MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

power_settings_newLogin to reply
+8
aliceloveshun
Kantono Fuminsho
dark_meichiko
Haruko_Alice
Hino Asa
Mugetsu Haneko Phantom
Nakashi Xukasha
annie_izu
12 posters

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 Empty[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
First topic message reminder :

Tittle: Long Phụng Sum Vầy (tên hơi sến - -")
Author: Annie Izu
Disclaimer:Các nhân vật (chính) trong Bakugan season...1,2,3(nếu có thể)
Genre: Chưa chắc chắn lém (lúc đầu định là Shoujo nhưng Midori lại "nhồi nhét" zô cái Sa/Ya ;)) )
Rating: 12+
Status: Chưa hoàn thành (sẽ cố gắng hoàn thành trong nay mai)
Pairing:(lúc đầu)Shun/Alice, Runo/Dan. (Sau nỳ) Từ từ rùi bik :loe:
Sumary: Sợi chỉ đỏ rực trói buộc những số mệnh đắng cay, những đứa trẻ đáng thương liệu có thể thoát khỏi trò chơi tàn nhẫn của Định mệnh?
Thời gian ơi xin hãy quay ngược lại, ngày mà chúng ta gặp nhau. Nếu thế, ta sẽ không đi trên con đường cũ và không bao giờ gặp người. Mọi chuyện, có lẽ cứ thế sẽ êm đềm trôi qua. Nhưng...cầu xin thời gian là một điều không thể và vô nghĩa đúng không?


chap 1
Đám mây xám mịt mù phủ kín bầu trời, che lấp đi vầng trăng sáng vằng vặc. Gió cuồn cuộn như gào thét. Mừa trút xuống ầm ầm. Đâu đó, tiếng khóc của đứa bé vỡ oà và hoà làm một cùng tiếng mưa.
-Chúc mừng phu nhân!!_Bà mụ bế đứa bé, dỗ dành_Là một bé trai kháu khỉnh._Bà ta nói. Người phụ nữ nằm trên giường, gương mặt lấm nhấm mồ hôi, bà ta có vẻ rất mệt nhưng vẫn gượng nở nụ cười.
-Thưa phu nhân, tên đứa bé là gì ạ?_Bà mụ hỏi, trả lại đứa trẻ cho người mà bà ta gọi là phu nhân.
-Thật tội nghiệp! Thiếu chủ sinh ra vào lúc mưa to gió lớn, không biết có bị lạnh không_Bà mụ bảo. “phu nhân” ôm đứa bé vào lòng, mắt vẫn không rời mặt cậu, bà ta lắc đầu nhẹ, bảo:
-Không! Có lẽ, chính gió sẽ bảo vệ cho con trai của ta_ “phu nhân” bảo_ Tên của nó sẽ là Shun. Shun-kazami :p…

**************************

-Sắp rồi! Sắp rồi!!_Tiếng bà mụ gấp rút nói. Đứa bé dần “chui” ra khỏi người mẹ, đã 9 tháng 10, cậu sẽ không còn cần sự bảo bọc của mẫu thân mình. Khi bà mụ ẵm đứa bé lên. Bỗng, tiếng của cung tì hét lên thất thanh.
-Cháy!! Cháy rồi! Cháy rồi!!_Lửa phực ra từ nhà bếp. Rồi dần lan ra khắp nơi. Trong phòng sinh đứa bé, cũng bắt đầu cảm thấy hơi nóng của lửa.
-Phu nhân! Chạy mau thưa phu nhân! Cháy rồi!_Bà mụ hoảng hốt, một tay bế đứa bé, một tay đỡ người phu nhân dậy.
- - - -
Khoảng 1 tiếng sau, đám cháy được dập tắt. Bồng đứa trẻ trong tay, người cha (của đứa bé ấy) bỗng cười một cách sảng khoái.
-Con trai của ta! Khi sinh ra, con đã được lửa bao bọc. Nhất định sau này sẽ phúc thái an khang (lửa được xem như một điềm tốt)_Người đàn ông ấy vui mừng_Con sẽ là Thiếu gia của tộc Kuso. Danma Kuso…

00000000000000000000000000000000000000000000000000000

Thế bạn có biết, trên thế giới như vậy, có khá nhiều chuyện xảy ra xoay quanh những đứa bé vừa chào đời. Giống như 2 đứa trẻ song sinh, khi chào đời, thì cả nhà đều…cúp điện. Giống như đứa bé bị xem là con hoang, khi chào đời đã toả sáng cả một vùng. Những đứa trẻ ấy, tuy ở cách xa nhau, nhưng số mệnh đã gắn kết chúng lại với nhau. Một trò chơi mới thú vị của nữ thần định mệnh chỉ mới bắt đầu…
----------------------------------------------------

sr mọi người, Annie chỉ toàn ziết fic thời xưa - -". chap 1 mới có...phân nữa à...:D

Được sửa bởi annie_izu ngày Sun Feb 10, 2013 4:26 pm; sửa lần 2.

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
@Shazumi: Cái nỳ chuẩn bị "đì" gùi... = =!, virus ăn sạch bách còn âu ~~~ :hamham: Lo mà chém cái fic Đùa zới ma cho ta kìa :pang:

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
@Ann: Ax, vậy là từ nay về sau ko có long phụng sum vầy, ko có số mệnh nữa sao *Hoảng*

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
@Hino-san: Đừng lo, nếu như nó dám ngừng giữa chừng, thì "định mệnh" của Annie Izu sẽ thay đổi 180 độ liền :bye: !!!!!
@Annie: Ra chap mới lẹ lên :th107: :hamham:

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
@Sazumi: Đừng ép Ann như thế, tội chị ấy. Chị ấy phải off 4rum mà

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
@Ann: Em có thê đem fic này post ơ hội nhóm cua em ko???

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
Đêm đen tan dần, nhường chỗ cho ngày ngự trị. Những tia sáng đầu tiên rọi xuống mặt đất, làm lấp lánh từng giọt sương long lanh đọng lại trên phiến lá xanh mởn. Đâu đó, tiếng gà trống vang lên, báo hiệu ngày mới đã đến.

Ngay tại cổng thành, một chàng trai có mái tóc nâu rối bù xù, đi đứng một cách hiên ngang oai liêt. Vâng! Thiếu gia Dan Kuso của chúng ta, hôm nay không cần phải trốn khỏi dinh thự mà vẫn ung dung tự tại ra ngoài. Vì sao à? Lí do là, hôm nay, cậu được toàn quyền quyết định của bản thân, và bắt đầu từ ngày này, mọi người đều công nhận Dan Kuso đã trưởng thành- cậu vừa tròn 16 tuổi.

Theo sau Dan là cô gái có mái tóc màu trời được búi thành hai chùm cùng đôi mắt ngọc bích chính chắn. Bắt đầu từ ngày vị thiếu chủ này đã hứa , Dan luôn dẫn Runo bên mình để có thể bảo vệ cô mọi lúc.

********************

Gạo thóc, hoa trái và những món hàng bày la liệt khắp các nẻo đường. Người già, trẻ nít, thanh niên, thanh nữ , những tiếng cười, tiếng nói, tiếng rao hàng,... tất cả các thứ ấy đều tạo nên một khung cảnh đông vui, náo nhiêt.

Dan cười thích thú trước cảnh tượng này. Đúng là phiên chợ có khác, chẳng bù với nhà cậu, gò bó và nghiêm trang vô cùng!

-Runo-chan! Kẹo hồ lô nè!!!_Dan như nhảy cẫng lên khi bắt gặp người đàn ông trung niên đang bán những xâu kẹo thơm ngọt.

-Huynh vẫn nhớ sao...?_Runo cười tươi, lấy ra trong làn vài lượng bạc, mua cho Dan một xâu kẹo_Lần này, đừng để vấy kẹo vào mặt đấy nhé!_Cô nháy mắt tinh nghịch.

-Chuyện đó đã lâu lắm rồi, sao muội còn nhắc lại hoài vậy Runo!?_Dan gãi đầu ngượng ngùng. Gương mặt ngố cực ấy khiến nàng thiếu nữ tóc xanh phì cười.

Sau đấy, vừa đi, Dan vừa chỉ trỏ hỏi mọi thứ, và Runo cứ phải giải thích rồi ngăn Dan quậy về mọi thứ. Cười thầm, chàng thiếu gia này quả thật chẳng thay đổi chút nào... Một vết đào phớt lên mặt cô gái tuổi trăng tròn, đôi môi đỏ mịn nhoẻn miệng cười - nụ cười của người con gái đang yêu...


-ĂN CƯỚP!!! BỚ NGƯỜI TA, ĂN CƯỚP!

Một tiếng hét vang lên. Từ trong đám đông, ngón tay trắng hồng thanh mảnh chỉ về hướng người con trai đang phi thân thật nhanh đi nơi khác.

Thấy vậy, Dan vội rượt theo hắn.

Mái tóc xanh lơ nổi bật giữa đám đông làm Dan có thể dán mắt theo tên ăn cướp ấy. Hắn đạp chân vào bờ tường, lấy đà nhảy lên tầng 1, tầng 2, rồi mái nhà của tửu quán. Dan vội rượt theo.

Bên trên, tên ăn cướp phi thân, đá song phi vào người Dan. Cậu vội né đòn, thừa cơ, Dan liền giơ chân mình, đạp chân của hắn. Hai thân thủ nhanh lẹ, như nước với lửa, cứ chạm nhau rồi văng ra, không ai thua ai.

Trong lúc vật lộn với tên cướp, không biết xúi quẩy thế nào mà Dan nhà ta giẫm vào thạch khối vỡ trên mái nhà khiến cậu chàng hụt chân và...

-DAN! CẨN THẬN!!_Runo kinh hãi hét lên. Nhưng ngay sau tiếng hét ấy là hình ảnh Dan treo tòn ten trên mái nhà, tay cậu cố bám chặt bàn tay của tên cướp vừa giao đấu.

-Buông ra. Nếu không, ngươi và ta cùng gãy cổ đó!!_Dan trừng mắt, hỏa khí bốc lên ngùn ngụt.

-Đại ngốc! Nam nhi đại trượng phu, ai lại thấy chết không cứu!!?_Tên cướp ấy nạt lại Dan, đôi mắt xám bạc của hắn tỏa ra sát khí cực đại. Nhưng rồi, đôi mắt ấy mở to kinh ngạc, bàn tay Dan đang dần vuột ra khỏi tay hắn.

-KHÔNGGG!!!!!!_Runo như hét lên. Nếu là lúc ban đầu, Runo tự tin Dan sẽ không sao khi rơi từ nơi cao nhất Bạch Ngọc Thành này, nhưng lúc nãy, khi giao đấu, Runo phát hiện, chân cả 2 người đều bị thương, khó lòng vận công đáp đất an toàn được!!


Dan khẽ cười. A~ Thì ra cảm giác thế này lại như bay vậy~ Chân cậu đau quá, nếu giẫm vào bờ tường lấy đà để tiếp đất, chắc rằng cậu sẽ bị phế chân. Như thế, Runo sẽ bị phạt nặng lắm, à thậm chí là xử quyết. Đến lúc ấy, cậu có muốn bảo vệ cũng không được. Nên có lẽ, nếu bản thân chết đi, Runo sẽ hiểu ý mà trốn thoát....Thoát khỏi cái nhà giam đã nhốt cậu suốt gần 16 năm trời...

Bỗng cảm thấy có hơi ấm bao quanh toàn thân. Dan lại cười.

"Ngọc Hoàng Thượng Đế, người đến rước ta đấy à? Trên Thiên Đình, ta sẽ là tiên gì đây?"

Khẽ hé đôi mắt hồng ngọc của mình, Dan giật mình khi bắt gặp một gương mặt thanh tú, đẹp tuyệt mĩ đến từng chi tiết nhỏ nhặt. Kinh hỷ trước gương mặt ấy, Dan bất giác thốt ra:

-Tiên Nữ!!?

-Hửm!?_Đôi lông mày lá liễu sậm đen khẽ nhíu lại, cặp ngọc màu hổ phách như muốn hỏi "Ngươi vừa bảo gì?"

Đầu óc vị thiếu gia giờ lâng lâng khó tả, cậu nghĩ, có lẽ tiên nữ muốn đưa cậu lên trời...

Bỗng, đôi khẩu di chạm đất, giờ, Dan mới nhận ra cảm giác đau của đôi chân. Còn người mà Dan vừa gọi là "Tiên Nữ" bỗng buông tay ra, khiến cậu chàng trở tay không kịp, ngã rầm xuống đất. Sau khi đầu óc quay cuồng, choáng váng, Dan ngước nhìn người đối diện và...

-NAM NHI!!?_Quai hàm cậu trệ xuống, hai mắt mở to hết cỡ đầy kinh ngạc. Trời ạ! Cái người có dung nhan tuyệt sắc mà cậu vừa gọi là tiên nữ ấy giờ lại là một đấng nam nhi.

-Anh có sao không?_Runo vội chạy đến đỡ Dan - người vẫn còn choáng váng ngồi dậy.

-Xin đa tạ huynh đài đã cứu thiếu gia nhà ta. Xin nhận của ta một lạy_Runo quay sang người con trai khi nãy, hành lễ và quỳ xuống cuối đầu.

-R...Runo!?_Sau khi xua đi mớ hỗn độn trong đầu, Dan ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng trước mắt. Cậu vội chạy lại, đỡ Runo lên nhưng cô không đồng ý

-Cô nương, ngươi không cần phải làm thế. Nếu không phải Alice bảo ta cứu, ta ắc sẽ không xen vào_Người con trai khi nãy buông ra những câu từ lạnh ngắt, tựa như tạt hàn thủy vào mặt người khác.

Người Runo run run, hai hàm răng nghiến chặt ken két... Cái gì chứ!? Vậy ý tên này là lúc nãy, hắn làm ngơ, bỏ mặc sự sống chết của Dan sao?... Nếu không phải loại người giỏi kiềm chế cảm xúc, chắc hẳn Runo đã tát cho hắn một bạt tai mất rồi!!

Cả Dan cũng giận run lên. Cậu định xông đến, đả thương hắn một trận cho biết. Thế nhưng...

-Xin thứ lỗi_Giọng nói dịu dàng vang lên, một nữ thiệp bước đến, mái tóc cam bồng bềnh, đôi mắt bồ công anh nao màu hiền diệu_Xin đứng lên cho_Nữ thiệp ấy lịch thiệp đỡ Runo dậy_Shun tuy lạnh lùng nhưng chàng ta rất tốt bụng. Mong nhị vị đừng vì lời nói của chàng mà sinh nộ khí

Tuy thật sự tức giận trước thái độ của người con trai kia, nhưng Runo đã bị hoàng y nữ tử này thuyết phục mất rồi

-Không sao, không sao. Dù sao, hắn cũng có ơn cứu thiếu gia nhà ta mà_Runo cười tươi_Xin tự giới thiệu, ta tự Runo, họ Misaki. Còn kia là thiếu gia tộc Kuso, tên Dan

-Hân hạnh_Alice khẽ khuỵu chân xuống chào lịch sự_Tiểu nữ tự Alice Gehabich. Và đây là hôn phu tương lai của ta Shun Kazami_Vừa nói, Alice vừa cầm tay Shun.

-Ngươi không sao thì tốt rồi_Ngay khi ấy, một giọng nói khác vang lên. Tên cướp lúc nãy còn trên mái nhà tửu quán, giờ leo xuống, bước đến cạnh Dan_Cảm giác rơi xuống mấy trượng thế nào? Tuyệt chứ hả~~_Hắn hất mặt đầy chế giễu

-Grừừ! Sao, muốn giao chiến nữa à?_Dan nhìn tên cướp như muốn bay vào cấu xé hắn.

-Nè~~~~~_Tiếng nói ngon ngọt, ngân dài đến.....rợn người_Trả đồ cho ta~~~~

Lại một nhân vật khác xuất hiện. Mái tóc cam ngắn chấm cổ, đôi mắt xanh sẫm cương nghị, nụ cười đầy man rợ nở thật tươi trên đôi môi hồng. Vâng! Đó chính là cô gái khi nãy bị mất đồ.

-Cô nương...bình tĩnh đã nào_Tên cướp cười xòa, từng giọt mồ hôi lăn dài trên má hắn_TA CÓC TRẢ
Sau khi nói ra 3 chữ, tên cướp đã mất dạng.

-Chết tiệt_Cô gái kia nghiến răng rồi tiếp tục rượt theo tên cướp kia.

Im lặng...
1s
2s
3s

-Ahahahahah_Runo cười, phẩy phẩy tay_Để cảm tạ đã cứu thiếu gia nhà ta. Xin mời nhị vị cùng dùng bữa tại Ngự Tiền tửu quán

-Không cần. Chúng tôi có việt. Xin cáo từ_Alice vừa nói dứt câu, một ngọn gió thổi đến, và cả 2 mất dạng sau trận tiểu phong ấy.

Mọi thứ lại trở nên im lặng.

Bầu trời thanh lam dần chuyển sang cam nhạt, phút chốc, thiên thượng đã ở phía Tây chân trời.

-Hoàng hôn rồi! Ta về thôi thiếu gia. Hôm nay là tiệc sinh nhật 16 tuổi của huynh, đừng về trễ, lão gia sẽ mắng đấy_Runo bảo rồi kéo tay Dan chạy đi.

Đâu đó, trong khung cảnh cam mượt này, những tiếng cười đùa rúc rích, kết thúc buổi đi chơi đầy thú vị.
Và...Nó cùng bắt đầu cho chuỗi sự kiện sau này

0000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000
*thở phào nhẹ nhõm* Ann đã ngồi làm nó trg vòng 3 tiếng =w=
p/s: Vô tình nghe bài Ngày Tết Long Phụng Sum Vầy, bỗng có hứng viết tiếp =))
p/s2: Vâng! Ann biết trình fic của Ann ngày càng tệ hại *khóc*

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
Ồ. LPSV đã tái xuất giang hồ, Dương mỗ xin xí phần xông đất :-D
Nhận xét về nội dung~>hãi, í lộn, hài dã man =))
tên cướp kia hẳn là Ace-kun, đã vì lí do gì gì ấy mà giật đồ của Mira tiểu thư. Cơ mà sao cóc trả cho người ta, muốn giữ làm tín vật sao :cta: Thiện tai
-DAN! CẨN THẬN!!_Runo kinh hãi hét lên. Nhưng ngay sau tiếng hét ấy là hình ảnh Dan treo tòn ten trên mái nhà, tay cậu cố bám chặt bàn tay của tên cướp vừa giao đấu.

-Buông ra. Nếu không, ngươi và ta cùng gãy cổ đó!!_Dan trừng mắt, hỏa khí bốc lên ngùn ngụt.


nắm tay người ta sao đòi người ta buông ra =))

Mà đây này
Khẽ hé đôi mắt hồng ngọc của mình, Dan giật mình khi bắt gặp một gương mặt thanh tú, đẹp tuyệt mĩ đến từng chi tiết nhỏ nhặt. Kinh hỷ trước gương mặt ấy, Dan bất giác thốt ra:

-Tiên Nữ!!?

-Hửm!?_Đôi lông mày lá liễu sậm đen khẽ nhíu lại, cặp ngọc màu hổ phách như muốn hỏi "Ngươi vừa bảo gì?"

Đầu óc vị thiếu gia giờ lâng lâng khó tả, cậu nghĩ, có lẽ tiên nữ muốn đưa cậu lên trời...


Ôi, Shun-chan của em, sao anh bị Ann-chan troll khủng khiếp thế này =))

P/s: mình khoái couple AcexDan lắm, hay Ann viết hint đi *kéo áo* nếu không thì DanxAce cũng được *dẹo* :-D

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
phong bì ~ lời văn không tụt dốc đâu ~~
-Anh có sao không?_Runo vội chạy đến đỡ Dan - người vẫn còn choáng váng ngồi dậy.

phải là huynh chứ ~
vẫn còn vài chỗ sai chính tả ~ thời gian có hạn thầy không quote lại hết được =w=

@Dương: tớ không muốn làm cậu mất hứng nhưng cou SA của fic này là Shun x Dan đấy ah ...~

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
Chào bạn, ý tưởng của fic khá cổ trang, khá ấn tượng. Thứ lỗi, mình không có ý war nhưng đọc có vẻ hơi rối, có một chút khó hiểu. Đại khái thì ổn. Hóng chap mới của bạn :)

description[bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~) - Page 5 EmptyRe: [bakugan fic) Long Phụng Sum Vầy (LPSV tái xuất gian hồ~)

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply