MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Diary] Fuui no nikki

power_settings_newLogin to reply

17052012
[Diary] Fuui no nikki

Fuui no nikki aka Tsuki's Diary


aka Tự kỉ ver 2


@ những ai đang đọc: đây không là gì hơn một topic để bạn dùng làm nhật kí ^^~ Có lẽ vì giấy và bút chưa đủ để bạn tự kỉ nên bạn lôi lên đây ^^~ Các chẻ có thể comment, nhưng xin báo trước đây là nhật kí cũng như sặc mùi tâm thần, nên các chẻ đừng comment những gì có thể khiến bạn lên cơn mà lao vào cắn __ __~

Ừ thì, một nơi để nói ra những gì trải qua sau một ngày, có lẽ thế. Bắt đầu từ ngàu 16.5.2012...

P.s: không phải tôi ghét gì những người ngoài đời thật đâu, họ chẳng làm gì sai cả. Tất cả là lỗi của bạn.

Và bạn giận cá chém thớt ~


Những gì ghi trong đây, dù tin hay không, bạn cam đoan đó là thật.

________________________________




Ngày 16 tháng 5 năm 2012

Nikki-san.


Ngày hôm nay, tôi nhìn thấy rất nhiều màu trắng.

Trắng của bộ đồng phục, trắng của chiếc áo dài lỗi thời, trắng của những bức tường, trắng của từng dấu gạch trên lòng đường.

Trắng của tròng mắt, trắng của từng nụ cười giả tạo trên tivi, trắng của tờ giấy nằm trong góc nhà phủ bụi.

Trắng của yên lặng.

Này, Nikki-san, cậu biết gì không? Tôi mới nhận ra, yên lặng cũng có màu trắng.

Ban đầu sẽ thấy thanh bình dễ chịu, nhưng nhanh chóng sẽ thấy nhức nhối và hoang tàn. Không có gì cả, hoàn toàn rỗng không. Nhìn vào lâu, sẽ có cảm giác như linh hồn cũng tan mất.

Cô đơn là thứ đáng sợ nhất thế gian, và bị quên lãng cũng chẳng khá khẩm hơn gì. Nếu nói theo những đứa bạn vô tư trong lớp cũng như trong các diễn đàn, nó là "bơ". Nhưng với tôi, lại là "chết".

Tôi sợ nó khủng khiếp, cậu ạ. Sợ tới mức gọi toáng tên con bạn dù nó đang ngồi cạnh chỉ để nghe tiếng trả lời. Sợ đến mức tận ba lần nhắn tin vào số mình để nhìn thấy câu "tôi còn ở đây". Sợ nhiều tới mức muốn đập nát cái laptop trước mặt chỉ vì không muốn thấy mình bị bỏ rơi bởi cả gia đình ảo. Sợ tới mức vài ba lần nhận ra mình đang cầm con dao rọc giấy (hàng cũ, rỉ sét, không bén, size cực lớn) khi ngồi cạnh mọi người trong nhà, miệng tươi cười, cứ tưởng chừng định bịt miệng tất cả trước khi ai kịp quên mình.

Ada, tôi sắp phạm tôi, phải không? Nhưng đừng lo, tôi không điên, tôi không hề điên.

Nói đi, Nikki-san, tôi không điên mà, nhỉ? Tôi bình thường như bao người khác, nhỉ?

Này, trả lời đi?

... Không nói gì cũng được, tôi không để tâm. À này, chuyển qua chuyện khác cho nó vui nhé?

Ngày hôm nay, cả nhà đi vắng hết ~ Và tôi ở nhà một mình (với bà nội và cô giúp việc).

Trên phòng không có ai cả ~ Vui lắm cơ ~ Ngồi vẽ vời rồi đọc sách rồi lại mở máy ra bấm ~

Chán lắm cơ ~ Tới mức thấy kinh hãi ~

Không có gì cả ~ Rỗng không à ~ Tôi đã thử gọi tên bà và cô giúp việc ~ Nhưng họ ở tít tầng dưới ~ Có ai nghe đâu ~

Không có ai cả ~ Vui lắm cơ, chán lắm cơ ~

Tôi gọi thật lớn lần nữa, có vẻ họ quá quen với những trò gào rú gì đó của tôi rồi, nên chẳng có tiếng trả lời ~

Đáng sợ lắm, đáng sợ lắm ~

Chẳng còn ai ở đó cả ~ Ngoại trừ mình ~

Thế là tôi cầm tấm gương lên mà chọi mạnh xuống đất ~ Tấm gương be bé treo để nhìn mặt mình ấy~ Nghe âm thanh "XOẢNG" rất vui tai~ Mảnh kính bắn khắp nơi, như một chiếc kính vạn hoa không nguyên vẹn~

A~

Ngay lập tức, có tiếng hỏi "Cái gì thế?!", "Vỡ kiếng à?!" liền à ~

Vui quá đi, nhỉ?

Tôi cứ thế cười cười, lấy khăn giấy nhặt mảnh vỡ lên mà quăng thật mạnh vào sọt rác.

Cuối cùng thì họ cũng đếch có nhớ tới tôi

Comments

Sanyonara
@Ryoko: Paranoid là thật đó a~

---

13 / 11 / 2012


*ahem*

Không có gì để viết ==

Chỉ là nhận ra mình quá vô cảm. Vô cảm tới đáng sợ, đáng ghét.

Đáng ruồng bỏ.

Oh well... Chẳng sao cả, vì bản chất rồi. Ích kỷ là thú vui tao nhã của một thằng ngu ngốc. Ngu ngốc là hành trang đáng quý báu của một đứa đáng khinh. Đáng khinh là tác dụng cốt yếu của việc ích kỷ. Ích kỷ là...

Đôi khi lột bỏ cái mặt nạ bằng ánh trăng này ra, thấy mình bơ vơ và đơn độc. Đôi lúc đeo nó vào, thấy mình giả tạo.

Và nhìn quanh, thấy buồn cười. Buồn cười khi aneh~Mình được yêu quý~

Tiếp tục tiếp tục, chữ cười bay mất.

Ahahahahahahahahahahahaha~~~

Vẫn để cái tay cười thay cho cái mặt. Cái mặt vô tri giùm cho cái tay. Thế là đều, ha? ( ^ v ^~)

Một và hai và ba và bốn và năm

Xung quanh mình có rất nhiều người

Cạnh bên mình chẳng có một ai

Một và hai và ba và bốn và năm

Mình vẫn thế, quá quá vô cảm. Vô cảm tới đáng sợ, đáng ghét.

Đáng ruồng bỏ.

Bởi vì đó là bản chất. Đó là bản chất. Là bản chất.

...là bản chất...










...

*haiz...*






*haiz......*




*cười*







...


...




Arigato wa... Sanyonara wa...~

Sumimasen wa...
Mèo Tsu
I'M HOOOOOOOMEEEEE!!!


Không có gì cả đâu =))

Tự dưng muốn hét lên thôi =)) Nhà ơi~~ Tôi về rồi đây~~

Tôi về rồi
Furin
Rồi ~ chất ngày xưa, cái ngày xưa mà mình làm quen với đứa tên là Tsu đã xuất hiện lại trong 1 cái topic đầy mùi tự kỉ này ~ =))
Chào mừng về nhà ~ :uongtra:
về rồi có đi xa nữa hem???
Hino Asa
Chào mừng trở lại~~
Hét thật to nào, cho cả thế giới biết
Sanyonara
Không thể diễn tả nỗi cái cảm giác "Dô mốt" đó =))))))))))

Cái cảm giác "Dô mốt" khi mà tìm tên mình thì thấy người khác có tên y hệt =))

Chữ Shiiki Gasai là lấy từ Shiki (Shi=chết, ki=linh hồn [có lẽ]) thêm chữ "i" cho nó đặc biệt =)) Và Gasai là họ của em Yuno nổi tiếng =))

Y nguyên chữ Shiiki Gasai =)) Oh god =))

Sao mà nó trùng hợp dữ vậy trời? =))
Sanyonara
Ngày mai mình sẽ phải làm "người hạnh phúc" =))

Lâu rồi chưa làm "người hạnh phúc" =)) Tự dưng muốn trải nghiệm lần nữa cảm giác làm "người hạnh phúc" =))

Sanyonara
Sinh nhật vui vẻ~ Kủ mì khô~

Sinh nhật vui vẻ~ Gil-chan~

Có phải chỉ một mình mình nhìn thấy, hai con người này có khá nhiều điểm giống nhau =))
Sanyonara
14 - 2 - 2013~~~~~ Valentine hồng hường chói loá ~~~~~~~~

Ờ và mình ngồi nơi đây ăn muối..........

Ngọt ngào bắn tung toé khắp mọi nơi, xung quanh tràn ngập chocolate, tình yêu cùng hoa hồng

Ờ và mình ngồi đây ăn muối........

Điểm lại thì Valentine nào mình chả ăn muối ở xó mà bấm điện thoại like a boss =))

Quen rồi... Ờ, nếu là bình thường thì mình sẽ nói những câu như vậy. Tôi quen rồi hay đại loại thế.

Nhưng vì God, hôm nay là Valentine :(( :(( :(( tuôi có muốn ếp a ngồi nhà mà GATO mấy người đâu :((
Mugetsu Haneko Phantom
~ara~ hình như đây là lần đầu tôi com cho cái nhật kí của anh thì phải ~ *ngiêng đầu*
cái mùi tự kỉ nó nồng nặc :uongtra:
tôi thích :uongtra:
đọc nhật kí người khác hết sức thú vị :uongtra:
nhất là khi nhật kí đó được công khai :uongtra:
cơ mà GATO là gì? :uongtra:
valentine tôi cũng ngồi nhà đây này ~ :uongtra:
vì chúa ~ tôi còn phải dọn nhà và làm bài tập nữa ~ :uongtra:
chả có không khi valentine gì cả ~ :uongtra:
tôi và anh giống nhau thật ~ bắt tay nào ~ :uongtra:
thôi tôi lượn đây ~ :uongtra:
p/s: uống trà không? (dạo này lại ghiền cái emo này trở lại =)) )
Sanyonara
Lật 3 trang :uongtra:

Lần đầu cô com thật :uongtra:

GATO là ghen ăn tức ở ấy mà :uongtra:

Riết tôi quên luôn không khí Valentine là gì rồi :uongtra:

Hị hị uống chứ, cảm ơn cô :uongtra:
power_settings_newLogin to reply
remove_circleSimilar topics
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết