MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

(Bakugan Fanfic) Chiều cao

power_settings_newLogin to reply
+3
Elfin-Ingram
thanhhuyen
bemeo045
7 posters

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao Empty(Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Title : Chiều Cao
Author : Beme045 aka Cat
Gence: không biết nữa =))
Rating : Đọc được chữ thì mời xem fic
Sumary : cuộc sống ở trường học của bạn Marucho
Note : Mình tự nhiện lại có cảm hứng với bạn Marucho, thấy bạn chẻ ấy ít đất diễn trong 4rum quá nên làm một cái fic tặng bạn ấy
                                  --------------------------------------
Phần chap mình sẽ đăng sau, mong mọi người ủng hộ

Được sửa bởi bemeo045 ngày Tue May 06, 2014 8:07 pm; sửa lần 1.

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
*le giựt tem*
Marucho lại lên sân~
hic, nếu mà nói về chiều cao của Marucho thì...
dự là fic này có chút hài~
hống chap~

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Vậy là bé Mar lên sàn lần này :v

Theo trí nhớ lão hóa từng ngày của chị thì đây là fic thứ 3 trong MB mà bé Mar là nhân vật chính :3

Haiz, cái title~ nó rất ư là "động chạm" ah =))

Chị nghĩ đây chỉ là 1 OS thôi, cho nên khi nào viết xong hẳn thì em hãy post một thể, chứ nếu chỉ mới có ý tưởng, post bài như thế này lắt nhắt lắm ah~

*le hóng fic*

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao Empty(Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Chapter 1 : Ngày đến trường

.......Tất cả cô gái đều có chung một suy nghĩ. Đó là những anh chàng đến từ gia đình giàu sang chủ yếu thuộc vốc dáng cao ráo, thông minh, đẹp trai,mạnh mẽ ...

....... Và những chàng trai đó thường được các cô gái mơ mộng và thầm thương nhớ trộm.....

........Nhưng nếu anh chàng đó có một dáng người thấp bé và không đẹp thì sao?.......
                                       
--------------------------
  Hôm nay là ngày trở lại trường của trường trung học cấp Ba Shitokawa. Ngày mà tất cả học sinh trở lại trường để bắt đầu năm học mới và gặp lại chúng bạn. Và cũng là ngày mà những đứa trẻ đã hoàn tất cấp Hai đến với một môi trường hoàn toàn mới. Ai ai cũng cố gắng quyết đạt điểm cao trong năm học này.

- Két !!

  Chiếc xe màu đen dừng lại trước cổng của một ngôi trường trung học. Kiểu dáng và tên công ty sản xuất cho biết chiếc xe rất đắt tiền và sang trọng. Chứng tỏ chủ nhân của nó là một người rất giàu có. Mọi học sinh ngừng nói chuyện, đưa mắt nhìn về chiếc xe và bàn tán xôn xao về nó. Đối với họ, việc có một học sinh thuộc gia đình khá giả đến học tại một ngôi trường bình thường là chuyện khá khó tin. Một số không quan tâm lắm nhưng khẽ liếc mắt tò mò.

- Cạch !!

 Cánh cửa xe bật mở và một cậu bé có mái tóc vàng óng, cặp mắt màu biển trong suốt cùng cặp kính gọng đỏ bước ra. Mọi người mở to mắt ngạc nhiên không chỉ vì ngoại hình mà còn cả dáng người thấp bé của cậu. Các cô bạn nữ sinh gần như vỡ mộng vì mong một anh chàng đẹp trai sẽ xuất hiện nên đành ngậm ngùi bỏ đi. Nhưng cũng không ít người đang bụm miệng nhịn cười và không ngừng chỉ tay về cậu bé tóc vàng

 Cậu bé tóc vàng đang chỉnh lại cặp kính gọng đỏ của mình cho ngay ngắn và kiểm tra lại đồ dùng sách vở. Đối với cậu, ngày tựu trường là một ngày quan trọng, chứng tỏ rằng cậu đã lớn và học thêm nhiều kiến thức mới. Cậu hy vọng rằng hôm nay sẽ là một ngày đẹp trời và có nhiều người làm bạn với mình. Nhưng điều đó có thành sự thật không?

 Bước qua cánh cổng của ngôi trường, cậu ngạc nhiên khi thấy mọi người đang bụm miệng nhịn cười. Ban đầu cậu không hiểu chuyện gì xảy ra nên ngơ ngác nhìn quanh, mong có ai đó đến và cho cậu câu trả lời. Đột nhiên một cậu con trai có mái tóc xám cùng đôi mắt tím chạy đến cậu, khuôn mặt không giấu nổi sự ngạc nhiên:

- Này, cậu là học sinh trường này à?
- Ừ, năm này tớ lên lớp Mười.
 
 Cậu bạn phá lên cười. Cậu bé không hiểu cậu nói vừa rồi của mình có điều gì hài hước mà làm cậu bạn này như thế. Một lúc sau, cậu bạn tóc xám mới nói tiếp:

- Thật không? Hay là cậu đùa tớ?
- Thật đấy. Mà sao lúc nãy cậu cười thế?
- Vì người công tử nhà giàu nào cũng đẹp trai cao ráo chứ đâu có thấp bé như cậu!
- ........

 Cậu bé tóc vàng im lặng, tay ôm chặt chiếc cặp của mình cố gắng ngăn dòng nước trong suốt đang trào ra khỏi đôi mắt xanh của cậu. Từ khi bước vào cấp Hai, cậu đã bị mọi người soi mói chiều cao của cậu. Ai cũng chế nhạo cậu và cậu tủi thân vì điều đó. Nhưng bù lại cậu có trí thông minh và không bao giờ bài kiểm tra của cậu dưới điểm Tám. Và cậu hãnh diện về điều đó. Nhưng bây giờ cảnh tượng đó lại diễn ra khi vào học cấp Ba.

 Cậu đưa mắt nhìn quanh sân trường. Mọi người đang bàn tán về cậu. Cậu ôm chặt chiếc cặp của mình và chạy đi tìm một chỗ kín đáo nào đó. Cậu muốn mình cao lên để mọi người không đối xử như thế với mình nữa. Nhưng có lẽ số phận không chiều theo ý cậu, vì mọi sự cố gắng của mình không có một chút xíu hiệu quả nào cả. Cậu úp mặt vào đôi tay nhỏ nhắn của mình và khóc.

- Bộp!!
 
  Một bàn tay vỗ nhẹ vào vai làm cậu giật mình quay đầu lại. Là một chàng trai tóc nâu có đôi mắt đỏ trong suốt như hai viên hồng ngọc nhưng len lỏi một chút sự bí ẩn. Kế bên là một anh chàng có mái tóc đen bóng và đôi mắt nâu hơi cam lạnh lùng. Một người mở lời :

- Nè, sao nhóc khóc thế? Có chuyện gì buồn thế?

Họ gọi cậu là nhóc ư?

- Này, tôi mười sáu tuổi rồi, không phải là nhóc con mà mấy người tưởng đâu. Chắc hai người thấy tôi thấp bé nên tưởng tôi là một nhóc lớp Một đi lạc vào trường cấp Ba chứ gì? Cứ cười nhạo tôi đi, tôi không quan tâm đâu!!!!! - Cậu tuôn một tràng như muốn tống hết sự giận dữ của mình đi.

- Đừng có giận dữ như thế chứ. Tụi này không như những người khác. Vẻ ngoài không quan trọng bằng bên trong đâu. Nè muốn kết bạn với tụi này không?

Sao? Họ muốn kết bạn với cậu ư?

- Tại sao lại muốn kết bạn với tôi?

- Vì tụi này thấy cậu khá cô đơn nên muốn giúp cậu có bạn bè thôi? Thế nào, có đồng ý không?

- Có

Và từ khi học cấp Hai, trừ những lúc được điểm cao, đây là lần đầu tiên cậu nở một nụ cười thật sự. Một nụ cười tràn đầy hạnh phúc và hy vọng....

                                 
----------------------------------
 Sau khi nhận giáo viên chủ nhiệm của mình. Cậu đã nhận thấy một điều may mắn của mình. Đó là hai cậu bạn khi nãy cũng chung lớp học với mình. Và cậu cũng biết tên hai người đó là Dan Kuso và Shun Kazami. Khi tới phiên cậu đọc tên để cô giáo ghi vào sổ, điều mà cậu thấy mến ở cô là cô không ngạc nhiên chút nào khi thấy ngoại hình của cậu:

- Em tên là gì?
- Dạ, là Choji Marukura
   
 Vậy hôm nay cũng là ngày khá đẹp trời theo ý cậu.

                           
----------------------------------------
Chắc nhiều bạn nghĩ nên để tên Marucho từ đầu chap nhưng Cat thấy nên để cuối thì hay hơn. Nên xin các bạn đừng chém mình vì lỗi lặp từ ''cậu'' nhiều quá. Vì ngoài từ ấy mình cũng không biết có từ gì thế vào. Chap khá nhanh và sơ sài, mong mọi người chém nhẹ thôi
p/s: Tình hình là mình đã đổi từ Oneshot thành Fanfic vì nếu để Oneshot thì không đủ sức vì mất rất nhiều thời gian và đây là máy của ba mình nên mình không tùy tiện lưu được.
           Mong mọi người ủng hộ

Được sửa bởi bemeo045 ngày Wed May 07, 2014 6:32 pm; sửa lần 2.

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Chà chà ta phi đến đây :)) 
Ta mới vào thấy có truyện mới liền lao vào nha. Nói thực là khá hay đó vì đề tài mới mẻ mà.Ta cũng thích nói vể Marucho lắm nhưng ta kém hơn bạn nhiều. Nhưng cái kết thúc hơi nhàm bạn ơi. Mà cái đề là ngày tựu trường mà ta chả thấy cái khai giảng nào*ngó nghiêng*. Có lẽ bạn nên đổi tên khác. Ta hóng thường xuyên nên mong bạn mau ra chap mới nhaaaaaa. À quên nếu có cặp đôi nào bạn nên viết ra nhé không có thì truyện vẫn rất hay*bay đi*

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Cám ơn bạn đã nhận xét về chap của mình nha. Còn cách hành văn thì mình còn dở lắm, được bạn nhận xét thế này thì mình vui lắm. Còn về cái khai giảng thì mình định viết nhưng vì không biết tả thế nào nên đành bỏ, mong bạn thông cảm. Tình hình là mình đã bổ sung thêm một chút vì thấy còn hơi nhanh và thiếu ^^. Mà mình nên gọi bạn là anh hay chị nhỉ, nghe cách xưng ''ta'' của bạn thì mình nghĩ chắc mình nhỏ hơn bạn nhiều. Mong ủng hộ nha

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
tem luôn ~~

mô tuýp này cũng khá phổ biến, một người khác biệt với đám đông và bị họ biến thành trò đùa, đâm ra chán nán và sống trong cảnh cô đơn không bạn bè nhiều năm, cho đến một ngày có 1 bàn tay dang tới, đón nhận người đó lần đầu tiên và cũng là lần đầu tiên họ cảm thấy thực sự hạnh phúc vì được đón nhận. lớp anh trước cũng từng có 1 bạn thấp bé hơn hẳn so với mọi người, thậm chí còn bé hơn các em học sinh cấp dưới, nhưng bạn đó cũng chỉ bị trêu chọc 1 thời gian, dần dần bạn ấy đã tự làm thân được với mọi người và, nếu có ai trêu về chiều cao của bạn ấy thì đó cũng chỉ là đùa vui giữa những người bạn mà thôi. không biết câu chuyện của Marucho có kết thúc như vậy không, nhưng khởi đầu thì có vẻ khá là giống nhau ~ trong suốt những năm cấp 2, dù đã sử dụng khả năng vượt trội của mình để chứng tỏ rằng thấp bé không phải là vô dụng, nhưng khi lên cấp 3 thì mọi thứ lại trở về đúng với trạng thái ban đầu do đây là 1 môi trường hoàn toàn mới, những con người ở đây cũng hoàn toàn mới và cách cư xử cũng phải khác thì mới có thể hòa nhập lại như xưa. mặc dù đã từng đối mặt với cảm giác đó 1 lần, nhưng giờ đây cậu đã trưởng thành hơn, lòng tự trọng cũng cao hơn nên cậu đã tự ý thức được hoàn cảnh của mình, điều khiến cậu bật khóc ở đây không phải vì quá yếu đuối, mà vì quá tủi thân, rằng trước kia khi còn nhỏ mình vô tư hơn, nên dù có bị chọc ghẹo cũng không thấm bằng bây giờ, 1 thằng học sinh cấp 3 mà không khác gì 1 em bé lớp 1, đó là những gì cậu nghĩ và khóc. vậy nên, khi được Dan bắt chuyện, cậu đã thấy như thể 1 con đường mới đang mở ra cho mình, dù lúc đó chắc cậu cũng chưa biết được liệu Dan có thực sự là người tốt hay chỉ đang lừa lọc cậu hay không, nhưng chìm trong tủi thân quá lâu mà chỉ có duy nhất 1 bàn tay dang đến với mình, cậu vẫn cảm giác như được cứu vớt ~

về hình thức thì ...
.......Tất cả cô gái đều có chung một suy nghĩ. Đó là những anh chàng đến từ gia đình giàu sang chủ yếu thuộc vốc dáng cao ráo, thông minh, đẹp trai,mạnh mẽ ...



....... Và những chàng trai đó thường được các cô gái mơ mộng và thầm thương nhớ trộm.....

........Nhưng nếu anh chàng đó có một dáng người thấp bé và không đẹp thì sao?.......

ở đây dùng dấu chấm thực sự không phù hợp, em cứ viết như những câu văn bình thường, chỉ cần 3 chấm cuối câu thôi là được ~
Hôm nay là ngày trở lại trường của trường trung học cấp Ba Shitokawa. Ngày mà tất cả học sinh trở lại trường để bắt đầu năm học mới và gặp lại chúng bạn. Và cũng là ngày mà những đứa trẻ đã hoàn tất cấp Hai đến với một môi trường hoàn toàn mới. 

Ai ai cũng cố gắng quyết đạt điểm cao trong năm học này. 

theo anh thì 3 câu nên ghép lại làm 1, để tách ra khá rời rạc và làm 2 câu sau không có chủ ngữ =]]]] lặp từ cũng nhiều nha, và câu thứ 3 thực sự không ổn ~ còn câu thứ 4 thì "cố gắng quyết" nên thay bằng "quyết tâm", vì cố gắng sẽ là cả 1 quá trình, còn việc họ quyết tâm vào lúc đó nghe sẽ hợp lí hơn ~
- Két !!



- Cạch !!

2 câu này không nên gạch đầu dòng, vì gạch đầu dòng thường chỉ cho lời thoại, còn từ tượng thanh thì nên viết bình thường hoặc in hoa ~ 

Đối với cậu, ngày tựu trường là một ngày quan trọng, chứng tỏ rằng cậu đã lớn và học thêm nhiều kiến thức mới.



nên thêm "sẽ được" và sau "và" ~
Nhưng điều đó có thành sự thật không?



câu này nên cách dòng ra và in nghiêng, vì nó thể hiện sự mờ ám, sự ngưng lại đường đột của dòng suy nghĩ tốt đẹp mà cậu mong đợi =]]]]
Đột nhiên một cậu con trai có mái tóc xám cùng đôi mắt tím chạy đến cậu, khuôn mặt không giấu nổi sự ngạc nhiên:



thực sự anh không đoán được ra đây là nv nào =)) còn nếu trong trường hợp đó chỉ là 1 nv phụ, xuất hiện với câu thoại tiếp theo thôi thì không nhất thiết phải miêu tả ngoại hình đâu =]]
- Vì người công tử nhà giàu nào cũng đẹp trai cao ráo chứ đâu có thấp bé như cậu!



biết là em đặt Marucho vào hoàn cảnh bị trêu chọc nhưng nv này cũng thật thiển cận quá, chắc là chưa đọc Kuroshitsuji rồi =))))
Kế bên là một anh chàng có mái tóc đen bóng và đôi mắt nâu hơi cam lạnh lùng.



nên sửa "nâu hơi cam" thành "hổ phách", vốn đó là từ chính xác nhất để chỉ đôi mắt của Shun, hơn nữa "nâu hơi cam" nghe không được thuận tai cho lắm ~
Sau khi nhận giáo viên chủ nhiệm của mình. Cậu đã nhận thấy một điều may mắn của mình. Đó là hai cậu bạn khi nãy cũng chung lớp học với mình.



3 câu này nên ghép làm 1, và nên bớt từ "của mình" đi cho đỡ lặp từ ~
- Bộp!! 


 
  Một bàn tay vỗ nhẹ vào vai làm cậu giật mình quay đầu lại. Là một chàng trai tóc nâu có đôi mắt đỏ trong suốt như hai viên hồng ngọc nhưng len lỏi một chút sự bí ẩn. Kế bên là một anh chàng có mái tóc đen bóng và đôi mắt nâu hơi cam lạnh lùng. Một người mở lời :

- Nè, sao nhóc khóc thế? Có chuyện gì buồn thế? 

Họ gọi cậu là nhóc ư? 

- Này, tôi mười sáu tuổi rồi, không phải là nhóc con mà mấy người tưởng đâu. Chắc hai người thấy tôi thấp bé nên tưởng tôi là một nhóc lớp Một đi lạc vào trường cấp Ba chứ gì? Cứ cười nhạo tôi đi, tôi không quan tâm đâu!!!!! - Cậu tuôn một tràng như muốn tống hết sự giận dữ của mình đi. 

- Đừng có giận dữ như thế chứ. Tụi này không như những người khác. Vẻ ngoài không quan trọng bằng bên trong đâu. Nè muốn kết bạn với tụi này không?

Sao? Họ muốn kết bạn với cậu ư? 

- Tại sao lại muốn kết bạn với tôi?

- Vì tụi này thấy cậu khá cô đơn nên muốn giúp cậu có bạn bè thôi? Thế nào, có đồng ý không? 

- Có 

Và từ khi học cấp Hai, trừ những lúc được điểm cao, đây là lần đầu tiên cậu nở một nụ cười thật sự. Một nụ cười tràn đầy hạnh phúc và hy vọng....


dù việc Marucho có thể dễ dàng chấp nhận lời mời của Dan như anh đã nói ở trên, song đoạn này thực sự vẫn còn nhanh quá, cảm giác như ở đây Marucho là 1 cậu bé quá ngây thơ, quá dễ tin người chứ không còn là sự cứu vớt khỏi những tổn thương trong quá khứ nữa. nên kéo dài cuộc đối thoại này thêm, cho Marucho thêm 1 chút nghi ngờ, 1 chút giằng xé nội tâm, 1 chút lưỡng lự thì cảm xúc của cậu sẽ thực tế hơn ~
còn nếu em không biết viết khai giảng thế nào thì viết loa qua, đại khái như "buổi khai giảng diễn ra thật nhanh trong không khí ..." gì đó đại khái thế, dù sao nó cũng không phải trọng tâm của chap nên không cần nhắc đến nhiều nhưng nếu vì không biết viết mà bỏ thì cũng không nên ~

nói thật là nếu em muốn tiến bộ thì phải chịu trém mạnh đó =)) tin anh đi, hồi post fic ở VnSh anh cũng bị các tiền bối ở đó trém cho tơi bời rồi =))
hóng chap ~

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Chào bạn nah ^^
Mình ít khi thấy fic nào viết về Mảucho ha ^^ Tại mình cũng hơi bị lùn nên mình hiểu cảm giác của Marucho lắm ÒvÓ
Vậy là fic này bạn định ship Marucho với Dan hay Shun hả ÒvÓ Vậy Alice với Runo có trong fic không bạn, mình hóng hai chị lắm á ^^
Bạn viết cũng mạch lạc ha Ò v Ó Mình viết chắc không được bằng bạn rồi ÒvÓ Nhưng mà sao mình thấy Marucho nóng tính với yếu đuối quá à, gắt lên như trẻ con ấy hèn gì mọi người gọi bạn ấy là trẻ con ÒvÓ
Mà hình như giáo viên chỉ điểm danh thôi chứ sổ lúc nào cũng có sẵn tên học sinh mà bạn ÒvÓ
Mình hóng chap mới nha ^^

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Chapter 2 : Giấc mơ đáng sợ

*warning: có cảnh rùng rợn. nếu có ai yếu tim thì xin đừng đọc vào ban đêm *

 Đã ba tuần kể từ cái đêm đáng sợ ấy trôi qua. Đến bây giờ nhắc lại, Choji vẫn còn thấy rùng mình. Cậu mơ thấy mình bị lạc trong một cánh rừng mênh mông, trên các cành cây là những xác chết vô danh treo cổ. Khuôn mặt họ trắng bệch tưởng chừng như không có giọt máu nào chảy dưới lớp da đó. Ở phần cổ là hai hốc nhỏ màu đen lem nhem máu như có ai đã lấy máu của họ từ chỗ ấy. Trên người họ đầy những vết chém, vết bầm, vết phỏng do bị tra tấn. Miệng bị khâu lại thành những nụ cười đáng sợ, rộng ngoác đến tận mang tai. Máu khô bết lại trên tóc họ, máu vấy lên quần áo, máu từ các vết thương chưa kịp lành nhỏ giọt nhuộm đỏ một khoảng đất rộng. Cánh rừng mà Choji đang bị lạc là một khu vực không ai dám đặt chân tới.

 Nghe đồn cánh rừng cấm đó là nơi cư ngụ của quỷ hút máu Adar. Nó là một con quỷ rất đáng sợ và rất thèm máu. Adar là một sinh vật bí ẩn được ghi trong sách cổ và có ngoại hình ghê rợn. Chúng có nước da màu đỏ, hai chiếc sừng nhọn hoắt mọc phía trên đỉnh đầu. Hai hàm răng vàng sắt nhọn nhe ra như muốn ăn tươi nuốt sống con người. Nhiều người đã mạo hiểm đi vào khu rừng hoang ấy nhằm tìm sự thật về con quỷ này nhưng không thấy gì cả.

 Nhưng trong thời gian gần đây, đã xuất hiện một câu chuyện làm dấy lên sự nghi ngờ về loài quỷ Adar. Một gia đình nghèo khổ vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày. Hai tuần sau, những người chung quanh không thấy họ quay lại nên nhanh chóng đi tìm. Sau đó, mọi người tìm thấy xác chết của gia đình họ bị treo cổ trên các cành cây xung quanh và bị hút cạn máu. Từ đó cánh rừng ấy được đặt tên là Cánh Rừng Treo Cổ và cấm không ai được đặt chân vào khu vực ấy nữa.

 Ngày còn bé, Choji đã được ba mẹ cậu kể chuyện về loài quỷ Adar và cậu rất sợ chúng. Khi đi chơi ở nước ngoài với ba mẹ cậu, Choji luôn tránh xa các địa điểm liên quan đến rừng cây hoang dã. Cho dù các cánh rừng ấy có nổi tiếng đến thế nào. Không biết bao giờ, hình ảnh của quỷ hút máu Adar đã in sâu trong trí nhớ của cậu. Vậy mà bây giờ cậu đang bị lạc trong Cánh Rừng Treo Cổ và xung quanh là những nạn nhân của chúng. Cánh rừng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng bình bịch của trái tim nằm trong lồng ngực cậu.

Có tiếng bước chân...

Âm thanh đó đang đến gần mình...

Ai đó?...  

 Choji cảm thấy tóc gáy của mình đang dựng đứng lên và ớn lạnh nơi xương sống. Có cái gì đó rất đáng sợ đang ở phía sau lưng. Cậu chầm chậm quay đầu lạ và cái hình ảnh đập vào mắt mình là...

AAAAAAAAAAAAAAAAA

   Da nó đỏ như máu và hàm răng sắc nhọn còn dính máu khô giống như trong những cuốn sách về quỷ mà Choji đã đọc. Tay nó đang cầm một mã tấu bén ngót và một cuộn dây thừng màu xanh dùng cho việc thắt cổ. Con quỷ Adar đang đến gần và cậu là nạn nhân kế tiếp của nó.

   Cậu chạy, chạy miết, chạy mãi mong tìm được lối ra của khu rừng đáng sợ này. Nhưng xung quanh cậu cảnh vật đều giống nhau. Như cậu đang bị lạc trong một cái mê cung và đằng sau cậu là một con quỷ đang hăng say máu người. Không may chạy được một thời gian thì cậu bị vấp ngã làm rơi cặp kính gọng đỏ. Mắt cậu không nhìn được rõ nữa nhưng vẫn thấy hình ảnh của quỷ Adar đang nhanh chóng tròng sợi dây thừng vào cổ cậu. Cặp răng nanh dần dần nhe ra và kề sát cổ cậu...

                                         
--------------------------------
- Choji! Trà đổ ra ngoài rồi kìa!

Choji giật mình nhìn bình trà trên tay cậu đang cầm làm ướt cả chiếc khăn trải bàn. Cậu hốt hoảng lấy chiếc khăn tay màu xanh của mình lau khô chiếc khăn trải bàn.

- Nè, cậu đang nghĩ ngợi cái gì vậy?
- Có gì đâu, chỉ đang nhớ lại cái giấc mơ đáng sợ từ ba tuần trước.

- Có phải cái giấc mơ về quỷ hút máu Adar không?
- Ừ.Cậu đừng nói gì về nó nữa!! - Cậu hét lên rồi ăn phần bánh của mình.

Choji không muốn nhớ đến giấc mơ đó nữa và mong muốn quên càng nhanh càng tốt. Nhưng nếu chúng bạn cứ nhắc đến nó thì con quỷ đó càng in sâu vào cậu.

   
Như nó muốn ám ảnh cậu đến chết
               Như muốn làm cậu phải bị nó chế ngự.

- Các cậu có muốn nghe truyện ma không ?- Baron hỏi
- CÓ

Tất cả đồng thanh chỉ duy nhất cậu bé tóc vàng không nói gì. Cậu chỉ im lặng quát mắt nhìn chàng trai tóc tím như muốn cảnh cáo không được kể chuyện về Adar. Trong lớp, Baron là một người con trai rất tốt, luôn giúp đỡ Choji nhiều việc, nhưng có lẽ lần này thì lại khác. Hiểu ý cậu, Baron nháy mắt đồng ý rồi bắt đầu kể chuyện:

- Được rồi, nghe tớ kể nha. Ngày xưa có một đôi vợ chồng sống với nhau trong một túp lều xinh xắn trong rừng sâu. Một ngày kia, hai người cãi nhau vì thấy số tiền bao năm dành dụm bị biến mất. Do quá tức giận và đau khổ, người chồng vô ý đẩy bà vợ rơi xuống cái giếng sâu sau nhà. Trong một đêm nọ, người chồng đang ngủ tự nhiên nghe tiếng bà vợ quá cố gọi mình bằng giọng thảm thiết:'' Chồng ơi, chồng ơi, chồng ơi,cứu em...''. Người chồng thắp đèn dầu ra xem thì thấy người vợ đang ngồi trên thành giếng, miệng nở nụ cười rộng ngoác đáng sợ, tay cầm một con dao bén ngót. Miệng nói : '' Đi với tôi nhé ~''. Rồi ngọn đèn dầu phụt tắt, chỉ còn tiếng người chồng hét lên xé tan màn đêm...

 Vừa dứt lời, ánh sáng trong phòng ăn tự nhiên tắt lịm.

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

  Mọi người đồng loạt hét lên, một lúc sau thì đèn sáng lại và nhìn thấy anh chàng Ace đang cười khoái chí bên công tắc điện.
- LÀM GÌ THẾ HẢ TÊN ACE KIA ??!!!
- Tớ chỉ muốn chọc các cậu một chút thôi.
- Muốn đùa hả? Vậy bây giờ hãy xem bọn tớ đùa nhé ~ - Ai nấy trừ Ace đều cười rất là tự nhiên ~
 Và sau đó, Ace bị cả lớp hội đồng.....
     

-------------------------------------------

@Rin : Alice và Runo có xuất hiện bạn à. Nhưng trong chap 3 nha bạn. Cám ơn bạn đã ủng hộ cho mình

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
Đến bây giờ nhắc lại, Choji vẫn còn thấy rùng mình. Cậu mơ thấy mình bị lạc trong một cánh rừng mênh mông, trên các cành cây là những xác chết vô danh treo cổ.

giữa 2 câu nên xuống dòng thì hơn, đoạn miêu tả riêng về khu rừng nên được ngắt ra khỏi việc kể lại tâm trạng của Marucho (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Khuôn mặt họ trắng bệch tưởng chừng như không có giọt máu nào chảy dưới lớp da đó. Ở phần cổ là hai hốc nhỏ màu đen lem nhem máu như có ai đã lấy máu của họ từ chỗ ấy.

khá lủng cùng, em nên lược bớt các từ ngữ, bởi miêu tả mà không thành sẽ làm lệch đi suy nghĩ của người đọc về những gì em muốn truyền đạt, quá nhiều từ ngữ thậm chí có thể làm câu văn hơi ... buồn cười, và như vậy lại càng giảm mức độ horror xuống (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Miệng bị khâu lại thành những nụ cười đáng sợ, rộng ngoác đến tận mang tai. Máu khô bết lại trên tóc họ, máu vấy lên quần áo, máu từ các vết thương chưa kịp lành nhỏ giọt nhuộm đỏ một khoảng đất rộng. Cánh rừng mà Choji đang bị lạc là một khu vực không ai dám đặt chân tới.

có 1 sự thật là anh thấy đoạn này rất quen, không biết em có tham khảo ở đâu không nhưng quen lắm luôn, nhưng anh không thể nhớ đã gặp đoạn văn tương tự ở nơi nào, hoặc cũng có thể những lời văn này vô tình bị trùng lặp thôi, nhưng túm lại là nó vẫn rất quen (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Nó là một con quỷ rất đáng sợ và rất thèm máu.

nên bỏ từ "rất" thứ hai đi để tránh lặp từ, từ "rất" đầu tiên cũng có thể hiểu là đã bao hàm cho cả hai từ "đáng sợ" và "thèm máu" rồi (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Một gia đình nghèo khổ vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày. Hai tuần sau, những người chung quanh không thấy họ quay lại nên nhanh chóng đi tìm.

nếu họ chỉ đơn giản là đi kiếm củi thì sẽ không có chuyện mãi đến 2 tuần mất tích người ta mới đi tìm đâu, anh nghĩ việc kiếm củi thì diễn ra hàng ngày, tức là muốn có củi phải ra vào khu rừng trong 1 ngày thôi, nên chỉ tầm 2-3 ngày mất tích là người ngoài đã phải đi tìm ngay rồi chứ nhỉ (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Không biết bao giờ, hình ảnh của quỷ hút máu Adar đã in sâu trong trí nhớ của cậu. Vậy mà bây giờ cậu đang bị lạc trong Cánh Rừng Treo Cổ và xung quanh là những nạn nhân của chúng.

từ câu trước sang câu sau nên xuống dòng, lí do thì như trên nha (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Không may chạy được một thời gian thì cậu bị vấp ngã làm rơi cặp kính gọng đỏ.

nên sửa "một thời gian" thành "một lúc", vì "một thời gian" cảm giác như đến mấy tuần, mấy tháng, mấy năm rồi ấy và như thế thì không hợp lí chút nào (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Mắt cậu không nhìn được rõ nữa nhưng vẫn thấy hình ảnh của quỷ Adar đang nhanh chóng tròng sợi dây thừng vào cổ cậu. Cặp răng nanh dần dần nhe ra và kề sát cổ cậu...

theo anh thì nên bỏ đoạn sợi dây thừng, vì nó đã thòng qua cổ rồi thì còn chỗ đâu mà hút máu, nên Marucho sẽ chỉ nhìn thấy hình ảnh nó chuẩn bị hút máu mình thôi, vì hút máu xong, nạn nhân chết rồi treo cổ lên, trình tự như thế sẽ hợp lí hơn (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
cơ mà có 1 sự thật là chắc đọc nó lúc nửa đêm anh vẫn có thể mơ đẹp (chắc do anh chai horror cmnr) (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Choji giật mình nhìn bình trà trên tay cậu đang cầm làm ướt cả chiếc khăn trải bàn.

đáng nhẽ phải là trả đổ ra làm ướt khăn trải bàn chứ, còn bình trà không thì sao ướt được (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Cậu hốt hoảng lấy chiếc khăn tay màu xanh của mình lau khô chiếc khăn trải bàn.

theo anh nghĩ, thì khăn trải bàn mà bị đổ trà thì chỉ có đem giặt và thay khăn mới thôi, vì nó dễ thấm nên không kịp để cho Marucho lấy khăn tay ra lau đâu, mà khăn tay cũng không hợp lí vì khăn tay chỉ dùng để lau mặt, cổ, tay, nên chắc sẽ không ai xài để lau những thứ khác (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Như nó muốn ám ảnh cậu đến chết
               Như muốn làm cậu phải bị nó chế ngự.


2 câu này nên in nghiêng (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
- CÓ

cần có thêm dấu cảm thán (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Do quá tức giận và đau khổ, người chồng vô ý đẩy bà vợ rơi xuống cái giếng sâu sau nhà.

việc bị đẩy xuống giếng sẽ khả thi hơn nếu lúc đó 2 người tức giận giằng co nhau hoặc có xảy ra đánh đập, chứ chỉ đơn giản là tức giận và đau khổ thì cảm xúc có vẻ chưa tới lắm (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Do quá tức giận và đau khổ, người chồng vô ý đẩy bà vợ rơi xuống cái giếng sâu sau nhà. Trong một đêm nọ, người chồng đang ngủ tự nhiên nghe tiếng bà vợ quá cố gọi mình bằng giọng thảm thiết

nên thêm chi tiết người chồng đau khổ vì cái chết của vợ mình, chỉ vì sơ ý mà để mất mạng người, lại là vợ mình như thế ai chẳng day dứt và ân hận (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
Người chồng thắp đèn dầu ra xem thì thấy người vợ đang ngồi trên thành giếng, miệng nở nụ cười rộng ngoác đáng sợ, tay cầm một con dao bén ngót.

trước hết người chồng phải kinh ngạc, vốn vợ mình chết rồi cơ mà, rồi tưởng mình mơ rồi ngủ tiếp, cho đến khi người vợ gọi lần thứ 2-3 mới dậy thắp đèn đi tìm thì hợp lí hơn, đó là diễn biến tâm lí bình thường ở mỗi người, bỏ qua thì vô lí quá (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1
 Và sau đó, Ace bị cả lớp hội đồng.....

đoạn kết này hơi cụt, ít tạo cảm giác hồi hộp cho chap sau và còn thiếu thiếu, nên cho thêm chi tiết trong khi mọi người "đùa" Ace thì 1 mình Marucho không tham gia, chỉ ngồi im lại chỗ của mình trong tình trạng hơi run sợ, bởi vốn cậu không thích những câu chuyện ma quỷ từ nhỏ, nghe chuyện Baron kể cậu sẽ liên tưởng lại đến con quỷ Adar và hình ảnh nó chuẩn bị hút máu mình thì có lẽ hợp lí hơn, đương nhiên cậu cũng cố gạt bỏ những suy nghĩ đó nữa (Bakugan Fanfic) Chiều cao 1

description(Bakugan Fanfic) Chiều cao EmptyRe: (Bakugan Fanfic) Chiều cao

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply