MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

description[BakuganFic] Silver flower Empty[BakuganFic] Silver flower

more_horiz
* Tên fic :  Silver flower

* Tên tác giả : Carol Rido

* Thể loại : Romance, Angst, Fantasy,…

* Tình trạng fic :  đang tiến hành

* Rating : [ G ]

* Tóm tắt : Cuộc gặp gỡ tình cờ dẫn đến nhiều bi kịch, nỗi đau này nối tiếp nỗi đau kia,…



Chap 0 :


Giữa vùng trời ảm đạm…

Gió tuyết lạnh lùng thổi thành đợt buốt giá.

Bầu trời ban chiều bắt đầu ngã sang sắc cam tẻ nhạt – cái màu của hoàng hôn – và đó cũng chính là dấu cách giữa ngày và đêm, điểm giao của thiện và ác…

Ánh mặt trời xế tà ửng một màu đỏ ảm đậm đầy cô quạnh cộng hưởng cùng bầu không khí nặng nề đè nén bao cõi lòng.

Mỗi ngày trôi qua lại là một kỉ niệm, mỗi phút mỗi giây trôi qua chính là thời gian,  thứ duy nhất còn lại chỉ là những kí ức… À thì người ta thường nói thời gian trôi qua rồi làm sao lấy lại được, kí ức đã hình thành thì sao thay đổi đây ?...


--------o0o--------


Bóng dáng nhỏ nhắn của một cô bé với đôi hài đỏ hoảng loạn chạy trên nền cỏ xanh ngát, đôi mắt màu biển dáo dác hết đảo hướng này lại trông hướng khác. Cô bị lạc ? Lạc giữa khu chợ tết ư ? Chỉ vài phút trước, cô vẫn còn tay trong tay với anh mình, vẫn còn ngây ngô vui vẻ trước cái xoa đầu đầy trìu mến, vẫn yêu kiều ôm lấy anh mình không buông mà đòi kẹo. Ấy vậy mà chỉ vì con bút bê với chiếc váy hồng phấn đã mê hoặc cô, làm cô bất giác buông tay anh mình…


Lệ bắt đầu chan đầy khóe mắt, sống mũi cay cay, cô cố chạy thật nhanh tìm kiếm mái đầu vàng đựng đứng quen thuộc giữa dòng người bao la. Trông cô lúc này hệt chiếc bè bé nhỏ bị lạc tay chèo, đang chơi vơi giữa dòng nước xoáy vô định không tìm thấy bến bờ… Chợt phía trước hiện ra một dáng người cao cao với mái tóc vàng óng chựa đứng trong khá bắt mắt dưới ánh nắng ảm đạm của trời. Vừa trông thấy người đó, cô bé mừng rỡ, cố chen qua dòng người để đến chỗ người đó và không quên gọi thật lớn để người đó biết đến sự hiện diện của mình, nhưng có vẻ như người đó không chút đoái hoài gì đến cô. Đôi gò má có chút ửng vì tức tại sao anh không tìm cô mà vẫn dửng dưng đi dạo một cách bình thản thế kia và cũng vì sợ anh sẽ lại biến mất như khi nãy… Lệ trào khóe mắt và bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh. Với tất cả sức bình sinh, cô cố chen qua khỏi dòng người và chạy về phía người đó.
- O….onii –chan !!!


Cô gọi thật lớn mặt cho hơi thở dồn dập, đôi tay run run nắm lấy tay người đó như không thể buông ra nữa… Người thanh niên đó quay lại, im lặng nhìn cô tỏ vẻ kì lạ đến khó hiểu. Khi đã ổn định thần trí, cô mới ngước khuôn mặt ướt lệ lên nhìn người đó, định sẽ trưng cái vẻ giận dỗi để anh hối hận và xin cô tha thứ nhưn… cô kịp hiểu một sự thật – đó không phải anh cô – người đang đứng trước mặt cô là một thanh niên với khuôn mặt lạnh tanh, đôi mắt hòa một màu tím ảm đạm, lông mày thanh tú hơi cong lên, khóe môi anh chợt vẽ lên một nụ cười nửa miệng làm cô sợ… Rõ đây không phải anh cô.

- Onii-chan ? – không biết từ đâu một cô bé khác xuất hiện bên người thành niên kia – bạn ấy là ai vậy ?

- Chẳng biết. – người thanh niên nhún vai tỏ vẻ bất cần – nếu muốn biết sao em không tự hỏi đi chứ, Alice.

Cô bé tên Alice nhìn cô chăm chú rồi mỉm cười dịu dàng đầy thân thiện, xóa tan bầu không khí nặng nề làm cô cũng thở phào nhẹ nhỏm phần nào. Giờ cô mới để ý, Alice có đôi mắt màu chocolate ngọt ngào trông rất đẹp, rất ngây thơ. Nó như một tiểu nhấn làm tôn thêm vẻ đẹp nhẹ nhàng như một thiên thần của cô ấy…

- Cậu tên gì ?

Câu hỏi đột ngột của Alice làm cô bỏ lại mớ suy nghĩ lộn xộn như tơ vò kia để về lại với thực tại. Có vẻ như nét đẹp của Alice đủ để mê hoặc tâm trí cô dù chỉ qua một lần chạm mặt. Và tất nhiên không phải chỉ có mình cô bị vẻ đẹp kia chiếm lĩnh… xung quanh cô… hầu như đều ngoái lại… Khi đã định thần, cô cố che đi sự thất vọng của mình để nở một nụ cười gượng gạo.

- À… tớ tên là Mira, Mira Clay.

- Chào cậu, Mira. Tớ là Alice, rất vui được biết cậu.

Alice mỉm cười dịu dàng, hàng mi cong dài lượn quanh bờ mắt nâu khẽ rung lên, đôi má hơi ửng lên. Quả là Alice thật dễ thương. Đảo mắt một hồi, đôi mắt xanh chợt chạm phải ánh nhìn không chút thiện cảm từ người con trai cô vừa nhận nhầm khi nãy. Điều đó làm cô cảm thấy ngại và có chút khó xử. Mira vội cúi đầu lẫn tránh ánh mắt đó, nhưng càng làm vậy, cô lại càng muốn òa lên nức nở. Sợ… thật sự cô rất sợ ánh mắt lạnh lùng đầy nghi ngờ mà anh hướng tặng cô. Con người này thật đáng sợ - đó là tất cả những điều cô nghĩ lúc này. Nhận thấy chút kì lạ trong hành động của Mira, Alice vội nhìn về phía người thanh niên kia tỏ vẻ không hài lòng. Anh ta nhíu mày rồi thở dài quay mặt về hướng khác.

- À, đấy là anh trai tớ, Masquerade . – Alice trấn an Mira -  Trông có vẻ cụ non nhưng dễ thương lắm ! cậu không phải sợ anh ấy đâu.

Mira nhìn Alice rồi ngó sang Masquerade – người có vẻ ngoài khá giống anh mình – một cách chăm chú cho đến khi anh đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn cô, đồng thời giơ hai ngón tay tạo hình chữ V trông rất buồn cười thì sự lo sợ của Mira cũng vơi đi phần nào.

- Mira ?

Từ xa, một tiếng nói trong trẻo của một cậu nhóc trông có vẻ chạp tuổi Mira và Alice vang lên. Cái giọng trong trong chưa vỡ như con gái đầy quen thuộc làm Mira giật mình nhìn theo hướng vang âm gọi. Đó là một cậu bé với khuôn mặt tròn tròn, cái dáng thanh thanh của kẻ lãng tử trong tương lai nhưng rất đậm chất phong trần. Với Mira, cậu ta vừa là bạn thân vừa là kẻ quấy rối, luôn bám theo cô không tha.


Cậu ta chạy thụt mạng lại chỗ cô, mái tóc xanh lá đong đưa đều đặn theo nhịp bước chân, đâu đó vài lọng tóc phớt phơ rủ xuống vầng trán thanh cao, vài sợi tóc vô tình bết vào khuôn mặt lấm tấm mồ hôi. Khi đến bên cô, cậu như không còn sức để có thể nói được gì mà chỉ đặt hai tay lên gối rồi thở những hơi gấp gáp trông rất đáng thương. Mira nhìn cậu mà tròn xoe cả mắt. Cậu tìm cô ư ? Nhưng chắc gì đã thế, đến anh cô còn chưa tìm cô một cách vội vàng như thế nữa là…

- Cậu tìm tớ ư, Ace ? – Mira nhẹ nhàng hỏi

- Ừ…anh... anh Keith tìm cậu…

Như cố nén cái hơi thở dồn dập, Ace buông từng chữ một cách nặng nề. Có lẽ chạy liên tục suốt nửa giờ đã tước đi phần nào sức lực của một đứa trẻ. Chợt một chiếc khăn tay cẩn thận được đặt lên trán cậu, lau từng giọt mồ hôi đầm đìa vươn trên nước da trắng nõn. Không khó để nhận ra rằng : Mira chính là người dùng chiếc khăn đó để lau trán cho cậu. Đôi bờ má của Ace phớt một màu hồng và cậu vội cúi mặt để tránh né. Cái hành động của cậu được phản bác lại bằng một nụ cười nửa miệng từ một-người-nào-đó.

- Hai người này là ai vậy ?

- Là bạn tớ. Tớ vừa gặp họ khi nãy.

Đến lúc này Ace mới để ý sự có mặt của hai nhận vật có mặt ở đó từ nãy đến giờ. Cậu cảm thấy họ trông như đôi kim đồng ngọc nữ nhưng hiển nhiên là không thể bằng cậu và Mira thôi. Đang dửng dưng tự đắc thì Ace cảm thấy lạnh người bởi một cảm giác kì lạ. Cảm giác đó phát ra từ hai người kia, nhất là người thanh niên với mái tóc vàng trông khá giống Keith – anh của Mira. Một cảm giác bất an len lỏi và chiếm lấy tâm trí Ace khi anh nhận ra nụ cười kì lạ nơi con người kia.

“Anh là ai ? Liệu ta có thể làm bạn hay trở thành kẻ thù ? cả cô gái kia nữa…”

___________________________

description[BakuganFic] Silver flower EmptyRe: [BakuganFic] Silver flower

more_horiz
Em vào com cho Caro đây :"3
Em đã đọc đi đọc lại nhiều mà bây giờ mới com thì thật là... *cúi đầu*

Em rất thích cặp đôi AcexMira nên sẽ ủng hộ chị hết mình a~ :"3
Lời văn của Caro thì em k chê được rồi. Caro sử dụng văn miêu tả cũng như biểu cảm rất trôi chảy, mạch lạc và xúc tích. Và trên hết là đã tạo cho em sự hồi hộp để đọc chap tiếp theo (ở mấy câu cuối đó chị).
Chap này làm em có cảm giác kết thúc buồn :"3
Em cũng rất thích tên fic nha ^^~
Nghe thật ẩn dụ và có chút mơ hồ nhưng cũng rất hay.
Hình ảnh của các nhân vật đã đc Caro khắc họa rất kĩ. Đặc biệt là Mira, đáng yêu quá a~ Đây chắc là Caro đang nói về quá khứ :"3
Lời văn câu chữ của Caro thì em cần phải học tập nhiều đấy ^^~

Em là mem khá mới nên chỉ biết com đến đây thôi.
Một lần nữa xin lỗi chị vì bây giờ em mới com.
Em hóng chap~
Rất ủng hộ Caro viết tiếp *bay lại giựt tem*

description[BakuganFic] Silver flower EmptyRe: [BakuganFic] Silver flower

more_horiz
@Mèo : Thanks cậu đã ủng hộ tớ :v mong cậu tiếp tục ủng hộ :3

___________

Chap 1


"Những đám mây lững lờ trôi trên cái nền xanh thẳm

Mây bay là nhờ gió đẩy… gió đưa mây đến bất cứ đâu mây muốn…

Gió cuốn đi bao nỗi buồn nhưng cũng gieo cái giá lạnh vào những con tim yếu mềm của mây…

Nhưng thiếu gió, cuộc sống của mây chỉ còn là những chuỗi ngày tẻ nhạt..."


_______________________


Sau cuộc nói chuyện cùng anh em Alice, Ace đưa Mira đến một quán trà cuối khu chợ. Nó trông khá là lịch sự với màu xanh biển tô nhạt làm chủ đạo. Trước cửa là dàn ruy băng tím nhạt treo dọc theo khung cửa và tấm bảng hiệu khắc bằng gỗ cây trầm đắt tiền với dòng chữ “Nguyệt Hạ Hương Giang”.


Bên trong, chiếc bàn lễ tân màu nâu gỗ đặt ở nơi góc khuất, được rọi bằng thứ ánh sáng mờ ảo của chiếc đèn pha màu vàng nhạt đặt trên chậu cá kiểng. Cái không khí ảm đạm đó làm tôn thêm sự tĩnh lặng và nhẹ nhàng như một khoảng lặng của cuộc đời. Vừa bước vào, vài cậu bồi bàn chạy đến cúi đầu dạ vâng mời khách. Mira nôn nóng tìm anh mình nên chạy thật nhanh vào mà chẳng chịu đợi ai.


- Onii-chan !!!


Giọng Mira như vỡ ào trong làn nước mắt khi trông thấy cái tà áo đỏ như máu, cái bóng dáng cao cao, mái đầu vàng lỉa chỉa quen thuộc. Đúng là anh rồi ! Thật không khó để Mira nhận ra Keith – người anh cùng cha khác mẹ của cô – đang say sưa chuyện trò một cách bình thản cùng một thanh niên lạ mặt.


Không khí trong quán ảm đạm và ngột ngạt đến khó chịu dù nhìn bao quanh chỉ có vài ba người khách cùng vài cậu bồi bàn. Ace có linh cảm không tốt khi trông người thanh niên lạ kia. Hắn ta choàng chiếc khăn màu xanh lá sậm kín cả phần trên khuôn mặt và để lộ cái đuôi tóc đen huyền dài ngang lưng. Nhất là cây tiêu khắc hình phượng hoàng hắn vắt sau lưng khiến hắn trông càng thêm bí ẩn.  


Sau vài giây dò xét, Ace đưa mắt sang phía Keith, trông anh ta vẫn không có vẻ gì là lo lắng mà lại còn nở một nụ cười đầy ẩn ý với người thanh niên kia và giờ thì linh cảm mách bảo với Ace rằng có điều gì đó sẽ xảy ra, đang định buông một cậu hỏi nhưng chưa kịp mở lời thì Mira đã ùa đến ôm lấy Keith. Đôi tay bé nhỏ run rẩy níu lấy vạch áo đỏ như không thể buông rời. Keith giật mình nhìn chăm chú vào cô em gái bé nhỏ của mình.


Im lặng hồi lâu, anh nở một nụ cười nửa miệng nhưng nó vội vụt tắt ngay sau đó và thay vào là một tiếng thở dài. Anh xoa đầu cô một cái thật nhẹ rồi đưa tay lau hàng nước mắt trên gương mặt bầu bĩnh ấy. Khuôn mặt của Mira lúc này ánh lên sự vui sướng như con mèo nhỏ được chủ cưng chiều. Ace thở dài ngao ngán, dù chỉ là một đứa trẻ nhưng cậu thừa hiểu Keith là một kẻ kì quái, một thiên tài với những suy nghĩ điên rồ đầy mạo hiểm và những hành động cũng không kém phần khó hiểu.


- Đang lo lắng à, cậu bé ?


Giọng nói trầm trầm vang lên sau gáy Ace, cái hơi âm ấm phả vào cổ cậu, lướt trên làn da nỏn nà nhưng lại chất chứa một cái lạnh đến thấu xương. Ace giật mình quay lại, nhìn chầm chầm vào người vừa nói câu nói ấy. Không ai khác chính là Masquerade, anh ta đã đi theo cậu và Mira từ nãy đến giờ vì Alice không yên tâm để cho cả hai về một mình. Chính vì lẽ đó mà cô đã nài nỉ Masquerade cho mình đi cùng họ. Tất nhiên rằng Masquerade không thể bỏ cô một mình nên đành ngậm ngùi là cận vệ bất đắc dĩ cho cả ba.


- A…anh nói cái gì vậy, đồ điên ? – Ace tức giận quát dù giọng nói có phần run rẩy nhưng vẫn vọng lên cái khí khái bất tuyệt – Đừng suy đoán lung tung như thể anh biết tất cả !


- Ồ - Masquerade vờ gật gù tỏ vẻ như vừa hiểu ra vấn đề - thì ra cậu không lo lắng mà đang sợ hãi, nhỉ ?


- Anh…


Nhận ra khuôn mặt của Ace đang đỏ lên vì giận, Masquerade nhún vai rồi quay lại bên Alice. Phút chốt Ace thoáng trông thấy khéo môi Masquerade vừa nhếch lên hệt làn khói của ảo ảnh vội đến nhưng cũng vội đi. Có lẽ cậu bị hoa mắt chăng ? Nhưng quả thật cái nụ cười ấy làm cậu có cảm giác bất an hệt nụ cười của Keith…



Nụ cười của loài sói dữ bao giờ cũng có ngụ ý ẩn đằng sau…

…và nụ cười ấy cũng chính là dấu hiệu khi con mồi của nó đã xuất hiện…






___________________



- Onii-chan, kia là ai vậy ? – Mira tròn mắt nhìn người thanh niên lạ mặt kia vẻ chăm chú

- Bạn anh. – Keith trả lời cộc lốc và nhìn người kia rồi hằng giọng – chúng ta xong việc rồi.

Người kia không nói không rằng, chỉ lẳng lặng quay đi. Khi hắn bước ngang qua Ace, cậu thoái thấy đôi mắt hổ phách lạnh như cơn gió phương bắc đang liếc nhìn anh như thể sẽ lấy đi sinh mạng của cậu nếu phát hiện ra bất cứ hành động gì dại dột. Sau đó, đôi mắt ấy như  dừng lại trước hai anh em Masquerade và Alice. Đôi mắt toát lên sự bất cần và nhen nhóm một điều gì đó khó tả… Đột nhiên gót chân hắn ta khẽ quay sang phía Alice.


Không gian nặng nề bắt đầu bao trùm tất cả, nhất là cô gái với mái tóc cam bồng bềnh kia. Cô nhận ra hắn ta. Một kẻ dù có bị ngọn lửa địa ngục thiêu thì cô vẫn có thể nhận ra hắn… Tim cô đang run lên theo từng nhịp đập như cái thôi thúc của con tim yếu đuối. Chính là hắn, chính là cái dáng thanh cao đó đã nhuộm đen số phận của cô…


- Ngươi muốn gì ?


Masquerade một tay kéo Alice về phía mình, tay kia chạm vào túi áo bên phải như thể sắp lấy ra một thứ gì đó. Người thanh niên kia có vẻ e ngại nên lùi lại một bước. Gió bấc lùa vào từ cánh cửa sổ nhỏ phía sau Masquerade làm tà áo trắng của anh đong đưa theo nhịp gió thoảng và chính nó cũng nhẹ nhàng ôm lấy con người lạ mặt kia. Sau vài phút dò xét, người kia buông một tiếng hằng giọng vẻ tức giận rồi bỏ đi trước những con mắt đầy khó hiểu. Chẳng ai biết vì sao hắn lại thế… à không… chỉ có một người rõ từng cử chỉ của hắn…

_____________________


- Mưa đầu mùa thật tẻ nhạt, vội đến và cũng vội đi anh nhỉ ?

- Có lẽ, nhưng sau những cơn mưa ấy lại là tia nắng ấm áp…

- Và sau bao sóng gió chúng ta vẫn sẽ bên nhau anh nhỉ ?

- Có lẽ…


______________________


- Sao ngươi lại làm vậy ?

- Là lệnh.

- Sao ngươi lại giết họ, những người đã nuôi dưỡng ngươi ?

- Là lệnh.

- Chẳng lẽ ngươi muốn từ bỏ mọi thứ, kể cả Alice – em gái ngươi - sao ?

- Ngươi thừa biết, ta và nó không cùng huyết thống. [ cười ]

- Ngươi…

- …


__________________

Có thể em hận anh

Có thể em sợ anh

Nhưng với anh, em là vì sao, là thứ ánh sáng dịu dàng soi rọi con tim yếu đuối này

Em là thiên thần, là tất cả trong cuộc sống đầy những đau khổ của anh

Anh sẽ như làn gió… thổi từng cơn dịu dàng, ôm lấy từng lọng tóc yêu kiều của em…

..để chúng mãi mãi thuộc về anh… chỉ mình anh…



........................................

description[BakuganFic] Silver flower EmptyRe: [BakuganFic] Silver flower

more_horiz
Mas và Keith có mái tóc khá giống nhau nên việc nhầm lẫn, lại nhất là giữa đám đông, cũng không phải điều gì quá khó hiểu ~ cách họ gặp nhau thật tình cờ, nhưng dưới mọi câu chuyện như thế này thì tình cờ mà lại chẳng phải tình cờ, mà như thể tất cả đã được sắp đặt từ trước ~ những tình tiết diễn ra 1 cách êm đềm, nhẹ nhàng xen chút lãng mạn, dù cho có sự lạnh lùng của Mas và Keith nhưng những ân cần của Alice, Mira và Ace có vẻ như đã thổi hơi ấm xóa nhòa cái lạnh giá đó ~ sự xuất hiện của Shun làm tăng lên không khí bí ẩn, từ ngoại hình đến hành tung, có lẽ Shun cũng giữ 1 vai trò nào đó khá quan trọng trong những bí ẩn của câu chuyện này ~ đoạn đối thoại cho thấy Mas đã hoàn toàn tuân lệnh của chủ nhân, nghĩa là hoặc anh tuyệt đối trung thành, hoặc anh đã bị ràng buộc bởi điều gì đó, đã khiến anh lạnh lùng và xuống tay không thương tiếc ~ nhưng những dòng cuối cùng lại cho thấy anh rất yêu Alice, dù ở trên anh tỏ vẻ việc giết cô chỉ dễ như búng ngón tay, nhưng ở đây lại là những cảm xúc sâu đậm, nên có lẽ sẽ nghiêng về giả thiết thứ 2 hơn ~ hóng đáp án ~
có điều không biết tên fic có liên quan gì đến câu chuyện này hay không na~

theo tớ nghĩ thì chap0 giống như kể lại 1 câu chuyện mơ hồ, có thể là đã xảy ra trong quá khứ, có thể là đang tiếp diễn, có thể là tương lai, rồi tất cả mới thực sự bắt đầu ở chap1, mọi thứ giữa chap 0 và chap1 không tiếp diễn nhau, có liên quan nhưng không rõ ràng thì hợp lí hơn ~ nên có lẽ chap0 nên để là chap1 còn chap1 nên để là chap2 thì hơn a ~
lời văn cậu khá mượt nhưng nhiều chỗ còn vội ~ cậu viết khá tốt thể loạn slice of life và romance nhỉ na~ có điều tớ chưa thấy được điểm nhấn của nó a ~

description[BakuganFic] Silver flower EmptyRe: [BakuganFic] Silver flower

more_horiz
*nhảy vào com*
Bây giờ mới com cho chị, thành thật xin lỗi ạ *cúi*

Keith ơi sao anh lạnh lùng và gian tà đến thế =))

Em rất thích cách Caro tả cảnh và tả ngoại hình nhân vật vì nó rất ăn nhập với nhau ~

Caro đã khắc họa khá đạt nội tâm nhân vật *le Ace* =))

Nhưng mà đến cái phần chữ nghiêng ở đoạn mưa đầu mùa là ai nói với ai vậy ạ :"3

Và tại sao Keith và Mira lại là anh em cùng mẹ khác cha *lăn lộn* Em nghĩ là chắc tác giả đặt ra thì nhất định là có ý định rồi :3

Em khá là hồi hộp vì không biết là Keith cười nhếch khi nhìn Mira thì nó có ẩn ý gì đằng sau :))

Em com tới đây thôi *bay lại giựt phong bì*
Hóng chap của Caro a~ :3
P/s : thanks Caro đã com os cho em *ôm*

description[BakuganFic] Silver flower EmptyRe: [BakuganFic] Silver flower

more_horiz
Bóng dáng nhỏ nhắn của một cô bé với đôi hài đỏ hoảng loạn chạy trên nền cỏ xanh ngát, đôi mắt màu biển dáo dác hết đảo hướng này lại trông hướng khác

vì vấn đề mắt mũi kèm nhèm mà mình đã bỏ qua cái dòng gạch chân kia, cho đến khi đọc lại lần thứ 2 mình mới ngộ ra sự việc, chứ ban đầu mình đoán cô bé đó chính là Alice, anh trai cô là Mas. Khi cái đầu vàng kia qua lại, "Alice" giật mình nhận ra đó không phải là anh mình, thậm chí bên cạnh "anh" cũng có 1 Alice khác giống cô y hệt. Cô hoang mang. Họ là ai? Sao lại giống hai anh em cô như vậy?

Kết quả vì cái tội đọc thiếu mà trí tưởng tượng của mình đã bay quá xa rồi =))

Mình có 1 thắc mắc là Mira bao nhiêu tuổi? Ace chắc bằng tuổi bợn ấy, và có vẻ bạn Ace đã "rung rinh" hơi sớm so với tuổi :v Aiz, thực ra thì mấy fic trước của mình cũng có chuyện tình con trẻ như thế này, như gần đây đọc lắm chuyện "người lớn" quá nên giờ đọc lại thể loại này cảm giác hơi lạ :D

*tiếp tục theo dõi* đến đoạn in nghiêng ở cuối chap 1 khiến mình rất nghi vấn ah~ Không biết "ngươi" là Mas hay Shun. Nếu là ai đi chăng nữa thì mình vẫn nghĩ người này và Alice sẽ là cặp chính của fic :3

hóng fic ah :)

P/s: Phong trần phong trần phong trần *kéo-ing*





description[BakuganFic] Silver flower EmptyRe: [BakuganFic] Silver flower

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply