MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

Thế nào là đau?

power_settings_newLogin to reply
5 posters

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyThế nào là đau?

more_horiz
First topic message reminder :

Đau... đau lắm... khi nhớ về kiếp trước... Có gì vui khi nhớ về nó? Một cuộc đời đầy rẫy sự tổn thương về cả tinh thần lẫn thể xác... Tôi đâu muốn nhớ chứ! Nhưng tim tôi thật sự se thắt lại khi nhìn loại hình Random/ Brightsphere/ Cominatcha/ Sepiaswirl/ I see the truth/ Lotus/ Sleepyspray/ Relatively calm/ Strawberryaid khi Windows Media Player chạy... Ai tin tôi khi tôi nói ra? Ai tin tôi khi tôi bày tỏ? Không ai cả... Không một ai!!! Từ bây giờ, tôi sẽ kế cho các bạn nghe. Cuộc đời kiếp trước... thật sự là một bộ phim buồn dài tập...

Được sửa bởi bakugan fanfic ngày Sun Dec 23, 2012 8:05 pm; sửa lần 2.

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
Ồ! Vậy em đăng fiction của em ở đây đã đúng chỗ chưa? Em đã nhờ mod chuyển chỗ 1 lần rùi đấy!

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
ở đây đúng rồi ~~

cơ mà em không cần trả lời nữa đâu ~~ không bị tính spam đấy ~~

đợi chap ah ~~

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
Chap mới đây! Hơi ngắn nhe. Thông cảm *cúi*

Chap 2:
12 Hoàng tử, Công chúa Vũ trụ sau khi nghe tin mẹ mình mất tích thì bị suy sụp tinh thần nặng nề. Anh cả Sukiya cố gắng trấn tĩnh, an ủi mọi người, nhất là Sakami và Sakano (Sakayo, Sukiye còn quá nhỏ nên không biết gì).
_Không sao đâu. Phép thuật của mẹ cao nhất nhì vũ trụ, không gì làm mẹ bỏ cuộc được… Nhất định mẹ sẽ trở về với chúng ta! Hơn nữa, cha và các Trọng hoàng (đại thần) đang ráo riết dò tìm thông tin của mẹ trong vòng xoáy thời gian bằng máy Sanmurie (máy dò tìm tọa độ hiện đại nhất). Không bao lâu nữa, chúng ta sẽ được gặp lại mẹ mà!- Anh gượng cười, mắt ánh lên nỗi buồn vô hạn. Vì anh biết… Hiền vương sẽ không bao giờ trở về... Đã có 45 Trọng hoàng bị hút vào đó từ hơn 140 năm trước, và… không ai quay lại… Điều này ai cũng biết, không chỉ riêng anh, nhưng sâu trong thâm tâm, họ vẫn hy vọng rằng trường hợp này là sự ngoại lệ…
_Em biết, anh hai… Nhưng tụi em không thể không lo lắng, anh biết mà! Lỡ mẹ cũng bị như 45 vị Trọng thần kia thì ta phải làm sao?!- Chị Sakana ôm mặt khóc. Bầu không khí căng thẳng bao trùm cả vương cung (cung chỉ dành cho người trong hoàng tộc), tiếng khóc sầu đến nao lòng vang lên khắp nơi. Cả những người bình thường rất cứng rắn và kiên cường giờ cũng không cầm được nước mắt…
Tại Trinmesone…
Tít tít tít cạch cạch cạch…
_Thưa Hoàng vương, đã tìm ra tọa độ-vị trí của Hiền vương chưa ạ?
_Chưa! Thật sự khó xác định chính xác được!- Ngài nhíu mày, khẽ lau giọt mồ hôi đang lăn trên má- Vô vàn thứ mà ta chưa biết, cả những tia sét Hindrox có trong vòng xoáy thời gian đã làm đảo lộn thứ tự nguyên thủy của lỗ thời gian (thời điểm ở quá khứ) nên việc này rất mất thời gian, công sức.- Được rồi, hôm nay vậy là đủ. Tất cả đều mệt rồi, về phòng nghỉ đi.- Các kĩ sư, Trọng thần xếp thành hàng dài, tạo thành một lối đi cho ngài.
Vừa bước về phòng, ngài đã bị “tấn công” dồn dập bằng những câu hỏi khó trả lời nghe êm tai:
_Cha! Cha tìm được mẹ chưa ạ?
_Mẹ có sao hả cha? Mẹ sẽ không bị gì chứ?!
_Ừ… ờ…Các con bình tĩnh! Cha nhất định sẽ tìm được mẹ cho các con mà!- Ngài gượng cười. Nụ cười nhạt nhẽo, đau đớn, nhưng ngài vẫn cố cười để những người con của ngài được an lòng phần nào. Chúng còn quá nhỏ, làm sao chịu đựng nổi nỗi đau này!?- “Cha xin lỗi, cha vô dụng… Nhưng các con vẫn phải tin ta, dù khó khăn thế nào ta cũng cứu được bà ấy. Đó không chỉ là mẹ của các con, mà còn là người mà ta yêu thương nhất! Ta không bỏ cuộc đâu!”- Ngài nghĩ thầm. Sukiya nhìn ngài bằng ánh mắt thấu hiểu…
_Đã trễ rồi, các con mau nghỉ ngơi để ngày mai còn đi học.- Hoàng vương căn dặn. Sau đó ngài quay sang ba đứa con trai lớn nhất- Mong các con trông nom tụi nhỏ giùm cha, lựa lời an ủi chúng nó nhé.- Ba anh khẽ gật đầu. Hoàng vương yên tâm trở về phòng Amesotl*. Đặt lưng xuống giường, ngài bắt đầu lo lắng (lo gì chắc các bạn đã bít rùi nhá!). Ngài nhắm đôi mắt lại. Những hình ảnh tồi tệ nhất có thể xảy ra với Hiền vương xuất hiện đầy trong tâm trí ngài. Hai dòng lệ sầu (lại) lăn xuống má…
_Koyanmisu*… nàng ở đâu? Ta và các con rất nhớ nàng! Koyanmisu…

*Amesotl: Phòng nghỉ của Hoàng vương.
* Koyanmisu: Tên Hiền vương.

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
Hiện giờ đang thi HK1 nên bận quá, hổng viết chap mới được! Mong pà con thông cảm! Mà cũng gần đến Noel rồi, Giáng Sinh an lành+vui vẻ nha mọi người! :uongtra:

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
Chap mới đây, mong pà con ủng hộ:

Chap 3:
Hôm sau…
Ting… ting…ting…
Tiếng chuông cửa réo lên từng hồi. Hoàng vương ngồi dậy dụi mắt. Ngài mặc áo Saphonoe* vào, chậm rãi bấm chiếc máy Kutedon. Cánh cửa mở ra, một cô công chúa xinh xắn cúi đầu chào rồi bước đến cạnh ngài. Cô quỳ xuống, giọng khẩn nài:
_Thưa cha, con muốn đi tìm mẹ. Xin cha cho phép!
Hoàng vương nhìn cô gái chăm chú. Ánh mắt nghiêm nghị của một ông vua đầy quyền lực thường ngày đã hoàn toàn tan biến, giờ chỉ còn tràn ngập sự thương yêu, dịu dàng của một người cha trong ánh mắt đó.
_Sakari, ta biết con rất thương mẹ của con. Nhưng con phải hiểu rằng điều đó nguy hiểm như thế nào! Chẳng lẽ ta và mọi người không yêu quý bà ấy hay sao? Các anh chị em của con cũng đau khổ đâu khác gì con? Mất đi người mà mình yêu thương nhất đã khiến ta suy sụp lắm rồi, giờ thêm con nữa, nếu con đi mà không trở lại thì sao hở con?! Sakari à, tất cả mọi người đều đang rất cố gắng để định vị vị trí của mẹ con trong vòng thời gian vô tận kia và không ai biết được bà ấy bị cuốn tới tương lai hay trở lại quá khứ! Xin con đừng làm mọi người thêm lo lắng nữa! Con hãy trấn an những đứa em của con, như vậy là đã giúp ta rất nhiều rồi, con hiểu không?!- Ngài vỗ vai cô con gái cưng. Thật sự Sakari không muốn mình cứ mãi im lặng như vậy, cô muốn nói cho ông biết cảm nghĩ của mình, nhưng, cổ họng cô rất khó chịu, đến nỗi không thể thốt lên lời nào. Tim cô bỗng nhiên đau nhói, đau vô cùng… như có hàng chục mũi tên đâm vào. Cô chưa bao giờ có cảm giác này, chẳng lẽ… là nỗi sợ mất gia đình sao?
_Cha, liệu… mẹ có thể quay về không?- Cô nói trong tiếng nấc và khung cảnh mờ nhạt. Mắt cô bây giờ rất ướt, không thấy rõ được nữa- Nếu mẹ mãi mãi lạc trong khoảng không gian vô tận kia thì sao???
Hoàng vương im lặng. Ngài đã hết lời khuyên nhủ, nhưng mỗi câu hỏi của cô cứ như khóa miệng ngài.
_Sakari, điều đó cha không dám chắc. Nhưng cha hứa là cha sẽ luôn cố gắng hết sức! Con hãy tin, tin rằng mẹ con sẽ trở về vì niềm tin rất quan trọng!
Im lặng một hồi, Sakari dần trấn tĩnh lại. Cô gạt nước mắt đi, nhìn người cha hiền từ đang cố gắng dỗ dành mình, gượng cười:
_Vâng. Con tin cha, con tin là cha không gạt con! Đừng làm mọi người thất vọng, cha nhé!
_Được rồi. Bây giờ con hãy đi tập võ đi, mẹ con mà biết con bỏ bê việc tập võ sẽ không vui đâu!
_Con biết mà. Con đi đây. Chào cha.
_Chào con.- Cánh cửa dần khép lại. Khuôn mặt Hoàng vương lại trở nên phiền não. Ngài liếc nhìn đồng hồ, đã 8 giờ sáng và ngài vẫn chưa sẵn sàng cho việc tìm kiếm người vợ thân yêu của mình. Vớ lấy chai nước Himuke* trên bàn, ngài nốc hết nửa chai rồi đứng dậy đi vệ sinh cá nhân. Xong, chiếc áo Horuro* sang trọng, một lần nữa lại được người có uy quyền nhất vũ trụ này mặc vào. Hoàng vương rời khỏi Amesotl và bước nhanh đến Trinmesone. Công cuộc tìm kiếm tiếp tục diễn ra, căng thẳng có, lo lắng có, hi vọng có, và có cả sự thất vọng…
Mọi chuyện vẫn cứ như thế đến năm nhân vật chính của truyện- Sakami- tròn 5 tuổi.
Hôm nay, Hoàng vương triệu tập tất cả các Quan chức, Đại thần lớn nhỏ, Hoàng tử Công chúa Vũ trụ tập trung ở Đại điện. Khi đã đầy đủ, ngài im lặng nhìn lướt qua hơn 100 con người đang đứng nghiêm chờ ngài tuyên bố chuyện quan trọng. Thở dài một tiếng, Hoàng vương bặt đầu:
_Mọi người cũng đã biết rằng cách đây 6 năm, Hiền vương của chúng ta mất tích do bị vòng xoáy thời gian hút vào và cho tới bây giờ, cho dù tất cả đều đã cố gắng dò tìm bằng mọi loại máy xác định vị trí- tọa độ tiên tiến nhất nhưng vẫn chưa có kết quả. Vì thế hôm nay, ta quyết định sẽ nhảy vào vòng xoáy thời gian, đích thân đi tìm Hiền vương!
Sau lời tuyên bốhùng hồn đó, cả Đại điện ồn ào như sắp vỡ tung. Ai cũng có ý kiến nhưng chủ yếu là lời phản đối.
Tướng quân Forjensmen lên tiếng:
_Thưa Hoàng vương, Người không thể mạo hiểm như vậy! Nước một ngày không vua đã loạn, huống chi Người lại đứng đầu cả Vũ trụ! Nếu Người đi thì ai sẽ chủ trì cuộc họp Moteo* sắp tới, rồi sau đó là hàng loạt sự kiện quan trọng nữa! Xin Người hãy suy nghĩ lại!- Ông quỳ xuống, đồng loạt những người còn lại cũng quỳ theo. Mười bốn cô cậu quý tử của Hoàng vương nhìn ngài trân trân với sự ngạc nhiên tột bậc. Chúng đã gần như mất đi một người mẹ hiền thục, giờ ngài lại muốn chúng mất thêm một người cha nhân từ nữa sao!?
_Đừng nói nữa! Ta đã quyết định rồi! Và trong lúc ta vắng mặt thì Đại Thống Lĩnh Cung sự sẽ thay ta giải quyết mọi chuyện!!!

*Saphonoe: áo ấm của Hoàng vương.
*Himuke: nước tăng sự minh mẫn.
*Horuro: tương tự long bào của vua nhưng màu xanh dương và đẹp, gọn gàng hơn.
*Moteo: mỗi năm họp 2 lần, bàn về việc nâng cấp cuộc sống của người dân và thăng chức cho những người hoàn thành tốt công việc của mình trong thời gian qua.


Được sửa bởi bakugan fanfic ngày Wed Feb 20, 2013 9:04 pm; sửa lần 2.

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
Hm, nhận xét đầu tiên là cách hành văn của em đã tiến bộ rất nhiều. Về diễn đạt có lẽ chị không bắt lỗi được nữa^^

Có một vài chỗ em đánh dấu * nhưng mà chưa chú thích bên dưới đấy

Vớ lấy chai nước Himuke* trên bàn, ngài nốc hết nửa chai rồi đứng dậy đi vệ sinh cá nhân

Hm, trong bối cảnh này, cần thiết cho câu này vào không em=.=

Cốt ổn, nhưng chap ngắn à~




descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
@Elfin-Ingram: Cảm ơn chị đã nhắc, thật sự là em quên béng đi việc phải chú thích ở dưới, giờ em đã sửa lại rồi! Chap 4 khá là hấp dẫn li kì, mời chị đón xem nhé!

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
Well ~ Tớ cảm thấy đầu tiên bạn nên cách dòng ra khi viết thì hơn ~ đễ đọc mà nhìn cũng có thiện cảm hơn nữa ~

Và đừng dùng quá nhiều danh từ riêng cần chú thích như thế, đôi lúc sẽ khiến cho người đọc cảm thấy như bạn đang cố tình khoe hiểu biết của mình vậy.

Ví dụ như đoạn này

Ngài mặc áo Saphonoe* vào


Mình nghĩ bạn nên viết ngắn gọn là "Ngài mặc áo vào" hoặc tả sơ lược về đặc điểm của chiếc áo như màu sắc hay gì thôi, như vậy nghe mượt và thoáng hơn ~

Vớ lấy chai nước Himuke* trên bàn, ngài nốc hết nửa chai rồi đứng dậy đi vệ sinh cá nhân


Đoạn này hơi phá hoàn cảnh quá bạn ah ~ Nhất là phần vệ sinh cá nhân ấy, nó hình như hợi bị hiện đại hoá =)))

Mọi chuyện vẫn cứ như thế đến năm nhân vật chính của truyện- Sakami- tròn 6 tuổi


Phần này bạn nên bỏ đoạn "nhân vật chính của truyện" đi, vì hình như bạn viết bối cảnh hoàng cung, mà kiểu cổ trang như thế thì đừng dùng ngôn từ mang phong cách hiện đại thế này, mà thay vào đó nên dùng từ ngữ sao cho mượt mà và ướt át một chút ah ~

Com nhảm thế thôi ~ nếu mình có nói sai điều gì thì mong bạn thứ lỗi ^^~

descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
@Ankh: Phần này bạn bảo là:

Đoạn này hơi phá hoàn cảnh quá bạn ah ~ Nhất là phần vệ sinh cá nhân ấy, nó hình như hợi bị hiện đại hoá =)))


Nếu mình không ghi vậy thì sợ các bạn sẽ bảo là "sao ông Hoàng vương này ở dơ quá!" Bạn đừng nghĩ là đây là truyện cổ trang nhé, truyện hiện đại 100% đó!

Và đừng dùng quá nhiều danh từ riêng cần chú thích như thế, đôi lúc sẽ khiến cho người đọc cảm thấy như bạn đang cố tình khoe hiểu biết của mình vậy.


Mình không hề khoe hiểu biết gì, những danh từ riêng này là do mình chế, ngoài mình ra nếu không chú thích thì không ai hiểu được, mình muốn bạn đọc biết rằng đây là một hành tinh khác hoàn toàn sao với Trái Đất nên đồ vật, món ăn, quần áo đều có tên khác. Mình đang cố miêu tả sao cho hành tinh này thật mới mẻ, khác biệt vì mình tin là có những hành tinh có sự sống và nền văn minh tiên tiến hơn Trái Đất nhiều, hơn nữa, mình cảm thấy+kí ức mơ hồ là ở kiếp trước, mình là Ironona Sakami, như mình đã nói ở ngay đầu bài viết.

@Mọi người: Mình sửa lại trong truyện phần này:
cho đến khi nhân vật chính của truyện tròn 6 tuổi
sửa số 6 thành số 5, mong mọi người thứ lỗi vì sơ suất ngoài mong muốn!





descriptionThế nào là đau? - Page 2 EmptyRe: Thế nào là đau?

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply