MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

power_settings_newLogin to reply
+9
Mizu Lucifer
Elfin-Ingram
Mioko Ishiyama
Shinkun
Rodei Rido
South
Alisa_Kito
Okane no Money
Carol Rido
13 posters

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 Empty[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
First topic message reminder :

Tác Giả : Cá Rô ( Carol Rido )

Thể loại : bí ẩn là phụ đạo, tình cảm là chủ đạo

Nhân vật : chẻ Alisa và ck của chẻ ( Fire )

Nội dung : bí mật - bật mí - bị mất

Note : có nhiều phần bi thảm ( rất nhảm ), xin nhân vật chính đừng kill tác giả =x=



Chap 1 : Sự sống và cái chết


Giữa thành phố xa hoa tráng lệ, một bóng nhỏ lang thang ngoài mưa. Là một cô bé. Người nó ướt sũng, đôi vai đang run lên từng hồi vì lạnh. Cơ thể nhỏ bé ấy chỉ được che chở bởi bộ quần áo quá khổ đã nhạt màu. Chẳng hiểu sao nó cứ bước về phía trước một cách vô hồn như có ai đang xui khiến nó.


Mưa càng lúc càng lớn, đường phố vắng tanh không một bóng người... vậy mà con bé cứ đi, đi mãi cho đến khi nó ngã xuống. Ấy vậy mà cơn mưa tàn nhẫn kia vẫn trút những giọt nước lạnh buốt lên sinh linh nhỏ bé đó... hơi thở nó dần yếu dần... yếu dần... Trong cơn mê nó nhìn thấy thần chết đã đứng bên cạnh nó, gọi tên nó... Nó mỉm cười đưa tay cho ngài và mong ngài sẽ đưa nó tới một nơi thật yên bình... Chợt... một bàn tay kéo nó lại, một giọng nói ấm áp gọi tên nó, nhẹ nhàn và trìu mến...


"Này ! Cô bé..."


.

.


Trong vô thức, nó nghe được những giọng nói lạ xung quanh...

"Đây là một ca khó. Mau gọi bác sĩ tới.."


"Mau truyền máu cho cô bé..."


"Bác sĩ ! cô bé đó sao rồi ?"


"Chúng tôi đã cố... nhưng phải xem ý chí cô bé ấy có muốn không ?"


"Vậy à..."


"Có thể cô bé sẽ tỉnh nếu như có người thân bên cạnh. Anh mau điện thoại gọi họ tới để nói chuyện và thúc giục cô bé tỉnh lại thì mọi chuyện có lẽ sẽ khả quan hơn."


...


Ư... người thân sao ? Từ khóe mắt nó chảy ra một giọt nước mắt. Nó là cô nhi thì làm sao có người thân được. Ai cũng coi thường nó, khinh bỉ nó, chà đạp nó. Vậy thì nó sống có ý nghĩa gì chứ...


"Cô bé à, anh không biết em tên gì và người thân của em ở đâu nên anh không thể gọi cho họ được. Em cố gắng lên nhé!"


Giọng nói ấm áp đó lại một lần nữa kéo nó về lại với cuộc sống. Tuy còn mê man nhưng nó vẫn nghe, vẫn cảm nhận được sự ấm áp đó. Cho đến cái ngày nó tỉnh dậy...


"Cô bé phòng 232 tỉnh rồi. Mau gọi bác sĩ"


Cô y tá trực bữa ấy chạy thật nhanh thông báo. Con bé đã sống vì nó muốn nhìn thấy người đã cứu nó tận hai... à không... còn nhiều hơn thế nữa...

- A ! Em tỉnh thật rồi à ? - một thanh niên lớn hơn nó độ vài tuổi mở cửa bước vào, trên tay anh là một hộp quà khá to màu đỏ bi cùng cái nơ hồng phấn tuyệt đẹp. - tặng em nè.


Anh chìa món quà ra trước mặt cô bé làm cho nó ngạc nhiên. Lần đầu tiên trong đời có người tặng quà cho nó. Nó bối rối và ngại lắm.. Nó không biết phải làm sao cả... nhận hay không nhận ?

- Nếu em không thích thì thôi vậy... - anh cất tiếng có vẻ hụt hẫn.


- K... không... em... em lấy...


Nó hoảng hốt giật lấy món quà từ tay anh mà chẳng kịp suy nghĩ gì và ngay lập tức nó nhận được từ anh một cái xoa đầu cùng một nụ cười hệt như thiên thần... Tim nó đập liên hồi chẳng chịu dừng...


- Anh chưa biết tên em ?


- A... Alisa...


- À, cái tên rất đẹp hệt như chủ nhân của nó. Còn anh tên là Fire. Hân hạnh được biết em. - anh cười - Mà ba mẹ em đâu ? Sao lại để em bơ vơ một mình ngoài trời mưa ?


- Không có - Nó lắc đầu buồn bã.


- Anh xin lỗi... Vậy nhà em ở đâu ?


- Cô nhi viện - Nó trả lời cộc lốc


- ...


Anh im lặng không hỏi nữa vì anh sợ sẽ lại chạm vào nỗi đau của nó, anh khẽ ngắm nhìn nó. Làn da khá trắng, mái tóc ngắn ngang vai, đôi mắt nâu buồn khó tả. Giờ thì anh có thể thấy rõ, đôi mắt buồn bã đó ẩn giấu một điều gì đó - là sự giận dữ và thù hận...


" Cô bé, em là ai?" - anh thầm nghĩ...


....

p.s : ghi là 4rum fic nhưng chỉ viết riêng về Alisa thôi nên mọi người thông cảm nhé !!! do sức mình có hạn nên cá chỉ viết chủ yếu về một người thôi chứ... nhiều quá cá không thể nhớ nổi
hì hì mong mọi người ủng hộ và chém thoải mái ^^ sau 5 lượt com sẽ ra chap mới =]] ( ham hố quá =)) )

Được sửa bởi Carol Rido ngày Fri Aug 03, 2012 7:02 pm; sửa lần 1.

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
Chap 6 : Đại Gia Đình...



Part 1 : Người mới...



Arsha nhìn nó như dò xét làm nó hơi sợ và chỉ biết cúi đầu né tránh.. Chợt anh ta bật cười làm nó ngước mặt lên. Bỗng nó bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của người mang cái danh là chú của nó. Ánh mắt ấy mang một vẻ đẹp huyền ảo chất chứa một ma lực nào đó rất lạ...


Chợt nó nhận ra rằng.. ngón tay trỏ của người này đang nhẹ nhàng nâng cằm nó lên một cách đầy triều mến. Đâu có nó nghe tiếng tim mình đang đập thình thịch, mặt nóng ran như đứng trên đống lửa đỏ...
- C.. chú...


Nó cúi mặt xuống để che đi khuôn mặt ngại ngùng cũng như để tránh ánh mắt soi mó của chú mình. Arsha vẫn chăm chú vào nó, anh vuốt nhẹ mái tóc mượt mà của nó rồi khẽ cười :


- Đừng sợ, ta không làm gì em đâu. À mà em cũng đừng gọi ta bằng chú, nghe già lắm. - một nụ cười ma quái hiện lên trên khuôn mặt điển trai kia - Gọi anh đi !


Nó ngước lên nhìn anh bằng đôi mắt tròn xoe hệt như đứa trẻ không hiểu chuyện. Arsha kéo ghế ngồi xuống cạnh nó :


- Làm gì mà ngạc nhiên vậy ? - cười - trông em lúc này thật giống một con mèo vừa được người ta hôn lên trán đấy !


- ... - im lặng trong vài giây - ... làm sao... chú biết cháu ... cháu...


Chẳng để nó nói hết, anh đã bật cười. Sau một tràn cười "dữ dội" anh đứng dậy và ném cho nó một cái nhìn rất khó hiểu rồi quay ra phía cửa - bước ra ngoài :


- Sau này cháu sẽ biết..


Giọng nói trầm trầm của anh vang lên khi cánh cửa vừa được đóng lại... Chính câu nói đó đã làm nó đắn đo suy nghĩ mãi từ ngày hôm đó...
.
.
Vào một ngày không mây, không gió.. mặt trời còn ngái ngủ, mặt trăng còn ngự trị thì.... ~RENG RENG RENG~... tiếng đồng hồ báo thức không biết từ đâu đập vào tai nó... CHENG CHENG ÙM ÙM CỐC CỐC... tiếp theo là một đống âm thanh hỗn loạn lần lượt vang lên làm nó tỉnh giấc. Với cái tình trạng chưa hoàn hồn nó bật dậy và thét to để tìm kẻ đang phá hoại giấc ngủ êm đềm của nó...


- AI V.. VẬY.... - nó gào thét -... ơ.. cô...


Thì ra thủ phạm không ai khác chính là người cô yêu quái... í nhầm yêu quý của nó...


- Dậy đi Alisa - Mizu kéo nó ra khỏi giường rồi chìa ra trước mặt nó một cái gì đó màu trắng trắng đen đen - xem này, có đẹp không ?


Nó cố gắng nhướng đôi mắt nặng như tạ của mình lên, dụi dụi, chớp chớp để nhìn kỹ hơn. Là một bộ đồng phục ( theo nó nghĩ là vậy ) với cái áo màu trắng tinh, có viền màu đen ở cổ và ống tay áo, trên áo có hình một chiếc lưỡi liềm màu tím khá kì quái... cùng chiếc máu sọc ca-rô màu cafe sữa viền đen rất đẹp...


- Nhìn gì nữa... - Mizu ném bộ đồng phục cho nó - mau thay đi. Ngày đầu tiên đi học mà đến lớp trễ là không nên đâu đó. - cô nháy mắt tinh nghịch với nó - cô ra xe đợi cháu trước...


Nói rồi, Mizu chạy một tăng ra ngoài, bỏ lại cô bé ngây thơ đang... " đứng hình" vì chẳng hiểu răng mô gì hết...


" Ngày đầu tiên đi học là sao... "

.
.

Trước một ngôi trường cấp 3 to lớn, lộng lẫy và có tiếng nhất thành phố, một chiếc xe đời mới dừng trước cổng. Từ trên xe, một cô bé bước xuống... ngay lập tức, hàng ngàn con mắt dáng vào cô. Thân hình cực chuẩn, khuôn mặt rất dễ thương cùng chiếc váy ngắn càng điểm thêm cho cô nét duyên dáng của tuổi học trò. Từ trong trường, có một người thanh niên bước ra mỉm cười với cô bé.

- Trò là Alisa Lucifer phải không ?


Nó gật đầu. Người đó tiếp lời:


- Ta là hiệu trưởng học viện Acedamy, tên ta là Kumiho. Cô của trò là bạn cũ của ta, nên trò cứ yên tâm mà học tập ở đây.

- V... vâng.


- Để ta dẫn trò vào lớp.


Nói rồi, hiệu trưởng bước vào trường, nó nối bước theo sau. Nãy giờ trong đầu nó có một câu hỏi cứ lẫn quẫn mãi, đó là : "sao hiệu trưởng học viện... trẻ thế ?"


Khi cả hai đi trên hành lang, có rất nhiều học sinh cứ nhìn chằm chằm vào nó như trông thấy một sinh vật lạ chẳng bằng. Vừa bước vào lớp, mọi học sinh khác đều ngồi ngay ngắn, phía trên là người thanh niên ( trông trẻ y như gã hiệu trưởng) đang nhìn về phía nó.


- Ngài hiệu trưởng - người đó bước vội về phía hiệu trưởng nhưng chợt bắt gặp nó - đây.. đây có phải là em học sinh mới ngài đã nói.


Hiệu trường gật đầu rồi nói cái gì đó với thầy giáo. Xong cả hai mỉm cười. Lát sau, hiệu trường quay đi, còn thầy giáo thì nắm tay tôi bước vào lớp, thông báo rằng :


- Các em chú ý ! - thầy vỗ nhẹ tay để gây sự chú ý - hôm nay lớp ta sẽ có một học sinh mới. Trò tên là Alisa-chan. Các trò hãy làm quen và giúp đỡ bạn mới nào.


- Vâng ! Thưa thầy !


Cả lớp đồng thanh... chỉ trừ một người.


- Alisa - chan ! em xuống bàn ba tổ một ngồi cạnh lớp trưởng Creo đi.


Thầy đẩy nhẹ lưng nó làm nó giật bắn người. Nó bước xuống trong vô thức, đôi chân nó cứng đờ ra vì không khí căng thẳng của lớp học. Đặt cặp xuống bàn. Nó nhìn người kế bên, là một cậu khá điển trai đang ngồi chóng tay lên bàn vẻ tự cao lắm. Nhưng nó chẳng thèm quan tâm, nó thật sự rất nhớ bầu không khí này... Vì đã rất lâu rồi nó chưa tận hưởng được sự ấm cúng và tràn đầy tình yêu thương của bè bạn như thế... Nó định ngồi xuống thì...


- Cấm ngươi ngồi xuống đấy!!!


Một giọng nói vang lên, nó nhận định là phát ra từ người ngồi cạnh. Nó liếc nhìn tên lớp trường. Tên này nở một nụ cười nửa miệng nhìn nó. Chẳng quan tâm, nó ngồi xuống. Ngay lập tức tên ấy giơ chân lên đạp ngay vào đùi nó làm nó đau điếng. Nó xiết chặt tay lại để tự chủ lại lòng căm tức của mình. Vừa nhìn hắn vừa nghĩ :


"Tên này là thứ người quái quỷ gì đây ?"


....

p.s : bossu và Creo kg được giết cá đâu đấy ~~~

Mong mọi người ủng hộ và góp ý cho mình TT_TT

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
tem

tưởng họ của Alisa là Kito chứ?

tôi là hiệu trưởng .... *mặt đơ* Creo là lớp trưởng ... *mặt ngu* ...

ứ biết phải com gì ...

thôi đợi chap

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
Phong bì~
Cho tớ hỏi... Ko hiểu cái răng mô là gì? Có phải là mô tê răng rứa ko?
Vì tớ là người Huế nên cậu thông cảm =)) Cứ muốn bắt lỗi mấy cái đó không =))
Cơ mà
lớp trường
lớp trưởng neh~
Creo-nii... *nhịn cười đi ra*

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
@ Kumi : Alisa là họ Kito nhưng vì là cháu của Mizu nên buộc phải chung họ * lăn * mặc dù không muốn đổi nhưng vẫn phải thay họ của bé ấy... còn việc cậu là hiệu trưởng còn Creo là lớp trưởng thì để từ từ rồi sẽ thấy điều đó là hợp lí và có nhiều thứ thú vị * cười * tớ không chia rẽ uyên ương đâu =))

@ Kai : yup ~ đúng rồi đấy cơ mà nếu cậu muốn bắt lỗi thì cứ tự nhiên hì tks vì đã ủng hộ fic nè. Nói ra cũng thật ngại, tớ không rành dùng từ Huế cho lắm nên ghi theo cảm tính chứ ứ biết có đúng không =)) mong cậu tiếp tục ủng hộ ^^

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
omg, Creo-nii dễ thương của mình bị OOC *đứng hình*~

mong anh dâu *lăn lăn*~ xem onii-chan sẽ chuyển sang cái bộ mặt bấn vợ ra sao với cái hình tượng này *cười gian*~

mong chap mới của ngươi ~

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
Part 2 : bí mật...



Suốt buổi học hôm đó, nó phải làm "nạn nhân" bất đắc dĩ cho những trò phá phách của tên lớp trưởng điên loạn đó. Nào là tập bị vấy bẩn, ghế bị trét kẹo cao su, bàn bị vẽ bậy... vân vân và mây mây...



Nó thật sự rất bực mình như không có bằng chứng, dù cho có tận mắt trông thấy thì hắn cũng chối lên chối xuống. Nó bực lắm nhưng chỉ biết im lặng.


"Tên biến thái, đồ dị hợp"

***



Giờ thể dục...



Cả lớp đã tập trung xuống sân tập chỉ còn mỗi nó và gã lớp trưởng ở trong lớp. Hắn bước lại gần và nhìn chằm chằm vào nó :

- Có gì không mà nhìn ta ghê thế, tên biến thái ? ( sr Creo !!!)

- Ara~ ta tên là Creo, có tên có tuổi đàng hoàng. Ngươi đâu cần gọi ta bằng cái tên xa cách như thế không ?

- Ta thấy nó rất hợp với ngươi, chẳng có gì là xa cách cả !

- Nhưng ta lại cảm thấy như thế đấy !

- Ta... AAAAAAAAA !!!!



Chưa để nó nói hết câu thì Creo đã nhấc bổng nó rồi đặt lên vai đi ra khỏi lớp. Nó vừa nắm áo Creo, vừa đánh vừa thét lên :

- Bỏ ta ra !!!! Đồ dị hợp, biến thái !!!



Nhưng mặc cho nó thét gào như thế nào thì Creo vẫn bước đi về phía trước mà chẳng nói một lời. Bỗng nó có cảm giác mình đang "hạ dốc", và ánh sáng càng lúc càng yếu dần.


- Tên biến thái, đi đâu vậy ? cho ta xuống !

- Yên nào cô bé !!! một chút nữa thôi ta sẽ cho bé xuống nhé !!!



Hắn trả lời bằng một giọng rất ưu là đậm chất gian tà.. Bỗng Creo dừng lại rồi đặt cô xuống. Vừa được thả xuống, chân chưa chạm đất nó đã đẫy mạnh hắn ra xa, cố xác định vị trí hiện tại của mình nhưng thứ mà nó thấy giống như lúc nãy - là bóng tối mờ ảo.


- Đây là nhả kho cũ của trường - khẽ cười - không ai tới đây đâu bé ạ !!!

- Đến... đến đây làm gì ? - nó cố gắng bình tĩnh.

- Một nam một nữ trong căn phòng vắng thì bé nghĩ chúng ta sẽ làm gì ?



Vừa nói xong hắn nắm chặt lấy tay của nó. Nó chẳng thấy gì cả nên chỉ có thể cố gắng giật mạnh để thoát khỏi bàn tay đó. Hơn bao giờ hết, nó ước mình thật mạnh mẽ để thoát khỏi cái tình trạng lưỡng nan này.

" Ai trong đó thế ?"


Một giọng nói vang lên làm cả hai giật mình. Nó vui mừng vì cứu tinh đã đến, lúc định thét lên thì... bỗng ... có cái gì đó ngăn đôi môi nó lại... Khi đã chắc rằng "vị khách không mời mà tới " kia đã đi, Creo mới bỏ nó ra

- TÊN BIẾN THÁI ! - nó gào lên - ngươi có biết mình vừa làm cái quái gì không ?

- Biết - cười - nhưng ta thấy nó rất bình thường, chẳng có gì mà bé phải làm quá lên như thế.

- Ngươi...



Nó nghiến răng, biết thế nó chẳng thèm đi học để rồi phải vướng vào một tên biến thái, bệnh hoạn như thế này.. Bây giờ mắt nó đã có thể thích nghi với bóng tối, nó cố giữ khoảng cách với Creo. Nhưng cũng chẳng để làm gì vì Creo đã... ngủ quên tự bao giờ..


1 giờ đã trôi qua, nó vẫn bị giữ chân trong căn phòng này..., nó định trốn như mỗi lần định đi lại nghe tiếng Creo vọng tới : " muốn trốn à ? không dể đâu"


- Này tên biến thái, đã hết tiết thể dục rồi. Vô lớp đi !

- Không thích !

- Ngươi...

- Ta làm sao ? - cười - à cũng phải, ta mà không đi thì ngươi cũng chẳng thể đi được.


Nó cảm thấy như đang bị thách thức, bất giác nó vùn chạy. Bỗng, chân nó vấp phải cái gì đó. Nó ngã xuống... Thì ra thủ phạm là hắn !!!


- Sao ngươi cứ thích đối đầu với ta vậy ? - nó bực mình

- Thích !



Chợt một cảm giác lạnh xương sống xuất hiện.. Nó hơi nghiêng người về phía sau vẻ đề phòng, giá mà giờ có cô bên cạnh thì hay quá !


- Nghỉ ngơi thế là đủ rồi bé ạ ! Chúng ta...

- Định làm gì thế ? - một giọng nói hơi trầm trầm vang lên ngắt lời Creo - cho ta tham gia với, được không ?

- Ngươi là ai ?



Creo ngước lên trầm nhà - nơi xuất phát tiếng nói ấy. Một bóng người đang ngồi vắt vẻo trên thanh ngang trên trần nhà. Hình như là một người thanh niên, dáng hơi cao cao và không nhìn rõ mặt...


- Ta là ai ? Làm sao ta biết được ta là ai ? - cười - câu hỏi đó phải để ta hỏi ngươi mới đúng, ngươi ăn phải gan hùm hay sao mà dám động vào cháu ta.

- Cháu ?



Chưa để Creo có thêm thời gian định thần, người kia từ trên trần nhà phóng xuống và đấm vào cậu liên tục với tốc độ rất nhanh làm cậu rối loạn vừa né vừa đỡ... Bỗng trên tay Creo xuất hiện một... hai.... ba... vết máu - là máu của chính cậu..


- Thật ra ngươi là ai ? - cậu như thét lên

- Con sói đã bắt đầu mất kiểm soát !



Người kia mỉm cười và tiếp tục tấn công... Creo cứ chống đỡ mà không kịp ra bất kì một đòn nào và cũng nhận ra rằng ngươi kia có vũ khí... lát sau cậu bị dồn vào chân tường, chợt cậu mất đà và ngã xuống. Đâu có có tiếng kim loại chém vào không khí và... CHENG... nó chém vào một vật bằng kim loại khác.


" Lại là ai nữa đây?" - Creo suy nghĩ.



Những tiếng cheng cheng cứ vang lên ngày một nhiều chứng tỏ có một cuộc chiến ác liệt đang diễn ra. Giữa hai người giấu tên... Sau hồi lâu những tiếng cheng cheng đó bắt đầu giảm và trận chiến đừng hẳn...


- Lâu ngày gặp lại ngươi kỹ thuật của ngươi đã có chút tiến bộ nhỉ, Arsha ? - một trong hai người lên tiếng.

- Ngươi cũng vậy, Kumi-san ! - Arsha trao kiếm vào vỏ - tại sao lại ngăn cản ta ?

- Creo là học viên của học viện, để học viên bị ám hại ngay tại trường là điều cấm kỵ nhất của học viện. Creo chưa biết chuyện đó, ta cũng quên nói. Là lỗi của ta. Vả lại chúng ta cũng là người nhà cả dù có chuyện gì thì cũng không nên tự chém giết lẫn nhau.

- Kể cả khi hắn có ý định xấu với cháu ta ? - Arsha bật cười - thôi được ta tạm tha, dù gì cũng chỉ là trẻ con. Nhưng ngươi phải qua tạ lỗi với ta vào một ngày nào đó !

- Lòng độ lượng của ngươi thật lớn nhỉ ? - Kumi bật cười - Ngươi chẳng thay đổi gì cả, Arsha ạ ! Dù đã qua một kiếp người...



Không gian chợt trở nên tĩnh lặng hẳn khi hiệu trưởng Kumi nói ra điều đó. Ai cũng câu nói ấy là vô tình và đã chạm vào nỗi đau của tất cả những người ở đây... à không... trừ Alisa - nó chẳng hiểu gì cả.


- Chúng ta về nhà nào, Alisa !

- Vâng.



Giọng Alisa vang lên trong vắt nhưng có chút gì hơi rụt rè. Nó nối bước Arsha bước ra cổng trường, ngoài đó đã có một chiếc Koenigsegg đậu ngoài đó. Suốt đường về nó cứ mãi suy nghĩ với một câu hỏi : " tại sao chú lại xuất hiện đúng lúc như thế?"....



................

Chap này đối thoại hơi nhiều =w= lời lẽ không thống nhất, ý tưởng thì nghèo nàn... sr mọi người, nhất là Alisa-chan nếu chap này quá tệ ...

Được sửa bởi Carol Rido ngày Sun Oct 21, 2012 8:29 pm; sửa lần 1.

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
.........................................
Creo của mình ... Creo của mình ... *lầm bầm*
OOC quá đi ...

cơ mà tự nhiên dạo này thích mối quan hệ giữa thầy và trò, nên có thể nói là ... đỡ sock vì độ OOC =v="
hóng chap ~~

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
Đọc xong*shock toàn tập*
Creo-nii quá OCC chứ ko muốn nói là OOc như chưa từng OOC hơn!
Cơ mà*chỉ lên*Arsha-nii làm cái gì thế kia?Ở đoạn đầu part 1 ý!Có ẩn ý gì đấy?^^
Cơ mà Kumi-nii bảo vệ Creo-nii!Ở đoạn đấy mình thấy cũng có ẩn ý đó!*cười*
Chap hay,ấn tượng và OOc kinh khủng nhưng mình thích ah~~~
Mong chap!
Kumi-nii chưa giật tem!
Em giật nah!

description[ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi! - Page 3 EmptyRe: [ 4rum fic ] Mình yêu nhau đi!

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply