MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

power_settings_newLogin to reply
+3
bemeo045
Elfin-Ingram
Sky
7 posters

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi Empty(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
Title: (Bakugan fanfic)  

Author: Sky, Uzu

Ratting: T

Genre : Action, Ngược, có yếu tố chính trị thương trường.

Note: Hôm trước máy tính của em hư nên bị mất hết bộ Tình Hận rồi, trong khi sửa chữa thì mọi người đọc tiếp cái này tạm vậy

Thực sự em cũng chẳng biết đặt fic này tên gì nữa mọi người góp ý nha.


Chap 1

Thị trường Nhật Bản, một trong những thị trường kinh tế lớn nhất thế giới, khiến bao tập đoàn kiên nể. Để chen chân vào đây không phải dễ và trở ngại lớn nhất chính là K.V.M.G một tập đoàn lâu đời được thành lập bởi bốn dòng họ: Kazami, Vestal,Makuso và Gehabich. Vào thời chiến, mọi thứ đều khó khăn, cả bốn gia đình này đã hợp lực với nhau. Nhưng đến thế hệ sau lại không ngừng xâu xé cơ ngơi của cha ông , rốt cục để giải quyết xung dột họ đã đi tới quyết định chia tập đoàn ra thành nhiều mảng cho mỗi dòng họ, mỗi người trong một số lĩnh vực và tất cả đều thuộc danh nghĩa của K.V.M.G. Tuy nhiên vẫn không hoàn toàn giải quyết hết được mọi thứ, từ tranh đoạt mà các mâu thuẫn lại chuyển hướng trở thành cạnh tranh khốc liệt trên thương trường thế giới nói chung và Nhật Bản nói riêng . Gồm hai mặt trận là Kazami vs Gehabich, Makuso vs Vestal

Nhà Kazami, với sự khôn khéo của người lãnh đạo, hoạt động trên nhiêu lĩnh vực đa dạng: Thời trang, các mặt hàng điện tử cao cấp, phương tiện giao thông , phủ sóng các kênh truyền hình trong nước, thậm chí là cả đồ chơi và luôn không ngừng mở rộng thêm….

Nhà Gehabich, tuy trông có vẻ yếu thế hơn do đường lối hòa hoãn, cẩn thận mà chắc chắn nhưng không hề kém cạnh, cũng bởi sự cẩn thận ấy những sản phẩm, chiến lực của họ luôn hoàn hảo, mỗi lần tung ra đều gây một cơn sốt mới. Lại có quan hệ rất tốt với chính phủ các nước, khiến việc đầu tư, xuất khẩu trở nên vô cùng dễ dàng…


Đã sáu năm trôi qua, từ cái ngày  Shun Kazami tiếp nhận  phần tập đoàn  của gia đình, chẳng những đưa các công ty  phát huy đến cực hạn, mà còn chen chân vào nhiều lĩnh vực kinh doanh khác . Mà vào năm thứ ba , ở tuổi  25 anh bắt đầu khởi động việc đầu tư ra hải ngoại, không chỉ có tiếng trong nước, dã tâm  chính là chinh phục toàn bộ thế giới.

Nhưng đầu tư cũng không phải luôn thuận lợi, ví dụ như, đầu tư ở Đức năm trước khá bất ổn. Trong suốt hai năm, kim ngạch bỏ ra lúc trước vẫn chưa thu lại được, nên càng không nói đến lợi nhuận. Bất quá vẫn khiến  người khác  cảm thấy bội phục. Sau khi phương án đầu tư không chắc chắn ở Đức bị thất bại, nhưng vẫn có thể can đảm đưa ra một phương án đầu tư khác với khoản tiền kếch xù vào thị trường Anh Quốc. Thật đúng là loại khí thế tiến công ngoan cường một lòng bám trụ.

26 tuổi, một cơn phong ba đánh úp vào thị trường tài chính, chỉ có Kazami và Gehabich trở thành tập đoàn gia đình  có địa vị vững chắc ở đất Nhật Bản

27 tuổi, kết hôn cùng nhà thiết kế thời trang nổi tiếng .Umiko , bắt đầu khai sáng lĩnh vực sản xuất thứ bảy, ngành công nghiệp thời trang cao cấp chen chân với nhà Gehabich. Một cửa hàng chính được khai trương ngay trong thành phố, mỗi quý sẽ trình làng một bộ sưu tập hoàn toàn mới với giá cả trên trời, dù chưa ra mắt nhưng bao giờ cũng  được các ngôi sao giải trí đặt hàng trước. Bởi vậy, cửa hàng chính kia thật giống như một phòng triển lãm, quần áo chỉ có thể nhìn, căn bản là mua không được.

Được một năm Shun Kazami  cùng thê tử  Umiko ly hôn, Hiện tại anh đã 28  đang ở độ tuổi mị lực nhất của nam nhân, cũng trải qua nhiều sự kiện mà rất nhiều người có lẽ cả đời không thể nào gặp được. Khả năng xoay chuyển cục diện, cùng nhiều ý tưởng đầu tư táo bạo cách tân, tất cả đều làm cho nhiều thế hệ dân kinh doanh phải tự cảm thấy xấu hổ, nhưng lại không thể không bội phục, đúng là kì tài trăm năm khó gặp. Năm ngoái, Shun còn là nhân vật trang bìa của tạp chí Forbes.

Trụ sở công tác của nhà Kazami là một tòa cao ốc tọa lạc ở khu phố  phồn hoa bậc nhất Tokyo. Tại nơi những tòa nhà chọc trời hội tụ, giữa ban ngày cả tòa building bằng kim loại được nắng mặt trời chiếu vào phản xạ ra thứ ánh sáng mê người luôn đoạt đi ánh nhìn của kẻ khác.

Có thể mua đứt toàn bộ tòa nhà rồi biến nó thành một phần tài sản của tập đoàn, ở Tokyo gần như là không tưởng, huống chi lại ngay trên đoạn đường xa hoa như thế này.

Tầng 49 khu vực dành cho phòng họp và phòng chủ tịch . Thảm trải sàn đặc thù cùng thiết kế nội thất nhu hòa thoải mái, khiến cả thể xác lẫn tinh thần đều trở nên vui vẻ hạnh phúc, hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương như vẫn thường có khi đàm phán chuyện làm ăn.

Shun Kazami ngồi trên chiếc ghế da, xoay mặt về phía bức tường bằng kiếng ngắm nhìn cảnh hoàng hôn. Anh chưa bao giờ thích màu đỏ cả, nó làm anh nhớ tới mấy cái áo của tên Dan chết tiệt nhà Makuso nhưng màu đỏ của mặt trời lặn vẫn khiến anh khó có thể dời mắt. Vừa nắm cảnh vừa suy ngẫm về quá khứ có thể đưa vào danh sách công việc mỗi ngày. Vị chủ tịch trẻ nghiêng đầu, đôi mắt hổ phách lóe lên tinh ranh động tác tao nhã, thập phần hấp dẫn.Tuy nhiên nếu bạn biết ảnh đang nghĩ gì trông đầu thì khác à, nó có thể được gói gọn bởi mấy câu hát chế của học sinh:

“ Khi chơi em này lại nhớ em kia
Em đây em kia em nào cũng đẹp
YÊu chi nhiều em cho đời mỏi mệt
Chẳng biết hôm nay hẹn với em nào”

Quả thật là một vấn đề nan giải,ai bảo Shun nhà ta lại có một dàn mỹ nữ hùng hậu quá làm gì. Mà  anh lại không chọn em nào làm vợ cả. cứ để mấy ẻm suốt ngày đấu đá nhau y như là Hậu cung thời hiện đại. Nhưng tiền nhân lại nói

“ Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Đời mất vui khi đã trọn câu thề”

Và đây cũng là quan điểm của anh nha.“ Bíp” tiếng máy điện thoại reo khiến anh bừng tỉnh, đọc tin nhắn ở trong môi nhếch lên một nụ cười bí hiểm. Tối nay có chuyện hay để coi rồi


Tại phòng trà của dinh thự Gehabich .Tấm thảm trắng muốt, chùm đèn pha lê màu tím, bộ đi văng bọc nhung kiểu cung đình, nền đen viền trắng, bộ đồ uống trà kiểu Anh màu cô ban, những chiếc thìa nhỏ bằng bạc sáng loáng, trong không khí mùi hương trà vấn vít.

Đặt lại tách trà lên trên bàn.

Alice Gehabich ngồi thẳng người, cằm hơi hất lên giận dữ, đọc bản báo cáo trên tay. Mái tóc cam được búi lên gọn gàng, gương mặt nhăn nhúm lại, vài nếp nhăn xuất hiện trên trán, nhìn sao cũng giống một bà cô 30 tuổi.

-Kể cả ở nhà em cũng phải hóa trang trong cái bộ vó sao Alice_ Cô gái tóc đen hai tầng nhìn người trước mặt nói. Vốn biết tiểu Alice nhà mình luôn cẩn thận, nhưng không cần tới mức thái quá như thế chứ

-Chị nghĩ xem lỡ có ai ghé qua thì sao? Cẩn tắc vô áy náy mà Dara_ Thành âm khàn khàn mang theo phần mệt mỏi.  Một lần nữa nhíu mày, cái con bé này_ Chẳng lẽ em không coi chị là người một nhà sao, mà em đừng dùng cái giọng đó nói với chị

Alice nghe có chút cứng ngắt, đưa khăn lên lau đi lớp trang điểm trên mặt, lộ ra nước da trắng hồng, những nếp nhăn cũng tự nhiên biến mất chỉ còn lại đường nét tươi trẻ, xinh đẹp của thiếu nữ 21,22. Hừ lạnh, tại vì sao mà cô phải cải trang như vậy chứ. Trước khi quy tiên, lão gia gia nhà cô cư nhiên trao cả phần tập đoàn cho đứa con trai cả , còn cha là con nhì của lão thì không có một xu dính túi. Bị anh hai mình đá ra khỏi nhà, gặp mẹ cả hai kết nghĩa vợ chồng rồi sinh ra cô nhưng vào năm Alice mười tuổi , trên đường đi du lịch lại xảy ra tai nạn chỉ còn mình cô sống sót. Gia đình Gehabich cố tình tảng lờ như không biết, cô bị tống thẳng vào cô nhi viện. Đến năm 18 tuổi lại bất ngờ tìm Alice về, nói rằng muốn cô quản lí tập đoàn.

Sau một thời gian tìm hiểu, mới biết được anh họ cô, Masquerade Gehabich cư nhiên bỏ nhà theo…gái. Nhà chỉ có mình ông bác tuổi đã già, sức yêu đọc báo còn không xong mà di chúc của ông nội chỉ cho phép các thế hệ con, cháu của mình được hưởng gia sản, bất cứ các quan hệ nào khác như con của cô dì chú bác nào đó đều cấm sớ vào nếu không tất cả mọi thứ đều được xung vào công quỹ. Vì  vậy họ mới tìm cô về, kiểu để chưng ra làm con rối cho cả bọn giật giây. Muốn Alice làm một quân cờ vậy sao, mơ đi. Chỉ trong một năm đầu về nhà, cô lâp tức đem bọn hỗn đản giải quyết hết chỉ chừa lại mấy người có tài, tin dùng được. Mà vào năm thứ hai bắt đầu khai phá nhiều nghành, hình thức kinh doanh mới... Cụ thể là Black Rose, đây thật sự không hẳn là một công ty kinh doanh, mà  là một hãng cố vấn đầu tư đa quốc gia, không phải trợ giúp các công ty nước ngoài đầu tư vào Nhật Bản mà giúp các công ty trong nước đầu tư ra nước ngoài.

Đây là loại công ty không cần nhiều phí tổn nhưng có thể nhanh chóng nổi lên, chỉ cần làm tốt, còn có thể trong thời gian ngắn gom đủ vốn, đưa quy mô công ty mở rộng ra vô hạn. Từ trước đến nay, đầu tư kiểu công ty này nhìn vào thì thấy dễ, nhưng muốn đứng vững lại rất gian nan.
Trước tiên, ngươi đối với thị trường quốc tế các nước phải phi thường hiểu biết, có thể nắm chắc mỗi một biến động dù rất nhỏ, nhìn ra được thời cơ đầu tư tốt nhất cùng số vốn thích hợp phải bỏ ra. Việc này nếu không phải là người có một lượng kinh nghệm nhất định, tuyệt đối sẽ không làm được.

Bởi vậy năm đầu tiên , Alice vô cùng chăm chỉ đem toàn bộ thị trường các nước lớn ở khắp thế giới điều tra, lợi dung kinh nghiệm nhiều năm buôn bán của ông bác , đại khái lấy ra một quy luật kinh doanh để thử nghiệm, ngày hôm sau bắt đầu đăng ký thành lập công ty. Lúc ban đầu chỉ tiếp nhận một ít hạng mục đầu tư nhỏ, dần dần, nhờ vào những thành quả rõ nét, lúc bấy giờ công ty cố vấn  ngày càng có thêm nhiều danh tiếng, các tập đoàn xí nghiệp muốn đầu tư vào thị trường nước ngoài  tự động tìm đến tận cửa, quy mô công ty cũng ngày càng lớn hơn, dần dần trở thành một công ty có đủ sức ảnh hưởng trên phạm vi toàn cầu.

Mà khi đó cô cũng được chính thức thừa nhận vào K.V.M.G nhưng  cô chỉ mới có 20 tuổi à. Còn quá trẻ sẽ khó mà tạo được sự tín nhiệm ngoài ra còn một lí do nữa, cô đành lòng phải tự biến mình thành lão bà bà ba chục tuổi.

-Tiểu thư vừa nãy ngài Kazami có nhắn qua là sẽ họp ban điều hành K.V.M.G vào 10 giờ tối nay. Tôi nghĩ tiểu thư cũng nên chuẩn bị _ Thanh âm cực kì dễ nghe thu hút cô, Arya trong bộ váy xanh đen hớt hải chạy vào phòng, mái tóc bạch kim dài để xõa. Nhíu mày, tên Kazami đó cư nhiên muốn gì nữa đây, muộn thế này. Trong lòng bỗng nhiên có cảm giác không lành, nhưng người ta hẹn thì vẫn phải tới thôi. Cố gắng dẹp qua những lo lắng bước vào xe. Cô không hề hay biết, có một mối nguy hiểm đang rình rập.

End chap 1

Tem là điện thoại của Shun

Phong bì là xe của Alice

Thùng thư là bộ đồ  uống trà

Được sửa bởi Sky ngày Sun Feb 09, 2014 5:51 pm; sửa lần 1.

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
tem
gây shock thật :v
cả nee và Iris đều xuất hiện trong này , mà nee lại là... vì lí gì khi là vợ Shun rồi nee lại còn để vuột mất anh ấy chứ :v. Cơ mà thấy tội lỗi đầy mình với fan của Shun :3
btw: họ của Dan là Kuso, Danma Kuso chứ không phài Dan Makuso :3
hóng chap :3

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
Phong bì ^^
Cái đầu tiên Cat com là fic hay ,có hơi sốc một chút .Cái thứ hai là chị Dương là vợ anh Shun ,nhưng Cat nghĩ chắc Shun chủ động li hôn chị Dương chứ chị Dương làm sao mà bỏ anh Shun được (chị Dương đọc cái này thì chị đừng giận nha ).Có vẻ fic này nó sắp có thêm mem 4rum vào rồi.Mà đúng là họ của Dan là Kuso ,mình đọc trên wiki thì tên chính của Dan là Daniel,nhưng có vẻ nhiều người thích gọi là Danma hơn .Mong chap mới của bạn nha

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz

Chap này ngắn xin mọi người thông cảm. Họ của Dan là Kuso ? Thôi lỡ rồi đành cho ảnh thành Makuso luôn vậy .Sr anh.

Chap 2 a

Trang viên K.V.M.G  là một trong số những dinh thự đẹp nhất trên thế giới, đã ba mươi lần đoạt giải bình chọn của độc giả trên các tuần san  , năm mươi lần đoạt giải dinh thự đệ nhất trên tờ National . Đây là một quần thể bao gồm bốn dãy nhà to lớn, tám mảnh vườn trồng toàn những cây cảnh xa xỉ và vô cùng lạ mắt, hàng chục đài phun nước nền đá nạm ngọc chảy suốt ngày đêm theo một điệu nhạc nào đó, hàng chục quả đồi và vài cái hồ bao bọc xung quanh khiến nơi đây không chỉ đảm bảo về tính thẩm mĩ mà còn nổi tiếng với danh hiệu ‘bất khả xâm phạm’.

Trang viên được canh phòng nghiêm ngặt, bởi rất nhiều các vệ sĩ giỏi bố trí canh gác cẩn mật xung quanh.  Đây có thể gọi là phòng họp cho các nhà lãnh đạo của các tập đoàn Thường thì cứ mỗi tuần một lần, tất cả đều phải tề tựu tại đây. Nhưng nói bàn bạc thì hơi quá, mỗi lần tới đây 4 vị chủ tịch của chúng ta đoàn là nói chuyện phiếm và bơm đểu nhau không thôi.

Thậm chí có lúc nhà Kazami  còn dùng nơi đây tổ chức tiệc, mọi người tụ lại đánh bạc , nhóm thì cá cược nhau, nhóm thì uống say tí bỉ, đồ đạc trong khu nhà phía Tây đều hư hết….Sự việc đã đến cỡ này cũng đủ hiểu giá trị về mấy thứ truyền thống quy tắc trong mắt mấy anh chị nhà ta là một con số 0 tròn trĩnh. À chúng ta nên nói về hiện tại chứ , lúc này phòng họp trung tâm đã sang đèn sau một thời gian dài

Hydron' s POV

Haiz xem ra hôm nay tôi lại đến sớm nhất rồi, bất bình thường Shun Kazami kia vốn là chuyên gia trốn họp vậy mà hôm nay lại tập hợp cả bọn vào đêm hôm khuya khoắt thế này chả biết muốn giở trò gì đây, thiên phú chơi khăm người khác của người kia tuyệt đối phải đề phòng. Dám đối đầu với hắn vốn chỉ có một người và thử nghĩ xem buồn cười cỡ nào, tên sát gái lại gặp đối thủ là đàn bà. Alice vẫn chưa tới, lòng tôi chợt xuất hiện một cỗ lo lắng.

Khó mà có thể ngờ rằng nỗi khổ tâm của vị chủ tịch Vestal lại do Nữ chủ nhân Gehabich gây nên chứ. Nhưng đó là sự thật một sự thật không thể thay đổi, tôi yêu cô ấy. Như việc tôi không thể bắt Alice giống tôi. Tôi khác. Không ai bắt tôi phải luôn phải giữ hòa khí, không ai bắt tôi phải bảo vệ Alice,  không ai bắt tôi phải hoài niệm kỉ niệm hai đứa bên nhau. Nó đến một cách rất tự nhiên, như mỗi khi nhìn thấy bờ cát rộng lớn lòng tôi lại đầy ắp những kí ức, tươi đẹp dẫu là giả dối. Mà chẳng hiểu vì sao…

Công việc của một vị lãnh đạo vất vả và trách nhiệm. Tôi tự bắt mình ngày đêm lao đầu vào công việc không một phút giây xao lãng, một  phần vì tập đoàn, một phần khác để cho đầu óc không có thì giờ rảnh rỗi nghĩ ngợi vẩn vơ.NHờ vậy, tôi không có nhiều thời gian để nhìn ngắm và gặm nhấm nỗi đau khổ của mình. Thế rồi hình ảnh Alice vẫn in đậm trong tâm trí tôi. Thường ngày nó bị đè nén dưới xô bồ công việc, dưới sự cưỡng bách của ý chí, nhưng cung như con thú bị nhốt trong chuồng chỉ chực chờ sự lơi lỏng của tôi là nó lại vùng ra và kêu lên những tiếng buốt nhói. Sao ta không thể như  ngày xưa, thuở thơ ấu tưởi đẹp ấy….

End Hydron's POV

-Ngài Vestal coi bộ tới sớm nhỉ, tôi thiết tưởng là chủ tịch Gehabich chứ_ Shun tao nhã ngồi xuống ghế bành, kéo dài giọng khiêu mi nói_ Ngài Makuso vừa thông tri rằng không tới được vậy có lẽ nhà Gehabich vốn bận rộn cũng chả tới đâu. Chỉ có ngài dù bận rộn vẫn cố tới bàn bạc với ông chú già lảm nhảm này.

-Ngài Kazami làm quá, nhưng thật đúng là tôi rất bận rộn chứ đâu có được như ngài, rảnh rỗi tay chân với phụ nữ_ Lời nói đậm chất châm biếm. Ý chỉ nhà Kazami cư nhiên đối phó với phụ nữ mà còn không xong.  Tuy vậy vẫn nhận được bộ mặt giả lả cười của Shun

- Ngài nên suy nghĩ thoàng một chút, thật là cổ hữu quá nha. Thời giờ là thơi nam nữ bình đẳng mà. Chủ tịch Gehabich nếu cô đã tới rồi thì sao còn đứng ngoài đó nữa vào đây ngồi đi_Hydron quay phắt ra cửa mà sững sờ trước gương mặt trắng bệt không chút huyết sắc của Alice.

Trong mắt Shun hiện ý cười coi bộ bị thương không nhẹ a,  nhưng tại sao chưa chết thế này. Chẳng phải là đã dặn rằng …., lũ ngu xuẩn đó chết tiệt. Đợi lúc về anh sẽ xử lí tụi nó sau, giờ phải giải quyết cái cục nợ này đã diệt cỏ tận gốc cư nhiên để lại hậu quả khôn lường. Nhưng không sao, đêm còn rất dài a……

-Tiểu thư Gehabich thật là thú vị khi thấy cô chịu đến thăm kẻ hèn mọn này_Đoạn đứng dậy theo đúng kị sĩ phong phạm kéo ghế giúp Alice yên vị vào chỗ ngồi_ Quý hóa đến nỗi tôi muốn chết đi vì sung sướng đấy_Khuôn miệng vẫn còn nồng mùi rượu kề sát tai cô thì thầm, dưới gầm bàn đôi chân không an vị của ai đó cố tình áp sát chân Alice, cọ sát rồi khẽ đá nhẹ một cái . Alice  cắn môi để khỏi bật ra tiếng rên rỉ đau đớn…

Alice’s  POV

Thật đau quá, đau đến độ đầu óc choáng váng, tôi thấy cảnh vật trước mắt dường như nhòa đi một cách đáng sợ, Shun Kazami cư nhiên biết chân của tôi bị thương sao lại như vậy. Giọng nói mật ngọt, mùi nước hoa  của người kia khiến tôi chỉ muốn chìm đắm vào đó. Cắn chặt môi để xua tan những suy nghĩ đáng sợ kia, cảm nhận mùi vị mằn mặn gỉ sắt trong khoang miệng làm tôi lấy được chút thanh tỉnh, nặn ra một nụ cười giả tạo và đã rất thành công:

-Tôi mới thật xin lỗi a, vì tôi mà đã làm phí những giây phút quý báu của ngài chứ, cuộc sống về đêm của ngài vốn không phải rất phong phú sao?_ Hừ, ngươi vốn sống về đêm mà sao không ở nhà chơi gái đi, lại rủ ta lên đây báo hại tôi bị thương thế này. Tên đáng ghét, đáng hận ngươi chết đi.

-Tôi thật ra cũng không bận mấy đâu tiểu thư, mà thì ra cô cũng biết tính tôi như thế. Vậy sao cô không tham gia cùng tôi một đêm, đảm bảo thú vị lắm đấy. Tôi sẽ giúp cô đạt được cảm giác hưng phấn nha_Môi nhếch lên cười ám muội, khẽ thì thầm chỉ đủ để hai người nghe_ Tốt nhất là sau đó ngủ một giấc thật dài luôn._ Rồi lại giả lả cười_ Nhưng mà tôi thấy cô cũng hơi quá tuổi a, 30 rồi còn gì.

Vẫn giữ gương mặt giả tạo, trong lòng tôi hừ lạnh. Tôi mà không đủ tuổi, không phải anh tuyển gái từ 18 tới 26 sao. Tôi chỉ mới hai mươi thôi đó nhá, chỉ tại chút trục trặc nên mới phải hóa trang xưng ba mươi thôi. Tôi nhỏ hơn anh đến bảy tuổi, tuy nhiên nghĩ lại thì cũng thấy may. Nếu không nhờ Arya bảo là phải đề phòng tên này cộng với việc cần sự tín nghiệm. Ba mươi tuổi đã qua tầm ngắm của vị chủ tịch coi ba mươi đã là già rồi. Nếu hắn mà chịu đổi theo cách công kích kia. Tôi thật không chắc rằng mình sẽ nhịn được, Shun Kazami quả là cái bẫy ngọt ngào tới đáng sợ……

End chap 2

Tem là đài phun nước

Phong bì là ghế bành mà Alice đang ngồi

Thùng thư là phòng họp

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
cầm tem *xối nước tứ tung*
còn vài lỗi type, đề nghị em có thời gian hãy edit ngay
Shun...haiz, vẫn là OOC ếu đỡ được. Anh đã giở trò gì hả? Biết thương hoa tiếc ngọc là gì không? Chap sau nhớ thể hiện tốt hơn vào O_O

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
Well well, vào com cho em nó nào ~ *lăn lăn*

2 chap đầu của fic có vẻ chỉ để phác hoạ sơ nhân vật và cuộc sống của họ, chuẩn bị nền tảng cho phần sau. Em đã thực hiện những đoạn truyền tải thông tin tốt, lời văn mạch lạc, rõ ràng, tự nhiên, nghe như được kể từ một góc nhìn gần gũi, đồng thời cũng bày tỏ được thái độ của mình (vậy mà em nói chị em không biết làm văn thuyết minh :v).

Đoạn Hydron's POV, chị có thể hình dung được hình ảnh Hydron, một vị chủ tịch trẻ với ánh mắt đầy ưu tư. Tình yêu của anh được thể hiện khá đẹp, yêu Alice nhưng không thể lại gần, chỉ có thể u hoài với ký ức xa xăm. Mới đọc qua, chị nghĩ là vẫn chưa đủ độ tình cảm, độ mềm mại, nhưng nếu xét trên khía cạnh Hydron là một doanh nhân, một kẻ chuyên nghiệp thì như thế là phù hợp rồi, một thứ tình cảm sâu sắc nhưng không quá bối rối, bỡ ngỡ của một người luôn biết làm chủ chính mình.

Đoạn hai người xỉa nhau, em có thể cho thêm hành động, cử chỉ mang tính giễu cợt, ví dụ như hấp háy mắt nhìn, miêu tả thêm này kia, blah blah.

Alice làm sao lại bị thương thế kia nhỉ? Hành động Shun đá nhẹ vào chân bị thương của Alice hay và tinh tế, một cách ngầm giễu cợt và đe doạ. Những câu thoại của nhân vật cũng lịch sự, hoàn toàn tương phản với suy nghĩ trong đầu. Well well, chị có cảm giác Shun còn muốn giết Alice nữa nhưng không thành.

Trang viên K.V.M.G là một trong số những dinh thự đẹp nhất

--> Trang viên gồm dinh thự và đủ thứ khác

Chi tiết nhỏ thôi, nhưng mà lúc nêu số lần được nêu danh của tạp chí National, đừng chọn số chẵn quá :v số lẻ lẻ tạo cảm giác thực tế hơn :3 Và em có sự tìm hiểu về kiến thức chuyên môn kỹ càng quá ah :3 nó làm chị rất ấn tượng ~

Klq nhưng đúng là Alice ứ thể resist Shun được =))

Hóng chap mới (aka hóng mình trong chap) =))

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
chào cậu *bắt tay*
phong bì chưa bị lấy *dựa dựa*
oh oh
cái fic này nó thật là...~
anh Shun ơi, sao mà anh ĐỂU thế ả????!!!!!
Hydon S2 Alice *té ghế*

mọi điều còn lại tớ muốn com A đã nói rồi...
hóng chap nha

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
Chap 3

Giang phòng họp chính trở nên tĩnh lặng, không khí vốn chưa từng có trước đây bao giờ ở các vị chủ tịch. Tục ngữ nói, đàn ông khi nghiêm túc là hấp dẫn nhất. Thương trường khiến Shun luyện thành thói quen luôn nghiêm túc khi làm việc, cộng thêm bộ dáng anh tuấn, lại càng khiến kẻ khác thần hồn điên đảo. Nhưng Alice cũng không vừa, chính Shun còn phát hiện chính mình thường xuyên quên mất phải nói cái gì, bởi vì cặp mắt động lòng người của cô luôn chăm chú nhìn anh, bất quá với trình độ diễn xuất cực kì cao của mình nên vẫn có thể tỏ ra bình tĩnh như thường. Ước gì cô ta trẻ lại được năm tuổi thì anh sẽ lập tức theo đuổi, 30 mà đã vậy thật không biết lúc trẻ thì tới cỡ nào.

Có lẽ ai nhìn vào cảnh này đều sẽ thấy ngạc nhiên cực độ. Các vị chủ tịch vốn không ai ưa ai lại ngồi chung mà chưa diễn ra chuyện gì. Nhưng đây chỉ là thắc mắc thừa, nói gì thì nói họ đều là những doanh nhân mà. Việc hợp tác, họp hành kiếm lợi không phải là chuyện quan trọng nhất sao nên chuyện ngồi nghe đối thủ nói chả có khó khăn mấy.

Ngồi trên chiếc ghế êm ái , Alice lật xem phương án đầu tư được Shun cung cấp, là một bản kế hoạch trong đó hy vọng đầu ở Anh Quốc có thể trong thời gian ngắn thu ngay được lợi nhuận và yêu cầu cả bốn nhà hợp tác với nhau. Bởi vì số lượng rất lớn, đầu tư hạng mục cũng vô cùng táo bạo Mất khá nhiều thời gian, đem toàn bộ ba phương án trình bày thấu đáo, ưu điểm cũng như khuyết điểm đều được chỉ ra vô cùng minh bạch. Sau đó cô đặt cả ba phần tài liệu ra giữa bàn, giương mắt đáp lại đôi con ngươi của anh hỏi, “Ngài Kazami, tôi mạn phép hỏi ngài có nghiêng về phần nào không?”

Thời gian yên lặng ước chừng khoảng 5 giây, Shun trong lúc ấy chỉ chăm chú nhìn Alice, thật ra thì từ lúc cô đọc tài liệu đã bắt đầu chuyển hết ánh mắt lên người cô. Gương mặt tuy khá già nhưng nếu chỉ tính thân hình Shun phải thừa nhận Alice sẽ được xếp vào hàng mỹ nhân. Vòng eo mảnh khảnh lần đầu tiên lộ ra, tưởng dùng sức một chút là nát vụn, việc suốt ngày cứ giấu nó như vậy quả đúng thật tội lỗi a, còn cặp chân….. Anh dường như chìm đắm trong ba thứ suy nghĩ đó đến ngẩn người. Ở loại thời điểm này, Alice đương nhiên không thể dời mắt đi chỗ khác được, chỉ hạ mi để tầm mắt hai người giao nhau, mặc cho sống lưng lạnh toát, thật không ngờ cư nhiên vẫn còn…..

-Phương án thứ nhất khá ổn thỏa, có thể cam đoan đầu tư không lỗ, nhưng thời gian quá dài. Phương án thứ ba quá mức táo bạo, tôi không đủ tin tưởng chúng ta có bản lĩnh lớn như vậy để thực hiện tốt phương án này như đã hứa hẹn, dù sao ngành sản xuất tại Anh cũng cạnh tranh phi thường khốc liệt. Chỉ có phương án thứ hai coi như vừa phải, nhưng lại không đem lại lợi nhuận nào cả._Thực sự đây không phải là lí do tại sao cô không muốn hợp tác, vì trong cái này nhà Kazami sẽ lo phần sản phẩm, sản xuất, nhà Makuso lo khâu vận chuyển, nguyên liệu. Nhà Vestal ở chuyên mục quảng cáo, còn nhà Gehabich sẽ chủ trương các kế hoạch kinh doanh, xâm nhập vào thị trường. Nếu làm như vậy e rằng có lợi cho Kazami quá, nếu thành cống sẽ lăng xê tập đoàn này lên một tầng cao mới . Với lại cô cũng không đủ tự tin rằng mình có thể một tay lật ngược ván bài đem vinh danh tất cả về phía mình .

Cho rằng Shun không dụng tâm lắng nghe, ai ngờ hắn không những nghe rất cẩn thận mà còn có thể một đao chém xuống đem toàn bộ vấn đề khái quát nói ra. Cô trong lòng không thể không đặc biệt có chút bội phục.

-Tôi cảm thấy, hay là cô cứ đưa phương án thứ hai giao cho tôi, trực tiếp sửa ngay trên ấy những điều cần thiết. Sau đó cho cô xem qua, có chỗ nào không ổn sẽ điều chỉnh lại một lần nữa.
Đóng tư liệu lại, Alice bóp nhẹ vào tình minh huyệt có chút đau nhức, uống một ngụm cà phê đã nguội lạnh, nhìn vào màn đêm mông lung mờ tối ngoài cửa sổ, gió lay nhè nhẹ trên tán cây, bởi sự rộng lớn của dinh thự đã khiến cho không khí trở nên hiu quạnh, lạnh lẽo tới đáng sợ.

-Ngài không hiểu ý tôi sao ngài Kazami, theo tôi tốt nhất nên lựa chọn một dịp khác để hợp tác, còn kế hoạch lần này. Nó thật là không ổn thỏa.

Shun’s POV

Alice Gehabich cô quả đúng là thông minh, tôi bội phục cô rồi đấy cư nhiên nhận ra động cơ thực
sự. Tuy nhiên từ lúc đưa ra kế hoạch này tôi vốn đã liệu trước rồi, có thể cô ta với sự cẩn thận trời sinh của phụ nữ sẽ chọn biện pháp an toàn khôn ngoan nhưng trong K.V.M.G này vốn có tới ba người đàn ông lận. Mà đã là một thằng đàn ông thì đây chẳng khác gì sự khiêu khích, việc từ chối chả khác gì tự rước nhục, tất nhiên đều sẽ lao đầu vào trận chiến và vị nữ chủ tịch đáng kính cũng sẽ bị lôi vào cuộc thôi….

Muốn chống lại sắp đặt của tôi à,Cô vẫn còn non lắm Gehabich.

Khiến cho mọi thứ luôn nhảy múa trong lòng bàn tay mình mới xứng đáng với ngôi vị Chủ nhân của trò chơi, nơi bàn cờ đẫm máu này. Nghiêng đầu nhìn Gehabich vẫn im lặng, tôi bỗng tự hỏi trong đôi mắt nâu vô cảm ấy giờ đang toan tính diều gì. Con người cô được làm bằng thứ nào thế, lúc nào cũng vô cảm như thế. Trong lòng dâng lên cả cỗ bực bội, dù tôi có làm bất cứ thứ gì tại sao đáp lại vẫn là gương mặt không cảm xúc. Tôi thề rồi sẽ có một ngày cô phải quỳ xuống mà khóc xin dưới chân tôi…

-Hay là chúng ta sử dụng phương án bỏ phiếu đi_ Vị chủ tịch Vestal nãy giờ im lặng bỗng lên tiếng, tôi cư nhiên đã có đồng minh rồi

End Shun’ s POV

Alice’s POV

Tôi rảo bước trên con đường lát sỏi thẳng tắp về hướng nhà xe. Vết thương dưới chân lại rỉ máu khiến đầu óc có chút choáng váng. Bỗng có vật gì gì đó vướng vào vạt áo ấm của tôi, kéo giật lại…
-Em tính đi đâu vậy? Có cần tôi cho quá giang không_Hydron chả biết từ lúc nào đã đứng đằng sau lưng tôi với chiếc xe mới cóng cách đó dăm mét., anh hỏi sẵng níu chặt lấy vạt áo tôi, Tôi trở nên khá bối rối” Đi tới bãi đậu xe”

-Từ đây đi tới đó gần cả năm cây số, với một chân bị thương em nhắm chừng nào mình sẽ ra khỏi đây?_Anh hỏi tôi có chút mỉa mai.

-Tôi đã đã tôi tự đi được mà_ Tôi vẫn cứ khăng khăng

Hydron vẫn cứ lờ đi. Anh tiếp tục xăm xăm đi tới, kéo theo tôi tất ta tất tưởi bước theo sau, khi thì chân nọ đá vào chân kia, khi thì hai chân ríu lại, rồi có lúc tôi loang choạng nghiêng về bên phải, lúc lại ngả qua phía trái….vậy mà cũng đi được tới chỗ chiếc xe. Trời bắt đầu mưa

-Em vẫn còn giận tôi về việc theo Kazami đúng không Alice._ Anh nhếch mép cười nhạt_ Nhưng em biết mà, sự khiêu khích khi đưa ra yêu cầu hợp tác đó. Hơn nữa nếu chúng ta có thể lật ngược
được ván bài đó chẳng phải sẽ rất có lợi ư, nghĩ sâu hơn một chút đi Alice.

-Anh…anh thật là ngu xuẩn_Tôi gào lên_ Anh nghĩ Kazami nếu không chắc ăn rằng mình sẽ thắng thì hắn sẽ đưa ra cái kế hoạch này sao. Nó chỉ là một cái bẫy. _Mở cửa xe, tôi lao thật nhanh ra ngoài. Chạy, chạy thật nhanh cho đến khi tôi không còn chút sức lực nào cả. Bỗng có cảm giác đất dưới chân đang lún xuống,” Phanh” một tiếng nổ thật to. Cơn đau ở bả vai khiến đầu óc tôi mụ đi, tôi… tôi đang rơi sao?

End Alice’s POV

Biệt thự kazami, đây vốn là lâu đài của một quý tộc người Pháp nhưng đã bán lại cho nhà Kazami. Ở ngay dưới chân núi gần chỗ dinh thự trung tâm rất tiện cho việ họp mặt với mấy chủ tịch còn lại.
Trải dài khắp thung lũng là khoảng không gian rộng rãi của khu đầm lầy. Gió lạnh quét qua đồi. Đâu đó trong vùng hoang vắng này, liệu có tên tội phạm đang ẩn náu, oán hận loài người đã đẩy y ra ngoài lề xã hội.

Lâu đài là một tòa nhà rất đẹp, thoáng rộng với những chiếc xà to chắc bằng gỗ sồi sẫm lại vì thời gian. Trong lò sưởi cũ kỹ có thanh ngang để những thanh củi nổ lép bép, cháy xèo xèo. Phòng sách, Shun Kazami ngồi im lặng, nép mình vào trong một góc tối, mái tóc đen dài rũ xuống, tay cầm ly rượu chạm khắc tinh xảo dôi mắt hổ phách chuyên chú nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Cái dáng người mệt mỏi, suy tư cô đơn tới đáng sợ.

Ai có thể nghĩ ra được một vị chủ tịch trẻ tuổi hào hoa phong nhã luôn cặp kè với hàng tá cô gái, trong đêm trăng tuyệt đẹp này lại ở đây.

Chốn thung lũng hoang vu, lạnh lẽo.

Shun Kazami, đã từ lâu rồi trong mắt nhiều người, là kẻ nhàn rỗi lãng tử đa tình. Nhưng mấy ai biết chính anh cũng phải làm việc cật lực để đưa tập đoàn của mình phát triển. Mệt mỏi về thể xác và tinh thần nên mới sa vào vui chơi, lạc thú. Rồi sau đó tiếp tục trở về cái bàn làm việc với những mưu toan, đo đắn. Có mấy đêm mà anh được trọn giấc ngủ say, bởi đa phần các yến tiệc hợp tác đều tổ chức vào buổi đêm cả mà. Shun ghen tị với Alice, cô ta chả bao giờ thấy mệt mỏi, làm việc như thể một cỗ máy mà chả biểu thị chút gì ra mặt cả, chịu xích mình trong cái lồng hoa lệ và núi núi công việc. Trong khi anh, chỉ mới chui qua được nửa thân, phần còn lại vẫn bị chon chặt với đống công chuyện….

Thở dài thường thược, những lúc quá mệt mỏi người ta vẫn hay nhớ tới tuổi thơ, hoặc đôi lúc ước mình trở lại được nơi đó,cái thuở hồn nhiên không lo toan. Nhưng còn anh, Shun Kazami vốn đã chẳng có nơi nào để đi nữa rồi, quá khứ đối với anh, vẫn luôn là một bí mật được chôn chặt, mà có nghĩ tới cũng chỉ đem lại them sự muộn phiền, đau thương……

13 năm về trước

Biệt thự Kazami, nơi luôn đầy ắp tiếng cười. Cậu , Shun Kzami là tiểu chủ nhân của nơi này. Sinh ra, lớn lên những năm đầu trong cuộc đời vẫn luôn tràn ngập ánh sáng và vô vàn điều thú vị. “ Nhà mặt phố, bố làm to” Shun luôn có được nhưng gì mà cậu muốn. Papa cực kì yêu thương, chiều chuộng, 2 cha con thân nhau như an hem, bạn bè điều hiếm có ở những cặp cha con. Shun còn có một chị hầu gái, người mà luôn khiến cậu cảm thấy thú vị. Mái tóc bạch kim, đôi mắt vàng nhìn chị ta cứ như một thiên thần, luôn đối xử với mọi người rất dịu dàng và ngọt ngào. Nhưng chả hiểu sao với cậu thì lại lạnh nhạt khủng khiếp. Cậu và chị ta đã lập một thảo thuận bí mất, ara cái này thì không kể được rồi~

Mẹ Shun, ít nhất tới thời điểm đó, là người cực kì nghiêm khắc, bà lúc nào cũng trách phạt cậu dù cho là những lỗi nhỏ tí tí và bình thường như cục đường mà bất cứ đứa trẻ nào cũng mắc phải. Nhưng theo những gì cha nói, bà chỉ muốn tốt cho cậu thôi.

Cuộc sống của Shun vẫn trôi qua ngọt ngào như thế, cho tới một ngày. Buổi tối trời mưa tầm tã.Cha đi công tác xa ở Anh, cậu ngủ không được nên mới xuống thư phòng tìm sách đọc. Đứng bên ngoài vặn nấm cửa, sao giờ này trong phòng vẫn mở đèn, khẽ hé nhẹ. Cái cảnh mà cậu nhìn thấy khiến cậu chết đứng, đúng vậy là chết đứng. Mẹ Shun và quản lý Hasden cư nhiên nằm ân ân ái ái tại một chỗ.

-Shun ngủ rồi hả em?_ Ông ta nghiêng đầu, hôn lên mái tóc của mẹ mà hỏi_ Liệu anh có thể lên nhìn con nó một chút được không? Mỗi ngày thấy lão Kazami bế nó mà anh không thể nào chịu nổi, nó là con của chúng ta mà.

-Em không nghĩ vậy đâu, con nó vốn ngủ rất tỉnh. Nó sẽ phát hiện không hay đâu, rồi hắn ta sẽ biết và làm ầm lên nữa._ Bà nhếch mép cười nhạt.

Cậu nhẹ nhàng vụt chạy về phòng. Cuộn tròn mình trong chăn. Cậu cư nhiên lại không phải là con của cha Quản lý Hasden sao người có con mắt tinh tường như cậu lại không nhận ra ông giống cậu tới bảy tám phần, mái tóc đen và đôi mắt màu hổ phách, đường nét sắc sảo. Rột cục cả đêm đó cậu vẫn không thể nào ngủ được.

Rời nhà từ rất sớm, Shun quyết định sẽ ra đón cha ở sân bay, cậu sẽ nói cho ông biết hết mọi chuyện. Nhìn ông thật cao hứng khi thấy cậu mà cậu đau lòng tới ứa nước mắt, thậm chí ông còn tự mình lại xe chở cậu về. Cha ơi, con phụ lòng của cha rồi. Rồi bỗng một tiếng nổ mạnh vang lên khi chiếc xe đang chạy xuống trườn núi, nó không còn có thể điều khiển được nữa. Sau khi thêm một tiếng nổ ở đuôi , chiếc xe lao nhanh xuống vực thẳm.

Khi tỉnh lại, Shun đang ở một căn nhà nhỏ gần biệt thự . Cha đã mất trong tai nạn đó. Điều khiến cậu hơi ngạc nhiên người đã cứu cậu lại chính là cô hầu gái vốn lạnh lùng. Dăm ba ngày sau, lúc cậu đã hoàn toàn hồi phục. Chị và cậu đã có một cuộc nói chuyện, cuộc nói chuyện mà sợ có cả đời này cậu cũng không quên được

-Người đã phá xe mưu giết cậu và ngài chủ tịch chính là Phu nhân Kazami. Bà ta cao tay hơn tôi tưởng.

-Cái gì, chị đang đùa phải không, mẹ tôi sẽ không làm những chuyện đó_ Cậu hét lên, mẹ cậu sao có thể

-Bà ta vốn không phải mẹ cậu Shun._ Nguyên phu nhân Kazami thực chất bị vô sinh, nhưng bà ta luôn cố gắng tìm cách để có một đứa con, bằng không chồng bà sẽ ly hôn mất. Song kể cả đã dụ dỗ và lên giườn với quản lý thân cận của chồng bà vẫn chẳng cãi được mệnh trời, tất nhiên chuyện bà vô sinh không có ai biết. Thế là bà ta đã nghĩ ra một mưu kế rất thâm độc. Bà chuyển về một biệt thự nhỏ ở ngoại ô, sau 1 năm trở về với một đứa trẻ mới sinh non vài tuần lễ. Nhưng có ai mà ngờ được đứa trẻ ấy vốn là con của quản lí Hasden và vợ của mình. Chính bà đã ra lệnh ăn cắp đứa nhỏ rồi giá tội cho phu nhân Hasden đã lừa dối chồng mình. Quản lí Hasden tất nhiên là đã li hôn với vợ sau khi chuyện đó, bởi những lời nói ngon ngọt của phu nhân Kazami và đứa trẻ mà theo bà ta là kết tinh tình yêu giữa hai người. Chỉ trong một lúc mà bà được hai người đàn ông. Nhưng dã tâm của bà đâu chỉ ngừng lại ở đó….

Shun sững sờ sau câu chuyện đó mọi thứ thật đã quá rõ ràng. Người mà cậu gọi bằn mẹ thật ra là một con đàn bà quỷ quyệt, cộng thêm giấy xét nghiệm ADN mà chị ta đã âm thâm làm và hồ sơ của bác sĩ đỡ đẻ cho phu nhân Hasden.

-Thế mẹ ruột của tôi đang ở đâu_ Shun hỏi một cách khó nhọc.

-Bà ấy đã chết cách đây hai năm sau khi nhờ tôi làm giấy xét nghiêm ADN cho cậu và bà để đòi lại cậu._ Không để chị ta nói xong bất cứ điều gì, Shun bỏ chạy thật nhanh về phía biệt thự, gần như hoảng loạng. Mụ kia rồi, cầm cái kéo để trên bàn, Shun lao vào. Cậu không thể nhớ rõ mình đã làm gì, chỉ tới khi khắp người cậu bê bết máu và tiếng của người đàn bà kia đã tắt lịm. Vụ việc được khéo léo che đậy bởi ông nội cậu. Những gì mà người ta biết được chỉ có vỏn vẹn Chủ tịch Kazami chết trong một vụ tai nạn, phu nhân vì quá đau buồn đã tự tử. Còn về phần quản lý Hasden, người ta tìm được ông tại nhà riêng đã tự kết liệu đời mình bằng một viên đạn vào tim. Mọi thứ dần chìm vào quá khứ.

( Kết thúc kí ức)

Cờ hồ đã mười mấy năm trời kể từ ngày hôm đó. Shun Kazami vốn không còn là cậu bé ngây thơ ngày xưa nữa, tự cắt đi dòng suy nghĩ của mình, anh không thể ủy mị mà chìm trong cái quá khứ mơ hồ đó nữa. Anh còn rất nhiều việc a. Con ngươi trong vắt màu hổ phách đã không còn to tròn đáng yêu như ngày nào, giờ đây nó thanh mảnh, sắc nhọn và mù sương. Anh giờ là chủ tịch Kazami quyền uy, nụ cười của anh vẫn đẹp đẽ nhưng nguy hiểm. Trời đã sáng rồi, bây giờ là lúc mà một Kazami khác lên ngôi….

End chap 3

Tem là cây kéo của Shun
Phong bì là ly rượu

P/s; Chống chỉ định đọc chùa,2 tác giả làm xong chap này là xuất hết sắc luôn rồi, làm ơn cấp cho tác giả cái gì để ăn để có sức viết tiếp

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
Tem~ * Cầm kéo của Shun tỉa tóc*
Thứ nhất, tớ chả biết khen thế nào về lời văn của cậu... Phải nói mượt hơn rất nhiều so với tớ :))
Thứ hai, cậu tả cảnh rất hay :v
Thứ ba, trong chap này hình như Shun và Alice cạnh tranh với nhau thì phải ah~
Cơ mà nói chung là hay!
Tớ hóng chap!

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
Giới thiệu một số nhân vật( ngoại trừ các nhân vật chính nhất)  và bổ sung vài thứ

Pairing: Chính : Shunx Alice, MasxMiz
            Phụ: DanxRuno, DanxJulie, HydronxAlice, UmikoxShun, AryaxShun, FeltonxAlice, KeithxDara, Keithx Gus, RenxFabia, Acex Mira, Umiko x Arya
Tác giả: Sky, Uzu. Hỗ trợ, tư vấn cho Fic: Arya Irish

GTNV( chính phụ và phụ)

Runo Misaki: 24 tuổi .Thư kí của Dan, là em họ  Mira, con gái của một gia đình quý tộc xưa thuộc hoàng thân quốc thích ở Nhật vốn đã suy đồi.

Julie Makimoto: 22 tuổi. Một trong bốn thành viên nhóm  Angel ngày xưa ( Alice, Mizuo, Julie, Umiko) giờ đang là người mẫu độc quyền của hang Victoria Serect. Tính tình trẻ con nhưng quan sát rất tốt.

Umiko Onomi: 21 tuổi. Nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, cựu phu nhân Kazami.

Arya Iris : ?? tuổi. Thư kí của Alice, một trong những người rất rất rất nguy hiểm  trong tập đoàn Gehabich.

Keith Fearmin: 27 tuổi. CEO của tập đoàn Makuso

Gus: 25 tuổi . Trợ lí của Keith, anh họ Alice

Dara Klawer: 24 tuổi. CEO tập đoàn Gehabich.

Ren Klawer : 23 tuổi. Em trai cùng cha khác mẹ với Dara, trợ lí của Shun.

Mira Fearmin: 21 tuổi. Siêu trộm gây ám ảnh với toàn thế giới, sau này hợp tác với Alice

Fabia Sheen: 22 tuổi. Sát thủ chuyên nghiệp được Shun tin dùng  và được thực hiên nhiều cuộc ám sát quan trọng, chỉ có hai lần không hoàn thành nhiệm vụ là ám sát Alice và…..

description(Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi EmptyRe: (Bakugan fanfic) Master of the game - Chủ nhân của trò chơi

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply