MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

power_settings_newLogin to reply
+9
Neko_loves_cat
Sariyo_miame
Presea_Clef
sakurakinomoto
bemeo045
ranka misaki
evildevil
rainbow_wings fly high
Elfin-Ingram
13 posters

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 Empty[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
First topic message reminder :

+Tên fic: Những mũi tên vàng

+ Tên tác giả :Dương

+ Thể loại : shoujo

+ Tình trạng fic :đã hoàn thành

+ Nhân vật : Trong fic không nhắc tên cụ thể, mọi người đọc xong thử đoán ai với ai nhé^^

......................................


Chap 1:

Trời mùa thu cao và xanh thẳm. Ở trên đó, có 1 người con trai đang nhìn xuống.

Mái tóc vàng của anh bị gió thổi tạt, nhìn vào, người ta có cảm giác như đó là những tia nắng mặt trời đang tỏa ra.

Sau lưng anh là 1 đôi cánh trắng. Nó tỏa rộng, hòa vào màu mây. Giữa 2 cánh là 1 bộ tên bằng vàng. Những mũi tên nhọn hoắt, sáng lấp lánh trong cái nắng dịu mùa thu. Còn cái cung, anh đang cầm trên tay (đeo vào vướng đôi cánh ấy mà=.=)

Tóc vàng, cánh trắng, cầm cung tên? Không, anh không phải thần Cupid. Anh không có nhiệm vụ khiến cho người này phải lòng người kia. Quyền năng của những mũi tên vàng anh có, là khiến cho con người thú nhận những tình cảm thật của mình.

Và giờ, anh đang thực hiện nhiệm vụ: tìm kiếm và giúp các cặp đôi đến với nhau.

Đó không phải là công việc thú vị với anh, nhưng anh vẫn bắt buộc phải làm. Một mũi tên vàng được rút ra, tra vào cung: anh đã thấy đối tượng...


...........................................

Trong công viên, một cô gái có mái tóc cam ngắn, lỉa chỉa khá đặc biệt đang ngồi trên băng ghế. Cô nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay, thở dài sốt ruột. Nhẽ ra cô đã rời khỏi đây từ 10 phút trước, để tới cửa hàng mua đồ cho lớp, nhưng người mà cô hẹn đi cùng vẫn chưa tới.

Một tia giận dữ xuất hiện trong đôi mắt xanh. Cô tự hỏi liệu có phải người mà cô chờ lại ngủ quên mất hay không. Cái tên này, lúc nào cũng chậm trễ hết!

Đúng lúc ấy, cô nghe thấy tiếng ai đó gọi tên mình. Là cậu ta. Cô quay lại. Người con trai có mái tóc xanh lá mạ đang chống 2 tay ngang hông, người cúi xuống thở hổn hển:

-Xin... lỗi... nhé, mình... ngủ quên...

Biết ngay mà...

-Sao mãi bạn chưa sửa được cái tật làm mất thời gian của người khác vậy! Có biết mình chờ hơn 10 phút rồi không! Với bấy nhiêu thời gian đã làm được khối việc rồi đấy!_Cô nói với giọng bực tức, không lớn lắm, nhưng đủ khiến người ta có cảm giác như mình đang bị thầy giám thị kỉ luật

Nhìn vẻ mặt của người con trai rõ ràng là đang khó chịu, nhưng rốt cục, cậu chỉ gãi đầu rồi giục cô ra cửa hàng tạp hóa luôn.

............................................

Người con trai tóc vàng ở tít 9 tầng mây kia mỉm cười. Lại 1 cặp đôi nữa chưa thổ lộ với nhau. Trông ngốc nghếch thật! Anh nên cho người con gái hay con trai là kẻ mở lời trước nhỉ? Sau 1 hồi ngẫm nghĩ, thấy có vẻ trước nay mình nhằm vào con trai hơi nhiều, hay là bây giờ anh thay đổi chút xem sao~ Và thế là mũi tên nhằm vào trái tim người con gái...

............................................

-Phấn, khăn lau tay, chậu rửa, giấy màu,...

Người con gái tóc cam đi đằng trước, vừa kiểm tra lại danh sách dài dằng dặc những thứ cần chuẩn bị cho lớp khi vào đầu năm học, vừa tiện tay vơ thêm mấy món đồ trên đường đi rồi bỏ ra phía sau. Và phía sau không ai khác chính là cậu con trai tóc xanh kia.

Bấy giờ, cậu con trai đó đã không còn nhìn thấy gì nữa, vì đống đồ đạc chất cao cả mét mà cậu đang mang đã chắn tầm nhìn, chỉ còn có thể bước lần dò về phía trước theo bản năng.

Những người trong cửa hàng nhìn cậu như cách người ta nhìn...1 kẻ khổ sai =.= Hazz,biết sao được, cậu đã quen làm theo những gì cô chỉ đạo rồi. Thói quen này chắc là hình thành từ 2 năm trước, khi 2 người mới vào lớp 10, cô làm bí thư, còn cậu là phó bí...Ban đầu, cậu không thể chấp nhận được cái kiểu cô ra lệnh cho mình. Đương nhiên, danh dự con trai mà. Nhưng rồi, tiếp xúc với cô 1 thời gian, cậu lại thích được làm gì đó cho cô. Lí do? Tự hiểu^^

Vậy là mặc kệ cho những người xung quanh thấy thế nào, cậu vẫn cứ nhắm mắt nhắm mũi mà bước về phía trước.

Bộp

Rầm

Cậu đâm vào cái gì đó. Mớ đồ rơi xuống đất, ngổn ngang.

Cậu giật mình định mở miệng giải thích, nhưng ngay lập tức, cậu nhận ra cô đang đứng đối diện với mình: chính cô là nguyên nhân dẫn đến vụ việc này.

-Ơ kìa, sao bạn...

Chưa nói hết câu, cậu đã bị cô gắt lời, giọng gay gắt:

-Sao bạn cứ ngoan ngoãn làm theo những gì mình nói vậy! Thà bạn cứ khó chịu như hồi đầu năm lớp 10 còn tốt hơn! Con trai phải ra dáng chút chứ!

Đôi mắt xám mở to ngạc nhiên. Người trước mặt cậu đang nói gì vậy nhỉ? Cậu làm gì sai đâu? Và rồi chẳng cần nói thêm gì nữa, cô gái tóc cam bỏ ra khỏi cửa hàng, bỏ lại cho cậu 1 mớ câu hỏi lộn xộn.

Sau 1 giây đứng như trời trồng kể từ khi bạn mình bỏ đi, cậu con trai tóc xanh bèn cuống cuồng đuổi theo, mặc xác đống đồ rơi vãi phía sau và những tiếng lải nhải của ông bán hàng.

Không lâu sau đó, cậu đuổi kịp cô, nắm chặt lấy tay cô mà hỏi:

-Này, bạn làm sao thế? Bỗng dưng lại nổi cáu với mình!

Khi chỉ còn 2 người, có vẻ cô đã lấy lại bình tĩnh, thở dài:

-Mình không thích có 1 cậu bạn trai tỏ ra nghe lời...

-Hả!

Cậu con trai tóc xanh há hốc, có thể nói là bị rơi vào trạng thái shock tạm thời. Bạn trai? Cô chưa bao giờ dùng từ này để nói về quan hệ giữa 2 người, và chắc chắn nó không phải trên nghĩa bạn bè bình thường, mà không phải nghĩa bạn bè bình thường thì chỉ có thể là...

-Nói linh tinh đủ rồi, cậu về đi, để mình mua đồ 1 mình. Giờ quay về cửa hàng đó nhất định bị nghe chửi

Vừa nói, cô vừa giật tay mình ra khỏi tay cậu, khuôn mặt hoàn toàn vô cảm. Nhưng khi cô mới chỉ quay người bước được 1 bước thì lại bị tay ai đó giữ lại 1 lần nữa. Một nụ cười vẽ ra trên khuôn mặt điển trai:

-Sao để cậu nghe chửi 1 mình được, làm bạn trai phải có trách nhiệm chứ!

.......................................

Cái đó cũng có thể coi là 1 cách tỏ tình_anh nghĩ vậy_ nhưng mà có vẻ như đã tỏ tình thì dù là nam hay nữ mở lời, nó đều sến chuối thì phải. Đó là lí do anh không thích công việc của mình: phải chứng kiến xem mũi
tên bằng vàng đã phát huy tác dụng hay chưa...

Được sửa bởi Elfin-Ingram ngày Sat Mar 23, 2013 4:46 pm; sửa lần 2.

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@Cat: em thích Dan là việc của em thôi, chị thì chẳng thấy vừa mắt tí nào, còn mọi người thì chị không biết
@Sakura: Mizuo là nhân vật chị nghĩ ra, muốn biết thêm em cóp thể đọc Siêu quậy học đường hoặc Hoa quái (nếu em có thời gian=.=)
@mình: mới có 3 người om, muốn tự kỉ quá TT^TT
@all (Rain, Evil, Arisu,...): mọi người đâu hết rồi, vào cho mình nhận xét đi

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Ầu mài gót~~~
BKG fic mà lại chế thêm nhân vật vào~~~
Mà thôi~~~Com nè~~~
Chap này nee viết hay quá~~~Lời văn nhẹ nhàng,không quá nhanh~~~Mas trong này quá đỉnh và quá kawaii~~~>.<
Chap sau là Dan x Runo ah~~~Nee cho Runo bà chằn vào*cười*!
Cơ mà mấy đoạn in nghiêng là giữa Spectra vs Deidara àh?
*cười*Hai người bắt đầu có hint rồi ah~~~
Cơ mà chưa chẻ nào giật tem~~~Thôi ta giật*cười*

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Xin lỗi *cúi đầu* mặc dù cái tựa đề màu vàng chói lóa (nhưng cũng chính vì nó màu vàng - màu evil ghét - và chói thành ra không để ý và cũng không đọc được cái chữ nào nên lơ nó.) Nghe thấy tác giả rên la thống thiết quá lên com. Giờ com sao đây ta...
Cái chập này sao thấy Mas-kun có vẻ sến chuối ấy nhỉ, còn Mizuo thì dễ thương không chịu được :domat:

Thật ra thì evil đã từng đọc cái này ở đâu đó rồi, mấy câu văn nghe quen quen.

Bắt bằng lưới kể cũng tiện thật, nhưng chỉ bắt được những con cá to quen mắt, còn cá nhỏ và quý thì lọt mất.


Nếu mình vứt lưới đi, cá nhỏ có về với mình không?


Ừ thì evil thấy nó quen, nhưng chẳng nhớ là gặp nó ở đâu, Trà Sữa chắc a?

Chap sau là chap của Dan và Runo, hừm hừm, ừ thì cũng được, chẳng qua evil (thường) không thích tên này, lóc chóc loi choi không chịu được, từ lúc xem phim là đã không có ấn tượng với hắn rồi. Thôi thì nhờ tác giả sửa sửa cái tính trời đánh thánh đâm của hắn một tí cho nó dễ nhìn hơn vậy. Cơ mà...tác giả có định cho Runo làm Tsundere (nữa) không?

@Rain: Ế này Rain, chế thêm nhân vật có gì lạ, thì Dara cũng có phải là nhân vật trong phim đâu, fan chế thêm mà, nhưng mượn rồi dùng hết fic này đến fic kia thế là tưởng thật. Xí ! Cái gì mà Spectra với DEIDARA??? Lạy tất cả mọi loại thánh thần, tại sao lại biến Dara dễ thương vô cùng thành cái tên FC của Bom thế kia???

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@Rain: *gật gật* đành là chế thêm cũng không hay ho lắm, NHƯNG lí do chị chế có được nói ở đây:
2. Một số người Dương quen (trên mạng) ghép Alice với Masquerade nên Dương viết fic này cho “bõ tức”

Cái đoạn in nghiêng là DaraxSpec, chữ thường là các cặp khác
@Evil: cái đoạn bạn trích dẫn là mình lấy từ Trà sữa tâm hồn (hoặc Thiên thần nhỏ, không nhớ lắm=.=)
Có phải người tối cổ đâu mà bắt cá bằng tay, người ta giờ phải bắt cá bằng lưới

Bắt bằng lưới chỉ được cá to, cá nhỏ và quý thì lọt mất

Mình vứt lưới rồi, không biết cá nhỏ có về với mình không?

Vì mấy câu này mà mình tính viết hẳn 1 oneshort tên là "My fish", nhưng rốt cuộc cho nó vào đây luôn =.=
Cơ mà Tsundere là cái gì :chamcham:

Cuối cùng chap này cũng có 5 người com choTT^TT

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@Dương : 5 lời com thì còn nhiều đấy chị chứ fic Hoa Quái có 4 lời com à .Mà em thấy phần 2 Hoa Quái ít người xem nhỉ còn nhiều nhất là phần 3 vì lời com nhiều hơn so với phần 1 .Mà khi nào chị về nhà thế chị .Máy tính em khỏi bệnh rồi nên đang chơi quá chừng luôn .Hôm nay em được cả lớp phong làm trùm học tập của lớp nè chị .^^

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@Cat:thực sự thì nee không muốn nói những lời này đâu!Nhưng thực sự nee phải nói ah~~~
Em đừng spam trong topic được không?Đang những mũi tên vàng mà em nói hoa quái là sao~?Muốn spam thì em chịu khó vào nhà spam nhé!Đừng có spam vô tội vạ như thế,không tốt đâu!

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@ Cat: phần 1 đăng 1 ngày có 2 lượt com, phần 3 đăng nửa tháng có 4 lượt com, sao mà so sánh được hả em. Mà nói thật chị cũng chẳng thấy phần 3 hay bằng phần 1 tí nào (chuyến này hết hứng viết Hoa quái rôi =.=)

=======================================

Chap 4:

Hình như gần 1 tuần rồi anh không gặp cô. Chẳng biết vì lí do gì, mà cô không tới. Chẳng biết vì lí do gì, mà anh thấy buồn khi vắng cô. Vì cô bắt đầu chán ngán công việc của anh sao? Vì anh thì bắt đầu thích con người cô sao?

Bỗng dưng bật cười, anh thấy mình ngốc nghếch như những cặp đôi mà anh đã gặp. Mũi tên vàng xoay trong tay anh chậm rãi. Và anh nhìn nó, tự hỏi thứ này có tác dụng với những kẻ, không phải là người bình thường hay không?

Gió heo may thoảng qua, những đám mây xung quanh anh xáo động, tạo ra 1 khoảng trống nhỏ, đủ để quan sát được phía dưới. Ở đó là công viên, có 2 đứa bé, 1 trai, 1 gái. Chúng tầm khoảng 5 tuổi, đang cùng nhau xây lâu đài cát, có vẻ rất vui. Bất chợt, anh thấy sao ngưỡng mộ đám trẻ con quá, chúng hồn nhiên, và chẳng hề phải suy nghĩ khó khăn gì như người lớn cả...

..........................................

Dưới công viên, 1 cô bé có mái tóc xanh da trời, buộc 2 bên như 2 cái chỏm đuôi gà khá ngộ nghĩnh, và 1 cậu bé có mái tóc nâu bù xù, đang hì hục làm 1 công trình bằng cát. Chúng cùng nhau đắp, bốn bàn tay bé tí xíu như bốn cái lá cứ đưa lên đưa xuống đều đều, và cái lâu đài, trông chẳng khác gì 1 hình chóp bị méo, cứ cao dần lên. Chẳng mấy chốc mà người chúng lấm lem hết cả, hệt như mấy con mèo lười hay chui xó bếp.

Cô bé nhận ra điều ấy, lo sợ về nhà sẽ bị mẹ mắng, bỗng nhiên ngừng công việc lại, mặt buồn xo.

Cậu bé thấy bạn mình không chơi nữa, thấy lạ, liền hỏi. Cô bé lắc đầu nguầy nguậy, nói nhất định về nhà sẽ bị ăn đòn, cô bé sợ, không muốn chơi nữa. Lập tức, cậu bé đứng phắt dậy, ưỡn ngực ra vẻ “người nhớn”:

-Đằng ấy không phải lo! Có bẩn 2 đứa mình cùng bẩn, mình sẽ xin mẹ cho đằng ấy! Mẹ đằng ấy có đánh thì mình chịu đòn cho!

-Thật không?

-Thật!

Và cô bé đó, với đúng suy nghĩ của 1 nhóc tì 5 tuổi đầu, hoàn toàn tin tưởng vào những lời đảm bảo không chắc chắn ấy, để tiếp tục cuộc vui trẻ con của mình.

Cuối cùng “lâu đài” cũng hoàn thành. Cô bé cười thích chí trước thành quả “nhớn nhao” của mình, giật áo cậu bé và nói:

-Mình cũng muốn được ở trong 1 căn nhà to như thế!

Cậu bé, kẻ mà suốt quá trình “xây thành đắp lũy” đóng vai trò phụ hồ, hồn nhiên đáp:

-Umk, vậy đằng ấy phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền vào. Nhà to như thế tốn tiền lắm đấy, mẹ mình bảo thế mà

Mặt cô bé xịu xuống, vùng vằng đòi về
.................................................

Anh bật cười. Trẻ con mới thú vị làm sao! Cái cách chúng nói chuyện với nhau, chơi với nhau, hứa hẹn với nhau,...tất cả đều ra vẻ để giống người lớn. Nhưng càng cố gắng, chúng lại càng bộc lộ rõ bản chất trẻ con. Hazz, ngốc quá cơ, rồi sau này, đằng nào chúng chẳng trở thành người lớn, thử trước làm gì!

Nhưng...

Cái gì cũng phải có sự chuẩn bị từ trước. Trẻ con trưởng thành vì chúng tập làm người lớn từ hôm nay. Còn anh, cứ ngồi yên 1 chỗ như thế này, liệu có làm nên cái gì không?

Hơ, mà đang nó về trẻ con, tự nhiên anh lại nghĩ về cái gì thế này? Anh cốc lên đầu mình, quên béng việc tay vẫn đang cầm mũi tên, và thay vì chỉ là va chạm bình thường, nguyên 1 thanh kim loại va vào đầu cái bốp, khiến anh đau muốn ứa nước mắt. Thế đấy, chẳng hiểu vì sao, chuyến này đầu óc anh cứ để đâu đâu, chẳng thể nào mà tập trung được.

Tự rủa 1 mình lúc, anh lại cúi xuống, tiếp tục quan sát 2 đứa trẻ bên dưới...

............................................

Cậu bé đã dỗ được cô bé ở lại chơi thêm 1 lúc nữa, với cái giá là...2 que kẹo mút. Giờ chúng không chơi cát nữa, mà chuyển sang chơi đánh đu. Cô bé là người ngồi, còn cậu bé thì đẩy. Xích đu cao, cao nữa, tiếng cười của 2 đứa trẻ giòn tan, hòa vào cái nắng chiều vàng nhạt...

Huỵch!

Cô bé ngã, bàn tay bị trầy 1 vết rõ to, chảy máu. Và cô bé khóc òa lên. Cậu bé lúng túng, mặt xám ngoét lại, cảm tưởng người bị chảy máu chính là cậu chứ không phải cô bé kia. Rồi cậu bé chạy, chạy đi chỗ khác, chạy về 1 nơi thật xa chỗ cô bé đang ngồi...
..............................................

Anh lắc đầu bình phẩm:

-Cái thằng oắt này, chẳng đáng mặt nam nhi gì cả. Phải biết dám làm dám chịu chứ!

Thế đấy, cái cách mà trẻ con ứng xử rốt cuộc cũng chỉ có thế. Chúng sợ mắc lỗi, sợ có tội, sợ đánh đòn, hậu quả tất yếu của những trò nghịch dại. Dù trước đó, chúng có cố ra vẻ bao nhiêu, thì rốt cuộc, chúng vẫn chỉ là những kẻ với suy nghĩ non nớt. Dù trước đó, chúng có tỏ ra quan tâm tới nhau bao nhiêu, thì rốt cuộc, chúng sẽ cũng chỉ lo cho bản thân mình trước tiên.

Đôi mắt xanh khẽ se lại. Không, hình như anh đã đánh giá nhầm rồi. Anh đâu phải người bình thường, anh đâu có trải qua tuổi thơ của những kẻ bình thường, vì thế, làm sao anh hiểu được những đứa trẻ-là-con-người-bình-thường cơ chứ...

............................................

Thằng bé chạy trở lại, với cái mũ lưỡi trai đựng đầy nước. Không, phải nói là đã-từng-đựng đầy nước. Nước thấm qua chiếc mũ vải, chảy tong tỏng dọc theo đường chạy. Và cậu bé, với vận tốc nhanh nhất mà cặp chân ngắn ngủn của đứa trẻ 5 tuổi có thể đạt được, tiến về phía cô bé. Tới nơi, nước đã chảy hết, cậu bé dùng hết sức của mình, vắt chỗ nước ít ỏi thấm vào mũ, để có thể rửa vết thương cho cô bé. Cô bé mếu máo hơn:

-Xót quá...

Cậu bé cũng mếu máo:

-Cho mình xin lỗi đi...

Và rồi cả 2 đứa bé...cùng khóc. Khóc chán chê 1 hồi, bỗng nhiên cậu bé nín, nhìn trân trân vào bạn mình:

-Mặt đằng ấy dính cát, giờ nước mắt rửa trôi luôn, trông tèm lem buồn cười quá!

Cô bé ngừng khóc, cũng nhìn người đối diện:

-Đằng ấy cũng vậy mà.

Rồi 2 đứa bé lại cười...

Nếu có câu hỏi đặt ra, sinh vật nào kì lạ nhất trên Trái đất, câu trả lời ắt hẳn là “Trẻ con”...
............................................

Sự thật thì, mặc dù rất kì cục, nhưng 2 đứa bé ấy khiến anh thấy hứng thú. Và thế là, chiều nào anh cũng tìm tới công viên này, để quan sát cái cách chúng chơi đùa với nhau. Phải chăng, việc để ý vào công việc của kẻ khác, khiến anh có thể tạm thời không nghĩ tới cô?

Mà, vắng cô thì sao chứ? Anh càng rảnh tay, càng không phải lo bị phá đám mỗi khi làm nhiệm vụ. Nhưng...sự thật thì cả tuần nay, anh có làm được cái gì đâu. Không có “phụ tá”, anh lười biếng như bây giờ đấy...

...........................................

Hai đứa trẻ lại tiếp tục chơi với nhau, vẫn vào buổi chiều, ở công viên ấy. Những thứ đồ chơi ở đây, chúng đều đã chơi, chơi nhiều là đằng khác, và chơi đến nỗi trẻ con cũng phải phát chán. Bỗng thằng bé nảy ra ý tưởng, chúng sẽ chơi trò mới :truy tìm kho báu. Thằng bé sẽ giấu 1 vật dưới cát, cô bé là người tìm, nếu cô bé tìm được, phần thưởng kèm thêm ngoài kho báu sẽ là 1 que kẹo mút.

Nhưng giấu cái gì? Sau 1 hồi năn nỉ, cậu bé cũng mượn được...cái vòng tay của cô bé làm kho báu. Trò chơi bắt đầu, cô bé tìm, tìm mãi cũng chẳng thấy chiếc vòng tay yêu quý của mình đâu. Cậu bé cũng sợ, tìm phụ. Trời xẩm tối mà cả 2 vẫn chưa tìm ra, cô bé khóc toáng lên:

-Cái vòng tay mình thích nhất đấy. Đằng ấy nhất định phải đền cho mình. Không biết đâu!

-Nhưng mình chưa có tiền...

-Không biết đâu!!!!!!!!!!!

Cô bé vừa khóc, vừa chạy lại đánh cậu bé. Cậu bé chạy té khói. Hai đứa trẻ cứ đuổi nhau chạy vòng vòng quanh hố cát. Bỗng, cô bé đâm sầm vào 1 thằng nhóc khác, cũng tầm tuổi 2 người, nhưng to con kinh khủng.

-Ê, con kia! Sao mày dám đâm vào tao!

Thằng đó quát khiến mặt cô bé tái lại. Cậu bé cũng đứng khựng, không chạy nữa

-Mày làm bẩn áo tao rồi đấy, thích chết hả!

Thằng bé đó giơ tay ra định đánh cô bé, nhưng cậu bé đã chạy ra đứng giữa 2 người, chống nạnh, đôi mắt ruby rực lên, dõng dạc:

-Thằng kia, ai cho mày động vào bạn... gái tao!

-Á à, thằng này thích ăn đòn rồi!

Và thế là, từ vụ va chạm của cô bé với thằng nhóc đó, đã trở thành cuộc ẩu đả giữa 2 thằng bé. Độ dăm 3 phút sau, thằng bé kia bỏ đi, để lại cậu bé nằm bẹp dưới đất, mình mẩy bầm dập. Cô bé hoảng hốt chạy đến bên bạn mình, bật khóc:

-Sao đằng ấy lại đánh nhau với nó chứ. Nhỡ đằng ấy chết, mẹ đằng ấy bắt mình bỏ tù thì sao!
...............................................

Ở tít trên cao, anh ôm bụng nín cười, không biết là cảnh con nít đánh nhau vui mắt, hay vì những lời nói của cậu bé kia khiến anh buồn cười nữa. Gì nhỉ? “Ai cho mày động vào bạn gái tao”. Con nít con nôi, đã hiểu thế nào là bạn trai bạn gái chứ. Bây người lớn cho trẻ con xem phim chẳng hợp lứa tuổi gì cả.

-Vui lắm sao?

Giọng nói đó, ừ rằng cả tuần qua anh rất muốn nghe, nhưng nó xuất hiện đột ngột, lại từ phía sau khiến anh giật bắn mình, mũi tên trong tay bất giác bị anh buông ra.

Thế rồi...

Mũi tên rơi thẳng đứng xuống dưới với không vận tốc đầu, gia tốc trọng trường xấp xỉ 9,8 m/s2 từ độ cao 1000 m, đi xuyên qua từ đỉnh đầu cậu bé, mất hút=.=

Anh há hốc, cô cũng vậy.

-Này, có sao không?_cô hỏi với giọng lo lắng

Anh nuốt nước bọt khó khăn:

-Một mũi tên giá 1000 $, tận 3 tuần nữa tôi mới được nhận lương...

Mặt cô tối sầm lại, đôi mắt xám bạc lườm anh không thương tiếc, nhưng rồi, may cho anh, đôi mắt đó cũng chuyển sự chú ý xuống phía dưới. Có vẻ như mũi tên vừa rồi đã đâm thấu tới tận tim cậu bé............................................


Cậu bé cười xòa:

-Không sao đâu, mình mà chết lấy ai bảo vệ đằng ấy chứ. Mình đã hứa rồi mà!

Cô bé quệt nước mắt:

-Hứa đấy nhé.

-Umk, nhưng mà mình bảo vệ đằng ấy, lớn lên đằng ấy phải lấy mình làm chồng đấy.

-Ơ, tại sao?

-Tại vì mình thích đằng ấy mà. Mình cũng nhận đằng ấy làm bạn gái mình đấy thôi...

Cô bé nhíu mày, ra vẻ suy nghĩ 1 hồi rồi đưa ra quyết định:

-Ấy không phải trả cái vòng tay cho mình luôn đâu

-Sao thế?

-Cái đó coi như mình đưa của hồi môn trước. Sau này ấy phải trả sính lễ gấp đôi đấy.

Tiếng cười của 2 đứa trẻ vang khắp 1 khoảng công viên rộng lớn
..............................................

Ở trên này, anh và cô cũng cười. Ngay từ khi còn là trẻ con, loài người đã có thứ tình cảm ngây ngô như thế đấy. Ngây ngô, nhưng trong sáng và đẹp đẽ hơn những tình cảm đã bị vấy bẩn suy tính của người lớn.

Cô huých vai anh trêu chọc:

-Đồ của anh được việc ghê nhỉ! Trẻ con cũng không tha!

Anh đang định tự sướng “chút ít”, nhưng rồi lại thôi. Một câu trả lời không liên quan:

-Cuối cùng, cô cũng chịu gặp tôi rồi sao?

Dù trời đã tối, nhưng anh vẫn chẳng khó khăn mà nhận ra vệt hồng trên gò má người con gái đối diện...




==============================

Mọi người com cho mình nhé, đọc chùa là mình nản lắm đấy *cúi*

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Com đây. Trời đất ạ. Tình yêu trẻ con mà biết đến cả đồ sính lễ gấp đôi.
Mà một mũi tên của Keith giá tận 1000$ á. Khổ thân chưa (evil bắt đầu vạch kế hoạch đi chôm bó tên của ông Keith này mới được *cười gian vô cùng tận*). Làm thần Cupid có nhận lương cơ đấy =)) (ôi thế giới hiện đại).

Mũi tên rơi thẳng đứng xuống dưới với không vận tốc đầu, gia tốc trọng trường xấp xỉ 9,8 m/s2 từ độ cao 1000 m, đi xuyên qua từ đỉnh đầu cậu bé, mất hút=.=


=)) kiến thức vật lý cũng cho vào đây tuốt.

Phục Elfin_Ingram sát đất. Evil không bao giờ viết được truyện hài cả, chẳng hiểu làm sao, quẹt bôi một hồi lại ra 1 sad, 2 dở hơi. = =!

Cha cha, xem chừng chap cuối cùng của Keith và Dara ấy nhỉ. Ông thần tình yêu sắp yêu rồi, thôi tự bắn vô mình mà nói luôn đi nhá. (Tới giờ phởn của evil đấy do cười nhiếu quá nó thế)
À mà,...Shun và Alice đâu??? :hoi:

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Chap hay ,DanRuno là couple truyền thống của em .Runo lúc nhỏ hơi yếu đuối và khóc nhỉ .Mà em thấy Dan cũng dũng cảm thật dám đánh nhau với thằng nhóc đó để bảo vệ Runo kia đấy lại còn nói Runo là bạn gái của Dan nữa .Mà em thấy phần 1 đông người com hơn vì phần 1 là couple ShunAlice .Mà couple ShunAlice là couple nhiều người ưa thích nên nhiều người com là phải rồi .Phần 2 và phần 3 là couple MizuoMas và DanRuno ít người thích nên không có ai com nhiều với lại toàn đọc chúa không à .

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Độ này chị chăm thế, ra chap mới mấy fic liền!
Dan làm "anh hùng cứu mĩ nhân" mà hậu quả để lại cũng kha khá đó chứ, cơ mà không làm thế sao có cơ hội tỏ tình nhỉ :haha:
Keith đi làm thần Cupid mà cũng được trả lương àh, hay mình cũng đi đăng kí đi làm nhỉ, có gì khó khăn đem bộ mũi tên đi bán chắc cũng sống được qua ngày :cta:
@bemeo: em com chả được mấy mà toàn spam là sao, có gì thì chịu khó vào nhà spam nhé, viết ở đây chả hiểu em đang com hay đang câu dòng đâu!

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 3 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply