MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

power_settings_newLogin to reply
+14
Hoa Bất Tử
Sanyonara
hime sayuri
Aikiko_WingsSniper
tiểu thư Kẹo Bông
Helena_Ailen
Nấm Cười
Hino Asa
Yoriko_WingsWitch
annie_izu
Mugetsu Haneko Phantom
Mizu Lucifer
Kobashi Kyoshi
Kantono Fuminsho
18 posters

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 Empty[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
First topic message reminder :

Title: Vermouth - ベルモット
Author: Kumiho Tsubasa - 久美子 翼
Genre: gothic, bloody, horror, OOC, SA/Ya, Tragedy, Angst
Rating: M(maybe)
Summary:

Này này! Nghe chưa nghe chưa?
Câu chuyện mơ hồ nhất trên thế gian ấy?
Chưa hả? Biết ngay mà!
Từ rất lâu rồi, đã tồn tại một câu chuyện cổ tích…
Về một cô bé mang tên Alice…
Lạc vào xứ thần tiên, chứng kiến bao điều mơ hồ…
Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, chỉ là mơ thôi…
Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra…
Nếu Alice thực sự đã bước vào xứ thần tiên…
Và tự tạo ra thế giới của riêng mình?
Câu chuyện sau đây tôi kể cũng tựa như vậy…
Nghe cho kĩ, vì tôi chỉ kể có một lần thôi…
Nó như thế này…
Ngày xửa ngày xưa, có một giấc mơ nhỏ…
Không ai biết nó là của ai, một giấc mơ vô cùng nhỏ bé…
Giấc mơ nhỏ nghĩ:
“Mình không muốn biến mất như thế này…
Làm sao để mọi người luôn mơ thấy được mình?”
Giấc mơ nhỏ suy nghĩ mãi, rồi cuối cùng quyết định:
“Khiến con người lạc vào cõi thần tiên…
Và để họ tự tạo ra thế giới”
Câu chuyện đó luôn gắn liền với một câu nói:
“A Secret makes a Woman Woman”
[Bí mật làm người phụ nữ quyến rũ hơn]
Câu chuyện mang tên “Vermouth”


Chapter 1>15 : http://bakuganfc.forum-viet.net/t1472-topic

Chap16: Nhà thờ
- Thunder Giant, tôi cần anh giúp một chuyện.
Cậu bé với mái tóc xanh xám bước vào cánh cửa nhà thờ, và nói với người đang ngồi sửa đống đồng hồ kia như thế.
- X-Wind, chúng ta đã là bạn bè lâu năm, sao cậu cứ gọi tôi bằng cái tên ấy nhỉ? Muốn tôi giúp gì, thì trước hết, hãy gọi tôi là Mạnh Cao [Kyoryoku Kai]
Cậu ta ngừng lại việc sửa đồng hồ của mình, ngẩng mặt nhìn vị khách không mời kia mà dửng dưng nói như thế. Cậu ta có vẻ rất nghiêm túc, nhưng đáp lại điều đó thì vị khách kia lại chỉ nhoẻn miệng cười, một nụ cười ma quái.
- Anh cũng toàn gọi tôi là X-Wind còn gì~ Tên tôi khác cơ mà~

Thở dài.
- Được rồi, muốn nhờ gì nói luôn đi, Lăng Phong [Ren Kaze]

Cười.

X-Wind dường như đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của em trai mình.
Chỉ có điều, cơn gió của cậu không thể hoá giải những khúc mắc ấy.
Em trai cậu đã phải lòng ai đó, và tất nhiên là không thể biết chắc đó là ai.
Nhưng đến nỗi lẻn ra khỏi nhà một mình để tìm người đó thì…
Chắc chắn đó không phải là một người bình thường.



- Tôi muốn anh mở cánh cửa không gian trở về quá khứ. Có một số điều tôi muốn thay đổi.
Lăng Phong nói vậy, và Cao cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Trước giờ cũng không ít kẻ mò đến van nài cậu quay ngược dòng thời gian, cho chúng được thay đổi tương lai quá khứ. Và kết quả là đều phải ra về trong vô vọng.
Mở ra cánh cửa không gian không phải là dễ. Phải mất rất nhiều sức lực để giữ cho không gian ngừng chảy, và để lật ngược dòng chảy ấy lại còn khó hơn gấp vạn lần.
- Cậu cũng biết việc này khó khăn đến mức nào, vậy sao còn nhờ vả tôi điều đó?
Cao lờ Phong đi và tiếp tục vào công việc sửa chiếc đồng hồ dính đầy kem này. Phong cũng chẳng nói gì, chỉ tựa mình vào cánh cửa rồi nhìn ra thế giới bên ngoài. Thế giới với những mảng màu sắc trộn lẫn với nhau, thỉnh thoảng lại xuất hiện một chiếc mặt đồng hồ méo mó.

- Chỉ vì những điều tốt nhất cho otouto-kun của tôi. Nhưng nếu anh không đồng ý thì…
Phong nói thế, rồi kéo mũ áo choàng lên và tiến ca phía cửa. Cả cánh cửa to như hộ pháp được cơn gió thổi mở tung ra, nhẹ nhàng như không. Gió ngưng lại, nhưng tà áo choàng đen của cậu vẫn bay phấp phới, như nhảy nhót chơi đùa trong không khí.
- Àh còn một điều này nữa. - cậu ngoảnh đầu lại – Vì anh có khả năng dịch chuyển không gian… nên nhờ cậu nhắn với một kẻ được gọi là Liltra flash như thế này…

Không khí xunh quanh lay động ẩn chứa hàng ngàn ngọn gió vô hình khác nhau.
Con Át chủ đang ẩn mình giữa núi bài lộn xộn, hãy tìm ra nó.



[X-Wind nhờ Thunder Giant nhắn với Liltra flash
Về một câu đố khó mà dễ cần được giải đáp]



Được sửa bởi MỹHồ Kumiho ngày Mon May 28, 2012 6:52 pm; sửa lần 3.

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
chapter 27~~ *nhảy nhảy*

Chap27: Gã hề điên loạn
Chắc hẳn bạn cũng giống như bao người khác, thời nhỏ đã từng được bố mẹ cho đi xem xiếc một hai lần.
Bạn nhớ nhất tiết mục gì? Có phải là những chú hề đeo mặt nạ nhảy nhót pha trò cười cho trẻ con?
Bạn cũng giống những người khác, ưa thích tiết mục đó chứ?
Hay lại khác? Hay bạn lại là một đứa trẻ lập dị, sợ hãi trước vẻ mặt điên cuồng của những chú hề kia?
Bạn sợ điều gì nhất ở họ?
Nụ cười rộng ngoác ma quái, đôi mắt thẫn thờ vô hồn, hay chính tâm hồn cuồng dại vô kiểm soát của họ?


Chúng bảo cậu ngồi xuống ghế, tất nhiên là bằng cử chỉ, và tất nhiên là cậu cứ thế làm theo. Chúng mời cậu đủ thứ, đầu tiên là thứ trà nóng được rót vào chiếc chén đã bị cắt làm đôi nửa, rồi đến những chiếc bánh ngọt đầy kem nhìn mà thèm thuồng, kế tiếp lại là những thứ hoa quả đã trái mùa nhưng trông vẫn còn rất tươi.
Rồi chúng lại nhảy múa, nhảy những điệu điên rồ, không nhịp điệu. Và rồi chúng pha trò cười, từ những câu chuyện nhạt nhẽo và dối trá.
Cậu không cảm thấy gì cả. Không vui, buồn, phẫn nộ hay sợ hãi. Cậu chỉ ngồi im như phỗng, cảm tưởng như hàng loạt những kí ức đã bị lãng quên chợt ùa về. Kí ức về những gã hề, những kí ức của một thời thơ ấu điên rồ.

Hãy tưởng tượng, bạn, một mình, đi trên một hành lang dài, với nền nhà trải thảm đỏ sẫm như con đường màu máu.
Thỉnh thoảng, lại có quả táo đỏ tươi từ đâu rơi xuống vỡ tan trước mặt như muốn trêu đùa bạn.
Hay một con cá bơi lơ lửng giữa không trung, ngửa bụng lên như đang chết.
Thịt nó vữa nát ra cả, trong chốc chát chỉ còn xương xẩu, khiến bong bóng nổi đầy mặt nước.


Những ảo ảnh ấy đã từng ám ảnh cậu suốt bao tháng ngày. Để rồi cậu có một tuổi thơ bất hạnh vừa sống vừa lo lắng nỗi sợ trước mắt.
Cậu chỉ nhớ, rằng khi cậu đang ngồi thẫn thờ trước một cái hộp nhỏ, cái hộp có chiếu bao hình ảnh rối loạn cứ thế lặp đi lặp lại. Cậu chẳng biết nó là cái gì, cứ thế dán mắt vào nhìn, nhìn, và rồi để tâm hồn bị những ảo ảnh điên rồ ấy đưa đi đâu không hay.

Nhớ lại những lúc hắn có mặt trên sân khấu, chiếm trọn cảm tình của khán giả, trong khi bạn lại chỉ coi hắn như bóng ma vô hình.
Hẳn bạn sẽ nghĩ “Điều gì khiến mọi người thích thú với hắn vậy?”.
À, phải rồi, là miệng của hắn. Cái miệng liên hồi văng ra những câu chuyện thần tiên nhảm nhí, huyên thuyên toàn những lời lẽ dối trá. Kèm với đó là những thứ âm nhạc nổi lên loạn xạ, nhằm tâng bốc sự tự tin đến trơ trẽn của những kẻ điên rồ thái quá ấy.
Vậy còn mọi người thì sao? Ôm bụng cười ngặt nghẽo. Bạn sẽ tự hỏi “Sao mọi người lại có thể ưa được cái vẻ mặt trông muốn ghét ấy và những điều gian dối hắn đã làm?”.


Cậu chỉ đi xem xiếc có một lần, một mình. À, không hẳn vậy, mà đi cùng một cậu bé khác, mà chính cậu cũng chẳng nhớ đó là ai. Nhưng lần đó chỉ có duy nhất hai người họ là tỏ ra khó chịu với bọn hề, hay nói cách khác là ghét chúng.
Có thể thế giới bây giờ đã khác, rằng những chú hề không hề xấu xa và gian dối, mà họ chỉ làm nhiệm vụ đưa tiếng cười đến cho nhân loại. Nhưng cái ngày ấy lại hoàn toàn ngược lại. Bọn hề đó… đầy ắp những điều độc địa trong tâm hồn, và điều đáng ngạc nhiên là toàn bộ khán giả kia đều biết điều đó.
Vậy hà cớ gì mà đi ủng hộ cái loại hạng người vô liêm sỉ ấy?

Và bạn nhận ra, họ, toàn bộ khán giả, đều ấp ủ những điều tiếc nuối và tuyệt vọng, cho dù có muốn hay không, và đây là cách để quyên đi sự thật.
Quên đi sự thất bại luôn bị che phủ dưới tàn tro, để rồi tâm hồn trở nên mất kiểm soát. Và, đánh lạc hướng mọi người bằng những câu chuyện hấp dẫn, để rồi che giấu bộ mặt thật của mình.
Nhưng bạn có nhận ra không? Rằng bạn đang giống Pierrot, bước đi một mình.
Hãy chạy nhanh đi, chạy thật nhanh, bởi vì, phía sau bạn kia, là thứ mà bạn sẽ không hề muốn thấy.
Nụ cười nhoé lên, đánh bật cả màn đêm đang bao trùm. Đứng giữa những thứ chất lỏng màu đỏ tươi, bao mình trong máu, được chúng ấp ôm.


Cậu chợt nhận ra điều gì. Liền đứng dậy, gạt qua một bên tất cả những thứ mà bọn hề bày ra, rồi toan đi khỏi đó. Nhưng chúng nào có để cậu làm điều đó. Chúng giữ cậu lại, đẩy cậu đi qua cái bàn tiệc vừa dài vừa hoành tráng bày đủ những thứ bánh ngọt trông thật ngon miệng. Và rồi, chúng lại đẩy cậu ngồi vào một chiếc ghế, chiếc ghế ở cuối bàn, và lại tiếp tục những trò nhảy nhót.
Cậu bắt đầu tỏ thái độ khó chịu, và yêu cầu được rời khỏi đó. Và, đáp lại thì, lại chỉ là nụ cười rộng ngoác và tiếng cười man rợ đến ghê người.
Rồi bắt đầu, trên tay chúng xuất hiện hàng loạt những con dao. Nhỏ, nhưng sắc, sáng chói. Lăm le quanh cậu, bao vây lấy, không có đường thoát.


[Crazy Clown – Gã hề điên loạn, một phần quá khứ của Violet Killer
Đã dần được hé lộ, và tái diễn]

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Óa óa :((

Hề yêu của bạn, hề thương của bạn :(( Những chú hề dễ thương luôn cười với bạn :(( Ngay cả khi bạn nói các chú rằng "Cười hoài không đau miệng sao? Sao chú không bình thường chút đi" thì cũng cười mà nói chú muốn mang tới niềm vui :((

Hề yêu hề quý ơi :(( Một thời sỉ vả không thương tiếc mà vẫn cười kìa :(( Bạn yêu hề lắm :(( Tới mức muốn đập nát mặt các chú mà thôi.

--

Aida, ta thích chap này ~

Vừa huyễn hoặc vừa thực. ~ Không biết nói sao ~ Nhưng ta thích cách kể ~

Và vì ta cũng rất yêu hề ~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
cái com đầu tiên của Tsu trong fic này ~ arigatou *thở dài*

oya~~ fic ế và bị chìm ~~ đừng để nó chìm mãi vào vô vọng chứ ~~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
ai da thật sự cái fic bị chìm nên em ko bik' nee ra chap mới neh~

chap này dựa theo bài Crazy Clown của Vocaloid neh~ em sợ bài đó *run run*~

wá khứ của Đông có liên wan tới hề neh~ mọi chuyện đang dần dc hé lộ~

nee mau ra chap mới nhé, cố gắng lên~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
sao em sợ chứ? ~~
chap này giống y đó mà ~~ nhưng chỉ mới một nửa thôi ~
cảm tưởng khi những giai điệu mơ hồ chạy tuột qua cái khung gãy và những nốt nhạc méo mó ~
aiza, nhảm rầu ~~ *cười*

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Giống 1 Pierrot ư ? Cậu lấy ý tưởng đó từ đâu vậy ? Mà nó cũng hay.

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
từ Crazy Clown và The Fifth Pierrot ~~
cơ mà mấy cái dòng nghiêng là lấy từ cái review Vocaloid viết bên VnSh nah *cười bệnh*~

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Đúng là mệnh danh Cáo Đẹp chẳng sai. Nãy xem Sấm chớp mà lại nhớ đến giấc mơ đấy.
:((

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
chap mới *nhảy nhảy*
mà... là hề àh? :thatvong:
ở lớp bọn nó toàn gọi tao là hề đấy :thatvong:
chắc mốt cái fic này rủa mình quá =))

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
Hề này thì ko phải anh đâu.Đây là tryện kinh dị cơ mà.

description[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth - Page 10 EmptyRe: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply