Vẫn biết là 4rum mình toàn fan SA, mình cũng vậy nhưng đây là fic mình thích nhất về coup thần thánh của mình Neji x Tenten. Mọi người xem nhé.
------------------------------------------------
Chapter 1: Sự rạn nứt
..." Bát quái Hồi thiên chưởng"...
Tiếng gió gào cuốn phăng tất cả những gì xung quanh nó. Chỉ trong chốc lát, người ta có thể thấy hình ảnh chàng thanh niên với đôi mắt lạnh lùng đang đứng giữa một đống đổ nát. mái tóc đen dài xõa ra cùng đôi môi không hề nở một nụ cười khiến cho ta như đang tận mắt ngắm nhình dung nhan của vị thần chiến tranh oai phong lẵm liệt trong thần thoại Hy Lạp.
_Neji! Cậu đang ở đây à?
Tiếng gọi thân quen của người con gái lúc nào cũng ở bên cạnh cậu vang lên.
_Tenten! Có chuyện gì thế
Giọng nói của cậu vẫn vậy. Vẫn giọng nói lạnh như băng hà vĩnh cữu, nhưng cũng thật ấm áp như ngọn lửa thiêng từ đền thờ thấn Zeus.
Tenten chỉ nhẹ nhàng nói:
_Shikamaru vừa từ làng Cát trở về. Cậu ấy đã cầu hôn Temari rồi. Nghe đâu tháng tới họ sẽ làm lễ đính ước.
_Đính ước ? Sao không lấy quách cho rồi, còn hôn ước đính ước cái gì nữa?- Giọng nói có vẻ gắt gỏng hơn nhưng khuôn mặt thì vẫn lặng như tờ
Tenten khẽ nở nụ cười. Đôi mắt nâu hạt dẻ của cô ít khi lại thấy hiền như thế. Có lẽ cô đã quá quen với hình ảnh của cậu trai này rồi thì phải.
_Dù sao thì Shika cũng còn quá trẻ để kết hôn.
_18 rồi còn gì nữa!
_Nếu thế thì cậu cũng đã 19 mà sao chưa có bạn gái? Tenten hỏi với giọng châm chọc
Neji bỗng giật nảy mình trước câu nói của Tenten. Phải rồi.Cậu đã 19 rồi. Nhưng cậu chưa hề nghĩ cậu sẽ có người yêu. Công việc của một Ninja nặng hơn cậu nghĩ. Hơn nữa cậu lại còn phải giải quyết khá nhiều vấn đề trong dòng họ do chú của cậu-người đúng đầu nhà Hyuga, cũng chính là bố của Hinata-giao cho cậu. Cậu đã suýt quên mình vốn là người nhà Phân gia, và cả dòng họ Hyuga cũng vậy. Cậu chưa bao giờ có ý nghĩ là cậu sẽ đi chơi với một người con gái, chỉ vì cậu quá bận rộn.
Còn Tenten, cô cứ đứng đó ngắm người con trai cô thầm yêu từ lâu. Cô không biết cậu sẽ nói gì để đáp trả cho câu nói của cô. Đột nhiên, trong đầu cô xuất hiện một câu hỏi:"Đúng. Mình cũng đã 19 tuổi. Vậy tại sao mình cũng chưa có ai đi cùng?"
_Nhìn Sakura thật hạnh phúc! Cô nói với giọng buồn hẳn đi
_Hạnh phúc chỗ nào? Lần này thì tới lượt Neji hỏi vặn lại cô
_Cậu ấy với Sasuke. Thật là một cặp đẹp đôi. Đi đâu cũng như hình với bóng vậy.-Cô nói, nhưng mặt cô không nhình Neji mà hướng lên bầu trời xanh thăm thẳm với đôi mắt buồn rười rượi. Vậy mà bờ môi đỏ mọng của cô vẫn ẩn hiện nụ cười.
_Họ hạnh phúc thì cứ kệ họ. Tôi thì không trong mong gì về mấy cái chuyện yêu đương vớ vẩn cả. Tôi không cần người con gái nào bên cạnh cả.( Trời đát, lạnh lùng quá)
_Ừ. Tính cậu là như thế mà.
Một cơn gió nhè nhẹ lướt qua khẽ làm mái tóc nâu trầm đã được tết thành bím của cô phấp phới cùng những lọn tóc đen tuyền đã được buộc gọn phía sau của chàng trai mà cô yêu mến. Không gian tĩnh lặng lúc này thực sự cần một cái gì đó phá tan đi. Và thứ đó đã đến.
_Anh Neji!Bố em gọi anh về có việc gấp!
Giọng nói trong trẻo của Hinata vang lên. Tenten chỉ lặng lé đứng nhìn hồi lâu rồi quay lưng đi:
_Nhắc mới nhớ, mình cũng có việc cần làm. Hẹn gặp sau nhé!
Như thấy điều gì đó khác thường, Hinata khẽ hỏi:
_Chuyện gì giữa hai người thế?
_Chẳng có chuyện gì! Về thôi!
Còn Tenten...
Cô rảo bước đi trên con đường mòn của khu rừng quen thuộc thửo nào khi cô và Neji vẫn thường cùng luyện tập. Rồi cô đã chạy thật nhanh, thật nhanh. Từng câu nói của Neji cứ mãi văng vẳng trong tim cô
..."Họ hạnh phúc thì cứ kệ họ. Tôi thì không trong mong gì về mấy cái chuyện yêu đương vớ vẩn cả. Tôi không cần người con gái nào bên cạnh cả"....
Cô cứ chạy mãi, rồi khụy lại giữa đường, và cô khóc.
Từng giọt lệ của cô cứ mãi rơi, lăm dài trên khuôn mặt trái xoan của cô
_Cậu là Tenten phải không?
Giọng nói ấm áp từ đâu vọng tới tai cô.
Trước mặt cô lúc này là một chàng trai tóc cắt ngắn có khuôn mặt hao hao giống Sasuke, nụ cười thật thân thiện khác hẳn với Neji.
Cậu ta đưa cho cô một chiếc khăn tay và nói:
_Có thật cậu là Tenten không?Trông chẳng giống chút nào. Khóc lóc làm cậu xấu đi đấy!
Cảm giác ấm áp, lạ lùng khi ở cạnh anh chàng này làm trái tim cô khẽ rung động, mặc dù cô đã biết cậu từ lâu.
_Sai đó ư? Cậu làm gì ở đây vậy?
_Tôi đang ngắm nhìn nàng tiên nữ tóc nâu đen của team Gai khóc trong rừng.-Sai cười
Nụ cười tưởng chừng như đã mất lại nở rộ trên đôi môi cô. Cô lau vội giọt nước mắt trên má rồi nói:
_Thật xấu hổ khi để cậu nhìn thấy mình trong bộ dạng này.
Cô đứng dậy, cúi chào cậu rồi ra đi.
Sai vẫn đứng đấy. Lúc này trong cậu ngập tràn hình ảnh người con gái có đôi mắt nâu buồn đang nhỏ lệ, chiếc mũi dọc dừa cùng đôi môi đỏ mọng nổi bật trên làn da trắng hồng. Cậu cảm thấy như có gì thay đổi trong cậu mà cậu không thể giải thích.
------------------------------------------------
Chapter 1: Sự rạn nứt
..." Bát quái Hồi thiên chưởng"...
Tiếng gió gào cuốn phăng tất cả những gì xung quanh nó. Chỉ trong chốc lát, người ta có thể thấy hình ảnh chàng thanh niên với đôi mắt lạnh lùng đang đứng giữa một đống đổ nát. mái tóc đen dài xõa ra cùng đôi môi không hề nở một nụ cười khiến cho ta như đang tận mắt ngắm nhình dung nhan của vị thần chiến tranh oai phong lẵm liệt trong thần thoại Hy Lạp.
_Neji! Cậu đang ở đây à?
Tiếng gọi thân quen của người con gái lúc nào cũng ở bên cạnh cậu vang lên.
_Tenten! Có chuyện gì thế
Giọng nói của cậu vẫn vậy. Vẫn giọng nói lạnh như băng hà vĩnh cữu, nhưng cũng thật ấm áp như ngọn lửa thiêng từ đền thờ thấn Zeus.
Tenten chỉ nhẹ nhàng nói:
_Shikamaru vừa từ làng Cát trở về. Cậu ấy đã cầu hôn Temari rồi. Nghe đâu tháng tới họ sẽ làm lễ đính ước.
_Đính ước ? Sao không lấy quách cho rồi, còn hôn ước đính ước cái gì nữa?- Giọng nói có vẻ gắt gỏng hơn nhưng khuôn mặt thì vẫn lặng như tờ
Tenten khẽ nở nụ cười. Đôi mắt nâu hạt dẻ của cô ít khi lại thấy hiền như thế. Có lẽ cô đã quá quen với hình ảnh của cậu trai này rồi thì phải.
_Dù sao thì Shika cũng còn quá trẻ để kết hôn.
_18 rồi còn gì nữa!
_Nếu thế thì cậu cũng đã 19 mà sao chưa có bạn gái? Tenten hỏi với giọng châm chọc
Neji bỗng giật nảy mình trước câu nói của Tenten. Phải rồi.Cậu đã 19 rồi. Nhưng cậu chưa hề nghĩ cậu sẽ có người yêu. Công việc của một Ninja nặng hơn cậu nghĩ. Hơn nữa cậu lại còn phải giải quyết khá nhiều vấn đề trong dòng họ do chú của cậu-người đúng đầu nhà Hyuga, cũng chính là bố của Hinata-giao cho cậu. Cậu đã suýt quên mình vốn là người nhà Phân gia, và cả dòng họ Hyuga cũng vậy. Cậu chưa bao giờ có ý nghĩ là cậu sẽ đi chơi với một người con gái, chỉ vì cậu quá bận rộn.
Còn Tenten, cô cứ đứng đó ngắm người con trai cô thầm yêu từ lâu. Cô không biết cậu sẽ nói gì để đáp trả cho câu nói của cô. Đột nhiên, trong đầu cô xuất hiện một câu hỏi:"Đúng. Mình cũng đã 19 tuổi. Vậy tại sao mình cũng chưa có ai đi cùng?"
_Nhìn Sakura thật hạnh phúc! Cô nói với giọng buồn hẳn đi
_Hạnh phúc chỗ nào? Lần này thì tới lượt Neji hỏi vặn lại cô
_Cậu ấy với Sasuke. Thật là một cặp đẹp đôi. Đi đâu cũng như hình với bóng vậy.-Cô nói, nhưng mặt cô không nhình Neji mà hướng lên bầu trời xanh thăm thẳm với đôi mắt buồn rười rượi. Vậy mà bờ môi đỏ mọng của cô vẫn ẩn hiện nụ cười.
_Họ hạnh phúc thì cứ kệ họ. Tôi thì không trong mong gì về mấy cái chuyện yêu đương vớ vẩn cả. Tôi không cần người con gái nào bên cạnh cả.( Trời đát, lạnh lùng quá)
_Ừ. Tính cậu là như thế mà.
Một cơn gió nhè nhẹ lướt qua khẽ làm mái tóc nâu trầm đã được tết thành bím của cô phấp phới cùng những lọn tóc đen tuyền đã được buộc gọn phía sau của chàng trai mà cô yêu mến. Không gian tĩnh lặng lúc này thực sự cần một cái gì đó phá tan đi. Và thứ đó đã đến.
_Anh Neji!Bố em gọi anh về có việc gấp!
Giọng nói trong trẻo của Hinata vang lên. Tenten chỉ lặng lé đứng nhìn hồi lâu rồi quay lưng đi:
_Nhắc mới nhớ, mình cũng có việc cần làm. Hẹn gặp sau nhé!
Như thấy điều gì đó khác thường, Hinata khẽ hỏi:
_Chuyện gì giữa hai người thế?
_Chẳng có chuyện gì! Về thôi!
Còn Tenten...
Cô rảo bước đi trên con đường mòn của khu rừng quen thuộc thửo nào khi cô và Neji vẫn thường cùng luyện tập. Rồi cô đã chạy thật nhanh, thật nhanh. Từng câu nói của Neji cứ mãi văng vẳng trong tim cô
..."Họ hạnh phúc thì cứ kệ họ. Tôi thì không trong mong gì về mấy cái chuyện yêu đương vớ vẩn cả. Tôi không cần người con gái nào bên cạnh cả"....
Cô cứ chạy mãi, rồi khụy lại giữa đường, và cô khóc.
Từng giọt lệ của cô cứ mãi rơi, lăm dài trên khuôn mặt trái xoan của cô
_Cậu là Tenten phải không?
Giọng nói ấm áp từ đâu vọng tới tai cô.
Trước mặt cô lúc này là một chàng trai tóc cắt ngắn có khuôn mặt hao hao giống Sasuke, nụ cười thật thân thiện khác hẳn với Neji.
Cậu ta đưa cho cô một chiếc khăn tay và nói:
_Có thật cậu là Tenten không?Trông chẳng giống chút nào. Khóc lóc làm cậu xấu đi đấy!
Cảm giác ấm áp, lạ lùng khi ở cạnh anh chàng này làm trái tim cô khẽ rung động, mặc dù cô đã biết cậu từ lâu.
_Sai đó ư? Cậu làm gì ở đây vậy?
_Tôi đang ngắm nhìn nàng tiên nữ tóc nâu đen của team Gai khóc trong rừng.-Sai cười
Nụ cười tưởng chừng như đã mất lại nở rộ trên đôi môi cô. Cô lau vội giọt nước mắt trên má rồi nói:
_Thật xấu hổ khi để cậu nhìn thấy mình trong bộ dạng này.
Cô đứng dậy, cúi chào cậu rồi ra đi.
Sai vẫn đứng đấy. Lúc này trong cậu ngập tràn hình ảnh người con gái có đôi mắt nâu buồn đang nhỏ lệ, chiếc mũi dọc dừa cùng đôi môi đỏ mọng nổi bật trên làn da trắng hồng. Cậu cảm thấy như có gì thay đổi trong cậu mà cậu không thể giải thích.