Đó là một buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Một cô gái chừng 16 tuổi, mái tóc cam bồng bềnh xõa ngang eo, mặc một bộ đầm màu tím với làn da trắng nõn trông khác gì một thiên thần. Cô đang đi hái thuốc cho người anh trai của mình. Đến dưới chân một vách núi, cố bỗng thấy một chàng trai trạc tuổi cô,mái tóc đen dài nằm ngất ở đó. Hình như anh ta bị thương rất nặng. Cô đành phải đưa anh ta về nhà....
Về phần chàng trai, anh đã phải một mình chống chọi 10 tên ninja vì anh bị kết tội oan giết cha. Một tên ninja hèn hạ đã thừa lúc anh không để ý đã tấn công anh từ phía sau, để lại một vết thương chí mạng. Có lẽ anh đã chết nếu như anh là một con người bình thường. Nhưng anh là một ninja quả cảm và mạnh mẽ nên anh sẽ không thể chết được, cho đến khi anh báo thù được cho cha...
Mắt anh đã bắt đầu mờ dần, sức anh đã kiệt vì mất quá nhiều máu, hơi thở gấp gáp, anh đã không còn định hướng được nữa. " Sạtttttt", ngay lúc anh sắp ngất đi, thì anh bất ngờ bị trượt xuống một vách núi. Bóng tôi nuốt chửng lấy anh. Anh ngất đi, máu vẫn tiếp tục tuôn ra...Trong giấc mơ, anh đã nhớ lại cảnh tượng lúc cha mình bị giết. Anh vừa khóc vừa gọi " cha ơi, cha ..."
- CHAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!! - Anh hét lên.
- Ối! - Là giọng một cô gái - anh làm tôi giật mình. Anh có sao không - Cô gái ôn tồn hỏi.
- Ơ... tôi không sao. Mà ở dây là ở đau vậy - Anh hỏi.
- Là nhà tôi - cô gái trả lời - tôi đã thấy anh nằm ngất ở vách núi, đang bị thương rất nặng nên tôi đã đưa anh về chữa trị suốt một tuần.
- Ôi không! Tôi đã ngất suốt một tuần rồi ư? Trong lúc tôi ngủ có ai đến tìm tôi không?...Anh hỏi.
- Không, không có ai đến tìm anh cả. Mà...anh tên gì vậy? - Cô gái hỏi.
- Tôi tên Shun, Shun Kazami. Còn cô?
Cô gái mỉm cười đáp: "tôi tên là..."
Cô chưa kịp nói jì thì " RẦM!!!", cửa mở.
- ALICE - một tên con trai có mái tóc vàng dựng đứng lênmột cách kỳ quặc chạy vào phòng - TẠI SAO TRONG LÚC ANH ĐANG Ở MĨ THÌ EM LẠI ĐƯA NGƯỜI LẠ VỀ NHÀ HẢ. eM KHÔNG BIẾT THẾ NÀO LÀ NGUY HIỂM SAO - hắn tuôn ra một mạch.
- Còn mi, tên kia, mi là ai? Tên jì? Người ở đâu? Ta chưa bao giờ gặp ngươi cả? Ngươi bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Bla bla bla - hắn tuôn ra một tràng bản tra khảo người lạ của hắn.
- Kìa anh - Cô gái nói - Người ta mới tỉnh dậy mà.( to be continue)
Về phần chàng trai, anh đã phải một mình chống chọi 10 tên ninja vì anh bị kết tội oan giết cha. Một tên ninja hèn hạ đã thừa lúc anh không để ý đã tấn công anh từ phía sau, để lại một vết thương chí mạng. Có lẽ anh đã chết nếu như anh là một con người bình thường. Nhưng anh là một ninja quả cảm và mạnh mẽ nên anh sẽ không thể chết được, cho đến khi anh báo thù được cho cha...
Mắt anh đã bắt đầu mờ dần, sức anh đã kiệt vì mất quá nhiều máu, hơi thở gấp gáp, anh đã không còn định hướng được nữa. " Sạtttttt", ngay lúc anh sắp ngất đi, thì anh bất ngờ bị trượt xuống một vách núi. Bóng tôi nuốt chửng lấy anh. Anh ngất đi, máu vẫn tiếp tục tuôn ra...Trong giấc mơ, anh đã nhớ lại cảnh tượng lúc cha mình bị giết. Anh vừa khóc vừa gọi " cha ơi, cha ..."
- CHAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!! - Anh hét lên.
- Ối! - Là giọng một cô gái - anh làm tôi giật mình. Anh có sao không - Cô gái ôn tồn hỏi.
- Ơ... tôi không sao. Mà ở dây là ở đau vậy - Anh hỏi.
- Là nhà tôi - cô gái trả lời - tôi đã thấy anh nằm ngất ở vách núi, đang bị thương rất nặng nên tôi đã đưa anh về chữa trị suốt một tuần.
- Ôi không! Tôi đã ngất suốt một tuần rồi ư? Trong lúc tôi ngủ có ai đến tìm tôi không?...Anh hỏi.
- Không, không có ai đến tìm anh cả. Mà...anh tên gì vậy? - Cô gái hỏi.
- Tôi tên Shun, Shun Kazami. Còn cô?
Cô gái mỉm cười đáp: "tôi tên là..."
Cô chưa kịp nói jì thì " RẦM!!!", cửa mở.
- ALICE - một tên con trai có mái tóc vàng dựng đứng lênmột cách kỳ quặc chạy vào phòng - TẠI SAO TRONG LÚC ANH ĐANG Ở MĨ THÌ EM LẠI ĐƯA NGƯỜI LẠ VỀ NHÀ HẢ. eM KHÔNG BIẾT THẾ NÀO LÀ NGUY HIỂM SAO - hắn tuôn ra một mạch.
- Còn mi, tên kia, mi là ai? Tên jì? Người ở đâu? Ta chưa bao giờ gặp ngươi cả? Ngươi bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Bla bla bla - hắn tuôn ra một tràng bản tra khảo người lạ của hắn.
- Kìa anh - Cô gái nói - Người ta mới tỉnh dậy mà.( to be continue)