MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

Join the forum, it's quick and easy

MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?
MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.
Đăng Nhập
Poll
Bạn thấy phần nào của Bakugan là hay nhất ?
Season 1
63% / 15
Season 2
21% / 5
Season 3
8% / 2
Season 4
8% / 2
Latest topics
[Luc's Spam Spam] Ver 58 - Too pink to live, no pink no deathTue Apr 11, 2023 4:44 amrelic_of_kounat(Bakugan fanfic ) Lửa Của Đất Fri Sep 09, 2022 10:06 pmAnwirThiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglaceraRemy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui[Updates] Project DE - Kỉ nguyên SỐ - Main pageSat Nov 16, 2019 4:14 pmSophie[Game] Đoán người tiếp theoSat Nov 16, 2019 12:23 pmrelic_of_kounatThiện nữ mobile hé lộ Open bản Beta – 17/07Mon Jul 10, 2017 4:12 pmhmhung93[Bakugan Fanfic] Đơn phươngTue Feb 07, 2017 3:03 pmCarol Rido[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuMon Jan 23, 2017 8:04 amKatarina Yang[4rumFic] Dream in Dream of WorldFri Dec 16, 2016 9:17 pmannie_izu
New topics
Thiết bị vệ sinh Inax có tốt không?Thu Dec 09, 2021 3:08 pmBoncauviglacera
Remy’s AtticMon Nov 25, 2019 8:16 pmRemy Bui
[4rum + Bakugan Fic] Mứt DâuSun Jan 22, 2017 12:05 pmannie_izu
[4rumFic] Dream in Dream of WorldSun Jun 12, 2016 7:36 pmannie_izu
[4rumFic] HomelessMon May 16, 2016 10:02 pmannie_izu
[Entry] Đi Chơi Với Kem ~~~Sat May 07, 2016 9:47 amannie_izu
(Bakugan fanfic) EndlessTue Apr 12, 2016 8:24 pmMemorine
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of MB Forum on your social bookmarking website
The most tagged keywords
Thống Kê
Hiện có 6 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 6 Khách viếng thăm

Không

View the whole list


Go down
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Tue Sep 24, 2013 11:08 pm
Title : Follemente Innamorato
Author : Tsubasa Kumiho
Genre : shounen_ai, romance, mystery, angst, psychological, happy-end  
Rating : T
Pairing : D18tyl
Warning : OOC
Summary : Anh ấy vẫn nhớ tôi, nhưng dường như những tình cảm chúng tôi đã trao nhau giờ đây đã mất tích khỏi con người anh ấy
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Jjfh_zps7c438d35

 
 
“Tiamo, Kyoya”



Di chứng từ vụ tai nạn lên anh ấy không nhiều, các vết thương bên ngoài không đáng kể, các bác sĩ nói anh ấy chỉ cần nghỉ ngơi vài tuần rồi có thể xuất viện, về với nhà Cavallone.


Anh ấy vui vẻ nói chuyện với các cận vệ, đặc biệt là quản gia Romario, tôi có thể thấy được sự rạng rỡ của anh ấy vẫn không phai nhạt dù cho đang khoác trên mình sự xanh xao của một bệnh nhân.


Tôi đã quá quen với vẻ mặt ấy, vẻ mặt đáng ghét đã theo đuổi tôi suốt 10 năm rồi, và chẳng biết tự bao giờ tôi đã bị thứ ánh sáng chói lóa ấy cuốn hút, đúng là đáng ghét.


Sa phải lưới tình với anh, cũng như cách anh sa vào lưới tình của tôi, một cách tự nhiên không buộc ép, và cách chúng ta đến với nhau sau 10 năm dường như vẫn mặn nồng như vậy.


Chiếc kim đồng hồ nhích bước, các thuộc hạ của anh lui ra, có lẽ đã tới lúc thích hợp để tôi vào thăm anh, thăm cái vẻ mặt hậu đậu đến đáng ghét lúc nào cũng tự làm mình bị thương đó, thăm tình nhân của tôi.


Qua những gì chứng kiến khi nãy, cộng với lời bác sĩ, vậy là trí nhớ của anh ấy không bị tổn thương, anh ấy vẫn nhớ mọi người mà, Romario còn bảo ban nãy chính anh ấy đã kêu thuộc hạ lui để nói chuyện riêng với tôi.


Bước vào căn phòng trắng đến rợn ngợp nồng nặc mùi thuốc sát trùng, anh nằm trên giường, dường như đã khỏe lên nhiều, mỉm cười và đợi chờ tôi bước đến.


Là do tôi thấy thế, hay dường như anh không còn chói chang như những ngày còn quấn quýt nhõng nhẹo với tôi ở dinh thự bởi đây là bệnh viện và chúng ta là bệnh nhân và người thăm?


Thứ ánh sáng đó như đã dịu lại, tôi không biết nữa, tôi không còn cảm thấy chói chang, anh mỉm cười với tôi dịu dàng, nhưng không phải cảm xúc của anh vẫn luôn mãnh liệt hơn bất cứ thứ tình cảm nào tôi biết sao?


Vào lúc này anh nhợt nhạt, nhẹ nhàng, không còn sôi nổi, ồn ã, bình thường tôi chỉ muốn yên tĩnh khỏi điều đó, sao bây giờ thiếu vắng tôi lại cảm thấy trống trải thế này?


Ở bên anh tôi luôn thấy ấm áp, hình như hôm nay trời trở lạnh, tôi khép mình trong lớp áo khoác dày, nhưng anh chỉ mặc có một lớp vải mỏng manh nhạt nhẽo, sao anh không lạnh?


Anh luôn khiến tôi cảm thấy ấm áp mà, anh không bao giờ để tôi phải lạnh mà, giờ tôi lạnh, tôi đang lạnh mà, sao lúc này tôi không thể có được sự ấm áp đó, nó đâu rồi?


Anh luôn làm đầy con tim tôi bởi thứ tình yêu cuồng nhiệt, không bao giờ tôi cảm thấy lạc lõng mỗi lần bên anh, trái tim và tâm trí tôi luôn được lấp đầy bởi những mảnh tình của anh, phải không?


Con tim tôi đi lạc, tôi chỉ thấy xung quanh là cái trắng rã đến phũ phàng, tôi không thể có được gì vào lúc này sao, con tim tôi không thể được lấp đầy vào lúc này sao, con tim tôi lạc lõng sao?


Cho tôi biết đi, hãy chứng minh thứ ánh sáng đó vẫn còn lòa chói đi, hãy chứng minh sự ấm áp vẫn chưa biến mất đi, làm ơn, hãy chứng minh là tôi đã sai đi …


Tôi đang yếu đuối, anh là đồ đáng ghét, tôi đang yếu đuối, tôi đang nài nỉ anh sao, tôi đang cố bám vào điều đó sao, đáng ghét, anh làm tôi trốn tránh sự thật, anh làm tôi yếu đuối …


Anh ấy vẫn nhớ tôi, nhưng dường như những tình cảm chúng tôi đã trao nhau giờ đây đã mất tích khỏi con người anh ấy .



Hôm nay anh ấy ra viện, trông vẫn tươi tỉnh và ra dáng boss trong mắt những cận vệ của mình, tới đón anh ấy là tất cả các thành viên của bên Vongola, đương nhiên không thể thiếu ông Romario.


Tất cả đều là người quen, không, không phải tất cả, có một người lạ, một người tôi chưa từng gặp bao giờ, một cô gái người Ý, tiến đến từ phía sau những người cận vệ của anh.


Cô ta đón tiếp anh rất thân mật, anh cũng có vẻ rất vui khi được gặp cô ta, hai người nói chuyện với nhau liên hồi, cô ta trông không có vẻ gì là người xấu.


Khuôn mặt anh lại mỉm cười, lại trở nên rạng rỡ, chói lòa như những tia nắng chẳng bao giờ tắt, ấm áp như ánh hoàng hôn rực đỏ, và linh hồn như sống lại khỏi những tháng ngày vùi mình trong tang tóc.


Anh trở lại, tôi cũng ấm lòng, nhưng cái ấm áp đó như chỉ thoảng qua trong giây phút, bất ngờ ấm lên vì lại được thấy cái chói chang đến đáng ghét của anh, nhưng rồi lại nhanh chóng trở nên lạnh lẽo.


Suốt 10 năm anh chỉ gây rối có mình tôi thôi mà, chỉ dõi theo có mình tôi thôi mà, chỉ nuông chiều có mình tôi thôi mà, chỉ dạy dỗ có mình tôi thôi mà, chỉ làm hư có mình tôi thôi mà, … chỉ trao tình có mình tôi thôi mà …


Cô gái đó là mối tình đầu của anh, là người đầu tiên anh để ý và có thiện cảm, là người đã bỏ đi suốt bao nhiêu năm trời tới bây giờ anh mới có cơ hội tái ngộ.


Cô ta ra đi không từ biệt anh sao, anh để hình bóng cô ta biến mất trong khi vẫn chưa dứt tình sao, anh đã trót để cô ta in dấu lên mình một kỉ niệm quá đỗi sâu đậm để rồi anh ân hận vì đã không đuổi theo cô ta?


Liệu đã có khi nào anh quên cô ta chưa, liệu đã có khi nào tình cảm của anh cho cô ta hoàn toàn chấm dứt như chưa hề tồn tại chưa, liệu đã có khi nào hình bóng cô ta hoàn toàn là sự dĩ vắng của cuộc đời anh chưa?


Tôi tin anh, tôi luôn luôn tin anh, nếu chỉ đơn giản là muốn tìm một vật thay thế để xoa dịu tâm hồn trong những tháng ngày trống vắng, tôi tin anh đã không chung tình như thế trong suốt 10 năm.


Tôi tin tình cảm giữa chúng ta là thật, có những lúc tôi không thể điều khiển được cảm xúc của mình, và anh đã đem tới cho tôi cái khái niệm hoàn chỉnh của hai tiếng tình và yêu.


Anh đã thề sẽ chỉ có mình tôi, luôn chỉ có mình tôi, mọi điều anh nói đến luôn chỉ có mình tôi, anh đã khảng định với tôi rằng chỉ có mình tôi, anh đã khiến tôi tin rằng sẽ và luôn chỉ có mình tôi.


Tôi không đổ lỗi cho anh, tôi biết điều gì anh đang phải gánh chịu, trí nhớ của anh vẫn bị tổn thương, nhưng cái khuyết lõm lại ở nơi mà không ai có thể thấy được, chỉ có mình tôi.


Nhưng vết khuyết lõm đó không rơi vào cô gái kia, thứ tình cảm lạc lõng dành cho mối tình đầu của anh đã không bị khuyết, anh vẫn nhớ cô gái đó, và anh vẫn nhớ tôi.


Anh ấy vẫn nhớ cô gái đó là mối tình đầu của anh, nhưng dường như quãng thời gian 10 năm ta bên nhau giờ đây đã mất tích khỏi con người anh ấy .



Đã 1 tuần trôi qua, anh ấy thường không ở nhà một vài ngày, các thuộc hạ nói boss mới ra viện nên hãy để anh ấy đi chơi vài buổi cho đầu óc thảnh thơi rồi hẵng bắt tay vào công việc.


Anh ấy ăn mặc đẹp và lịch lãm, thường cứ 18 giờ lại lái chiếc xe sang trọng nhất đi, cùng với một bó hoa thật rạng rỡ, khi chuông đồng hồ đổ tiếng thứ 24 anh mới trở về.


Romario nói anh ấy rất vui, nhưng anh ấy không nói gì với bất kì ai cả, thời gian biểu của anh ấy cứ hoạt động như thế cho đến hết tuần, anh ấy có vẻ rất vui.


Với những thuộc hạ khác thì không có gì, nhưng với Romario, người đã biết rõ chuyện giữa chúng tôi suốt 10 năm nay, thực sự là không được vui lắm, dù đó có thể là một tin tốt đối với gia tộc Cavallone.


Romario nói, ăn mặc đẹp, ra ngoài vào buổi tối, đi xe sang trọng, đem hoa, về muộn, tức là anh ấy không chỉ đơn giản là đi chơi ra ngoài, mà là đang hẹn hò, với một cô gái.


Gia tộc nào cũng phải có một người thừa kế, tức là boss của họ sẽ luôn phải lựa chọn lấy một người phụ nữ cho mình, hẹn hò, yêu đương, kết hôn, rồi sớm sinh con, để đứa trẻ tiếp bước con đường của gia tộc.


Romario nói, ban đầu ông lo cho việc thừa kế này nên đã kịch liệt phản đối chúng tôi đến với nhau, nhưng đã 10 năm trôi qua, sự chung tình của cậu chủ là tuyệt đối, hoàn toàn chân thành và tự nguyện, đó là tình yêu.


Vậy nên giờ đây, dù cho cậu chủ, tức là anh ấy, có được người phụ nữ ấy cho một đứa trẻ nổi dõi, thì suốt 10 năm là người chứng kiến chuyện tình cảm của cậu chủ, bản thân ông cũng chạnh lòng.


Cô ta là một cô gái tốt, không thể phủ nhận được, dù cho cố gắng đến đâu cũng không thể tìm ra điểm xấu của cô ta, và cũng không có vẻ gì như anh ấy đang bị ép buộc.


Dù gì thì cô ta cũng là mối tình đầu của anh ấy, tức là hai người họ đã từng yêu nhau, rồi hơn cả 10 năm chia cách gặp lại, thì việc những tình cảm đó dần đầy trở lại cũng không phải là không có khả năng.


Tộc Cavallone sẽ có người nối dõi, boss sẽ không phải hứng chịu sức ép và sự phỉ báng vì đã chung tình với một nam nhân, Vongola sẽ không bị ảnh hưởng vì có liên quan, mọi thứ sẽ kết thúc êm đẹp trong tình cảm.


Nghe ra thì, mọi thứ đều trôi trảy êm ấm nhỉ, nhưng đó chỉ là những gì người ngoài trông thấy, Romario vẫn không hoàn toàn ủng hộ điều này, và vẫn còn một kẻ phải đứng ngoài vì những vết lõm trong kí ức.


Anh đã chung tình với tôi 10 năm rồi, chưa ai có thể yêu tôi và tôi chưa thể yêu ai, tôi chưa từng nghĩ mọi thứ sẽ kéo dài từ khi chỉ là những đứa trẻ cho đến tận lúc trưởng thành như vậy.


Anh đã cho tôi quãng thời gian hạnh phúc, đáng ghét, là hạnh phúc đấy, anh đã thay đổi con người tôi, anh đã làm tôi yếu đuối, và anh đã khiến tôi cảm thấy mình thực sự là quan trọng đối với anh.


Anh đã hứa sẽ và luôn chỉ có mình tôi, anh đã hứa sẽ chỉ dõi theo tôi, chỉ yêu có mình tôi, và chỉ có bên tôi anh mới có thể hạnh phúc, anh đã thề và hứa như thế, và anh đã khiến tôi tin tưởng điều đó.


Tôi tin tưởng điều đó, tôi tin tình yêu anh dành cho tôi là thật, tôi tin thứ tình cảm tôi dành đến anh cũng là thật, tôi tin 10 năm qua là thật, tôi tin lời thề hứa của anh là thật.


Anh sẽ chỉ mỉm cười với tôi, thứ ánh sáng chói lóa của anh cũng sẽ chỉ thuộc về tôi, sự ấm áp của anh cũng sẽ chỉ có mình tôi tận hưởng, và những mặn nồng trong tình yêu của anh cũng sẽ chỉ có mình tôi được thấm đẫm.


Tôi tin tưởng điều đó, tôi hoàn toàn tin tưởng điều đó, bởi vì điều đó là thật, bởi vì không ai có thể thay đổi điều đó, bởi vì điều đó sẽ mãi mãi là thật.


Bởi vì [tôi] [yêu] [anh] .



Đêm muộn rồi, đi chơi về anh sẽ mệt mỏi, anh nên ngủ một giấc dài tới sáng để lấy sức, anh cũng nên quen dậy sớm, anh còn phải quay lại làm việc nữa.


Nhưng giờ anh đừng lo nghĩ gì cả, hãy tắm rửa, uống một cốc sữa rồi lên giường đi ngủ đi, đêm nay tuyết phủ, cuộn mình trong chăn bông anh sẽ dễ chìm sâu vào giấc mơ hơn.


Đừng ngạc nhiên gì cả, tôi vẫn luôn ghé thăm anh những ngày như vậy mà, tôi đã chuẩn bị nước tắm và pha sữa, Romario sẽ giúp anh, tôi sẽ tiễn cô gái.


Không được, cô ta không thể ở lại đây đêm nay, dù anh đã đưa cô ta về đến tận đây, nhưng không được, Romario sẽ giải thích cho anh, không được đâu.


Nhưng anh đừng lo, anh hãy cứ nghỉ ngơi, đừng lo lắng gì cả, tôi tìm đường tốt lắm, chỉ cần đưa địa chỉ, tôi sẽ hộ tống cô gái đó về nhà an toàn.


Đèn phòng đã bật sáng, giọng Romario qua điện thoại nói rằng cuối cùng anh cũng chịu tắm rửa rồi đi ngủ, đương nhiên không bỏ qua cốc sữa, phải rồi, anh phải ngoan ngoãn thế chứ, anh luôn ngoan ngoãn với tôi mà.


Và giờ hãy ngủ đi, đừng nghĩ ngợi gì cả, hãy để tất cả tuột trôi theo làn gió đông trượt mình qua mép cửa, hãy để linh hồn mình xoáy sâu vào những giấc mơ, hãy để bản thân mình lửng lơ nơi một thế giới khác.


Đừng lo lắng gì cả, tôi nói là sẽ hộ tống cô gái đó trở về mà, sẽ không có ai khác có thể động đến cô ta đâu, đừng lo, cô ta sẽ về an toàn, cô ta sẽ mãi mãi an toàn ở đó cùng những cô gái khác.


Đúng rồi nhỉ, hôm nay cô ta có một chuyến bay mà, sắp tới giờ cất cánh rồi đó, anh lại quên khuấy đi mất mà đưa cô ta về nhà à, thật là đãng trí quá đi mà, cô ta có thể trễ đó.


Anh đã từng xa cô ta mà, anh đã từng quên cô ta mà, giờ đây có xa có quên nữa cũng không sao đâu, chỉ cần một chút thời gian và anh sẽ trở lại bình thường thôi mà.


Đừng níu kéo cô ta nhé, giờ anh níu kéo thì quả là trơ tráo đó, cô ta có một chuyến bay và cô ta sẽ đi, đó đã là kế hoạch, đã được định trước, nên anh đừng làm hỏng nhé, chỉ cần chấp nhận thôi.


Tôi sẽ tiến cô ta lên máy bay, tôi sẽ để cô ta bay, bay cho tới khi về tới nhà mình ở tít tận đâu đó xa xôi, bay cho tới khi hình bóng không còn hiện hữu ở đây nữa, bay cho tới khi tâm hồn hoàn toàn không còn ở đây nữa.


Cô ta cũng cần nghỉ ngơi mà, cô ta cũng mệt mỏi mà, cô ta cũng cần ngủ một giấc mà, khi máy bay cất cánh cô ta chỉ việc ngủ, và sau đó cô ta có thể trở về nhà, anh hiểu chứ?


Tôi sẽ giúp cô ta, đừng lo lắng nhé, tôi sẽ giúp linh hồn cô ta được bay giữa từng cụm mây trời xa tít khỏi mặt đất, tôi sẽ giúp cô ta có một giấc ngủ thật ngon không chút chằn chọc và nhức nhối.


Tôi sẽ giúp cho linh hồn cô ta được bay bổng, tôi sẽ giúp cho thân xác cô ta được ngủ ngon, tôi sẽ giúp cô ta được trở về nhà.



Sáng rồi đó, dậy đi nào đồ ngái ngủ, đừng để những tia nắng phải chờ chứ, anh nên bắt đầu một ngày mới ngay bây giờ đi thôi, anh nên bắt tay vào công việc của mình đi thôi.


Anh ăn bữa sáng ngon lành nhé, anh hãy ăn sáng nhiều vào, vì khi làm việc ngày sẽ dài hơn là khi chơi bời thảnh thơi đó, nên anh cần phải khỏe, khỏe để không cảm thấy nặng nề.


Cô ta đã về nhà rồi, tôi đã nói với anh rồi mà, hôm qua cô ta có một chuyến bay và tôi đã tiễn cô ta về nhà, đừng bảo anh không nhớ đó, Romario đã nói với anh rồi mà.


Đừng lo, anh đã xa cô ta mà, anh đã quên cô ta mà, việc này đâu thể chối cãi, anh đâu thể trốn tránh sự thật, anh đâu thể gạt bỏ sự thật, cô ta đi rồi, và đó là sự thật.


Không sao đâu, cô ta cũng phải về nhà, cô ta cũng phải nghỉ ngơi, cô ta cũng cần ngủ ngon, anh đừng lo nghĩ, hãy để mọi thứ thảnh thơi như nó vốn có, như vậy là anh cũng đã giúp cô ta rồi đó.


Hơn nữa hôm nay chúng ta có việc với Vongola mà, anh đừng nên để tâm đến những gì khác ngoài cuộc họp, đừng nghĩ đến những thứ khác, hãy tập trung vào cuộc họp đi, còn lại hãy để tôi.


Đừng thắc mắc gì cả, tôi sẽ giúp anh mà, tôi không ngại giúp anh mà, tôi sẽ dọn dẹp mọi thứ thật cẩn thận và đàng hoàng, để anh sẽ không còn phải thấy những thứ rác rưởi đó nữa.


Đi đi anh, tập trung vào công việc đi, boss luôn mang trọng trách nặng nhọc nhất cả tộc mà, hãy dẫn tộc Cavallone đi lên, và đừng tập trung đến những gì quá nhỏ nhặt.


Đừng lo, những trở ngại đó không đáng để làm cái gai trong mắt anh đâu, tôi sẽ quét sạch tất cả, tôi sẽ làm sạch con đường anh đi, để anh sẽ không còn phải thấy những thứ rác rưởi đó nữa.


Đừng lo, tôi làm việc này không phải vì ép buộc, tôi hoàn toàn tự nguyện, bản thân tôi còn thấy ngứa mắt mà, tôi còn ngứa mắt hơn anh đấy chứ, nên hãy để tôi giải quyết.


Hãy để tôi giải quyết, hãy để tôi xử lí những rắc rối trở ngại nhỏ nhặt đỏ, hãy để tôi quét sạch chúng, và tôi sẽ quét sạch chúng, và tôi sẽ không còn phải bận tâm những thứ rác rưởi đó nữa.


Hãy để tôi giải quyết, mà cho dù anh có can ngăn tôi cũng sẽ giải quyết, đó là việc làm tôi chẳng thấy có gì sai, và dù cho anh nói gì, tôi cũng sẽ làm, vì anh, và cả vì chính bản thân tôi nữa.



Hôm nay anh rảnh, anh dạo bước trên khắp các nẻo đường từ tận sáng sớm đến chiều muộn, có lẽ anh muốn tận hưởng cuộc sống nhiều hơn, và anh nên tận hưởng.


Tôi biết anh tò mò, sự tò mò luôn hiện hữu ở tất cả những sinh vật sống, với con người là điều hiển nhiên, nhưng tôi có nên trách anh vì sự tò mò ấy không?


Thành phố này rộng lớn lắm mà, anh có nhiều nơi khác để đi lắm mà, còn nhiều nơi thú vị hơn thế mà, còn nhiều nơi để anh dễ dàng thỏa mãn trí tò mò lắm mà.


Sao cứ nhất thiết phải là chỗ đó, bộ ở đó có cái gì khiến anh lạ lẫm lắm sao, bộ có thứ gì mà anh chưa từng thấy trên đời sao, bộ anh không còn chỗ nào để đi không?


Chỗ đó không có gì hay ho cả mà, chỉ là một căn nhà kho cũ kĩ, đừng bận tâm đến nó, hãy coi như nó không hề tồn tại, đừng tò mò vì nó, hãy coi như nó chưa hề hiện hữu.


Những lúc như thế này anh vốn là kẻ nhát như cáy mà, anh thường sợ những nơi u ám như thế và hay nấp sau lưng tôi mà, tôi vẫn thường thấy anh sợ mà, anh luôn là người chủ động đòi đi nơi khác trước mà.


Sự tò mò đó là gì, sao anh có thể chú ý đến nó nhiều như vậy, nó có cái gì hấp dẫn anh thế sao, chỉ là một căn nhà kho cũ kĩ thôi mà, bỏ nó đi, bỏ nó đi.


Từng bước gần hơn đến căn nhà đó, đôi bàn tay chỉ còn vài giây nữa là có thể chạm đến cánh cửa đó, anh đang làm cái gì vậy, anh nhất định phải thấy bên trong đó là cái gì mới chịu được sao?


Anh quả là một đứa trẻ ngây thơ, tôi đã nói với anh rồi mà, tôi muốn chúng ta đi nơi khác, ngày vẫn chưa hết mà, sao anh lại phải tốn thời gian với một cái nhà kho như vậy?


Anh quả là một đứa trẻ bướng bỉnh, tôi đã nói anh sẽ không muốn biết bên trong đó là thứ gì mà, sao anh cứ phải mở cánh cửa đó ra, là vì nó không khóa và đã kích thích sự tò mò ở con người anh sao?


Giờ anh thấy rồi đó, tôi đã nói anh sẽ không muốn biết bên trong đó là thứ gì mà, tất cả những thứ đó anh đều đã thấy rồi đó, giờ nó chỉ đơn giản là ở trạng thái khác thôi.


Thứ mùi đó làm anh khó chịu phải không, hay cả những hình ảnh đó, rốt cuộc anh khó chịu vì thứ gì vậy, vì thứ bên trong nhà kho đó sao?


Tôi đã bảo anh sẽ không muốn thấy chúng mà, anh sẽ không muốn thấy những hình ảnh đó, anh sẽ không muốn biết thứ mùi đó, anh sẽ không muốn nhận ra tất cả chúng.


Vẫn là những đóa hoa xinh đẹp đó, nhưng giờ úa tàn nhợt nhạt trong sắc thê lương, bị vò nát và vặt ra thành từng mảnh, hương hoa nồng nàn quyến rũ giờ là cái hôi thối nồng nặc đến khó chịu.


Con người đã có thiện cảm với loài hoa nào thì sẽ không bao giờ muốn thấy cảnh chúng héo xuống từ giã cõi đời, con người đã có thiện cảm với ai sẽ không bao giờ muốn thấy họ ngã xuống giã từ sự sống.


Mặc dù hoa héo, con người vẫn nhận ra đó là loài hoa nào, mặc dù đã trở nên khô quắp, người ta vẫn nhận ra những gương mặt mình đã một thời bị cuốn hút.


Tôi hiểu ánh mắt đó mà, anh đang nhận ra hết những gương mặt đó phải không, tôi biết những giọt mồ hôi đó mà, anh đang ngỡ ngàng vì sự chuyển sắc đột ngột của những đóa hoa đó phải không?


Hoa đẹp nhưng không phải đóa hoa nào cũng xứng đáng, có những đóa hoa xứng đáng được nâng niu trong lọ trong bình, nhưng cũng có những đóa hoa chỉ tổ rác nhà.


Anh chỉ cần duy nhất một đóa hoa mà thôi, và anh sẽ chỉ có duy nhất một đóa hoa mà thôi, và những đóa hoa khác sẽ chỉ là rác trong nhà cần phải nhanh chóng dọn đi mà thôi.


Tôi đã nói sẽ giúp anh quét dọn tất cả những cái gai trong mắt mà, tôi đã nói sẽ không để anh phải thấy những thứ rác rưởi đó mà, tôi đã quét dọn những gì cần thiết, và tôi không nhầm lẫn đâu.


Đừng nhìn chằm chằm đóa hoa đó chứ, anh đã chơi với nó cả tuần nay rồi mà, giờ đã đến lúc vứt đi rồi đó, tôi đã nói là sẽ đưa tiễn cả thể xác và linh hồn cô ta đến với yên nghỉ mà.


Tôi đã dọn hết những cọng rác vương đầy nhà anh, yên tâm, tôi không dọn nhầm đâu, tôi không nhầm lẫn các đóa hoa với nhau đâu, anh vẫn còn một đóa hoa vẫn còn tươi mà.


[Anh] vẫn [còn] có [tôi] mà [~]



Mặt trời đã lặn, Romario gọi anh muốn ăn tối rồi đó, dậy đi chứ, đừng ngủ li bì như thế chứ, mở mắt ra đi nào, đúng rồi đó, mở mắt ra và dậy đi nào.


Anh thắc mắc sao, không có gì đâu, anh bị ngất giữa đường mà, tôi đã đưa anh về đó, anh đã ngủ mãi từ nãy tới giờ đó, anh phải dậy đi thôi, Romario gọi anh xuống ăn tối rồi đó.


Anh thấy đau đầu sao, điều đó cũng không có gì khó hiểu, anh đã bị ngã đập đầu mà, may là vết thương không nặng, tôi đã băng lại cho anh rồi đó.


Sao anh còn chưa xuống ăn tối, anh còn chần chừ gì sao, sao anh lại phải ngó nghiêng ngó dọc quanh phòng vậy, anh đang tìm kiếm gì sao?


Xuống ăn tối đi, mọi người đang đợi đó, đừng lo cho tôi, tôi sẽ xuống sau, anh và mọi người cứ ăn trước đi, tôi phải lau sạch tonfa của mình, nó dính chút bụi bẩn.


Chỉ mất nhiều nhất 5 phút thôi nên cũng chẳng ảnh hưởng gì đâu mà, anh cứ xuống trước đi, tôi đang dở tay, tôi sẽ xong ngay và xuống cùng mà, đừng chần chừ nữa.


Anh mơ thấy một giấc mơ lạ sao, anh mơ thấy một giấc mơ khủng khiếp sao, vậy thì đừng lo gì cả, dù sao mơ vẫn luôn chỉ là mơ, và chí ít là ở thực tại nó không có thật.


Tôi đã nói anh đừng bận tâm mà, xuống ăn tối đi, và cũng không cần giúp tôi đâu, tôi chỉ lau cây tonfa thôi mà, có phải việc gì nặng nhọc đâu, anh không cần giúp đâu.


Sao vậy, ánh mắt ngạc nhiên đó là sao, anh ngạc nhiên làm tôi cũng ngạc nhiên đấy, anh đã thấy cái gì đó sao, sao anh nhìn chằm chằm tonfa của tôi vậy?


Ồ, tôi đã hiểu, tôi sơ xuất quá, đáng ra tôi phải làm đến nơi đến chốn, nhưng anh cũng đâu cần phải kinh ngạc như thế chứ, anh đã liên tưởng đến gì sao?


Anh đang lắp bắp sao, anh đang hoang mang sao, anh đang run rẩy sao, anh đang sợ hãi sao, anh đang suy tính điều gì vậy, anh đang suy nghĩ điều gì vậy?


Sao anh cứ lặp đi lặp lại từ đó thế, có cái gì đã lóe lên trong đầu anh sao, anh đã nói là anh mơ mà, và tôi cũng đã nói là mơ thì mãi chỉ là mơ mà, sao anh phải sợ hãi đến vậy chứ?


[Tonfa] của [tôi] chỉ dính [máu] thôi mà [~]



Anh đi đâu vậy, Romario gọi anh xuống ăn tối mà, hướng đó đâu phải hướng tới phòng ăn, sao anh vội vã vậy, anh không định ăn tối cùng mọi người sao?


Anh đừng vội vã mà, sao anh thấp thỏm lo sợ thế, sao anh thở mạnh vậy, sao mồ hôi anh ướt đẫm cả lưng áo thế, sao mồ hôi ướt bết cả mái tóc vàng rồi?


Anh đi đâu vậy, tôi chỉ muốn biết thôi mà, sao anh không trả lời, sao anh vội vã vậy, sao anh lảng tránh tôi vậy, sao anh bỏ chạy vậy, sao anh không xuống ăn tối cùng tôi và mọi người?


Anh đang đi đâu vậy, sao anh có vẻ vội vã thế, sao cứ vài giây anh lại ngoảnh mặt lại vậy, sao cứ bắt gặp ánh mắt tôi anh lại rớt mồ hôi hột rồi tăng tốc vậy?


Tôi đâu có chạy theo anh, tôi chỉ đơn giản là bước từng bước rất bình tĩnh chầm chậm thôi mà, sao anh phải vội vã như vậy, tôi sẽ không bắt kịp anh đâu mà, tôi sẽ không thể bắt kịp anh đâu mà.


Anh dừng lại rồi sao, anh mệt rồi sao, anh không thể nhích bước được sao, anh không biết phải chọn lối nào mới đúng sao, hay chỉ đơn giản là anh không còn lối nào để đi nữa?


Anh không cần phải đi đâu mà, anh không cần phải bỏ chạy đâu mà, anh không cần phải hoang mang đâu mà, anh không cần phải run rẩy đâu mà, anh không cần phải sợ hãi đâu mà
.
Không phải tôi đã nói rồi sao, tôi sẽ dọn sạch những đóa hoa héo úa và cả cỏ dại, chỉ có một đóa hoa được phép sống trong lọ và trong sự nâng niu của chủ nhân mà thôi.


Tôi đã quét sạch rác rưởi rồi đó, và nếu còn xuất hiện tôi cũng sẽ quét nốt, tôi sẽ không để những thứ rác rưởi đó ảnh hưởng đến anh, tôi sẽ không để anh phải bận tâm đến những thứ rác rưởi đó.


Anh chỉ cần có một người thôi mà, ai cũng chỉ cần có một người thôi, trong việc để cảm xúc chi phối thì chỉ cần có một người thôi, vì nếu nhiều hơn một người thì sớm muộn gì cũng sẽ trở về chỉ còn một người thôi.


Anh đâu cần những ả đàn bà đó, đàn bà bụng dạ khó lường, có khi họ chỉ đùa cợt anh chán chê rồi sẽ lại bỏ đi với một gã đàn ông khác mà thôi, không phải vậy sao?


Họ đều rất có cảm tình với anh, nhưng chỉ được thời gian đầu, rồi họ lập tức quăng anh qua một bên như một món đồ chơi đã xài chán, đó chỉ là cái yêu đương nhất thời chứ không phải lòng chung thủy tuyệt đối.


Nhớ lại ngay, sao anh vẫn không chịu nhớ lại, sao anh lại quên những kí ức đó, tại sao không phải thứ khác mà lại là những kí ức đó, tại sao vết lõm sâu nhất lại là ở những kí ức đó?


Anh đã cho tôi quãng thời gian hạnh phúc, đáng ghét, là hạnh phúc đấy, anh đã thay đổi con người tôi, anh đã làm tôi yếu đuối, và anh đã khiến tôi cảm thấy mình thực sự là quan trọng đối với anh.


Anh đã hứa sẽ và luôn chỉ có mình tôi, anh đã hứa sẽ chỉ dõi theo tôi, chỉ yêu có mình tôi, và chỉ có bên tôi anh mới có thể hạnh phúc, anh đã thề và hứa như thế, và anh đã khiến tôi tin tưởng điều đó.


Cho tôi biết đi, hãy chứng minh thứ ánh sáng đó vẫn còn lòa chói đi, hãy chứng minh sự ấm áp vẫn chưa biến mất đi, làm ơn, hãy chứng minh là tôi đã sai đi …


Tôi tin anh, tôi luôn luôn tin anh, nếu chỉ đơn giản là muốn tìm một vật thay thế để xoa dịu tâm hồn trong những tháng ngày trống vắng, tôi tin anh đã không chung tình như thế trong suốt 10 năm.


Tôi tin tình cảm giữa chúng ta là thật, có những lúc tôi không thể điều khiển được cảm xúc của mình, và anh đã đem tới cho tôi cái khái niệm hoàn chỉnh của hai tiếng tình và yêu.


Anh đã thề sẽ chỉ có mình tôi, luôn chỉ có mình tôi, mọi điều anh nói đến luôn chỉ có mình tôi, anh đã khảng định với tôi rằng chỉ có mình tôi, anh đã khiến tôi tin rằng sẽ và luôn chỉ có mình tôi.


Suốt 10 năm anh chỉ gây rối có mình tôi thôi mà, chỉ dõi theo có mình tôi thôi mà, chỉ nuông chiều có mình tôi thôi mà, chỉ dạy dỗ có mình tôi thôi mà, chỉ làm hư có mình tôi thôi mà, … chỉ trao tình có mình tôi thôi mà …


Đầu gối tôi run rẩy, tonfa rơi xuống nặng trịch chạm sàn, bản thân tôi cũng không còn đứng vững được nữa, con tim như bị bóp nghẹn, tâm trí như bị khổ hình, và mắt tôi ướt đẫm.


[Dino], hãy [nhớ] lại đi […]



“Kyoya …?”



Từng phút từng chút một, quay trở về trong tâm trí lẫn con tim, lấp đầy những khoảng không trắng rã lạc lõng đến rợn ngợp, biến sự vô sắc trở thành tan rã


Tứng phút từng chút một, hâm nóng cơn gió đông lạnh léo, thổi vào sự âm u những tia nắng mai, để bình minh hửng sáng trong chính thời điểm hoàng hôn vừa tắt


Một vòng tay ôm lấy, một bờ vai thấm lệ, đôi môi chặn nén những tiếng nấc, tất cả diễn ra chỉ trong tích tắc như thể chỉ là một giấc mơ



Bác sĩ nói đây là lần đầu tiên họ thấy trường hợp như vậy, trường hợp rất đặc biệt ở chỗ trí nhớ lại chỉ bị tổn thương ở mặt tình cảm cũng như những kí ức về con người đó.


Và đây cũng là lần đầu tiên một trường hợp mất trí nhớ lại hồi phục nhanh đến vậy, không phải là vì tình trạng ở mức độ nhẹ, mà do có cái gì đó đã gây sốc anh ấy.


Trong suốt một tuần đầu, bởi tôi chỉ đứng nhìn anh ấy từ xa, nên dường như mọi thứ chẳng có tiến triển gì, các bác sĩ cũng sơ xuất không phát hiện ra mà, chỉ có tôi và Romario biết.


Nhưng rồi khi tôi tới gần anh ấy hơn, khi tôi để những hành động và lời nói mơ hồ của mình tiếp xúc anh ấy, chúng đã vô tình để anh ấy lạc vào một khoảng không gian riêng biệt.


Anh ấy đã mơ về nó, nhưng như trên, vẫn chỉ là những điều quá mơ mồ, anh ấy có cảm nhận được những điều đó, nhưng hoàn toàn không rõ ràng.


Anh ấy đã bị sốc, khi thấy xác những người đàn bà bị chặt thành từng khúc nhão nhoẹt và giấu kín trong cái nhà kho đó, không chỉ là sốc vì thấy những người phụ nữ đã từng qua lại với mình trở thành món mồi cho diều hâu.


Anh ấy bị sốc, vì nhận ra nạn nhân chỉ là những người phụ nữ đó, tâm trí bị xoáy lại bởi những câu hỏi về kẻ đã gây ra chuyện này, không phải tự nhiên, hẳn phải có mối thù riêng sâu đậm.


Anh ấy bị sốc, khi nhận ra đó không phải là một giấc mơ, anh ấy nhận ra chính tôi là người đã đánh mình bất tỉnh rồi làm như không có chuyện gì xảy ra, và anh ấy đã bỏ chạy trong hoang mang.


Tâm trí anh ấy đã vô thức xâu chuỗi lại các dữ kiện với nhau, dù là đang trốn chạy một cách hoảng sợ, dù cho hình bóng tôi bước theo thật chậm, ý thức đã rối bời lại càng khiến anh ấy rồi bời hơn.


Khi nghe tiếng tôi, tôi đã bật lên những câu nói đó, tôi hoàn toàn không nghĩ là mình sẽ nói, không phải tôi, không phải con người như tôi, nhưng rốt cuộc, tôi đã nói.


Tôi đã nói, tôi đã lên tiếng, tôi đã trút hết lên tâm trí anh, trút hết những dữ kiện đó lên tâm trí anh, và để nó vô tình xâu chuỗi với những gì đã xảy ra trước đó, và nó khiến anh một lần nữa bị sốc.


Anh bị sốc, vì những kí ức đó đột nhiên mờ nhòe trước mắt anh, giật giật từng hình ảnh, từng phút từng chút một dần hiện hữu rõ ràng hơn, và trở về.


Anh đã bị sốc trong sự hoang mang sợ hãi, run rẩy khi bị đẩy đến bước đường cùng, chứng kiến cái chết của những người phụ nữ mình từng có thiện cảm, lắng nghe những lời lẽ chung tình đầy ích kỉ và độc chiếm.


Để trong dù chỉ một giây phút, trong vô thức anh đã lựa chọn nhớ lại, để biết thực sự ai mới là người anh chung tình nhất.


Để trong dù chỉ một phút giây, anh đã thấu hiểu cái được gọi là vết cắt của ái tình, gông xích của tự do và sự cay nghiệt khi có kẻ thứ ba bước vào.


Để rồi anh đã nhớ lại, 10 năm đã mất tích, những lời thề hẹn ngày nào, và thứ tình cảm mặn nồng mình dành đến một kẻ đã từng chưa biết lấy một lần có thể yêu.


Để rồi [anh] [nhớ] lại rằng [tôi] và [anh] chúng ta [chỉ] [thuộc] [về] [nhau]



{ Em đã để lại số điện thoại và địa chỉ rồi đó. Gọi và tới gặp em nha. XXX }


“Kyoya, em có muốn xử lí lá thư này dùm anh không ?~~”


“Rất sẵn lòng  ~~”



[Follemente].[Innamorato]=[Yêu].[Điên].[Cuồng]


[Fine]
 

 
 
hình trên là fake :v mấy câu thoại là trém bậy ra đấy :v cả đống máu toe toét ở giữa 2 khung tranh lẫn máu trên mặt Sẻ cũng là tự nhét vào :v hình gốc lấy từ dou [Dramma Della Vendetta] của Thánh LionPunch :v (Thánh xá tội cho con :v) pic dưới là tuôi vẽ :v cover lại trên nền 1 pic screenshot Gasai Yuno của Mirai Nikki :v


well, cái mô tuýp này cũng cũ zồi, mất trí nhớ => quên người mình yêu => phải lòng người khác, vv đã được đề cập đến trong 1 lượng kha khá fiction :v cơ mà đột nhiên 1 ý tưởng lóe lên trong đầu, và tôi đã làm khác đi những cái kết thúc đã từng thấy của mô tuýp này :v kết cục là Sẻ đã OOC 1 cách dữ dội :v có lẽ là trong tất cả các fanfic, không, trong những fanfic tôi đã đọc thì đúng hơn, Sẻ chưa từng bị OOC kiểu này :v


chắc chắn cái os này sẽ nằm trong project các fic sẽ chuyển thành dou của tôi :v tôi hiểu, ôm cả mớ pj thì thiệt mình nhất ở công sức và thời gian :v cơ mà nếu không chuyển thành dou thì e là tôi không thể lột tả hết được những cảm xúc của Sẻ trong câu truyện của mình :v dù đối với tôi khai thác nội tâm như vậy đã ổn, nhưng cái thiếu nhất là biểu cảm của Sẻ vào những thời khắc đó :v


Được sửa bởi Kantono Fuminsho ngày Sun Sep 29, 2013 4:36 pm; sửa lần 2.
arisu_darkon
arisu_darkon
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 551
BKGC BKGC : 4795
Điểm đóng góp : 16
Đến từ : Vùng đất đầy Dứa và Sẻ.
Stt : Giai đẹp giai đẹp giai đẹp é vờ ri que \=w=/

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Wed Sep 25, 2013 12:52 pm
Thành thật xin lỗi anh là dm là fan 6918 nên không đủ khả năng đọc hết cả cái fic này được mà chỉ đọc qua thôi. Gomen gomen~~~ Cơ mà vẫn nắm được nội dung

Com thoai~~~~~~~~~~~~~~~~

Cách trình bày vô cùng đặc biệt, lần đầu em thấy đó, mỗi câu lại là một dòng, nó khiến người đọc có cảm giác cảm xúc Sẻ san bị ngắt quãng thế nào ấy.

Cơ mờ... nói r mong anh đừng truy giết... kiểu nội dung này cứ như là mấy cái fim Hàn rẻ tiền chiếu trên VTV3 lúc 6h ấy. Nên đọc phần đầu biết cmn phần cuối rùi. Cơ mà đọc vẫn thấy hay, anh sáng tạo hơn là mấy cái fim đấy nên có một số đoạn đọc cũng khá shock, ví như đoạn đầu bảo không mất trí nhớ xong saulại thành mất trí nhớ.

Anh thông cảm là fan đối đầu nên com không tử tế cho mấy

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~


annie_izu
annie_izu
VIP Mem
VIP Mem
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1238
BKGC BKGC : 7787
Điểm đóng góp : 13
Đến từ : Chốn cũ
Stt : Còn say kỉ niệm, nhớ tìm về

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Wed Sep 25, 2013 7:09 pm
*gặm phong bì*

Trò nghe nói trên MB bị lỗi hay sao ạ? ( ´∀`) Thầy có wp không? Cho trò link đi ( ´∀`)

Về fic ( ´∀`) Lúc đầu thất ngược Hibari, nhưng khúc sau, thầy ngược các bợn chẻ vai lữ-chong-xáng-ngây-hơ đến gần Dino ( ´∀`)

Cái này gọi là Mystery? Trò thấy giống Horor hơn a ( ´∀`) Dù nhẹ ( ´∀`)

Cơ mà HE là tốt rồi ( ´∀`) Trò sợ SE, BE cùng OE a ( ´∀`)

Comt lảm cmn nhảm ( ´∀`) *le te bỏ đi*

*quay lại* Comt fic cho trò đi ( ´∀`) *kéo kéo áo*
Kantono Fuminsho
Kantono Fuminsho
Mod
Mod
Partner Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 16282
BKGC BKGC : 33852
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
http://tsubasakumiho.wordpress.com/

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Wed Sep 25, 2013 11:04 pm
@Arisu: chính xác đó là 1 mô tuýp khá nổi bật của phim Hàn Xẻng đó êm ( ´∀`) và thường thường thì ai cũng biết mọi chuyện sẽ diễn biến và kết thúc như thế nào nên đột nhiên anh muốn làm nó thật khác đi so với những gì vốn có của mô tuýp này ( ´∀`)

@Ann: mấy vị thiếu lữ ấy bị trém 1 phát trết ngay tại chỗ mà ( ´∀`) sướng thế chứ có ngược cái rì đâu ( ´∀`) toàn fic hầu như chỉ là những cảm xúc bị dày vò của Sẻ nên ở đây chỉ có Sẻ là bị ngược thôi a ( ´∀`) và cái kết này có hậu phết đấy chứ nhể ( ´∀`)
Nấm Cười
Nấm Cười
Bakugan Legendary
Bakugan Legendary
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue2 / 1002 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 359
BKGC BKGC : 4751
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Vương Quốc Nấm
Stt : Ta là nấm độc* Ăn vào cười đến chết*

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Mon Nov 11, 2013 5:32 pm
theo ta bik thì thường fic kiểu này toàn bi cmn kịch :th20: 
hoặc bạn mất trí sẽ đột nhin nhớ lại hay bla bla gì đó :th20: 
cốt truỵên yand mới phết và OOC phết :th20: 
cơ mà mới cho nó ... mới :th20: 
chứ tòan mô tuýp giống nhao cũng chán :th20: 
pê ét cover đệp :th20:
Hikari Fubuki
Hikari Fubuki
Mod
Mod
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 659
BKGC BKGC : 22892
Điểm đóng góp : 5
Đến từ : Hành tinh như cái đinh
Stt : Ah ~~~~~ TROLL everywhere =w=~~~~

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Mon Jul 21, 2014 4:34 pm
18 đang lên cơn Yan :vv ba phút cầu nguyện cho Linh hồn mấy chị gái :vv

Cơn Yan cứ càng ngày càng lên cao :vv và lần đầu tiên trong lịch sử có người vì người yêu Yan nên nhớ lại mọi chuyện :vv

Fic hay :3 tui khoái :3 nó đã làm dấy trở lại tình yêu tui dành cho KHR :3
Mugetsu Haneko Phantom
Mugetsu Haneko Phantom
Mod
Mod
ĐCC :
[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Left_bar_bleue0 / 1000 / 100[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Right_bar_bleue

Bài gửi Bài gửi : 1478
BKGC BKGC : 32532
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Sat Jul 26, 2014 6:02 pm
Có khá nhiều lỗi type, đúng hơn là lỗi chính tả, chàng nên check kĩ lại trước khi đăng.

Cảm giác như đang xem một bộ phim tình cảm HQ vậy ' ^ ' cho đến đoạn cuối ( ´ ▽ ` )
Thánh Yandere Yuno đã ám chàng mất rồi ( ´ ▽ ` )

Mạch văn khá đều, cảm xúc khá gượng, tiết tấu fic không ổn định, và *ngó lên coi có OOC trong gernes hay warning chưa* ' ^ '

Thiếp khá là không thích đoạn đầu, Sẻ hơi yếu đuối ' ^ '
Nhưng khúc sau thì rất thích ' v '
Sponsored content

[KHR Oneshort] Follemente Innamorato Empty Re: [KHR Oneshort] Follemente Innamorato

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết