MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan short fic] Cỏ úa.

power_settings_newLogin to reply
+9
Sanyonara
pressica_sakura
Haruko_Alice
Kazuma_Kaito
Mizu Lucifer
Furin
Ankh
Hino Asa
izumi_ishiharu1998
13 posters

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 Empty[Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
First topic message reminder :

Tên fic :[Bakugan short fic] Cỏ úa.
Tên tác giả izumi_ishiharu1998 (gọi zumi được òi).
Thể loại : Sad , romance .
Tình trạng fic: completed
Nhân vật : Ace,Mira
Summary :Phép màu ư ? Bạn muốn tìm nó ? Không cần phải tìm đâu xa , nó ở ngay trong chúng ta đây này.
Lần đầu viết fic, có gì góp ý giúp mình nha!

Spoiler :

***********************************
Chap 1
(23-5-2000)Ga tàu điện ngầm Tokyo.


“Xin quý hành khách chú ý , chuyến tàu khởi hành đi Oita chuẩn bị xuất phát , quý hành khách hãy mau ổn định chỗ ngồi , kiểm tra lại hành lí để tàu bắt đầu chạy.”
Sau thông báo từ loa phát thanh của nhà ga , những người còn ở bên ngoài nhanh chóng kết thúc cuộc chia tay bịn rịn với người thân , rồi bước lên con tàu lớn màu xanh lá thẫm . Duy trong số đó có hai mẹ con không người tiễn đưa , cũng không buồn lên tàu từ sớm , ngay cả khi đã nghe lời thông báo .Mẹ nắm tay con , con nắm tay mẹ , hành lí vỏn vẹn chỉ có hai túi đồ . Họ đứng im như hai bức tượng giữa nhà ga , mặc kệ những ánh mắt hiếu kì từ người khác mỗi lần đi ngang qua .Có lẽ, họ muốn nhìn ngắm nơi đây thật kĩ ,trước khi rời xa nó…Mãi mãi ?


-Xin lỗi ,chị và cháu có lên tàu không ạ ? –Một anh soát vé hỏi ,kéo hai mẹ con kia trở về thực tại .


-Vâng ,có chứ,tôi đã mua vé rồi đây này !-Người đàn bà sực tỉnh ,giơ hai chiếc vé lên ,rồi quay lại nói với cô con gái –Đi thôi con!


Hai người bước lên tàu , vì các toa khác đã chật nên họ phải ngồi ở toa cuối cùng .Con tàu cũng bắt đầu xuất phát. Khi đã yên vị, bà mẹ đặt hai túi đồ lên chiếc ghế bên cạnh rồi lấy quyển sách nhỏ trong túi áo ra đọc . Còn cô con gái – lúc này đã cởi chiếc nón len lụp xụp ra, để lộ mái tóc cam ngắn với những đường cắt tỉa nhọn hoắc đầy táo bạo , mà đó thực ra không phải là cắt tỉa ,từ lúc cha sanh mẹ đẻ tóc nó đã như vậy rồi . Nó ngồi xuống bên cạnh mẹ mình và giật áo bà.


-Gì thế con gái ?-Bà mẹ rời mắt khỏi quyển sách , âu yếm hỏi .


-Chán mẹ quá , sao lại đi sớm thế này ,con còn chưa kịp tỏ tình với anh Keith nữa ,biết bao giờ mới được trở về Tokyo chứ!-Nó nói ,vẻ buồn bã.


Bà mẹ mỉm cười đáp lại :


-Chẳng phải mẹ đã nói với con rồi sao ,chúng ta về quê là do ý bà ngoại con muốn thế mà, biết đâu khi về quê rồi con sẽ quen được một anh chàng dễ thương còn hơn Keith thì sao, Mira!


Nghe mẹ mình nói vậy ,nó khẽ nhăn mặt quay đi chỗ khác .Gì chứ?Cái lí do mà mẹ đưa ra, nó biết thừa đó hoàn toàn là lời nói dối ,hôm qua nó đã nghe lén được cuộc nói chuyện giữa mẹ và một người đàn ông lạ mặt ,họ đề cập đến vấn đề gì mà “bị siếc nợ”,”bị siếc nhà”.Nó chẳng hiểu quái gì hết ,và nó cũng không biết tại sao mẹ lại nói dối nữa ,với đầu óc của một đứa trẻ mới 6 tuổi ,việc suy nghĩ những điều đó đối với nó thật là khó khăn .Haiz!!!


Thôi quên đi ,điều khiến nó buồn nhất bây giờ là phải rời xa anh Keith ,anh luôn bảo vệ nó khi bị người khác trêu chọc ,đối với Mira này ,anh Keith giống như một người anh trai vậy ,có khi còn…hơn thế nữa .Thế mà mẹ lại nói “con sẽ quen được một anh chàng dễ thương còn hơn Keith”,hổng dám đâu !


Nghĩ tới đây ,Mira bất giác đỏ mặt ,nó thích anh Keith lâu rồi nhưng chẳng dám ngỏ lời, sợ bị anh từ chối, nhưng giờ thì nó thấy suy nghĩ đó thật ngu ngốc .Chẳng bao giờ được tỏ tình với ảnh nữa rồi …


Nhưng cũng may, Mira mới chỉ là một nhóc con 6 tuổi hồn nhiên ,mau giận chóng quên ,nên chuyện “tỏ tình” cũng chẳng khiến nó buồn lâu,một lúc sau , khẽ tựa đầu vào cửa sổ – nó thiếp ngủ…


*******************************


-Cốp! Á! –Mira đang say ngủ thì bị va đầu vào thành cửa ,thức giấc.
Nó tức mình ,định…mắng cho cái cửa kia một trận ,nhưng thấy mẹ mình cũng đang ngủ, nó không nỡ lớn tiếng. Mira thở dài ,xoa xoa chỗ đau, rồi lại quay ra cửa sổ .Đây quả là một quyết định đúng đắn khi…


-Woa, đẹp quá!-Mira thốt lên kinh ngạc ,bên ngoài ô cửa sổ hiện giờ là một khung cảnh vô cùng nên thơ ,phía xa xa là trập trùng đồi núi lúc ẩn lúc hiện trong màn sương đục mờ, gần hơn nữa là các thôn làng lấp ló dưới những mái ngói vàng tươi .Càng tuyệt vời làm sao khi dọc hai bên đường ray ,những đồng cỏ lau xanh mướt luôn gợn sóng nhịp nhàng mỗi khi có gió thổi qua. Toàn bộ những tuyệt cảnh trên đã cho Mira biết rằng , cô đã đến Oita .Không giấu được niềm bất ngờ và vui sướng ,Mira chạy tới lay mạnh mẹ mình dậy :


-Mẹ…mẹ…chúng ta tới nơi rồi !


-Gì thế con gái ? –Người mẹ hỏi bằng giọng ngái ngủ.
-Chúng ta tới Oita rồi mẹ ơi , tới rồi ,tới rồi!-Mira hét lên .


-Thế thì tuyệt rồi .Sao? Con thấy cảnh quê mình đẹp không ?


Mira vỗ tay bốp bốp:


-Đẹp !Đẹp lắm luôn đó mẹ !


-Ừ !-Người mẹ mỉm cười ,bà đã yên tâm phần nào nhờ tính chóng quên của cô con gái nhỏ.Tội nghiệp! Nó không có ba nên luôn bị bạn bè chọc ghẹo ,mỗi lần như thế ,nó đều giấu nhẹm với bà vì sợ bà buồn .Đã thế ,trong những ngày gần đây ,nó phải gặp những biến cố mang tính chất “người lớn” mà nhẽ ra một đứa trẻ 6 tuổi không nên hứng chịu .Rồi từ đây ,bà sẽ dốc hết sức mình để tạo dựng cho nó một tương lai tươi sáng hơn…


*********************************


-Bà !-Mira hét lên, chạy đến ôm chầm lấy một bà lão hiền từ ,đầu tóc đã bạc phơ ,gương mặt già nua móm mém ,duy ánh mắt vẫn toát lên vẻ phúc hậu lạ kì .Bà dang tay ôm đứa cháu nhỏ vào lòng ,vuốt tóc nó, vỗ vỗ vai nó đầy yêu thương .


-Cháu bà lớn quá ,nhớ hôm nào cháu còn bập bẹ tập nói ,tập đi thôi !


-Mẹ, con của con là phải thế chứ !- Mẹ Mira đùa .


-Thôi ,cả hai mau vào nhà nghỉ ngơi đi !-Bà lão nói ,hiền từ .


Đó không phải ai khác mà chính là bà ngoại ruột của Mira . Bà hoàn toàn biết những gì đã xảy ra với gia đình nó trong thời gian qua ,nhưng cũng giống mẹ nó ,bà vẫn tỏ ra bình thường và vui vẻ để nó không phải lo lắng .


“Tội nghiệp cháu tôi !”-Bà nhủ thầm rồi bất giác thở dài .


-Sao bà buồn thế ạ ? Bà không vui khi cháu về đây ư ? –Mira ngây thơ hỏi .


-Không đâu cháu yêu ạ! Ta rất vui về điều đó là đằng khác ,ta có buồn bã gì đâu nào.-Bà chối và cố lảng sang chuyện khác –Giờ thì cháu có muốn vào nhà và thưởng thức món súp khoai nghiền nóng hổi của ta không nào?


-A, cháu…


-Sẽ rất hấp dẫn đấy !-Mẹ Mira hào hứng bồi thêm .


Thực ra trong đầu Mira đang toan tính một chuyện khác ,nó muốn khám phá vùng đất xinh đẹp này nhiều hơn nữa ,nhưng khi nghe mẹ và bà quảng cáo về món súp hấp dẫn như vậy ,nó cũng hơi lưỡng lự .Giờ thì nó đang phân vân giữa hai lựa chọn: súp,đi khám phá,súp,đi khám phá,súp,đi khám phá.Haiz!!!


Sau một hồi “đấu tranh tâm lí” căng thẳng, cuối cùng ,thú tò mò cùng tinh thần ham khám phá cái mới của Mira đã đánh gục cái vị giác “yếu ớt” kia. Nó nói thật to và dõng dạc:


- Thưa mẹ và bà ,con muốn đi khám phá vùng đất mới này nhiều hơn nữa ,giống như Cristoforo Colombo khám phá ra châu Mĩ ấy ,cho nên việc ăn uống để sau cũng được ạ !
Bà và mẹ Mira trố mắt ra nhìn nó ,không tin rằng một đứa trẻ như nó có thể nói năng “người lớn” như vậy ,có thể từ chối một bữa ăn ngon lành chỉ để đi khám phá như vậy . Nhưng thôi ,con trẻ đang tuổi phát triển ,cứ để nó tự do .Bà và mẹ Mira phì cười rồi gật nhẹ đầu, đủ để cho nó biết là đề nghị của nó đã được chấp thuận .


-A!Con cảm ơn bà ,cảm ơn mẹ !-Mira hét lớn và chạy vụt đi .Để lại bà và mẹ nó vừa cười vừa lắc đầu nhìn theo.

Mira à,con đang đi gặp định mệnh của đời mình đấy !-Thượng Đế từ trên cao nhìn xuống, khẽ mỉm cười.
End chap 1
P/s: chap 2 còn đang trong quá trình type ,nhưng sẽ post sớm thui à!^_^





Được sửa bởi izumi_ishiharu1998 ngày Sun May 06, 2012 10:08 pm; sửa lần 4.

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
Chap 3
Cạch !

Mira mở cửa bước vào nhà, hít lấy hít để mùi súp ngào ngạt tỏa ra từ gian bếp .

-Chào mẹ ,con mới về !-Mira nói và ngồi xuống chiếc ghế gần nhất .

Người mẹ quay lại ,mỉm cười ,đặt tô súp nóng hổi xuống bàn ăn, rồi dịu dàng hỏi:

-Con đi chơi vui chứ ?

-Cũng được mẹ ạ !-Nó cố đáp cho qua, vì giờ nó đã quá mệt và chỉ muốn được nghỉ ngơi.

Nhưng bà mẹ như vẫn chưa muốn kết thúc màn “tra khảo”:

-Thế con có đi thăm Đồng Cỏ Úa không ?

Mira sặc ngay ngụm súp vừa mới ăn ,vì chưa thổi kĩ nên súp cứ trôi tuột xuống cổ họng nó ,bỏng và đau rát kinh khủng .Mẹ Mira vội vàng lấy li nước gần đó đưa cho con mình uống ,xuýt xoa:

-Con sao vậy Mira ,thấy đỡ rát chưa, nguy hiểm quá đi mất !

-Ừhm ,con không sao đâu mẹ !- Mira ậm ừ ,vẻ mặt đã khá hơn đôi chút ,tuy là nó còn rát lắm chứ,nhưng nó chẳng muốn làm mẹ mình lo lắng thêm.

Người mẹ thở phào :

-Con thật là ,sao mẹ nhắc đến Đồng Cỏ Úa con lại bất ngờ như thế ?

-Con không ngờ mẹ cũng biết đến cái nơi kinh khủng ấy!-Mira nhăn mặt

Người mẹ bật cười :

-Ai mới đến thăm đồng cỏ ấy lần đầu cũng đều nói như thế cả ,nhưng dần rồi sẽ nhận ra điều đặc biệt mà chỉ nơi đó mới có thôi con ạ!

- Con thấy nó đâu có gì đặc biệt ngoại trừ việc nó rất là xấu xí !-Mira cãi.

-Rồi con sẽ biết thôi !- Bà mỉm cười đầy ẩn ý rồi mở cửa bước ra ngoài –Giờ mẹ phải đi đón bà con về đây.

Cạch !

Mira thấy hơi bất ngờ và khó hiểu trước những lời nói vừa rồi của mẹ nó, sao nghe trại trại như Ace nói ấy nhỉ .Có đúng là cánh đồng ấy có điều gì đó rất đặc biệt mà Mira này chưa khám phá ra không .Ôi,sao bây giờ trong đầu nó toàn những chuyện khó hiểu không thế này !


*************************************

Mira cảm thấy hôm nay mình là một người cực kì bệnh hoạn ,khó hiểu ,khùng điên, ngu ngốc nhất trên quả đất này. Cả đêm hôm qua nó cứ trằn trọc không ngủ chỉ vì mải mê suy nghĩ cái gọi là “điều-đặc-biệt-ở-Đồng-Cỏ-Úa” ,để rồi hôm nay đây nó đi đến một quyết định mà chính nó cũng không ngờ tới :Đến thăm Đồng Cỏ Úa. Mira chẳng biết ma xui quỷ khiến nào làm nó đi tới đây .Chỉ biết rằng trong lòng nó hiện giờ là sự tò mò ,thích thú về một điều bí ẩn chưa được giải đáp, hay nói đúng hơn là lòng ham muốn ,muốn được…gặp Ace một lần nữa !

Chẳng phải nó có ý gì với cậu ấy đâu .Chỉ là nó đã dần cảm thấy cánh đồng này cũng…hay hay ,nó muốn xin lỗi Ace vì đã làm cậu chàng cụt hứng và bực bội vào ngày hôm qua .Còn nữa ,Mira mới chuyển tới sống ở đây thôi ,cho nên nó cảm thấy rất là cô đơn ,và việc đám trẻ trong làng xua đuổi nó hôm nọ đã quá rõ ràng để chứng minh một điều :ngoài Ace ra sẽ chẳng ai làm bạn với nó nữa .Chính vì vậy nên nó không thể để người bạn duy nhất này cũng trở nên xa lánh nó ,nó phải…

-Này ! Làm gì mà ngẩn người ra vậy ?

Mira quay lại ,nó không giật mình nữa ,tuy chỉ mới nghe ngày hôm qua nhưng chất giọng trầm trầm chuyên gia làm người khác giật mình ấy không quá khó để tìm ra chủ nhân của nó- Ace ,hiện giờ đang lù lù đứng sau lưng cô:

-Tôi hỏi cậu làm gì mà ngẩn người ra vậy ?-Ace nhắc lại .

-Tôi đâu có ngẩn ngơ gì đâu !-Mira lúng túng phân bua.

-Vậy hả, mà ngộ thiệt nha, hôm qua chê cánh đồng này tơi tả.Mà sao giờ lại ngồi đây ngắm nghía nó dữ thế !-Ace ngồi xuống bên cạnh Mira và nói.

Biết rõ rằng Ace nói như vậy là có hàm ý châm chọc ,nhưng Mira không tức,chỉ nhỏ nhẹ:

-Tôi đến đây vì muốn xin lỗi cậu về chuyện hôm qua ,tôi có hơi lớn tiếng với cậu, và tôi cũng dần cảm thấy cánh đồng này không đến nỗi quá tồi tệ !

-Cậu biết thế là tốt !-Ace ngửa mặt ra sau ,tựa đầu vào gốc cây gần đó ,cười khoái chí.Cậu có hơi bất ngờ về thái độ của Mira hôm nay ,nó khác hẳn ngày hôm qua ,lịch sự hơn, e dè hơn và… dễ thương hơn nữa,nhưng như thế thì càng tốt chứ sao !

Mira cũng tựa đầu vào gốc cây,không nói gì,chỉ khép hờ đôi mắt.

Im lặng!

Một cảm giác kì lạ nhe nhói trong lòng.

Đó là gì vậy ?

Không biết !
********************************

Ace vuốt nhẹ mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán ,nheo mắt nhìn mặt trời chói chang đã lên đến đỉnh đầu .Đã gần trưa rồi, cậu ngủ quên mất ,phải về nhanh thôi kẻo bố mẹ lo!
Khoan đã ! Sao nghe như có luồn hơi âm ấm phả nhẹ vào cổ cậu vậy nhỉ? Ace nhẹ nhàng quay lại ,và thoáng giật mình khi thấy Mira đang ngủ ngon lành trên vai mình ,nhưng rồi sau đó cậu lai mỉm cười.

Đôi mắt xanh đại dương thường ngày khép hờ ,hàng mi dày khẽ rung nhẹ, cánh mũi nhỏ xinh phập phồng theo từng nhịp thở ,đôi môi mỏng lâu lâu lại chép chép trông đến là đáng yêu !

-Dễ thương quá ! Như mèo con vậy !-Ace buột miệng ,khá nhỏ nhưng …

-Có chuyện gì vậy Ace ?- Mira bừng tỉnh.

Ace nói quả không sai ,cô nàng này rất giống mèo ,đặc biệt là ở chỗ tai…thính như tai mèo ,chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng đủ làm cô nàng thức giấc .

-Gì vậy Ace ?-Mira hỏi lại .

-À..à ,tôi thấy gần trưa rồi nên định gọi cậu dậy để về nhà ấy mà, kẻo bố mẹ lại lo lắng đi tìm thì mệt lắm !-Ace chối ,gãi gãi mái tóc xanh mạ làm nó rối bù lên .

-Ờ ha, tụi mình ngủ quên mất ,mau về thôi !

-Ưhm !

Hai đứa trẻ cùng bước về phía con đường mòn dẫn ra khỏi Đồng Cỏ Úa .

Một cảm giác kì lạ nhe nhói trong lòng !

Đó là gì vậy ?

Không biết !Đã nói không biết rồi mà !

End chap 3
P/s :chap sau end rồi nha ,short fic mừ !

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
bóc tem

chap hay quá Izu

chờ chap mới nha

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
phong bì ~
kute kute kute *bay bay* ~
2 bé kute wa' đi mất, trết mất thui ~
Izu vik' dễ thương lắm ah~ 2 bé đã hơi rung động ùi nha, mong chap mới của Izu nhé ~

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
Ôi ,chap cuối đây
Vì là chap cuối nên diễn biến sẽ rất nhanh ,cũng tại mình không thích những gì rườm rà ,và mình thấy cốt truyện tình cảm trẻ con vu vơ rồi trở nên thích nhau là quá cũ rồi ,mình không tả kĩ quá trình dẫn đến tình cảm giữa hai bên ,mà sẽ kể sao thật ngắn gọn ( yên tâm ,các bạn vẫn hiểu được nội dung),giống như là mình ko để tâm tới phần đó là bao nhiêu.
Các bạn có thể nghĩ fic viết sơ sài hoặc ko thik kiểu nội dung như vậy cũng được .Ok! Không sao,các bạn cứ com thỏa thích ,ko sợ mất lòng đâu ^_^ ,trọng tâm mà mình muốn hướng tới thì cứ đọc chap này sẽ hiểu, thôi,nói nhiều quá rồi ,mời đọc chap!
*****************************

Chap 4 (end)

Những ngày sau đó ,và những ngày sau đó nữa .Cả Mira và Ace đều ra thăm Đồng Cỏ Úa ,đơn giản là ra đó để ngủ ,đến gần trưa lại về ,thế thôi! Hai đứa cũng có nói chuyện với nhau, nhưng chỉ là mấy câu vu vơ của trẻ con.Tuy nhiên ,”lửa gần rơm lâu ngày lâu ngày cũng cháy” ,một phần vì đám bạn của Ace chả có ai là con gái cả (?!) ,cho nên cả hai dần cảm thấy có chút gì đó thay đổi bên trong mình :Tim đập nhanh hơn mỗi khi nhìn đối phương ,mặt thoáng đỏ nếu người bên cạnh nhìn mình lâu quá.

Một cảm giác kì lạ len lỏi trong lòng !

Đó là gì vậy ?

Không xác định được ,nhưng cũng cảm nhận được ít nhiều rồi !

Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến…
************************

Một ngày kia

Mira và Ace lại ngồi cùng nhau bên gốc cây lớn ,lặng ngắm đồng cỏ .Mira lên tiếng :

-Ace à, tôi có chuyện muốn nói !

-Thế à ,tôi cũng vậy nè !- Ace cười nhẹ.

-Cậu nói trước đi !

-Không ,cậu trước đi !

-Rồi rồi ,cả hai ta cùng nói được chưa !-Mira giàn hòa.

Và …

Nói gì thì biết rồi nhé!

Một cảm giác quá quen thuộc lan tỏa khắp lòng !

Vì sao quen thuộc ư ?

Vì đã biết gọi tên cảm giác đó là gì rồi !

************************************

Từ lúc Ace và Mira trở thành “mối tình” của nhau ,lũ trẻ trong làng đã bớt ác cảm với Mira hơn ,đứa nào cũng cởi mở nói chuyện và thân thiết với nó hơn trước ,ngay cả thằng mập to béo cũng thế .Điều đó làm Mira cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết .Tuy nhiên ,bọn trẻ trong làng lại không thích Đồng Cỏ Úa –cái nơi bất hủ của làng mình là mấy ,cho nên nơi đó vẫn là nơi dành riêng cho Ace và Mira .Chính vì thế nên tình cảm của hai đứa càng ngày càng khắn khít hơn.

*********************************

-Thấy chưa !Mẹ đã bảo rồi là con sẽ gặp được một anh chàng dễ thương còn hơn Keith mà!- Mẹ Mira vừa nhâm nhi tách trà vừa trêu đứa con gái yêu quý .

-Con biết rồi ,đừng trêu con nữa mà !-Mira đỏ mặt.

-Mẹ con nói đúng đấy chứ !-Bà nó cũng hùa theo .

-Ya !!!Con ghét bà ,ghét mẹ nhất !-Mira hét ầm lên ,chạy vụt vào phòng ,nhằm che đi khuôn mặt không khác gì trái cà chua của nó.
************************

Mùa xuân.

Nắng nhẹ .

Cỏ cháy .

Gió mát thổi qua làm mùi cỏ khô cũng trở nên dễ chịu .

Bên dưới gốc cây kia ,hai con tim cũng cảm thấy dễ chịu hơn bao giờ hết !

***********************

Mùa hè

Nắng gắt .

Cỏ cháy .

Gió nóng thổi qua hòa với cỏ khô nghe nồng nồng khó chịu.

Nhưng ,bên dưới hai gốc cây kia ,hai con tim vẫn cảm thấy mát dịu hơn bao giờ hết

**********************

Mùa thu

Nắng yếu.

Cỏ cháy .

Gió khô lạnh thổi qua cùng mùi cỏ cháy nghe âm ẩm ,ngai ngái .

Nhưng bên dưới gốc cây kia ,hai con tim vẫn cảm thấy yên bình hơn bao giờ hết.

**********************

Mùa đông

Không có nắng .

Cỏ vẫn cháy .

Gió rét rít qua chỉ tổ tạo nên cái lạnh cắt da thịt, không còn ngửi thấy mùi gì cả .Nhưng bên dưới hai gốc cây kia ,hai con tim vẫn cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết…

Hơn bao giờ hết…

**********************

-Không đời nào có chuyện đó !- Vị trưởng làng điên tiết rít lên.

Trái hẳn với thái độ này ,người đàn ông vận một bộ vest đen sang trọng ,ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế đối diện lại khá ung dung, bình thản. Ông ta nâng gọng kính lên cao,nói bằng chất giọng lạnh lùng, nhưng tận sâu bên trong là đầy sự khinh thường dành cho kẻ trước mặt mình :

-Tôi thật sự không hiểu các người cần gì ở cái cánh đồng khô héo chết dẫm ấy .Nó đem lại nguồn lợi gì cho các người hay chỉ tổ làm cái làng này xấu xí thêm ?

Vị trưởng làng nhíu mày ,đáp trả bằng cái giọng khinh thường không kém :

-Đó không phải là điều ông cần quan tâm, và chúng tôi cũng chẳng muốn ông quan tâm làm gì . Việc ông cần làm ngay hiện giờ là đi khỏi đây ngay lập tức. Trong khi tôi vẫn còn giữ lịch sự với ông!

-Nhưng tôi vẫn muốn ông quyết định lại .Biến cái đồng cỏ tồi tàn ấy thành khu vui chơi rồi thì dân làng ông tha hồ mà hốt bạc.Ông thấy sao ?- Người đàn ông kia vẫn nói đều đều bằng chất giọng lạnh lùng ban nãy.

Bây giờ thì cơn giận dữ của ông trưởng làng đã lên tới đỉnh điểm ,nhưng lí trí không cho phép ông “bùng nổ” ngay lúc này .Và bằng chứng cho việc ông ta đang cố nhẫn nhịn là gương mặt đang tím tái dần lên .Nhưng người đàn ông sang trọng kia –nói chính xác hơn là chủ đầu tư của công trình xây dựng khu vui chơi trên nền cánh đồng cỏ úa ,vẫn lại giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng ,không mảy may run sợ hay biến chuyển gì hết .Trái lại ,ông ta còn nhếch môi ,tạo thành một đường nét nhỏ nhưng có thể gọi đó là “cười” ,có lẽ ông ta đang khá thích thú khi làm ngài trưởng làng tức điên lên.

-Xin nhắc lại cho ông nghe :Dù ông có hỏi tôi hàng trăm ,hàng ngàn ,hàng triệu lần đi chăng nữa .Thì câu trả lời của tôi ,à không,chúng tôi vẫn là KHÔNG .

Vị chủ thầu đứng lên ,khá nhanh và bất ngờ ,ông ta nhún vai và nói :

-Tốt thôi !Nhưng tôi sẽ quay lại ,tôi sẽ giải quyết triệt để chuyện này !

-Ừ ,ừ ,giải quyết thế nào là việc của ông ,giờ đi ngay cho !

-Hừm !-Ông ta hừ nhẹ rồi mở cửa bước ra ngoài .

“Thật phiền phức và mệt mỏi!” –Trưởng làng ca cẩm .

Cạch!!!

Tiếng cửa mở ra lần nữa !

-Gì nữa ,ông vẫn chưa bỏ cuộc hay sao ?Tôi đã nói …Ơ ,là hai cháu à ?- Ông ta hơi khựng lại khi thấy trước mặt mình là…Ace và Mira.

Vị trưởng làng đã ngoài 60 tuổi ,cái tuổi sắp gần đất xa trời nhưng vẫn chưa có một mụn cháu để cưng nựng ẵm bồng ,cho nên tất cả bọn trẻ con trong làng đều được ông coi như là cháu và hết mực thương yêu .Ace, Mira cũng nằm trong số đó .

-Hai cháu đến đây có việc gì ?- Ông âu yếm hỏi hai đứa nhóc nhỏ trước mặt mình.

-Có phải ông mặc đồ đen hồi nãy sẽ “phá” Đồng Cỏ Úa của làng mình phải không ạ ?-Ace rụt rè lên tiếng trước .

-Oh, hai cháu đừng lo ,ông “đen” đó đã bị ông xử trảm rồi ,sẽ không dám bén mảng tới làng mình mà phá Đồng Cỏ Úa nữa đâu ! –Ông vội phân bua ,cố không để tâm hồn trong sáng của hai đứa nhỏ phải lưu tâm những chuyện phức tạp của người lớn.

-Thật vậy không hở ông ?- Lần này là Mira.

-Thật chứ !-Ông ta nhấn mạnh –Giờ thì hai cháu có muốn ta dẫn đi chợ làng mua bánh ăn không nào ?

-Muốn ,muốn chứ ạ !- Hai đứa nhóc đang hơi lo sợ bỗng phấn khích hẳn lên ,đôi mắt trẻ thơ lấp lánh niềm vui, càng khiến vị trưởng làng muốn bảo vệ Đồng Cỏ Úa nhiều hơn nữa .Bởi hơn ai hết ,ông biết nơi đó là nơi thường lui tới của hai cô cậu nhóc này ,nếu nó mà mất đi thì chúng sẽ buồn biết chừng nào…

*************************************
-Ace này ,sao tối rồi mà còn rủ tớ đi chơi nữa ,đi lén thế này mẹ tớ phát hiện là mắng chết đấy !-Mira sốt sắng ,bởi giờ đã là 8h tối .Trong khi mẹ và bà đang trò chuyện ở phòng khách ,Mira đã lén trốn ra cửa sau để ra ngoài với Ace ,theo lời cậu chàng “hẹn” hồi chiều .

-Đừng lo ,tụi mình về ngay ấy mà ,chỉ là đi thăm dò tí thôi !- Ace trả lời.
Mira thắc mắc:

-Thăm dò ?Thăm dò gì ?

-Thì thăm dò xem có ai dám tới Đồng Cỏ Úa mà phá không, cậu không nghe bác trưởng làng nói hồi sáng à ?

-Nhưng bác ấy bảo là ổn rồi mà !-Mira bắt đầu nhăn nhó.

Ace đang bước thì dừng lại ,làm Mira va vào lưng cậu ,cậu quay lại ,hai tay chống nạnh ,trông chẳng khác gì “ông cụ non” đang lên lớp một đứa trẻ ,mà đứa trẻ đó ở đây không ai khác ngoài Mira :

-Ừ ,thì ổn ,nhưng biết đâu ông “đen” đó quay lại thì sao ,thì cánh đồng này sẽ bị phá hủy ,thì tụi mình sẽ không còn chỗ để chơi nữa ,thì dân làng sẽ mất đi một nơi bất hủ ,thì blah…blah…blah…
….
-Rồi ,rồi ,tớ chịu thua cậu được chưa !- Mira giơ hai tay lên xin hàng ,đáng lẽ cái sự việc nãy giờ thì Ace với cô phải đổi ngược lại mới đúng .Nhưng không ,tuy là con trai nhưng Ace rất khéo ăn nói ,hay đúng hơn là khéo nhất trong đám trẻ con trong làng .Còn Mira vốn tính cách đã lầm lì, ít nói nên chuyện ứng khẩu không giỏi là mấy .Thế nên mới…Haizzzzzzz!!!

***********************************

Đồng Cỏ Úa đã xuất hiện lấp ló đằng xa dưới ánh sáng mờ mờ của ngọn đèn điện nhỏ gần đó .Trời hôm nay không trăng ,trái lại còn đang chuyển mưa ầm ầm .

-Thế nào ,đâu có gì đâu đúng không ,giờ tụi mình về đi ,trời cũng sắp mưa rồi kìa !-Mira thúc giục.

-Ừ ,ừ ,thì về !-Ace gật gù .

Và hai cô cậu nhóc nhỏ quay trở về nhà .Bỗng ,Mira hơi khựng lại :

-Hình như tớ nghe thấy mùi dầu hỏa !

-Dầu hỏa ,cái dầu mà người lớn bắt bọn mình phải tránh xa vì nó nguy hiểm phải không
?Thôi chết ,vậy thì Đồng Cỏ Úa cũng đang gặp nguy hiểm !- Ace giật mình thốt lên.

Mira cũng đang lo sợ đến nỗi lắp ba lắp mới nói nổi một câu :

-Vậy…vậy mình…mình về làng báo cho mọi người biết…biết nhanh đi !

-Cậu về trước đi ,mình sẽ đi xem coi có chuyện gì đã !- Ace nói và vụt chạy đi ngay ,không biết rằng nguy hiểm đang chực chờ phía trước.

-Khoan đã Ace ,chờ mình…-Mira càng run sợ hơn ,nó nửa muốn chạy về làng báo cho người lớn biết ,nửa muốn chạy theo Ace để đảm bảo xem có chuyện gì xảy ra với cậu hay không .Nhưng ,nó còn quá nhỏ để phân tích xem mình sẽ đi theo hướng nào ,nó chỉ biết hành động theo bản năng ,mà bản năng của nó hiện giờ nghiêng về thứ quan trọng hơn đối với tâm thức mình .Vậy giữa Ace và Đồng Cỏ Úa ,thứ nào quan trọng hơn .Là …

*************************************

-Ace ! Đừng chạy nữa ,nguy hiểm lắm !- Mira chạy thật nhanh vào sâu trong lòng cánh đồng ,mặc cho những lá cỏ cháy khô cứa vào người ,vào mặt nó rát bỏng ,nhưng nó mặc kệ tất cả ,mục đích duy nhất của nó là kéo Ace ra khỏi vùng nguy hiểm .

Nguy hiểm ?Mira không biết nguy hiểm như thế nào, nhưng nó chắc chắn sẽ xảy ra .Chắc chắn là vậy ,cổ nó bắt đầu khan đi vì gọi Ace quá nhiều ,đôi chân muốn khụy xuống nhưng chủ nhân của nó không cho phép .Gió nổi lên mát lạnh ,báo hiệu một cơn mưa sắp tới ,tạt mạnh vào người nó nhưng mồ hôi cứ túa ra mãi…

Những con người ở bên bờ kia cánh đồng ,họ cũng đâu ngờ là mình đã phạm một sai lầm vô cùng khủng khiếp .

-Lẹ lên ,tận dụng gió đang thổi mà làm nó bùng phát nhanh ,kẻo mưa tới thì vỡ chuyện !-Người đàn ông vận một bộ vest đen sang trọng –vị chủ thầu công trình ,nhẹ nhàng châm điếu thuốc rồi quẳng chếc bật lửa cho kẻ bên cạnh ,tên này lại hừ giọng với hai tên khác đang lúi húi với thùng dầu hỏa :

-Đủ rồi ,cánh đồng này đã khô xác sẵn nên dễ bắt lửa lắm ,không cần đổ nữa đâu .Bắt đầu thôi !

Nói rồi ,hắn ta bật nhẹ nắp chiếc bật lửa ,ngọn lửa xanh vàng nhỏ bé ,gần như tắt ngúm trước những đợt gió mạnh ,nhưng đang chuẩn bị bùng phát thành một trận đại hỏa dữ dội…

-Huh ,hình như …Khoan đã!!! Có hai đứa trẻ đang ở trong cánh đồng đó !Mau dừng lại ngay!!!-Một trong hai tên tra dầu hỏa lúc nãy gào lên ,nhào tới kẻ đang cầm bật lửa .Nhưng đã quá muộn ,chiếc bật lửa vừa tuột khỏi tay kẻ đó khi hắn gào lên .
Đám cỏ xơ xác ,lại được đổ bên trên một lớp dầu nên bắt lửa rất nhanh ,ngọn lửa lớn dần ,lớn dần rồi lan ra khắp cánh đồng…
….
Ace đang chạy ,cắm đầu cắm cổ vào mà chạy ,chạy vào chỗ chết! Cậu nghe loáng thoáng ai gọi mình ,cậu mặc kệ .Nhưng ,khi cảm nhận được một luồn hơi nóng hổi phả vào người mình ,cậu buộc phải ngước mặt lên xem thử .Và…,tất cả các thông tin cậu nhận biết được hiện giờ ồ ạt đưa về não bộ ,buộc cậu phải phản xạ lại .Phản xạ đó là quay đầu mà chạy ngược lại .

Ace đang chạy ,cắm đầu cắm cổ vào mà chạy ,chạy đến chỗ sống !Cậu nghe loáng thoáng ai gọi mình ,giọng nói đó bắt đầu gần và lớn dần .Và chủ nhân của giọng nói đó cũng nhanh chóng nhận biết được chuyện gì đang xảy ra ,lại cùng cậu chạy ,chạy mãi ,chạy để níu kéo sợi dây liên kết mong manh giữa Sống và Chết ,chạy vì đó là hành động duy nhất có thể làm vào lúc này .Hơi nóng của giọt nước lăn dài trên má cả hai bị lấn áp bởi hơi nóng của ngọn lửa phừng phừng phía sau …Ôi ,mong cho mày ngắn lại đi Đồng Cỏ Úa ơi ,sao hôm nay mày dài đến vậy !

***********************************
-Áh!!!-Ace đã vấp phải một đám cỏ đan chéo vào nhau ,trông chúng giống như đám dây thừng mà để tháo được nó chỉ có nước dùng kéo hoặc dao mà cắt.

Nhưng hiện giờ không có dao ,cũng không có kéo ,chỉ có hai đứa trẻ tội nghiệp đang đứng trước lưỡi hái Tử Thần .

-Để tớ tháo nó ra cho cậu !-Mira ngồi thụp xuống ,hì hụi với đám cỏ lòng thòng.

-Đừng ,Mira ,chạy đi ,cậu phải sống ,mau chạy đi !-Ace nói ,giọng khản đặc ,đầu óc cậu hiện giờ trống rỗng ,chỉ có hình ảnh của Mira.

Mira vẫn đang vật lộn với đám cỏ ấy ,mặc cho ngọn lửa đang cách mình một quãng không xa ,giọng nó lạc đi trong tiếng nấc :

-Đám cỏ hư đốn ,sao mày không chịu rời ra hả ,rời ra mau lên !-Nó hét ầm rồi òa lên khóc nức nở.

Một bàn tay đặt lên tóc nó …

Lau đi hàng nước mắt đầm đìa của nó…

Và,một giọng nói trầm ,ấm quen thuộc ngày nào thoáng qua tai nó:

-Đừng quên tớ nhé ,Mira !

Rồi sau đó ,một lực tác động mạnh đẩy bật nó lên phía trước ,môi nó mấp máy :

-A…Ace…!!!

Mặc cho toàn thân đau rát vì bị đám cỏ cọ xác ,cậu vẫn nhoẻn miệng cười với nó thật tươi như bao lần .Nụ cười hơi…ranh ,nhưng hiền ,và đem lại cho nó cảm giác bình yên hơn bao giờ hết.

Một ngọn lửa bùng lên trước mặt .Mira quay lại chạy thật nhanh ,nó phải sống ,sống để đừng quên Ace ,và sống để nhớ về Ace .Nó dùng toàn bộ sức lực còn lại của mình vùng lên phía trước .

Thấp thoáng đằng xa là con đường dẫn vào làng ,nó lại chạy nhanh hơn nữa .Mira không biết giờ đầu óc nó đang nghĩ gì .Nó chỉ biết sau đó ,bên tai nó rả rích tiếng mưa rơi ,và loáng thoáng tiếng người í ới gọi nhau .Và ,dù mưa có nặng hạt lạnh đến đâu đi chăng nữa ,nó vẫn cảm thấy má mình âm ấm .Rồi nó ngất lịm đi ,không nhận biết được gì nữa .Vô thức!

***************************
***************************

Mira đang đứng trước một cánh đồng cỏ lau xanh mướt ,gió thổi lồng lộng tạo cho cô cảm giác thật bình yên

-Ace ,cậu đang ở đâu ?

-Tớ đang đứng trước một cánh đồng lau xanh mướt ,và tớ thoáng thấy bên kia cánh đồng có một mái tóc cam rất giống cậu

-Ừm ,thế thì tốt ?

-Sao lại tốt ?

-Thì ,…tại nó tốt thôi .Mà chuyện này mới quan trọng .

-Chuyện gì ?

-Ừm,trước đây ,một người con trai đã bỏ một người con gái trên cánh đồng này và làm nó trở nên héo tàn ,nhưng sau đó ,một người con trai khác cũng bỏ lại một người con gái khác trên cánh đồng héo tàn đó ,nhưng ,lại làm nó xanh tươi trở lại .

-Chuyện hay đấy !

-Uh,hay!

Gió vẫn thổi ,gió thổi làm cỏ lao xao ,cỏ lao xao làm một cô gái nhớ về ai đó ,ai đó lại làm cô gái cảm thấy thật hạnh phúc!























~Mira~

Một Mira 17 tuổi

Một Mira xinh đẹp

Một Mira đã trưởng thành

Một Mira biết yêu thương

Và trên hết ,một Mira không bao giờ quên Ace.

End.




description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
Bóc tem
Xem nào, Ace đã chết, đúng không?
Như nhận xét ban đầu, fic Izu rất hay, thật nhẹ nhàng, sâu lắng
Chap cuối thật buồn, diễn biến không nhanh đâu bạn, đọc vẫn hiểu và vẫn cảm nhận được những gì bạn muốn truyền đạt
+1 cho chap cuối nhé

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
hưm~~bạn viết hay lắm ah~tình tiết, diễn biến truyện rất nhẹ nhàng, sâu lắng
chẹp, buồn tình là Ace-kun chết mất rồi *khóc*

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
Fic buồn... Giọng văn nhẹ nhàng nhưng khi đọc xong thấy nặng lòng quá @@!!!
Mình rất thích cách lấy ý tưởng của bạn-Cỏ úa :)

description[Bakugan short fic] Cỏ úa. - Page 3 EmptyRe: [Bakugan short fic] Cỏ úa.

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply