- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
[Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Tue Dec 27, 2011 10:44 pm
First topic message reminder :
Title: Vermouth - ベルモット
Author: Kumiho Tsubasa - 久美子 翼
Genre: gothic, bloody, horror, OOC, SA/Ya, Tragedy, Angst
Rating: M(maybe)
Summary:
Về một cô bé mang tên Alice…
Lạc vào xứ thần tiên, chứng kiến bao điều mơ hồ…
Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, chỉ là mơ thôi…
Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra…
Nếu Alice thực sự đã bước vào xứ thần tiên…
Và tự tạo ra thế giới của riêng mình?
Chapter 1>15 : http://bakuganfc.forum-viet.net/t1472-topic
Cậu bé với mái tóc xanh xám bước vào cánh cửa nhà thờ, và nói với người đang ngồi sửa đống đồng hồ kia như thế.
- X-Wind, chúng ta đã là bạn bè lâu năm, sao cậu cứ gọi tôi bằng cái tên ấy nhỉ? Muốn tôi giúp gì, thì trước hết, hãy gọi tôi là Mạnh Cao [Kyoryoku Kai]
Cậu ta ngừng lại việc sửa đồng hồ của mình, ngẩng mặt nhìn vị khách không mời kia mà dửng dưng nói như thế. Cậu ta có vẻ rất nghiêm túc, nhưng đáp lại điều đó thì vị khách kia lại chỉ nhoẻn miệng cười, một nụ cười ma quái.
- Anh cũng toàn gọi tôi là X-Wind còn gì~ Tên tôi khác cơ mà~
…
Thở dài.
- Được rồi, muốn nhờ gì nói luôn đi, Lăng Phong [Ren Kaze]
…
Cười.
…
X-Wind dường như đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của em trai mình.
Chỉ có điều, cơn gió của cậu không thể hoá giải những khúc mắc ấy.
Em trai cậu đã phải lòng ai đó, và tất nhiên là không thể biết chắc đó là ai.
Nhưng đến nỗi lẻn ra khỏi nhà một mình để tìm người đó thì…
Chắc chắn đó không phải là một người bình thường.
…
…
- Tôi muốn anh mở cánh cửa không gian trở về quá khứ. Có một số điều tôi muốn thay đổi.
Lăng Phong nói vậy, và Cao cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Trước giờ cũng không ít kẻ mò đến van nài cậu quay ngược dòng thời gian, cho chúng được thay đổi tương lai quá khứ. Và kết quả là đều phải ra về trong vô vọng.
Mở ra cánh cửa không gian không phải là dễ. Phải mất rất nhiều sức lực để giữ cho không gian ngừng chảy, và để lật ngược dòng chảy ấy lại còn khó hơn gấp vạn lần.
- Cậu cũng biết việc này khó khăn đến mức nào, vậy sao còn nhờ vả tôi điều đó?
Cao lờ Phong đi và tiếp tục vào công việc sửa chiếc đồng hồ dính đầy kem này. Phong cũng chẳng nói gì, chỉ tựa mình vào cánh cửa rồi nhìn ra thế giới bên ngoài. Thế giới với những mảng màu sắc trộn lẫn với nhau, thỉnh thoảng lại xuất hiện một chiếc mặt đồng hồ méo mó.
…
- Chỉ vì những điều tốt nhất cho otouto-kun của tôi. Nhưng nếu anh không đồng ý thì…
Phong nói thế, rồi kéo mũ áo choàng lên và tiến ca phía cửa. Cả cánh cửa to như hộ pháp được cơn gió thổi mở tung ra, nhẹ nhàng như không. Gió ngưng lại, nhưng tà áo choàng đen của cậu vẫn bay phấp phới, như nhảy nhót chơi đùa trong không khí.
- Àh còn một điều này nữa. - cậu ngoảnh đầu lại – Vì anh có khả năng dịch chuyển không gian… nên nhờ cậu nhắn với một kẻ được gọi là Liltra flash như thế này…
…
Không khí xunh quanh lay động ẩn chứa hàng ngàn ngọn gió vô hình khác nhau.
Con Át chủ đang ẩn mình giữa núi bài lộn xộn, hãy tìm ra nó.
…
…
[X-Wind nhờ Thunder Giant nhắn với Liltra flash
Về một câu đố khó mà dễ cần được giải đáp]
…
Title: Vermouth - ベルモット
Author: Kumiho Tsubasa - 久美子 翼
Genre: gothic, bloody, horror, OOC, SA/Ya, Tragedy, Angst
Rating: M(maybe)
Summary:
Này này! Nghe chưa nghe chưa?
Câu chuyện mơ hồ nhất trên thế gian ấy?
Chưa hả? Biết ngay mà!
Từ rất lâu rồi, đã tồn tại một câu chuyện cổ tích…Câu chuyện mơ hồ nhất trên thế gian ấy?
Chưa hả? Biết ngay mà!
Về một cô bé mang tên Alice…
Lạc vào xứ thần tiên, chứng kiến bao điều mơ hồ…
Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, chỉ là mơ thôi…
Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra…
Nếu Alice thực sự đã bước vào xứ thần tiên…
Và tự tạo ra thế giới của riêng mình?
Câu chuyện sau đây tôi kể cũng tựa như vậy…
Nghe cho kĩ, vì tôi chỉ kể có một lần thôi…
Nó như thế này…
Nghe cho kĩ, vì tôi chỉ kể có một lần thôi…
Nó như thế này…
Ngày xửa ngày xưa, có một giấc mơ nhỏ…
Không ai biết nó là của ai, một giấc mơ vô cùng nhỏ bé…
Giấc mơ nhỏ nghĩ:
“Mình không muốn biến mất như thế này…
Làm sao để mọi người luôn mơ thấy được mình?”
Giấc mơ nhỏ suy nghĩ mãi, rồi cuối cùng quyết định:
“Khiến con người lạc vào cõi thần tiên…
Và để họ tự tạo ra thế giới”
Không ai biết nó là của ai, một giấc mơ vô cùng nhỏ bé…
Giấc mơ nhỏ nghĩ:
“Mình không muốn biến mất như thế này…
Làm sao để mọi người luôn mơ thấy được mình?”
Giấc mơ nhỏ suy nghĩ mãi, rồi cuối cùng quyết định:
“Khiến con người lạc vào cõi thần tiên…
Và để họ tự tạo ra thế giới”
Câu chuyện đó luôn gắn liền với một câu nói:
“A Secret makes a Woman Woman”
[Bí mật làm người phụ nữ quyến rũ hơn]
Câu chuyện mang tên “Vermouth”
“A Secret makes a Woman Woman”
[Bí mật làm người phụ nữ quyến rũ hơn]
Câu chuyện mang tên “Vermouth”
Chapter 1>15 : http://bakuganfc.forum-viet.net/t1472-topic
Chap16: Nhà thờ
- Thunder Giant, tôi cần anh giúp một chuyện.Cậu bé với mái tóc xanh xám bước vào cánh cửa nhà thờ, và nói với người đang ngồi sửa đống đồng hồ kia như thế.
- X-Wind, chúng ta đã là bạn bè lâu năm, sao cậu cứ gọi tôi bằng cái tên ấy nhỉ? Muốn tôi giúp gì, thì trước hết, hãy gọi tôi là Mạnh Cao [Kyoryoku Kai]
Cậu ta ngừng lại việc sửa đồng hồ của mình, ngẩng mặt nhìn vị khách không mời kia mà dửng dưng nói như thế. Cậu ta có vẻ rất nghiêm túc, nhưng đáp lại điều đó thì vị khách kia lại chỉ nhoẻn miệng cười, một nụ cười ma quái.
- Anh cũng toàn gọi tôi là X-Wind còn gì~ Tên tôi khác cơ mà~
…
Thở dài.
- Được rồi, muốn nhờ gì nói luôn đi, Lăng Phong [Ren Kaze]
…
Cười.
…
X-Wind dường như đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của em trai mình.
Chỉ có điều, cơn gió của cậu không thể hoá giải những khúc mắc ấy.
Em trai cậu đã phải lòng ai đó, và tất nhiên là không thể biết chắc đó là ai.
Nhưng đến nỗi lẻn ra khỏi nhà một mình để tìm người đó thì…
Chắc chắn đó không phải là một người bình thường.
…
…
- Tôi muốn anh mở cánh cửa không gian trở về quá khứ. Có một số điều tôi muốn thay đổi.
Lăng Phong nói vậy, và Cao cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Trước giờ cũng không ít kẻ mò đến van nài cậu quay ngược dòng thời gian, cho chúng được thay đổi tương lai quá khứ. Và kết quả là đều phải ra về trong vô vọng.
Mở ra cánh cửa không gian không phải là dễ. Phải mất rất nhiều sức lực để giữ cho không gian ngừng chảy, và để lật ngược dòng chảy ấy lại còn khó hơn gấp vạn lần.
- Cậu cũng biết việc này khó khăn đến mức nào, vậy sao còn nhờ vả tôi điều đó?
Cao lờ Phong đi và tiếp tục vào công việc sửa chiếc đồng hồ dính đầy kem này. Phong cũng chẳng nói gì, chỉ tựa mình vào cánh cửa rồi nhìn ra thế giới bên ngoài. Thế giới với những mảng màu sắc trộn lẫn với nhau, thỉnh thoảng lại xuất hiện một chiếc mặt đồng hồ méo mó.
…
- Chỉ vì những điều tốt nhất cho otouto-kun của tôi. Nhưng nếu anh không đồng ý thì…
Phong nói thế, rồi kéo mũ áo choàng lên và tiến ca phía cửa. Cả cánh cửa to như hộ pháp được cơn gió thổi mở tung ra, nhẹ nhàng như không. Gió ngưng lại, nhưng tà áo choàng đen của cậu vẫn bay phấp phới, như nhảy nhót chơi đùa trong không khí.
- Àh còn một điều này nữa. - cậu ngoảnh đầu lại – Vì anh có khả năng dịch chuyển không gian… nên nhờ cậu nhắn với một kẻ được gọi là Liltra flash như thế này…
…
Không khí xunh quanh lay động ẩn chứa hàng ngàn ngọn gió vô hình khác nhau.
Con Át chủ đang ẩn mình giữa núi bài lộn xộn, hãy tìm ra nó.
…
…
[X-Wind nhờ Thunder Giant nhắn với Liltra flash
Về một câu đố khó mà dễ cần được giải đáp]
…
- Hino AsaVIP Mem
- ĐCC :
Bài gửi : 3479
BKGC : 8098
Điểm đóng góp : 45
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Feb 29, 2012 8:38 am
Tem, đúng là đọc chap này mới hỉu chap trước.
Như nấm, em ko hề giỏi com (văn luôn ót bẹt lớp)
Chỉ biết là hay thui.
Và fic của sama luôn bí ẩn nhẩy
Như nấm, em ko hề giỏi com (văn luôn ót bẹt lớp)
Chỉ biết là hay thui.
Và fic của sama luôn bí ẩn nhẩy
- Yoriko_WingsWitchBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 285
BKGC : 4986
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : MurderLand
Stt : Thay đổi bản thân mình là việc rất khó nhưng chỉ cần thay đổi bề ngoài thì sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Feb 29, 2012 7:48 pm
chap này của Tân Hải này ^^~
Hải sao thế? sao lại tạo ra 1 thế giới ko mog muốn rồi ghét bỏ nó luôn vậy??
chắc còn khúc mắc jì đó...
vì tớ biết chắc Hải ko phải ng tuyệt tình như thế ^^~ (cấm nghĩ linh tinh )
btw: *giật phong bì* *chạy*
Hải sao thế? sao lại tạo ra 1 thế giới ko mog muốn rồi ghét bỏ nó luôn vậy??
chắc còn khúc mắc jì đó...
vì tớ biết chắc Hải ko phải ng tuyệt tình như thế ^^~ (cấm nghĩ linh tinh )
btw: *giật phong bì* *chạy*
- Mizu LuciferVIP Mem
- ĐCC :
Bài gửi : 6269
BKGC : 11562
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Thế giới của nước
Stt : Trong cái thể giới giả tạo thế này, tôi biết tin ai bây giờ ~~~~~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Feb 29, 2012 7:54 pm
oa chap mới ~
thế giới của Hải là thế giới của dối trá ah`, nếu Hải ko thik' sự dối trá thì seo lại tạo ra 1 thế giới dối trá nhỉ ~
Kumiko-nee-chan sớm ra chap nhé, mong chap mới ~
thế giới của Hải là thế giới của dối trá ah`, nếu Hải ko thik' sự dối trá thì seo lại tạo ra 1 thế giới dối trá nhỉ ~
Kumiko-nee-chan sớm ra chap nhé, mong chap mới ~
- Nấm CườiBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 359
BKGC : 4763
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Vương Quốc Nấm
Stt : Ta là nấm độc* Ăn vào cười đến chết*
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Feb 29, 2012 7:55 pm
chap này... ờh là về tên chuyên gia cải tiến xe phải ko?
đọc cứ thấy sao sao ấy
tội tội tên Hải kiểu jì ấy... (dù tao hok thík nó lắm)
tem vs phogn bì đều bị giật >> ôm thùg thư zậy
đọc cứ thấy sao sao ấy
tội tội tên Hải kiểu jì ấy... (dù tao hok thík nó lắm)
tem vs phogn bì đều bị giật >> ôm thùg thư zậy
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Feb 29, 2012 10:58 pm
@Hino: yes yes điều đó là đươg nhiên~ ta theo chủ nghĩa mystery horror murdered mà~
@Yori: ừa tớ biết cậu đã có "ấy" rồi còn Hải chỉ là đối thủ kiêm pạn thân của cậu thoy
@Mizu: điều đó sớm muộn sẽ đc giải thík~
@Yahiko: đúg hắn đấy~
@Yori: ừa tớ biết cậu đã có "ấy" rồi còn Hải chỉ là đối thủ kiêm pạn thân của cậu thoy
@Mizu: điều đó sớm muộn sẽ đc giải thík~
@Yahiko: đúg hắn đấy~
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Fri Mar 16, 2012 10:51 pm
ahhhh~~~~ trở lại vs fic êu dấu của ta~~~~ vs nhg~ chapter cực kì nhàm~~~~
Cậu bé tóc đỏ lại trốn ra khỏi cửa, rất nhiều lần, và đối với cậu cái thế giới bên ngoài kia đã không còn nhiều xa lạ. Và ở đây, luôn luôn đứng đợi cậu và chẳng bao giờ trễ, một vị Hoàng Tử còn rất trẻ nhưng diện mạo thì bành trai phải biết.
Bọn hầu hạ trong cung cũng lấy làm lạ, vì bình thường cứ khi Hoàng Tử ra ngoài là sẽ lại vác ít ra một cái xác về, không động vật thì người. Chúng cũng đùn đẩy nhau, mấy lần định lén theo dõi. Nhưng kết cục lại chẳng ai dám nhận cái vinh-dự có cả vì nếu bị phát hiện thì… chắc không cần phải nói lại đâu nhỉ?~
Và thế là, họ cứ tiếp tục gặp nhau, ngày qua ngày…
Cậu bé tóc đỏ, tên Lăng Vân [Ren Kumotta]
Và vị Hoàng Tử, Điền Nghĩa Phong [Ookami Kaze]
Những cuộc gặp mà đối với người khác là không hề tồn tại…
…
…
Hôm nay là một ngày đẹp trời, rất hợp để ra ngoài và tận hưởng không khí trong lành. Thường thì Lăng Phong sẽ làm thế, cậu ưa thích bầu không khí ở đây hơn bất cứ nơi bám bụi nào ở những thế giới bên dưới kia. Nhưng lần này lại khác, cậu ở lì trong nhà. Đầu cậu đau như búa đổ, chẳng rõ lí do tại sao, vì việc cậu thản nhiên uống thứ chất độc bỏng rát kia cũng chẳng làm cậu bị ảnh hưởng gì.
Cậu đã liệt giường mấy ngày nay rồi. Chẳng thuốc thang gì, và tất nhiên em trai cậu đang rất lo lắng. Lo vì anh mắc bệnh mà mình lại chẳng thể làm gì để giúp đỡ.
- Onii-chan… Hay để em ra ngoài kiếm thuốc cho onii-chan đi…
Cậu em lí nhí, sau một hồi nghĩ đi nghĩ lại.
- Nhưng… otouto-kun… Em thậm trí còn chưa hề ra ngoài mà… Làm sao em có thể…?…
Tiếng ho đột ngột ngắt lời cậu. Cậu đưa tay bụm miệng lại, cố nến đi những tiếng ho khản đặc đang làm em trai cậu hết sức sửng sốt. Nhưng bù lại, cậu lại chỉ thấy thứ chất lỏng màu đỏ nhớt nhớt bắt đầu dính đầy bàn tay mình: cậu ho ra máu.
- Em… hãy để em đi tìm thầy thuốc đi…!! Em không muốn phải thấy onii-chan trong tình trạng này nữa…!!
Em trai cậu, Lăng Vân, lay mạnh tay cậu.
- Kh… Không được…!!! - cậu cố ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường – Dù có bệnh nặng tới đâu… thì anh cũng không đồng ý để otouto-kun ra ngoài một mình…!!! Thế giới đó quá nguy hiểm với otouto-kun…!!!
…
- Nhưng chẳng phải… nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, thì chính onii-chan lại là người bỏ em lại một mình với thế giới đầy hiểm nguy này sao?…
…
- Dù onii-chan có nói gì, thì em cũng sẽ không để onii-chan bỏ mặc em đâu! Em sẽ đi tìm thầy thuốc, và về thật nhanh! Onii-chan phải tin em, em sẽ không để onii-chan thất vọng đâu!!
Cậu nói thế, rồi lao thẳng ra khỏi cửa, mặc cho sự phản đối gay gắt của anh cậu. Song, có lẽ con sâu bênh tình của anh ấy đã quá lớn rồi chăng…
…
…
- Oji-sama, ngài đi đâu vậy?
Cô nữ hầu hỏi dịu dàng, song vẫn có chút e sợ trong lời nói. Cô có vẻ lo cho vị Hoàng Tử nhỏ này lắm, nhưng anh chàng quản gia kia lại đặc biệt dị ứng với kiểu người như hắn.
Nghe cô hỏi, Hoàng Tử sững lại một bước. Chỉ sau vài giây, như đã suy nghĩ xong điều gì, cậu ta nhoẻn miệng cười, quay đầu lại nói thản nhiên:
- Đi tìm niềm vui~
Rồi, cậu ta lại rảo bước, tay nắm chặt cây liềm yêu quý của mình, thứ lúc nào cũng kè kè bên cạnh cậu ta như hình với bóng. Cậu ta đi, chẳng để ý đến thái độ khó chịu của tên quản gia ngốc và sự thất vọng khi không thể hỏi được cậu điều gì ở cô nữ hầu ngờ ngệch.
Tôi muốn đến nơi ấy…
Nơi cậu luôn hiện diện…
…
Vị Hoàng Tử đã thấy đối tượng cần tìm, là cậu bé tóc đỏ ấy. Cậu ta trông có vẻ vô cùng hốt hoảng, chạy tới chạy lui quanh các hàng thuốc. Hoàng Tử biết cậu ta đang cố làm gì, và thầm nghĩ sẽ tới giúp. Chẳng phải vì quan tâm tới người anh trai yêu quý của cậu ta, mà chỉ riêng cho cậu ta thôi.
Nhưng trước hết, phải giải quyết cái mớ bòng bong đang cản đường Hoàng Tử đáng kính đã~
Đám người bẩn thỉu xung quanh đã bắt đầu xì xào bàn tán, về tên nhóc trông rất giống kẻ thống trị vương quốc bạo tàn của họ, mà sự thật thì đúng là vậy. Điều khiến họ bận tâm, là hẳn hắn sẽ biết loài người run sợ và căm thù hắn đến mức nào, dù cho có nắm trong tay bao nhiêu quyền lực đi chăng nữa thì xuất hiện một mình ở một nơi như thế này thì hơi lạ đấy. Bởi hắn có thể bị tấn công, không nhiều thì ít, bởi sự đoàn kết mà người dân nơi đây luôn tin đó là thứ vũ khí tối thượng nhất.
Thực sự là hắn chẳng hề cảm thấy lo âu gì cả. Nắm chặt lưỡi hái trên tay, chỉ cần vung một cái, thì cả ngàn cái đầu người sẽ rơi xuống, cùng thứ chất lỏng màu đỏ máu tuyệt đẹp.
Và hắn đã làm thật.
Lưỡi hái lại vung lên.
No máu chỉ sau có vài giây…
…
Đoá hoa ác ma…
Nở rộ thanh tao…
Ngập màu điên loạn…
Dù đó có là một đoá hoa tuyệt đẹp…
Cũng vì đầy gai mà không ai dám chạm…
…
…
[Con sâu bệnh tình của X-Wind như đã quá lớn
Liệu Polar Wolver có thể làm gì]
…
Chap23: Không tồn tại
Hoàng Tử lại gặp cậu bé ấy ở ngoài hoàng cung. Nói chính xác là ở ngọn đồi phía sau chân núi. Hàng ngày, đều cùng vào một lúc, đều cùng một tâm trạng. Cậu bé tóc đỏ lại trốn ra khỏi cửa, rất nhiều lần, và đối với cậu cái thế giới bên ngoài kia đã không còn nhiều xa lạ. Và ở đây, luôn luôn đứng đợi cậu và chẳng bao giờ trễ, một vị Hoàng Tử còn rất trẻ nhưng diện mạo thì bành trai phải biết.
Bọn hầu hạ trong cung cũng lấy làm lạ, vì bình thường cứ khi Hoàng Tử ra ngoài là sẽ lại vác ít ra một cái xác về, không động vật thì người. Chúng cũng đùn đẩy nhau, mấy lần định lén theo dõi. Nhưng kết cục lại chẳng ai dám nhận cái vinh-dự có cả vì nếu bị phát hiện thì… chắc không cần phải nói lại đâu nhỉ?~
Và thế là, họ cứ tiếp tục gặp nhau, ngày qua ngày…
Cậu bé tóc đỏ, tên Lăng Vân [Ren Kumotta]
Và vị Hoàng Tử, Điền Nghĩa Phong [Ookami Kaze]
Những cuộc gặp mà đối với người khác là không hề tồn tại…
…
…
Hôm nay là một ngày đẹp trời, rất hợp để ra ngoài và tận hưởng không khí trong lành. Thường thì Lăng Phong sẽ làm thế, cậu ưa thích bầu không khí ở đây hơn bất cứ nơi bám bụi nào ở những thế giới bên dưới kia. Nhưng lần này lại khác, cậu ở lì trong nhà. Đầu cậu đau như búa đổ, chẳng rõ lí do tại sao, vì việc cậu thản nhiên uống thứ chất độc bỏng rát kia cũng chẳng làm cậu bị ảnh hưởng gì.
Cậu đã liệt giường mấy ngày nay rồi. Chẳng thuốc thang gì, và tất nhiên em trai cậu đang rất lo lắng. Lo vì anh mắc bệnh mà mình lại chẳng thể làm gì để giúp đỡ.
- Onii-chan… Hay để em ra ngoài kiếm thuốc cho onii-chan đi…
Cậu em lí nhí, sau một hồi nghĩ đi nghĩ lại.
- Nhưng… otouto-kun… Em thậm trí còn chưa hề ra ngoài mà… Làm sao em có thể…?…
Tiếng ho đột ngột ngắt lời cậu. Cậu đưa tay bụm miệng lại, cố nến đi những tiếng ho khản đặc đang làm em trai cậu hết sức sửng sốt. Nhưng bù lại, cậu lại chỉ thấy thứ chất lỏng màu đỏ nhớt nhớt bắt đầu dính đầy bàn tay mình: cậu ho ra máu.
- Em… hãy để em đi tìm thầy thuốc đi…!! Em không muốn phải thấy onii-chan trong tình trạng này nữa…!!
Em trai cậu, Lăng Vân, lay mạnh tay cậu.
- Kh… Không được…!!! - cậu cố ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường – Dù có bệnh nặng tới đâu… thì anh cũng không đồng ý để otouto-kun ra ngoài một mình…!!! Thế giới đó quá nguy hiểm với otouto-kun…!!!
…
- Nhưng chẳng phải… nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, thì chính onii-chan lại là người bỏ em lại một mình với thế giới đầy hiểm nguy này sao?…
…
- Dù onii-chan có nói gì, thì em cũng sẽ không để onii-chan bỏ mặc em đâu! Em sẽ đi tìm thầy thuốc, và về thật nhanh! Onii-chan phải tin em, em sẽ không để onii-chan thất vọng đâu!!
Cậu nói thế, rồi lao thẳng ra khỏi cửa, mặc cho sự phản đối gay gắt của anh cậu. Song, có lẽ con sâu bênh tình của anh ấy đã quá lớn rồi chăng…
…
…
- Oji-sama, ngài đi đâu vậy?
Cô nữ hầu hỏi dịu dàng, song vẫn có chút e sợ trong lời nói. Cô có vẻ lo cho vị Hoàng Tử nhỏ này lắm, nhưng anh chàng quản gia kia lại đặc biệt dị ứng với kiểu người như hắn.
Nghe cô hỏi, Hoàng Tử sững lại một bước. Chỉ sau vài giây, như đã suy nghĩ xong điều gì, cậu ta nhoẻn miệng cười, quay đầu lại nói thản nhiên:
- Đi tìm niềm vui~
Rồi, cậu ta lại rảo bước, tay nắm chặt cây liềm yêu quý của mình, thứ lúc nào cũng kè kè bên cạnh cậu ta như hình với bóng. Cậu ta đi, chẳng để ý đến thái độ khó chịu của tên quản gia ngốc và sự thất vọng khi không thể hỏi được cậu điều gì ở cô nữ hầu ngờ ngệch.
Tôi muốn đến nơi ấy…
Nơi cậu luôn hiện diện…
…
Vị Hoàng Tử đã thấy đối tượng cần tìm, là cậu bé tóc đỏ ấy. Cậu ta trông có vẻ vô cùng hốt hoảng, chạy tới chạy lui quanh các hàng thuốc. Hoàng Tử biết cậu ta đang cố làm gì, và thầm nghĩ sẽ tới giúp. Chẳng phải vì quan tâm tới người anh trai yêu quý của cậu ta, mà chỉ riêng cho cậu ta thôi.
Nhưng trước hết, phải giải quyết cái mớ bòng bong đang cản đường Hoàng Tử đáng kính đã~
Đám người bẩn thỉu xung quanh đã bắt đầu xì xào bàn tán, về tên nhóc trông rất giống kẻ thống trị vương quốc bạo tàn của họ, mà sự thật thì đúng là vậy. Điều khiến họ bận tâm, là hẳn hắn sẽ biết loài người run sợ và căm thù hắn đến mức nào, dù cho có nắm trong tay bao nhiêu quyền lực đi chăng nữa thì xuất hiện một mình ở một nơi như thế này thì hơi lạ đấy. Bởi hắn có thể bị tấn công, không nhiều thì ít, bởi sự đoàn kết mà người dân nơi đây luôn tin đó là thứ vũ khí tối thượng nhất.
Thực sự là hắn chẳng hề cảm thấy lo âu gì cả. Nắm chặt lưỡi hái trên tay, chỉ cần vung một cái, thì cả ngàn cái đầu người sẽ rơi xuống, cùng thứ chất lỏng màu đỏ máu tuyệt đẹp.
Và hắn đã làm thật.
Lưỡi hái lại vung lên.
No máu chỉ sau có vài giây…
…
Đoá hoa ác ma…
Nở rộ thanh tao…
Ngập màu điên loạn…
Dù đó có là một đoá hoa tuyệt đẹp…
Cũng vì đầy gai mà không ai dám chạm…
…
…
[Con sâu bệnh tình của X-Wind như đã quá lớn
Liệu Polar Wolver có thể làm gì]
…
- Yoriko_WingsWitchBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 285
BKGC : 4986
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : MurderLand
Stt : Thay đổi bản thân mình là việc rất khó nhưng chỉ cần thay đổi bề ngoài thì sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Mar 19, 2012 12:39 pm
tem ^^ lần đầu điên
chap này về anh em Phong Vân và ng tềnh của Lăng Vân nàh mà Vân trg này OOC kinh khủng nhất so vs trg anime hiếu động quậy phá chả thấy đâu chỉ là 1 cậu nhóc yếu ớt nhu mì thôi nàh
càng đọc càg linh cảm mọi chuyện liên wan đến N.Phong sau này sẽ diễn biến giốg Story of Evil
chap này về anh em Phong Vân và ng tềnh của Lăng Vân nàh mà Vân trg này OOC kinh khủng nhất so vs trg anime hiếu động quậy phá chả thấy đâu chỉ là 1 cậu nhóc yếu ớt nhu mì thôi nàh
càng đọc càg linh cảm mọi chuyện liên wan đến N.Phong sau này sẽ diễn biến giốg Story of Evil
- Mizu LuciferVIP Mem
- ĐCC :
Bài gửi : 6269
BKGC : 11562
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Thế giới của nước
Stt : Trong cái thể giới giả tạo thế này, tôi biết tin ai bây giờ ~~~~~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Mar 19, 2012 1:07 pm
hint PhongVân kìa hơi bị đậm đặc ah
Vân hình như bị OOC thì phải, ứ giống trong phim j` cả
bệnh tình L.Phong trở nặng rùi, càng ngày càng hấp dẫn ah ~
mong chap mới của Kumiko-nee-chan nha, ganbatte ~
Vân hình như bị OOC thì phải, ứ giống trong phim j` cả
bệnh tình L.Phong trở nặng rùi, càng ngày càng hấp dẫn ah ~
mong chap mới của Kumiko-nee-chan nha, ganbatte ~
- Mugetsu Haneko PhantomMod
- ĐCC :
Bài gửi : 1478
BKGC : 32544
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Mar 19, 2012 2:34 pm
Yeah, bé Mizu hổng xé phong bì, vậy ta xé nhá ^^
Quay lại chap 22, ngay từ cái title đã có một lỗi type lớn, và lỗi type ấy bám rất dai vào nguyên chap, đó là chữ tước phim cũ
=> "thước" chức không phải "tước" nhé.
Qua chap 23, sao ta cứ cảm thấy như hai ngọn gió sẽ lao vào "ăn thịt" bé mây dễ thương thế 3some +incest à ứ chịu, ta mún có hint Dương x L.Phong cơ *giãy*(hai bé đó trên phim hint nhiều đếm hổng xuể)
Cái đoạn chữ nghiêng, bên nguyên cái chorus Daughter of Evil vào lun a~
Liệu khi gặp, anh sói sẽ làm gì bé mây ta~~~?
Còn bệnh tình của anh gió có khỏi không ta ~~~?
Mong chap kế~
Quay lại chap 22, ngay từ cái title đã có một lỗi type lớn, và lỗi type ấy bám rất dai vào nguyên chap, đó là chữ tước phim cũ
=> "thước" chức không phải "tước" nhé.
Qua chap 23, sao ta cứ cảm thấy như hai ngọn gió sẽ lao vào "ăn thịt" bé mây dễ thương thế 3some +
Cái đoạn chữ nghiêng, bên nguyên cái chorus Daughter of Evil vào lun a~
Liệu khi gặp, anh sói sẽ làm gì bé mây ta~~~?
Còn bệnh tình của anh gió có khỏi không ta ~~~?
Mong chap kế~
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Mar 19, 2012 5:11 pm
@Yori: yes, yes it is
@Mizu: hem còn là hint nữa, a Sói-kun vs Mây-chan đã chính thức là 1 cặp từ khi bé Mây xuất hiện rồi em ạ~
@Mid: chậc giờ mới nhận ta cái đó mà này: tềnh êu của anh Gió vs bé Mây chỉ là tềnh anh em thuj chứ hẻm rung độg trái tim như 2 anh em Lạnh vs Biển đâu~ hint Dương x L.Phong hử? đợi đến phần 2 của fic nhé~ đoạn in nghiêng, đúg thế đấy bệnh bạn Gió sẽ khỏi ngay chap sau thôi~ lí do:... đợi nhé
@Mizu: hem còn là hint nữa, a Sói-kun vs Mây-chan đã chính thức là 1 cặp từ khi bé Mây xuất hiện rồi em ạ~
cái khúc bé Mây hỏi anh Gió về việc nếu ác quỷ có trái tim con ng ấy~Rằng... cậu đã phải lòng một con ác quỷ...
@Mid: chậc giờ mới nhận ta cái đó mà này: tềnh êu của anh Gió vs bé Mây chỉ là tềnh anh em thuj chứ hẻm rung độg trái tim như 2 anh em Lạnh vs Biển đâu~ hint Dương x L.Phong hử? đợi đến phần 2 của fic nhé~ đoạn in nghiêng, đúg thế đấy bệnh bạn Gió sẽ khỏi ngay chap sau thôi~ lí do:... đợi nhé
- Nấm CườiBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 359
BKGC : 4763
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Vương Quốc Nấm
Stt : Ta là nấm độc* Ăn vào cười đến chết*
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Mar 19, 2012 10:49 pm
tao sẽ giết mày Kumiko
ai bảo mày viết fic làm tao giờ nhiễm mystery aka bloody aka SA (cái này ơi hơi thôi) rồi đấy
mà mày viết fic thế này… hem sợ các F&D fan aka SA anti fan choảng àh?
ai bảo mày viết fic làm tao giờ nhiễm mystery aka bloody aka SA (cái này ơi hơi thôi) rồi đấy
mà mày viết fic thế này… hem sợ các F&D fan aka SA anti fan choảng àh?
- Kobashi KyoshiDesginer
- Partner : Kantono Fuminsho
ĐCC :
Bài gửi : 1031
BKGC : 25176
Điểm đóng góp : 35
Đến từ : Another World
Stt : Đừng rơi nữa... cùng em bay lên nào...~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Tue Mar 20, 2012 3:29 pm
^ forum này không có ai anti SA đâu~ Có Wig nàng của mềnh không thích nhưng cũng không phải anti
Chap mới của mi đơn giản dễ hiểu nhưng tưởng tượng cảnh Phong quơ lưỡi hái chém người dân và từng cái đầu rơi xuống là ta bấn quá đi mất~ bé Vân thiệt là đễ thương neh~ Thích bé như vậy hơn là nóng nảy như trong phim~
btw,đợi chap~
Chap mới của mi đơn giản dễ hiểu nhưng tưởng tượng cảnh Phong quơ lưỡi hái chém người dân và từng cái đầu rơi xuống là ta bấn quá đi mất~ bé Vân thiệt là đễ thương neh~ Thích bé như vậy hơn là nóng nảy như trong phim~
btw,đợi chap~
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Tue Mar 20, 2012 7:55 pm
@Yahiko: có thì nó làm jì đc tao? cần thì tao choảng lại
@Gôm: ý nó bảo chắc là mí tên con nít hâm mộ F&D mà lại hem biết SA là jì vô tình đọc đc
@mình: đọc lại mới thấy: Vân-kun trg fic vs Minh-chan trg dou tính cách giống hệt nhau
@Gôm: ý nó bảo chắc là mí tên con nít hâm mộ F&D mà lại hem biết SA là jì vô tình đọc đc
@mình: đọc lại mới thấy: Vân-kun trg fic vs Minh-chan trg dou tính cách giống hệt nhau
- Yoriko_WingsWitchBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 285
BKGC : 4986
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : MurderLand
Stt : Thay đổi bản thân mình là việc rất khó nhưng chỉ cần thay đổi bề ngoài thì sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Sun Mar 25, 2012 6:34 pm
hum trc chưa đọc kĩ lắm
giờ đọc lại
thấy như kiểu cậu ghép anh em Phong Vân thành cặp ấy hix trg F&D đã có 2 cặp anh em thík nhau ùi đừng để tình trạng mối-tình-trái-cấm này xảy ra nữa
btw: đúng là Vân trg fic vs Minh trg dou tính cách y hệt nhau OoO
giờ đọc lại
thấy như kiểu cậu ghép anh em Phong Vân thành cặp ấy hix trg F&D đã có 2 cặp anh em thík nhau ùi đừng để tình trạng mối-tình-trái-cấm này xảy ra nữa
btw: đúng là Vân trg fic vs Minh trg dou tính cách y hệt nhau OoO
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Fri Mar 30, 2012 5:09 pm
chap mới đây~
dù lần trc Mid đã nhắc vụ tước-phim nhg do lười nên ta lại chẳng edit ở chap này nữa>>
Con mắt bên phải của cậu, chứa đựng vô vàn những điều bí ẩn.
Con mắt bên phải của cậu, vẫn là một con-mắt-mù đối với bao kẻ khác, ẩn dưới rải băng trắng.
Con mắt bên phải của cậu, chỉ cần hé lộ khỏi rải băng…
Thì…
…
Mọi thứ sẽ tan biến. Tất cả.
…
…
Cậu chợt nhận ra, mình đang bước vào một thế giới không màu, đúng ra thì có hai màu đen và trắng. Một nơi mà một khi muốn giao tiếp, người ta chỉ có thể dùng mực trắng viết lên giấy đen, chứ không thể nói thành lời. Nơi mà lúc nào cũng vang lên những bản nhạc cổ điển du dương, lúc trầm lúc bổng, cuốn trọn lấy lòng người.
Có một cánh cửa làm cậu chú ý. Một cánh cửa bằng gỗ, chỗ lõm, chỗ thủng, như thể đã bị những vật cực nhọn đâm một cách dã man. Nhưng chỉ dã-man đối với người bình thường, còn đối với cậu thì… Nói thực là cậu có thể làm tốt hơn thế.
Cậu mở cánh cửa, và nhận ra là mình đang bước vào một xưởng làm phim nhỏ. Một nơi tồi tàn: đồ đạc vứt tứ tung, phủ đầy bụi và mạng nhện. Còn chưa kể đến xác chết của mấy con côn trùng gặm nhấm gì đó, rõ là một lũ xấu số do chơi đùa với tử thần.
Người đang điều khiển những tước phim ấy, quay quay cái cần gạt kéo kéo mấy tờ giấy trắng mực đen vẽ lên hình ảnh về ngôi làng này, là một lão già. Rất già là đằng khác, râu tóc vừa dài vừa bạc, nước da nhăn nheo bọc lấy mấy khúc xương mỏng manh như sắp vỡ vụn. Chính xác thì chỉ có phần trên của lão là người, còn phần dưới là nhện, với tám cái chân khô khốc đầy lông lá.
…
- Những tước phim này chỗ nào cũng giống nhau.
Cậu nhìn qua nơi này, và nhận xét một cách thẳng thừng như thế. Cho đến lúc này, lão già kia mới thực sự nhận ra sự có mặt của cậu. Ông ta tạm ngưng tay, quay về phía cậu, đẩy đẩy cái gọng kính lão, nói:
- Cậu bé là người có màu sắc. Cậu bé không phải người của nơi này.
- Phải. Điều đó đã được khẳng định.
Cậu đáp lại, một cách cộc lốc, vẫn như mọi lần.
- Tôi không hiểu. Thế giới này quá nghèo nàn để có đủ vinh dự tiếp đón một con người như cậu.
Lão già nói, rồi bắt đầu trở lại với việc trình chiếu những tước phim đen trắng nhàm chán và đầy gian dối ấy.
- Không dám. Không dám. - cậu xua tay, đông thời kiếm một cái ghế để ngồi, tất nhiên là sau khi đã phủi hết bụi trên đó – Tôi chỉ hơi ngạc nhiên khi thấy con người ở đây không có màu sắc và cách cư xử thì lặp đi lặp lại. Điều này hẳn ông biết rõ, phải không?
Ông ta lại ngưng độ vài giây, suy nghĩ điều gì, rồi lại tiếp tục.
- Phải. Tôi cũng muốn thêm chút gì khác biệt cho nó lắm chứ.
…
Nhưng chỉ có một vấn đề, nhỏ mà lớn.
Đó là những tước phim này đều đã được định sẵn, còn tôi chỉ đảm nhiệm việc quay và phát nó.
Giờ, chỉ cần thêm một chi tiết nhỏ vào nó, dù là rất nhỏ thôi, cũng đủ để xác trộn tước phim này.
Và rồi, nó sẽ bị rách, bị hỏng, và thế giới không màu này cũng sẽ đến hồi tận số.
…
…
Cậu tặc lưỡi một tiếng, rồi chợt phì cười. Ông già kia cũng có hơi ngạc nhiên, song vẫn không hỏi, mà chỉ rít cái tẩu thuốc dài đã cũ. Điều duy nhất ông ta biết, là làm cách nào đó, cậu nhóc kia đã nhìn thấu mọi suy nghĩ của ông.
- Để tôi đoán nhé~ Chủ nhân của thế giới này cũng vì thế mà bỏ đi. Vì cậu ta quá chán ngấy sự gian dối và giả tạo nơi đây. Dù cho đây có là thế giới do chính cậu ta tạo ra đi chăng nữa. Đúng chứ?~
Lại thế. Lại một lần nữa, cậu ta lại đọc suy nghĩ của người khác. Tất nhiên ông không biết cậu ta làm thế nào và cũng không cần biết.
- Đúng vậy. – ông ta nói, giọng trầm xuống – Nhưng phiền cậu, nếu gặp ngài ấy, hãy khuyên ngài ấy trở về. Dù sao thì đây cũng là thế giới của ngài ấy, nơi cần có ngài ấy hơn bất cứ nơi nào.
- Nhưng tôi thấy sự vắng mặt của ngài ấy mà ông nói đâu có ảnh hưởng gì tới nơi này~ Rốt cuộc thì, chính cậu ta là người đã bỏ rơi nơi này mà~
Cậu nói như đùa, hoặc cũng có thể là cậu đang đùa thật. Và, trước thái độ đó, ông lão chỉ đứng dậy, di chuyển đến phía trước cánh cửa.
- Cậu vẫn chưa biết hết mọi chuyện đâu…
Ông ta ngoảnh đầu lại nói, trước khi bước ra khỏi cánh cửa, rồi vụt biến mất.
…
Lại thêm một kẻ hợm hĩnh coi thường người khác nữa.
Cậu chợt nghĩ thoáng qua, rồi cũng bước qua cánh cửa, mà bỏ lại rạp chiếu phim bỏ hoang đầy bụi và tơ nhện.
Nó sẽ mãi mãi là như thế, không bao giờ đổi thay được.
…
…
[Liltra flash chẳng thấy hứng thú với một ai cả
Tất cả đều ở một thế giới nhàm chán vô vị]
…
dù lần trc Mid đã nhắc vụ tước-phim nhg do lười nên ta lại chẳng edit ở chap này nữa>>
Chap24: Xưởng phim bị bỏ hoang
Minh đã rời khỏi thế giới của kẻ uống-thuốc-độc-mà-chẳng-sao tên Lăng Phong đó. Cậu thực sự cảm thấy khó chịu và không thể nào tiêu hoá nổi cái kiểu hợm hĩnh coi thường người khác của hắn. Nhưng ít ra thì đứa em trai hắn lại dễ chịu hơn chút, cũng là một lí do làm cậu bình tĩnh lại mà không biến cả thế giới của hắn thành tro. Con mắt bên phải của cậu, chứa đựng vô vàn những điều bí ẩn.
Con mắt bên phải của cậu, vẫn là một con-mắt-mù đối với bao kẻ khác, ẩn dưới rải băng trắng.
Con mắt bên phải của cậu, chỉ cần hé lộ khỏi rải băng…
Thì…
…
Mọi thứ sẽ tan biến. Tất cả.
…
…
Cậu chợt nhận ra, mình đang bước vào một thế giới không màu, đúng ra thì có hai màu đen và trắng. Một nơi mà một khi muốn giao tiếp, người ta chỉ có thể dùng mực trắng viết lên giấy đen, chứ không thể nói thành lời. Nơi mà lúc nào cũng vang lên những bản nhạc cổ điển du dương, lúc trầm lúc bổng, cuốn trọn lấy lòng người.
Có một cánh cửa làm cậu chú ý. Một cánh cửa bằng gỗ, chỗ lõm, chỗ thủng, như thể đã bị những vật cực nhọn đâm một cách dã man. Nhưng chỉ dã-man đối với người bình thường, còn đối với cậu thì… Nói thực là cậu có thể làm tốt hơn thế.
Cậu mở cánh cửa, và nhận ra là mình đang bước vào một xưởng làm phim nhỏ. Một nơi tồi tàn: đồ đạc vứt tứ tung, phủ đầy bụi và mạng nhện. Còn chưa kể đến xác chết của mấy con côn trùng gặm nhấm gì đó, rõ là một lũ xấu số do chơi đùa với tử thần.
Người đang điều khiển những tước phim ấy, quay quay cái cần gạt kéo kéo mấy tờ giấy trắng mực đen vẽ lên hình ảnh về ngôi làng này, là một lão già. Rất già là đằng khác, râu tóc vừa dài vừa bạc, nước da nhăn nheo bọc lấy mấy khúc xương mỏng manh như sắp vỡ vụn. Chính xác thì chỉ có phần trên của lão là người, còn phần dưới là nhện, với tám cái chân khô khốc đầy lông lá.
…
- Những tước phim này chỗ nào cũng giống nhau.
Cậu nhìn qua nơi này, và nhận xét một cách thẳng thừng như thế. Cho đến lúc này, lão già kia mới thực sự nhận ra sự có mặt của cậu. Ông ta tạm ngưng tay, quay về phía cậu, đẩy đẩy cái gọng kính lão, nói:
- Cậu bé là người có màu sắc. Cậu bé không phải người của nơi này.
- Phải. Điều đó đã được khẳng định.
Cậu đáp lại, một cách cộc lốc, vẫn như mọi lần.
- Tôi không hiểu. Thế giới này quá nghèo nàn để có đủ vinh dự tiếp đón một con người như cậu.
Lão già nói, rồi bắt đầu trở lại với việc trình chiếu những tước phim đen trắng nhàm chán và đầy gian dối ấy.
- Không dám. Không dám. - cậu xua tay, đông thời kiếm một cái ghế để ngồi, tất nhiên là sau khi đã phủi hết bụi trên đó – Tôi chỉ hơi ngạc nhiên khi thấy con người ở đây không có màu sắc và cách cư xử thì lặp đi lặp lại. Điều này hẳn ông biết rõ, phải không?
Ông ta lại ngưng độ vài giây, suy nghĩ điều gì, rồi lại tiếp tục.
- Phải. Tôi cũng muốn thêm chút gì khác biệt cho nó lắm chứ.
…
Nhưng chỉ có một vấn đề, nhỏ mà lớn.
Đó là những tước phim này đều đã được định sẵn, còn tôi chỉ đảm nhiệm việc quay và phát nó.
Giờ, chỉ cần thêm một chi tiết nhỏ vào nó, dù là rất nhỏ thôi, cũng đủ để xác trộn tước phim này.
Và rồi, nó sẽ bị rách, bị hỏng, và thế giới không màu này cũng sẽ đến hồi tận số.
…
…
Cậu tặc lưỡi một tiếng, rồi chợt phì cười. Ông già kia cũng có hơi ngạc nhiên, song vẫn không hỏi, mà chỉ rít cái tẩu thuốc dài đã cũ. Điều duy nhất ông ta biết, là làm cách nào đó, cậu nhóc kia đã nhìn thấu mọi suy nghĩ của ông.
- Để tôi đoán nhé~ Chủ nhân của thế giới này cũng vì thế mà bỏ đi. Vì cậu ta quá chán ngấy sự gian dối và giả tạo nơi đây. Dù cho đây có là thế giới do chính cậu ta tạo ra đi chăng nữa. Đúng chứ?~
Lại thế. Lại một lần nữa, cậu ta lại đọc suy nghĩ của người khác. Tất nhiên ông không biết cậu ta làm thế nào và cũng không cần biết.
- Đúng vậy. – ông ta nói, giọng trầm xuống – Nhưng phiền cậu, nếu gặp ngài ấy, hãy khuyên ngài ấy trở về. Dù sao thì đây cũng là thế giới của ngài ấy, nơi cần có ngài ấy hơn bất cứ nơi nào.
- Nhưng tôi thấy sự vắng mặt của ngài ấy mà ông nói đâu có ảnh hưởng gì tới nơi này~ Rốt cuộc thì, chính cậu ta là người đã bỏ rơi nơi này mà~
Cậu nói như đùa, hoặc cũng có thể là cậu đang đùa thật. Và, trước thái độ đó, ông lão chỉ đứng dậy, di chuyển đến phía trước cánh cửa.
- Cậu vẫn chưa biết hết mọi chuyện đâu…
Ông ta ngoảnh đầu lại nói, trước khi bước ra khỏi cánh cửa, rồi vụt biến mất.
…
Lại thêm một kẻ hợm hĩnh coi thường người khác nữa.
Cậu chợt nghĩ thoáng qua, rồi cũng bước qua cánh cửa, mà bỏ lại rạp chiếu phim bỏ hoang đầy bụi và tơ nhện.
Nó sẽ mãi mãi là như thế, không bao giờ đổi thay được.
…
…
[Liltra flash chẳng thấy hứng thú với một ai cả
Tất cả đều ở một thế giới nhàm chán vô vị]
…
- Helena_AilenBakugan Crazy Fan
- ĐCC :
Bài gửi : 94
BKGC : 4533
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Nơi chân trời màu bạc
Stt : Đừng chạy nữa. Vì cuối cùng rồi ta cũng phải đối mặt với nhau.
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Fri Mar 30, 2012 7:41 pm
Nói thật một điều rằng :
- EM RẤT HÂM MỘ TRUYỆN CỦA CHỊ, CHỊ KUMIKO !!! GIỌNG VĂN CỦA CHỊ RẤT ẤN TƯỢNG !!!( không có ý chê truyện của mấy bạn khác nha, tại mình mới vào nên chưa xem hết ) Nhưng mà quả thực rất thích đọc truyện của Kumiko-chan ! Cho em xin chữ kí ! Cho em xin dấu răng ! Xin hãy nhận em làm sư phụ...í, quên, ĐỆ TỬ ( bậy quá, nói lung tung rồi, em hứa sẽ uống thuốc thường xuyên hơn =.=)
Nhưng mà chị ơi, có cái này em không hiểu, sao tự nhiên fic này bay vô là chap 16 chị nhỉ ?
- EM RẤT HÂM MỘ TRUYỆN CỦA CHỊ, CHỊ KUMIKO !!! GIỌNG VĂN CỦA CHỊ RẤT ẤN TƯỢNG !!!( không có ý chê truyện của mấy bạn khác nha, tại mình mới vào nên chưa xem hết ) Nhưng mà quả thực rất thích đọc truyện của Kumiko-chan ! Cho em xin chữ kí ! Cho em xin dấu răng ! Xin hãy nhận em làm sư phụ...í, quên, ĐỆ TỬ ( bậy quá, nói lung tung rồi, em hứa sẽ uống thuốc thường xuyên hơn =.=)
Nhưng mà chị ơi, có cái này em không hiểu, sao tự nhiên fic này bay vô là chap 16 chị nhỉ ?
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Fri Mar 30, 2012 7:49 pm
thì hồi trước post bên nhà cũ chap1>15 nhg cái nhà cũ bị sập nên chuyển qua nhà mới~ trc khi post chap16 ta đã đưa lick nhg~ chap cũ rồi mà~
mà này~ *chỉ chỉ* chữ kí hử? đc thuj bữa nào ngoáy mấy nét ùi đem scan~
mà này~ *chỉ chỉ* chữ kí hử? đc thuj bữa nào ngoáy mấy nét ùi đem scan~
- Yoriko_WingsWitchBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 285
BKGC : 4986
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : MurderLand
Stt : Thay đổi bản thân mình là việc rất khó nhưng chỉ cần thay đổi bề ngoài thì sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Fri Mar 30, 2012 9:56 pm
Helena chưa lấy tem ^^ tớ lấy ^^
Minh thiệt là lạnh lùng quá đi >< còn ông lão ấy đúg là luôn trung thành vs chủ nhân dù cho ngài có bỏ rơi nơi này đi nữa ><
Minh thiệt là lạnh lùng quá đi >< còn ông lão ấy đúg là luôn trung thành vs chủ nhân dù cho ngài có bỏ rơi nơi này đi nữa ><
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Sat Mar 31, 2012 3:54 pm
@chỉ lên trên: lúc đầu định cho ổng toan cầm con dao phi thẳng mặt Minh để rồi chết thảm khốc dưới tay bé cơ~~ nhg mà thế thì tội lão quá~ vs lại đã nghĩ ra cách khác để lão ra đi thanh thản hơn rồi~ (keke)
---
Thật~Là~Ế~ *nản*
---
Thật~Là~Ế~ *nản*
- Mugetsu Haneko PhantomMod
- ĐCC :
Bài gửi : 1478
BKGC : 32544
Điểm đóng góp : 47
Đến từ : Chuồng ngựa XD
Stt : Akemashite Omedetou XD~~~~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Sat Mar 31, 2012 4:25 pm
có ta vào giựt phong bì đây~
đảm bảo 1000% cái thế giới vô sắc và...tràn đầy lỗi type tuy đã được nhắc nhở nhưng do au lười mà hẻm sửa kia là thế giới của bé Biển ~
có một lỗi type nhỏ này:
chap này Minh đến thế giới của Hải nah~ cái thế giới nhàm chán khiến cho chap nhuốm màu...nhàm chán (đùa thôi)
này, ta mún mi post nhanh đến part 2 cơ~ ta mún có cái hint Dương x L.Phong *giãy đành đạch*
ta sẽ lun ủng hộ mà~ post nhanh lên nha~
(nếu mi post qua part 2 sớm sớm ta sẽ tặng cho mi cái art cực pa trấm của mi và bé Xuyên )
đảm bảo 1000% cái thế giới vô sắc và...tràn đầy lỗi type tuy đã được nhắc nhở nhưng do au lười mà hẻm sửa kia là thế giới của bé Biển ~
có một lỗi type nhỏ này:
=> đồng thờiđông thời
chap này Minh đến thế giới của Hải nah~ cái thế giới nhàm chán khiến cho chap nhuốm màu...nhàm chán (đùa thôi)
này, ta mún mi post nhanh đến part 2 cơ~ ta mún có cái hint Dương x L.Phong *giãy đành đạch*
ta sẽ lun ủng hộ mà~ post nhanh lên nha~
(nếu mi post qua part 2 sớm sớm ta sẽ tặng cho mi cái art cực pa trấm của mi và bé Xuyên )
- Nấm CườiBakugan Legendary
- ĐCC :
Bài gửi : 359
BKGC : 4763
Điểm đóng góp : 1
Đến từ : Vương Quốc Nấm
Stt : Ta là nấm độc* Ăn vào cười đến chết*
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Apr 02, 2012 12:55 pm
hay (com đc jì ngoài từ này nữa đey )
thái độ của Minh... hơi bị lạ đó...
thái độ của Minh... hơi bị lạ đó...
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Mon Apr 02, 2012 8:22 pm
@Mid: yeah ta sẽ cho hint luôn ở part1 nhé bù lại cái art của ta mi để nó càng pa-trấm càng tốt
@Yahiko: cái gì? mày phải phân tích kĩ càng như con Chuối chứ chap nào nó cg~ lôi bằng đc 1 chi tiết của tao để phán riêng đoạn DarkEvil đi giết người mà nó cg~ hỏi để làm gì rồi lại đoạn con Linh... nói chung là nhều
@Yahiko: cái gì? mày phải phân tích kĩ càng như con Chuối chứ chap nào nó cg~ lôi bằng đc 1 chi tiết của tao để phán riêng đoạn DarkEvil đi giết người mà nó cg~ hỏi để làm gì rồi lại đoạn con Linh... nói chung là nhều
- Kantono FuminshoMod
- Partner : Kobashi Kyoshi
ĐCC :
Bài gửi : 16282
BKGC : 33864
Điểm đóng góp : 94
Đến từ : cửa hàng dao-ý :)
Stt : *la liếm Saruhiko*
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Apr 11, 2012 6:04 pm
Chap25: Mẩu giấy quảng cáo
Chợt từ đâu bay tới, lọt qua cửa sổ của ngôi nhà trống trơn, là một mẩu giấy nhỏ. Lưu Đông đã giam mình trong phòng suốt mấy ngày liền, chỉ có Catherine ở bên cạnh, và không còn ai nữa cả. Lần này lạc đến đây lại là một mẩu giấy, chữ viết và hình vẽ trông cũng rất lạ mắt làm cậu có chút gì đó bắt đầu tò mò. Cậu nhặt nó lên…Mẩu giấy con đã ngấm nước, làm mực nhoè cả, nhưng vẫn đủ để thấy hình một cái rạp xiếc vẽ nghệch ngoạc bằng bút lông, kèm theo đó là dòng chữ to tướng Dark Woods Circus.
Dark Woods Circus… có nghĩa là Rạp xiếc trong khu rừng tối…
…
…
…
Không biết rốt cuộc cậu ta đang nghĩ gì nữa. Ban đầu thì sợ sệt tất cả mọi thứ, trừ bạn rùa nhỏ Catherine bên cạnh. Vậy mà giờ lại chỉ vì một tờ giấy quảng cáo bay lọt qua cửa sổ mà quyết định ra ngoài một mình trong đêm. Không hiểu sao ba cái chữ Dark Woods Circus ấy lại làm cậu tò mò nhiều thế. Trước nay cậu có thích đến nơi đông người bao giờ đâu, rạp xiếc lại càng không.
Nhưng cái tờ quảng cáo đó… cứ như là không phải tình cờ bay vào phòng cậu vậy…
…
Cậu đã đến nơi rồi, sau khi băng qua khu rừng màu tím của chính mình mà cậu cứ ngỡ là cái khu rừng đen ghi trong mẩu giấy. Có thể hiểu được câu nói của kẻ-lạ-mặt Dark Evil đó đã làm cậu bị ảnh hưởng ra sao, nhưng lí do thì cứ nằm mơ mà có câu trả lời. Vì những ai là chủ nhân của Mười thế giới khác nhau đều có những tâm hồn hết sức kì quặc, và nói đơn giản là không hề giống ngườ.
Hoặc cũng có thể là… không phải là người.
Rạp xiếc màu mè, to lớn khủng khiếp, hơn cả những tán cây rừng nơi đây. Để đi tham quan hết chắc cũng mất vài ngày. Và Violet Killer, hay còn có cái tên ẩn là Lưu Đông, đã bắt đầu bước vào bên trong.
…
…
Violet Killer… đang gặp nguy hiểm…
Dòng suy nghĩ ấy chợt thoáng qua trong đầu cô. Cô cũng không biết tại sao.
Nhưng nó làm cô sợ.
Vớ chiếc áo khoác và mặc vội nó vào, cô nhanh chóng rời khỏi thế giới của mình.
Và đến nơi đó.
…
…
Ở xa xa trong khu rừng nọ, khuất đằng sau những tán cây dày đặc.
Bạn sẽ tìm thấy rạp xiếc đó.
Bà chủ rạp với đôi mắt to tròn và thân cao 10 mét.
Cho dù có hình dáng hơi kì quái.
Nhưng các nghệ nhân đều cười rất tươi.
A~ Thật là vui quá đi, rạp xiếc trong khu rừng tối.
Nào là người hai đầu, rồi một nữ ca sĩ hình dáng cổ quái.
Còn có cả một con ác thú chỉ thích ăn thức ăn nguội lanh.
“Có ai trên đời này mong muốn chúng tôi được sinh ra?
Tại sao tôi phải mang hình hài đáng kinh tờm này kia chứ?
Tại sao lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó?
Khuôn mặt này đang dần thối rữa rồi”
“Đau đớn thay, thật đau đớn thay, nhưng ta không thể giúp được gì cả”
Bà chủ đã nói như thế.
Và, những màn trình diễn vẫn cứ được tiếp tục…
Vui quá đi~ Thật vui quá đi~
Rạp xiếc này đúng thật là rất vui~
Đám trái cây thối rữa, làm mờ mắt người khác.
Làn da đang dần phân rã được phản chiếu rõ ràng trong ánh mắt.
“Tôi muốn chết, thật không muốn sống nữa!
Làm ơn, hãy dẫn tôi ra khỏi nơi này!
Nhưng tôi có cảm giác ai đó đang nói với tôi
[Điều đó… sẽ không bao giờ xảy ra]
…
…
Những giai điệu đó vang lên, liên hồi, liên tục, kể từ khi Lưu Đông bước chân vào nơi đây.
Nhẹ nhàng, vang vọng, xoáy vào tâm trí người nghe, mãi không dứt ra nổi.
Ám ảnh, mơ hồ, làm người ta lầm đường lạc lối vì kinh hãi.
Nhưng câu hát về Dark Woods Circus vang lên, kể từ khi cậu bước chân vào nơi đây.
Vào Dark Woods Circus – Rạp xiếc trong khu rừng tối~
…
…
Cậu ta lại làm gì đó ngu ngốc rồi…
Cậu bé đeo kính tóc xanh, Lý Việt Minh, nghĩ thầm.
Dẹp chuyện tước phim đen trắng qua một bên, giải quyết cái rạp xiếc trước đã.
Rạp xiếc đó, lúc đi qua khu rừng màu tím cậu có nhìn thấy, và cảm nhận rõ luồng sát khí cực mạnh bên trong. Tất nhiên là không thể thiếu đàn sói hoang đang lởn vởn quanh đó, xé xác kẻ nào bước vô mà không có giấy mời. Chính là mẩu giấy ẩm nghệch ngoạc mấy chữ viết bằng bút lông đó.
Vậy là vụ này có kiên quan đến oji-sama đáng kính Polar Wolver?~ Thú vị làm sao~
Cậu nhanh chóng rời khỏi thế giới đen trắng.
Và đến nơi đó.
…
…
Hắn ta, với mái tóc màu lục nhạt xoăn lên như những gợn sóng và cặp mắt màu xanh xám đẹp huyền ảo, chăm chú nhìn qua chiếc gương. Chiếc gương thần có thể biết rõ tất cả mọi chuyện, làm mọi thứ trước mặt hắn đều sáng rõ như ban ngày.
Hắn thấy rạp xiếc ế ẩm của mình ngày nào cũng có thêm một vị khách. Một vị khách mang tiếng là sát thủ lạnh lùng mà cuối cùng lại trở nên non nớt thế này. Một mình bước vào bóng tối, mà không nghĩ đến việc liệu mình còn có thể thoát ra được không.
…
Nhóc à ngươi đã sa lưới nhện rồi thì không thể thoát được đâu~
Rồi ngươi sẽ giống những vị khách đã từng tới đây~
Hoặc mãi mãi không thể được giải thoát khỏi cảnh tù~
Hoặc phải mang hình hài đáng ghê tởm của một con quỷ mãi mãi~
…
Một lời nguyền thứ hai của Polar Wolver.
Là như thế.
…
[Ngờ nghệch bước chân vào Dark Woods Circus
Violet Killer sắp đụng phải lời nguyền thứ hai của Polar Wolver]
…
- tiểu thư Kẹo BôngDesginer
- ĐCC :
Bài gửi : 1048
BKGC : 8871
Điểm đóng góp : 7
Đến từ : Vương Quốc Hoa Hướng Dương và Cam!!
Stt : Cam!! Hoa Hướng Dương!!! ~~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Apr 11, 2012 6:52 pm
woa.. chị Kumi viết hay quá đi, chẳng bù em còn hơn con gà...
- Mizu LuciferVIP Mem
- ĐCC :
Bài gửi : 6269
BKGC : 11562
Điểm đóng góp : 10
Đến từ : Thế giới của nước
Stt : Trong cái thể giới giả tạo thế này, tôi biết tin ai bây giờ ~~~~~~
Tài sản
::
::
Re: [Fiction] Race-tin flash & Dash / Vermouth
Wed Apr 11, 2012 8:06 pm
com cho nee này *lăn lăn* ~
"cô" trong chap này là Linh nhở *chớp chớp*, nếu thật là Linh thì chúng ta có hint ĐôngLinh ở đây đấy *lăn lăn* ~
lời nguyền của N.Phong vs ĐÔng là j` nhỉ, thật sự tò mò ah, mong chap mới của nee nhá ~
"cô" trong chap này là Linh nhở *chớp chớp*, nếu thật là Linh thì chúng ta có hint ĐôngLinh ở đây đấy *lăn lăn* ~
lời nguyền của N.Phong vs ĐÔng là j` nhỉ, thật sự tò mò ah, mong chap mới của nee nhá ~
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|