MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

power_settings_newLogin to reply
+9
Neko_loves_cat
Sariyo_miame
Presea_Clef
sakurakinomoto
bemeo045
ranka misaki
evildevil
rainbow_wings fly high
Elfin-Ingram
13 posters

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 Empty[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
First topic message reminder :

+Tên fic: Những mũi tên vàng

+ Tên tác giả :Dương

+ Thể loại : shoujo

+ Tình trạng fic :đã hoàn thành

+ Nhân vật : Trong fic không nhắc tên cụ thể, mọi người đọc xong thử đoán ai với ai nhé^^

......................................


Chap 1:

Trời mùa thu cao và xanh thẳm. Ở trên đó, có 1 người con trai đang nhìn xuống.

Mái tóc vàng của anh bị gió thổi tạt, nhìn vào, người ta có cảm giác như đó là những tia nắng mặt trời đang tỏa ra.

Sau lưng anh là 1 đôi cánh trắng. Nó tỏa rộng, hòa vào màu mây. Giữa 2 cánh là 1 bộ tên bằng vàng. Những mũi tên nhọn hoắt, sáng lấp lánh trong cái nắng dịu mùa thu. Còn cái cung, anh đang cầm trên tay (đeo vào vướng đôi cánh ấy mà=.=)

Tóc vàng, cánh trắng, cầm cung tên? Không, anh không phải thần Cupid. Anh không có nhiệm vụ khiến cho người này phải lòng người kia. Quyền năng của những mũi tên vàng anh có, là khiến cho con người thú nhận những tình cảm thật của mình.

Và giờ, anh đang thực hiện nhiệm vụ: tìm kiếm và giúp các cặp đôi đến với nhau.

Đó không phải là công việc thú vị với anh, nhưng anh vẫn bắt buộc phải làm. Một mũi tên vàng được rút ra, tra vào cung: anh đã thấy đối tượng...


...........................................

Trong công viên, một cô gái có mái tóc cam ngắn, lỉa chỉa khá đặc biệt đang ngồi trên băng ghế. Cô nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay, thở dài sốt ruột. Nhẽ ra cô đã rời khỏi đây từ 10 phút trước, để tới cửa hàng mua đồ cho lớp, nhưng người mà cô hẹn đi cùng vẫn chưa tới.

Một tia giận dữ xuất hiện trong đôi mắt xanh. Cô tự hỏi liệu có phải người mà cô chờ lại ngủ quên mất hay không. Cái tên này, lúc nào cũng chậm trễ hết!

Đúng lúc ấy, cô nghe thấy tiếng ai đó gọi tên mình. Là cậu ta. Cô quay lại. Người con trai có mái tóc xanh lá mạ đang chống 2 tay ngang hông, người cúi xuống thở hổn hển:

-Xin... lỗi... nhé, mình... ngủ quên...

Biết ngay mà...

-Sao mãi bạn chưa sửa được cái tật làm mất thời gian của người khác vậy! Có biết mình chờ hơn 10 phút rồi không! Với bấy nhiêu thời gian đã làm được khối việc rồi đấy!_Cô nói với giọng bực tức, không lớn lắm, nhưng đủ khiến người ta có cảm giác như mình đang bị thầy giám thị kỉ luật

Nhìn vẻ mặt của người con trai rõ ràng là đang khó chịu, nhưng rốt cục, cậu chỉ gãi đầu rồi giục cô ra cửa hàng tạp hóa luôn.

............................................

Người con trai tóc vàng ở tít 9 tầng mây kia mỉm cười. Lại 1 cặp đôi nữa chưa thổ lộ với nhau. Trông ngốc nghếch thật! Anh nên cho người con gái hay con trai là kẻ mở lời trước nhỉ? Sau 1 hồi ngẫm nghĩ, thấy có vẻ trước nay mình nhằm vào con trai hơi nhiều, hay là bây giờ anh thay đổi chút xem sao~ Và thế là mũi tên nhằm vào trái tim người con gái...

............................................

-Phấn, khăn lau tay, chậu rửa, giấy màu,...

Người con gái tóc cam đi đằng trước, vừa kiểm tra lại danh sách dài dằng dặc những thứ cần chuẩn bị cho lớp khi vào đầu năm học, vừa tiện tay vơ thêm mấy món đồ trên đường đi rồi bỏ ra phía sau. Và phía sau không ai khác chính là cậu con trai tóc xanh kia.

Bấy giờ, cậu con trai đó đã không còn nhìn thấy gì nữa, vì đống đồ đạc chất cao cả mét mà cậu đang mang đã chắn tầm nhìn, chỉ còn có thể bước lần dò về phía trước theo bản năng.

Những người trong cửa hàng nhìn cậu như cách người ta nhìn...1 kẻ khổ sai =.= Hazz,biết sao được, cậu đã quen làm theo những gì cô chỉ đạo rồi. Thói quen này chắc là hình thành từ 2 năm trước, khi 2 người mới vào lớp 10, cô làm bí thư, còn cậu là phó bí...Ban đầu, cậu không thể chấp nhận được cái kiểu cô ra lệnh cho mình. Đương nhiên, danh dự con trai mà. Nhưng rồi, tiếp xúc với cô 1 thời gian, cậu lại thích được làm gì đó cho cô. Lí do? Tự hiểu^^

Vậy là mặc kệ cho những người xung quanh thấy thế nào, cậu vẫn cứ nhắm mắt nhắm mũi mà bước về phía trước.

Bộp

Rầm

Cậu đâm vào cái gì đó. Mớ đồ rơi xuống đất, ngổn ngang.

Cậu giật mình định mở miệng giải thích, nhưng ngay lập tức, cậu nhận ra cô đang đứng đối diện với mình: chính cô là nguyên nhân dẫn đến vụ việc này.

-Ơ kìa, sao bạn...

Chưa nói hết câu, cậu đã bị cô gắt lời, giọng gay gắt:

-Sao bạn cứ ngoan ngoãn làm theo những gì mình nói vậy! Thà bạn cứ khó chịu như hồi đầu năm lớp 10 còn tốt hơn! Con trai phải ra dáng chút chứ!

Đôi mắt xám mở to ngạc nhiên. Người trước mặt cậu đang nói gì vậy nhỉ? Cậu làm gì sai đâu? Và rồi chẳng cần nói thêm gì nữa, cô gái tóc cam bỏ ra khỏi cửa hàng, bỏ lại cho cậu 1 mớ câu hỏi lộn xộn.

Sau 1 giây đứng như trời trồng kể từ khi bạn mình bỏ đi, cậu con trai tóc xanh bèn cuống cuồng đuổi theo, mặc xác đống đồ rơi vãi phía sau và những tiếng lải nhải của ông bán hàng.

Không lâu sau đó, cậu đuổi kịp cô, nắm chặt lấy tay cô mà hỏi:

-Này, bạn làm sao thế? Bỗng dưng lại nổi cáu với mình!

Khi chỉ còn 2 người, có vẻ cô đã lấy lại bình tĩnh, thở dài:

-Mình không thích có 1 cậu bạn trai tỏ ra nghe lời...

-Hả!

Cậu con trai tóc xanh há hốc, có thể nói là bị rơi vào trạng thái shock tạm thời. Bạn trai? Cô chưa bao giờ dùng từ này để nói về quan hệ giữa 2 người, và chắc chắn nó không phải trên nghĩa bạn bè bình thường, mà không phải nghĩa bạn bè bình thường thì chỉ có thể là...

-Nói linh tinh đủ rồi, cậu về đi, để mình mua đồ 1 mình. Giờ quay về cửa hàng đó nhất định bị nghe chửi

Vừa nói, cô vừa giật tay mình ra khỏi tay cậu, khuôn mặt hoàn toàn vô cảm. Nhưng khi cô mới chỉ quay người bước được 1 bước thì lại bị tay ai đó giữ lại 1 lần nữa. Một nụ cười vẽ ra trên khuôn mặt điển trai:

-Sao để cậu nghe chửi 1 mình được, làm bạn trai phải có trách nhiệm chứ!

.......................................

Cái đó cũng có thể coi là 1 cách tỏ tình_anh nghĩ vậy_ nhưng mà có vẻ như đã tỏ tình thì dù là nam hay nữ mở lời, nó đều sến chuối thì phải. Đó là lí do anh không thích công việc của mình: phải chứng kiến xem mũi
tên bằng vàng đã phát huy tác dụng hay chưa...

Được sửa bởi Elfin-Ingram ngày Sat Mar 23, 2013 4:46 pm; sửa lần 2.

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Chậc chậc,chap 4 đã có 3 người com. Tính xem,còn Rain và Ranka chưa com nah (nói rõ oai,thực ra quanh đi quẩn lại có mấy khách quenTT^TT)

@Evil+Presea: ấy ấy: đừng nhầm Kieth là thần Cupid,ảnh đâu "baby" vậy chứ =]]

kiến thức vật lý cũng cho vào đây tuốt


Vốn định tính luôn cả vận tốc, nhưng lười lấy máy tính nên bỏ qua phần đó luôn =))

À mà,...Shun và Alice đâu???


Đoán thử đi^^

Evil không bao giờ viết được truyện hài cả, chẳng hiểu làm sao, quẹt bôi một hồi lại ra 1 sad, 2 dở hơi. = =!


"Chuyện nàng nhị công chúa" bạn viết hay lắm mà, sao tự ti thế (*spam* mà có vẻ Evil rất chăm đọc nhỉ, chap fic nào có nội dung giống ở đâu đều biết hết^^)

Độ này chị chăm thế, ra chap mới mấy fic liền!


Chính thế mới chết nah em, nửa tháng trời không đụng đến fic, có 2 ngày nghỉ viết liền tù tì nên không kịp chỉnh sửa, thành ra chap chẳng khá lên chút nào được =.=

@Cat: trẻ con mà em, khóc là chuyện bình thường. Mà em đừng xiên fic này sang fic kia nữa nhé, chị koong thích đâu, chỉ muốn người ta tập trung nói về chap của mình thôi

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Com đây~~~
Giờ mới để ý chưa chẻ nào giật tem!Thôi ta giật vậy*cất vào tủ*
Không thể tin được!Đây có phải là một cậu bé 5 tuổi với một cô bé 5 tuổi không?5 tuổi mà lý sự như người lớn ấy!Con nít con nôi mà bạn gái,rồi sính lễ~~~
-Tại vì mình thích đằng ấy mà. Mình cũng nhận đằng ấy làm bạn gái mình đấy thôi...

Tự hỏi câu nói này là của đứa trẻ mấy tuổi~~~
Sặc...Cơ mà Keith nhà ta ham tiền phết nhỉ!Đợi đến ngày lĩnh lương kìa*chỉ*
Mong chap~~~
@Cat:Spam quá độ nữa là ta báo mod đấy*cười gian*

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Nya~ fic hay dễ thương , đáng yêu
Nhưng mấy câu này giống người lớn quá Nya~
Em thích fic này nhiều nhiều lắm đó Nya~
Sau này Keith có tỉnh tò Dara không nè
Chờ chap của chị nhiều nhé!

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Mình là mem mới !
Chap của bạn hay lém à mà chị hai sariyo cũng đăng kí vào đây à vui quá
Hehe dan và runo đáng yêu quá đi !
Nhất là cái khúc mà cả hai cùng khóc ,dễ thương quá !
Mong chap của bạn nhé Meo~

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@Rain: trẻ con mà nói ra mấy câu đó mới hay chứ em^^
@Sariyo:cảm ơn bạn
@Neko:chào em, ủng hộ chap cho chị nhé^^
@All (đặc biệt mấy chẻ đã com từ trước) vào com chap này cho Dương đi nào *năn nỉ*

========================================
Chap 5:

Anh và cô sóng bước trên nền trời xanh thẳm. Lần này, không phải cô theo anh mà là anh theo cô mới đúng. Trong khi cô lấy từ áo choàng của mình ra 1 chiếc lẵng nhỏ, rải xuống trần gian muôn nghìn tia nắng óng, thì anh chỉ đơn giản là kè kè bên cạnh, quan sát nhất cử nhất động của cô. Cô không thích thế cho lắm. Vì sao? Ah~ không giống anh, không thích cảm giác bị người khác nhìn chòng chọc, mà vì cô thấy thật bất công.

-Nah! Cầm giúp tôi đi chứ!

Cô giơ cái lẵng cho anh, mặc cho đôi mắt xanh biển cứ tròn xoe ra nhìn.

-Anh tệ thật đấy, con trai gì mà chỉ biết đứng nhìn như thế_cô vẫn tiếp tục trách móc, và anh nhận lấy cái lẵng, 1 cách, có thể nói là ngu ngơ.

Cô nhìn thái độ của anh bằng 1 nụ cười rất nhẹ. Và anh, mãi 1 lúc sau mới hiểu được. Hóa ra, cô muốn anh tỏ ra ga lăng với nữ giới 1 chút. Nhưng nói chung, đó là chuyện của mãi 1 lúc sau, còn bây giờ, anh chẳng biết làm gì ngoài việc răm rắp làm theo những gì cô bảo. Cô ngao ngán chỉ tay xuống dưới, nơi có 1 đôi trai gái đang đứng, kèm theo 1 câu nói gọn lỏn:

-Anh thử nhìn xem có học tập được chút gì không nhé~

............................................................

Trên con đường chạy dọc theo hàng phong, nắng khẽ xuyên qua làm dậy lên sắc đỏ của lá. Dưới những tán cây rực rỡ, có 1 đôi nam nữ đang sóng bước.

Chàng trai có mái tóc màu đen mượt, để hơi quá gáy 1 chút, còn cô gái có mái tóc xam bồng bềnh buông xõa. Cô gái xách theo 1 giỏ hoa qủa rất to, đôi vai thanh mảnh hơi trĩu xuống. Chàng trai không nói gì, lẳng lặng lấy giỏ hoa quả ra khỏi tay cô. Cô gái chỉ kịp “Ơ” lên tiếng, sau đó nhanh chóng bị caí nhìn của đôi mắt hổ phách lấn át, không kịp chối chiếc gì hết. Nhưng 1 lúc sau, cô gái vẫn lí nhí:

-Cứ để mình xách cho, ông cậu thấy chắc không hài lòng đâu...

-Có gì mà haì lòng hay không chứ. Chỉ đơn gỉan là mình muốn cầm cho cậu thôi, đừng để ý tới ông làm gì.

Đúng lúc ấy, họ vừa bước qua 1 tán phong, ánh nắng rọi xuống át đi phần nào màu hồng trên má cô gái. Cô không đáp lại, chỉ đơn giản là cúi xuống đất, đôi môi anh đào vô tình nở 1 nụ cười.

............................................................

-Họ rất đẹp đôi_anh nhận xét

-Đúng vậy, nhưng anh biết không, họ chưa từng tỏ tình vơi nhau 1 lần nào, mặc dù cả 2 đều thích nhau.

Anh quay sang cô, chân mày hơi nhướn lên:

-Cô muốn tôi giúp họ sao?

Cô lẳng lặng lắc đầu, đôi môi hồng vẽ lên 1 nụ cười ẩn ý. Và anh, nhún vai khó hiểu.

Anh bước theo cô, và cô bước theo họ, cho tới khi họ đi vào 1 bệnh viện, cô mới đứng lại. Anh hỏi cô có muốn tiếp tục theo họ không, cô lắc đầu, trả lời họ sẽ ra sớm thôi. Và sự thật đúng là như vậy.

.....................................................

Bên trong bệnh viện, mùi khử trùng đến khó chịu, không khí của bệnh tật khiến cô gái hơi tái người, chàng trai khẽ nghiêng đầu để nhìn thẳng vào cô, rồi không biết từ bao giờ, tay trái khẽ đặt lên trán người đối diện, khiến gò má người đó ửng lên như sốt:

-Thể trạng yếu như cậu vào nhưng nơi như thế này, không bệnh cũng có bệnh. Có cần về không?

Cô gái khẽ chầm lấy bàn tay đang đặt trên trán mình để bỏ ra, mỉm cười không đáp, nhưng cái cách cô cầm tay bạn mình, khẽ kéo về phía trước cũng đủ thay câu trả lời, và họ cùng bước tiếp trên hành lang dài và hẹp, đi qua nhưng con mắt ánh lên cái vẻ thầm ngưỡng mộ của những cô y tá xung quanh.

Rồi họ dừng lại trước 1 phòng bệnh, chàng trai đẩy cửa bước vào, phía bên trong là 1 ông già đang nằm trên trước giường trắng toát, mái tóc của ông cũng có màu y như vậy. Vừa nhìn thấy họ, ông già mỉm cười, sắc mặt có phần nào hồng lên chút ít. Chàng trai khẽ kéo cô gái lên phía trước, vui vẻ chào người đang nằm trên giường bệnh:

-Ông à, người cháu nói với ông đã tới rồi đây.

........................................................

Cô ngồi lên trên 1 đám mây, đôi chân khẽ đung đưa đầy nghịch ngợm. Anh ngồi bên cạnh, táy máy lấy mũi tên của mình, hất những tia nắng trong cái lẵng của cô xuống dưới. Cô thích thú nhìn cách làm của anh, giống như trẻ con ấy.

Chắc chắn anh không thích cách nhận xét trên, dù cho cô không nói ra đi chăng nữa, nhưng cái nhìn của cô cũng đủ để anh hiểu được. Anh cất mũi tên của mình ra đằng sau, khẽ nghiêng đầu để ngắm cô thật kĩ. Cô cũng mở to mắt nhìn lại anh, 2 người chơi trò đấu mắt 1 cách âm thầm. Anh khẽ chớp mắt, cô cười phá lên vì chiến thắng bất thành văn của mình. Còn anh, đơn giản chỉ cười nhẹ, khi mà đã phát hiên ra một điều có thể gọi là hay ho: trong muôn vàn tia nắng lấp lánh tỏa rạng, cô trở nên thật nổi bật, không phải là cái gì đó lộng lẫy, mà chính vì nét u tối trên mái tóc đen tuyền của cô. Nó thật sự, đẹp hơn cả nắng.

Bỗng cô nhìn xuống dưới, rồi sau đó khẽ kéo tay anh, để anh cũng nhận ra cặp đôi mà họ chờ đã bước ra khỏi cổng bệnh viện.

.........................................................

Đôi nam nữ đó lại bước dọc trở lại trên con đường có hàng phong già. Gió khẽ thổi qua, những chiếc lá đỏ rực khẽ chao liệng, xoáy tròn rồi lướt qua 2 người. Chàng trai khẽ đưa đôi mắt hổ phách của mình nhìn theo những chiếc lá màu lửa ấy, còn cô gái, đôi mắt nâu đất cứ dán chặt vào 2 bàn tay đang đan vào nhau của mình. Rồi cho tới khi cơn mưa lá phong đã hết, chàng trai mới chuyển ánh mắt mình sang người bên cạnh. Không biết là có phải cố tình chờ đến lúc ấy hay không, cô gái mới cất tiếng trách móc thật khẽ:

-Ông cậu thật là kì quá, cứ nói những điều làm mình ngượng chết đi được...

Đôi mày thanh tú khẽ nhướn lên:

-Đâu có kì, cậu dễ thương thật mà!

Đôi má hồng khẽ quay sang hướng khác:

-Không phải chuyện đó...

Im lặng khó hiểu một lúc, bỗng chàng trai bật cười, tiếng cười trầm và ấm, như 1 cơn gió:

-Ý cậu, là vụ ấy hả?

Gật đầu

-Vậy hóa ra_chàng trai chậm rãi_trước nay cậu không phải bạn gái mình sao?

Im lặng.

Chàng trai đứng lại khiến cô gái cũng sững lại theo. Đôi mắt nâu khẽ ngước lên, bắt gặp đôi mắt hổ phách nhìn mình chăm chú. Nét biểu cảm trên gương mặt người con trai, thật sự khó nói, có chút lạnh lùng, nhưng cũng có gì thật ấm áp, người đó khẽ cười 1 điệu mơ hồ, nhưng gương mặt vẫn thể hiện được sự nghiêm túc. Nét mặt ấy là quá đủ cho rất nhiều câu hỏi. Cô gái khẽ cắn môi, dường như định nói 1 điều gì đấy, nhưng mãi chưa mở được lời, cuối cùng, cô cúi xuống, ngồi xuống 1 gốc phong:

-Mình hơi mỏi chân, nghỉ 1 lát nhé.

Chàng trai không đáp, chỉ lẳng lặng ngồi xuống bên cạnh cô. Hai người họ, mỗi người nhìn về 1 phía.
.........................................................

-Anh biết không, tôi đã để ý họ từ rất lâu rồi?_Cô nói mà không nhìn vào anh_Họ giống 1 cặp nào đó mà tôi cũng nhớ nữa, nhưng nói chung là giống lắm.

Anh gật đầu dù rằng điều đó hoàn toàn vô nghĩa. Cặp mà cô nói, có thể cô không nhớ, nhưng anh thì lại biết đấy, vì khi vừa thấy 2 người kia, anh đã nhận ra nét gì đó rồi.

......................................................

Cô gái quay đầu lại, tính nói gì đó với chàng trai, nhưng ngay lập tức, cô không thể nói lên lời nào, đôi mắt nâu cứ thế mở to ngạc nhiên. Cậu con trai, bàn tay vẫn chưa rời ra khỏi mái tóc cam mềm mượt, khi mà cậu vừa đội lên đầu cô 1 cái vòng kết bằng lá phong đỏ thắm. Chàng trai khẽ mỉm cười:

-Cậu, thật sự rất giống một tinh linh nắng, rất đẹp...

Cô gái hơi nghiêng đầu, đôi môi anh đào cười tươi, đẹp tựa 1 thiên thần. Chàng trai đó xích lại gần cô hơn, hỏi khẽ:

-Nếu bây giờ mình hỏi nghiêm túc, cậu có đồng ý làm bạn gái mình không, thì câu trả lời mình nhận được là gì?

Cô gái không cần suy nghĩ, bất giác trả lời:

-Là có

Dưới tán lá phong như chiếc ô đỏ rực, có ai đó cùng ai đó, vừa cùng nhau ước hẹn về tương lai không xa của họ
......................................................

-Tôi thích tình cảm được nuôi dưỡng 1 cách từ từ, rồi 1 ngày, nó không cần phải bày tỏ mà đối phương vẫn hiểu được. Nó nhẹ nhàng lắm, rất dễ chịu...

Cô chống cằm nhận xét. Anh phải công nhận cô nói rất đúng. Và có lẽ cứ nên như thế, còn tốt hơn việc thông qua những mũi tên của anh rất nhiều. Bất giác, anh nhìn cô, cặp đôi mà cô nói có lẽ cũng nên có cái kết như cặp kia rồi. Bên cạnh anh, cô là tinh linh nắng thực sự, chứ không phải chỉ là hình ảnh ví von như cô gái tóc cam kia, và dù không có nét rực rỡ bằng, cô trong mắt anh vẫn là đẹp nhất. Anh hít thật sâu, rồi cười:

-Này, tôi có 1 câu hỏi muốn hỏi cô...




o0o THE END o0o



===========================================================



Tổng kết về các cặp (vì trong fic không nói tên nhân vật, nên phải có cái này phòng trừ trường hợp có bạn đoán nhầm cặp =.=)

Chap 1:AcexMira

Chap 2: RenxFabia

Chap 3: MasqueradexMizuo

Chap4: DanxRuno

Chap 5: ShunxAlice

Xuyên từ chap 2 tới chap 5 là cặp KiethxDara

btw: ước gì mấy fic khác cũng ngắn như fic này để mình kết cho nhanh>.<


description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Đấy thì Elfin_Ingram cũng cho nửa chừng thôi mà, kết thúc mở thế này còn mở hơn cả evil, evil cho Ingram nói ra thẳng nhá, còn đây, mới có nửa câu là hết rồi.
Cặp cuối ăn tiền nhẩy, nhẹ nhàng, lãng mạng. Evil rất là thích cây phong (chẳng qua là vì màu lá của nó), cảnh đẹp hết sảy nha. *chớp chớp mắt* evil lấy cảnh được không?
Chậc chậc, Keith định bắt chước Shun đấy à, tiền bản quyền đâu? (nếu có đưa, đưa cho evil nè)

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Misaki vào com cho Dương-chan đây
Cuối cùng cũng có SxA, mong mãi, em đồng ý với Evil-chan cảnh thực sự rất đẹp và lãng mạn nữa, tuy rằng hơi tiếc chỗ KiethxDara đoạn cuối, không biết anh Kieth nhà ta định hỏi gì nhỉ, có khi nào giống Shun không *cười gian* Nói chung là chap hay và lãng mạn ^^
:tt2:

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Trùi ơi, trùi ui ~~
Elfin viết hay thật ~~~
Cảnh cũng lãng mạn nữa ~~~
Yan kết nhất cặp cuối ~~ (Chắc tại đọc nó 2 lần)
Kết thúc mở cũng hay nốt ~~~~
Ứ biết nói gì hơn ~ Thôi đành gặm tem đi ra vậy ~~~ *Smile*

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
@Evil: như Ingram hỏi mới muốn biết câu trả lời, còn mình chưa cho Kieth hỏi cái gì nữa cơ mà X-). Còn cái vụ phí bản quyền là cuả mình à nha X-) (tưởng lần trước Evil lấy mũi tên cuả Kieth rồi, tha hồ giàu còn gì nưã)
@Misaki: xem ra chap này được cái nền đắt giá nhẩy ^^ Cảm ơn em đã com cho chị nhé (tiện thể com luôn mấy fic kia đi *tham*)
@Yan: cảm ơn bạn đã com, cuối cùng có người khen cái kết cuả mình TT^TT
@mình: có nên câu com bằng cách viết thêm 1 ngoại truyện cho fic này không nhỉ?

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
Ơ em nhỏ hơn chị à nha nên chị cứ kêu em là em
Chap của chị lúc nào cũng hay và lãng mạn em thích fic của chị nhiều lắm
Sẵn tiện em com giùm con neko luôn nó bị cấm không cho lên rồi
Neko : cấm đâu mắc học bài mà . Hay quá chị Elfin ơi :love:
Anh Keith ngố quá mà thường thường Anh giỏi tán gái + trai dữ lắm mà sao hôm nay Hiền thế nhưng mà thôi chap của tác giả không bàn cãi nhiều hén
Neko + Sariyo : chờ chap của chị nhiều lắm

description[Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng - Page 4 EmptyRe: [Bakugan shortfic]: Những mũi tên vàng

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply