MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?


MB Forum
Qua bao nhiêu năm rồi, bạn còn nhớ pass không?

MB Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

MB ForumĐăng Nhập
Rất lâu không gặp! Xin phép gửi bạn MỘT GHI CHÚ NHỎ.

[4rum fic] Học viện kì quái

power_settings_newLogin to reply
+14
milky leo
Hino Asa
Ayumi Fuuko
Carol Rido
Sariyo_miame
Kazam hitori
Elfin-Ingram
Ankh
tiểu thư Kẹo Bông
Sanyonara
Mizu Lucifer
rainbow_wings fly high
Khắc Long
arisu_darkon
18 posters

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 Empty[4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
First topic message reminder :

Tittle: Học viện kì quái.

Genre: Romance, Comedy, A little bit horror, Shounen Ai/Yaoi, Supernatural, and many more that i cant cound.

Rated: R (mình đủ tuổi viết rate này chưa nhỉ?~~~~~)

Summary:
Trong mắt tất cả mọi người, học viện Kumori là một học viện dành cho các thiên tài và những người có dòng dõi đặc biệt. Nhưng chả ai biết, hay nói đúng hơn là chả ai được phép biết, nơi đây nuôi nấng những yêu quái và những bán yêu. Một mặt để dần thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với con người, một mặt để nuối nấng chúng thành những sát thủ đi xóa sổ những yêu quái và bán yêu có ý định làm hại con người hoặc ảnh hưởng xấu đến cộng đồng yêu quái.

Tuyển diễn viên:
2 bạn chẻ có khả năng chịu ném đá là nhân vật chính nhất(nam)
2 bạn chả có khả năng chịu ném đá hơi yếu hơn làm nhân vật không chính bằng nhân vật chính nhất(một nam một nữ)
4 bạn chẻ làm nhân vật hơi hơi phụ(nam)
4 bạn chẻ làm nhân vật phản diện
1 bạn chẻ cầm đầu 4 bạn chẻ trên
1 bạn chẻ làm người có thể đọc được quá khứ, hiện tại và tương lai, đây không thuộc phạm trù nhân vật chính hay phụ mà ở giữa giữa đó.

Thể lệ đăng kí: Làm ơn điền vô cái bảng sau.

Spoiler :


Sau khi tìm được hết các nhân vật cần thiết sẽ khóa sổ, bạn chẻ nào ham hố thì bạn chỉ cho làm nhân vật phụ được thui gomen gomen~~~~

Lần đầu viết 4rum fic, có chi sai sót xin bỏ quá cho nah~~~~~~~~~`

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Chap 5

Tóm tắt tập trước: Tác giả là một người cực kì lười cho nên đây sẽ chỉ kể ra những cho tiết chính, còn mấy cái không liên quan đến chap này (mặc dù khá hay ho) thì có đập chết cũng không kể, muốn biết rê chuột lên coi chap 4 giùm. E hèm… Yue gặp được bạn cũ của mình là Akari và đến giờ cậu mới biết cô bé là yêu quái, đã thế còn là yêu quái mạnh chứ không phải bình thường.

Thời mẫu giáo với Yue mà nói không có gì ấn tượng, lúc nào cũng là cậu thui thủi một mình không bạn bè. Thời mẫu giáo với Akari mà nói khá là vui với nhiều bạn bè, được thầy cô yêu mến, được ba mẹ đùm bọc. Nếu nói Yue và Akari là hai thái cực trái ngược nhau hoàn toàn, điều này không hề sai.

Ấn tượng đầu tiên của cô về Yue là lầm lì ít nói, ai lại gần thì trưng ra cái nhìn ‘lại gần là chết’, lúc nào cũng một mình ngồi bên cửa sổ một cách thẩn thơ, ai gọi cũng gần như không nghe tiếng, đôi lúc còn thở dài rất… người lớn. Hoặc ít ra với mấy đám trẻ mẫu giáo thì cái hành động thở dài luôn thuộc phạm tù ‘người lớn’. Trên người cậu thường xuất hiện những vết bầm dập, máu từ vết thương hay dính hết cả vào bộ áo mẫu giáo màu xanh nhạt và những dải vải trắng băng bó khắp chân tay, mặt thường hay xuất hiện những miếng dán hoặc băng dính cá nhân. Cô giáo luôn nghĩ cậu là du côn từ bé, tí tuổi đầu đã đánh nhau nên cho bọn trẻ khác tránh cậu càng xa càng tốt, họ nghĩ chỉ cần cậu bị hư là đủ rồi, đừng để cậu ảnh hưởng đến bọn trẻ khác là được.

Lần đầu Akari gặp Yue là khi cậu đang ngồi trên xích đu tự đung đưa một mình. Cô bé đang chơi bóng với bạn thì bỗng nhiên người đối diện đập bóng ra xa quá, bóng lăn tới chân Yue nhưng cậu chẳng có phản ứng gì, vẫn đờ đẫn như ngủ rồi. Các bạn đều sợ Yue, chỉ có Akari là dám gọi cậu, cô nhờ cậu nhặt quả bóng. Cậu hơi giật mình ngẩng lên từ cái xích đu, ngáp dài một cái, ném quả bóng lại cho Akari rồi lại ngồi xuống xích đu và… ngủ tiếp (ôi thời thơ ấu của ta ơi) Vì sự kì lạ của cậu, Akari quyết định lại gần làm quen nhưng như mọi người nói, cậu đáp lại cụt lủn đến mức khó chịu, lại còn ngáp như thể mình không quan tâm đến đối phương mà sau này khi đã làm bạn với Yue cô mới biết, cậu bị thiếu ngủ mãn tính.

Rồi sau này Akari tình cờ biết cậu chăm sóc cho một bầy nhím ở cái vách núi sau công viên Hakubi thì mới phát hiện ra những bí ẩn về cậu. Quần áo rách và bẩn là do leo trèo lên cái vách đá nhiều, còn máu, vết bầm dập thâm tím với băng bó là do ngã nhiều. Rồi sau này Akari cùng cậu chăm sóc cho lũ nhím, còn dựng cả thang để đỡ phải leo trèo cho mệt nữa và ngẫu nhiên chả biết từ khi nào Akari đã thành bạn của Yue, ngẫu nhiên chả biết từ khi nào mà cả hai gọi nhau là Yue kun và Acchan. Nhưng đó chỉ là thời mẫu giáo, sau đó Akari và Yue học hai trường cấp 1 khác nhau và chả gặp nhau nữa.

“ Yue kun, cậu còn chăm sóc cho bầy nhím hồi đó không? “

Cả hai đang ngồi trên ghế đá gần ký túc xá nam, như mọi khi, Akari luôn bắt truyện trước.

“ Chúng lớn rồi bỏ vào rừng rồi. Giờ mình không tìm thấy chúng nữa. “

“ Yue kun, sao ngày xưa mọi người bảo cậu là đi đánh nhau với những đứa trẻ khác rồi bảo cậu du côn cậu không phủ nhận gì? Trong khi rõ ràng là cậu chỉ đi chăm sóc lũ nhím. “

“ Có chuyện đấy à? “

Yue ngơ ngác nhìn cô bạn giờ đã thấp hơn mình nửa cái trán trong khi cô cũng nhìn cậu với vẻ ngạc nhiên không thể tả. Thì ra cậu chưa bao giờ để ý đến chuyện đấy, hoặc là cậu không để ý thật hoặc là có để ý nhưng nói là không, nhưng với tính của ‘Yue kun’ mà Akari biết thì chắc chắn là lựa chọn số một.

“ Yue kun là yêu quái gì thế? “

Câu chuyện lại được Akari lái sang hướng khác và Yue cũng thuận theo cô bạn. Cậu hơi ngập ngừng nhìn Akari, ánh mắt thực sự chả biết có thể gọi là nói lên điều gì, trống rỗng cũng không phải.

“ Chồn tinh. “

Chỉ một câu trả lời đơn giản mà mất tới mấy phút để suy nghĩ nhưng Akari cũng không truy vấn gì. Yue không biết nói dối, thực sự là cậu có thể biến thành chồn tinh, đấy là một trong vô số hình dạng…

” Mà Yue kun lên đây có tìm được bạn không? Mình có nhiều bạn lắm đó. “

“ Acchan mà, đương nhiên là có nhiều bạn rồi. “ Rồi cậu sực nhớ ra điều gì đó, nắm tay cô bạn thật chặt, nhìn đau đáu yêu thương “ Acchan, cậu có muốn giúp mình tác thành cho hai người này không? “

“ Chỉ cần là tác thành Kumiho với Kureo là mình vô liền “ Akari cũng hứng khởi không kém.

Và thế là ở đâu đó Kureo nhà ta hắt xì hơi và ở đâu đó Kumiho nhà ta tự nhiên cảm thấy vui đến lạ thường mà cóc hiểu sao. Sự đời là thế, ông trời luôn trù dập đời của uke và ưu ái đời của seme, nếu không ổng sao được coi yaoi cơ chứ, bởi vì bạc đãi seme thề sẽ chẳng có gì ‘hay ho’ để coi cả.

~~~

‘ Reng… ‘

“ Ai nha đến giờ vô lớp rồi a, hẹn gặp lại Yue kun nha. “

Cô bạn chào tạm biệt cậu rồi bóng dáng nhỏ bé ấy khuất đi nhanh chóng sau dãy hành lang dài dằng dặc. Cô bạn là một người hiền hòa dễ mến, chắc chắn có rất nhiều bạn, chắc chắn vậy, còn một người nguy hiểm như cậu thì có lẽ cô độc cả đời là an toàn nhất. Giờ nghĩ lại, có lẽ đừng làm bạn với Akari vẫn sẽ tốt hơn, cậu không rõ khi nào mình sẽ trở nên điên loạn và giết ai đó.

‘ Phụp ‘

Cậu đang đứng ngẩn ngơ ở hành lang bỗng có người đâm vào cậu, cậu có thể cảm nhận rằng người này cao lớn hơn mình khá nhiều, thực chất hình thể của một thằng nhóc 15 tuổi cũng chả phải to lớn gì cho cam. Cậu ngước nhìn lên, đập vào mắt đầu tiên là một đôi mắt xám bạc sắc lạnh ngả sang màu vàng xói thẳng vào như đục khoét hai lỗ trên ngực cậu vậy, nhưng cái nhìn sắc nhọn chỉ vụt qua như một tia chớp rồi biến mất mà không để lại mảy may một dấu vết. Yue không thấy sợ gì cả, chỉ là cảm thấy kì lạ khi chả thấy người này nói gì hết mà nhìn cậu một lúc lâu vậy.

“ Ai nha ainha~~~ Xin lỗi tôi đi không để ý đường đi nên lỡ đâm vào cậu “ Người này phẩy phẩy tay xin lỗi cậu, thái độ cứ thấy cợt nhả thế nào, hoàn toàn khác với thái độ lạnh lùng ban nãy.

Yue không nói gì cả, chỉ bỏ đi, coi như lời xin lỗi được chấp nhận và cậu không chấp nhặt. Từ một góc nào đó, một cậu con trai khác bước ra, mái tóc tím kì quái hơi nghiêng theo hướng đầu cậu.

“ Đã gặp rồi à? Thấy thế nào? “

Mặc dù xuất hiện bất ngờ nhưng có vẻ cậu con trai tóc đen kia đã quen với điều đó nên cũng không ngạc nhiên

“ Trông rất dễ thương. “

“ Lần này người ta là con trai đấy, dễ thương không phải là một lời khen dành cho một thằng con trai. “

“ Nhưng kiếp trước là con gái mà nhỉ? “

Đôi mắt đỏ lườm cậu trai cái té khói nhưng cũng nhanh thu lại, nhìn theo hướng Yue từng đi.

“ Tsuki, con người này không bao giờ có thể được hạnh phúc sao? “

“ Karoru, cậu biết thừa với cái thứ đó kí sinh trong cơ thể thì sẽ không bao giờ hạnh phúc được mà “

Và cùng một lúc, cả Tsuki và Karoru đều có chung một suy nghĩ.

‘ Nếu đã là một con quái vật thì sẽ chả bao giờ có thể hạnh phúc được. ‘

“ Thôi được rồi, mình lên lớp đây. “ Karoru quẳng đại một câu rồi đi, bỗng tay áo bị nắm lại.

“ Karoru kun “Ánh nhìn tha thiết như nhìn người yêu, Tsuki giật giật áo cậu “ Mình quên đường đến lớp rồi, cậu dẫn mình đi đi. “

“ Nhưng hiệu trưởng vừa mới chỉ đường 3 phút trước cơ mà. “ À xém quên, Tsuki nhà ta mắc tật mù đường, thôi đằng nào cũng học cùng lớp, dẫn luôn theo cho nhanh “ Dẫn thì dẫn. “

~~~

Sau ăn trưa là tiết học buổi chiều, buổi chiều gồm có 2 tiết toán, tiết lý, tiết anh, tiết hóa là cuối cùng. Giờ học diễn ra bình thường đến chết người, thanh thản đến nỗi các thầy giáo cứ ngỡ cả lớp bị bắt cóc và thay thế bằng một lũ búp bê hoặc hình nhân. Giờ học kết thúc thì sẽ đến tiết mục bọn học viên đạp lên nhau đi qua cái cửa ra vào bé tẹo. Không giống với các thằng bạn cùng tuổi khác, Yue về luôn chứ không hội đàn đúm chơi game hay xem JAV, và có vẻ Kumiho cũng vậy.

“ Nhóc, sao ngươi hay về sớm thế? “

Hôm nay Arusha và Kureo có việc bận ở hội học sinh nên không về cùng được, có vẻ đã có tên nào đó to gan lớn mật đi vẽ trên tường khu lớp học và giờ đang bị Arusha truy tìm còn Kureo sẽ đảm nhiệm việc tẩn tên đó.

“ Hôm nay Junjou Romantica ra tập mới, em phải về sớm coi, tập này là tập về Nowaki với Hiroki đó nha~~~ Không được phép bỏ lỡ. “

Bí ẩn của vũ trụ là, Yue vừa nhảy chân sáo vừa ca hát. Trong mắt mọi người, cậu là một người kì lạ kiêm khó hiểu kiêm bí ẩn kiêm nguy hiểm kiêm trẻ con kiêm… nên việc cậu nhảy chân sáo nói muốn về nhà xem một bộ phim SA mà nói là cảnh tượng ‘không thể nào tin được’ thậm chí với cả Kumiho.

“ Ta phải đi mua dou D18 đây, nhóc biết dou Koi to ai to koroshiyasan bán ở đâu không? “

“ Thì ở tiệm Asadouhan, nó bán cả đồ ăn sáng và d… KUMI SAMA, ANH THÍCH D18 SAOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO? “

Giọng nói đang từ tần số bình thường lên đến tần số của động cơ phản lực tên lửa, không hiểu thế quái nào mà Kumiho nhà ta vẫn chịu được, hắn từ từ quay đầu lại nhìn tên nhóc nhỏ hơn mình tuổi.

“ Sao? “

“ Ah~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Sao lại là D18 sao không phải là 6918 cơ chứ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ “

“ Cái gì? Nhóc ship 6918 sao? “

Yue thì ở đó rên rỉ như đứa điên còn Kumiho thì bắt đầu có dấu hiệu muốn đập đầu vào tường cho chết luôn đi cho rồi. Tại sao đồng minh đẩy anh vào tay mình lại là kì phùng địch thủ trong việc ship KHR cơ chứ? Tự kỉ được 2 3 phút gì đấy cả 2 bình tĩnh lại, Yue bắt đầu trước.

“ Được lắm, giờ đây hai ta vừa là bạn vừa là thù. “

Cả hai nhìn nhau bằng ánh đề phòng lẫn nguy hiểm như thể sắp sửa phải giết người bạn thân nhất trên chiến trường vậy. Và rồi ai đi đường người nấy, một đến tiệm Asadouhan một về lại kí túc xá, trong đầu không ngăn nổ suy nghĩ ‘tại sao nhóc/ảnh không phải fan D18/6918 cơ chứ’. Về đến phòng tự nhiên thấy hai bóng người đứng trước cửa phòng, một tóc tím một tóc đen, có vẻ đang lưỡng lự về việc gõ cửa phòng.

“ Xin lỗi, các anh là ai? “

Yue đánh bạo lại gần hỏi, họ quay lại nhìn cậu một lúc. Cậu không thể nói ánh mắt của họ ý vị là như thế nào, nửa đau thương nửa như… lâu rồi mới được gặp lại cậu vậy. Người tóc tím là người lên tiếng trước, màu đỏ của đôi mắt đã lấy lại được vẻ lạnh giá vốn có.

“ Xin chào, chúng tôi là người của phòng đối diện. Bọn tôi nghĩ ít nhiều cũng cần làm quen sau này còn nhờ cậy vài thứ. Tôi là Rido Karoru, tên ngốc đang cười chẩy thây chẩy xác này là Tsuki Fuui“

Giọng nói đều đều, khó khăn lắm mới bắt được một sợi chỉ cảm xúc mỏng manh yếu ớt tưởng siết một chút thôi là vỡ được, cậu bạn bên cạnh vẫn cười hớn hở vô tư lự trái ngược hẳn bạn mình. Cậu gật đầu đồng ý chấp nhận ý tốt của người ta. Lúc nào nhỉ, đã từng thấy khuôn mặt hớn hở kia đeo lên cái mặt nạ lạnh lùng kia nhìn cậu chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống.

“ Hẹn gặp lại nhé, Yue. “

Cậu giật mình quay lại thì đã chả thấy hai người họ đâu, biến mất hết cả tung tích, mà nhớ lại thì cậu cũng chẳng qảm nhận được chút khí nào của hai người lạ này, như là không hề từng tồn tại. Làm thế nào mà họ biết tên cậu, cậu nhớ cậu chưa hề mở miệng nói gì về thân thế mình cơ mà. Những câu hỏi đi theo đầu óc cậu đến cả khi cậu đã vào phòng tắm.

“ Về căn bản tính tình vẫn lạnh lùng như xưa. Nhưng cái bản mặt và dáng người dễ thương có lẽ đánh chết không đổi nổi. “

Tsuki chả hiểu lấy cái kẹo mút từ đâu ra ngậm vào miệng, ngậm cũng không yên mà còn lắc qua lắc lại thanh kẹo. Karoru bắt đầu khó chịu với tên đồng đội.

“ Tôi nhắc lại, người ta là con trai, con trai đó. Bảo một thằng con trai là nó dễ thương thà đào mồ chôn nó luôn đi cho xong. “

“ Nhưng cũng không thể phủ nhận một điều là Mitsuyou Yuegara dù có qua bao nhiêu kiếp vẫn dễ thương như vậy. “

Karoru thở dài theo cái kiểu ‘hết cách với cậu rồi đấy’ trong tên kia vẫn thản nhiên chơi đùa với cái kẹo mút đáng thương. Cậu hướng ánh mắt nhìn về phía gian phòng 306 bên cạnh.

“ Dù thế nào tôi cũng không tin tên cáo Kumiho đâu. “

“ Ah~~~ Nhưng ‘tên cáo Kumiho’ là một phần kế hoạch mà phải không? “

~~~

Tên đần độn dám cả gan làm láo ở học viện Kumori cuối cùng cũng bị bắt và hình phạt hoàn toàn không phải là bị Kureo tẩn, đang nghĩ thằng cha đó may lắm hả, nó bị bắt phải nude chạy quanh sân trường rồi hét ‘tôi là đồ biến thái thích thẩm du’. Hình phạt do ai nghĩ ra hả? Arusha nhà chúng ta đấy, mặc dù Kureo hơi thấy không hài lòng vì không được đánh người nhưng nhìn cái bộ dáng khổ sở của tên kia lòng tự nhiên thấy thanh thản kì lạ. Cả hai đi cùng nhau về phòng, ờ thì phòng cả hai ở cạnh nhau mà.

“ Bye. “

“ Uhm… um… “

Miệng Kureo đang ăn một lúc 2 cái Taiyaki nên không thể nói tậm biệt cho ra hồn được, mà một tay đang cầm cả bịch Taiyaki to đùng một tay đang cầm cốc cà phê vẫn còn mới cứng vừa mua về từ tiệm ăn nhanh, vấn đề bây giờ là mở cửa thế nào? Anh vẫn đứng đấy nhìn chằm chằm vào cánh cửa nghĩ cách mở nó ra, miệng vẫn nhai Taiyaki nhóp nhép như là cánh cửa sẽ tự mở cho anh vào vậy. Chả hiểu sao nó mở ra thật, té ra là Kumiho đã ở trong rồi.

“ Oya~~~ thật là linh cảm tình yêu đấy. “

“ Uhm… um… “

Điều kì lạ là anh chả có phản ứng gì cả ngoài ừ ừ vài cái rồi thản nhiên đi vào trong, đặt túi Taiyaki và cốc cà phê xuống bàn. Kumiho hí hửng vào theo thì bị đập ngay một phát vào đầu, ngẩng đầu lên thì hóa ra là anh đánh, tay vẫn cầm Taiyaki, miệng vẫn đang chén hai cái Taiyaki một.

“ Tội xàm ngôn. “

Anh quẳng đại một câu vậy rồi đi vào nhà tắm, lúc hắn thấy cửa không khóa còn định giở trò phá cửa. hóc ra là vào nhà vệ sinh rửa tay, làm hắn mừng hụt. Và vì tội phá cửa phòng vệ sinh mà hắn mà bị anh đập cho thêm vài cái rồi bắt hắn không sửa xong cửa không được lên giường đi ngủ. Nhưng chúng ta đang nói đến Tsubasa Kumiho, hậu duệ của Cửu Vĩ Hồ Ly, với hắn việc này chỉ cần phân thân thành nhiều đứa là việc sửa cửa loáng cái xong nên Kureo hổng có làm khó hắn nổi.

Ở phòng bên Yue đang bình thản ăn cơm với miso và còn để cốc coca bên cạnh nhìn Arusha vô cùng mệt mỏi bước vào, cậu nhìn được đúng 3 giây rồi lại chúi đầu vào ăn và xem Junjou Romantica tiếp. Không hiểu vì sao Arusha cứ có cảm giác bị em trai cự tuyệt mặc dù cả hai chả có huyết thống gì hết và chỉ có anh đơn phương coi cậu là em trai còn Yue chưa bao giờ coi anh là anh trai hết. Cơ mà cũng khá quen với thái độ dửng dưng của Yue rồi nên Arusha chỉ ngồi xuống cạnh cậu coi phim.

“ Hôm nay tập mấy? “

“ Tập 4, tiêu đề là mọi chuyện đều từ cái miệng mà ra. “

“ Hình như Nowaki đang gặp rắc rối hả? “

Và chủ đề cuộc nói chuyện cứ xoay quanh chủ đề về mấy bộ phim SA đang và sẽ được chiếu trên kênh Animax, rất yên bình (chắc thế) khác hẳn hai người sẽ thành vợ chồng trong một tương lai không xa phòng kế bên.

~~~

Kumi sama: Thành thật xin lỗi anh cơ mà dạo này chắc biến anh thành trung khuyển công với thê nô công mất rồi mặc dù vẫn biến thái

Miku chan: Mình hổng định bơ hay bỏ xó ai hết đâu nha~~~ Cơ mà Akari cũng đóng vai trò quan trọng lắm đó nha~~~

Ngày lành nha mọi người~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Chap mới kìa~~~*tung bom...lộn, tung bông*
Cuối cùng cũng ra chap~*chấm nước mắt*
Quả thật là tớ rất tán thành việc Creo-nii vs Kumiho-senpai ah~~~
Cơ mà...*ngó**ngó*
WTH!!!!
Kiếp trước của cậu là gơ á~~~
Khá là ngạc nhiên ah~~~
Bên rum khác tớ cũng có người quen thích 6918 đó ah~~~
Nói đúng là fan của Mukuhiba-san~
Thế thôi ah~
Hóng chap~~~~
P.s: giựt tem~*lấy tem**bỏ két sắt*
Bảo vệ để ko bị senpai cướp tem~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
trung khuyển công là gì vại ah? [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 18 cơ mà anh đúng là thê nô công mà [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 13
1 điều thú vị : vụ thần giao cách cảm và vụ phá cửa vừa mới THỰC SỰ xảy ra cách đây không lâu [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 19
cơ mà Karoru là ai đk vại ah? [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 17 anh đã quên [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 7
chap hơi ngắn chút cơ mà thú vị ah [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 1 không biết kế hoạch của Sù và Karoru là gì đây ha [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 3
hóng chap và nhét thêm nhiều cảnh *beep* vào nữa nhoa [4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 12

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Phong bì nga


Sự đời là thế, ông trời luôn trù dập đời của uke và ưu ái đời của seme, nếu không ổng sao được coi yaoi cơ chứ, bởi vì bạc đãi seme thề sẽ chẳng có gì ‘hay ho’ để coi cả.

Chẹp chẹp, seme có chút bạc cũng đâu vấn đề ha X-) Hãy nhìn xem bao nhiêu fic anh Dứa đã bị trù dập tơi tả như thế nào =]]]]
Cơ mà cứ nhìn Tom and Jerry là đủ hiểu:=)): 


“ Ah~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Sao lại là D18 sao không phải là 6918 cơ chứ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ “

*bắt tay* chị thấu hiểu tâm trạng của em TT^TT



“ Tôi nhắc lại, người ta là con trai, con trai đó. Bảo một thằng con trai là nó dễ thương thà đào mồ chôn nó luôn đi cho xong. “


Arisu~ chúng ta đã nói bao nhiêu lần là "Sẻ dễ thương" rồi :gian: 

Nee chỉ nhận xét mấy câu này thôi, còn lại để mọ người đánh giá:) 


description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Chap 6

“ Ai nha~~~ Lâu lắm rồi Umi chan mới gọi chúng ta đó nha~~~ Vậy ra cô ta chuyển thế rồi à? “

Đôi mắt màu xanh dương ánh lên vẻ tinh nghịch, ngón tay vẫn xoắn xoắn lọn tóc vàng thả tự do hư hỏng bên gáy, cô bạn trông khoảng 14, 15 tuổi nhìn sang cô bạn đang đứng bên cạnh.

“ Về cơ bản chúng ta cũng chả có cơ hội xuất hiện nữa là… “

Cô bé đứng bên cạnh, có vẻ cũng cùng tuổi, ngáp một cái đầy ngái ngủ, gió thổi bay mái tóc vàng kem che đi đôi mắt violet xanh đang lờ đờ lờ đờ, nếu nhìn từ xa chắc ai cũng nghĩ cô bé này oai phong lắm.

“ Cơ mà Washichan, chuyển thế nhìn trông thế nào? “

“ Kiếp trước trông thế nào kiếp này nhìn thế vậy. “

“ Thế còn giới tính? “

“ … “

Tự nhiên Washi im lặng hẳn đi, tay để tựa dưới cằm suy tư, xong lại nghịch nghịch cái kẹp tóc hình cỏ bốn lá đang cặp trên đầu. Cô bạn kia vẫn chờ câu trả lời của bạn mình.

“ Ayumi, chúng ta vừa mới tới, có lẽ nên đi diện kiến Umiko san thôi. “

Cái này được gọi là chuyển chủ đề vì không biết phải đáp trả đối phương ra sao, vì Washi nhảy vút đi luôn nên Ayumi cũng phải hấp tấp đuổi theo gọi với về phía cô bạn và quên béng mất câu hỏi vừa rồi.

“ Cơ mà chắc là con trai nhỉ? “ Nụ cười bí ẩn hiện lên trên khóe môi cô bé tóc vàng kia, nhưng đôi mắt thì một chút ý cười cũng không có, một chút cũng không “ Cậu cũng nghĩ vậy mà Washichan. “

“ Đừng có mà đọc ý nghĩ người khác suốt như vậy nữa, đồ quỷ độc tâm. “

Nóc nhà khu kí túc xá lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có của nó. Gió thổi dụ dỗ những chiếc lá đã già sắp rụng đi theo mình đến một vùng đất mới, khi chúng tin, chúng sẽ nhận ra chả có vùng đất mới nào hết, chỉ rơi xuống đất và héo khô qua ngày mà thôi. Tiếng gió lướt qua từng dãy cây tạo thành những tiếng xào xạc quen thuộc đến không thể quen thuộc hớn. Cái lạnh buốt của buổi tối khiến những giọt sương đọng lại trên lá day dứt mãi chả rơi xuống.

Cảnh tượng yên bình này, sẽ còn tiếp tục trong bao lâu?

~~~

“ Fuuko Ayumi xin được diện kiến. “

“ Arashi Washi xin được diện kiến. “

Cả hai cúi người một cách kính cẩn trước người con gái tóc xanh dương đang ngồi một cách cẩu thả trên bàn giáo viên một lớp học nào đó, hay tay tựa ra sau, chân trái gác lên chân phải, đôi mắt thì chả có vẻ gì là ngiêm túc. Đó là Omoni Umiko, người mà Ayumi và Washi phải diện kiến.

“ Miễn đi, các ngươi vào đây như thế nào? “

“ Với cái danh là học sinh, chúng tôi sẽ theo dõi Yuegara thật cẩn thận. Chúng tôi có thể xem xem kiếp này cô ấy ra sao chứ? “

“ Không còn ‘cô ấy’ nữa, là ‘cậu ấy’. “

Nói rồi cô ném bừa một bức ảnh ra trước mặt hai người, là hình của cậu. Washi cẩn thận nhặt nó lên coi, không biết là chụp lúc nào và khi đấy cậu ở đâu nhưng lúc nào phảng phất quanh cậu cũng có chút buồn buồn, một chút cô đơn chẳng tài nào dứt ra được, kiếp trước cũng vậy. Washi xem xong chuyền lại cho Ayumi coi, không khác với kiếp trước mấy, chỉ có tóc ngắn và là con trai thôi, còn vẫn dễ thương. Thay vì trả lại cho Umiko, Ayumi lại nhét luôn vào túi áo mình một cách cực kì thản nhiên, mặc dù chủ nhân cô không phiền lắm về điều này.

“ Cơ mà Umi chan, seme chan của tui thế lào òi? “

Một phát gạt phắt đi không khí căng thẳng, lại giở giọng điệu bất cần đời kia ra ăn nói thân mật với Umiko như ăn nói với bạn bè thân thiết lắm, chỉ có thể là Ayumi.

“ Dorimu không sao cả. Nó đang làm do thám bên lớp của Yuegara, quan sát Kumiho và Kureo cho ta. Giờ nó đang ngủ, nó học ngay lớp bên cạnh lớp ta thôi. “

“ Umiko sama, tui học chung lớp với seme chan được không? “

Vừa mới hớ hênh vậy mà đã trở về tôn nghiêm, lại còn ra vẻ tội nghiệp cầu xin nữa, đây, thêm một lần nữa, chỉ có thể là Ayumi.

“ Làm được thì ngươi xin vào học lớp của Dorimu đi, ta không cấm, nhưng không giúp ngươi đâu. “

“ Yeah~~~ “

Nói xong Umiko biến mất như một làn gió, chả để lại tung tích gì về việc cô đã từng ở đấy. Ayumi ăn mừng hớn hở một lúc chợt nhận ra điều gì đó rồi nhìn như đã 80 tuổi đến nới, vô cùng chán nản đi về phía cửa ra.

“ Sao thế? “ Washi hỏi.

“ Washi chan, trong chúng ta có ai biết cách xin nhập học không vậy? “ Cô bạn rầu rĩ nhìn bạn mình xong lại quay đi “ Biết ngay là không biết mà. “

“ Đừng có mà đọc suy nghĩ người ta nữa. Ta không biết nhưng chắc chắn Dorimu biết, thử hỏi seme chan của ngươi xem. “

Ờ đúng rồi nhể, thế mà không nghĩ ra, cô bé lại kêu rối rít rồi phóng như bay ra ngoài cửa. Washi nhìn theo bóng cô bạn khuất đi còn nhanh hơn cả ánh sáng, nghĩ, không biết tối nay sẽ ngủ đâu đây, hay là ở ngoài băng ghế nhà trường?

~~~

Một trong số những bí ẩn của vũ trụ là, hai người có tính cách trái ngược nhau hoàn toàn, một tưng tửng một lạnh lùng, như Karoru và Tsuki, lại có thể ở với nhau mà không có một cuộc cãi cọ hay ẩu đả nào, thậm chí cả hai chả bao giờ nghi ngờ sau lưng tên kia làm gì. Karoru rất ít giao tiếp, cực ít giao tiếp, hầu như chả nói chuyện với ai nếu thật sự cần thiết, Tsuki lúc nào cũng nói chuyện được, gặp một con mèo cũng bắt chuyện được với nó chứ đừng nói đến người thường. Vậy mà học vẫn có thể ở cạnh nhau mà không xảy ra xây xát hay cãi cọ, quả là một phép màu. Tuy nhiên, chúng ta không phải đang nói về chuyện đó.

“ Karo chan, có thấy tên tớ giống chữ suki* không? “

“ Về căn bản chỉ khác nhau về nhóm chữ thôi mà. “

Hôm nay cũng vậy, được xếp ngồi cạnh nhau nên lúc nào Karoru cũng phải nghe Tsuki nói về mấy chuyện trên trời dưới đất về đủ mọi loại chủ đề và trên mọi phương diện. Mặc dù chơi thân với tất cả mọi người trong lớp nhưng nếu là đối tượng để nói chuyện với mình aka nghe mình nói lảm nhảm thì Tsuki chỉ chọn mỗi cậu. Lý do à? Thích thế (=.=)

Karoru vân vê cái vòng cổ của mình nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng chả ai biết là cậu đang ngắm cái gì. Bọn con gái trong lớp nói rằng cậu trông rất cool, nói chung cái vẻ lạnh lùng và đầy phòng bị, ý ở đây đang nói là không tiết lộ thông tin cá nhân và vân vân, của cậu rất thu hút. Còn Tsuki thì không hỏi đã nói, là một người cởi mở phải biết, ai cũng nói chuyện được, và không ai dám chắc là Karoru có thật sự muốn nói chuyện với cậu ta hay không mặc dù Karoru không có hứng thú lắm với việc nói chuyện với Tsuki.

“ Tsuki có vẻ vui vẻ nhỉ, cho tụi này nhập hội được không? “

Cái giọng này vô cô cùng quen thuộc, cậu đã nghe qua đến hàng ngàn lần rồi chứ không phải lần một lần hai. Tsuki đứng bật dậy nhìn chằm chằm vào hai cô gái đang đứng ngay trước mặt mình vói ánh mắt thù địch.

“ Washi và Ayumi à, có ai lại ngờ được hai cái tên đẹp như vậy lại có chủ sở hữu xấu đến vậy không! “

“ Ấy ấy, Tsu chan, ai lại ăn nói với con gái như thế cơ chứ, cứ vậy cậu sẽ không có bạn gái đâu nha. Chúng ta chỉ đến hỏi thăm thôi mà. “

Bỗng nhiên cảnh vật biến đổi thành ra cả bốn ngươi ở trên sân thượng, một thanh đao sắc nhọn kề ở cổ Ayumi nhưng cô bé chẳng hề run sợ mà vẫn đứng đó cười trong khi Washi bắt đầu rút cái kẹp tóc ra, nó hóa thành một con dao sắt bén. Nhưng đúng lúc đó Tsuki đứng sau lưng Washi cũng chĩa thanh katana lạnh toát vào lưng cô, biểu cảm vui tươi hớn hở thường ngày giờ bị dẫm nát hết, đôi mắt xám bạc chỉ còn nhìn tấm lưng cú Washi một cách lạnh lùng.

“ Karoru, vẫn bí ẩn xuất hiện bất ngờ như trước nhỉ? Phải nói là cậu đã giấu ám khí rất giỏi đấy, tôi cũng rất bất ngờ. “

“ Nói, Umiko lại nhắm vào Yue sao? “

“ Tại sao lúc nào cũng đi thẳng vào vấn đề nhỉ? Tại sao chúng ta không tán dóc một chút trước đã? “

Thanh kim loại lạnh ngắt ấn mạnh hơn vào cổ Ayumi khiến cô hơi khó thở, nhíu mày lại.

“ Ngươi nên nói ra thông tin ta muốn nhanh lên, nếu không muốn lưỡi đao này cắt mất cái đầu xinh đẹp của ngươi. “

Ayumi cười nhẹ, quả là Karoru, đã qua từng ấy thời gian mà cái tính nghiêm túc khó chịu vậy vẫn không đổi, không hiểu sao Yue ngày trước ‘cô ta’ cảm hóa được cậu ta.

“ Thậm chí nếu ta nói có, cậu sẽ làm được gì? Không biết Umi chan đang ở đâu, không biết gì về kế hoạch của Umi chan, cũng chả đủ sức chống lại Umi chan, có trả lời thì cậu sẽ làm được gì? “

“ Cô bé à, cô nên nói đi, sự kiên nhẫn của Karoru mặc dù nhiều nhưng có hạn đấy. “

Tsuki nhấn kiếm vào lưng Washi, mũi kiếm xé nát lớp áo đâm mạnh vào lưng cô khiên máu rỉ ra. Ayumi thấy vậy cũng đành chịu thua.

“ Thôi được rồi, đúng là Umi chan đang nhắm vào Yuegara. Nhưng thậm chí có biết điều đấy thì hai cậu có thể làm gì cơ chứ. “

Bỗng nhiên thanh đao trên cổ bị thu lại, mũi kiếm chĩa vào lưng Washi cũng nằm yên vị trên tay Tsuki, ngoan ngoãn đặt trên vai khổ chủ.

“ Chỉ cần biết vậy là đủ rồi. “

Rồi cái quang cảnh lại lu mờ, họ lại trở về phòng học của lớp mình, Tsuki lại vui vẻ tán phét với mấy thằng ngồi bàn trên, Karoru lại vân vê cái vòng cổ và nhìn ra ngoài cửa sổ. Như thể sự kiện nhỏ trên sân thượng chưa bao giờ xảy ra vậy. Quả là sau từng ấy thời gian kĩ năng của hai người bọn họ đã tăng lên, lần này có lẽ cuộc chiến sẽ dữ dội hơn nhiều. Ayumi và Washi lại trở về lớp của mình.

“ Nếu bọn chúng ở đây thì chắc chắn cô ta cũng ở đây. “

Karoru lo lắng nhìn ra ra chỗ Yue đang ngồi đọc sách, cậu lúc nào xung chỉ có một mình, dù là kiếp trước, hay kiếp này, thì vẫn cô độc đến đau thương, đến nhói lòng mà không thể lại gần. Yue của kiếp trước, là một cô gái mạnh mẽ dù có bị vùi đập cũng vẫn sẽ đứng thẳng, tự tin dù hơi cao ngạo, Yue của bây giờ lại là một cậu bé khó gần và vô cảm, mặc dù tính cách vài phần có na ná giống kiếp trước nhưng kiếp này, cậu còn cô độc hơn nữa.

“ Karo kun, lúc đấy trên sân thượng mình đã bảo vệ cậu đấy, bây giờ thưởng cho một nụ hôn đi. “

“ Cậu đó, đi chết đi cho tôi, ra sông Hoàng Hà bên Trung Quốc ấy, cậu nhảy tôi đẩy. “

~~~

‘ Phịch ‘

Cái cặp sách bị ném mạnh lên giường, Karoru rất hiếm khi bực bội như vậy, mà có bực bội cũng chưa bao giờ thể hiện ra bằng cả nét mặt và hành động như hôm nay. Tsuki cũng khá hiểu lý do, bạn sẽ có tức giận không khi mà kẻ thù ở ngay trước mắt mà không thể xuống tay giết chúng, cả hai đang thầm nguyền rủa luật pháp của con người bây giờ là không cho phép giết người công khai.

“ Cái đám đó, làm thế nào chúng vào được đây? “

Karoru ngồi phịch xuống giường đầy tức tối, suy nghĩ một chút rồi lại nằm vật ra giường. Tsuki lại ngồi ở cạnh giường cậu.

“ Cậu biết mà phải không? Umiko là điên loạn, nhưng không ngu, vì cái gì mà cô ta lại không tham gia vào cuộc chiến này. “

Cậu lại rúc đầu vào sâu hơn trong gối.

“ Nhưng cô ta không thể để cậu ta yên dù chỉ một kiếp sống thôi sao? “

“ Tôi nghĩ, cả cậu và tôi đều rất rõ câu trả lời, đúng không? “

“ Tch... Tôi ghét nhất là khi cậu nói đúng. “

Gió bên ngoài không chỉ lật tung đống lá trên sân trường mà còn đánh mạnh vào cánh cửa sổ phòng đang hờ hững mở khiến nó mở tung ra, làm Karoru giật mình đánh thót một cái. Cậu đành thở phài định đứng dậy đóng cửa thì Tsuki đã đứng lên đóng cửa giúp, và thế là cậu lại nằm xuống đối mặt với bức tường, nhất quyết không nhìn ra ngoài nữa và mong rằng một giấc ngủ sẽ giúp mình cảm thấy đỡ tức hơn. Chợt Karoru cảm thấy có một sức nạng trên eo, quay lại thì đã thấy Tsuki đặt tay qua eo mình xuống phản giường bên kia nhìn vào cậu chằm chằm.

“ Karoru, ngủ đi nữa thì cậu vẫn sẽ không bớt tức được đâu. “

“ Im đi. “

Karoru dí mạnh cái gối vào mặt thằng bạn mình nhưng cậu chỉ để yên rồi lại cúi gục đầu xuống.

“ Tôi biết chứ, nhưng tôi có thể làm gì khác cho cậu ấy. Nếu thay thế được với cậu ấy tôi đã làm từ cả mấy kiếp trước rồi. “

“ Cậu thì hiểu gì cơ chứ, cậu đã từng thực sự quan tâm đến cậu ấy chưa, cậu chỉ muốn làm tròn nhiệm vụ là bảo vệ cái thứ trong người Yue thôi. “

“ Cậu cũng đâu phải muốn bắt cặp cùng tôi, là do cậu chọn bừa trong cả đám đồng đội thôi. “

Karoru đè cậu ra đánh túi bụi vào cái gối đang bịt trên mặt cậu, cậu cũng chẳng phản ứng gì cho đến khi nghe câu cuối thì vùng lên khóa chặt Karoru trên giường. Cái gối rơi xuống, bây giờ Karoru mới nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của thằng bạn.

“ Tôi không chọn cậu vì chọn bừa trong đám người kia. “

Đôi mắt xám bạc ngả sang vàng hơi trùng xuống đượm buồn, mái tóc đen phủ xuống dần che mất biểu cảm của cậu.

“ Tôi đi xem tình hình của cậu ta chút. “

Nói rồi cậu biến mất luôn, để lại Karoru vẫn còn sững sờ nằm trên giường.

~~~

suki*: Có nghĩa là thích, Tsuki có nghĩa là mặt trăng, về căn bản là hai chứ su và tsu cùng thuộc nhóm âm u nhưng khác hàng.

Chap này là hổng có tí cho về các nhân vật chính của fic hết mà chỉ phục vụ nhu cầu cho thêm nhân vật mới vô fic thui ah~~~ Cơ mà mong là có người com. Vì hơi ép buộc nên phải ghép Tsuki với Karoru, có chi không đồng ý làm ơn đừng khiếu nại với tác giả ạ.

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Bóc tem này^^

“ Ayumi, chúng ta vừa mới tới, có lẽ nên đi diện kiến Umiko san thôi. “

Oi, cái từ "diện kiến" khiến nee có 1 tầm cao đáng kể :v Tự hào ghê :v

Washi xem xong chuyền lại cho Ayumi coi, không khác với kiếp trước mấy, chỉ có tóc ngắn và là con trai thôi, còn vẫn dễ thương.

Au tự sướng =))


“ Karo kun, lúc đấy trên sân thượng mình đã bảo vệ cậu đấy, bây giờ thưởng cho một nụ hôn đi. “

Miễn bình luận =))

chẳng hiểu "nee" có âm mưu gì mà phải theo dõi em nhỉ XD cơ mà ...chap này không có nhân vật chính? nee tưởng nee là nv phản diện chính mà :v

Cơ mà bỗng nổi hứng ghép hint, em chọn cho nee 1 (vài) người đi :v

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Ok. Ngồi đọc liền tù tì đã xong (lần sau ta thề ta không no dồn đói góp thế này nữa, mệt mắt quá =.=). Xin lỗi vì bấy lâu nay ta thấy nhưng sau khi đọc cả mớ Profile của những người đăng kí thì đâm ra tâm thần hỗn loạn mà chóng mặt không dám đọc, giờ mới ngồi đọc bù.

Phải nói là thế này, nhân vật tên nó cứ nhảy nhót trong đầu evil, đọc sơ bộ thì tạm hiểu, nhưng mà bắt nhịp thì chắc khó. Này không phải là lỗi tác giả, evil dở nhất vụ nhớ tên, đọc lại mấy cái profile của những người khác cũng bỏ thôi.

Tác giả viết hay lắm à nga, dù có đôi chỗ hơi bị lủng củng tí, nhất là khúc tả cảnh ấy, lưu ý nhé. Và có đôi khi đọc vào không hiểu lắm, cần xem lại chỗ ngắt câu nhe.

Đọc ngay từ khi hai tên Tsuki và Kaoru xuất hiện là đã có cảm giác chúng nó là một cặp (giác quan thứ sáu của fangirl). Đọc lúc Kumiho với Yue biết người kia ship cặp khác mình buồn cười quá. Thế nào thì thế chứ Kumi vẫn là seme biến thái bá đạo (chỉ là môi trường kìm hãm không bộc lộ hết thôi *cười mỉm*) Kureo thì đọc là đủ thấy tsundere uke khỏi bàn. Trong đây tác giả quăng hint các cặp KHR dữ ha.


Arisu_darkon đã viết:
Hắn tạo ra cả tá phân thân rồi tạo đủ tiếng ồn để anh mất tập trung làm bài, rồi lảm nhảm đủ thứ chuyện trên đời. Về kẹo dẻo có, về kính mắt có, về dứa có, về sẻ có, về bóng chày có, về bạch tuộc có, về hoàng tử có, về ếch cũng có nốt, …



Cop đoạn này trong chap 4, đọc ngay vào là ta đã nhếch mép ngay (bắt bài quen rồi).

Tình hình sắp căng (ờ chưa căng), tất cả nhân vật đang lần lượt xuất hiện (hoặc xuất hiện rồi rồi xuất hiện lại =.=) và âm mưu thì lộ được có một tẹo. Nói chung là còn dài. Đợi đây.

P/s: sao ta thấy mình toàn com nhảm không vầy nè.
[/color]

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
com muộn nga :)
Yue của kiếp trước, là một cô gái mạnh mẽ dù có bị vùi đập cũng vẫn sẽ đứng thẳng, tự tin dù hơi cao ngạo


toàn bộ những gì nói về Yue kiếp trước, nhất là câu này, làm anh liên tưởng đến bộ manga KẻPhảnBội ah ~ không biết em đọc chưa :)
well, về coup Tsuki x Karoru, cơ bản thì cũng không phải là phản đối, nhưng anh đọc nhiều fic Arsha x Tsuki lắm rồi nên lần này thấy nó khá là khác lạ ah :) tính Sù (Tsuki) cũng khá là khác :) cơ mà rốt cuộc ai là seme thế ah ? :) nghi là Sù :))

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Chap 7

Buổi sáng ở học viện Kumori, rất bình thường, bắt đầu bằng việc tra tấn học sinh theo cách giữa mùa đông lạnh gần như 0 độ bắt học sinh mặc quần đùi áo phông đi chạy 10 km. Ngoài các yêu quái và bán yêu thì đứa nào mặt cũng nhăn như mướp đắng than là thầy cô độc ác vô nhân tính tàn bạo vân vân và vân vân, ờ thì yêu quái với bán yêu phải rèn luyện khắn nghiệt từ nhỏ mà, cái này với bọn nó nhỏ chặt lắm. Kumiho làm cái vẻ mặt không thể nào tin nổi nhìn Yue hiện đang ngủ ngon lành trên vai Arusha. Vâng, là Arusha cõng cậu tới đây vì đã gọi cậu suốt 1 tiếng đồng hồ mà không thấy có xoay chuyển nên đành phải tự ý thay quần áo và cõng cậu đến sân tập, tức là vác cái túi đang ngáy nặng hơn 50 kí kia suốt 1 km. Đừng hỏi làm thế nào mà Arusha có được sức mạnh thần kì đấy.

“ Thằng nhóc này, làm thế quái nào mà nó ngủ được như chết vậy? “

Hắn bắt đầu véo má Yue và vặn vẹo rồi kéo dãn ra, có vẻ bị làm phiền nên Yue hơi nhíu mày nhưng chả có vẻ gì là cậu sẽ dậy hết.

“ Cáo, đừng làm phiền Yue ngủ nữa. “ Kureo lại gần kéo vai hắn lại rồi ngó qua nhìn Yue trên vai Arusha.

Ngủ thì không nói đằng này còn ngủ ngon đến mức chảy hết cả nước miếng lên vai áo Arusha, vẻ mặt nhìn trông yên lành và... dễ thương. Kureo thử xoa má thì cậu lại nhíu mày dụi dụi mắt, cứ tưởng sẽ dậy xong rốt cục, ngủ tiếp.

“ Được rồi được rồi, các em khởi động rồi chạy 10 vòng quanh sân trường cho thầy. “

Hôm nay là tiết của thầy Abel, một ông thầy nổi tiếng là tàn ác vô nhân đạo, trong tiết của ổng mà trái lời, không ngoan hoặc mấy cái đại loại vậy, thằng cuối cùng làm thế đã mất tích 6 năm trước rồi. Ngay khi ông thầy thấy Yue đang ngủ ngon lành trên vai Arusha thì ổng chạy ngay tới xốc cổ áo nhóc con lên, điều kì diệu là Yue vẫn đang ngủ.

“ Yuegara, em có dậy rồi chạy cho tôi ngay không thì bảo. “

“ Ơ... uhm uh... “

Đến lúc sát khí của thầy bao trùm toàn bộ cơ thể Yue mới giật mình tỉnh dậy dụi dụi qua mắt. Điều kì lạ là, thậm chí nhìn thấy vẻ mặt đầy sát khí của thầy, mặt cậu vẫn chả biến đổi, có lẽ do chưa tỉnh hắn

“ Thầy Abel, lâu rồi không gặp. “ Lại còn tỉnh rụi nhe răng ra chào thầy như đúng rồi.

“ Nhóc con, em muốn chạy hay muốn chết. “

“ Ơ bây giờ mới 3 giờ sáng… “ Yue nhìn lại cái đồng hồ trên tay mình thì đã là 6 giờ, tức là đến giờ chạy buổi sáng hàng ngày rồi. “ … 6 giờ rồi à? Thế thì em [đành phải] chạy vậy. “

Thầy thả thằng nhóc xuống, cậu đáp đất nhẹ nhàng, thở dài nghĩ.

‘ Giá mà mình có Omnitrix của Ben để biến thành XLR8 chạy vèo cái xong nhỉ. ‘

Rồi cậu bắt đầu chạy như thường, xuất phát muộn hơn mọi người một chút nhưng vẫn về đích cùng đám con người, chạy xong lại tìm cái gốc cây nằm đấy ngủ tiếp như đúng rồi. Izen và Hana ngồi gần đó chỉ có thể bó tay.

“ Mitsuyou kun, sao cậu có thể ngủ tài đến vậy chứ. “

Hana chọc chọc nhẹ vào má cậu nhưng cậu vẫn ngủ tiếp không cần biết trời đất là gì hết. Izen ra mua 3 cái bánh taiyaki đưa một cái cho Hana còn một cái cho mình rồi đánh chén, nhìn qua tên nhóc đang phè phỡn gần đấy thì đưa cái bánh còn lại lại gần mũi của cậu. Ngạc nhiên chưa! Yue kun siêu lười biếng đã bật dậy ngay tức thì, tuy nhiên cậu lại nói ra những từ không ai nghĩ sẽ nói ra.

“ Takoyaki chan “

Huhm… có vẻ chưa tỉnh lắm, bình thường khi tỉnh chắc chắn không bao giờ nhầm lẫn kem vị mạt trà với kem vị bạc hà khi nhìn nhưng lần này lại nhầm lẫn tai hại, chỉ có thể là do chưa tỉnh táo. Izen đưa cái Taiyaki kia cho cậu, Yue ngồi dậy rồi thản nhiên ăn mà chả thèm cảm ơn chi cả, cơ mà bây giờ IQ của cậu đang là 18 nên không nói. Kumiho chạy như thế mà đến cả giọt mồ hôi hay câu than phiền cũng chả có, bọn trong lớp rủa thầm người đâu mà khỏe hơn cả trâu cả bò, còn riêng Kureo thì đang nguyền rủa sao hắn không chết đi. Tuy nhiên tính từ đầu năm học đến giờ thì đây là lần rủa thứ 10051 của anh, và có vẻ những lời nguyền rủa đấy không có hiệu ngiệm cho mấy nhỉ.

Ở một góc kín đáo nào đó, Arusha đang nói chuyện với một người khác.

“ Đã đến rồi cơ à? Hai cậu cũng nhanh hơn tôi tưởng đấy. “

“ Dù là kiếp nào thì ngươi vẫn là một kẻ đáng ghét. Ta vẫn không thể chịu đựng ngươi được. “

Giọng nói kia có vẻ giận dữ, nghe khá là... tsun.

“ Nào nào Tsuki, đừng nói thế về người yêu cậu chứ. “

“ Ta đã từng là người yêu của ngươi hồi nào nhỉ? “ Tsuki làm bộ suy nghĩ rồi thẳng thắn táp nước lạnh vào mặt Arusha không thương tiếc “ Cả mấy kiếp trước cũng không thấy nữa. “

Arusha làm giả cái bộ dạng bị tổn thương, đưa tay lên ngực rồi mặt biểu cảm đau khổ này nọ, hành động đấy khiến Tsuki muốn lao đến giẫm vài cái lên cái mẹt kia.

“ Vớ vẩn đủ rồi, vậy cậu có điều tra được gì không? “

“ Về căn bản chỉ biết Ayumi và Washi đã xuất hiện, còn biết cả Umiko đã đầu thai. Nhưng vẫn chưa biết kiếp này cô ta trông ra sao, lần trước là một tên nhóc con 10 tuổi nhưng không biết lần này thì là gì nữa. “

Arusha khoanh tay nhìn ra chỗ cậu đang nằm vô cùng thoải mái ngủ mặc dù bản thân đang mặc quần đùi áo phông và ngoài trời đang là trên dưới 0 độ C, Hana và Izen ngồi gần đó đang nói chuyện gì đó trong khi đang ăn Taiyaki, nhìn kĩ còn thấy bên cạnh Yue còn cái giấy gói bánh, chắc là lúc nãy Izen mua cho cả cậu nữa. Anh chỉ có nhiệm vụ đảm bảo an toàn cho cậu, và thực sự chỉ có thế chứ không thể hơn được. Mặc dù cậu luôn phủ nhận vai trò và sự tồn tại của mình như anh biết, cậu khát khao được sống vui vẻ hơn ai hết.

“ Tiếp tục cập nhập thông tin cho tôi. Nếu được cậu hãy điều tra cả kiếp này của những người khác nữa. “

“ Uh... “

Yue ăn nãy giờ mới giật mình là hóa ra mình ăn taiyaki chứ không phải takoyaki xong lại tưởng trong lúc mình ăn đã có kẻ nào đó thần kì tráo takoyaki vừa nãy với taiyaki, cái mặt đần thối ra trông ngộ chết luôn. Xong tiết thể dục, mà bọn trong lớp thích được gọi là tiết hành xác hơn, sẽ là giờ trên lớp của một ông thầy hoặc một bà giáo nào đó, tuy nhiên điều cần nói ở đây là được mặc áo ấm và được ở trong phòng có máy sưởi. Yue lại được Arusha dìu về phòng và lần này thì cậu tự thay đồ chứ không phó thác cho anh nữa, tự nhiên Arusha có cảm giác như một bà mẹ nhìn con mình và cảm thán chúng lớn lên nhanh quá.

“ Cậu ngồi đây làm gì vậy? “

Tsuki lại gần chỗ Karoru đang ngồi một mình dưới bóng cây, hiện tại sắp sửa đến giờ lớp của cả hai bắt đầu giờ hành xác như lớp Kumiho. Tức là việc cậu mặc quần đùi áo phông, ngồi yên một chỗ là chuyện vô cùng ngạc nhiên, người thường chắc phải đang ôm tạm thằng hoặc con bạn cóc cần biết thể diện là cái gì nhìn trông ra sao rồi. Thực ra cả hai đều là yêu quái, có lạnh vậy thôi chứ lạnh nữa vẫn chịu được tốt chán.

“ Đến khi nào thì chúng ta được gặp cậu ấy? “

Lại là Yue nữa à? Tsuki bỗng nhíu chặt mày lại.

“ Đến khi có chỉ thị của Arusha. “

“ Đến khi nào anh ta mới ‘ra chỉ thị’ đây hả? “

“ Tôi không biết. “

Cậu biết chứ, thực ra nếu muốn cả hai có thể qua làm quen với Yue như hai người bạn mới luôn cũng được, không sao cả, nhưng cậu không muốn, cậu không muốn gặp Yue, không muốn Karoru gặp Yue.

“ Cả lớp tập trung. “

Cậu đứng dậy, mái tóc bạc màu bị thổi tung lên, che đi hàng lông mày đang xô mạnh lại với nhau.

~~~

Cuối cùng ngày cũng hết, giờ văn 45 phút mà dài như 45 năm trời, ờ thì Yue sở đoản là văn mà nên giờ hóa 45 phút như 45 giây và giờ văn thì như đã nói. Cuối cùng cũng được về phòng ăn cái gì đấy và xem chuyện, nghĩ đến đây tự nhiên Yue muốn nhảy chân sáo ghê cơ, nhưng nếu làm thế một mình ở hành lang thằng nào gặp phải nhiều khả năng bị chửi là tâm thần. Cậu ngước lên nhìn thì thấy Karoru cũng đang chuẩn bị mở khóa phòng, hình như cũng vừa về như mình, chợt cậu nảy ra ý khá là hay ho.

“ Yo, Karo kun. “

Karoru giật mình quay ngoắt đầu lại, lúc nhận ra là cậu thì mới thở phào nhẹ nhõm, cậu lúc nào cũng nghĩ sắp co ai đó tấn công mình nên luôn cẩn thận và đề phòng quá thể đáng. Yue cũng không hiểu về cậu lắm nên chả hỏi gì.

“ Yuegara à, cậu tìm tôi có chuyện gì vậy? “

“ Cứ gọi mình là Yue cũng được a. Mình là ‘hàng xóm’ mà chưa có chính thức làm quen một lần, hay cậu và mình đi ăn một bữa tiện thể làm quen đi. “

Điều này là vô cùng kì lạ, Yue chủ động đề nghị đi chơi với ai đó, trong khi bản thân cậu cũng chẳng phải người cởi mở gì cho cam, điều này khiến Karoru, người đã quen với tính cách trước của cậu có hơi ngạc nhiên. Karoru có hỏi có cần dẫn Tsuki đi cùng không nhưng chưa kịp hỏi hết câu đã bị cậu kéo lôi đi xềnh xệch. Chỗ mà Yue dẫn cậu đến cũng chả phải chỗ sang trọng gì cho cam, chính là cái tiệm Asadouhan vừa bán đồ ăn vặt vừa bán các thể loại doujinshi, nơi mà Yue thích lui tới nhất.

“ Chỗ này nè. “

Cậu chạy tới một cái bàn gần cửa sổ, trên ghế với bàn có ghi rõ rệt một dòng chữ màu xanh nước đậm: Tài sản của Mitsuyou Yuegara. Cái tật thích tuyên bố sở hữu từ kiếp trước mà ra có lẽ đến 100 kiếp sau chưa chắc xóa bỏ được, Karoru nhìn bộ bàn ghế với ánh mắt pó tay. Mặc dù cậu vẫn ngồi xuống và để mặc Yue gọi món cho mình, thực ra Karoru ăn uống cũng không kĩ tính đến thế, nhưng đặc biệt thích các loại nước có ga, cồn nhẹ (trích nguyên văn từ phần đăng ký á) Yue gọi Coca với một cốc sữa nóng, thành thực mà nói nếu không phải do lười  uống sữa chắc Karoru cũng cao hơn một chút chứ không đến nỗi có mỗi 1m60 thế này, trong khi Yue lùn cũng những 1m65. 5cm là cả một vấn đề.

“ Thế... Yue gọi mình ra có gì không? “

“ Mình rất thích ăn mì, gần như một dạng cuồng, nhưng không bằng cuồng cá, mình thích ăn cá nhất trên đời. Ngoài ra mình còn thích ăn dứa, đồ cay hay đồ mặn, thích nhất là món thịt sẻ nướng dứa, nhân đây cũng là món tủ của mình đấy. Mình tôn thờ chủ nghĩa kín cổng cao tường, tức là ăn mặc kín đáo, cứ nhìn quần áo mình là biết. Mình có sở thích đọc sách hoặc ngủ trên sân thượng một mình, nấu ăn và nghe nhạc, nhất là nhạc Vocaloid, phần nhiều do mình là otaku, còn đọc sách với ngủ trên sân thượng là do mình rất lười vận động. Sở trường của mình là kiếm đạo, cung tên, và ăn mì soba, kỉ lục là ăn 40 bát mì trong 30 phút. Đó là một số thông tin cơ bản về mình, còn cậu. “

Yue nói liến thoắng với tốc độ 5 từ một giây, ngạc nhiên là Karoru vẫn nghe được hết tất cả. Gọi ra đãi ăn đãi uống chỉ để giới thiệu về mình và nghe người ta giới thiệu bản thân thôi sao, cái khoản này thì chắc chắn Yue của kiếp trước tuyệt nhiên không có, đảm bảo 100% luôn. Đúng lúc cậu định mở miệng nói gì đó thì chị phục vụ bưng hai cốc sữa với Coca ra, Yue lấy cốc sữa nóng cho mình rồi đưa cốc coca cho Karoru, làm thế nào mà Yue biết cậu thích uống đồ có ga?

“ À... mình... thích họa , toán, văn, màu tím, quan sát, đồ uống có ga, cồn nhẹ. Không thích và khá lười uống sữa.Tsuki bảo sở đoản của mình là nói chuyện úp úp mở mở chứ không nói thẳng. Mình là bán yêu Yakuza. “

“ Thế thôi? “

Yue nhìn cậu chằm chằm, có vẻ hơi ngạc nhiên bởi câu trả lời khá là ngắn gọn về bản thân cậu.

“ Vậy... cậu muốn gì đây? “

“ Không gì cả. “

Vừa mới hỏi như thể muốn nghe thêm xong lúc người ta hỏi lại thì lại nói ‘không gì cả’ tỉnh bơ như đúng rồi, về khoản này thì đích thực là Yue ngày trước không có. Karoru bây giờ phải nói là cực choáng.

“ Mình sẽ tự khám phá phần còn lại. “ Cậu nhìn Karoru cười “ Một con người như một quyển sách ấy, chỉ đọc phần giới thiệu ngoài bìa thì biết gì về nó, phải giở ra đọc thì mới hiểu bên trong nó viết gì. Nhưng mà cũng không đúng lắm, vì con người không phải một quyển sách đọc phần đầu biết phần cuối, con người luôn thay đổi chứ không như quyển sách suốt kiếp chỉ kể một câu chuyện như vậy. “

Phải rồi, tại sao cậu không nhận ra ngay từ đầu nhỉ, Yue này khác với Yue mà cậu từng biết, khác rất nhiều là đằng khác, không chỉ giờ đã thành con trai mà đến cả tính tình cũng khác rất nhiều. Một con người như một quyển sách, những tưởng cậu vẫn đang đọc một quyển nhưng tái bản nhung hóa ra, cậu và ‘Yue kiếp trước’ là hai quyển sách hoàn toàn khác nhau, cả về bìa và nội dung. Vậy mà cậu lại cứ tưởng cả hai vẫn là một. Những gợn sóng trong cốc coca làm nhòa đi hình ảnh phản chiếu của Karoru, cậu kiếp này, cũng là một quyển sách mới rồi, quyển sách cũ, đã được viết xong rồi.

“ Cậu gọi mình ra đây chỉ vì vậy thôi à? “

“ Đâu có, còn có việc mà. “

“ Chuyện gì? “

.

.

.

“ Mình quên mất rồi. “

~~~

Thấy chap hơi nhảm.

Giờ sẽ là thời kì để chỉnh đốn lại các cặp đôi: Arsha x Tsuki, Yue x Karoru. Sẽ có vài màn đánh ghen *cười đen tối* e hèm... để ghép lại cặp cho nó tử tế, thực ra chưa từng ghép Arsha với mềnh cơ mà lỡ ghép Tsuki với Karoru roài nên phải dựng vài cảnh đánh ghen. Yui có đăng lý không nhỉ, để cho Yui làm bồ mềnh lun *le đi coi lại phần đăng ký*

Com cho bợn đi nào, để bợn có động lực viết tiếp nào~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngày lành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
Tem nga :)))


Ở một góc kín đáo nào đó, Arusha đang nói chuyện với một người khác.

“ Đã đến rồi cơ à? Hai cậu cũng nhanh hơn tôi tưởng đấy. “

“ Dù là kiếp nào thì ngươi vẫn là một kẻ đáng ghét. Ta vẫn không thể chịu đựng ngươi được. “

Giọng nói kia có vẻ giận dữ, nghe khá là... tsun.

“ Nào nào Tsuki, đừng nói thế về người yêu cậu chứ. “

like like like =))

Chap này đâu có nhảm nah. Hum, để xem nào, vấn đề là mọi người chưa biết hình dáng khi đầu thai của nee đúng không? Cơ mà kiếp trước là 1 tên nhóc 10 tuổi, thế sao biết đường mà gọi nee là "cô" vại?

Có vẻ như em và Arsha "khá" thân, ý kiến chủ quan của nee là nên có thêm màn đánh ghen của Sù =))

Cơ mà...1m6 là lùn, thế thì ngoài đời, nee là cái gì đây :v



description[4rum fic] Học viện kì quái - Page 5 EmptyRe: [4rum fic] Học viện kì quái

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply