MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

description[KHR fanfic] Neve Empty[KHR fanfic] Neve

more_horiz
Author: Sion aka Sii

Genre: Random

Rating: K

Disclaimer: tất cả thuộc về Mama Amano, nhưng bạn Kori và số mệnh họ nằm trong tay tớ (cười)

Summary:

Và rơi, nhẹ tênh, chìm vào khoảng lặng trong cuộc đời

Với tay, tìm kiếm, ai sẽ chấp nhận một con người không còn hơi thở?


Chỉ giản đơn là tuyết tan nơi xuân về, nhanh và nhạt

note: lần đầu tớ viết longfic, tớ sẽ cố hoàn thành nó >< mong mọi người thích.

Warn: ooc và phi logic!

---

0. Neve

Tro tuyết.

Nó khẽ kêu rồi với tay vào hư vô, quơ quào như tìm kiếm.

Tro tuyết, đẹp quá.

Nó cười, nắm chặt đầu ngón tay tê buốt, bật ra một tiếng khúc khích nhỏ trong khoang họng bỏng rát.

Tuyết rồi cũng sẽ cháy ra tro!

Đôi mắt đỏ quạch như bừng cháy của nó đưa vào không gian vô định. Mạch ngưng đập, phổi không còn co bóp, trái tim chẳng còn cử động, máu từ lúc nào đông cứng.

Nó đứng giữa hàng vạn cái xác.

Bật cười, nó chợt thấy mắt mình đau nhói. Những vết thương như toạc ra.

Máu không rơi.

Nó đứng đó, giữa hàng vạn cái xác, chiếc nhẫn nơi tay trái bừng sáng một ngọn lửa trắng bạch, đục ngầu như linh hồn đã nát bấy.

"Neve"

"Tro tuyết"


---
Mai tớ sẽ post chap 1 ><

Neve trong tiếng Ý là tuyết ^^

description[KHR fanfic] Neve EmptyRe: [KHR fanfic] Neve

more_horiz
tem cái mở đầu~
ta vẫn thík fong cách viết này~ nhẹ nhàng và bí ẩn~ đôi khi rất mơ hồ~
btw: long fic ko phải chuyện dễ dàng đâu Sion àh~ vậy phải cố lên nah~

description[KHR fanfic] Neve EmptyRe: [KHR fanfic] Neve

more_horiz
1. Tĩnh Tuyết

Đã từ xưa, rất xưa, thật xưa,

Tuyết vốn đã cả tin và vô tình


---

Đồng hồ điểm bốn giờ sáng, suơng mờ lất phất trên từng tán cây nhuộm màu ngọc lam ngọt ngào.

Không ngọt về mùi vị, mà ngọt về sắc thái.

Khắp con phố lặng yên không một bóng người, tới mức cảm nhận được làn khí lạnh chạm nhẹ vào da. Cái cảm giác tê tê đầu ngày, vừa nhẹ nhàng, vừa khó quên lạ lùng.

Ngước đôi ngươi đỏ đục ngầu như màu máu lên bầu trời vô cùng tới sâu thẳm, nó khẽ thở hắt ra.

Đẹp tới đau cả mắt.

Lắc lắc đầu vài cái cho tỉnh táo, nó bắt đầu cất bước. Tiếng đế giày chạm vào đất như vang lên những vô âm tĩnh lặng.

Phía xa kia, mặt trời dần dần, lười nhác trải ra muôn vàn tia nắng mỏng trong suốt. Nhưng không chạm tới được đáy mắt nó.

Ánh khẽ chút gì cô đơn, nó tiếp tục đi. Không ngừng lại...



Thì thôi, chỉ một lần, hãy buông xuôi, đừng cố mà sống nữa.

---

[Namimori]

Tsuna chính thức bỏ cuộc.

Tsuna chính thức không thể chịu nổi nữa.

Quả thật rất kì quặc nếu như bắt đầu câu chuyện như thế. Nhưng thật sự thì cậu bé tóc nâu này đang lết lên cầu thang, cố gắng quên đi mấy vết thương trên cơ thể.

Thật là một buổi sáng tuyệt vời.


Vừa mới ra khỏi giấc mơ hồng phấn nào đó, cậu đã bị Reborn - vị gia sư "không cao nhưng người ta phải với, nhảy nhót, vươn cổ, phẫu thuật đốt sống để ngước nhìn" kéo cần cho nổ pháo hoa chào ngày mới ngay trên giường cậu.

Trầy xước không nhiều, chỉ cháy xém và bỏng ngoài da vài nơi.

Không chỉ có thế, ngay khi trườn được xác tới Namimori, Tsuna còn gặp ngay ánh mắt xám lạnh lẽo của chủ tịch Hội Kỷ Luật, Hibari Kyouya vì lí do trang phục xộc xệch.

Nhắc mới nhớ, dạo này Dino về Ý nên chứng ngứa rănh kinh niên của Hibari quay trở lại. Từ đó suy ra số vết thương trên người Tsuna tăng gấp rưỡi.


Ai cũng biết Juudaime của Vongola là một người có khả năng sinh tồn của gián, dù bị cắn xé giày vò dẫm đạp cỡ nào cũng không sao, nhưng nếu không còn cái xác thì làm sao tiếp tục "sinh tồn".


Thở hắt ra, đưa tay lên miếng băng trên má, cậu mở cánh cửa sân thượng.

Gokudera không có ở đây, Yamamoto đi tập bóng chày, Hibari đang ở trong phòng khách, cậu phải tranh thủ nghỉ ngơi một chút. Mặt cậu hơi giãn ra thành một nụ cười khi cảm nhận được sắc nắng ấm áp của vòm trời cuối thu.





Nhanh chóng, nụ cười vụt tắt.



---


Trời trong, gió nhẹ, từng gợn mây nhạt sắc dịu buông.

Cảnh vật thật hoàn hảo cho...


...tự sát??

Không, Tsuna không đùa, có một người đang âm mưu tự sát!!


Ở bên ngoài tấm lưới của sân thượng, có mù cũng thấy một bóng người đang đứng. Đó là một nam sinh nhìn khá lạ, có vẻ là ở lớp khác. Mái tóc kì lạ màu trắng dài tới gáy khẽ lấp lánh chút màu lam vô định. Ừ không phải bạch kim, mà là trắng bạch.

Nhưng giờ không phải lúc quan tâm chuyện đó!!

Giờ phân tích nhé: đứng ngoài lớp lưới an toàn, bộ dạng thất thểu như chết đói, đầu hơi cúi.

KHÔNG PHẢI TỰ SÁT THÌ LÀ GÌ?!


Giật nảy mình khi thấy cậu con trai đó tiến thêm một chút, Tsuna vội lao lại.

- Hiiii!! ĐỪNG NHẢY!!

Cậu ta giật mình quay lại. Tsuna thoáng bất ngờ khi đập vào tâm trí cậu là một đôi mắt đỏ quạch như ruby.

E hèm, khoan, đợi chút.

Đứng cheo leo và giật mình, chúng ta sẽ có...

Rơi


Cậu con trai kì lạ ngã ra sau, và rơi






Xuống hành lang tầng dưới.


Có vài người có số rất hên.


---

- Này!! Cậu có sao không?!

Tsuna vội vàng chạy xuống, lo lắng nhìn người đang lồm cồm bò dậy bên cạnh.

Cậu ta ngước lên, nhìn cậu với đôi mắt đỏ kì lạ. Rồi...

- Đó không phải phòng Hiệu Trưởng?

(còn tiếp)

description[KHR fanfic] Neve EmptyRe: [KHR fanfic] Neve

more_horiz
póc tem~
ta rất rất thík đoạn đầu~ ôi tuyết~
mà đọc đoạn sau nó hài hài nah~
btw: fic Sion giống fic ta >> ế a ế ẩm =-="

description[KHR fanfic] Neve EmptyRe: [KHR fanfic] Neve

more_horiz
ế gì, xem cái lượt view là thấy, ai cũng coi mà tụi nó ai cũng lười comment :th110: ta cũng vậy

description[KHR fanfic] Neve EmptyRe: [KHR fanfic] Neve

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply