MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Fiction] Black Village

power_settings_newLogin to reply
+19
Helena_Ailen
Nakashi Xukasha
Masanori Tsuyoshi
Sato blue rose
Ami
Mugetsu Haneko Phantom
Tự kỉ-chan
Yoriko_WingsWitch
Furin
Hino Asa
Kantono Fuminsho
Saeki Lucifer
Alice xx
Ankh
Nishimura Hanako
izumi_ishiharu1998
Anyamoto Aiji
milky leo
Sanyonara
23 posters

description[Fiction] Black Village - Page 2 Empty[Fiction] Black Village

more_horiz
First topic message reminder :

Title: Black Village
Author: Shiiki Gasai (ai muốn viết viết chung với tớ TT^TT)
Rating: từ K -> M (nếu tớ hứng =)) nhưng chắc T là hết)
Genres: Random (đổ xí ngầu)
Disclaimer: Các nhân vật thuộc về chính họ ~
Summary: Một ngôi làng nằm trong rừng sâu thẳm

Với tiếng chim vang lên từng hồi như đang ngã

Có ai hay

Bên trong có gì?


Một ngôi làng kì lạ và cực kì quái đản, lai tạp tùm lum phong cách cùng những cư dân tùm lum tính cách. Vâng, ngôi làng vẫn hoạt động bình thường, vui chơi bình thường, tưng tửng bình thường, du khách vẫn đến bình thường, và tới sâu bên trong tâm hồn họ vẫn bất bình thường.

A/N đây là một fiction tớ viết. Không hẳn là 4rum fic, nhưng các bạn cứ đăng kí nhân vật (không bắt buộc là bản thân mình), và tớ sẽ viết ~

Giới thiệu ngôi làng

1/ "Lão bà đứng đầu" - Salvyran Amemeichiiko (Sal-vy-ran A-me-me-i-chi-i-ko) =))
[Fiction] Black Village - Page 2 F8f4b4ae59e9052e5fb681a7ba736935_42053064.melonghair
http://nj4.upanh.com/b6.s3.d1/f8f4b4ae59e9052e5fb681a7ba736935_42053064.melonghair.jpg
Một người có thể gọi là trưởng làng, tuy nhiên lại lười mức độ nặng. Thoạt trông có vẻ như chỉ vừa 20-30 tuổi nhưng thật ra già hơn nhiều (đừng hỏi, vì tương lai con em chúng ta).
Nghiện cờ bạc và rượu, nói chung là một tệ nạn xả hội thấy rõ. Salvyran bình thường (tức trước mặt người quen) luôn có vẻ uể oải và chưa tỉnh rượu. Tuy nhiên, theo vài nguồn tin đáng tin cậy, bà ta có thể bẻ cổ bạn ngay chỉ bằng một ngón tay cái (ừ thì đừng dại mà gọi bà ta dậy khi đang ngủ)

2/ Quán coffee aka Hội Con Nhậu
Một quán nhỏ xinh hiền lành nằm trong ngôi làng, khiến ai đi ngang qua cũng có cảm tình. Tuy nhiên, hãy cẩn thận khi vừa bước vào...
Phục vụ món Tây, món Ta, món Đông, món Bắc,...
[Fiction] Black Village - Page 2 39217724
http://static.panoramio.com/photos/original/39217724.jpg
Chủ quán: El
[Fiction] Black Village - Page 2 1030679
https://2img.net/h/i1240.photobucket.com/albums/gg495/Tsuki_Fuui/1030679.jpg
Một con người khá trầm tính, ít nói. Tuy nhiên lại là một yangire (hãy cẩn thận, nhớ trả tiền trước khi ra khỏi cửa và đừng làm đổ đồ ăn đồ uống ra sàn), dễ nổi điên khủng khiếp. Là một shotacon + lolicon (nên dắt theo con nít vào, sẽ được cho kẹo)
Cậu ta rất thích tiền, rất thích trẻ con, rất thích những ngày trời mưa, cực kì ghét nấu ăn và nấu ăn cực-kì-kinh-khủng. Vâng, tôi nhắc lại, cậu ta là chủ quán coffee này.

3/ Bệnh viện
[Fiction] Black Village - Page 2 223313
https://2img.net/h/i986.photobucket.com/albums/ae343/prinochan/223313.png
Một ngôi nhà dễ thương nằm bên góc đường, với mùi thuốc ngọt thơm thơm bay ra, cùng ánh đèn vàng ấm áp, khiến ai đi ngang cũng đều mỉm cười. Tuy nhiên, lại không có ai ra đón bạn, mà chỉ có...
[Fiction] Black Village - Page 2 Milkyribbon200610hi6
https://2img.net/r/ihimizer/img136/2899/milkyribbon200610hi6.jpg
Những con búp bê đứng đó chào. Bạn bước vào phòng khám...
[Fiction] Black Village - Page 2 774452
https://2img.net/h/i1183.photobucket.com/albums/x479/kute_baby_girl_gay/774452.jpg
Sàn nhà la liệt giấy tờ, xác búp bê tùm lum tà la, nằm khắp nơi, những bộ phận cơ thể người và búp bê treo trên giá, nằm trong dung dịch, cùng một bóng người ngồi cười bên cạnh.
Bác sĩ phẫu thuật là chính: Shikebi Ketsueki ("Shi" trong cái chết, "kebi" trong Sakebi là kêu la, Ketsueki là máu)
[Fiction] Black Village - Page 2 926800
]https://2img.net/h/i1240.photobucket.com/albums/gg495/Tsuki_Fuui/926800.jpg
Một bác sĩ giỏi và vô cùng "mát tay". Mọi vết thương vào tay anh ta đều sẽ lành lại nhanh chóng. Tuy nhiên, anh mà đã ghét ai, người đó sẽ chết với cái xác nát bét.
Shikebi yêu búp bê và gần như tôn thờ nó. Anh thích mổ xẻ búp bê như mổ xẻ tử thi, có thể nói là một bác sĩ điên loạn. Nhưng đừng lo, anh không phải lang băm, chỉ là anh quá giỏi "y học" mà thôi.

Shiawase Ketsueki (Shiawase = Hạnh phúc)
[Fiction] Black Village - Page 2 906236
https://2img.net/h/i1240.photobucket.com/albums/gg495/Tsuki_Fuui/906236.jpg
Có thánh mới biết bạn này quan hệ gì với Shikebi (cùng họ đấy)
Thường hay ra vào bệnh viện, rất tri thức, tính tình hơi trầm trầm, khá là ngố.

4/ Nhà trọ Twins
Bạn sẽ không biết vị trí của nhà trọ tới khi đi hỏi Salvyran ==" Nhưng nếu thích, bạn có thể tìm.
[Fiction] Black Village - Page 2 Old-house-photos-3
http://old-house-renovations.oldhousess.com/images/old-house-photos-3.jpg
Bên ngoài nó cực kì xập xệ và vô cùng cũ cũ cũ cũ.
Tuy vậy bên trong...
[Fiction] Black Village - Page 2 Rcicu_03
http://www.leopardo.com/news/wp-content/uploads/2009/05/rcicu_03.jpg
Cái kiểu này là do sự bất đồng ý kiến của 2 chị em chủ nhà trọ.
[Fiction] Black Village - Page 2 630961
https://2img.net/h/i1240.photobucket.com/albums/gg495/Tsuki_Fuui/630961.jpg
Chủ nhà trọ: Alice (đen) và Alice (trắng) ==" Ồ vâng đừng hỏi tôi tại sao tên họ y như nhau. Nên chúng ta hãy gọi họ là Kuro và Shiro cho dễ phân biệt.
Kuro là một người theo trường phái "hoài cổ" và "horro", những gì cô bé đụng vào đều mang một vẻ xiêu vẹo tới tội nghiệp. Kuro giỏi nấu ăn, nhưng việc cảm thụ nghệ thuật của cô tệ cực kì.
Shiro - em sinh đôi của Kuro, lại ngược lại hoàn toàn. Cô yêu công nghệ, yêu cái mới, cực kì dính với mấy cái máy linh tinh của mình. Shiro thích ca hát, vẽ tranh, chưa bao giờ vào bếp nên chẳng biết khả năng thế nào.

5/ Dạ Lữ
[Fiction] Black Village - Page 2 1017952
https://2img.net/h/i1240.photobucket.com/albums/gg495/Tsuki_Fuui/1017952.jpg
Một lữ khách, sớm đi đây chiều đi đó, đôi lúc ở lại làng bán mấy thứ mình tìm được. Vô . cùng . dại . gái =))

6/ Furin Murasaki
[Fiction] Black Village - Page 2 Lucid_atray_05-2011994168
http://images.ados.fr/bd-manga/photo/hd/2267563226/manga/lucid_atray_05-2011994168.jpg
Chủ một cửa hàng tạp hóa bán linh tinh trong làng, khá dễ tính và hay cười, nhưng thù dai khủng khiếp =="
[Fiction] Black Village - Page 2 Asakusa_shop
http://www.stutler.cc/saleart/images/asakusa_shop.jpg
Đừng nợ tiền Furin, anh ta sẽ nhờ El ám sát bạn.
Có quan hệ khá tốt với El. Tới làng để tìm một... à không, hai người.
Lưu ý: Furin cư xử hơi khác, vì anh ta là người Trung Quốc.

7/ Trường học Sakura
Một ngôi nhà nho nhỏ...
Hơi nâu nâu...
Mái ngói đo đỏ...
(lí do cô giáo không cho phép nên không được chụp hình)
Giáo viên kiêm ăn bám kiêm nữ tu: Hana Misaka
[Fiction] Black Village - Page 2 2a7e5g9
https://2img.net/h/oi49.tinypic.com/2a7e5g9.jpg
Cô giáo của làng, và cũng là tu nữ bảo vệ ngôi đền của làng. Cô khá là tốt tính, cho tới khi có ai đó xúc phạm tới làng / tới cô / tới cái đền của cô / tới cái trường của cô. Hana có thể điều khiển phép thuật, nên nhiều khi Salvyran phải trả rất nhiều chi phí sửa chữa cho cô gái này.
Hana ghét chụp ảnh (thợ chụp ảnh trên đã yên nghỉ...) nên đừng mang máy ảnh hay quay phim lại gần cô.

Thế là xong phần đầu tiên - những gì có sẵn. Giờ mọi người đăng kí nhân vật đi, tớ sẽ viết fic cho ^^

Tên nhân vật:
Nick người đăng kí:
Tuổi nhân vật:
Giới tính:
Ngoại hình:
Tính cách:
Vai trò + nơi ở (ví dụ: giúp cho El ở quán cà phê, học việc ở bệnh viện của Shikebi, giáo viên,... còn không ghi là ở lại nhà trọ):
Vũ khí:

Nếu bạn không muốn ở chung với những người trên, cứ đăng ký riêng 1 cửa hàng / nơi ở cho mình ~
Tên nơi mình ở:
Vai trò của nơi đó:
Vai trò mình ở đó:
Vị trí: (bỏ trống thì tớ tự phăng)


Đăng kí bao nhiêu nhân vật cũng được a~ Nhưng nhiều quá có thể sẽ không xuất hiện.

Nhân vật và địa điểm sẽ tăng từ từ ~

Được sửa bởi Shiiki Gasai ngày Tue Mar 20, 2012 10:30 pm; sửa lần 3.

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Tên nhân vật:Hino
Nick người đăng kí:Hino_Asa
Tuổi nhân vật:15
Giới tính:Nữ (hay nam O_O)
Ngoại hình:Ava
Tính cách:Khùng khùng, điên điên, sớm nắng chiềumưax, có độ bơ cao với mọi việc, khá lạnh lùng và tàn nhẫn, khát máu
Vai trò + nơi ở (ví dụ: giúp cho El ở quán cà phê, học việc ở bệnh viện của Shikebi, giáo viên,... còn không ghi là ở lại nhà trọ): Bệnh viện-Bác sĩ (2 lí do: - Thấy máu ; 2. Thích làm bác sĩ (có mm and pp làm bác sĩ)
Vũ khí: Kéo, dao, ống nghe,... máu



description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Tên nhân vật: Yuki
Nick người đăng kí: tự nhìn được mờ phải không~~
Tuổi nhân vật: 15.5 hay 16 gì cũng Ok
Giới tính: nữ
Ngoại hình: ava hoặc sign
Tính cách: hiền lành, tuy đôi lúc lạnh lùng khó hiểu, thích mặc đồ theo kiểu gothic
Vai
trò + nơi ở (ví dụ: giúp cho El ở quán cà phê, học việc ở bệnh viện của
Shikebi, giáo viên,... còn không ghi là ở lại nhà trọ): giúp việc cho El
Vũ khí: kiếm được không??? =))

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Tên nhân vật: Mujakina Nemuri (Innocent Sleep)
Nick người đăng kí: Yoriko_WingsWitch
Tuổi nhân vật: ...?
Giới tính: nữ
Ngoại hình: https://media.photobucket.com/image/anime+blue+/roxcags411/anime.jpg
Tính cách: là bạn thân của Hasami, cực kì "thây-thơ-ngoan-hiền"
Vai trò + nơi ở: giúp việc của Furin Murasaki ở cửa hàng ^^
Vũ khí: túi độc dược

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Chap 1: một ngôi làng vô cùng bình thường.


- Part 1 - Chuyến tàu trong đường hầm

Các bạn đã biết Black Village là gì chưa?

Không, không phải một ngôi làng bình thường với những cư dân gì gì đó đó mà các bạn đã đọc trên phần Summary. Hỏi thật lòng đấy, các bạn đã biết Black Village là gì chưa?

Nếu bạn trả lời là có, thì xin mời bạn cứ việc đi ra ngoài chạy nhảy hay ca hát gì đó đợi chap 2 ra rồi hẵng đọc. Bởi vì nếu bạn biết rồi, những gì sắp tới đây sẽ vô cùng, vô cùng thân quen với bạn. Hoặc có thể, bạn còn là một phần trong số đó nữa chứ. Nên đừng đọc làm gì cho mất công mà còn hại mắt, ra đường tham gia các trò chơi vận động bồi bổ sức khỏe đi.

Hm? Còn nếu bạn trả lời là chưa thì sao à? Thì bạn sẽ biết ngay Black Village là gì chứ sao nữa. Bạn mà không biết gì về nó á, thì những chap sau sẽ chán vô cùng nhàm với bạn cho xem. Nhưng mà đừng mong sẽ được đọc một bảng danh sách với nào là “dàn ý chi tiết - một La Mã, mở bài, giới thiệu ngôi làng em đang ở…”, những thứ đó để vào trường thầy cô dạy bạn đi. Còn ở đây, bạn sẽ biết tới Black Village theo một cách khác.

Này, hỏi thật, bạn có thật sự chưa biết nơi này không, để còn đỡ tiền vé tàu.



..

.

.

.

Rồi, tạm thời tin bạn. Bây giờ, trong tay bạn đang là một tấm vé tàu kì lạ, với độc một màu đen tuyền cùng một dòng chữ lấp la lấp lánh “chuyến tàu không khứ hồi”. Ấy khoan khoan đã! Đừng để cái tên kì dị đó dọa! Đó chỉ đơn giản là vé tàu của con tàu Không Đường Về” đi từ ga Một Đi Không Trở Lại mà thôi. Ấy khoan!!! Công nhận, công nhận cái tên rất quái đản, nhưng chương trình sẽ đảm bảo bạn trở về mà không sứt mẻ miếng nào mà, đừng lo, đừng lo.

Vậy bạn đã có vé trong tay, bạn bước đi theo bản đồ chỉ dẫn ở mặt sau tấm vé. Rất ít công ti chịu in cả đường đi sau vé lắm, nhỉ? Bởi vì giá vàng đang tăng nên giá mực cũng tăng, dẫn tới việc phí mực cũng như quăng vàng xuống ao cho cá gặm. Tạm bỏ qua những chi tiết lan man, bạn bước đi mãi.

Bạn đi qua những con đường mà bạn cũng không nhớ đã đặt chân.

Bạn đi qua những căn nhà lạ chưa từng nhìn thấy.

Và bạn cứ đi hoài, cho tới khi bạn gặp một cái cầu thang dẫn xuống một cái hố trông như công trường nào xây lô cốt mà cuối cùng quên đổ xi-măng, khiến nó cứ kéo dài kéo sâu như vậy xuống tận lòng Trái Đất. Bạn ngơ ngác nhìn quanh, bởi vì theo bản đồ bạn đang đọc, nằm cạnh công viên, cách khoảng 200m về bên trái, tìm cái thùng rác màu vàng vàng là ra ngay nhà ga. Ồ vâng bạn chưa tìm ra thùng rác, nhưng mà bạn đã thử chạy quanh tìm rồi, thứ bất bình thường duy nhất chỉ có cái công trường chưa rào xanh này thôi. Nhưng mà không lẽ nhà ga lại nằm dưới cái hố này? Như vậy thành tàu điện ngầm rồi chứ còn nhà ga với tàu hỏa gì nữa?

Trong lúc bạn còn đang phân vân bối rối, không biết nên tặng hết quãng đời vài chục năm của mình cho cái hố đáng yêu này không, thì một giọng nói vang lên phía sau làm bạn giật mình quay lại.

- Này ~ Cậu là Khách viếng thăm hả? Cậu mới tới đây lần đầu phải không?

___oOo___

Đó là một thanh niên lạ, với mái tóc vàng chói lóa cùng chiếc áo khoác cũng vàng luôn, khiến cậu ta nổi bật lên như một con gà luộc. Đôi mắt xanh như mặt hồ phản chiếu vị trời cao tít lại khi cậu ta tiếp tục câu nói cùng một nụ cười.

- Cậu đang tìm nhà ga phải không? Có phải cậu tới Black Village không? Cậu nhận được vé nhưng chẳng ma nào ra đón phải không?

Bạn chớp mắt ngạc nhiên với đàn câu hỏi được bắn ra liên tục, nhưng vẫn bình tĩnh trả lời hết và đưa cho cậu tấm vé mình đang cầm. Người thanh niên chăm chú săm soi tấm vé, rồi quẳng lại cho bạn.

- Được rồi ~ Vậy là tôi đúng. Tôi cũng đang tới ngôi làng đó này ~ Cậu đi chung không?

Tóc vàng quay người lại, nghiêng nghiêng đầu, mặt cười cười ngây thơ một cách vô tội. “Thôi kệ, có người đi chung ít ra vẫn tốt hơn là đi tới một nơi xa lạ một mình…” Bạn nghĩ thầm, rồi gật đầu. Cậu ta vui vẻ quơ quào tay trong không khí.

- Tốt quá! Tốt quá! Vậy kì này tôi không phải đi một mình rồi ~! Nghĩ tới việc phải tự thân tới ngôi làng đó mà tôi còn thấy sợ ~~~ Nhưng có người đi chung thì vui hơn nhiều ~~ Cái tàu rất rộng a, mà lại chẳng có mấy người ngồi nên chán ơi là chán. Lát trên tàu chúng ta có thể chơi nhiều thứ lắm. Tôi có đủ loại này, bài có này, cờ có này, cả khỉ đánh trống cũng có này. Tôi còn có cả đồ hộp phòng khi đói…

Bạn chớp chớp đôi mắt tròn xoe mà nhìn người đối diện – cái kẻ quá khích đang vừa nói không nghỉ vừa nhảy tưng tưng. Nếu có ai đi ngang qua, chắc nghĩ rằng có cái trại tâm thần nào vừa để cửa mở mất… Chợt trong đầu bạn lóe lên một suy nghĩ mà bạn nhanh chóng dẹp sang một bên.

Có khi nào “thùng rác vàng” là người thanh niên này không?

- Được rồi ~ Chúng ta đi thôi ~

Cậu chợt dừng lại đột ngột, phẩy tay về phía cái hố. Hơ… đúng thật là nhà ga nằm dưới hố rồi…

- À quên nữa ~ Tôi chưa giới thiệu tên nhỉ? Tôi là Dạ Lữ ~ Có nghĩa là lữ hành trong đêm ~ Và Black Village sẽ không xa như cậu nghĩ đâu, nhưng thật sự nó nằm cách nơi này một khoảng dài. Đừng chần chờ nữa chứ, đi mau lên nào.

Bạn bước theo Dạ Lữ. Thề có Chúa, hình như lúc nãy bạn thấy, đôi môi cậu ta nhếch lên một cách bất thường…

Như đang “cười”.

___oOo___

Bạn đã tới nhà ga! Xin chúc mừng, bạn là người thứ hai trong năm tới với nhà ga Một Đi Không Trở Lại! Quà tặng thì công ty sẽ đưa sau. Nhưng vấn đề là một cảm giác rất chi khó tả đang dâng trào trong tim bạn, trong não bạn, trong dạ dày bạn, tạo hiệu ứng buồn nôn làm cơ thể khó chịu vô cùng.

Sau khi leo xuống cái hố, bạn thấy đáy nó nằm khá sâu, và xung quanh (nhìn thấy nhờ đèn pin của Dạ Lữ) chẳng có lối nào ngoài một cái hốc. Lạy chúa, nghèo tới mức đó sao? Bạn hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh, bạn lách người vào cái hốc.

Khi đã vào trong rồi, bạn nhận ra đó là một không gian khác hẳn bên ngoài. Nó rộng thênh thang, với sàn nhà lát gạch là trần nhà tráng xi-măng, sơn phết rất đàng hoàng. Tất cả đều ổn, cực kì ổn, cực kì giống với nhà ga. Trừ việc sàn nhà thì nhầy nhụa, bẩn ơi là bẩn, với những thứ nhớp nháp nghe lẹp bẹp dưới mỗi bước chân. Hàng ghế gỗ ngồi đợi tàu thì bụi giăng đầy, tróc loang lổ. Trên trần nhà cũng chẳng khá khẩm hơn được chút nào, mạng nhện giăng chằng chịt tới mức đứng ở dưới này nhìn lên bạn còn thấy rõ những sinh vật nhiều chân đang tung tăng chơi trò ném bóng. Đấy là còn chưa kể số rác rưởi nằm rải rác khắp nơi, bốc lên một mùi hương đáng sợ đến nỗi bạn phải lấy tay che miệng.

Dạ Lữ đưa tay gãi gãi gáy, cười trừ.

- A… xin lỗi… Tại nhà ga này từ đó tới giờ ngoài tớ ra chẳng ai sử dụng… Tô thì cũng chẳng quan tâm gì lắm đến những thứ như vầy nên chẳng ai dọn dẹp mấy năm rồi…

Bạn gật gật đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười phía sau đôi tay, nhưng chỉ làm cho mặt bạn càng thêm đau khổ. Cậu nhìn bạn ái ngại, rồi chỉ tay về phía trước.

- Thôi chắc tàu sắp tới rồi, mình ra kia nhanh nhanh đi, kẻo không trễ tàu thì mệt lắm. (Bà bà lại mắng nữa)

Bạn không suy nghĩ gì hết, cắm đầu chạy về phía cậu ta nói. Dạ Lữ thấy thế cũng vội vàng chạy theo. Nói sao nhỉ, khi con người ta sắp chết, họ thường tìm tới ánh sáng cuối đường hầm.

___oOo___

Bạn thở phào nhẹ nhõm, bỏ tay ra khỏi mặt mình. Ở gần đường ray, số rác giảm đáng kể và cũng không còn những thứ lép bép lẹp bẹp dưới chân nữa, thật là may mắn.

Đó là một đường ray tối màu tím đen, với bốn phía là bóng đêm bao phủ. Dường như nếu bước xuống đường ray mà đi mãi thôi, thì sẽ lạc lối vĩnh viễn trong lặng câm muôn trùng. Lúc này, người tóc vàng cũng đã tới nơi, cậu ta kéo ống tay áo lên, nhìn đồng hồ rồi lại tiếp tục lắc lư đầu.

- Chúng ta canh đúng giờ quá ~ Tàu sẽ tới ngay thôi ~

Bạn cũng gật khẽ đầu, nghiêm chỉnh đứng phía sau vạch vàng an toàn, chờ đợi và chờ đợi. Nhưng ngay khi bạn đang lẩm nhẩm một bài hát yêu thích, Dạ Lữ đã kéo tay bạn lại.

- Cậu làm gì thế? Nếu đứng ở đó, tàu sẽ không dừng đâu.

Trong lúc bạn đang ngơ ngác không hiểu chuyện. cậu ta đã đẩy thẳng bạn xuống đường ray. Bạn chao đảo, nhưng may mắn là đã giữ được thăng bằng mà không ôm hôn thắm thiết cái đường. Dạ Lữ nhảy theo sau, kéo bạn ra đứng giữa đường ray rồi giữ chặt bạn lại.

Bạn hét lên hỏi cậu ta đứng đây cho chết tập thể à?? Có điên hay không mà ra giữa đường ray xe lửa chứ?! Đây đâu phải là phim Super Man mà đợi siêu nhân quàng khăn đỏ ra cứu? Dạ Lữ mỉm cười trấn an bạn.

- Đừng lo mà ne ~ Nếu có chết thì đây cũng là một cái chết vô cùng nhẹ nhàng đáng khen ~

Cái này gọi là tác dụng phụ của thuốc. Nhìn nụ cười quả quyết của cậu ta, bạn càng thấy sợ hơn gấp bội.

TUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU

Thằng nào thế? Chẳng phải cảnh sát giao thông đã bảo bấm còi hơi là phạt tiền à? Dạ Lữ bật cười khi một thứ ánh sáng bạch kim tràn vào mắt.

- Tàu tới rồi kìa ~ Chuẩn bị nha Khách viếng thăm~!

Theo những gì bạn thấy, ở phía xa là một con tàu, nói đúng hơn là tàu hỏa. Bạn nhận ra điều này vì nó đang thả khói che kín hết cả con đường. Một làn khói trắng trắng hồng hồng kì dị mà bạn có thể dám chắc không thể tìm ra ở bất kì con tàu nào khác. Thân tàu khá đồ sộ, với những miếng kim loại phải chiếu ánh sáng gắn xung quanh, làm đèn tàu không quá chói mà ngược lại, lại như một cái đèn pha rõ ràng soi sáng toàn bộ không gian xung quanh.

Dẹp hết những chuyện đó đi!!! Việc bạn cần lo lắng bây giờ là bạn . sắp . bị . tông! Và bạn có nguy cơ an dưỡng trong nhà xác ngay! Bạn cố gắng giật tay mình ra khỏi tay Dạ Lữ mà chạy vào trong lề. Nhưng con người trông chỉ vừa mười lăm mười sáu tuổi lại có cái sức mạnh đáng kinh ngạc như vậy. Chỉ một bàn tay cậu ta thôi mà đã cứng ngắc như đá rồi.

Còn tàu tiến lại với một tốc độ khủng khiếp. Càng ngày nó càng gần hơn và bạn thấy trên trời cao, Thượng Đế đang vẫy tay.

Trong khi đó, bên cạnh, khuôn mặt Dạ Lữ vẫn thản nhiên tới bình yên, cứ như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy. Nó làm bạn muốn hét lên “Dậy đi!! Chúng ta sắp chết hết rồi kìa!”.

RẦM

KÉÉÉTTTT

___oOo___

Bạn thấy linh hồn mình bay bay lên trên. Vượt qua trần nhà, vượt qua từng lớp đá, vượt qua cả bầu trời cao rộng… Bạn thấy mình cứ bay lên cao mãi như thế, với bao la ngập ngụa tự do. Bạn tự cười, ít ra, đó là một cái chết nhẹ nhàng… Bạn cảm thấy mình vô cùng thanh thản, thanh thản tới vô tận. Bạn xuyên qua bầu khí quyển, vươn tới những vì sao, cho tới khi bạn nhận ra ở đó không có không khí và chết ngạt trên vũ trụ…

Khoan, trò lố gì đang diễn ra thế này?! Nếu bạn đã chết rồi thì làm sao còn chết ngạt trên vũ trụ được nữa? Bạn mở mắt ra, và thấy mình vẫn đang đứng giữa đường ray xe lửa. Con tàu chỉ còn cách bạn chưa tới một mét. Bạn giật mình vội kiểm tra xem mình còn sống hay đã thành tiên, rồi thở phào khi thấy từ trên xuống dưới lành lặn nguyên vẹn như hồi cha mẹ sinh ra. Bạn đưa mắt nhìn sang bên cạnh, và bắt gặp ngay nụ cười “soi sáng mọi con đường” của Dạ Lữ. Cậu ta lấy tay vỗ vai bạn, lay lay.

- Cậu không sao chứ? Tự dưng cậu hét lên làm tôi giật mình, quên mất là mình phải vẫy cho tàu dừng a ~

Bạn không hiểu lắm lời cậu ta nói, nhưng rồi bạn nhận ra, ngoài cái tay đang đặt trên vai bạn, tay còn lại cậu ta đang nằm ở đầu tàu.

Bạn không muốn nghĩ rằng cậu ta đã chặn con tàu lại đấy chứ? Ơ… có lẽ sau khi tàu dừng… cậu ta đặt tay lên đó thôi nhỉ… Hơ…

Từ thuở cha sanh mẹ đẻ tới giờ, bạn chưa thấy cái kiểu đón tàu nào hại tim và hư não đến mức này… Nhưng tại sao lại phải dừng tàu cái kiểu không giống ai đó?

Bạn mở miệng định hỏi về việc này, thì bất chợt cánh cửa bên hông tàu bay ra, đập vài vách đường hầm rồi rơi xuống. Trên cánh cửa còn im rõ một vết dấu giày…

Từ trên tàu, một đứa bé gái tầm chừng vừa mười tuổi bước xuống. Nó đeo một chiếc mặt nạ như con cáo người ta đeo trong lễ hội, để lộ hai tròng mắt tím tro u buồn. Từ trên xuống dưới nó, chỉ toàn một màu đen. Cởi chiếc mũ đen ra, nó vuốt lại mái tóc dài chạm đất của mình, rồi chỉnh trang bộ trang phục. Dáng người nó nhỏ thó, nay ở trong cái áo khoác thùng thình ấy trông càng như đang bị nuốt chửng. Nó yên lặng nhặt cánh cửa, quẳng đại vào trong tàu, rồi lườm Dạ Lữ.

[Fiction] Black Village - Page 2 595607

- [Đã bao nhiêu lần ta nói muốn dừng tàu ta lại thì phải gọi trước]

Giọng con bé trầm khàn tới đáng kinh ngạc. Nếu có thể so sánh, hẳn bạn sẽ nghĩ ngay tới “tiếng gọi từ lòng đất” hay những bài ca chiêu hồn theo phong cách rock.

- Tại tôi vội quá mà.

Dạ Lữ cười toe toét, xua xua tay.

- Vả lại hôm nay cũng có người mới tới nữa.

Cậu ta chỉ tay sang bạn. Đứa bé lập tức lia mắt từ con người có nụ cười khoe răng P/S này sang bạn.

- [Vé đâu?]

Bạn vội vàng đưa tay tấm vé, giờ đã bị bóp chặt nát trong tay bạn do chuyến thót tim lúc nãy. Đứa bé giật lấy, nhìn vào trong khoảng một giây rồi đưa vào phía sau mặt nạ. Bạn nhăn mặt. Bởi vì rõ ràng ở sau cái mặt nạ ấy, phát ra tiếng nhóp nhép như người đang ăn.

- [Phép lịch sự tối thiểu là giữ nguyên vẹn đồ ăn của người khác]

Ok, nó ăn thật.

Đứa bé buông một câu gọn lỏn, vẫy ống tay áo về các toa tàu, ra hiệu cho bạn bước lên. Bạn khều khều Dạ Lữ, hỏi rằng tại sao cậu ta không cần đưa vé.

- Tôi quen với nơi này lắm rồi, nên tôi mua vé đời.

Vé đời?

- Là loại vé như vé tháng hay vé năm ấy. Chỉ có điều vé này trả đủ cho cả một đời tôi sử dụng con tàu này. Giá của nó cũng khá là đắt, rằng tôi thế nào cũng phải quay lại ngôi làng này.

Dạ Lữ nói với một khuôn mặt ngây thơ. Bạn không hiểu lắm về những gì cậu ta nói, nhưng bạn có cảm giác, có chuyện gì đang gãy khúc ở đây.

Dạ Lữ, ngay từ lần gặp đầu tiên, bạn đã thấy cậu ta là một người kì lạ.

- Thôi chúng ta lên tàu đi. Nếu không thì trưa mai mới tới nơi đấy.

Người thanh niên tóc vàng lại kéo tay bạn đi, và lại cười.

Đứa bé đeo mặt nạ không nói gì, quay lại đầu tàu mà gióng một hồi còi hơi nữa, làm cho lỗ tai bạn có cảm giác hơi ong ong.

Những con người bất thường…

___oOo___

Bạn tạ ơn trời.

Bởi vì bên trong con tàu không tệ như nhà ga. Có thể nói là nó rất đẹp. Những hàng ghế dài màu trắng muốt, bọc da có tay cầm. Ở giữa mỗi hàng còn có một chiếc bàn vuông màu đen bóng, đặt trên đó bài chai nước suối nữa. Nó tạo cho khoang tàu một cảm giác sang trọng và cũng vô cùng thanh nhã.

Nhưng ngoài bạn và Dạ Lữ ra, chẳng còn ai trên tàu cả.

- Chuyến tàu này tới Black Village mà, nên chẳng mấy ai biết tới đâu. Họ cứ nghĩ nhà ga này là một công trường bỏ hoang (vâng, bạn cũng đã nghĩ thế). Nhưng sẽ tới nhanh thôi ~

Nói rồi cậu ngồi xuốn một chiếc ghế cạnh cửa sổ, vẫy vẫy bạn ngồi xuống chung. Bạn cũng ngồi xuống phía đối diện.

Tàu từ từ lăn bánh.

Đi mãi trong đường hầm mịt mờ không một chút ánh sáng… Cho tới khi bạn ngạc nhiên nhận ra, con tàu lại đang lăn bánh trên một cây cầu dài vượt qua một đại dương nào đó cả bạn cũng không hề biết. Nắng đỏ quạch như hoa higanbana, rực nở đỏ cả một lòng trong xanh thênh thang. Đẹp lung linh huyền ảo, nhưng cũng u sầu tới không ngờ.

Dạ Lữ ngồi đối diện, đang mân mê những lá bài Tây, thì cũng ngước lên nhìn ra ngoài.

- Cảnh hoàng hôn của nơi này lúc nào cũng đẹp. Đẹp vì sắc máu hay đẹp vì nước quá trong?

Có vẻ như cậu ta còn định nó thêm gì đó, nếu không bắt gặp ánh mắt bạn đang nhìn chằm chặp mình.

- A, không có gì đâu ~

Và Dạ Lữ lại cười…

Bạn không nói gì nữa, yên lặng nhìn xuống những lá bài mình đang cầm trong tay.

Đẹp vì higanbana rực nở dưới u sầu

Hay vì làn nước trong mờ cho người nhìn ngắm?

___oOo___

Dạ Lữ cứ như là con nít.

Cậu ta rủ bạn chơi bài, chơi chán lại ngồi ném bóng. Rồi cậu kể cho bạn nghe rất nhiều câu chuyện, hầu hết là về những nơi cậu ta đã đi qua trong cuộc đời mình. Cậu ta hào hứng như một đứa con nít đang khoe thành tích. Bạn cũng mỉm cười lắng nghe, đôi lúc lại chêm vào vài câu nhận xét, cho dù bạn không biết “Độc Quỷ Hắc Nguyệt Hà” hay “Huyết Lệ Dương” là nơi nào.

Cứ như thế, Dạ Lữ khiến ban đêm tới nhanh đến bất ngờ.

Bạn không nhận ra những vì sao đã giăng lên từ khi nào, chỉ biết bạn bắt đầu nhìn ra ngoài cửa lần nữa khi con người tóc vàng toe toét kia đã gục đầu xuống bàn mà thở đều, để đôi mắt chìm vào giấc ngủ.

Những tán cây đen đặc trong bóng tối vĩnh hằng, kéo dài tưởng chừng như vô tận. Thấp thoáng nhưng khó thấy, ánh trăng nhạt sắc dịu chiếu vào đôi mắt thế gian, để nghe thanh âm của con tàu đều đều trong không gian hằng tĩnh.

Bạn cũng bắt đầu thấy mệt mỏi, ngày hôm nay thôi đã có bao nhiêu chuyện xảy ra rồi. Vì thế nên, nghỉ ngơi một chút có lẽ là một sự lựa chọn tốt…

Và bạn dựa đầu vào thành ghế, từ từ tự ru mình vào giấc mơ bằng những con cừu lông trắng như bông nhảy qua hàng rào.

Bởi vì thế, bạn không nhận ra, người thanh niên ngồi đối diện bạn đã khẽ ngẩn lên, nhìn quanh với đôi mắt xanh đục ngầu vô cảm.

Bởi vì thế nên, bạn không nhận ra, khuôn mặt Dạ Lữ có chút biến sắc. Không còn nụ cười thường ngày, chỉ còn một vẻ trống trải chán ghét vô tận.

Sắp về rồi

Nơi đó


Và bạn không nghe, Dạ Lữ đang lẩm bẩm một khúc hát cổ, với giai điệu kì lạ vô cùng.

Con người bước đi trên núi lạnh

Bên trên núi lạnh có yêu ma

Dù mùa hè sang, băng còn đó

Sương mù che phủ ánh mặt trời

Những kẻ như ta đi tìm lối

Ta và ngươi không chung một trái tim

Nhưng nếu chúng thật sự là một

Thì hai ta sẽ sớm gặp nhau


Rời làng tới bây giờ, cậu vẫn không tìm ra. Ngược lại với cái tên tóc tím bạch trong Black Village, cậu không thể đứng yên.

Bạn không biết, cả đêm hôm đó, Dạ Lữ thức trắng đủ một đêm.

---

Tại vì từ part sau bé Lữ sẽ ít xuất hiện *khóc ròng* nên nhân tiện chap này cho bé đất diễn một chút =))

Sang part sau sẽ bắt đầu vào ngôi làng ~ Mong mọi người không khó chịu khi tớ dùng ngôi thứ hai ở chap này ~

Cơ mà part sau, chỉ những nhân vật đã đăng kí mới xuất hiện a ~

Sẽ cố type và post part 2 nhanh nhất có thể


Được sửa bởi Shiiki Gasai ngày Thu Mar 22, 2012 9:19 am; sửa lần 1.

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Chuẩn bị nha Usagi Tsukino~!


úi chà Tsuki còn nhắc nhở chị chuẩn bị tinh thần ~

đọc tới khúc có ma nhắc nhở đừng sợ à tks nhé ~

á xí quên *giựt* con tem chạy mong chap mới ~

mới chap đầu đã thấy ớn lạnh rùi mà chờ chap tiếp~

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Póc phong bì

Hình như "bạn" được cập nhật tên theo các thành viên của 4rum nhỉ.

Chap này có nhiều câu rất hài hước nhưng lại tạo cho người khác một cảm giác sợ hãi,bí ẩn mơ hồ.

Câu cú đâu ra đấy đàng hoàng,chap lại dài nên đọc rất đã.

Nói túm lại là TUYỆT ,thế thôi !

Chờ chap sau .

p/s:Chừng nào Meimei của mềnh mới xuất hiện.

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
@Usa: em xài cái code username nên nó thế a =))

@Zumi: part sau ~ part sau các nhân vật còn lại sẽ xuất hiện ~

Ai không thấy hình thì nhìn hình chị lái tàu ở đây nè ~
https://2img.net/h/i1179.photobucket.com/albums/x390/Mitsuki_Hime/NA/595607.jpg

Được sửa bởi Shiiki Gasai ngày Thu Mar 22, 2012 10:39 am; sửa lần 1.

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Oh, hay ghê ha. (vậy mà nói vik fic cùi đó hử)
Chap dài ghê, đọc sướng.
Nó mang vẻ rùng rợn, ớn ớn, mà mình lại rất thik đọc loại đó
Mong chap mới nhé ^^
p.s:hình như mình có đăng kí đúng ko ta
*ôm thùng thư về .. bán sắt vụn*

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
link ảnh die rồi chẳng xem được cái jề hết. úp lại đi nèo
fic hay, giọng văn vẫn hơi hướng tự kỉ.
Vik tiếp đi nào đừng ăn cùi bắp nữa. Thịt bắp không ngon hay sao?? =))
Chờ chap

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
Tôi muốn viết cho fic này một chút humor *khóc ròng rã*
Nhưng hình như không được rồi.

Cứ theo đà này, ngay cả bé Dạ Lữ cũng trở nên đen đặc mất *giãy giãy*
Hình ảnh ban đầu tôi tạo bé là một chẻ dễ thương cơ mà *lăn lộn*

[sr vì spam]

P.s: @Tất cả: tôi nói tôi muốn vào đưa bạn chẻ humor vào chứ không phải đã đưa chẻ humor vào nha Ò__Ó
Part này theo tôi thấy chưa đủ để gọi là đã đưa humor Ò_________________Ó

P.s 2: *vẫy khăn trắng tiễn em humor về nơi xa*

P.s 3: ấy cơ mà mấy chẻ biết kiểu văn tự kỉ là gì không mà sao cứ nói văn tôi tự kỉ nhẩy? =_______________________=

Được sửa bởi Shiiki Gasai ngày Thu Mar 22, 2012 11:20 am; sửa lần 1.

description[Fiction] Black Village - Page 2 EmptyRe: [Fiction] Black Village

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply