MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakugan fanfic] Butterfly

power_settings_newLogin to reply
+9
Neferpitou
Elfin-Ingram
Phong Nhan
Sanyonara
shinji1999
Furin
Hino Asa
Kantono Fuminsho
Ankh
13 posters

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 Empty[Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
First topic message reminder :

Trong tương lai sẽ làm ban quảng cáo sau. Giờ post trước đã =))
--------------

Title: Butterfly
Author: Dark_Dream
Genres: Dark, Psychologycal, a little Mystery and Comedy, Supernatural, SA
Category: Longfic, tuỳ bút, tạp văn,...
Disclaimer: Họ không hề thuộc về tôi, dù tôi rất muốn
Pairing: Dan x Shun (main), MasAlice, ShunAlice, DanMas, NagaShun, NagaDan a.k.a nsome =)))
Rating: T
Warning: SA
Summary:
"Kìa con bướm vàng
Kìa con bướm vàng
Xoè đôi cánh
Xoè đôi cánh"


Các chap cũ:
Spoiler :


--o0o--

17. Chết
Cậu bỗng dưng thích nói về cái chết.

Một ngày, cậu ngồi bên anh. Vẫn là khuôn mặt thanh tú vô hồn và đôi mắt hổ phách xinh đẹp ấy. Cậu nghiêng đầu trên băng ghế hướng ra cửa sổ. Mái tóc đen dài rũ xuống bờ vai thon thả.

Anh chạm nhẹ vào tóc cậu. Khẽ cười.

- Dan… - Cậu thì thầm
- Gì vậy, Shun?
- Nếu tôi chết, anh sẽ thế nào?

Anh tròn mắt. Nghĩ ngợi một chút, anh bật cười.
- Cậu không chết được đâu.
Anh bảo thế, và cậu im lặng.

Lại một ngày khác, cậu vẫn thế, lặng lẽ như một cánh bướm đen mỏng manh. Cậu đứng giữa khu vườn, nhìn đăm đăm vào khoảng không vô định.

Anh dịu dàng đến bên cậu. Vòng tay qua cổ. Mỉm cười.

- Nếu tôi chết, anh sẽ thế nào? – Cậu lại thì thầm
- Tôi đã bảo rồi – Anh trả lời – Cậu không chết được đâu.
Và cậu chẳng hỏi gì nữa.

Ngày nắng nhạt. Gió khẽ reo trên những vòm lá xanh mướt. Bươm bướm dập dờn lượn quanh những cánh hoa.

Anh bước đi giữa nắng và gió. Anh bước đi giữa lá và hoa.

Bươm bướm bay. Bay. Bay.

Anh tìm cậu.

Bươm bướm bay. Bay. Bay

Và cậu không có ở đấy.

Nếu tôi chết, anh sẽ thế nào?

Tán cây khẽ lay động và mái tóc đen bồng bềnh hiện ra trong màu xanh dịu dàng. Cậu nằm yên như đang ngủ, đôi mắt nhắm nghiền và đôi môi khẽ hé mở. Trông cậu thật xinh đẹp và thanh tao. Nhưng sao, anh không nhìn thấy sự sống ở cậu.

Gió thổi mạnh và cơ thể nhẹ bổng của cậu rơi xuống trong vòng tay anh.

- Shun? – Anh gọi
Và cậu không trả lời.

Nếu tôi chết, anh sẽ thế nào?
Cậu sẽ không chết được đâu. Vì tôi sẽ bảo vệ cậu mà.


- Shun à, cậu đang ngủ, neh? – Anh chạm tay lên khuôn mặt lạnh băng của cậu. Có bao giờ cơ thể cậu ấm đâu. Thế sao, anh lại đau đến thế?

- Shun à, cậu làm tôi lo đấy, đừng ngủ nữa, được không? – Anh gượng cười.
Cậu không trả lời. Anh chẳng cười được nữa.

Cậu không chết được đâu. Vì tôi…

Nước mắt. Rơi…

- Dan? – Âm thanh nhẹ nhàng vang lên, tan theo gió. Cánh bướm xinh đẹp khẽ cất cánh bay, chao đi chao lại rồi bay vút theo mây và gió.

Anh nhìn cậu, mường tượng như sống mũi mình cay cay và khoé mắt dường như ướt nước.

- Dan, sao vậy? – Cậu nhìn anh, không chớp. Cậu chẳng cười, và anh không khóc nữa.
Anh ôm cậu.

- Cậu vừa đùa với tôi, neh?
- Không
- Thế tại sao cậu không thở?
- Vì tôi chết rồi
- Nói thật đi
- Tôi chết rồi. Anh biết đấy, bươm bướm rất mỏng manh.
- Nhưng tại sao cậu lại mở mắt được
- Vì có anh

Cậu cười. Không cảm xúc.
Anh cười. Cảm xúc chẳng rõ.

Nếu tôi chết, anh sẽ thế nào?
Tôi sẽ ôm cậu và khóc, để rồi cậu sẽ lại mở mắt và đến bên tôi.


----------

Chương trình truyền hình trực tiếp: Bảng phân loại tính cách của Super Trá Hình Dream-chan ~~~

Spoiler :


Được sửa bởi Ankh ngày Wed Oct 01, 2014 10:26 pm; sửa lần 2.

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
Tự dưng muốn viết cái này =))))

---------------

19. Hoa

Bươm bướm yêu hoa.
Như một quy luật tự nhiên, bươm bướm luôn bị sự ngọt ngào của hoa quyến rũ.

Cô gái ấy, có mái tóc cam xoã dài mà đôi mắt nâu to tròn rất đẹp, với nụ cười thánh thiện và trong sáng như sương sớm, đứng giữa cánh đồng hoa và hát.

Cậu chỉ rất vô tình đi ngang qua ấy, và bị người con gái đẹp như hoa đó cuốn hút. Không thể rời mắt.

Lời hát bay vút trong không trung, như quyện lại thành từng sợi chỉ vô hình, bó buộc cậu, ngăn cậu không thể cố gắng dứt khỏi hình bóng mảnh mai và vô vàn xinh đẹp ấy.

Nắng như quyến luyến, cứ mãi đậu trên bờ vai thon gầy, trượt dài nơi mái tóc mượt hơn suối. Thiên nhiên ôn hoà như thu lại nơi hai đáy mắt trong vắt như viên pha lê đẹp nhất thế gian. Hoa cỏ rung rinh theo từng lời hát.

Cậu chỉ đứng sững người. Đôi mắt hổ phách vô hồn chăm chú vào duy nhất một hình bóng. Bỏ qua cả cánh đồng hoa. Bỏ qua cả làn gió mát dịu. Bỏ qua cả ánh mặt trời đang rọi xuống nhân gian. Bỏ qua cả lời hát ngọt như mật hoa.

Chỉ duy nhất có cô tồn tại trong mắt cậu.

Bươm bướm yêu hoa.
Như một quy luật tự nhiên, bươm bướm luôn bị sự ngọt ngào của hoa quyến rũ.

Hoa khoe sắc giữa mưa nắng của mặt trời.
Bươm bướm say hương, dập dờn bay quanh không rời.
Vị ngọt của hoa, bướm bướm yêu hơn cả thế giới.

Anh đi tìm cậu, nhíu mày rất khẽ trước cái nhìn đọng lại chỉ một điểm của cậu. Hơi thở phả vào không khí đặc lại thành từng đợt khói trắng mỏng tanh.

Anh chậm rãi tiến lại gần, hai tay buông thõng, để mặc cho chiếc áo khoác dày xộc xệch trượt khỏi vai. Mắt đỏ khép hờ, tóc nâu rối bù trong gió.

- Shun này, về thôi.

Giọng nói phá tan thinh không. Bài hát cao vút vẫn cất lên như chưa bao giờ tắt.

Ánh hổ phách từ từ rời khỏi điểm cô đọng, nhìn sang anh. Hai sắc màu nơi hai đôi mắt gặp nhau. Im lặng kéo dài.

Cậu đột nhiên cười, rất đẹp.

Bươm bướm yêu hoa bằng cả cuộc đời mình.
Nhưng con người còn yêu bươm bướm hơn cả thế.

Cậu nghiêng người, đặt lên môi anh một nụ hôn phớt qua như cánh hoa bay trong gió, cảm nhận vị lạnh từ khí trời đọng lại trên bờ môi gần như tái đi. Cậu cười khúc khích.

Không như bươm bướm bị mật hoa ngọt ngào quyến rũ mà si mê không dứt được, con người tự mình hiến thân cho thứ nọc độc nguy hiểm mà mê hoặc nhất thế gian. Nọc bướm.

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
ara ~~ cho huynh cái tem trước nha muội ~~

muội lên tay, huynh không thể tìm cho ra 1 lỗi nào cả luôn

lời văn mượt quá đi, tựa hương hoa thoai thoải nơi chiều gió ~~

Alice là 1 đoá hoa xinh đẹp, tò mò muốn biết chuyện gì xảy ra tiếp theo

@btw: com chap cho huynh ~~ *kéo kéo*

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
Butterfly
một fic giống Trick and Treat _ Sa về Shun Dan và có lời văn hay không thể tả. Dẫu là fan của Shun và muốn anh ấy là male chính hiệu, nhưng mình không thể phủ nhận là rất thích đọc fic này (tội lỗi quá TT^TT)
Chap mới bạn viết rất hay, đặc biệt mình thích sự xuất hiện của Alice coi bộ Shun cũng có chút rung động nhỉ?
Thôi thì Shun là bướm Alice là hoa vậy cũng được, còn Dan là cái gì mặc xác (dù mình đoán ý đồ tác giả Shun vẫn là 1 cặp với Dan lắm lắm TT^TT)

Hóng chap

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
Mỗi lần viết cái này, giống như đang xả hết suy nghĩ vào trong đó vậy.

Và mỗi lần đăng lên, không hiểu sao lại thấy hẫng. Buồn cười là có nhiều thứ mình chỉ muốn viết cho bản thân, nhưng đồng thời vẫn muốn phơi ra cho cả thế giới biết =)))

Dạo này suy nghĩ rất nhiều ~

--------

20. Biến mất

- Nếu ngày mai tôi biến mất, cậu sẽ nghĩ thế nào?

Một ngày, hắn đến nhà anh, với nụ cười không-tươi-như-bình-thường, ngồi trên ghế cùng tách trà mật ong bốc khói nghi ngút, nhàn nhạt hỏi.

Đôi mắt đỏ như viên ruby của anh mở to một chút, rồi đôi mày thanh đột nhiên chau lại, biến thành cái nhìn kì thị như cái cách người ta nhìn vào một kẻ phởn đời ăn rồi nói chuyện không đâu. Hắn chăm chú quan sát từng chuyển biến trên mặt anh, đột ngột phá lên cười.

- Tôi đùa đấy ~

- Anh rảnh rỗi quá nhỉ?

Anh đặt tách trà của mình xuống bàn, liếc hắn một cái rồi quay mặt ra ngoài cửa sổ, tay chống cằm quan sát cậu với thả mình trong gió ngoài vườn. Mường tượng như bươm bướm lang thang vô định giữa không trung.

Hắn hớp một ngụm trà, để cho cái nóng từ từ lan toả trong miệng mình, không hề bận tâm đến đầu lưỡi đang bỏng rát đỏ hỏn. Hắn nghiêng đầu. Đôi mắt mang cùng một màu với anh lướt theo đường nét trên gương mặt thanh tú của người đối diện, dừng lại nơi hai con ngươi đỏ thẫm như máu.

Màu mắt của những đứa trẻ bị nguyền rủa. Đỏ là màu của máu và cái chết, của thứ chất lỏng đặc sệt mà huyễn hoặc ngọt ngào.

Bờ môi nhợt nhạt của hắn vẽ nên một nụ cười.

- Vậy, Dan-kun này.

Hắn gọi. Anh xoay đầu lại, chớp mắt.

- Nếu ngày mai Shun-chan biến mất, cậu sẽ nghĩ thế nào?

Anh im lặng.

Cậu đã một lần chết. Anh đã một lần khóc.
Cậu đã một lần chết. Anh đã một lần suýt mất cậu.
Cậu đã một lần chết. Anh đã một lần gọi cậu trở về.

Vậy nếu cậu biến mất, anh sẽ làm gì?

Chẳng còn nhìn thấy. Chẳng còn cảm nhận. Chẳng còn chạm vào. Chẳng còn cười. Chẳng còn khóc. Chẳng còn hạnh phúc. Chẳng còn đau.

Chẳng còn gì cả.

Vậy nếu cậu biến mất, anh sẽ làm gì?

Anh nâng tách trà mật ong bốc khói nghi ngút lên trước mặt, nhìn đăm đăm vào chất lỏng màu nâu hơi đặc lại. Ánh mắt không một chút động. Gió nhẹ nhàng luồn qua khe cửa, mang theo cánh bướm đen mỏng manh đậu trên khung cửa sổ.

- Nếu Shun-chan chết, cậu sẽ gọi cậu ấy trở về. Nhưng nếu Shun-chan biến mất, cậu sẽ chẳng thể làm gì. Vì vốn dĩ khi ấy Shun-chan sẽ không nghe được cậu nữa, cũng như chẳng còn biết một người như cậu đang tồn tại trên thế gian.

Hắn tiếp lời khi anh vẫn không có động thái gì rõ rệt trước câu hỏi.

- Tôi sẽ bỏ cả cuộc đời này để tìm Shun, đến tận nơi xa nhất của thế giới và quay về.

- Cậu nghĩ mình có thể tìm được?

- Tôi không nghĩ, cũng không tin, mà là chắc chắn.

Nụ cười vụt biến mất khỏi môi hắn. Hắn đặt tách trà vẫn còn hơn nửa đã nguội lạnh lên bàn, bỏ ra về mà không chào một tiếng.

Nhện vẫn chưa thể tách bươm bướm ra khỏi con người.

---------

Nhận ra là tôi rất thích hình ảnh Naga trong này =)))

Đôi khi muốn thử tự tâng bốc những thứ mình viết, nhưng khó quá =))))

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
tem ~~~
hóng fic này lắm cơ ~
Fic viết vẫn giọng văn ấy ah ~
chờ chap ~

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
nyah ~~ chỉ mới mấy chap trước nó còn hài dễ sợ ~~ giờ phong văn nhẹ nhàng khiến câu truyện trở nên mơ hồ rồi ~~

và hiển nhiên là không ai có thể đoán được cái kết của nó ~~ *smile*

nhận ra Naga-kun trong này rất giống Lan-chan ~~ *smile* *bay ra*

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
Lấy phong bì

Com giống Yuki: giọng văn hay

Com giống Max: không thể đoán được kết thúc

Bỗng nhiên muốn hoặc Shun biến mất hoặc Naga giết anh ấy quá =.=

Hóng chap

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
Tự kỉ trước giao thừa =)))

Gần giao thừa ta sẽ up thêm một chap nữa =)))

-------------

21. Lạc

Cậu và anh lạc nhau trong một ngày đi dạo phố. Dòng người đông đúc vô tình không để anh nhìn xuyên qua mà gặp cậu.

Anh chỉ vừa đang nắm tay cậu. Thật chặt.

Nhưng chỉ một khắc. Khi dòng người xô đẩy kia va vào anh, tước lấy cậu. Anh cảm thấy cậu bị kéo tuột khỏi tay mình, nhanh đến không giữa lại được.

Hẫng.

Anh nhìn quanh tìm cậu.

Một người. Hai người. Ba người. Vẫn không có cậu.

Anh chạy. Len qua mọi người. Đôi mắt đỏ với thần thái không rõ rệt đảo xung quanh.

Một người. Hai người. Ba người. Vẫn không có cậu.

Mắt hổ phách và tóc đen dài. Nụ cười ma mị vô hồn và khuôn mặt trát sáp. Loài bướm đen không cánh cuốn hút đến vô cùng.

Anh lo lắng. Hoảng loạn. Cậu của anh đâu rồi?

Một người. Hai người. Ba người. Vẫn không có cậu.

Neh, anh đang tìm ai vậy?

Có tiếng ai đó thì thầm. Là gió.

Bươm bướm… của tôi…

Của anh?

Cười.

Phải. Của tôi.

Không phải. Là của chúng tôi.

Không trả lời.

- Sao anh không trả lời?

Không phải gió.

Là cậu.

Cậu mỉm cười khẽ khàng và nghiêng đầu nhìn anh. Ánh mắt trong vắt vô hồn hơi khép lại. Cậu ít khi cười, nhưng mỗi lần cười đều có ý nghĩa của nó. Mỗi lần cậu cười đều làm anh say, và đau trong một nỗi sợ mơ hồ.

Cứ như nếu anh buông tay, sẽ chẳng bao giờ gặp lại cậu nữa.

- Cậu thuộc về ai?

Anh hỏi. Không chủ đích.

- Về ai đó cần tôi.

Cười. Nhạt. Tan…

Anh thở dài, nắm chặt tay cậu. Đừng bao giờ lạc nhau lần nữa. Đừng bao giờ sợ hãi nữa.

Nếu con người giam cầm bươm bướm, có ngày nó sẽ vỡ tan mất. Gió cần cậu, hắn cần cậu, anh cần cậu. Vậy cậu thuộc về ai?

Cậu có…

Cần chính bản thân mình?

Cậu đã không lạc khỏi anh, mà là lạc khỏi ảo ảnh và mộng tưởng của chính mình về một thứ mang tên hạnh phúc.

-------------

Tớ đã gọi là tự kỉ trước giao thừa mà =)))))

Coi như tớ muốn post gì đó để đón năm mới vậy ~ Ai có lòng thì chờ đến nửa đêm tớ sẽ post chap tiếp ^^~

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
tem ~~

thật sự fic này sắp thành nơi để Kem-chàn muội muội trút bầu tự kỉ ...=))

không khí thật sự rất khác so với vài chap trước ~~ những chap hài hước đáng yêu, giờ lại là câu truyện mơ hồ mộng mị này đây ~~ *smile*

cứ như thế này thì ... không biết đến bao giờ câu truyện mới kết thúc nhỉ ?~~ *smile*

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
Ah ~ Bị ảnh hưởng của Shaman King ~ Tự dưng muốn viết cái gì đó nhẹ nhàng nhưng mà lười quá =)))

Cái này viết lâu rồi ~

-----------

22. Chuông gió

Hắn tặng anh một cái chuông gió. Anh thật sự không thể hiểu hắn nghĩ gì, nhưng vẫn đem nó treo lên cửa sổ.

Cậu thường hay ngồi ngắm cái chuông gió. Anh thật sự không thể hiểu cậu đang nghĩ gì, nhưng vẫn im lặng ngồi bên cạnh cậu.

Cậu bắt đầu rất-thường-xuyên ngồi ngắm cái thứ đung đưa và kêu leng keng trên cửa sổ ấy. Gần như mỗi giờ chứ không phải mỗi ngày. Anh thật sự không thể hiểu nó có điều gì cuốn hút cậu đến thế.

Anh không ghen với cái chuông gió đâu. Anh có lòng tự trọng của mình, và nhất định không ghen với một món đồ vật, nhất là khi cái thứ đó do tên đáng ghét đó tặng.

Anh hỏi cậu chuyện gì ở cái chuông ấy khiến cậu thích đến vậy, nhưng cậu chỉ nhìn, nhún vai nhàn nhạt. Biểu cảm lúc đó của cậu, có thể gọi là thanh thản chăng? Nghĩ kĩ lại một chút, có khi lí do làm anh ghét cảnh tượng cậu ngắm nhìn chiếc chuông gió kêu leng keng trên cửa sổ, là vì anh nhận ra cậu khó nắm bắt đến thế nào.

Bươm bướm đen và chuông gió.

Chuông gió là phong linh, là linh hồn gió, mà gió thì dễ dàng cuốn cánh bướm bay xa.

Anh suy nghĩ, và cuối cùng chỉ thở dài. Nếu bươm bướm không tự nguyện bay vào đậu trên lòng bàn tay còn người, thì có cố cách mấy con người chỉ có thể huỷ diệt bươm bướm thôi.

Chiếc chuông gió vẫn kêu leng keng trên khung cửa sổ.

Một ngày. Hai ngày. Ba ngày.

Đến ngày thứ ba, anh nhìn thấy cậu gỡ chiếc chuông gió xuống và đem chôn nó ngoài vườn. Anh lại ngạc nhiên hỏi, và cậu cũng chỉ cười cùng nhún vai nhàn nhạt.

Sau cùng, cậu nhẹ nhàng cất tiếng

- Gió không đưa tôi đi, nên ngắm nhìn như vậy đủ rồi.

Ánh mắt cậu khi đó, anh nghĩ cả đời này cũng không bao giờ quên được. An nhiên.

----------

An tâm với cái thứ tự kỉ này đi ~ Tớ sẽ có pink return vào các chap sau =)))

description[Bakugan fanfic] Butterfly - Page 2 EmptyRe: [Bakugan fanfic] Butterfly

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply