MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

power_settings_newLogin to reply
+8
rainbow_wings fly high
Kanhoa Binkamu
Akino Natsuko
ranka misaki
Arisu Kamiko
evildevil
bemeo045
Elfin-Ingram
12 posters

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 Empty[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
First topic message reminder :

Tên fic: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng (tên gì mà dài khiếp>.<)

Tên tác giả: Dương

Thể loại: Romance, Humor (1 chút)

Tình trạng fic:đang tiến hành

Cặp đôi: Dan x Runo

Lời tác giả:
1. Vẫn cách cũ, OOC nhân vật với nhiều mức độ khác nhau, yêu cầu người đọc hãy chuẩn bị trước tâm lí
2. Fic này dành tặng Cat_1 fan DxR_ coi như 1 lời cảm ơn của Dương với em ấy



+Giới thiệu nhân vật:

-Kuso Danma: 20 tuổi, đẹp trai, là thành viên của 1 ban nhạc gồm những người bạn thân, giỏi đánh nhau, trí tưởng tượng phong phú, được khá nhiều em theo, trong đó có 1 em phát cuồng

-Runo Misaki: 19 tuổi, rất xinh, mê âm nhạc, học cực đỉnh, đương nhiên như vậy có rất nhiều người theo đuổi. Từ năm 6 tuổi đã sang Mĩ ở, cho tới năm 19 tuổi thì quay trở lại Nhật

-Masquerade: ông bố trời đánh thánh vật của Dan, thích chọc phá con trai nhưng khi cần thì lại ăn ý với Dan đến không ngờ. Nhưng dù sao thì lúc nào Mas cũng được Dan tôn trọng và coi làm thần tượng

-Mizuo: bà mẹ vô cùng quái đản của Dan, nhiều phen khiến con trai mình khốn đốn, nhưng thực chất rất quan tâm tới Dan

-Ren: 1 triệu phú, bố của Julie, rất chiều con gái và có lòng cảm thông sâu sắc với những câu chuyện tình lâm li bi đát (****)

-Julie Makimoto: chính là người phát cuồng Dan, luôn tìm mọi cách để có thể được làm bạn gái của cậu

-Naga: ông nội Dan (thực chất là cha nuôi của Mas -> ông nội nuôi của Dan), gã này là 1 kẻ đểu giả, ích kỉ, sẵn sàng hi sinh hạnh phúc của người khác

-Marucho: em trai Runo, có vẻ sẽ thuộc về phe nhân vật phản diện X-)

Shun, Ace, Keith: những “thằng bạn già” của Mas, có tình bạn gắn bó với nhau hơn 30 năm (tức là hồi họ còn học tiểu học í)

Baron, Billy, Lync, Joe: bạn rất thân của Dan, là những người bắng nhắng, suy nghĩ không thấu đáo, nhưng có năng khiếu âm nhạc y hệt Dan, có thể nói họ coi cậu như thủ lĩnh của mình vì cậu hơn họ 1 số điểm (lắm em theo hơn chẳng hạn ^^)

-Hydron: có thể nói đây là tình địch của Dan X-)

Và 1 số nhân vật khác nữa...


+Giới thiệu:

Truyện cổ tích lãng mạn thường do những nàng công chúa tưởng tượng, nhưng nếu câu chuyện đó do hoàng tử nghĩ ra thì sao?

Những câu chuyện tình đẹp thì thường dễ vỡ, để rồi trôi đi vào dĩ vãng, nhưng nếu có kẻ nhặt mảnh vỡ lên rồi ghép lại thì sao?

Những gì người ta tưởng tượng thường tốt đẹp hơn sự thật, nhưng nếu ngược lại thì sao?

Nếu chúng ta yêu nhau...tình yêu con trẻ...rồi xa nhau... rồi quên mất nhau...rồi gặp lại nhau...thì... sao...

Nếu chúng ta yêu nhau...tình yêu của người lớn...rồi xa nhau...về 2 thế giới khác nhau...thì sao...

Nếu chúng ta yêu nhau...nhận ra nhau sau bao nhiêu hiểu lầm...rồi lại bị ngăn cách...bởi những người quan trọng với mình...thì sao...

Nếu chúng ta yêu nhau...mà không đến được với nhau...thì sao...

...o0o...

Chap 0:

Sợi dây kim loại đã ngừng rung, nhưng âm vang của nó vẫn còn vương lại trong căn phòng, và tiếng vỗ tay nhiệt liệt của khán giả phía dưới cũng chưa ngớt chút nào.

Dan gác cây đàn ghita vào góc phòng, lấy tay áo lau những vệt mồ hôi đầm đìa trên trán, kết quả của 3 tiếng tập luyện không nghỉ.

Một cô gái có mái tóc bạch kim_khán giả duy nhất của buổi tập vừa rồi_ chạy lại gần cậu, rút ra 1 cái khăn tay, mau mắn đưa cho. Dan hơi lưỡng lự rồi gật đầu cảm ơn, cầm lấy cái khăn tay đó. Lập tức, trông cô nàng kia sung sướng đến phát điên lên được, tuôn ra 1 tràng:

-Anh Dan, anh đúng là thiên tài. Tiếng đàn của anh có hồn lắm lắm. Em thật không thể kìm nổi con tim mình khi nghe được những âm thanh ấy. Anh tập đàn từ bao giờ vậy? Có vất vả lắm không anh? Ôi, thật là ngưỡng mộ anh quá...mà muộn rồi, em về đây, nhất định buổi tập sau của anh em sẽ lại đến. Bye anh~

Nói đoạn cô vẫy tay rối rít rồi đi, lúc ra tới cửa còn cố tình ngoái lại, gửi cho Dan 1 cái hôn gió

Dan cười ngượng, khi cô nàng tóc trắng kia đã khuất bóng, cậu lẩm bẩm:

-Thà em không đến còn tốt hơn

Phía sau cậu nổi lên những tiếng cười khúc khích của mấy thằng bạn:

-Hình như buổi tập nào em ấy cũng nói câu đó nhỉ?

-Bản điệp khúc dành riêng cho Dan mà X-)

-Chắc tên Dan cảm động lắm...

Rồi bất chợt 1 tên có mái tóc vàng quay về phía Dan, nói lớn:

-Này, em Julie cứ quan tâm tới mình cậu như thế, bọn này ghen đấy

Lập tức, cả đám bạn cười ầm theo. Trái với vẻ mặt toe toét của họ, Dan đỏ mặt lên, quay lại gắt:

-Mấy cậu im đi! Ghen cái nỗi gì! Làm như mình với Julie có quan hệ gì không bằng! Mà nếu thích_Dan cười gian_thì Billy, mình sẵn sàng nhường lại cho cậu em đó đấy

Billy tiến lại gần, khoác vai Dan, vẫn bản mặt toe toét đó:

-Thôi, bọn này không dám đâu, trong lòng em ấy chỉ có mình cậu, ai mà chẳng biết~

Dan thở dài, vẻ mặt đầy đau khổ...

............................................



-Dan! Xuống đây mau!

Dan ngáp ngắn ngáp dài lê bước xuống cầu thang, tới phòng khách_nơi phát ra tiếng gọi_ cậu hỏi ngái ngủ, mắt vẫn nhắm tịt:

-Có chuyện gì vậy mẹ...

-Chào anh Dan, em tới rủ bác gái đi mua sắm, tính nhờ anh lái xe giúp

Giọng nói đó...

Dan mở choàng mắt ra, tỉnh hẳn ngủ. Julie đang ngồi cạnh mẹ cậu, 2 người cười toe toét. Mắt Dan cúi xuống nhìn mình rồi lập tức thì lấy 2 tay ôm chặt thân_cậu mặc độc chiếc quần đùi lúc ngủ_ và đương nhiên...

-MẸ! SAO KHÔNG NÓI VỚI CON LÀ NHÀ CÓ KHÁCH!

Dan hét tướng lên rồi chạy ù lên phòng, nhanh như tên bắn, bỏ lại đằng sau tiếng cười khúc khích của mẹ mình và Julie. 30 giây sau, cậu xuất hiện trở lại, mái tóc nâu bù xù như tổ quạ đã được chải lại gọn nhất có thể, quần áo chỉnh tề khác hẳn với bộ dạng “nude bán thân” như vừa nãy.
..........................................

Tại cửa hàng truyện tranh

Dan đứng ngoài cửa, ngao ngán nhìn cảnh mẹ mình đang bị “mua chuộc” bởi những bộ manga mới.

Cậu biết Julie rất thích cậu. Nhưng cậu lại không thích cô ấy, tuy nhiên vẫn chưa có cơ hội thích hợp để nói rõ. Julie có lẽ cũng đoán được tình cảm của Dan, nên trước khi chính thức tỏ tình đã tranh thủ tìm cách để lấy lòng bố mẹ cậu. Mà bố mẹ cậu, thật sự là những kẻ có rất nhiều “điểm yếu”.

Đơn cử như lúc này đây, rõ ràng Julie có hiểu quái gì về manga đâu, nhưng chỉ vì muốn lấy lòng bà Kuso mà tỏ vẻ thích thú với những cuốn truyện tranh. Nhẽ ra nếu Julie không đến, Dan đã không phải đi theo họ, và giờ có lẽ cậu đang ở bar nào đó mà tán dóc với đám bạn chí cốt của mình rồi. Thật sự, Julie, khiến cậu cảm thấy rất phiền phức!

-Dan! Bọn mẹ xong rồi, con đưa Julie về nhà trước giúp mẹ nhé. Mẹ qua công ti bố con có chút việc đã.

Dan miễn cưỡng gật đầu, còn Julie thì hớn hở chạy lại ôm lấy tay Dan:

-Bác gái yên tâm, anh Dan sẽ đưa cháu về nhà an toàn.

-Bác cũng mong vậy, tay lái thằng này non không thể tả

-Mẹ! _Dan kêu lên đầy bức xúc, giọng cậu nhỏ rí trong cổ họng_con mới chỉ đâm vào cột điện 2 lần thôi, vừa nãy con cũng đưa mẹ đến đây an toàn cơ mà
..........................................


Dan và Julie đang ngồi trên xe của cậu. Julie ngồi bên cạnh tay lái, tỏ ra thích thú:

-Lần đầu tiên em ngồi ở hàng trước đấy, mọi khi toàn ngồi ở ghế sau không à

Dan không nhìn vào người bên cạnh, hỏi:

-Sao hôm nay em lại không kêu tài xế riêng đi cùng, gọi anh đi theo làm gì?

-Tại em muốn được đi riêng với anh mà_Julie đáp

Giường như có 1 sự đấu tranh tư tưởng hiện ra trên cặp lông mày của Dan, 1 thoáng sau, cậu chậm rãi:

-Julie, em thích anh đúng không?

Im lặng

-Nhưng anh không thích em. Chúng mình chỉ có thể là bạn được không?

Im lặng

-Julie?

-DAN BAKA! Không phải thích, mà là yêu! Em không muốn làm bạn anh, em muốn làm bạn gái thôi!_Julie hét lên

-Nhưng anh thì không. Thực sự em cứ bám theo anh như thế này, anh thấy khó chịu lắm!_Dan gắt

Bên cạnh cậu có tiếng bật khóc, Dan chưa biết ứng xử ra sao thì Julie đã đẩy tay cậu, làm chệnh vô lăng. Dan vội vàng phanh gấp, chiếc xe lao vào vệ đường, may mà không nguy hiểm. Cửa bật mở, Julie bỏ chạy ra ngoài. Dan nhoài người gọi với theo, nhưng vô ích, cậu ngồi phịch xuống ghế, thở dài...

............................................

Một người đàn ông có mái tóc trắng dựng đứng đang đọc sách ngoài hiên phòng, bỗng nhiên nhận thấy đứa con gái rượu của mình lao từ ngoài vào nhà, bộ dạng tức tưởi. Ông lo lắng đặt quyển sách xuống, chạy xuống tầng dưới xem thế nào. Con gái ông đã khóa trái cửa phòng lại, khóc nức nở ở bên trong:

-Julie, có chuyện gì vậy con?_cha của julie đập cửa

-Cha đi đi! Con không muốn sống nữa! Con muốn tự tử!

Cha của cô nàng kia giật mình, toát mồ hôi hột:

-Bình tĩnh nào con gái, có chuyện gì từ từ nói với cha. Con đừng có nghĩ dại! Nói đi, cha sẽ giải quyết giúp con!

Cửa bật mở, cô nàng tóc trắng xuất hiện với bộ mặt tèm lem nước mắt:

-Cha nói thật chứ!

-Thật!

.....................................................

Dan trở về nhà, lập tức nhận được điện thoại.

-Alo, bác Ren ạ, có việc gì vậy bác?

-....

Đầu dây bên kia trả lời bằng giọng ôn tồn, tuy nhiên, nội dung còn chưa nói xong thì Dan đã làm rơi điện thoại xuống đất. 5 phút sau, cậu đã có mặt tại biệt thự nhà Makimoto.

-Dan! Cứu mình với!_tiếng của Baron, Billy, Lync và Joe cất lên thảm thiết

Bọn họ bị trói gô lại với nhau, ngay trước sân biệt thự. Dan hoảng hốt chạy lại phía bạn mình thì đã bị ngăn lại

-Buông tôi ra! Mấy người muốn chết à!_Dan hét lên với đám bảo vệ đang giữ mình

-Sao_một giọng ôn tồn cất lên từ phía sau_những người bạn này cũng rất quan trọng với cậu đúng không? Nếu tối lấy mạng họ, cậu chịu được chứ? Julie với tôi cũng rất quan trọng, vậy mà cậu suýt nữa khiến nó phải tự tử đấy

Dan quay ngoắt lại, thanh minh:

-Bác Ren, vừa rồi cháu cũng mới biết chuyện của Julie. Cháu rất tiếc. Nhưng bạn của cháu, họ không liên quan đến chuyện này, bác hãy thả họ ra đi...

Người đàn ông tóc trắng cười nhếch mép:

-Không đơn giản thế đâu. Chí ít cậu phải trả giá vì đã làm tổn thương con gái ta

-Cháu phải trả giá như thế nào?

-Kết hôn với nó

Dan và đám bạn của cậu sững người. Dan-đang-bị-ép-hôn.

Dan nhìn về phía bạn mình, tình cảnh của họ bây giờ thật khốn khổ, xung quanh là những tên vệ sĩ trông như mấy tên khủng . bố, súng ống sẵn sàng, nếu từ chối chắc không chỉ bạn cậu mà cậu cũng mất mạng, nhưng cậu lại không thích Julie. Trời ơi, chẳng nhẽ hạnh phúc cả đời của cậu lại để cho người khác sắp xếp như thế này à!
Đôi mắt nâu se lại, rồi giãn ra, chùng xuống, Dan nói với cha của julie bằng giọng buồn không thể tả:

-Cháu biết Julie là 1 cô gái tốt, nhưng cháu không thể lấy cô ấy được. Vì trái tim của cháu, đã không thuộc về cháu từ lâu nữa rồi...
======================================

Thực sự chap này viết vội nên dở quá, lời thoại nhiều mà diễn biến nhanh, mong mọi người thông cảm *cúi*
Một nửa sau của fic có lẽ sẽ toàn là cảnh chàng Dan chém gió thôi X-)


Được sửa bởi Elfin-Ingram ngày Fri Oct 26, 2012 11:58 am; sửa lần 3.

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 EmptyRe: [Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
@Cat + Ranka: cảm ơn 2 người đã ủng hộ ^^
Những chap sau trong tình trạng viết ẩu+vội vì cái máy hơi chút lại sập nguồn, xin lỗi vì mình không thể đầu tư cho nó hay ho hơn, mọi người thông cảm cho mình nhé *cúi*


===============================


Chap 4

Billy vứt cái dùi trống vào 1 xó rồi thả phịch mình xuống nền gạch khô cứng, thở hắt ra. Lync và Joe tỏ ra từ tốn hơn, tới cái bàn uống nước nhỏ cách mọi người không xa để mà ngồi, còn Baron thì vào phòng để tìm cái khăn lau mồ hôi. Mấy hôm nay, cả bọn đã phải luyện tập chăm chỉ để chuẩn bị cho buổi biểu diễn sắp tới, ấy vậy mà Dan biệt tăm biệt tích suốt, chỉ có buổi tối là còn vác xác về, tập tành chút đỉnh gọi là khớp với nhóm.

Billy vỗ tay lên trán, nhăn mặt:

-Tên Dan này có bíêt mình đang làm gì không vậy! Một tuần nữa là biểu diễn, thế mà chểnh mảng vậy là sao!

Lync nhún vai:

-Chắc là tìm cô gái trong mộng của cậu ấy

Tất nhiên điều này chẳng khó suy đoán, nhưng điều mà cậu con trai tóc hồng vừa nói ra khiến cả đám nhíu mày lại, nếu Dan cứ cố chấp như vậy, nhất định sẽ khiến cả nhóm phải rầy rà.

......................................................................

Đường Washington rất đẹp, dù là 1 đô thị lớn, xe cộ tấp nập nhưng bù lại, nó có những khu lí tưởng cho việc đi dạo, với những hàng gạch đỏ và một loài hoa không rõ tên màu vàng.

Runo đã từng rất thích đi dạo trên những con đường ở Washington. Phải, đã từng, và giờ cô vẫn thích. Nhưng sở thích này lại bị một tên tóc tổ quạ phá đám.

-Tôi xin anh, tôi không phải đối tượng tình nghi gì cả, tôi là công dân tốt, 17 năm nay sống, học tập, lao động và chíên đấu đúng theo Đảng và nhà nước đã đề ra. Ngoài yaoi tôi chỉ có thú vui tao nhã là đi dạo, xin anh hãy để yên, đừng bám theo tôi nữa.

Nhưng nếu để yên, Dan đã không phải là cậu ta nữa:

-Tôi đâu có đi theo cô, tôi đi theo con đường đấy chứ

-Vậy phiền anh hãy theo sự dẫn dắt của con đường đằng kia, hoặc không, anh hãy nói cho tôi bíêt con đường nào đang chỉ lối cho anh, để tôi biết đường mà tránh

Dan nhún vai vẻ rất kịch, không nói không rằng. Runo cảm thấy điên đầu lên, chỉ bíêt ngửa mặt lạy giời trong giây lát rồi bỏ đi, mặc cho tên tóc nâu kia bám lấy như cái bóng. Thực sự người này khiến cô thấy sợ, sau cái vụ bói toán ấy

-Runo Misaki, sinh ngày X tháng X năm X, hiện đang là học sinh trường XXX...

Cô gái tóc xanh giật bắn người, kẻ đằng sau cô đọc không sót 1 thông tin nào

-Này! Xin anh đừng bói rồi oang oang bí mật cá nhân của người khác như thế!

Nhìn vẻ mặt cau có của người con gái, Dan thực sự rất muốn cười, nhưng đành cố nhịn. Cậu không muốn châm lửa vào thùng dầu đang năm trong kho chứa có nhịêt độ 50 độ C

-Thực ra thì tôi không có bói, là cô làm rơi cái này, tôi vô tình nhặt được.

Một giây, hai giậy rồi ba giây. Đúng gây thứ tư thì Runo reo lên như bắt được vàng, vội giật lấy tấm thẻ trên tay Dan:

-Ôi, thật cám ơn anh. Anh quả là có lòng tốt, thế mà tôi không nhận ra! Quả thực tôi không biết lấy gì báo đáp, trừ tấm lòng. Vâng, anh cứ hiểu cho lòng tôi, và từ giờ anh không có việc gì để mà gặp tôi nữa nhỉ? Thế nhé, coi như chúng ta không còn liên hệ gì tới nhau, nên từ sau đừng bám theo tôi nữa nhé.

Tuôn xong 1 tràng, Runo chạy vụt đi, mặc cho Dan vẫn chưa kịp hiểu mô tê răng rứa gì cả. Sau cùng, cậu chỉ biết tự cười với bản thân:

-Nhóc ngốc, thỏ càng chạy càng khiến sói muốn săn đuổi

.........................................................................

Đành rằng nhóm của Dan luyện tập rất tích cực, nhưng khi không có cậu thì mọi người cũng chỉ tập trung được 1 lúc rồi lại thôi. Nghỉ ngơi chán chê, Lync vỗ tay để các bạn lên tinh thân tiếp tục, Billy vẫn càu nhàu không ngớt, không thèm đếm xỉa đến bộ mặt hòa hoãn của Baron. Bỗng có tiếng gõ cửa, sẵn bực, Billy cục cằn:

-Cửa không khóa, cứ vào đi!

Một cô gái tóc xanh thò đầu vào, đôi lục bảo khẽ chớp nhẹ, nhìn quanh khắp căn phòng rồi mỉm cười:

-Cho em hỏi, đây có phải nhóm nhạc sẽ giao lưu trong ngày hội của tập đoàn Vectal không ạ?

Lync và Billy đờ người ra vì bất ngờ, bỗng đâu trong cái phòng như ổ chuột của mấy thằng con trai lại có 1 cô bé xinh xắn, lễ phép như thế kia tìm đến. Cho đến khi người này hỏi lần thứ 2 thì Lync mới “tỉnh táo” trước, gật đầu cái rụp

Thế là rất tự nhiên, cô gái chạy vào phòng, chớp mắt đã tới chỗ mọi người, tay bắt mặt mừng:

-Rất vui được gặp các anh. Em là Runo, em muốn hỏi nhóm mình có cần thành viên nữ không ạ?

-Là sao_Billy hỏi nghê ngô, vẫn chưa kịp hiểu gì

-À, là thế này_người tóc xanh cười tươi rói_ em nghe nói nhóm nhạc của các anh rất nổi ở Nhật và đã hâm mộ từ lâu. Em muốn được cùng tham gia biểu diễn với các anh trong đêm nhạc sắp tới. Em có thể hát chính. Nếu không tin, các anh có thể thử em...

-Được, được, tất nhiên là được chứ_ Billy có vẻ hơi choáng sau khi cô gái kia tuôn ra 1 tràng, nhưng ngay lập tức cậu như bắt được vàng, mau mắn đồng ý đề nghị của cô

Đúng lúc ấy, cửa mở, Joe bước vào. Vừa rồi cậu này đi mua đồ uống. Vừa nhìn thấy Runo, đám chai lon rơi loảng xoảng. Thế là Runo lon ton chạy tới giúp cậu nhặt lên, tranh thủ chào hỏi. Xong mấy câu xã giao, cô lại quay sang nói tiếp chuyện với Billy.

Giây phút ngỡ ngàng trôi qua, Joe liền khua khoắng tay chân ra hiệu với bạn mình, nhưng xem ra chỉ có Baron là để ý, chứ Lync và Billy vẫn còn mải nói chuyện. Nhưng rốt cuộc, đôi mắt lam của cậu bạn tóc hồng cứ căng ra khó hiểu, hoàn toàn không chút thấu hiểu cho bộ mặt bất lực của Joe lúc bấy giờ

-Nếu có thể chiều mai em hãy đến tập nhé_Lync hồ hởi

-Vâng, vậy giờ không phiền các anh, em xin phép về trước_Runo cười tươi rói, khi quay người lại, cô vẫn thấy Joe đang vung vẩy tay chân như con khỉ_Chào anh, em về

Joe cũng đành gật gật đầu như cái máy:

-Ừ, chào em

Đến lúc bóng tóc xanh khuất hẳn, Billy sửng cồ với Joe:

-Cậu bất lịch sự vừa thôi, đang có khách mà sao cứ làm động tác khó coi vậy hả!

-Cậu điên à! KHÁCH KHỨA CÁI CON TIỀU ẤY!_Joe hét lại còn to gấp 10 lần Billy khiến mọi người sững người lại

.........................................................................

-Là thế đấy

Sau 5 phút ngắn gọn, Joe đã dẹp được cơn giận của đám bạn, trình bày tất cả mình biết về người vừa nãy, còn nhóm của cậu thì miệng há hốc không đóng lại được.

-G...gì...gì cơ...cái...cái..người...vừa nãy..l...là...ng...người...Dan đang...th...theo đuổi á...._Billy lắ bắ không nên hơi

-Chính xác_Joe gật đầu cái rụp, mặt vẫn đằng đằng sát khí_chẳng nhẽ cậu không nhận ra đấy là con gái của chủ tập đoàn Misaki à? Bọn mình đã xem ảnh cô ta cả chục lần

-Nhưng trong ảnh em nó buông tóc, sao mà bọn này nhận ra được_Lync chống chế_Mà nhẽ ra cậu phải nói luôn cho cả bọn biết chứ

Người con trai tóc chẻ 2 bên giơ nắm đấm lên trước mặt, vẻ bi ai, cất giọng sầu khổ:

-Mình đã ra hiệu từ lúc vào phòng đến giờ, thế mà ai hiểu cho

3 người còn lại trong phòng không biết nói gì hơn, đành cười trừ để nguôi ngoai cơn giận của Joe, cuối cùng, cả bọn chốt lại:

-Vấn đề là chúng ta đang gặp rắc rối. Dan theo đuổi con gái chủ tập đoàn Misaki, đây là điều cấm kị, và cô ta thì xin vào nhóm nhạc của chúng ta. Không được phép để họ có cơ hội tiếp cận nhau như thế này. Phải tách họ ra!

Lync vỗ ngực đầy tự tin:

-Được thôi! Cứ để đấy cho mình, coi như lấy công chuộc tội!





Được sửa bởi Elfin-Ingram ngày Wed Jun 05, 2013 7:14 am; sửa lần 1.

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 EmptyRe: [Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
A có chap mới rồi . Runo xin vào nhóm nhạc à ,không biết Runo thử giọng thì sẽ ra sao nhỉ?? Dan sắp rắc rối rồi mà xem ra cả nhóm nhạc đang cố gắng tách 2 người ra rồi nhỉ ?? Mà Dan nói Runo là thỏ ngốc à ,vui vui .Mau ra chap mới nha chị !!!

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 EmptyRe: [Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
ah 0w0 chap mới 0w0 nhưng chưa đọc 0w0" gomen 0w0"
mềnh com mấy chap trước chap mới này thâu nhoé 0w0"
hydron x runo *chỉ chỉ* *gào rú trong sung sướng* trùi ui từ khi xác nhận rằng dan thuộc về shun và trước khi tạo ra hai em abel abe thì bạn mid đã có tư tưởng ship hai em này *ôm Dương* *hôn Dương* *cầm Dương lắc lắc* TT///w///TT
Mới đầu tưởng em Ru bị OOC 0w0 ai dè...giang san dễ đổi bản tánh khó dời :)) tự hỏi Dan hát hay đến đâu :))
ây da ~~ sao Ren cứ như bị daughter complex ấy nhở :)))))))) cơ mà cuối cùng rể của anh chắc chắn là em Billy 0w0
fic hồng hường dễ xương (dù bây giờ đối với Mid hồng hường là một cái gì đó ở rất~~~ là xa *nhìn về xa xăm*) tuy vài chỗ diễn đạt hơi gượng nhưng mang đến cảm giác nhẹ nhàng và...đây là chuyện Dan bịa??? :))))
thâu để Mid coi chi tiết chap mới ... và cả chap sau rầu com 2 chap 1 lượt lun nhé 0w0

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 EmptyRe: [Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
@ Cat: xin lỗi em vì tiến trình fic chậm thế này, và cũng xin lỗi vì khả năng viết của chị ngày càng dở *ôm mặt*
@Mid: cảm ơn bạn đã ghé fic :))) yup, đoạn in nghiêng này là Dan bịa :-D
@Mình: ôi chap ơi là chap *ôm mặt*
______________________


Chap 5

Sau nửa ngày giở đủ các chiêu trò, đám bạn của Dan cũng thu thập được 1 số thông tin cơ bản về Runo, đại khái như: cô nhóc đang tham gia rất nhiều hoạt động từ thiện và làm thêm; do kết quả học tập tốt nên cô không tốn nhiều thời gian cho trường lớp; ngày mai, lúc 8 giờ, Runo có lịch làm tại cửa hàng hoa của chị họ.

Chẳng mấy chốc, họ đã lên xong kế hoạch của mình...

...............................................................

Xẩm tối, Dan trở về. Đám bạn của cậu đang ngồi với đủ tư thế trên ghế sofa, vừa ăn snack vừa xem TV, chẳng thèm để ý đến sự có mặt của thằng bạn “vô trách nhiệm”. Bình thường, họ sẽ chào đón cậu bằng bất cứ thứ gì có thể ném được và vô vàn lời chửi xéo đầy yêu thương. Vẫn biết đám này nắng mưa thất thường nhưng Dan vẫn có chút chột dạ.

-Ủa, Lync đâu_Dan nhận ra vấn đề

-Vừa ra ngòai mua chút đồ

Billy vừa dứt lời thì Lync mở cửa xuất hiện, trên tay lỉnh kỉnh đồ ăn thức uống. Không chỉ Dan mà tất cả những người còn lại đều thắc mắc, đồng thanh:

-Cậu bắt đầu lên kế hoạch ăn đêm để béo ra đấy hả?

Lync hơi bực mình, nhưng vì kế hoạch, đành phải cố nặn ra nụ cười nhăn như khỉ:

-Để cả bọn ăn mừng. Chiều nay lúc các cậu đi vắng, mình đã “thu nhận” được 1 thành viên mới

-CÁI GÌ!_8 con mắt mở to thô lố nhìn cậu bạn tóc hồng

-Gì mà ngạc nhiên ghê vậy_Lync vừa nó vừa thản nhiên đặt đống đồ lên bàn uống nước_các cậu đang định nói tại sao mình lại tự ý nhận thành viên mới, với lại nhóm chúng ta 5 người như vậy là ăn ý nhau quá rồi, không cần thêm thắt gì đúng không?

Bản mặt vẫn thộn ra của 4 người đối diện (trong đó chỉ có một là bất ngờ thật, còn lại giả vờ) tương đương với một câu trả lời “Đúng”, và cậu bạn nhỏ nhắn tiếp tục dòng cảm xúc:

-Tin mình đi, gặp người này rồi các cậu sẽ không phải hối hận đâu. Đó là một em gái xinh xắn có mái tóc xanh như mắt mình, số đo 3 vòng từa tựa mình, và khuôn mặt đáng yêu như mình. Cô bé hát cực hay, hay hơn cả mình, hát chính thì sẽ rất nổi bật, nhưng quan trọng nhất , bé ấy nói rằng bé là fan của chúng ta từ lâu. Nghĩ xem, một người như thế sao mình có thể từ chối. Vả lại người ta nói “có nam có nữ mới nên xuân”, có thêm thành viên nữa là qúa hợp lí rồi

Sau những lời ca tụng nhan sắc và tài năng chỉ có Lync mới có thể nghĩ ra được, cả đám bắt đầu thấy xuôi xuôi, nhưng ngay sau đó, mặt Billy bí xị:

-Xuân cái mốc xì, nhóm chúng ta chưa đủ rắc rối với mấy thứ tình cảm rồi sao

Dan biết cậu đang bị ám chỉ, nhăn mặt:

-Này, rốt cuộc chúng ta đã làm sao đâu!

Baron tiến tớ vỗ vai Dan:

-Mình nghĩ rằng thêm thành viên nữ chẳng có gì hay ho, rồi sẽ lại có một trái tim chết ngắc ngứ vì kẻ đa tình như Dan

Đồng loạt mọi người ôm lấy hai vai chính mình để giữ ấm, tránh bị nhiễm cảm sau câu chém gió cực lạnh của Baron, riêng Dan lúc này mặt đã méo xẹo

-Linh tinh quá, mình đâu phải kẻ bạ đâu cũng yêu! Đừng khích tướng, mình thích Runo thật đấy, nhất định không yêu ai khác đâu.

Như bắt được vàng, 4 cậu bạn kia xán vào Dan như ruồi bu mật, đồng thanh:

-Nói phải giữ lời, cậu không được phép yêu cô bé ấy, không được nhắc đến 3 chữ “anh yêu em” với người ta. Biết chưa!

Dan đổ mồ hôi ròng ròng, lòng lo lắng bất an

-Ừa ừa, biết rồi...

-Biết chưa đủ, thề danh dự đi

-Ờ thì thề_và rồi Dan trịnh trọng_ Kuso Danma thề trước danh dự của...bố mình, sẽ không nói 3 chữ “anh yêu em” với người mà hôm nay Lync nhận làm thành viên mới


(Cùng lúc đó, ở Nhật, hiện đang là tờ mờ sáng, ông Kuso đang ngồi trong phòng sách, vừa nhấm nháp li trà vừa đọc hợp đồng thì bỗng...Rầm...chiếc quạt trần rơi bụp trước mặt ổng, mảnh vỡ văng tứ tung, trà sánh ra ngoài ướt nhẹp bản hợp đồng. Người cha đáng kính của Dan điếng người không biết làm thế nào, lắp bắp không ra hơi

-Động...động đất...

Phía đối diện, bà vợ đang ung dung ngồi đọc manga của ổng chép miệng:

-Không phải động đất đâu, chắc con trai ông đang nhắc tới ông đấy

Dù sao cũng nhờ các thánh phù hộ nên hai ông bà này không dính chưởng của cái quạt cũng như mảnh vỡ của nó. Chỉ có điều họ tốn tiền mua cái quạt mới và hỏng mất bản hợp đồng~~~)

.................................................

Sáng hôm sau, trong mắt 4 người bạn của Dan thì bầu trời hôm nay bỗng nhiên trở nên trong xanh đẹp đẽ một cách diệu kì. Chỉ trong ít phút nữa, mối lo của họ cũng sẽ được xóa bỏ. Dan nhìn đám bạn của mình không mấy tin tưởng khi Lync dẫn mọi người tới chỗ thành viên mới.

Họ tới một cửa hàng hoa nhỏ nhắn nhưng trang trí khá ấn tượng. Bên ngoài cửa hàng bày một cái bàn đá và một cái xích đu, còn lại hoa thì bày hết bên trong.

Lync bước tới trước tấm cửa kính 1 cách trịnh trọng, theo sau là bốn người bạn. Cậu chàng hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa, một cô bé với mái tóc xanh 2 chùm bước ra

-Tèn ten, đây chính là thành viên mới của chúng ta

Lync chỉ cả 2 tay về phía cô, giới thiệu 1 cách hào hứng với mọi người. Trong khi Dan và Runo đơ người ngay lập tức khi họ nhìn thấy nhau thì 4 người kia thêm dầu vào lửa bằng cách tán tụng Runo, hết quay sang cô lại quay sang Dan giả bộ cười nói giới thiệu làm quen.

Giây phút ngỡ ngàng đi qua, Dan cảm tưởng cuộc đời mình thật hạnh phúc, đúng là duyên số trời định. Cậu nở nụ cười tươi rói, giọng lâng lâng:

-Chào em...

Runo không nói không rằng, quay ngắt vào cửa hàng, 3 giây sau đã trở lại với xô nước đầy

ÙMMMMMMMMMMMM

Người Dan ướt nhẹp từ đầu tới cuối, khuôn mặt cậu trở nên bàng hoàng hơn bao giờ hết

-Xin lỗi anh_Runo nói với Lync_ em không tham gia nhóm nữa, mong anh thông cảm

Nói xong cô đóng sập cửa, không thèm ở lại lấy 1 giây để xem phản ứng của mọi người

..........................................................

-Thế là sao? Thế là sao? Thế là sao?...

Dan cứ lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại câu nói. Đám bạn nhìn cậu ngao ngán:

-Thật không ngờ em nó ghét cậu đến thế. Thôi, chấm dứt tình cảm với em nó đi là vừa

Lập tức Dan đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng:

-Các cậu gài bẫy mình! Các cậu biết thừa đó là Runo rồi bắt mình phải thề vớ vẩn!

-Đâu có, “trong ảnh ẻm buông tóc, sao bọn này nhận ra”_cả 4 người kia đồng thanh, giọng ngây thơ vô số tội

Dù rằng vừa tức vừa...nhục, nhưng nhanh chóng, mặt Dan trở lại bình thường:

-Dù các cậu làm trò gì thì mình cũng không từ bỏ

Đám bạn nhìn Dan xoay gót vào phòng 1 cách ngán ngẩm. Thôi rồi, không có thuốc gì chữa cho cái đàu si tình kia rồi. Nhưng dù sao họ cũng yên tâm, vì Dan rất qúy bố mình, mang danh dự bố ra mà thề thì chắc cậu ta sẽ không nuốt lời, dù từ bỏ hay không họ cũng không thể thành đôi, và cả nhóm vẫn “an toàn”.

-Nhưng mình cũng không ngờ em nó lại phản ứng mạnh thế. Chưa gì đã hắt nước vào người Dan_Baron trầm ngâm

Lync hất ngược mái tóc hồng, mặt song song với trần nhà, giọng đầy tự hào:

-Mọi chuyện đương nhiên là do mình làm đâu vào đấy~~~
..................................................


(flash back)

Gần về khuya, hầu như mọi ngôi nhà trên đoạn phố ấy đã tắt đèn, chỉ có một cửa hàng hoa nhỏ là vẫn mở cửa. Có hai cô gái tóc xanh đang ngồi kiểm tra hàng mới về trong đó

Cốc cốc

Cô gái có mái tóc xanh dài ra mở cửa. Một nụ cười tươi tắn:

-Trùng hợp ghê! Anh tới mua hoa?

Người tóc hồng gõ cửa vừa nãy lắc đầu:

-Anh cố tình tới tìm em. Chẳng là ngày mai bọn anh muốn dẫn trưởng nhóm tới ra mắt, nên để có ấn tượng tốt, anh muốn dặn em chuẩn bị

Cô gái tóc xanh vui vẻ:

-Không có gì ạ. Mà đúng rồi, nhóm anh có 5 người mà hôm nay em mới gặp 4, vô ý thật, em quên mất trưởng nhóm của các anh :)))))))

-Cậu ấy là người hát chính, nếu tham gia nhóm, em và cậu ấy sẽ song ca, nhưng mà Runo này, có chuyện này em cần phải biết_ càng về cuối, giọng người con trai càng ngập ngừng

Cô gái nghiêng đầu thay cho một dấu chấm hỏi

-Chẳng là nhóm trưởng của bọn anh... cậu ấy khá là... ờm thì tất nhiên hành động thì đứng đắn thôi, nhưng cậu ấy có sở thích quyến rũ con gái bằng nhiều cách, và thường thì thành công. Cậu ấy không chung thủy về tình cảm_Lync gãi đầu_ chuyện này tế nhị nên anh hơi khó giải thích. Nhưng dù có làm gì, em cũng đừng thích cậu ta nhé. Em sẽ trở thành thành viên nữ duy nhất của nhóm nên bọn anh thất “ái ngại” cho em đấy

Runo tròn mắt một lúc, sau đó cười giòn:

-Anh muốn gặp em vì chuyện này? Em không biết nhưng chắc không có gì đâu, và thực sự em cũng không thích kiểu con trai như thế. Em với tất cả các anh đều như nhau, là lòng ngưỡng mộ và tôn trọng thôi.

(end flashback)
..............................................................


Cả 3 người bạn nhìn Lync trầm trồ, ngón tay cái giơ lên:

-Cậu thật là đểu cáng, em nó ấn tượng đã xấu nay lại càng xấu hơn về Dan rồi

Trong khi cả đám cười sung sướng bên ngoài thì Dan ở phía sau cánh cửa_đã nghe lén hết mọi chuyện_ bắt đầu lên 1 kế hoạch cho mình

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 EmptyRe: [Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
A chap mới *ôm chị Dương* .Vào com thôi
Vậy là Runo đã có ấn tượng xấu và ngày càng xấu hơn về Dan rồi .Mà Dan cũng si tình ghê ,nhất quyết không chịu từ bỏ Runo .Mà Chan khi nào xuất hiện vậy chị ?Có Joe thì chắc có Chan nhỉ ?Mà chắc Hydron sắp tán Runo rồi .Không biết Dan tính kế hoạch gì nữa ??
Mong chap mới nha chị Dương

description[Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng - Page 5 EmptyRe: [Bakuganfanfic]: Hóa ra chuyện chúng mình đẹp hơn anh tưởng tượng

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply