MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

power_settings_newLogin to reply
+14
Hoa Bất Tử
Sanyonara
hime sayuri
Aikiko_WingsSniper
tiểu thư Kẹo Bông
Helena_Ailen
Nấm Cười
Hino Asa
Yoriko_WingsWitch
annie_izu
Mugetsu Haneko Phantom
Mizu Lucifer
Kobashi Kyoshi
Kantono Fuminsho
18 posters

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 Empty[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
First topic message reminder :

Title: Vermouth - ベルモット
Author: Kumiho Tsubasa - 久美子 翼
Genre: gothic, bloody, horror, OOC, SA/Ya, Tragedy, Angst
Rating: M(maybe)
Summary:

Này này! Nghe chưa nghe chưa?
Câu chuyện mơ hồ nhất trên thế gian ấy?
Chưa hả? Biết ngay mà!
Từ rất lâu rồi, đã tồn tại một câu chuyện cổ tích…
Về một cô bé mang tên Alice…
Lạc vào xứ thần tiên, chứng kiến bao điều mơ hồ…
Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, chỉ là mơ thôi…
Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra…
Nếu Alice thực sự đã bước vào xứ thần tiên…
Và tự tạo ra thế giới của riêng mình?
Câu chuyện sau đây tôi kể cũng tựa như vậy…
Nghe cho kĩ, vì tôi chỉ kể có một lần thôi…
Nó như thế này…
Ngày xửa ngày xưa, có một giấc mơ nhỏ…
Không ai biết nó là của ai, một giấc mơ vô cùng nhỏ bé…
Giấc mơ nhỏ nghĩ:
“Mình không muốn biến mất như thế này…
Làm sao để mọi người luôn mơ thấy được mình?”
Giấc mơ nhỏ suy nghĩ mãi, rồi cuối cùng quyết định:
“Khiến con người lạc vào cõi thần tiên…
Và để họ tự tạo ra thế giới”
Câu chuyện đó luôn gắn liền với một câu nói:
“A Secret makes a Woman Woman”
[Bí mật làm người phụ nữ quyến rũ hơn]
Câu chuyện mang tên “Vermouth”


Chapter 1>15 : http://bakuganfc.forum-viet.net/t1472-topic

Chap16: Nhà thờ
- Thunder Giant, tôi cần anh giúp một chuyện.
Cậu bé với mái tóc xanh xám bước vào cánh cửa nhà thờ, và nói với người đang ngồi sửa đống đồng hồ kia như thế.
- X-Wind, chúng ta đã là bạn bè lâu năm, sao cậu cứ gọi tôi bằng cái tên ấy nhỉ? Muốn tôi giúp gì, thì trước hết, hãy gọi tôi là Mạnh Cao [Kyoryoku Kai]
Cậu ta ngừng lại việc sửa đồng hồ của mình, ngẩng mặt nhìn vị khách không mời kia mà dửng dưng nói như thế. Cậu ta có vẻ rất nghiêm túc, nhưng đáp lại điều đó thì vị khách kia lại chỉ nhoẻn miệng cười, một nụ cười ma quái.
- Anh cũng toàn gọi tôi là X-Wind còn gì~ Tên tôi khác cơ mà~

Thở dài.
- Được rồi, muốn nhờ gì nói luôn đi, Lăng Phong [Ren Kaze]

Cười.

X-Wind dường như đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của em trai mình.
Chỉ có điều, cơn gió của cậu không thể hoá giải những khúc mắc ấy.
Em trai cậu đã phải lòng ai đó, và tất nhiên là không thể biết chắc đó là ai.
Nhưng đến nỗi lẻn ra khỏi nhà một mình để tìm người đó thì…
Chắc chắn đó không phải là một người bình thường.



- Tôi muốn anh mở cánh cửa không gian trở về quá khứ. Có một số điều tôi muốn thay đổi.
Lăng Phong nói vậy, và Cao cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Trước giờ cũng không ít kẻ mò đến van nài cậu quay ngược dòng thời gian, cho chúng được thay đổi tương lai quá khứ. Và kết quả là đều phải ra về trong vô vọng.
Mở ra cánh cửa không gian không phải là dễ. Phải mất rất nhiều sức lực để giữ cho không gian ngừng chảy, và để lật ngược dòng chảy ấy lại còn khó hơn gấp vạn lần.
- Cậu cũng biết việc này khó khăn đến mức nào, vậy sao còn nhờ vả tôi điều đó?
Cao lờ Phong đi và tiếp tục vào công việc sửa chiếc đồng hồ dính đầy kem này. Phong cũng chẳng nói gì, chỉ tựa mình vào cánh cửa rồi nhìn ra thế giới bên ngoài. Thế giới với những mảng màu sắc trộn lẫn với nhau, thỉnh thoảng lại xuất hiện một chiếc mặt đồng hồ méo mó.

- Chỉ vì những điều tốt nhất cho otouto-kun của tôi. Nhưng nếu anh không đồng ý thì…
Phong nói thế, rồi kéo mũ áo choàng lên và tiến ca phía cửa. Cả cánh cửa to như hộ pháp được cơn gió thổi mở tung ra, nhẹ nhàng như không. Gió ngưng lại, nhưng tà áo choàng đen của cậu vẫn bay phấp phới, như nhảy nhót chơi đùa trong không khí.
- Àh còn một điều này nữa. - cậu ngoảnh đầu lại – Vì anh có khả năng dịch chuyển không gian… nên nhờ cậu nhắn với một kẻ được gọi là Liltra flash như thế này…

Không khí xunh quanh lay động ẩn chứa hàng ngàn ngọn gió vô hình khác nhau.
Con Át chủ đang ẩn mình giữa núi bài lộn xộn, hãy tìm ra nó.



[X-Wind nhờ Thunder Giant nhắn với Liltra flash
Về một câu đố khó mà dễ cần được giải đáp]



Được sửa bởi MỹHồ Kumiho ngày Mon May 28, 2012 6:52 pm; sửa lần 3.

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
biết chứ biết chứ =))
chỉ là nhớ lại cái gì đó rất "hề" thuj =))
@Kumiho: tối nay tao ko ngủ đc là mày chết vs tao =))

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Nie từng 1 thời cuồng ca khúc này
giờ đưa lại vào fic mới hiểu rõ
háo hức muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra vs Lưu Đông tiếp theo ^^~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
haizzz fic bị chìm quá :th18:
post chap kéo nó lên nào :th18:


Chap28: Cát
Mạnh Cao đó, lại trở lại với công việc hết sức chán nản của mình. Chẳng hiểu sau, ngày nào cũng như ngày nào, đem những chiếc đồng hồ bị hư hỏng về rồi ngồi cặm cụi sửa chữa cả ngày, rồi trả về cho chủ nhân của chúng. Và rồi chúng lại hỏng, cậu ta lại phải đem về sửa, rồi lại trả… Cứ thế, cứ thế, lặp đi lặp lại…
Nếu là người khác, ắt hẳn họ sẽ tự hỏi: Một người có khả năng điều khiển thời gian như mình sao lại để một công việc như vầy kìm hãm tại một nhà thờ vừa lạnh lẽo vừa cô đơn như thế này chứ? Mạnh Cao cũng một vài lần tự hỏi mình như vậy, nhưng khi chợt nhớ lại những gì mà thân xác đang hấp hối của bố mình thốt lên trước khi chết, những câu hỏi đó liền tan biến mất ngay vào không gian như chưa từng tồn tại.
Hãy thay cha sửa chữa tất cả những chiếc đồng hồ bị hư ở Thập Biệt Giới này.
Ông chỉ nói có thế, và đã ra đi khi chưa kịp giải thích nốt lí do tại sao ông muốn con trai mình làm việc này. Đứa con trai có hiếu đã hết lòng vì lời dặn dò ấy, song vẫn không ngăn nổi tò mò khi muốn biết những chiếc đồng hồ ở Thập Biệt Giới có gì quý giá sao mà cha mình lại phải quan trọng hoá vấn đề đến thế.

Trở lại với kí ức… 1 năm trước… 2 năm trước… 3 năm trước… 10 năm trước…
Cậu ta vẫn nhớ như in, một điều gì đó đã khiến cậu ta không thể nào quyên được khoảnh khắc ấy… Khoảnh khắc đau khổ nhất của cuộc đời, khi mình mới chỉ là một cậu nhóc con…
Cậu chứng kiến, bắt buộc phải chứng kiến, cảnh người ta tàn sát cha mình. Bóng tối che khuất nửa khuôn mặt trắng bệch của kẻ đó, nhưng không che khuất nổi những việc hắn đã làm với cha cậu. Con dao trên tay hắn, đâm thẳng vào bụng, rồi vào ngực người đàn ông xấu số. Đâm, đâm, đâm, đâm như muốn băm nhừ thân xác ấy ra, đâm thủng vào bên trong, đâm xuyên phổi, xuyên tim. Mọi thứ, da, thịt, nội tạng hay thậm chí cả xương xẩu cũng như nát ra hết cả, hoà cùng với màu đỏ loang lổ dưới nền đất, văng lên dính đầy người đứa con trai tội nghiệp phải chứng kiến những cảnh tượng quá đỗi kinh hoàng. Còn, kẻ đó…
Kẻ đã ra tay sát hại người đàn ông ấy, ném phăng con dao qua một bên, tuy không chủ ý nhưng nó cũng xoẹt ngay qua cổ họng một người. Hắn đứng đó, một con ác quỷ nhuốm trọn màu bạc của ánh trăng và sắc đỏ của máu người. Ánh mắt vô sắc và nụ cười điên dại, như muốn phá vỡ cả khoảng không gian đen ngòm không một vì sao đó…

Cha muốn mình sửa những chiếc đồng hồ…
Phải… Cho dù nó thật khó hiểu… nhưng điều ông ấy muốn giờ cũng sẽ là điều mình muốn. Mình sẽ thay ông thực hiện mọi công việc, mọi mong muốn, mọi ước mơ…
Kẻ thù giết cha… Kẻ đó… Rồi có một ngày ta sẽ báo thù…
Dark Evil…


Tiếng KÉT kéo dài vang đến nhức óc, cánh cửa hé mở, làn gió buốt giá lạnh thổi vào. Bầu không khí ngột ngạt và lạnh buốt của mùa đông giá rét. Một cậu con trai trạc tuổi bước vào, khẽ nói:
- Tôi có làm phiền không?
Mạnh Cao chỉ thở dài một tiếng, rồi lắc đầu. Cậu con trai kia đóng cửa lại, rồi ngồi phịch xuống một chiếc ghế gần Cao. Cậu ta, là chủ nhân của một thế giới đen trắng, thế giới của những tước phim. Và có vẻ như cậu ta không muốn ở lại thế giới của mình nên mới tìm đến đây, đến nơi xa xôi cách trở này.
- Sao cậu lại đến đây?
Cao hỏi, mắt vẫn chăm chú vào chiếc đồng hồ hỏng và một đống linh kiện xung quanh.
- Chẳng biết nữa… Tôi chỉ cần một nơi nào đó để đến… Thế thôi… Và ở đây, tôi luôn cảm thấy mọi thứ như chậm hơn… Và tôi nghĩ mình sẽ có thêm nhiều thời gian để suy nghĩ…
Cậu ta, cậu Tân Hải đó, trả lời, giọng ỉu xìu.


Nhớ lại trước lúc tới đây, Ray Killer – Tân Hải đã quay về xưởng phim cũ, nơi có một lão già nhện luôn làm việc cậm cụi ngày đêm, không ngừng quay những tước phim đen trắng cũ kĩ. Vẫn là xưởng phim này, bê tha bừa bội như đã bị bỏ hoang từ lâu. Cánh cửa gỗ đã mục nát cả, cậu mới khẽ động vào nó đã vỡ vụn cả ra. Bước qua những mảnh vỡ, cậu vào bên trong.
- Cậu chủ, tôi tưởng cậu đã từ bỏ nơi này rồi chứ?
Ông già hỏi, một tay dừng lại đẩy cái gọng kính bé tẹo lên.
- Dù gì thì đây cũng là thế giới do tôi tạo ra, một phần của cuộc đời tôi… Từ bỏ nó… có khác nào từ bỏ một phần trong quá khứ của chính mình…?
Ông già dừng lại, quay ra nhìn cậu một hồi. Song, ông với tay lấy một điếu thuốc, châm lửa rồi đút vào miệng. Rít một hơi, phả một hơi, chẳng mấy chốc căn phòng đã nồng nặc mùi thuốc.
- Cậu chủ à… Quả thật nghe cậu nói vậy tôi thấy rất vui… Rất vui… Nhưng bất kể cuộc vui rồi cũng sẽ đi đến hồi kết mà thôi… Và cậu chủ này, tuy không biết mình còn có thể sống được bao lâu, nhưng tôi vẫn luôn mong mình có thể suốt đời ở bên phục vụ và giúp đỡ cậu… Xưa kia chính cậu là người đã cứu tôi, và giờ tôi luôn mong sẽ có ngày mình đáp trả được ân huệ đó…
Hải chợt giật mình kinh ngạc: cậu đã cứu ông ta ư? Là mọi chuyện trong quá khứ sao? Vậy thì sao? Tại sao những mảng kí ức ấy đã đâu mất rồi? Cậu không còn nhớ gì về ngày ấy cả, chỉ nhớ rằng khi mới tạo ra thế giới này, cậu đã đã biệt chú ý đến ngôi nhà lớn nhất ở đây. Đó chính là xưởng phim nơi có một lão nhện luôn ngày đêm cần cù làm việc.
Cậu chỉ nhớ có vậy thôi.
- Rốt cuộc là sao vậy?! Tôi không hiểu ông đang nói gì cả!! Hãy giải thích rõ ràng đi!!
Đứng phắt dậy, đến gần và lay mạnh vai ông già nhện một cách mất bình tĩnh. Mồ hôi cậu đổ nhiều hơn bao giờ hết, cậu không thể chịu nổi khi có điều gì không rõ ràng về chính bản thân mình.
- Cậu chủ… Xin cậu hãy nhớ kĩ… Những lời trăng trối cuối cùng của tôi…
Giọng ông ta nhỏ dần, nhỏ dần, hơi thở hấp hối cùng trái tim đã ngừng đập. Trước điều đó, Hải chỉ thấy bất ngờ vô kể, rồi là cảm giác hụt hẫng, nhưng sau đó lại là kinh hãi khi thấy thân xác ông già bắt đầu tan rã. Cơ thể hốc hác ấy vỡ vụn ra thành thừng mảnh, rồi từng mảnh ấy lại tiếp tục tan ra, cho đến lúc chỉ còn lại một núi cát màu nâu vàng. Tất cả những điều ấy, xảy ra ngay trước mắt Hải, rất nhanh.
Cậu chủ… Xin cậu hãy nhớ kĩ… Những lời trăng trối cuối cùng của tôi…
Cậu chủ à… Quả thật nghe cậu nói vậy tôi thấy rất vui… Rất vui… Nhưng bất kể cuộc vui rồi cũng sẽ đi đến hồi kết mà thôi…
Xưa kia chính cậu là người đã cứu tôi, và giờ tôi luôn mong sẽ có ngày mình đáp trả được ân huệ đó…
Và cậu chủ này, tuy không biết mình còn có thể sống được bao lâu, nhưng tôi vẫn luôn mong mình có thể suốt đời ở bên phục vụ và giúp đỡ cậu…

Những lời trăng trối cuối cùng ấy, lại một lần nữa vang lên khi đống cát bắt đầu bay vào bên trong một cái chai thuỷ tinh nhỏ, chỉ nhỏ bằng bàn tay. Một miếng vải bay đến bịt nắp chai và sau đó là một sợi dây buộc chặt nó lại. Cái chai bay đến, lửng lơ trước mắt Hải, rồi bay vào bên trong chiếc túi trên áo choàng của cậu rồi nằm im ở đó.


[Tàn tro của lão nhện nguyện sẽ hầu hạ Ray Killer suốt đời
Để trả cho cái ân huệ của quá khư khi xưa]

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
woa, lâu lắm òi mới thấy chap mới của Kumi...
chap này hay quá đi! cách tả cảnh giết người nè, rồi cả phần sau nữa, hay quá đi! :yay:
mong có chap mới của Kumi nha! :bye:

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Mọi thứ rồi sẽ đến hồi kết,vấn đề là ta phải làm sao cho nó thật đáng nhớ.

Mỗi con người đều có một quá khứ,nó có thể là đòn bẩy đưa ta đến tương lai nhưng cũng có thể là thứ kiềm hãm chân ta lại,không tài nào bước đi được.

Đôi khi ta nghĩ rằng chỉ cần quên đi quá khứ là có thể tiến lên phía trước được,nhưng ta đã sai. Nếu ta càng cố chối bỏ nó thì nó càng đeo bám ta dai dẳng,giống như một chiếc đuôi không bao giờ đứt. Vậy việc ta cần làm là quay lại nhìn nó, chấp nhận nó rồi tiếp tục mang nó theo thôi chứ không bao giờ có thể vứt bỏ nó được

Để trả cho cái ân huệ của quá khư khi xưa


Tem và đợi chap sau~

ps:
không thể nào quyên


Tên Thỏ mà ' '~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
cảnh giết người đó vẫn thường thôi Washi àh ~~
ta định kéo từ từ bạn horror lên ~~

Tước-chan ~~
lỗi type nàh ~~ sao trùng hợp thế cơ ~~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
chap mới hay quá :yay:
trừ đoạn chém giết ghê :frozesweat: mà nii bảo mới thường thì chẳng lẽ nhg~ đoạn sau còn ghê hơn sao :frozesweat:
em lấy phong bì nah~ *chạy*~~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
*chạy vào*

đoạn giết người... *ko biết nói gì cả*
đoạn dưới... về tên Tân Hải đó...

*chạy ra*

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
lâu rồi ứ com nhỉ?
nhưng mà thực sự, ta chỉ biết nói là ta bấn fic của mi rầu
thế thôi :-D

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
reply mém cho cái fic đỡ chìm :th18: =))

@Aiki: đoạn chém chém đó nii viết từ... năm ngoái mà :th18: đọc lại thấy nó sơ sài làm sao ấy :th18: nhất định là càng về sau càng horror rồi :th18:
@Yori: *chạy vào* *đọc* *ứ biết rep gì* *chạy ra* :th18:
@Yahi: lâu chả sao :th18: rồi rồi ta biết khoản văn học mi tệ :th18: nhưng chí ít phải chém ra mấy câu đòi chap mới chứ :th18:

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 11 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply