bồ nha
Trong bữa ăn,Runo gợi ý
_Hay để mình báo cho mấy tên kia biết bồ về để mở tiếc ăn mừng ha
_Thôi,ngại lắm
_Ngại cái gì,bạn bè cả mà,vậy đi,mai mình sẽ nói cho Mira trước để bồ ấy chuẩn bị ha-Runo nói
_Thôi,đừng làm phiền Mira,để mình tự nấu được rồi,mình muốn đích thân nấu đãi các bạn ăn
_YEAH,Alice nấu ngon nhất quả đất!!!
Sau bữa cơm Alice tiễn Runo ra cửa rồi quay về phòng.Vậy là ngày mai mọi người sẽ đến,vậy là có cả...Alice lại thở dài,chắc gì người ta đã đến mà mong chứ,dù sao 5 năm trước cũng là do mình bỏ đi trước mà,lại thở dài...
Lúc ấy,trên xe,Runo vật điện thoại nhắn tin cho Dan:"Alice đã trở về".Và nhắn cho Dan là sẽ tự nhiên đến điện thoại của một ai đó.Trong toà cao ốc của công ty lớn,chiếc điện thoại trên bàn khẽ nhấp nháy ánh sáng,có bóng người bước tới cầm điện thoại lên và đọc cái tin-mà-ai-cũng-biết-là-gì-đấy
"Cuối cùng em cũng chịu trở về sao,Alice?"
Hết chương 1,mệt quá!Chương 2 bạn Alice gặp lại bạn Shun nhá^^

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Com cho bạn đây
Fic hay lắm mà trong này Alice thích Shun nhỉ
Bạn viết fic nhầm topic rồi nhờ mod chuyển qua topiic Bakugan fanfic nha
Mong chap mới
P/S : Chap còn nhiều đối thoại đó bạn

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Fic còn nhiều hội thoại quá nên chủ đề hơi bị lạc một tý, lần sau ra chap 2 nhớ chú ý nhá.
Anh Shun ứ có người yêu là đúng rồi, ảnh mà dám có người yêu thì :danh: :bay1: :pang: :die: :gian: :th107: :th104: :09: :24: :50: :52: :59:
Hỉu chứ nhỉ? :gian:
Thui tớ hóng chap mới vậy.

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Chap 2:Tái ngộ
Alice ngồi thừ người ra trong phòng khách.Hôm nay ,đúng 6:00pm là cả đám Brawlers sẽ kéo sang đây ăn mừng cái sự việc gọi là"Alice đã trở về sau 5 năm dài xa cách"(trích nguyên văn của Runo Misaki).Alice không biết nên nấu món gì,thôi kệ cứ ra siêu thị rồi hẵng hay.Nói là làm,cô vội mặc áo ấm, khóa của cẩn thận sau đó mới an tâm mà đi ra ngoài.Đường phố hôm nay đông người qua lại thật đấy,Alice chen vào trong biển người ,nhắm hướng siêu thị mà đi.Lúc đi ngang qua cửa hàng hoa chợt khựng lại."Mình có nên mua một ít hoa không nhỉ"-Alice nghĩ-"Thôi thì cứ mua đi,cho nhà cửa thêm ...đẹp".Không chút ngần ngại,cô đẩy của bước vào.Thế nhưng,khi còn chưa kịp nói câu gì thì đã bị người chủ đứng trong quấy tía lia:
_Cô gái ơi,cô có thể đem cái náy trả giúp tôi được không?-Cô gái ấy nói rồi đưa cho Alice một cái bìa giấy-Có một vị khách lúc nãy vừa bỏ quên,tôi gọi lại mà không kịp,người đó đi rồi,mà cửa hàng tôi thì đông khách quá,cô xem.Cô có thể đi trả lại giúp tôi được không
_Nhưng mà tôi...
_Làm ơn đi mà
Thấy cô gái kia có vẻ thành khẩn,Alice cuối cùng cũng đồng ý
_Thôi được rồi
_Cảm ơn cô nhiều
Alice ôn cài bìa giấy ấy trong lòng rồi nhìn trên mặt bìa có mấy chữ to đùng(chọi lỗ đầu)TẬP ĐOÀN HAKAWA(úi tập đoàn nhà bạn Shun đó^^)và phía dưới là dòng đại chỉ.Alice vội bắt Taxi tới chỗ công ty.Khi đi được khoảng 15 phút,chiếc xe đỗ tại một tòa nhà cao vun vút.Alice hết nhìn tòa nhà rồi lại nhìn cái bìa giấy ôm trong lòng,sau cùng khẽ hít một hơi thật sâu rồi đi vào.Qủa nhiên,sự xuất hiện của Alice đã thu hút ánh nhìn tò mò của mọi người.Hôm nay cô mặc áo sơ mơ trắng,tay lửng,bên ngoài mặc thêm áo len mỏng không tay màu hồng nhạt và váy vàng chanh nhạt trện gối khiến cô trông như một cô sinh viên đi lạc!(á,người ta 23 rùi đó nha)Alice cảm thấy có nhiều ánh mắt dồn về phía mình nên không tự nhiên,vội đi tới chỗ quầy tiếp tân,run run nói:
_Tôi...có nhặt được cái bìa này,chắc của công ti quí vị ,tôi đến trả lại...
_Vậy cô lên phòng Tổng giám đốc trả luôn đi!-cô tiếp tân chưa kịp trả lời thì một giọng nữ khác vang lên làm cho cả 2 quay người lại.Đó là một cô gái có mái tóc vàng óng xinh đẹp trong trang phục công sở
_Thư kí Maki-cô tiếp tân kêu lên
_Ừm,cứ cho cô ấy lên phòng Tổng giám đốc luôn đi-Maki nói-tôi bây giờ có việc phải đi gấp
_Vâng ạ-cô thư kí nói-mời cô lên tầng 20,Tầng của Tổng giám đốc ở đó
_Vậng,cảm ơn cô
Alice nói rồi đi đến thang máy,trong lòng hơi lo,không bết Tổng giám đốc là người thế nào ta,có đáng sợ không ta...(á hết như là chị đi xin việc làm í)không bao lâu thì "ding"tiếng thang máy vang lên và cánh của mở ra.Alice hồi hộp bước ra và dáo dác nhìn quanh.Á,nơi đây thật là rộng nha,đâu đâu cũng là phòng biết phồng Tổng giám đốc đâu mà tìm!Hic!Đang hoang mang như vậy đột nhiên Alice va phải một người.Cô ngước lên nhìn thì đó là một thanh niên cao hơn cô,có mái tóc màu hồng nhạt và đôi mắt xanh biếc(Lync đấy ạ)Anh ta ngạc niên nhìn cô
_Cô là ai?Lên đây có việc gì?
_Toi..tôi..xin lỗi-Alice lắp bắp-tôi nhặt được cái này nên lên trả lai
_À-anh ta nói một tiếng rồi cầm lấy bìa giấy Alice đang cầm-cái này để tôi là được
Mắt Alice sáng lên
_Thật sao cảm ơn anh,vậy tôi về trước đây,à,xin lỗi vì lúc nãy đã va vào anh
Nói rồi cô bỏ đi,Lyn đứng ngây người một lúc rồi sục tỉnh,đi về hướng ngược lại.Đứng trước một cánh của,anh không thèm gõ mà bước vào luôn
_Lync,cậu vào có việc gì không-một giọng trầm ấm vang lên
_Ai da,Shun ,sao cậu biết là tôi
_Đương nhiên tôi biết là cậu,hỏi có ai trong cái công ty này vào phòng tôi 1 cách tự nhiên không thèm gõ cửa và gọi tên tôi 1 cách tự nhiên như cậu không?
_À-Lync cười hề hề-bỏ đi,mà này cậu thật lơ đãng nha,để quên cả hồ sơ quan trọng này
_Hả-người trong phòng lúc này mới ngước đầu lên
Đó là một thanh niên khoảng 23,24 tóc đen nhánh,đôi mắt hổ phách toát lên sự uy nghiêm khiến người khác phải sợ,cả người anh ta như thoát lên một bàu không khí lạnh lùng,tàn khốc,lđó là Shun Kazami-người thừa kế tập đoàn Hakawa-cũng là người trong mộng của bao cô gái(mình có nói quá không,chắc là không)
_À-Shun nói-sao cậu có nói hay vậy
_Một cô gái đưa cho tôi-Lync nhàn nhã uống trà
_Một cô gái hả?-Shun nhíu mày
_Ừ-Lync đáp-là một cô bé cực kì dễ thương,lại dịu dàng nữa,lần đầu tiên mình gặp người thế đấy.Mà cũng lạ,mình cảm thấy cô ấy quen lắm,cứ như là gặp ở đâu rồi ấy
_Ừm
Lync nhấp tách trà một cái rồi nói
_Lát nữa có buổi họp quan trọng,đừng có quên đó
_CÁI GÌ???
Lync mém chút nữa sặc trà
_Sao cậu hét ghê thế,không nhớ hả
_Mấy giờ thế
_6 giờ tối
_Không đổi lại được sao?
_Không
*************
Alice nhẹ nhàng cắt những miếng pho-mát thành những ngôi sao,chỉ cần xong là bữa tiệc đã sẵn sàng.Cô ngước nhìn d0ong62 hồ,đã 6 giờ kém năm,vậy là bọn họ sắp tới.Chỉ tại chiều nay cô phải đi trả cái văn kiện gì gì đó nên khong 6kip5 chuẩn bị đồ ăn,chỉ có thể làm những món đơn giản,Haizzz,thế nào Dan cũng phàn nàn cho coi!
"King koong"-chuông cửa vang lên
_Ra ngay
Alice mở cửa thì bị một vòng ôm thật chặt cùng đó tiếng chào đồng thanh vang len kèm theo một cái giọng nũng nịu(mà theo Arisu là điệu chảy nước)quen thuộc
_Alice-chan nhớ bồ quá à!!!
_Julie!!!
_Ừm-Julie nói và buông Alice ra-bồ còn nhớ mình,mứng quá,huhuhuhu
Alice mỉm cười nhìn Julie.Ái chà,cô nàng này càng lớn cang2 xinh nha ra dang 1một ngôi sao luôn.Julie hôm nay mặc quần sóoc ngắn củng bốt cao và vẫn là mái tóc dài cột đuôi ngựa lệch sang bên
_Đi thôi-Julie lôi cô vào nha-Ăn thôi nào Julie đói rồi
Julie lôi Alice vào nhà mà không đợi cô chào hỏi thêm bất kì ai,mọi người khẽ lắc đâu cười trừ.Và sau đó Fbia bỗng nhiên cất tiếng hỏi
_Có ai thấy thiêu thiếu gì không?
_Phải đó,mình cảm cảm thấy thế
Rối cả đám hét lên mà không ai nói ai
_DAN!!!(Tội anh Shun bị mọi người bỏ quên)
Vùa lúc ấy của tông ra một cách khốc liệt,bóng người alo vù vào như mũi tên về phía ALice,xô ngã Fabia khiến cô nàng té đập đầu vô ghế sô-pha gần đó
_Fabia!-Runo chạy lại dỡ
Nhưng Fabia nahnh chóng lấy lại ophong độ,cô nàng hét lên đến nỗi muốn sứt trần nhà
_DAN KUSO,LẦN NÀY CẬU CHẾT CHẮC RỒI
Dan lúc này mới hiểu mình đã gây ra tội tày trời,liên quay sang vang xin
_Fabia 9ừng giết tôi,tôi có chuyệnmuốn nói với Alice
_Chuyện gì
Dan quay sang Alice
_Alice,Shun không đến được
Im lặng ...
Im lặng đến đáng sợ...
Julie lên tiếng giả vay
_À,không sao,Shun không đến được thì coi nhu6 cậu ta mất phần ăn,hahaha
_Phải đó-Dan dồng tình-như vậy tôi có cơ hội ăn thêm phần cậu ta,a hahaha
_Dan ơi là Dan anh không việc gì làm ngoài ăn thôi hả
Bữa cơm diễn ra trong bầu không khi1 vui vẻ.Tiệc tàn,Alice tiễn mọi người ra về còn mình thì ngồi thu lu một gó.Hoá ra,Shun giận mình tới mức không thèm nhìn mặt mình nữa
"King Koong"
"Ai lại tới giờ này"
_Chào cô,hoa của cô đây ạ-Alice mở cửa thì gặp giọng người đưa thư vang lên
_Nhưng tôi đâu có đặt hoa-cô hỏi
_Có người gửi cho cô
Sau khi anh ta đi rồi,Alice ôm bó hoa vào nhà,hết sức ngạc nhiên.Mà chưa hết đâu nha,còn có bưu thiếp nữa nè,Alice mớ ra chỉ vỏn vẹn 2 chữ"Xin lỗi"
************
_Shun,tôi nhớ ra cô bé ấy là ai rồi
Mới sáng sớm.Lync đã chạy ấm ầm vào phòng Shun mà hét lên
_Ai cơ
_Là cô bé hôm qua ấy.Tôi nhớ rồi,cô bé ấy nè-Lyn nói rồi cầm khung ảnh Shun để trên bàn làm việc lên-Cô bé ấy nè
Trong ảnh là một cô gái mặc áo dầm trắng xoè đứng dưới tán cây anh đào.Đôi mắt to nâu chocolate cùng mái tóc cam không thể lẫn vào đâu được-Alice Gehabich
_Này cậu đi đâu thế
_Việc hôm nay giao cho cậu đấy-Shun cầm áo khoác rồi chạy vụt ra ngoài
Vừa đi anh vùa gọi cho ai đó
_Alô....
++++++
Alice khẽ nhíu mày thoát mình khỏi cài chăn bông ấm áp.Ai mà đến nhà mình sớm thế nhỉ,thật là.Alice cứ áo đầm ngủ màu hồng nhạt có nguyên con thỏ trước ngực cùng dép bông cont hỏ đi ra thì bị người trước mặt làm cho hết hồn
_Shun,anh tới đây làm gì??
HẾT CHAP 2!À,Fic này mình viết khi các nhân vật của chúng ta đã trưởng thành rồi nhá!





description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Giật tem.
Chap lỗi chính tả nhiều quá cậu ạ! Diễn biến quá nhanh,chưa xoáy sâu vào nội tâm nhân vật,vd như đoạn chị Alice biết anh Shun không đến chẳng hạn.
Chà,đoạn cuối hấp dẫn à nha! Nhớ ra chap mới nha.
P/s : sai box rồi cậu!

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Chap khá là hay nhưng bạn không nên lợi dụng việc sử dụng hội thoại nhiều đến mức này đâu.
Nên thêm lời dẫn và tả hoàn cảnh này, bối cảnh này, nội tâm và quan hệ giữa các nhân vật nữa nhá.
Sao có cảm giác các Char của chúng ta sẽ cưới nhau thế không biết.
Hóng chap nha.

Ps: Post nhầm Box rồi đó, nhờ Mod chuyển qua Box Bakugan fanfic nhá.

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Fic của bạn hay lắm. Có điều...Shun nhà ta sao tuyệt đến thế :love:
Mad Lu\ync cao hơn Alice sao, kể cả trưởng thành rồi thì cũng khó xảy ra được :mhoi:
Mà xét theo tên fic + diễn biến bây giờ, mình có cơ hội mơ về 1 happy ending rồi đây :loe:

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Chap 3:Khó xử
_Shun..anh...anh làm gì ở đây?-Alice ngạc nhiên hỏi người con trai đang đứng trước mặt mình
Đây có phải là anh không?Là Shun có phải không?Là người mà cô luôn mong nhớ ngày đêm ,có phải không?Đây thực sự không phải là một giấc mơ chứ?Aice ngạc nhiên nhìn Shun.5 năm trôi qua,nhiều thứ đã thay đổi,anh cũng vậy.Shun vẫn cao hơn cô,nét mặt không có gì thay đổi nhiều nhưng không còn sự ngây thơ,trẻ con mà thay vào đó là sự trưởng thành.Hôm nay,anh mặc vest đen,áo sơ mi trắng,cravat đen tịp màu khiến anh trông chững chạc hơn nhiều.Alice nghĩ rằng mình sớm muộn gì cũng sẽ gặp lại anh.Nhưng mà,cô thực sự không muốn gặp anh trong cái hoàn cảnh này chút nào đâu,không muốn 1 chút nào!

Về phần Shun cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy Alice thế này.Sau bao năm,anh tưởng cô sẽ khác xưa nhiều lắm nhưng mà anh cũng thể nào tưởng tượng nổi Alice trông chẳng khác xưa là mấy.Dáng người bé nhỏ,da trắng nõn,mái tóc cam xõa ngang vai.Nhưng hôm nay,trông cô trong bộ áo đầm ngủ thế này khiến anh không khỏi cười nhẹ.Nhưng Alice cứ mãi cúi gầm mặt nên không thấy anh cười và Shun mừng vì điều đó.

Lúc sau,Shun không nói tiếng nào cứ thế mà xông thẳng vào nhà Alice.Alice lúc này chưa khỏi bàng hoàng đã thấy ai đó tự nhiên xông vào nhà mình thì lắp ba lắp bắp,sợ hãi hỏi
_Anh..anh..làm gì vậy?
Shun không nói gì,nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sôpha trong nhà rồi buông một câu ra lệnh
_Đi thay quần áo!
_Hả???
_...-Shun không đáp lại,trừng mắt nhìn Alice.Như có 1 dòng điện chạy qua người,Alice giật bắn người rồi 3 chân 4 cẳng chạy ào vào phòng.Shun thở nhẹ,Alice vẫn vậy,vẫn sợ cái nhìn lạnh như nước đá của anh,nghĩ đến đến,lòng Shun bỗng cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.
Trong khi đợi Alice,Shun đảo mắt 1 lượt qua ngôi nhà.Ngôi nhà nhỏ(vì ở khu Tứ hợp viên mà!)nhưng ngăn nắo và sạch sẽ.Có một bình hoa anh đào và hoa hồng cắm chung để ở trên bàn.Shun nhận ra đó là hoa mình đã tặng Alice hôm qua,cô không vứt đi mà còn cắm vào bình,Shun cảm thấy vui vô cùng.Trong khi Shun mãi nhìn ngôi nhà nên không nhận ra Alice đã đứng trước mặt mình hồi nào.Hôm nay Alice mặc một chiếc đầm xòe,ngắn trên gối màu xanh táo tao nhã,cô còn mặc thêm chiếc áo len tròng cố không tay màu hồng nhạt nữa(là chiếc áo len mà chị Alice đã mặt khi đến công ty anh Shun í^^)Trang phục giản dị nhưng khi khoác lên người Alice thì trông vừa vặn và xinh đẹp vô cùng.Shun ngớ người nhìn Alice hồi lâu cho đến khi cô lên tiếng
_Anh Shun...
_À!
Shun lúc này mới sực tỉnh và rồi anh ho nhẹ một tiếng nắm tay Alice kéo ra khỏi nhà,hướng về phía thang máy.Alice cũng chợt nhận ra hành động của anh,cô khượng người lại
_Anh Shun,khoan đã...em..chưa khóa cửa lại mà!
Thấy Alice nói vậy Shun dừng lại nhưng vẫn không buông tay cô ra.Alice loay hoay khóa cửa bằng 1 tay mãi không được nên Shun giật ngay chìa khóa trên tay cô,khóa nhẹ một cái rồi giữ chìa khóa không trả lại cho cô.Alice không dám đòi lại,chỉ lẳng lặng theo anh vào thang máy.Trong thang máy,cả 2 im lặng khong 6nói với nhau lời nào.Mãi cho đến khi thang máy"ding"lên 1 tiếng thì bầu không khí im lặng đến nghẹt thở của 2 người mới tan ra.Shun dắt Alice tới nơi chiếc BMW đen sang tọng đang đậu sẵn ở đó.
_Wa,đẹp thiệt đó-Alice xuýt xoa-Là xe cảu anh à?
_Ừm,vào thôi
Shun giúp cô ngồi vào xe còn mình thì ngồi ngay bên cạnh.Anh cúi người sang Alice giúp cô cài dây an toàn.
Thịch!Thịch!Thịch!-trống ngực Alice đập liên hồi.Anh gần cô quá,cô có thể cảm nhận được hơi lạnh lan ra từ người anh.Bụp!Mặt Alice nóng ra lên.Và có vẻ như Shun cũng cảm nhận được có ai đó đang mắc cỡ nên nhẹ nhàng ngồi về vị trí cảu mình và chuyên tâm lái xe.Alice đan 2 tay vào nhau đặt trên đùi,mặt nhìn về phía ngoài ngắm cảnh.Cho tới khi chiếc xe dừng trước 1 nhà hàng thì cô mới sực tỉnh.Alice được Shun dắt vào nhà hàng đó.Có vẻ như Shun là khách quen của nhà hàng này nên khi vừa thấy anh,tất cả mọi người đều cúi đầu chào,giọng vui vẻ
_Chào ngài Kazami,thật vui khi ngài lại đến đây!-ông quản lí mỉm cười với Shun.Rồi khi thấy Alice nhút nhát nấp sau lưng Shun thì ông hỏi-vị tiểu thư này là...
_À-Shun kéo Alice sang đứng bằng mình rồi nhẹ ôm ngang người cô-đây là bạn gái tôi
_Ra vậy-ông quản lí cười-chào tiểu thư!
_Chào..chào ông!-Alice rụt rè đáp lại
"Đây là bạn gái tôi"-câu nói khi nãy của Shun cứ lảng vảng mãi trong đấu Alice.Anh nói cái gì vậy nè,bạn gái là sao?Chẳng phải họ đã chấm dứt từ 5 năm trước rồi sao?Hay là anh nói cô là bạn gái anh,dẫn cô đi ăn rồi sau đó lẻn ra ngoài để cô ở lại một mình rửa bát vì tội ăn thiếu?Hay là anh sẽ cho cô tưởng cô là bạn gái nah sau đó bất ngờ tuyên bố họ chẳng là gì của nhau cả để cô mất mặt?Hay là...Hàng trăm câu hỏi cứ nhảy máu lộn xộn trong đấu Alice.Khi anh dẫn cô tới một bàn ăn gần cửa sổ và người phục vụ đưa thực đơn tới thì Alice kiếm cớ trốn vào nhà vệ sinh.Trong này,Alice run rẩy cầm điện thoại trong tay.Cô vừa nghĩ tại sao Shun dẫn cơ tới đây ăn?Mặc dù Shun không tới ăn bữa cơm hôm qua được nhưng mà nếu anh muốn ăn ngày nào đó cô sẽ mời anh đi ăn bù.Thế mà giớ anh dẫn cô tới cái nhà hàng sang tọng này,nhìn qua cũng biết giái đồ ăn "trên trời"rồi.Có nên gọi cho Runo và Dan tới cứu bồ không?Nhưng bây giờ là giờ làm việc,nếu làm vậy,cả 2 người kia sẽ bị la mất.Hay gọi Mira?Không,cô ấy bây giờ bận lắm.Ace?Không,nghe nói hôm nay Ace có buổi kiện quan trọng...Gọi ai bây giờ,tất cả mọi người đều bạn chứ có ai như cô đang"thất nghiệp"mà rảnh rỗi đâu.Sau 15 ' đấu tranh tư tưởng dữ dội,cô cuối cùng cũng chịu rời khỏi nhà vệ sinh mà đi về phía trước.Nhưng do vừa đi vừa suy nghĩ nên ALice vấp ngã ngay trước mặt mọi người
Oạch!Thôi rồi,kì này chết chắc rồi.Alice hoảng sợ."Shun thể nào cũng mắng mình vì mình làm mắt mặt anh ấy cho xem.Làm sao bây giờ,Shun sẽ mắng mình,làm sao đây??Ngượng quá đi mất!!"Trong khi Alice đang lúng tùng thì một vòng tay ôm ngang eo cô,đỡ cô đứng dậy.Quen quá,cái cảm giác này là?Alice dựa vào lồng ngực của ai đó rồi sau đó mới ngưới lên nhìn "vị ân nhân"thì không khỏi ngạc nhiên+hoảng sợ:là Shun!
Alice vội thoát khỏi vòng tay đó,cúi gập đầu xin lỗi như 1 đứa trẻ bị mắc lỗi
_Shun..em xin lỗi..em không cố ý làm anh mặt mặt đâu,chắng qua em...
_Được rồi-Shun ngắt lời cô-không sao là tốt rồi
Lúc nãy khi thấy Alice té, Shun cảm thấy rất đau lòng.Alice vốn bé nhỏ và mỏng manh như búp bê sứ búng một cái cũng vỡ.Bởi thế ngày xưa,khi ở bên nhau,Shun luôn chăm sóc cô ,không để cô bị trầy xước gì cả,vậy mà Alice cứ nói là tự mình chăm sóc được,anh không cần lo.Ngay cả đi mà cô cũng té,Alice ơi,em thật chẳng thay đổi gì nhiều...Em cứ yếu đuối,nhỏ bé,đáng yêu(!?)như vậy thì làm sao mà nah rời xa em được hả?
Shun ôm Alice về chổ ngồi,trước mặt họ ,đồ ăn đã có sdan84,khói bốc nghi ngút.A,ngon thật nha.Takoyaki.Sushi cơm trắng,mì Ý xào,...,nhưng thứ mà khiến cô chú ý là Latte Matcha-thức uống yêu thích của cô.Anh vẫn không quên cô thích những gì.Shun,anh thật sự vẫn còn nhớ em,phải không?
(cont)
Chap 3 mình post tới đây thôi,mình sẽ post phần còn lại sau với chap 4*cúi đầu*



description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Giựt tem nah~
Ôi! Sao mà anh Shun lãng mạn quớ à :love:
Bạn viết hay quá, mong chap mới nhá^^

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
Xí phong bì vậy...

Chap hay lắm Kamiko à...

Mà đúng là bây giờ Shun tình tứ thiệt há!

Nhưng vẫn còn có vài chỗ sai chính tả đó bạn....

Trước khi send,

Cậu nên kiểm tra lại bài viết của mình nha...

Nhiều lỗi chính tả lắm đó...

Mình chờ chap mới nah~

description[Bakugan fic]Mãi là của nhau! EmptyRe: [Bakugan fic]Mãi là của nhau!

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply