Bạn là bạn tìm được trên zing, văn phong cũng được nên đã hỏi xin ý kiến đàng hoàng và post lên đây
Đây là link của fic: http://me.zing.vn/zb/dt/hiendethuong_sakura/12740277?from=category
===============================
Tittle: The story of K.M Gakuen
Author: Hana Tsuki
Disclaimer: hầu hết nhân vật thuộc về Bakugan, một vài nhân vật khác là của mình, lấy ý tưởng từ manga MxO
Genre: Action, Mystery, Romance, Supernatural
Summary: một thế giới phép thuật đang tồn tại ngay trong cuộc sống của chúng ta…
Pairing: Shun x Alice
Rating: G
Status: to be continued
Chap 1: Sudden
Thế giới chúng ta đang sống vô cùng hiện đại và tân tiến. Bằng vệ tinh, chúng ta gần như đã phát hiện ra tất cả mọi ngóc ngách trên Trái Đất, nhưng, đó chỉ là những gì chúng ta nhìn thấy bằng mắt thường, bởi vì ngay chính giữa lòng phố xá đông đúc và nhộn nhịp, ở một chiều không gian khác, cũng có những con người đang sống. Họ tồn tại song song với chúng ta, không thể bị bất kỳ thiết bị tối tân nào phát hiện. Họ mới là những sinh vật tiên tiến nhất và, nơi họ sống được gọi là Thế Giới Phép Thuật.
___________________________________________
_ Alice-sama, chúng ta đã đến nơi rồi.
Cuối cùng…
Một chàng trai và một cô gái đang đứng trước một cánh cổng lớn, đó chính là cánh cổng của học viện K.M. Nơi đào tạo ra những Magician tài giỏi nhất của thành phố Kansen nằm ở Tokyo, Nhật Bản.
_ Từ nay chúng ta sẽ là bạn học của nhau nên đừng gọi là sama nữa, với lại… ta không còn là một hime…- Đôi mắt chocolate chùng xuống.
_ Không! Đối với tôi, Alice-sama sẽ luôn mãi là một hime, bởi vì đất nước chúng ta vẫn còn cô thưa Alice-sama. Nhưng… nếu cô không thích bị gọi như vậy… Hay là gọi là Alice-dono nhé.
Cô gái lại lắc đầu nguầy nguậy, gương mặt có phần đỏ lên.
_ Hãy chỉ gọi là “san” thôi. Ta luôn muốn được làm bạn với cậu nên kể từ giờ ta sẽ gọi cậu là “Shun” thôi nhé.
_ Tùy người thưa Alice-sama… A! Tôi xin lỗi… Vì chưa quen nên…
Cô gái chỉ cười nhẹ, không nói gì.
Chúng ta vẫn không thể rút ngắn khoảng cách này sao?
_________________________________________
Runo’s POV
Oải thật ~! Hôm nay quả thực là một ngày xui xẻo. Vào lớp trễ trúng ngay buổi canh của ông thầy Kuro “hắc ám”, lục cặp mới phát hiện quên mang theo cuốn vở bài tập mình đã mất công thức đến gần sáng để làm, không những thế, tên Dan-baka còn dám trêu chọc mình nữa. Tâm trạng đang vô cùng tức tối nên “lỡ” dùng Voice Wrap thổi hắn bay đến chỗ quái quỷ nào không biết thế nên giờ phải ngồi ở phòng thầy hiệu trưởng mà “uống trà đàm đạo” như vầy đây.
Cũng may… thầy hiệu trưởng vô cùng dễ chịu nên không những tôi thoát khỏi việc viết bản kiểm điểm mà còn được thầy cho phép ngồi ăn bánh uống trà với thầy nữa. Thiệt là vui quá!
“Cộc cộc”
_ Mời vào!
Không biết ai lại đến nhỉ, không chừng thầy hiệu trưởng đã lén gọi cho ông Kuro lên đây để lôi tôi xuống trừng trị bằng cái “dây thừng điện” trong thẻ của ông ta. Chỉ nghĩ đến viễn cảnh tồi tệ đó thôi là miếng bánh tôi đang ăn đã nuốt không trôi rồi.
_ Chào bác Alan.
_ Cha.
Hóa ra tôi đã đoán trật lất. Hình như hai người này là người quen của hiệu trưởng thì phải, nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên không chỉ có thế. Đẹp sao? Không, là quá đẹp thì đúng hơn. Có khi hai người đó là diễn viên ca sĩ nào đó chăng, nhưng trông họ chắc cỡ bằng tuổi tôi hoặc lớn hơn một hai năm là cùng.
_ Hai con đã đến rồi à!- Thầy hiệu trưởng cười tươi.
Người con trai có mái tóc màu đen đã chú ý đến việc tôi ngồi nhìn họ chăm chú từ nãy giờ và ngay lập tức tôi nhận ngay một cái lườm vô cùng sắc lạnh và đáng sợ từ cậu ta. Nhận ra tình cảnh ấy, thầy hiệu trưởng liền lên tiếng.
_ Em có thể về lớp được rồi Runo-san, cứ bảo là em đã bị tôi phạt rất nặng rồi.- Ông cười hiền hậu. Sao trên đời này có một người tốt thế cơ nhỉ!
Tôi bỏ đi, trước khi cánh cửa kia khép chặt lại tôi khẽ liếc nhìn họ lần nữa. Cô gái đứng cạnh anh chàng ban nãy đã trông thấy tôi và mỉm cười rất thân thiện, thật kỳ lạ khi tôi có cảm giác cô gái đó có nét gì đó khá giống với thầy Alan. Mong là có thể gặp lại cô ấy.
____________________________________________
Hết giờ nghỉ trưa, tâm trạng của tôi lại trở nên uể oải, đã đến tiết dạy Không gian của ông thầy Ogawa, bình thường chỉ nghe ông kể những câu chuyện cũ rích về chuyến du lịch xuyên không gian của mình thì đã đủ buồn ngủ rồi, tôi chỉ hứng thú với mỗi môn học phép thuật thôi. Tôi xém suýt nữa la lên vui mừng khi thấy đã qua 15 phút mà thầy Ogawa vẫn chưa vào lớp, chắc là có vệc bận gì rồi. Bỗng nhiên, ngay lúc đó cánh cửa bật mở, nhưng người bước vào lại là thầy hiệu trưởng và hai người tôi thấy ban nãy.
_ Đây là hai bạn học sinh mới chuyển từ trường Flavery về đây, Arisu Tsukigawa và Shun Kazami. Mong cả lớp hãy giúp đỡ hai bạn. Bây giờ hai em hãy giới thiệu về mình đi.
_ Thầy không thấy việc đó phiền hà quá sao, họ chỉ cần biết tên bọn em để xưng hô là đủ rồi. Với lại… - Giọng cậu nhỏ đi chỉ đủ cho hai người đứng cạnh mình nghe thấy.- … hime không thích nói chuyện nhiều trước đám đông.
Cả lớp sửng sốt, không ngờ cái cậu tên Shun đó có thể nói chuyện vô lễ như thế với thầy, nhưng thầy không hề nổi giận chút nào mà chỉ cười trừ và khẽ xoa đầu cô gái kia.
_ Vậy thôi, chào cả lớp.
Hai người họ được sắp xếp ngồi chỗ khá cách nhau, cô bạn tên Alice đó ngồi cạnh tôi còn cậu kia thì ngồi phía trước Dan. Trong giờ học, thỉnh thoảng tôi lại hướng ánh mắt mình qua phía bàn bên cạnh. Alice có vẻ ngại giao tiếp thật, trong suốt buổi học chỉ thấy cô bạn ấy ngồi chăm chỉ chép bài, gương mặt lúc nào cũng cúi gằm xuống. Nếu cô ấy mà giỏi ăn nói hơn thì chắc là nổi tiếng lắm đây, cô ấy trông đẹp đến vậy cơ mà. Nhưng rồi… tôi tình cờ thấy cô ấy nhìn Shun, có lẽ như hai người là anh em ruột hay họ hàng gì đó. Tuy tên kia thật sự có một tính cách đáng ghét nhưng hắn là chỗ dựa hiện tại của cô bạn nhút nhát này.
____________________________________________
Cuối cùng cũng đã đến tiết học Phép thuật yêu thích của tôi. Cô Fuyumi bước vào lớp và viết tên bài học lên bảng: “ Thực hành về phương pháp cast phép lên thẻ”. Hôm nay coi bộ cũng không xui lắm, ít nhất thì tôi có thể động tay động chân một chút.
_ Nào, tất cả các em hãy giơ thẻ của mình lên.
Và chỉ 5 giây sau, cả lớp, trừ hai người bạn mới kia được một phen há hốc mồm mà nhìn. Tôi lấy tay chùi đi chùi lại mắt mình mấy lần để xem cho rõ. Mình có phải đang mơ không đây. Unbelievable! Cô nàng Alice ngồi bên cạnh tôi và cả tên Shun kia nữa, họ thật sự đang cầm thẻ bạc đó sao. Quái lạ! Dù mới vào trường mọi người đều làm một bài test để xem năng lực nhưng… được thẻ bạc trong lúc chỉ là học sinh năm nhất sao. Đúng là lần đầu tiên thấy đấy!
Cô giáo có vẻ cũng hơi ngạc nhiên nhưng rồi cô cười xòa và mời Alice lên làm thử cho mọi người xem, trông bạn ấy có vẻ hơi chần chừ. Nhưng ngay lúc đó đã có một cánh tay khác giơ lên và lần này cũng như vậy, không cần đợi sự đồng ý của cô giáo, Shun đã đứng lên và nói.
_ Em xin được phép lên thay Alice-sa… san được không?- Lại là cái giọng vô lễ đó.
_ Nhưng cô mời em Alice cơ mà, hay là Alice có chuyện gì đó nên.. không thể làm cả một việc đơn giản thế này thì cứ nói ra.- Cô giáo cố tình nhấn mạnh chữ “một việc đơn giản” hết mức có thể, rõ ràng cô đang rất nghi ngờ về sức mạnh của hai người này.
_ Shun, không cần thiết phải vậy. Thưa cô, em sẽ lên.- Alice rảo bước nhanh về phía cô Fuyumi.
Thêm một lần nữa mọi người lại tròn mắt khi thấy năng lực của Alice. Cô thực hiện việc cast một phép khó trong sách vào thẻ chỉ trong một thời gian ngắn với độ chuẩn xác rất cao.
Tiết học cuối kết thúc trong một bầu không khí vô cùng ngột ngạt. Dường như hai người bạn đó đã lỡ làm cô giáo cảm thấy khó chịu. Tiêu họ rồi! Chắc cô Fuyumi nghĩ là họ thích khoe tài thì phải. Tôi thì không nghĩ thế, đơn thuần là một cảm giác lạ về họ. Đột nhiên chuyển trường, đột nhiên làm mọi người bất ngờ với tấm thẻ bạc. Họ, theo cảm nhận của tôi có cái gì đó rất bí ẩn. Điều gì đó mà tôi còn chưa biết về họ, nhưng… tôi nghĩ rằng mình không nên hỏi cô bạn Alice về chuyện đó, dù sao cũng chỉ là một suy nghĩ bậy bạ vô căn cứ của tôi mà thôi.
Được sửa bởi Elfin-Ingram ngày Wed Jul 31, 2013 8:41 am; sửa lần 1.
Spoiler :
Đây là link của fic: http://me.zing.vn/zb/dt/hiendethuong_sakura/12740277?from=category
===============================
. The Story of K.M Gakuen .
Tittle: The story of K.M Gakuen
Author: Hana Tsuki
Disclaimer: hầu hết nhân vật thuộc về Bakugan, một vài nhân vật khác là của mình, lấy ý tưởng từ manga MxO
Genre: Action, Mystery, Romance, Supernatural
Summary: một thế giới phép thuật đang tồn tại ngay trong cuộc sống của chúng ta…
Pairing: Shun x Alice
Rating: G
Status: to be continued
Chap 1: Sudden
Thế giới chúng ta đang sống vô cùng hiện đại và tân tiến. Bằng vệ tinh, chúng ta gần như đã phát hiện ra tất cả mọi ngóc ngách trên Trái Đất, nhưng, đó chỉ là những gì chúng ta nhìn thấy bằng mắt thường, bởi vì ngay chính giữa lòng phố xá đông đúc và nhộn nhịp, ở một chiều không gian khác, cũng có những con người đang sống. Họ tồn tại song song với chúng ta, không thể bị bất kỳ thiết bị tối tân nào phát hiện. Họ mới là những sinh vật tiên tiến nhất và, nơi họ sống được gọi là Thế Giới Phép Thuật.
___________________________________________
_ Alice-sama, chúng ta đã đến nơi rồi.
Cuối cùng…
Một chàng trai và một cô gái đang đứng trước một cánh cổng lớn, đó chính là cánh cổng của học viện K.M. Nơi đào tạo ra những Magician tài giỏi nhất của thành phố Kansen nằm ở Tokyo, Nhật Bản.
_ Từ nay chúng ta sẽ là bạn học của nhau nên đừng gọi là sama nữa, với lại… ta không còn là một hime…- Đôi mắt chocolate chùng xuống.
_ Không! Đối với tôi, Alice-sama sẽ luôn mãi là một hime, bởi vì đất nước chúng ta vẫn còn cô thưa Alice-sama. Nhưng… nếu cô không thích bị gọi như vậy… Hay là gọi là Alice-dono nhé.
Cô gái lại lắc đầu nguầy nguậy, gương mặt có phần đỏ lên.
_ Hãy chỉ gọi là “san” thôi. Ta luôn muốn được làm bạn với cậu nên kể từ giờ ta sẽ gọi cậu là “Shun” thôi nhé.
_ Tùy người thưa Alice-sama… A! Tôi xin lỗi… Vì chưa quen nên…
Cô gái chỉ cười nhẹ, không nói gì.
Chúng ta vẫn không thể rút ngắn khoảng cách này sao?
_________________________________________
Runo’s POV
Oải thật ~! Hôm nay quả thực là một ngày xui xẻo. Vào lớp trễ trúng ngay buổi canh của ông thầy Kuro “hắc ám”, lục cặp mới phát hiện quên mang theo cuốn vở bài tập mình đã mất công thức đến gần sáng để làm, không những thế, tên Dan-baka còn dám trêu chọc mình nữa. Tâm trạng đang vô cùng tức tối nên “lỡ” dùng Voice Wrap thổi hắn bay đến chỗ quái quỷ nào không biết thế nên giờ phải ngồi ở phòng thầy hiệu trưởng mà “uống trà đàm đạo” như vầy đây.
Cũng may… thầy hiệu trưởng vô cùng dễ chịu nên không những tôi thoát khỏi việc viết bản kiểm điểm mà còn được thầy cho phép ngồi ăn bánh uống trà với thầy nữa. Thiệt là vui quá!
“Cộc cộc”
_ Mời vào!
Không biết ai lại đến nhỉ, không chừng thầy hiệu trưởng đã lén gọi cho ông Kuro lên đây để lôi tôi xuống trừng trị bằng cái “dây thừng điện” trong thẻ của ông ta. Chỉ nghĩ đến viễn cảnh tồi tệ đó thôi là miếng bánh tôi đang ăn đã nuốt không trôi rồi.
_ Chào bác Alan.
_ Cha.
Hóa ra tôi đã đoán trật lất. Hình như hai người này là người quen của hiệu trưởng thì phải, nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên không chỉ có thế. Đẹp sao? Không, là quá đẹp thì đúng hơn. Có khi hai người đó là diễn viên ca sĩ nào đó chăng, nhưng trông họ chắc cỡ bằng tuổi tôi hoặc lớn hơn một hai năm là cùng.
_ Hai con đã đến rồi à!- Thầy hiệu trưởng cười tươi.
Người con trai có mái tóc màu đen đã chú ý đến việc tôi ngồi nhìn họ chăm chú từ nãy giờ và ngay lập tức tôi nhận ngay một cái lườm vô cùng sắc lạnh và đáng sợ từ cậu ta. Nhận ra tình cảnh ấy, thầy hiệu trưởng liền lên tiếng.
_ Em có thể về lớp được rồi Runo-san, cứ bảo là em đã bị tôi phạt rất nặng rồi.- Ông cười hiền hậu. Sao trên đời này có một người tốt thế cơ nhỉ!
Tôi bỏ đi, trước khi cánh cửa kia khép chặt lại tôi khẽ liếc nhìn họ lần nữa. Cô gái đứng cạnh anh chàng ban nãy đã trông thấy tôi và mỉm cười rất thân thiện, thật kỳ lạ khi tôi có cảm giác cô gái đó có nét gì đó khá giống với thầy Alan. Mong là có thể gặp lại cô ấy.
____________________________________________
Hết giờ nghỉ trưa, tâm trạng của tôi lại trở nên uể oải, đã đến tiết dạy Không gian của ông thầy Ogawa, bình thường chỉ nghe ông kể những câu chuyện cũ rích về chuyến du lịch xuyên không gian của mình thì đã đủ buồn ngủ rồi, tôi chỉ hứng thú với mỗi môn học phép thuật thôi. Tôi xém suýt nữa la lên vui mừng khi thấy đã qua 15 phút mà thầy Ogawa vẫn chưa vào lớp, chắc là có vệc bận gì rồi. Bỗng nhiên, ngay lúc đó cánh cửa bật mở, nhưng người bước vào lại là thầy hiệu trưởng và hai người tôi thấy ban nãy.
_ Đây là hai bạn học sinh mới chuyển từ trường Flavery về đây, Arisu Tsukigawa và Shun Kazami. Mong cả lớp hãy giúp đỡ hai bạn. Bây giờ hai em hãy giới thiệu về mình đi.
_ Thầy không thấy việc đó phiền hà quá sao, họ chỉ cần biết tên bọn em để xưng hô là đủ rồi. Với lại… - Giọng cậu nhỏ đi chỉ đủ cho hai người đứng cạnh mình nghe thấy.- … hime không thích nói chuyện nhiều trước đám đông.
Cả lớp sửng sốt, không ngờ cái cậu tên Shun đó có thể nói chuyện vô lễ như thế với thầy, nhưng thầy không hề nổi giận chút nào mà chỉ cười trừ và khẽ xoa đầu cô gái kia.
_ Vậy thôi, chào cả lớp.
Hai người họ được sắp xếp ngồi chỗ khá cách nhau, cô bạn tên Alice đó ngồi cạnh tôi còn cậu kia thì ngồi phía trước Dan. Trong giờ học, thỉnh thoảng tôi lại hướng ánh mắt mình qua phía bàn bên cạnh. Alice có vẻ ngại giao tiếp thật, trong suốt buổi học chỉ thấy cô bạn ấy ngồi chăm chỉ chép bài, gương mặt lúc nào cũng cúi gằm xuống. Nếu cô ấy mà giỏi ăn nói hơn thì chắc là nổi tiếng lắm đây, cô ấy trông đẹp đến vậy cơ mà. Nhưng rồi… tôi tình cờ thấy cô ấy nhìn Shun, có lẽ như hai người là anh em ruột hay họ hàng gì đó. Tuy tên kia thật sự có một tính cách đáng ghét nhưng hắn là chỗ dựa hiện tại của cô bạn nhút nhát này.
____________________________________________
Cuối cùng cũng đã đến tiết học Phép thuật yêu thích của tôi. Cô Fuyumi bước vào lớp và viết tên bài học lên bảng: “ Thực hành về phương pháp cast phép lên thẻ”. Hôm nay coi bộ cũng không xui lắm, ít nhất thì tôi có thể động tay động chân một chút.
_ Nào, tất cả các em hãy giơ thẻ của mình lên.
Và chỉ 5 giây sau, cả lớp, trừ hai người bạn mới kia được một phen há hốc mồm mà nhìn. Tôi lấy tay chùi đi chùi lại mắt mình mấy lần để xem cho rõ. Mình có phải đang mơ không đây. Unbelievable! Cô nàng Alice ngồi bên cạnh tôi và cả tên Shun kia nữa, họ thật sự đang cầm thẻ bạc đó sao. Quái lạ! Dù mới vào trường mọi người đều làm một bài test để xem năng lực nhưng… được thẻ bạc trong lúc chỉ là học sinh năm nhất sao. Đúng là lần đầu tiên thấy đấy!
Cô giáo có vẻ cũng hơi ngạc nhiên nhưng rồi cô cười xòa và mời Alice lên làm thử cho mọi người xem, trông bạn ấy có vẻ hơi chần chừ. Nhưng ngay lúc đó đã có một cánh tay khác giơ lên và lần này cũng như vậy, không cần đợi sự đồng ý của cô giáo, Shun đã đứng lên và nói.
_ Em xin được phép lên thay Alice-sa… san được không?- Lại là cái giọng vô lễ đó.
_ Nhưng cô mời em Alice cơ mà, hay là Alice có chuyện gì đó nên.. không thể làm cả một việc đơn giản thế này thì cứ nói ra.- Cô giáo cố tình nhấn mạnh chữ “một việc đơn giản” hết mức có thể, rõ ràng cô đang rất nghi ngờ về sức mạnh của hai người này.
_ Shun, không cần thiết phải vậy. Thưa cô, em sẽ lên.- Alice rảo bước nhanh về phía cô Fuyumi.
Thêm một lần nữa mọi người lại tròn mắt khi thấy năng lực của Alice. Cô thực hiện việc cast một phép khó trong sách vào thẻ chỉ trong một thời gian ngắn với độ chuẩn xác rất cao.
Tiết học cuối kết thúc trong một bầu không khí vô cùng ngột ngạt. Dường như hai người bạn đó đã lỡ làm cô giáo cảm thấy khó chịu. Tiêu họ rồi! Chắc cô Fuyumi nghĩ là họ thích khoe tài thì phải. Tôi thì không nghĩ thế, đơn thuần là một cảm giác lạ về họ. Đột nhiên chuyển trường, đột nhiên làm mọi người bất ngờ với tấm thẻ bạc. Họ, theo cảm nhận của tôi có cái gì đó rất bí ẩn. Điều gì đó mà tôi còn chưa biết về họ, nhưng… tôi nghĩ rằng mình không nên hỏi cô bạn Alice về chuyện đó, dù sao cũng chỉ là một suy nghĩ bậy bạ vô căn cứ của tôi mà thôi.
Được sửa bởi Elfin-Ingram ngày Wed Jul 31, 2013 8:41 am; sửa lần 1.