MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[ Bakugan fanfic ] Anthearia

power_settings_newLogin to reply
+27
thienphu842002
Neko_loves_cat
Sariyo_miame
Presea_Clef
shiro_62
ashywolf
Haruko_Alice
linh27ltp
bóng tối bao trùm
Kantono Fuminsho
Tanimura_Miho
Elfin-Ingram
tieubang_tinhnghich
Rodei Rido
Hikari Fubuki
evildevil
pee.kool1997
tuyet_phuong
Carol Rido
Mizu Lucifer
ranka misaki
Hino Asa
Ankh
Wind.G
bemeo045
Anyamoto Aiji
arisu_darkon
31 posters

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 Empty[ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
First topic message reminder :

Tên fic : Anthearia
Tác giả : Arisu_Darkon
Thể loại: Shounem ai, Romance, Mystery, và một số cái khác nữa.
Pair :
Romance: Keith x Dara, Ace x Mira, Shun x Alice, Klaus x Alice, Lync x Alice, Hydron x Alice, Julie x Billy, Dan x Runo
Shounen ai : Keith x Gus, Hydron x Lync ( Vâng tôi điên )
Summary:
Anh có tất cả những gì anh muốn: Một tên người hầu trung thành sẵn sàng chết vì anh, một cô em gái xinh đẹp tài giỏi ngây thơ theo ý anh dù là giả dối, gia thế của kẻ đứng thứ 4 trong dòng dõi hoàng tộc đất nước Vestal,...
Cô là một con người không có gia thế hay địa vị, tài sản gì. Những tưởng anh có thể có được cô dễ dàng vậy mà cô lại hoàn toàn không quy phục anh như bao cô gái khác.
Cô quả là một người thú vị, nhưng...
Anh lại không có được cô.
Nếu đã vậy...
Anh càng phải có được cô, anh nhất định sẽ độc chiếm lấy cô, không nhường cô cho ai hết.
Cứ như vậy... cứ như vậy... và cả anh và cô đều bị cuốn vào vòng xoáy của định mệnh_Một kẻ thích chơi những trò đùa độc ác lên những con người nhỏ bé nhỏ đáng thương rồi khoái chí nhìn kết cục mà cười.
Giới thiệu về thế giới Anthearia:
Đó là một nơi xinh đẹp nằm ở trung tâm của vũ trụ được trị vì bởi một loài sinh vật đáng yêu mang tên Con người. Con người ở đây mỗi người mang một loại ma lực : Aqua_Thủy, Zephyroz_Phong, Nova_Hỏa, Subterra_Thổ, Luminaz_Quang và Darkon_Âm. Một số người mang ' ma lực thứ hai ' với cái tên là Armiara, đó là những ma lực không thuộc những loại ma lực trên, như làm đồ vật bay lên, điều khiển tóc,...

Lần sau tớ sẽ giới thiệu về Học viện Deceptist.
Nhân tiện là mem mới, mong dc chỉ bảo.
Hẹn gặp lại!

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Phong bì nà ,Shun xuất hiện rồi và đào hoa quá ha
Tóc Alice đẹp quá ,ước gì được thấy tận mắt
Chị Carol online rồi sắn chị viết chap và com cho em fic Siêu Quậy Học Đường nha chị
Mong Book 5 của bạn

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Book 5

Ánh nắng buổi trưa thật là khác với ánh sáng bình minh, nó chói chang chiếu lên mọi vật như thể những vật đó đang phát sáng vậy. Đi với ánh nắng chói chang đó, không khí mùa đông cũng ấm dần lên, có lẽ buổi trưa là thời gian duy nhất trong ngày cái lạnh mùa đông dịu đi chút ít.
Alice thở hổn hển chạy trên hành lang của khối trung học, vừa chạy cô vừa ngó nghiêng xung quanh tìm người. Cô dừng chân lại trước một đài phun nước tuyệt đẹp, một người con trai đang ngồi ở đó. Cậu hướng ánh mắt trông thật là yên bình ngắm những đường nét tuyệt mĩ của dòng nước, chúng uốn lượn như những nàng tiên duyên dáng yêu kiều. Alice khẽ động nhẹ vào vai người con trai.
- Xin lỗi, hiện giờ tôi đang không muốn tiếp chuyện với tiểu cô nương - Người con trai cất giọng lạnh lùng khi vẫn hướng đôi mắt xanh lá ngả sang màu nước của mình về phía đài phun nước.
- Xin lỗi vì đã làm phiền Klaus sama nhưng em chỉ đến giao tài liệu thôi ạ. Nếu muốn thì em sẽ không nói chuyện với Klaus sama đâu ạ. - Alice hơi rụt rè sau khi nghe những lời đó.
- Hả… Alice à - Klaus giật mình quay mình lại, mái tóc màu xanh bạc hơi đung đưa - À… Ta mới phải xin lỗi, lúc nãy ăn nói hình như hơi thô lỗ.
Alice ôm chặt 2 tập tài liệu, lắc đầu nguầy nguậy rồi cười gượng.
- Không sao cả hết đó. Em thấy bị coi thường hoài rồi quen à. À mà em đến giao tài liệu ạ, đây là tài liệu văn của khối 11, em đã nhờ Dara sama soạn, Klaus sama cầm lấy đi ạ.
- A… à… ừ… - Klaus hơi bối rối đưa tay ra nhận tập tài liệu - Em nhờ người soạn cho cả anh nữa cơ à.
- Thật ra là cho anh và Hydron sama nữa. Anh là người đứng thứ 2 trong hoàng tộc Earthiral mà học kém là không được đâu. Còn Hydron sama là hoàng tử của Vestal, sau này sẽ trị vì nơi đó nên không thể để nơi mà Mira sama sống bị trị vì bởi một người không giỏi được.
Klaus nghe vậy cười gượng. Alice chạy nhanh đến dãy lớp học,cô ngước lên nhìn bảng tên của lớp, đúng là lớp cô cần tìm rồi. Alice đưa tay lên cạnh cửa định đẩy ra đi vào thì…
“ Xoạch…”
Một người con trai từ trong lớp đúng lúc ấy cũng mở cửa ra. Cậu hơi ngạc nhiên hướng ánh mắt của mình xuống Alice, cái cà vạt nâu đậm bay nhẹ.
- Ủa… Alice đây mà. Em làm gì ở khối phổ thông thế này. - Cậu cất cái giọng khá là thản nhiên của mình lên
- A… Hydron sama à… Em cũng định đi tìm anh đây này. Em giao tài liệu văn cho anh .Đây ạ - Alice hơi bất ngờ nên cũng lóng ngóng đưa tài liệu cho Hydron.
Hydron đưa tay ra nhận tập tài, giở qua giở lại rồi nhìn Alice đang hơi lúng túng trước mặt mình. Bất chợt anh ôm chầm lấy cô.
- A… ơ… Hydron làm… làm gì vậy? - Mặt Alice phớt hồng, cố vùng ra khỏi vòng tay Hydron
- Ầy dà… Đừng có mà dễ thương thế chứ. Em mà cứ dễ thương như thế thì ta sẽ muốn cứ ôm em mãi thế này mất.
Mặt cô giờ thì thành màu cà chua chín chính hiệu thật rồi. Alice lấy hết sức bình sinh của mình đẩy Hydron ra khiến anh mất đà bật về phía cửa. Nhân cơ hội cô chạy nhanh khỏi hành lang, anh đứngở đó cười khúc khích, một điệu cười nghe thật đáng sợ.
“Em cứ chống đối nữa đi. Càng chống đối ta càng muốn sở hữu em, càng muốn độc chiếm em cho riêng mình ta mà thôi.”
---
Một tuần trôi qua êm ả ở học viện Deceptist, hôm nay là ngày các học viên được trở về với gia đình, ngày mà mọi người mong mỏi mãi. Alice tiễn Runo ra xe limous đã chờ sẵn ngoài kia từ bao giờ, cả hai cô gái ôm nhau nói lời hẹn gặp lại trong 2 ngày nữa rồi Runo biến mất trên chiếc xe khuất dần về phía cuối đường.
Alice thở dài lẳng lặng lui về phòng kí túc xá. Nơi này vắng tanh. Phải thôi, cô là người duy nhất ở đây bây giờ, mọi người đã về nhà, về với gia đình.
Gia đình à…?
Cô tự hỏi một câu hỏi mà biết sẵn câu trả lời như để tự dày vò bản thân: Mình đã bao giờ có một gia đình thật sự chưa?
--- Flashback ---
Đó là một người đàn ông thành đạt với danh nghĩa là một nhà chính trị gia nổi tiếng giàu có. Bà là một người phụ nữ xinh đẹp nết na hiền hòa thủy chung, bà là vợ của ông. Họ đã lập nên một một gia đình thật là đầm ấm và hạnh phúc. Niềm hạnh phúc lại càng to lớn hơn nữa khi bà mang trong mình hai sinh mạng bé nhỏ dễ thương_một cặp sinh đôi. Ông bất chấp công việc khó khăn bận rộn lúc nào cũng về sớm ở nhà chăm sóc cho người vợ mà mình yêu thương hết mực, cho hai đứa con sẽ chào đời của mình.
Những tưởng hạnh phúc sẽ kéo dài mãi mãi thì…
…cái ngày cay nghiệt đó đến.
Cái ngày mà hai đứa trẻ một trai một gái đó chào đời cũng là cái ngày mà tử thần mang người vợ mà ông yêu bằng cả trái tim đi mất khỏi đời ông. Ông đã khóc. Ông đã khóc rất nhiều, ông hứa với bản thân là sẽ chăm sóc thật tốt những gì mà người con gái mình yêu để lại cho ông và riêng mình ông_cặp song sinh đó.
Nhưng ông lại không thể hoàn thành trọn vẹn lời hứa đó. Mối hận rằng chính chúng đã cướp mất người vợ thân yêu khiến ông lạnh nhạt với chúng. Cả ngày có khi ông không gặp chúng được một lần, có gặp thì cũng làm như chúng không có ở đấy, suốt ngày cắm đầu vào đống giấy tờ nhàm chán. Người em gái với mái tóc cam dài bồng bềnh và đôi mắt màu chocolate mang cái tên Alice, người anh trai song sinh với mái tóc cam như đứa em gái nhưng lại mang đôi mắt màu tím sẫm tên Allen. Nhìn chúng dễ thương như vậy mà, tại sao ông lại không yêu chúng, tại sao ông lại hận chúng. Chúng đã làm gì sai ư?
- Anh hai à… Cha ghét chúng ta sao? - Đứa em gái hỏi thằng anh trai bằng cái giọng vừa buồn vừa vô cảm khi nó đang rúc trong lòng anh nó ngoan ngoãn như một con mèo.
- Không sao đâu mà - Nói đoạn thằng bé ôm chặt lấy đứa em gái của mình - Không phải vậy đâu Alice à. Mà dù có đúng vậy thật thì Allen này, trên danh nghĩa là anh trai của Alice, cũng sẽ luôn luôn yêu thương và bảo vệ Alice đến hơi thở cuối cùng.
- Anh hai à… Em yêu anh nhiều lắm đó.
- Ừ… Anh cũng yêu Alice lắm.
---
Có lẽ Allen cũng đoán trước được việc ngày này sẽ đến. Cái ngày mà người đàn ông chúng gọi là “cha” phát hiện ra bí mật về armiara to lớn của Alice cũng như nó. Ông đã ném chúng ra khỏi nhà một cách tàn độc, trước đó còn ném cái nhìn vừa sợ hãi vừa khinh bỉ về phía chúng.
- Anh hai à… Chúng ta làm sao bây giờ - Nước mưa đã che đi những giọt nước mắt của cô em Alice bé nhỏ.
- Không sao đâu, chúng ta còn có nhau cơ mà. Chúng ta sẽ ổn thôi.
Bóng của hai đứa trẻ khuất dần sau những hạt mưa, thật là nhẹ nhàng nhưng cũng thật là nặng nề làm sao.
Những ngày sau đó, Allen đi trộm đồ ăn về cho cả hai anh em. Thiếu thốn và vất vả thật nhưng với Alice, còn có Allen bên cạnh là nó đã hạnh phúc lắm rồi, có lẽ chỉ cần vậy thôi.
---
Rồi một hôm, Alice tỉnh dậy dưới bóng một cây thông trong một khu rừng gần thành phố, trên người nó là cái áo choàng tím sờn của anh nó. Nó vội vùng dậy, lật cái áo ra. Tại sao nó lại ở đây? Anh hai nó đâu rồi? Sao chỉ còn cái áo thế này? Những câu hỏi xoáy mạnh vào đầu Alice. Chợt một tờ giấy rơi ra từ cái cáo choàng của Allen, Alice cầm nó lên đọc.
“ Gửi Alice .

Alice à, lúc em tỉnh dậy cũng như lúc em đọc bức thư này cũng đã là lúc anh không còn ở bên em nữa. Anh xin lỗi nhưng anh không thể ở bên em được, ít nhất thì không phải lúc này. Alice sẽ không khóc đâu vì anh biết Alice là một cô bé rất mạnh mẽ, vì Alice là em gái dễ thương của anh mà. Anh sẽ gặp lại em trong một ngày không xa, anh hứa. Đến lúc đó, anh có thể đã thay đổi ngoại hình của mình nhưng anh vẫn luôn là người anh trai mà Alice yêu rất nhiều. Cho nên đến lúc đó, em hãy nhận ra anh và xin em, hãy tha thứ cho anh vì đã không ở bên em một thời gian dài nhé.
Anh trai của em

Allen.”
Nó cắn mạnh môi của mình, những giọt máu đau xót bắt đầu ứa ra. Nó đã không khóc. Không khóc đấy. Bởi vì anh nó tin rằng nó không khóc nên nó sẽ không khóc. Con bé giật lấy cái áo choàng của anh nó khoác lên người, cái áo choàng tím sờn đó che hết cả thân hình bé nhỏ đang run lên của nó. Nó chả quan tâm sẽ sống như thế nào, chạy khắp thành phố tìm anh nó đến không ăn uống ngủ nghỉ gần một tuần. Nó gục xuống trước một biệt thự tráng lệ, những giọt mưa tàn nhẫn tát lên mặt nó lạnh ngắt nhưng nó không quan tâm, có lẽ nó cũng sắp chết rồi mà, quan tâm làm gì. Rồi nó lịm đi.
Một người đàn ông đi đến che cái ô lên người nó.
- A… Cháu là ai thế bé con. Sao lại nằm ngoài mưa bị cảm thì sao - Ông hỏi giọng lo lắng
-… - Con bé không trả lời, mắt vẫn nhắm nghiền
Thấy vậy ông hoảng hốt quăng cái ô sang một bên bế con bé vào nhà trong tư thế vội vã. Khi ông vào nhà, một cô bé tầm tuổi Alice chạy ra đón ông, nụ cười hồn nhiên nở trên môi cô bé.
- Ba… Ba… Ba về rồi. - Rồi cô bé chú ý đến người đang ngất trên tay ông - Ba… ai kia?
- À… Ba thấy cô bé này ngất xỉu ngoài kia nên đưa vào đây chăm sóc một chút. Nhà mình thừa phòng mà, chăm sóc đứa nhỏ này một ít lâu cũng được. Runo chan của ba không ngại chứ
- … - Runo lắc đầu nguầy nguậy - Không sao hết đó ba. Giúp người là việc nên làm mà.
---
- Ư… ư… Gì…gì thế này? - Alice tỉnh dậy trong một căn phòng sang trọng
Nó ngỡ ngàng nhìn xung quanh. Một căn phòng rộng rãi được bày đặt kiểu cách hiện ra trong mắt nó, gối, chăn thì được phủ vải trắng muốt. Con bé ngó xuống chăn thì thấy bộ đồ lần trước của mình không còn, thay vào đó là một bộ đồ màu xanh lá (mình chọn màu nè vì mình rất thích màu đó) được giặt sạch sẽ tinh tươm với hoa văn của hoa bách hợp.
“ Cạch…” Tiếng mở cửa vang lên khiến con bé hướng mắt về hướng đó.
Một cô bé dễ thương với mái tóc xanh dương cột hai chùm bước vào cùng một cô gái nữa và hai cậu con trai. Ai ăn mặc cũng thật đẹp, hình như con nhà quyền quí cả.
- Ore~ Bạn dậy rồi dậy rồi. Tốt quá đi.
Cô bé chồm lên cái giường Alice đang nằm làm con bé hơi sợ co người lại. Cô bé kia nhìn nó chằm chằm làm nó cúi xuống rồi đưa tay lên cúi mặt, nó tự hỏi trên mặt nó chả lẽ có gì đó hay sao mà nhìn chằm như vậy. Mái tóc cam dài bồng bềnh của Alice khẽ rủ xuống che mất khuôn mặt con bé. Cả cô bé đi với cô bé tóc xanh cũng hướng đôi mắt màu tím xám của cô bé về phía nó một cách rất ư là thích thú.
- Bạn thật là đẹp quá đi. - Cô bé tóc cột hai chùm lên tiếng sau một hồi lâu ngắm con bé. Những lời nói bật ra từ miệng cô bé khiến nó giật mình ngẩng đầu lên.
- Ừ… Julie đồng ý với Runo. Julie thấy bạn đẹp quá, có khi bằng cả Julie nữa - Nếu cô bé tên Julie này có cái đuôi và hai cái tai mèo chắc chắn chúng sẽ vẫy liên hồi.
Alice chớp chớp đôi mắt màu chocolate của mình một cách ngạc nhiên nhìn hai cô bạn mới đang bàn về việc cho nó mặc đồ màu nào là hợp nhất. Tranh thủ lúc đó, một cậu con trai tiến lại gần rồi thản nhiên gối luôn đầu lên đùi nó, cậu đưa tay lên nghịch nghịch lọn tóc cam rũ đằng trước (sao nghe quen thế nhẩy *cười gian*).
- Công nhận cả hai người nói không sai. Bạn đúng là người đẹp thứ nhì mình từng thấy. - Cậu hướng đôi mắt màu hổ phách của mình lên nhìn khuôn mặt đang đỏ ửng vì ái ngại của Alice.
- Ê… Shun, cậu làm vậy nhỡ người ta ngại thì sao. Cậu này nữa! Mà sao khen là đẹp thứ nhì vậy?
- Đẹp nhất trên đời này là mẹ tớ, sau đó đến bạn nè nè. - Nói đoạn cậu ngồi dậy nhìn cái cậu con trai tóc nâu vừa nói - Đứa con trai nào cũng trả lời vậy thôi đồ Dan ngốc.
Cậu bé với đôi mắt nâu đỏ tức đến mức không chịu nổi nhảy phốc lên giường vật với cái cậu tên Shun. Alice bị mất đà ngã luôn ra khỏi giường.
- Ấy chết. Dan, Shun, chả để ý chi cả bạn bị ngã ra khỏi giường rồi đây này - Rồi cô bé tóc xanh dương chạy đến chìa tay ra trước mặt Alice - Bạn có sao không?
Nó nhìn bàn tay đang chìa ra trước mặt rồi nhìn cô bé. Đây là lần đầu tiên có người chìa tay ra cho nó nắm lấy mà không phải anh nó nên nó hơi ngại. Nhưng rốt cục, nó cũng nắm lấy để cô bé kéo nó đứng dậy
- Chơi nãy giờ mà chả giới thiệu gì cả chắc bạn thấy hơi sợ phải không? Mình là Runo. Runo Misaki - Cô bé vừa chìa tay tươi cười nhìn nó.
- Còn mình là Julie Makimoto dễ thương xinh đẹp nhất nhóm - Cô bạn với mái tóc bạch kim tự giới thiệu, một lời giới thiệu khá là… hoành tráng.
- Mình là Danma Kuso và cũng là anh chàng bảnh nhất nhóm (anh Dan nhà ta học thói anh Keith tự sướng). - Cậu con trai tóc nâu vỗ ngực tự hào. - Và cũng là chồng tương lai bất hạnh của bà chằn đầu xanh kia - Nói đến đoạn này cậu tự nhiên hạ giọng xuống thật thấp.
- Mình là một ninja. Tên mình là Shun.Shun Kazami. - Cậu con trai với mái tóc đen khá dài bình thản nói khi đang ngồi trên bậu cái cửa sổ đang mở.
Vậy ra đây sẽ là những người bạn đầu tiên của Alice. Nó nhìn thật kĩ, thật lâu để ghi nhớ hình dáng của họ rồi mới bắt đầu lên tiếng một cách rụt rè.
- Còn…còn… mình… mình là… là Alice… Alice Gehabich
--- End of flash back ---
Alice vắt tay lên chán để những giọt nước mắt của mình nhòe đi trong lớp vải của ống tay áo.
“ Gia đình à? Người thân à? Hạnh phúc à? Niềm vui à? Chúng thật sự quá xa xỉ cho một kẻ không ai mong, không ai cần đến như ta. ”
--- End Book 5 ---
Arisu: Xong òi… Mệt mỏi quá đi mất
Mas *từ đâu chui ra*: Nè nhóc… Khi nào ta xuất hiện thế.
Arisu: À… Cái đó còn dài dài anh à. Anh không giận em đấy chứ? Do hoàn cảnh thôi, nếu có giận mong anh tha thứ.
Mas *vỗ vỗ vai Arisu*: Không giận đâu mà. Vả lại ngươi cố rồi, chỉ cần ngươi cho ta vô trước khi ngươi dropfic là được. Giận rồi phản kháng có khi lại có kết cục như tên Keith ngố với tên Shun ngốc ngày trước quá
Arisu: Fic này còn dài dài anh hổng phải lo à nha.

Cám ơn sự ủng hộ của mọi người rất nhiều. Fic sẽ còn dài mong mọi người đừng nản bỏ đọc fic của em ạ.
Tem là món Tiramisu.
Phong bì là bánh Chocolate Scone.
Thư là Blueberry Cupcake.
Bye~

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Ps: Mong mọi người đừng săn giết anh Klaus và anh Hydron, nhất là anh Hydron sau khi đọc Book 5.
Về hình ảnh của Allen thì các bạn coi hình của Al san trong Deviant Art của Inesidora nha. Nhưng làm ơn bỏ cái đuôi ngựa đi

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Chap 3 , 4 , 5 dài kinh khủng mình đọc chóng cả mặt ~

cái khúc mà trang phục của Dara hơi khó hiểu quá bạn ơi ~

mình chờ chap 6 anh Shun hào hoa phong nhã quá chừng ~

đúng là người lạnh lùng mà được như thế chị Alice phải xiêu lòng luôn ~

@Arisu : bạn nhớ ra chap nhé mà này đừng đúp 2 bài liên tiếp thế nha ~

kẻo mod vào là chết đó bạn mình nhắc nhở bạn thiệt tình ủng hộ thiệt tình đó nha =)) ~

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Phong bì nà ,Hydron đáng ghét quá
Mà sau này Alice thích ai vậy Arisu ?
Book này dài và đọc rất đã mắt
Mà bạn đừng post hai bài liên tiếp nhé Mod vào là chết đấy .
Mong Book 6 Shun sẽ xuất hiện

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Bạn nào biết cách xóa bài up 2 lần không.
Mình lỡ rồi muốn xóa không biết cách.
Bạn nào chỉ dc cho mình, mình tặng Book 6 cho.
Thank you~

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
* Bay vô đọc lia lịa *
Com nhé bạn hiền :red:

Mình mới đọc book này của bạn thì đã hết sức ngỡ ngàng vì ý tưởng giống chap bên fic của mình quá trời ( Hyrdon cũng thích Alice nữa :red: ) không ngờ là cùng có một " chí hướng" bắt tay nhé !!! thích quớ ~

C..củm động quớ * khóc lớn, lấy khăn chấm nc' mắt *
Anh Hyrdon gian ác tính làm gì Alice của cá thế hở ? * mài dao * anh mà đụng vào 1 sợi tóc của ALice thì không xong với em đâu đó * chém chém * trả thù trước vì anh đã ôm Alice neh =))
anh giai của Alice tên là Allen à ? vui nhể * bay bay *

arisu_darkon đã viết:

- Anh hai à… Em yêu anh nhiều lắm đó.
- Ừ… Anh cũng yêu Alice lắm.


shock nhất câu này =w= Shun mà nghe được chắc giết anh ấy chứ chẳng chơi đâu =))
Mas ơi là mas, sao anh chưa xuất hiện nữa ? Tác giả ơi là tác giả sao viết Alice thảm thế không biết ( thảm hơn mình viết nữa ) * cắn nát cái khăn * :th4:
Chap lần này hay hay hay :red: chờ chap mới của bạn nhé !!! ( com dài quớ, sr TG TT^TT )
* giật cái thư, chạy *

p.s : vui ghê, tưởng chỉ chết một mình ai ngờ có bạn hiền Arisu die cùng =))

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Com cho bạn hiền! Chị Alice được nhiều người "nghía" quá ha! Cả anh Hydron nữa! Ứ pít đâu ghen tị quá! T.T
Tội nghiệp chị Alice,thảm...ai cũng gọi sama hết trơn.
Chờ chap mới nhiều lắm lun!
P/s :mai mình viết chap mới fic giấc mơ cỏ. Bạn com ủng hộ mình nhớ. Mình mún bạn chỉ mình cách viết cho hay...

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Book 6

Tuyết lặng lẽ rơi thành từng mảng dày cộp đọng lại trên tán cây thông ngoài trời và như tạo thành một địa tầng khác mỏng trên mặt đường. Dày đến mức có cảm giác như chỉ cần bước ra ngoài lạc trong nền tuyết dó sẽ không thể trở ra. Mây che đi bầu trời đêm tuyệt đẹp huyền ảo, che mất hết cả những vì sao, và che đi cả mặt trăng.
Dara hướng mắt ra ngoài nhìn bầu trời đêm mang nét xám đặc ảm đạm đó từ cửa kính phòng làm việc của Keith. Dạo này anh hay kêu cô qua phòng anh, không biết tại sao nhưng vẫn bị nán lại dù anh cũng chả sai bảo chi cô hết. Anh cúi đầu vào đủ thứ công việc mà vua Zenoheld hay hội học sinh bảo anh xử lý. Nếu tính cả tiếng bút sột sọat trên giấy và tiếng giấy tờ lật qua lật lại thì căn phòng đó không phải thực sự im lặng.
- Hôm nay thế là không được ngắm trăng rồi nhỉ? Thật là tiếc quá đi - Giọng anh vang lên cái điệu hoàn toàn không thể hiện sự tiếc nuối gì cả.
- Người như anh mà cũng ngắm trăng à - Cô quay đầu lại nhìn lưng ghế anh, ánh mắt xám bạc lạnh lùng.
- Sao lại không. Ngắm trăng làm ta liên tưởng đến màu mắt cô đấy. Chắc cô không biết mắt cô đẹp đến thế nào đâu nhỉ, Dara chan~ ? - Anh đứng dậy quay về phía cô.
Cô im lặng, chùng mắt xuống sàn. Đẹp thì được cái tích sự gì cơ chứ, nó chỉ khiến chủ nhân trở nên khiêu ngạo hơn và đi chế nhạo những người không đẹp bằng mà thôi. Thế thì thà có một tâm hồn toàn vẹn còn hơn sở hữu một sắc đẹp có tác dụng như thuốc độc.
- Sắc đẹp hoàn toàn không có ý nghĩa gì với tôi hết. Dù chỉ một chút cũng không có. Nó nằm ngoài phạm vi những gì tôi quan tâm đến.
- Thế thì tiếc quá - Nói đoạn anh khẽ nâng cằm cô lên rồi ghé cho môi mình gần môi cô hơn - Nếu cô chăm sóc cho sắc đẹp của mình thì tôi chắc chắn cô sẽ thành sở nguyện của mọi thằng đàn ông đấy. - Làn hơi nóng ấm từ miệng anh phả lên đôi môi hơi lạnh của cô
- Tôi không quan tâm đến vấn đề đó. - Nói đoạn cô hất mạnh tay anh ra - Một thứ không có giá trị thì có làm cái tích sự gì cơ chứ
- Cô đúng là khác biệt thật đấy. Sắc đẹp chẳng phải là thứ mà đứa con gái nào cũng theo đuổi sao cô không như họ?
- Bởi vì theo quan niệm của tôi những kẻ có sắc đẹp thường hay tổn thương những kẻ xấu hơn mình để cảm thấy vui hơn. Thà tôi xấu xí còn hơn là trở thành loại người như thế - Cô đóng nhẹ cửa lại trước mặt anh.
Anh ngồi phịch xuống ghế của mình vắt tay lên trán che mất đôi mắt màu xanh nước nhạt tuyệt đẹp ấy của mình. Một nụ cười bí ẩn và khó hiểu hiện lên trên khóe môi anh.
Dara chan ơi là Dara chan, khi nào thì cô mới nhận ra mình rất đẹp cơ chứ, khi nào cô mới nhận ra rằng chính điểm đó khiến anh có hứng thú với cô như vậy chứ. Anh tự hỏi cô sẽ không mắc vào lưới ái tình trong bao lâu, đây có lẽ là cuộc chơi thú vị nhất anh từng có nên anh muốn theo dõi nó thật kĩ.
---
Ra khỏi phòng, cô lặng lẽ bước nhanh xuống nhà bếp, xắn tay áo lên và bắt đầu làm việc. Chỉ trong chốc lát, một đĩa bánh chocolate scone và một cốc cacao nóng hổi đã được bày trên khay thật đẹp mắt. Cô nhanh chóng mang nó lên phòng ngủ của Mira. Cô khẽ mở cánh cửa đi vào thì thấy cô bé tóc cam này đang ngủ gục trên bàn học đầy sách vở một cách say sưa.
- Mira… Mira… Sao lại ngủ gục ra bàn thế này - Dara lay nhẹ vai của cô bé
- A… ơ… Chị Dara… À em đang coi và phân tích tài liệu của chị thôi mà. - Cô bé dụi dụi mắt vẻ ngái ngủ.
- À phải rồi, Alice có kể với chị là con bé nhờ em đưa tài liệu cho Baron và Ace đúng không. Vậy đưa được chưa?
Tự nhiên mặt Mira đỏ bừng lên, cô quay mặt sang hướng khác để Dara không nhìn thấy khuôn mặt phớt hồng dễ thương của mình.
- R… rồi…ạ… - Mira nói lắp bắp như nói không ra hơi.
Khuôn mặt đỏ ửng dễ thương đó đã không qua mắt được Dara. Mira không giấu nổi nụ cười trên khuôn mặt mình, và những biểu hiện đáng yêu đó đã bị cô phát hiện.
- Đã có chuyện gì giữa em và Ace lúc giao tài liệu đúng không?
- Làm… làm gì có… chuyện đó chứ? Mira vẫn chối bay chối biến.
- Thôi nào… kể chị nghe đi. Nếu Keith có nghe được thì chị sẽ đứng ra bao biện hộ em, được chưa.
Mira thở dài rồi bắt đầu kể.
--- flash back ---
Mira ôm tập tài liệu đững trên sân thượng, cô nhìn loanh quanh cachr sinh hoạt của khối trung học. Đúng là rất ồn ào và náo nhiệt. Bọn con trai thì chơi đá bóng hay nghịch cái gì đó, bọ con gái thì ngồi túm tụm vào với nhau thành các nhóm rồi trò chuyện. Nhưng người mà cô cần tìm lại không có ở dưới đấy, biết thế nhưng cô vẫn hướng mắt xuống nhìn một lúc.
Mira trèo lên trên cùng cái mái nhà thì tìm thấy người ấy, người mà cô cần tìm. Ở đó có một cậu con trai đang gối đầu trên hai tay của mình nằm ngủ không biết trời đất gì hết, gió vuốt nhẹ lên mái tóc xanh lá mạ của cậu. Mira đến gần rồi đập đập vào vai cậu, cậu đưa tay lên dụi mắt một chút rồi ngáp một cái rõ to.
- Oáp~… Mira à, chả lẽ người gương mẫu như cậu mà cũng cúp học như tớ sao - Cậu ngồi dậy gãi gãi mái đầu hơi rối của mình, mắt nhìn có vẻ vẫn còn muốn ngủ nữa.
- Tớ không cúp học như cậu. Trưa rồi đấy, sao còn chưa dậy nữa. Tớ đưa tài liệu của chị Dara giùm Alice nè - Nói đoạn cô chìa tập tài liệu văn dày cộp ra trước mặt cậu.
- A~… Sao mà dài thế này? – Cậu than thở khi đón lấy tập tài liệu từ tay Mira, đôi mắt xám tro nhìn chán nản cực độ.
Mira thở dài nhìn cậu bạn của mình rồi cốc đầu cậu một cái.
- Ace ơi là Ace, dài học mới kĩ và có hiệu quả chứ. Thôi dậy rồi học lớp hệ ma lực chiều nay đi. Này… này.
Ace lại gối đầu trên cánh tay của mình, quay lưng về phía Mira ngủ tiếp. Cô thấy vậy lại lay lay người cậu giục cậu dậy còn ăn trưa rồi học khóa học buổi chiều nhưng có làm gì thì cái ý chí muốn ngủ của Ace cũng quá mạnh để bị Mira lay chuyển.
- Ace… Cậu cúp học cả buổi sáng rồi đấy. Giờ phải dậy học đi chứ - Mira cố kéo cậu dậy nhưng hoàn toàn không có tác dụng.
Ace thấy giấc ngủ bị làm phiền quá đáng thế là quay phắt lại nhìn Mira chàm chằm. Cô tưởng việc đánh thức cậu dậy đã thành công nên phủi váy định đứng dậy thì cậu nắm lấy cổ tay cô rồi giật mạnh. Bị kéo quá bất ngờ, Mira mất đà ngã luôn vào vòng tay của Ace. Cậu ôm chặt lấy cô, không để cô rời xa cậu.
- Này… này… Ace… Cậu… cậu làm… làm gì… th… thế hả? – Vừa cố vùng khỏi vòng tay của Ace, cô vừa lắp bắp không ra lời nói.
- Cậu làm phiền giấc ngủ của tớ thì tớ sẽ bắt cậu ngủ cùng tớ. Như thế cậu đỡ phải kêu ca gì tớ hết. - Ace nói bằng cái giọng vừa thản nhiên vừa ngái khi tay vẫn giữu chặt Mira - Vả lại cậu cũng muốn thế này mà đúng không? - Ace vuốt nhẹ mái tóc cam nhạt của Mira.
Cô thở dài, mặt thì vẫn đỏ ửng nhưng đã không vùng vẫy nữa. Cười nhẹ, cô cũng ôm lấy cậu và cả hai cùng chìm lại vào giấc ngủ.
--- End of flash back ---
- Vậy ra nói ngắn gọn là em đã ngủ cùng Ace cả chiều hôm đấy và cúp lớp học hệ ma lực buổi chiều cùng với Ace. - Dara thốt lên một câu bình luận thản nhiên đến mức có thể khiến người ta phát bực.
- Chị Dara… - Mira nhìn cô bằng ánh mắt khẩn thiết.
Không phải nói Dara cũng hiểu ý Mira muốn nhờ cô cái gì.
- Được rồi. Chị không nói với Keith đâu mà. Nói ra có khi hắn ta tìm xử cậu BẠN TRAI của em lắm - Cô nhấn mạnh cái chữ bạn trai làm mặt cô bé kia đã đỏ lại càng đỏ hơn.
- Chị à… Ace không phải bạn trai em mà. Buổi chiều ấy là tai nạn, tai nạn thôi - Mira cố bao biện nhưng những lời bao biện đấy lại nằm ngoài tai Dara.
Dara lủi đi nhanh trước khi Mira kịp bao biện thêm nữa.
---
Buổi sáng Chủ nhật trong lành với những đám mây bông đùa đuổi nhau trên bầu trời trong xanh khiến người ta cảm thấy thật là dễ chịu. Tiếng chim hót líu lo vang lên trong khu vườn của Keith. Anh giờ đang thưởng thức trà một cách thư thái bên cái bàn ghỗ nho nhỏ màu tráng thật đẹp, hướng mắt nhìn Dara đang cắt tỉa cành cây.
- Rảnh rỗi nhỉ, thừa thời gian ra đây ngắm tôi chăm sóc cho vườn cây này của anh. - Dara vừa tưới nước cho một cái cây xa xa vừa cất lên cái giọng lạnh lùng của mình với anh.
- Thì ta thích, thế thôi. Cô sợ mình xấu quá không hợp với vẻ đẹp của khu vườn nên ngại để ta ngắm à. - Anh nhẹ nhấp một ngụm trà. Có lẽ nếu bất kì đứa con gái nào ở đó cũng sẽ ước rằng mình được là cái chén trà đó của anh.
Chỉ suýt nữa thôi là cô không thể được kiềm chế bản thân và ném ngay cái bình tưới hoa đó về phía anh không thương tiếc. Nhưng quả thật khu vườn đó rất đẹp. Những khóm hoa hồng đủ màu sắc chen chúc nhau tỏa hương thơm trên nền cỏ xanh tươi. Có một số cây thông, cây xà cừ cũng được trồng trong khu vườn khiến nó mang thêm cả cái vẻ cổ kính khiến ai cũng muốn làm chủ khu vườn này. Và trong khung cảnh nên thơ hữu tình đó còn có một người con gái xinh đẹp đang tỉa cây chăm sóc khu vườn này cho anh. Thử hỏi sao anh lại không ra thưởng thức trà và ngắm phong cảnh tuyệt đẹp này chứ (phét, ngắm Dara chan chứ ngắm cảnh đẹp nỗi gì chớ).
--- End Book 6 ---
Mong mọi người đừng chém quá ác liệt. TG mới 11 tuổi nên hành văn còn kém lắm.
Ai chan à, mình đã mô tả rất kĩ trang phục của Dara chan rồi mà, cuối còn có ps nữa, bạn đọc kĩ lại nha.
Cám ơn Ranka nha, mình sẽ qua.
May quá, có Carol chết cùng mình.

Tem là tạp dề chị Dara
Phong bì là tách trà của anh Keith.
Thư là tập tài liệu văn dày cộp của Dara chan.

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
Tem.
Cậu11t sao? Thiên tài!!!
Tớ 14 mà viết không bằng 1 góc!
Anh Keith và anh Ace trong đây quá cool,can đảm hết sức.
Chà,hai kẻ kia lỡn mợn nhẩy,ôm nhau ngủ tình tứ.*cười gian*
Chờ book mới nha!

description[ Bakugan fanfic ] Anthearia - Page 5 EmptyRe: [ Bakugan fanfic ] Anthearia

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply